Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 272 - Bắt Lấy Đầu Tao Gà Kia!

Dương Chân bị thương cũng không nặng, hắn làm sao có thể để Lâm Thiên Lệ đâm vào chỗ không nên đâm, hơn nữa thể chất của Dương Chân lúc này mạnh mẽ như một đầu hung thú, chưa bao giờ có chuyện đâm vài kiếm mà hung thú có thể chết đi được

Từng đạo quang mang lục sắc uyển chuyển từ trên người Dương Chân phát ra, vết thương trên người hắn không bao lâu liền ngừng chảy máu, để đám người nghẹn họng nhìn trân trối

- Cái này. . . Gia hỏa này chẳng lẽ thật giết không chết sao?

- Không phải là giết không chết, là mỗi lần Lâm Thiên Lệ đâm vào, Dương Chân đều tránh khỏi nơi yếu hại, dưới loại tình huống đó mà Dương Chân có thể làm như vậy, thật là kinh khủng!

- Lâm Thiên Lệ kiếm pháp siêu quần, thế hệ trẻ tuổi không ai là đối thủ, bây giờ thế mà bị chết bởi một cục đá, quả nhiên là. . . Kinh khủng!

- Nó gọi là cục gạch!

. . .

Mọi người khe khẽ bình luận, nhưng vô luận nói cái gì, ánh mắt đều trở nên sợ hãi vô cùng, những tu sĩ còn một chút ý nghĩ lúc này đã không còn bất kỳ ý tưởng gì

Nói đùa gì vậy, một cái người hung hãn không sợ chết như thế, ngạnh sinh dùng cục gạch đập chết Lâm Thiên Lệ, ai dám trêu chọc?

Dương Chân không trêu chọc người khác đã không tệ rồi, đây đã thành một nhận thức chung của mọi người trong Linh Lộ

Hoa U Nguyệt nghe Dương Chân nói liền sững sờ, gật đầu nói

- Không, ta và ngươi cùng một chỗ!

Dương Chân nhìn Hoa U Nguyệt, thẳng đến khi Hoa U Nguyệt có chút không được tự nhiên nghiêng đầu đi, mới lặng lẽ cười một tiếng, nhéo nhéo mũi ngọc của Hoa U Nguyệt nói ra

- Xuống dưới chờ ta, ta lập tức sẽ trở về!

Hoa U Nguyệt sững sờ, chuyển mắt nhìn Dương Chân một chút, nói ra

- Ngươi phải cẩn thận một chút, cái Kim Ô này ẩn chứa khí tức lôi hỏa cực kỳ cường đại, ngươi nếu như có thể hấp thu, nói không chừng sẽ làm linh căn biến hóa, ngưng tụ thành thiên mệnh linh căn

Trong lòng Dương Chân thoáng qua một tia ấm áp, nhìn Hoa U Nguyệt nói ra

- Ngươi vì cái này mà cố gắng leo lên ba lần?

Hoa U Nguyệt cười khẽ gật đầu, chậm rãi mở miệng nói ra

- Thế nhưng đều không thành không, trên thềm đá có cấm chế cực kỳ mạnh mẽ, có thể khắc chế chân nguyên lực lượng của nhân loại, dùng nhục thân leo lên. . . Quá khó khăn!

Dương Chân hít sâu một hơi, vuốt những vết thương đọng máu bên trên người, lập tức lộp bộp rơi mất một mảng lớn, trở thành trơn bóng như lúc đầu, Hoa U Nguyệt lập tức kinh ngạc hỏi

- Vết thương của ngươi tốt rồi?

- Còn chưa tto61 lắm!

Dương Chân đau đến mức nhe răng trợn mắt, nói ra

- Hơi đau một chút!

Hoa U Nguyệt trừng mắt nói ra

- Ngươi quá lỗ mãng!

Dương Chân cười ha ha, quay người nói ra

- Không lỗ mãng, đáng!

Nói xong, Dương Chân quay người bước từng bước một lên thềm đá

Tất cả mọi người đều tập trung nhìn Dương Chân, Hồng Loan Linh Nử nhẹ chau mày, hỏi

- Cái sơn môn này tại sao chúng ta chưa từng thấy qua?

Tú Nhi lắc đầu, nói ra

- Bên trong Linh Lộ hàng năm đều sẽ phát sinh biến hóa cực lớn, đây chính là nguyên nhân Linh Lộ qua nhiều năm như vậy vẫn thịnh cực không suy, sơn môn này. . . Hẳn là mới xuất hiện!

Hồng Loan Linh Nữ nhẹ gật đầu, nhìn Dương Chân từng bước một ngày càng gian nan, có chút lo lắng nói ra

- Dương Chân có thương tích trong người, không biết có thể thành công hay không?

- Ta cảm thấy có thể!

Tú Nhi kiên định gật đầu

- Vì sao?

Tú Nhi nhìn Hồng Loan Linh Nữ một chút, nói ra

- Trực giác, trực giác của nữ nhân!

Hồng Loan Linh Nữ nhịn không được bật cười, quay người nhìn lại, trong mắt lập tức hiện lên một đạo dị sắc

Lúc này, Dương Chân đã đi tới chỗ cao nhất mà Hoa U Nguyệt cùng Lâm Thiên Lệ leo được, sắc mặt không khỏi ngưng trọng lên

- Trách không được!

