Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 295 - Ngươi Xuất Thủ Hay Là Ta?

Trong mắt Dương Hồng Diệp lóe lên quang mang tức giận, chỉ vào Phương lão đầu nói ra

- Là hắn!

Có một số người thần sắc lập tức chấn động, rất hiển nhiên lời Dương Hồng Diệp muốn nói ra có liên quan đến Phương gia, đám người lúc này mới nghĩ đến vì sao Dương Chân vừa đến Hàn Võ thành đã đến Phương gia, mà vừa đến liền nháo sự, chẳng những phá hủy phòng khách của người ta, còn oanh cho lão tổ nhà người ta mấy pháo

Nếu như Dương Chân lựa chọn đứng về phía Dương Hồng Diệp, như vậy phủ thành chủ có thể vì một tên Dương Chân mà cùng Phương gia triệt để vạch mặt hay không?

Phương lão đầu âm trầm nhìn Dương Hồng Diệp, khó miệng lộ ra nụ cười giễu cợt, rất hiển nhiên, cái lão nhân này cũng có chỗ dựa chắc chắn, thậm chí không ngăn cản Dương Hồng Diệp nói chuyện

Hay là nói Phương lão đầu căn bản không tin phủ thành chủ sẽ vì Dương Chân mà triệt để vạch mặt cùng Phương gia, kể từ đó, Dương Hồng Diệp có nói hay không cũng không có ảnh hưởng gì, nhiều nhất chỉ là bị phạt nặng một chút mà thôi

Trước mắt bao người, Dương Hồng Diệp vừa muốn nói tiếp, Liên di bỗng nhiên lôi kéo Dương Hồng Diệp, thần sắc ảm đạm lắc đầu

Dương Hồng Diệp hồ nghi nhìn Liên di, nhìn thấy biểu lộ buồn bã trên mặt Liên di, thân hình liền lảo đảo một cái, sắc mặt tái nhợt, lập tức hiểu ra vấn đề, lúc này có nói hay không nói, căn bản cũng không thể dao động được Phương gia quá nhiều

Nghĩ tới đây, hai mắt Dương Hồng Diệp lập tức đỏ lên, cắn môi, nhìn chằm chằm vào Phương lão đầu đang đắc ý không thôi, bởi vì dùng sức quá nhiều mà môi đều bị cắn nát, máu tươi chậm rãi chảy xuống

Phương lão đầu thấy thế cười ha ha, nghiền ngẫm nhìn Dương Hồng Diệp nói ra

- Dương gia tiểu nha đầu, ngươi nói a, lão phu như thế nào?

Dương Hồng Diệp bi phẫn dị thường, lúc này, Dương gia gia chủ đều không có ở nơi này, một nữ tử như nàng có thể làm ra được sự tình gì bây giờ?

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn ra được vẻ bi phẫn cùng bất lực trong mắt nàng, nhao nhao lắc đầu thở dài

Dương Hồng Diệp buồn bã cười một tiếng, quay đầu nhìn Dương Chân, lúc này, chỗ dựa duy nhất của nàng vậy mà chính là Dương Chân, người nàng mới gặp chỉ một lần duy nhất!

Sau khi thấy biểu lộ chẳng hề để ý của Dương Chân, lập tức toàn thân chấn động, trong mắt lộ ra một tia hi vọng, lại bị nàng cưỡng ép xuống

Lúc này, Dương Chân bỗng nhiên đi tới trước mặt Dương Hồng Diệp, vừa cười vừa nói

- Nói ra đi, biểu ca cho ngươi chỗ dựa!

Nói xong Dương Chân nhìn Phương lão đầu, chớp chớp mắt, giống như căn bản không để Phương lão đầu vào mắt vậy

- Ngươi. . .

Phương lão đầu chỉ vào Dương Chân, tay liên tục run rẩy

Dương Hồng Diệp ngơ ngác nhìn chằm chằm Dương Chân nước mắt không cầm được chảy xuống, hít sâu một hơi, chỉ vào Phương lão đầu, nói ra

- Là hắn, chính là hắn đuổi tận giết tuyệt Dương gia!

