Mắt thấy một người một mèo trên thềm đá tràn đầy cấm chế nhảy tới nhảy lui, đem đầu gà trống lớn đuổi đến mức gà bay chó chạy, tất cả mọi người đều knih nghi bất định, thậm chí còn có người nửa tin nửa ngờ bước lên bậc thang, vừa đi lên một cái liền lảo đảo, kém chút đập mặt vào trên thềm đá
- Cẩm chế không biến mất, Dương Chân cùng tiện mèo làm sao làm được?
- Các ngươi có phát hiện không, Dương Chân cùng tiện mèo cũng tốt, đầu gà trống kia cũng được, bọn hắn đều di chuyển theo quy luật, nói không chừng có một số chỗ trên thềm đá không tồn tại cấm chế
- Vị huynh đài này quan sát thật tốt, có thể tổng kết ra quy luật không?
- Ta. . . Ta còn đang nghiên cứu, biến hóa của cấm chế hết sức phức tạp, khả năng. . . Còn cần một chút thời gian
- Móa nó, tại hạ làm sao có cảm giác bọn hắn chính là đang chạy lung tung?
. . .
Một người một mèo đuổi theo đầu gà trống lớn chạy tán loạn, cơ hồ chỗ nào trên thềm đá cũng đã chạy qua, hiển nhiên không tồn tại cái gì mà nơi không có cấm chế
Hoa U Nguyệt cũng kinh ngạc không thôi khi nhìn Dương Chân cùng tiện mèo đang đuổi gà trống lớn chạy loạn khắp nơi, khóe miệng lộ ra dáng tươi cười, cùng lúc đó, sâu trong mắt lại hiện lên một tia ảm đạm
- Không thể ăn!
Đuổi nửa ngày, gà trống chỉ nói tới lui ba chữ này, nơi nào còn dáng vẻ vênh vang đắc ý, lông trên người đều trở nên rối bời, mào gà cũng xiêu xiêu vẹo vẹo, chật vật tới cực điểm
- Ngươi nói không thể ăn là không thể ăn sao, bản tôn nói cho ngươi biết, cho dù là một đống phân, trong tay tiểu tử cũng có thể biến thành mỹ vị!
- Buồn nôn!
Gà trống lớn thần sắc giận dữ mắng tiện mèo
- Hỗn đản!
- Ồ ồ, ngươi dám mắng mèo, đừng để bản tôn bắt được ngươi, nếu không ta nhúng nước sôi nhổ sạch lông ngươi
Dương Chân lén đi ra sau lưng, một trảo xuất ra, nhưng đầu gà trống lớn lập tức tránh né
- Đừng nói nhảm, tranh thủ thời gian bắt hỗn đản này lại, nó vẫn chạy rất nhanh
Gà trống lớn nghe vậy lông cổ xù lên, hai cái đùi chạy càng nhanh chóng, hú lên quái dị
- Không thể ăn, linh đỉnh, biện pháp, nói cho ngươi!
- Ừm?
Dương Chân sững sờ, một phát bắt được cái đuôi của tiện mèo, kéo nó trở về, nhìn chằm chằm gà trống lớn hỏi
- Ngươi biết biện pháp leo lên linh đỉnh?
Gà trống lớn thấy Dương Chân cùng tiện mèo không đuổi nó nữa mới chậm rãi dừng lại, chỉnh đốn đám lông trên người, thần sắc cao ngạo nói
- Đúng!
- Móa nó, chảnh như vậy, trước đập nó một trận lại nói tiếp!
Dương Chân quăng tiện mèo về phía gà trống lớn, dọa cho gà trống lớn vội vàng đưa cựa đá về phía trước, đau đến mức khiến tiện mèo quái khiếu liên tục
- Móa nó, tiểu tử, ngươi quá thiếu đạo đức đi
Dương Chân giận dữ, chỉ vào tiện mèo nói ra
- Là đầu tao gà kia cào ngươi, liên quan cái rắm gì đến ta?
Lúc này, Hoa U Nguyệt bỗng nhiên nhẹ nhàng nói ra
- Dương Chân, chờ một chút!
Dương Chân sững sờ, quay đầu hỏi Hoa U Nguyệt
- Chuyện gì?
Vừa dứt lời, nhân lúc gà trống lớn đang nhìn theo, thân hình Dương Chân bỗng nhiên bạo động, kéo ra hư ảnh liên tiếp, đánh về phía gà trống lớn
Gà trống lớn bị dọa cho quái khiếu liên tục, đầu lười đều lè ra, vội vàng chạy về nơi xa, nhưng mà đã muộn, bị Dương Chân chụp vào cái đuôi chổng ngược xuống dưới
Tiện mèo cười ha ha, đá vào cái mông gà trống lớn một cước
- Chạy, có bản lĩnh ngươi tiếp tục chạy đi a, đợi chút nữa xem bản tôn làm sao lột lông của ngươi
Gà trống lớn đập đập cánh, cùng với tiện mèo là một trận quyền đấm cước đá, để Dương Chân nghẹn họng nhìn trân trối
Đầu gà lòe loẹt này đơn giản đáng sợ tới cực điểm, mặt của tiện mèo đều bị nó cào loạn
Làm cho Dương Chân có chút buồn bực chính là, hỗn đản tiện mèo này có vẻ như là đánh không lại đầu tao gà này
- Hừ, bản tôn không chấp nhặt với một cái tao gà
Tiện mèo thua cuộc, lập tức khinh thường nói ra, giống như một cái tướng quân thẳng thắng, ngẩng đầu ưỡn ngực đi qua một bên, hung tợn nhìn chằm chằm tao gà, miệng chảy nước miếng
Dương Chân cũng không phản ứng với gia hỏa không có tiền đồ này, mang theo tao gà đi đến trước mặt Hoa U Nguyệt, cười hì hì nói
- Tiểu cô nương, nãy ngươi muốn nói chuyện gì, lát nữa ta mời ngươi ăn gà nướng
- Không thể ăn!
