Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 296 - Ta Có Thể Muốn Làm Gì Thì Làm!

Đám người Phương gia sắc mặt lập tức biến đổi, nhìn chằm chằm vào Dương Chân, hận ý cùng sát cơ càng nồng đậm

Phương lão đầu giận quá thành cười, chỉ vào Dương Chân gầm thét

- Dương Chân tiểu nhi, chớ có nghĩ rằng phủ thành chủ cho ngươi chỗ dựa, ngươi liền có thể. . .

Oanh!

Một cước của Dương Chân nặng nề rơi lên mặt đất, thổ nguyên bạo động, một bàn tay to lớn bỗng nhiên được đất đá nặng thành, đem Phương lão đầu quất bay ra ngoài

Một màn này phát sinh trong nháy mắt, Phương lão đầu ngay cả phản ứng cũng không kịp, hét thảm một tiếng, một lần nữa bị oanh vào trong phòng tiếp khách

Ầm ầm!

Toàn bộ phòng tiếp khách Phương gia ầm vang sụp đổ, đem Phương lão đầu chôn ở bên trong

- Thật có lỗi, không có phủ thành chủ làm chỗ dựa, bản tao thánh cũng có thể muốn làm gì thì làm!

Thanh âm của Dương Chân truyền đến, mọi người lúc này mới phản ứng được, khó tin nhìn phồng tiếp khách của Phương gia đã sụp đổ

- Lão tổ!

Bọn người Phương quyền nhao nhao hô lên, phóng về hướng phòng khách, một lát sau liền mang Phương lão đầu kéo ra từ đất đá

- Dương Chân!

Phương lão đầu liều mạng muốn vọt về phía Dương Chân, bị bọn người Phương Quyền gắt gao ôm lấy, nói cái gì cũng không buông tay

Dương Chân nhàn nhạt nhìn Phương lão đầu một chút, quay người đi về phía đám người Phương gia, đám người Phương gia lập tức giật nảy mình, lộ ra biểu lộ bĩ phẫn cùng khuất nhục

Thiên kiêu Luyện Hư Kỳ yêu nghiệt như thế, đám người đừng nói gặp qua, cho dù nghe cũng chưa từng nghe qua

Tất cả mọi người ý thức được một vấn đề, Dương Chân nói kỳ thật không sai chút nào, chỉ một mình Dương Chân thật có thể muốn làm gì thì làm

Thành chủ Hàn Võ thành thấy Dương Chân thật sự từng bước một đi về hướng đám người Phương gia lập tức tiến lên giữ chặt Dương Chânnói ra

- Dương tiểu hữu dợi một chút, đừng sốt ruột, lão phu an bài, để cho lão phu an bài, nhất định để Phương gia cho Dương gia một cái công đạo, đến khi nào Dương gia tiểu nha đầu chịu bỏ qua mới thôi!

Nghe nói như thế, mọi người đều mộng bức

Ai có thể nghĩ tới, thành chủ đại nhân thật sự vì một cái Dương Chân mà triệt để vạch mặt cùng Phương gia

Cái này. . . Đừng nói là truyền đi, cho dù bọn họ ở đây tận mắt nhìn thấy, đã có một loại cảm giác không thật

Dương Chânnhìn thành chủ Hàn Võ thành thật lâu, mới quay đầu hỏi Dương Hồng Diệp

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Dương Chân có đại ân đối với Dương Hồng Diệp, có loại kết quả này đã vượt quá xa dự liệu của nàng, lúc đầu nàng từng ôm ý nghĩ hẳn phải chết thì lúc này còn có thể có yêu cầu gì?

Dương Hồng Diệp đối với Dương Chân khom người thật sâu, buồn bã nói ra

- Hồng Diệp để Dương công tử làm chủ!

- Gọi biểu ca!

Dương Chân sửa chữa

Toàn thân Dương Hồng Diệp chấn động, nhỏ giọng nói ra

- Biểu. . . Biểu ca!

Dương Chân cười ha ha, quay người ôm bả vai thành chủ Hàn Võ thành, nói ra

- Từ nay về sau, để biểu muội ta làm gia chủ Dương gia đi, còn về việc Phương gia bồi thường cho biểu muội ta, nếu như ta cảm thấy chưa đủ, chắc chắn sẽ giết trở về, tin tưởng ta, con người ta biết điều nhất

Nghe được câu nói cuối cùng, thành chủ Hàn Võ thành giống như nhớ ra cái gì đó, toàn thân chấn động, vội vàng gật đầu nói

- Dương tiểu hữu yên tâm, nếu như Phương gia không thể làm Dương gia thỏa mãn, không cần ngươi xuất thủ, lão phu chắc chắn sẽ dẫn người tiêu diệt Phương gia!

Mọi người trợn mắt hốc mồm nhìn thành chủ Hàn Võ thành, không lẽ thành chủ đại nhân bị câu nói của Dương Chân dọa sợ?

Nhìn hai người Dương Chân cùng thành chủ Hàn Võ thành đang kề vai sát cánh, Dương Hồng Diệp buồn bã cười một tiếng, lớn tiếng nói ra

- Dương gia Hàn Võ thành bắt đầu từ hôm nay lấy Dương Chân vi tôn, đời đời kiếp kiếp phụng Dương Chân cùng hậu nhân Dương Chân, nếu làm trái lời thề, thiên đạo hủy diệt!

Ầm ầm!