Phương lão đầu cười nhạo một tiếng, thần sắc khinh thường trong mắt càng thêm nồng nặc

Dương Hồng Diệp buồn bã nói tiếp

- Là Phương gia dùng thủ đoạn hèn hạ, gạt Dương gia đi đến Đại Cương quốc, lại ở nửa đường thiết hạ mai phục, gần một nửa người Dương gia ta, bao quát cả gia phụ, đều bị người của Phương gia chết chết

Mọi người lập tức bừng tỉnh đại ngộ

Trách không được!

Người Dương gia từ lúc đi Đại Cương quốc đền giờ vẫn chưa về, nguyên lai là do Phương gia dùng thủ đoạn hèn hạ giết chết!

Hàn Cảnh Thiên chấn động toàn thân, khó tin nhìn đám người Phương gia, thần sắc dần dần trở nên âm trầm

Phương lão đầu cười ha ha, nhìn Dương Hồng Diệp nói ra

- Dương gia tiểu nha đầu, loại chuyện này lão phu cũng không muốn giấu diếm, từ xưa đến nay các thế gia vì lợi ích mà vạch mặt nhiều vô số kể, bây giờ Dương gia ngươi không địch lại Phương gia ta, cho dù hôm nay ở trước mặt mọi người nói ra, cũng làm sao có thể làm khó dễ được Phương gia ta?

Dương Hồng Diệp cắn môi, nhìn chằm chằm vào Phương lão đầu, nói ra

- Tất cả những việc các ngươi đã làm, chắc chắn sẽ gặp báo ứng!

Phương lão đầu cười ha ha, còn muốn nói chuyện, Dương Chân bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía thành chủ Hàn Võ Thành, ung dung nói ra

- Thành chủ đại nhân, lúc đầu ta cũng không muốn quản loại chuyện này, nhưng mà ai bảo ta là biểu ca của Dương Hồng Diệp đâu, Phương gia này ta nhìn rất khó chịu, là ngươi xuất thủ hay để ta xuất thủ phế nó đi?

Nói xong, không chờ thành chủ Hàn Võ thành sắc mặt đang biến hóa liên tục nói chuyện, Dương Chân nói tiếp

- Nếu như bản tao thánh không đoán sai, thành chủ đại nhân ân cần như vậy chắc chắn là có việc cần hỗ trợ, là tiểu cô nương nói, hay là tiện mèo kia nói?

Nghe nói như thế mọi người đều thất kinh, khó tin nhìn thành chủ Hàn Võ thành

Đường đường là thành chủ Hàn Võ thành, lại có sự tình cần Dương Chân hỗ trợ?

Thành chủ Hàn Võ thành sau khi nghe Dương Chân nói liền lộ ra biểu lộ ngượng ngùng, hơn nữa còn có giật nảy mình, nói như vậy, Dương Chân nói đều là sự thật?

Phương lão đầu lập tức biến sắc, kinh nghi bất định nhìn Dương Chân, trên mặt dần dần lộ ra thần sắc hoảng sợ, tựa hồ bây giờ mới phản ứng được, vô luận là thành chủ Hàn Võ thành hay Dương Chân, đều có thể chơi tàn Phuong gia!

Thành chủ Hàn Võ thành thở dài một tiếng, vừa cười vừa nói

- Nếu như Dương tiểu hữu xuất thủ, Phương gia sẽ như thế nào?

Nghe nói như thế, mọi người đều đặt ánh mắt trên người Dương Chân, chờ Dương Chân nói chuyện

Đám người Phương gia thì nồng đậm hận ý cùng sát ý nhìn chằm chằm Dương Chân

Dương Hồng Diệp ngốc trệ, lẳng lặng nhìn Dương Chân, hai tay không tự chủ nắm thật chặt, hiển nhiên nội tâm của nàng cũng không bình tĩnh như bề ngoài

Bên trong Hàn Võ thành trở nên im ắng, thanh âm Dương Chân chậm rãi truyền đến

- Cướp gà trộm chó, nhất định phải đập nát exciter! ( Bên truyenyy ghi :)) )

Bình Luận (0)
Comment