Tao gà giận dữ, trừng mắt nhìn Dương Chân, nhưng bị Dương Chân giữ cái đuôi nên không thể làm loạn
Hoa U Nguyệt ngạc nhiên nhìn tao gà một chút, nói ra
- Người kia đã tỉnh lại, có hắn ở đó, chúng ta không có cách nào leo lên linh đỉnh
Dương Chân tò mò hỏi
- Ai? Ai đã tỉnh lại?
Lúc này, Hồng Loan Linh Nữ cũng đi tới, hiếu kỳ đánh giá tao gà, tiếp lời nói ra
- Bên trong Tu Di đại sơn, đường thông hướng linh đỉnh, có một chỗ gọi là Quỷ Độ giản, chỉ có một con dường có thể thông qua, đại đa số thời điểm đều không có nguy hiểm gì, chỉ là nơi đó có một căn nhà gỗ, bên trong có một người đang bị phong ấn, tự xưng là Tử Vi Thiên Tôn, chỉ cần hắn tỉnh lại, không ai có thể thông qua
- Tử Vi Thiên Tôn?
Nghe được cái tên này, Dương Chân giật nảy mình, nhớ lại một cách cách cũng tên Tử Vi bên trong kịch truyền hình, chính là một cái Đại Đế còn sót lại trong truyền thuyết
Cách cách không có khả năng tới đây, Đại Đế cũng không có khả năng tự hạ thân phận xưng là cái gì thiên tôn, vừa nghĩ như thế Dương Chân liền yên lòng, xem ra cái Tử Vi Thiên Tôn này chỉ là đụng hàng
Hoa U Nguyệt nhìn Hồng Loan Linh Nữ một chút, nhẹ gật đầu, nhẹ giọng giải thích
- Trên đường tới ngươi hẳn là nghe được cái tiếng gầm giận dữ kia, chỉ là một tiếng gầm liền đánh lui Lâm Thiên Lệ trăm trượng, thổ huyết liên tục
Dương Chân ai ôi một tiếng, nhìn thi thể Lâm Thiên Lệ trên thềm đá nói ra
- Trách không được gia hỏa này không chạy tới linh đỉnh, ngược lại chạy tới đây muốn đoạt một con gà với ngươi
- Kim Ô!
Tao gà bị Dương Chân xách trong tay chững chạc đàng hoàng sửa chữa, trả lời nó là bị Dương Chân quất cho một cái
- Gầm một tiếng liền làm cho Lâm Thiên Lệ thổ huyết, Tử Vi Thiên Tôn này cũng thật lợi hại a
Hồng Loan Linh Nữ cười khổ nói
- Nào chỉ là lợi hại, nghe nói Tử Vi Thiên Tôn kia chỉ là một tia thần thức bị phong ấn trong nhà gỗ mà thôi
- Cái gì?
Một tia thần thức đã ngưu như vậy, thế còn trèo lên linh đỉnh cái rắm a, mọi người ai về nhà nấy, giải tán giải tán!
Hoa U Nguyệt cười cười, nhẹ nhàng nói với Dương Chân
- Cho nên ta mới nói ngươi chờ một chút, nhìn xem con Kim. . . Tao gà này có biện pháp nào không
- Kim Ô!
Tao gà trợn mắt nhìn Hoa U Nguyệt, cái cổ uốn éo một vòng, chỉnh đốn cái mào lòe loẹt của mình thẳng tắp lại, chỉ là nhìn thế nào cũng là bộ dáng thật bựa không có một tí oai phong
Dương Chân đem tao gà nhấc lên, nhìn chằm chằm con mắt của tao gà nói ra
- Tao gà, nói một chút, làm sao đối phó cái thiên tôn kia
Tao gà trừng mắt
- Mơ tưởng!
- Móa nó, tiểu tử, ngươi buông nó ra, bản tôn không dùng một tay gọt nó chết được, bản tôn không gọi là tiện mèo nữa
Tiện mèo chỉnh lý xong đám lông trên mặt, liền gặp được bộ dáng cao ngạo của tao gà, lập tức giận dữ, chỉ vào tao gà muốn liều mạng
. . .
Cùng lúc đó, bên trong Linh Lộ, một nhóm người trẻ tuổi trên thân tản ra khí tức cổ xưa đi tới một chỗ vốn là Thiên Mệnh Tuyền lúc trước, bên trong có một nữ tử mang áo bông trắng ngẩn ngơ, thấp giọng hỏi
- Thiên Mệnh Tuyền đâu?
Bên cạnh là một nam tử cũng mang theo áo bông trắng dài nhíu nhíu mày, nói ra
- Linh nữ, lần này chúng ta đến đây là để phá giải trận pháp Thuật môn, Thiên Mệnh Tuyền có thể để sau
Dị vị nữ tử nghe vậy gật đầu, nói
- Adar, ngươi đi tìm tu sĩ khác hỏi một chút, Thiên Mệnh Tuyền tại sao lại biến mất, bị người nào hủy
Trong đám người, một thiếu niên gầy gò nhẹ gật đầu, thân hình dần dần biến mất