Dương Chân tự lẩm bẩm, cẩm giác được một cỗ lực lượng ngập trời, tựa như thái sơn áp đỉnh trùng điệp rơi vào người hắn, tựa hồ muốn đem hắn đẩy xuống

Nếu chỉ là như vậy thì còn không đến mức gian nan, để Dương Chân có chút giật mình là, cỗ lực lượng này không phải kéo dài liên tục, mà là từng đợt từng đợt mạnh mẽ đập vào, đây quả thực là đòi mạng a

Loại tình huống này không thể qua loa được, hơi không cẩn thận sẽ bị cỗ lực lượng này trực tiếp đánh xuống

Cùng lúc đó, từng đạo lực lượng lôi hỏa cũng tồn tại ở đây, mỗi một cái tế bào trên thân thể Dương Chân giống như thư giãn ra, bắt đầu thỏa thích hấp thu

Loại lôi hỏa lực lượng này cực kỳ tinh khiết

- Thật đúng là thứ tốt, không biết cái Kim Ô kia có ăn được hay không?

Dương Chân tấm tắc lấy làm kỳ lạ, vừa dứt lời, bỗng nhiên giật mình hô lên, cái Kim Ô kia bỗng nhiên kim quang đại thịnh, một đạo Kim Lôi không biết từ đâu tới ầm một tiếng bổ lên trên Kim Ô

Bị sét đánh rồi?

Sau một khắc, sự tình để Dương Chân trợn mắt hốc mồm phát sinh, cái Kim Ô không ngừng bị sét đánh, giống như là đời trước tạo quá nhiều nghiệt vậy, Dương Chân ngây người một lúc, đã có chừng trăm đạo sét đánh trên thân Kim Ô

Oanh!

Một tiếng vang trầm đục truyền đến, Kim Ô nổ tung, để cho Dương Chân một mặt mịt đau, còn chưa kịp mắng thì bên trong chướng khí mù mịt lúc Kim Ô nổ tung, bỗng nhiên nhảy ra một cái thân ảnh cực kỳ quen thuộc

Cái mào màu đỏ đó, cặp cánh đó, cái đùi đó. . . Một con gà trống lớn??

Đầu gà trống rơi ở trên ngón chân của pho tượng chiến thần, cảnh giác nhìn Dương Chân

- Không thể ăn!

Không thể ăn?

Dương Chân khi nghe được ba chữ này lập tức hoài nghi mình nghe lầm, cái này. . . Chẳng lẽ ta còn chưa tỉnh ngủ, đang nằm mơ a?

Một con gà trống biết nói chuyện?

- Móa nó, tiện mèo, đầu gà trống lớn này biết nói chuyện!

Dương Chân mang theo vẻ mặt kinh động như gặp thiên nhân hô lên

Đám người thì mộng bức, đồng loạt liếc mắt nhìn Dương Chân

Tiện mèo là một con mèo có thể nói chuyện, gà trống làm sao có thể không biết nói chuyện a?

- Cái gì?

Thanh âm của tiện mèo đột nhiên vang lên, so với Dương Chân còn muốn kinh ngạc hơn, hú lên quái dị

- Một đầu gà trống lớn mà biết nói chuyện? Ngươi không nghe lầm chứ, đậu móa, có còn thiên lý hay không, một con gà mà biết nói chuyện?

- Móa nó, ta sợ a!

Dương Chân cũng hú lên quái dị

Đám người

- . . .

Mẹ nó, hai tên ngớ ngẩn này, mèo có thể nói chuyện, gà thì không thể sao?

Đám người mộng bức, Dương Chân cùng tiện mèo thì mở to hai mắt nhìn chằm chằm đầu gà trống đang vênh vang đắc ý kia

Tiện mèo hiếu kỳ đánh giá một vòng, chỉ vào đầu gà trống kêu lên

- Tiểu tử, con hàng này rất phách lối a, thế mà dám liếc mắt nhìn người!

Dương Chân lập tức cười nhạo một tiếng

- Không có học thức thật đáng sợ, nó đương nhiên là phải liếc mắt nhìn người, ngươi gặp qua đầu chim nào thẳng thắng nhìn người chưa?

- Đúng!

Gà trống lớn bỗng nhiên lên tiếng, một mặt khinh thường lườm tiện mèo một chút, kiêu ngạo tựa như là thần thú phượng hoàng vậy

Con mắt tiện mèo trừng càng lớn, vừa muốn chửi ầm lên, Dương Chân liền tấm tắc lấy làm kỳ lạ

- Bất quá bản tao thánh cũng cảm thấy con hàng này phách lối, so với bản tao thánh còn phách lối hơn, đơn giản là " Tao " đến cực điểm, tiện mèo, ngươi cảm thấy nó có thể ăn không?

Nghe được ăn, con mắt tiện mèo liền sáng lên, chảy nước bọt nói ra

- Nếu không chưng nó lên ăn?

- Nhìn một điểm tiền đồ của ngươi kìa!

Dương Chân nhếch miệng, nói ra

- Cung Bảo Kê Đinh, lẩu gà, gà ăn mày, gà trên mâm lớn, gà đức hay là làm theo khẩu vị Aure, ta nghĩ. . . Gà chiên nước mắm không sai

Soạt!

Nước bọt tiện mèo lập tức rơi xuống

Gà trống lớn lập tức giật nảy mình, bạch bạch bạch lui về phía sau ba bước, cảnh giác nhìn chằm chằm Dương Chân cùng tiện mèo, quay đầu chạy vội

- Không thể ăn!

- Móa nó, nhanh bắt lấy đầu tao gà kia!

Hai chân tiện mèo sưu sưu chạy trên thềm đá, một đường phách lối không hoảng chút nào, làm tất cả mọi người sợ choáng váng

- Cái này. . . Con mẹ nó là mèo gì a!

- Dương Chân yêu nghiệt không nói, một con mèo đi theo mà còn mạnh như vậy, chẳng lẽ cấm chế trên thềm đá biến mất?

Bình Luận (0)
Comment