Từng tiếng sấm rền vang lên giữa không trung, tất cả mọi người nhìn Dương Hồng Diệp đang lệ rơi đầy mặt, trong nội tâm nhấc lên kinh đào hải lãng

Cùng lúc đó, mọi người ở đây đều vội vàng đặt cho mình một cái quy củ, Dương gia Hàn Võ thành, không thể trêu vào!

Chuyện này, tại toàn bộ Hàn Võ thành đưa tớn oanh động to lớn, mấy ngày tiếp theo, vô số người nhìn thấy thành chủ Hàn Võ thành mang theo bảy tên cường giả Thần Du cảnh, tiến vào bên trong Phương gia, cô hồ đem tất cả sản nghiệp của Phương gia đều ném tới Dương gia

Phương lão đầu càng là cùng ba tên cường giả Thần Du cảnh đại chiến một trận, nằm ở trên giường thổ huyết mấy ngày, cuối cùng một mệnh ô hô, chết được nửa ngày bỗng nhiên ngồi dậy, mở to hai mắt, giận dữ tống lên một tiếng " Dương Chân ", sau đó một lần nữa nằm xuống, dọa do Phương gia gà bay chó chạy, vô cùng chật vật

Mà Dương Chân mấy ngày nay ở phủ thành chủ cũng đã hiểu vì sao thành chủ Hàn Võ thành ân cần như vậy

- Móa nó, hỗn đản tiện mèo này thế mà cứ như vậy bán bản tao thánh đi, chỗ tốt đều để bọn hắn cầm đi, cái này. . . Mặc dù cho tiểu cô nương hơn phân nửa, nhưng mà bản tao thánh vẫn cảm thấy có chút không công bằng a

Dương Chân cắn răng nghiến lợi, bốc một nắm đồ ăn bỏ vào miệng, lúc này mới mơ hồ nói

- Không được, đồ tốt ở phủ thành chủ đều bị hỗn đản tiện mèo này hố đi gần hết, sau khi gặp nó, chắc chắn phải đoạt lại, ân, dù sao chuyện này nó cũng có một chút công lao, vẫn nên chừa cho nó một ít đồ vật

Nói xong, Dương Chân đứng dậy đối với thành chủ Hàn Võ thành đang ở một bên rót trà, nói ra

- Nếu tiện mèo nói bản tao thánh có th63 làm được, vậy chắc chắn bản tao thánh có thể làm được, ngươi yên tâm đi, hiện tai mang ta qua?

Thành chủ Hàn Võ thành nghe vậy liền đại hỉ, vội vàng làm thế xin mời, nói ra

- Tốt tốt tốt, mời!

Trong lúc nhất thời, toàn bộ phủ thành chủ đều sôi trào lên, ngay cả những cường giả Thần Du cảnh đang tu luyện cũng bị gọi lên

Hai cái lão đầu tử đang tu luyện, bị quấy rầy liền mười phần không vui, liếc nhau, sắc mặt đều một mảnh tái nhợt

Một lão đầu râu bạc giận dữ nói ra

- Thật không biết thành chủ nghĩ thế nào, sự tình nhiều cường giả như vậy cũng không thể giải quyết được, làm sao có thể nhờ vào một cái tiểu tử giải quyết, đùa gì vậy?

Lão đầu râu đen bên cạnh cười khổ, nói ra

- Vấn đề của Tổ Bia càng ngày càng nghiêm trọng, thêm một thời gian nữa trôi qua chỉ sợ phủ thành chủ không còn được Tổ Bia che chở, phủ thành chủ chắc chắn sẽ đi xuống

Lần đầu râu bạc lắc đầu, hừ nhẹ một tiếng, nói ra

- Theo lão phu thấy, thành chủ lần này cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, tiểu tử Dương Chân mặc dù. . . Mặc dù đầy đủ tài năng, dáng dấp lại đẹp trai, thực lực yêu nghiệt, nhưng mà loại chuyện này, cũng không nhất định có thể giải quyết đi

Lão đầu râu đen vuốt mồ hôi trên trán, cao giọng nói ra

- Cho nên nếu Dương tiểu hữu lộ ra vẻ khó khăn, chúng ta nhất định phải đem toàn lực giúp đỡ

- Tự nhiên là phải như vậy!

Lão đầu râu đen thở dài một hơi, vụng trộm nhìn về một hướng, sau đó thở dài nhẹ nhõm, nói ra

- Tốt, đã đi rồi!

- Móa nó, tiểu tử Dương Chân kia tu vi rất quỷ dị, nếu để cho hắn nghe được ta nói xấu hắn, bộ xương già này của chúng ta không chịu nổi hắn giày vò a

- Đúng vậy, đúng. . . Ách, ha ha, Dương tiểu hữu, tại sao lại đến đây rồi?

Nhìn xem Dương Chân vừa đi liền quay lại, sắc mặt hai lão đầu lập tức tái đi

Dương Chân cười ha ha một tiếng, ôm bả vai của hai lão đầu, nói ra

- Hai vị tiền bối đang nói gì mà vui vẻ như vậy, đúng, vãn bối vừa mới nghiên cứu ra một chiêu xe tăng đại chiến máy bay, không bằng chúng ta tìm thời gian luận bàn một chút?

- Ôi, lão phu bỗng nhiên đau bụng!

- A, lão phu bỗng nhiên hiểu được chút đạo ý, cần bế quan hai năm!

Bình Luận (0)
Comment