Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 243 - Ca Chỉ Là Truyền Thuyết!

Mẹ nó, quá phách lối đi?

- Gặp qua người phách lối, nhưng chưa từng thấy người nào phách lối như thế, tên Dương Chân này đến cùng từ đau chui ra?

- A, không phải hắn đi với Bạch Huyền cùng Diệp Tri Mệnh sao, nói không chừng là có nhận biết

- Bạch huynh, Dương Chân đạo hữu này là đệ tử của môn phái nào?

Bạch Huyền cười lắc đầu, nói ra

- Lai lịch của hắn có chút phức tạp

- Ồ. . .

Một đám người bừng tỉnh đại ngộ, lai lịch có chút phức tạp, quả nhiên là đệ tử từ danh môn đại phái đi ra, trách không được dám phách lối như vậy

- Tiểu tử!

Lúc này, một thanh âm cổ quái truyền đến

- Vị gì a, ăn ngon không?

Tiện mèo nuốt một ngụm nước bọt, đứng tại chỗ không ngừng dậm chân, một bộ dáng vẻ muốn xông vào để liếm

- Không thể ăn, không có mùi vị gì, còn hơi đau đầu lưỡi!

Dương Chân nghiêm trang nói

- Ồ!

Tiện mèo lập tức thất vọng, ỉu xìu cúi đầu, còn xì một tiếng khinh miệt

- Hừ!

Phong công tử cười lạnh một tiếng, nhíu mày nói ra

- Cố làm ra vẻ, vừa rồi lẽ ra không nên để Dương Chân tiến vào bên trong trước, làm chậm trễ thời gian của chúng ta

Hồng Loan Linh Nữ nhìn Phong công tử một chút, nói ra

- Để hắn đi thử xem sao cũng tốt, chúng ta đều chờ đợi ở đây không phải vì nhìn biến hóa của thiên mệnh cao nhất sao?

Nghe nói như thế, mọi người không khỏi nhẹ gật đầu

Biểu lộ trên mặt Phong công tử lập tức như mộc xuân phong, vừa cười vừa nói

- Phong mỗ cũng không phải là có ý đó, Dương Chân chỉ là một tu sĩ Luyện Hư Kỳ, hắn có thể kiểm tra ra được cái gì, chỉ sợ giống như lời nói của Tú Nhi cô nương, Dương Chân ngay cả một đạo lực lượng thiên uy đều không chịu nổi

Mũi ngọc tinh xảo của Tú Nhi nhíu một cái, trừng mắt nhìn Phong công tử, nói ra

- Tú Nhi là ngươi có thể tùy tiện gọi sao?

Thần sắc Phong công tử đọng lại, cười khổ nói

- Đúng đúng đúng, tên của Thánh Cưu cung Tú Linh Nữ tự nhiên không phải chúng ta có thể tùy tiện xưng hô!

Tú Nhi nhếch miệng, nói ra

- Cái này còn tạm được, đừng ở chỗ này ba hoa. . . Liếm lực lượng chân nguyên ngưng tụ kia như Dương Chân, ngươi có dám không?

Khóe miệng của Phong công tử co giật, nụ cười trên mặt càng thêm ấm áp, lắc đầu nói ra

- Phong mỗ không thèm để ý tên Dương Chân kia

Tú Nhi lập tức cười nhạo một tiếng, nói ra

- Ra vẻ đạo mạo!

- Ngươi!

Dù Phong công tử là người phong khinh vân đạm nhưng cũng bị Tú Nhi làm cho tức giận đến mức run rẩy

Giống như Hồng Loan Linh Nữ, thân phận của Tú Nhi không tầm thường chút nào, hơn nữa Thánh Cưu cung còn nổi tiếng là bao che khuyết điểm, ngay cả loại người âm hiểm như Lâm Thiên Lệ cũng không dám tùy tiện đắc tội hai người này, Phong công tử làm sao dám?

Chỉ là ở trước mặt bao người lại bị một tiểu nha đầu ép buộc như vậy, Phong công tử làm sao có thể nuốt trôi, cười lạnh một tiếng nói ra

- Phong mỗ mặc dù không phải là tuyệt thế thiên tài gì, nhưng mà không phải là người một tiểu tử Luyện Hư Kỳ có thể sánh ngang, nếu như hắn có thể vượt qua mười đạo thiên uy lực lượng, Phong mỗ chắc chắn sẽ học hắn một lần, đi liếm cái lực lượng chân nguyên ngưng tụ kia có là gì, chỉ là. . . Không biết hắn có làm được hay không thôi a?

Tú Nhi nghe vậy con mắt trợn tròn xoe, bên trong một đôi con ngươi đen nhánh đều là vẻ khinh bỉ, chỉ vào Phong công tử nói ra

- Uổng cho ngươi luôn miệng tự xưng là ĐỊa Luân Âm Dương Kiếm, theo ta thấy ngươi cũng không bằng cả một tu sĩ Luyện Hư Kỳ như Dương Chân!

- Tú Linh Nữ!

Phong công tử trầm giọng nói ra

- Ngươi và ta không cừu không oán, nhưng tại sao ngươi cứ nhắm vào tại hạ a?

Tú Nhi cười nhạo một tiếng, nói ra

- Thế nào, ta nói sai hay sao, Dương Chân tốt xấu cũng là người dám nghĩ dám làm, còn ngươi?

Nói đến đây, tố thủ của Tú Nhi chỉ vào Dương Chân ở bên trong thiên mệnh cao nhất đang tung tăng chạy nhảy, nói tiếp

- Để một tu sĩ Luyện Hư Kỳ đi tiếp nhận mười đạo thiên uy lực lượng, ngươi làm sao không nói hắn leo lên đỉnh luôn đi a?

Thần sắc Phong công tử trầm xuống, tức giận quá mức, nhưng cũng không biết phản bác ra sao

Lúc này, thanh âm ung dung của Dương Chân truyền đến

- Tiểu nha đầu, không cần sùng bái ca, ca chỉ là một truyền thuyết!

Truyền. . . Truyền thuyết?

Tú Nhi sững sờ, sau đó bật cười khanh khách, lôi kéo ống tay áo của Hồng Loan Linh Nữ, cười đến gập cả người, nói

- Uy, ngươi cái tên này làm sao lại không biết xấu hổ như vậy?

Dương Chân nhếch miệng, nói ra

- Cần mặt mũi để làm gì, cũng không thể ăn a, ngươi nhớ kỹ, một cái xác đẹp mắt thì có rất nhiều, nhưng người có linh hồn thú vị thì ngàn dặm mới tìm được một người, giống tuyệt thế thiên tài như ca đây, đời này các ngươi cũng chỉ có thể thấy một cái mà thôi!

Tú Nhi ngơ ngác nhìn Dương Chân, ngay cả cười đều quên, cùng Hồng Loan Linh Nữ lẩm bẩm câu nói vừa rồi của Dương Chân

Sau một lạt, Tú Nhi mới kịp phản ứng, xì một tiếng khinh miệt nói ra

- Tốt một tên Dương Chân, dĩ nhiên lại biết tự khen chính mình như thế, uổng cho bản cô nương còn cảm thấy ngươi là một người có thể làm bạn, không nghĩ tới ngươi lại da mặt dày như thế

Dương Chân cười ha ha, nói ra

- Bản tao thánh cũng không chỉ có da mặt dày, da trên người cũng dày a, không phải chỉ là mười đạo thiên uy lực lượng sao, tiểu nha đầu ngươi tập trung đếm cho tốt, sau đó thay ta giám sát cái gia hỏa không biết trời cao đất rộng kia, nhìn hắn có thể liếm thật hay không

Tú Nhi cười khanh khách, con mắt sáng lấp lánh nói ra

- Ngươi đúng là biết khoác lác

Oanh!

Một tiếng vang kinh thiên động địa truyền đến, làm cho mọi người giật nảy mình, hãi nhiên ngẩng đầu nhìn từng đạo thiên uy lực lượng màu đen đang ngưng tụ, chậm rãi rơi xuống trên người Dương Chân

- Cái. . . Cái tình huống gì vậy?

Mọi người hoảng sợ nhìn lên không trung, lực lượng thiên mệnh trên không trung vậy mà đều là màu đen

- Tất cả đều là lực lượng thiên uy màu đen, Dương Chân này chẳng lẽ là yêu nghiệt thiên địa không dung, ngay cả thiên mệnh cao nhất cũng nhắm vào hắn?

- Cái này. . . Thế mà so với tình huống Hoa Linh Nữ cùng Lâm Thiên Lệ phải đối mặt còn kinh khủng hơn?

- Hắn làm sao có thể chịu được?

Dương Chân cũng giật nảy mình, lập tức chửi mẹ

- Móa nó, thứ quỷ này vì sao không giống với lúc Lâm Thiên Lệ đi vào, khi dễ người thành thật sao?

Nghe nói như thế, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ

Tú Nhi hưng phấn nhảy dựng lên, khanh khách cười to, chỉ vào Dương Chân nói ra

- Chẳng lẽ sự tình vừa rồi ngươi trêu đùa Lâm Thiên Lệ bị lực lượng thiên uy biết được, cho nên mới tức giận trừng phạt ngươi?

Hồng Loan Linh Nữ nhíu chặt lông may, nghe vậy quát khẽ một tiếng

- Tú Nhi, thiên mệnh cao nhất chính là cấm chế thượng cổ, làm sao có thể sinh ra linh trí của mình, đừng có hồ ngôn loạn ngữ

Tú Nhi ngẩn ngơ, chỉ vào lực lượng thiên uy màu đen trên không trung, nói ra

- Vậy nó là chuyện gì xảy ra, còn nói không phải nhằm vào hắn sao, tình huống như vậy, đừng nói là mười đạo, cho dù một đạo hắn cũng không chịu nổi

Nói đến đây, Tú Nhi thấy Hồng Loan Linh Nữ muốn nói chuyện, vội vàng nói tiếp

- Ta vừa rồi có chú ý, những lực lượng thiên uy màu đen này giống nhau như đúc với thời điểm bại hoại Lâm Thiên Lệ tiếp nhận đạo thứ mười, nói cách khác. . .

Nói cách khác, Dương Chân đối mặt với đạo thiên uy lực lượng đầu tiên, đã cường đại như đạo thứ mười của Lâm Thiên Lệ

Lực lượng thiên uy khủng bố như vậy, lấy tu vi của Lâm Thiên Lệ cũng không dám khinh thường, huống chi là một tu sĩ Luyện Hư Kỳ như Dương Chân?

Ầm ầm!

Lực lượng thiên uy màu đen từ trên trời giáng xuống, vọt về hướng Dương Chân, dù là lấy tính tình không sợ trời không sợ đất của Dương Chân cũng phải nhíu mày

Bình Luận (0)
Comment