Am hiểu nhất là vẽ tranh?
Mọi người ở đây lập tức bị dọa sợ
Mẹ nó, Dương Chân này là ma quỷ sao, tùy tiện ngâm thi đối tác liền làm cho người nghe người thích, đạo yết thì mở miệng ra liền làm người ta oanh động
Mặc dù mọi người ở đây không muốn thừa nhận, thế nhưng tài hoa của Dương Chân quả thật vượt xa mọi người ở đây
Bây giờ Dương Chân lại còn nói hắn am hiểu vẽ tranh nhất, cái này. . . Khiến mọi người ở đây có cảm giác hoang đường
Một người có thể xuất sắc về nhiều phương diện như vậy, làm sao có thể?
Thế nhưng Cam Bạch Lâm trên đạo vẽ tranh đã có thể tài khí ngưng hình, bọn hắn tin rằng Cam Bạch Lâm vẫn sẽ có phần thắng
Cam Bạch Lâm cười ha hả, nói ra
- Như vậy Cam mỗ liền tới lãnh giáo tài vẽ tranh của ngươi!
Lúc này, Tô đại gia bỗng nhiên mở miệng nói ra
- Đã như vậy hai vị không ngại đi đến Chung Đài phân cao thấp, ý hai vị thế nào?
Nghe được hai chữ Chung Đài, toàn thân Cam Bạch Lâm bỗng nhiên chấn động, ngạc nhiên nhìn Tô đại gia hỏi
- Lời của Tô đại gia là thật?
Tô đại gia cười cười, nói ra
- Tự nhiên là thật!
- Cái gì?
Đám người cùng nhau khiếp sợ, sau đó liền hâm mộ nhìn hai người
- Vì tỷ thí của Dương Chân cùng Cam Bạch Lâm lại mở ra Chung Đài. . . Đây quả thật là đại sự của Thiết Lăng thành!
- Tại hạ nghe nói Chung Đài vô cùng thần kỳ, nếu như ở trong đó ngưng tụ tài khí văn hoa, dẫn động tinh thần, liền có khả năng thắp sáng mệnh tinh, trở thành thiên mệnh chi nhân?
- Thiên mệnh chi nhân thì có chút khoa trương, chỉ là quả thật có thể thắp sáng mệnh tinh, tôi luyện thần thức, càng quan trọng hơn, ở trên Chung Đài, chỉ cần thắp sáng mệnh tinh, liền có khả năng lĩnh ngộ tinh thần tài khí cực kỳ hiếm thấy
- Cái gì?
Đám người nhao nhao giật nảy mình, hãi nhiên nói ra
- Nguyên lai tinh thần tài khí của Tô đại gia là lĩnh ngộ từ Chung Đài?
Cam Bạch Lâm cuồng hỉ, hô hấp đều trở nên nặng nề, tự lẩm bẩm
- Tinh thần tài khí, là tinh thần tài khí ta tha thiết ước mơ, Cam Bạch Lâm ta nhất định phải hảo hảo nắm bắt cơ hội lần này, Dương Chân, ngươi rất may mắn vì trở thành người chứng kiến ta lĩnh ngộ tinh thần tài khí!
Dương Chân sững sờ, quay đầu nhìn Tô đại gia, hỏi
- Tinh thần tài khí là gì?
Tô đại gia nghe vậy khẽ cười một tiếng, chuyển mắt nhìn về phía Dương Chân
Một đạo khí tức quỷ dị khó lường bỗng nhiên truyền tới, thần sắc Dương Chân chấn động, trong đầu ong một tiếng, trước mắt liền xuất hiện một loạt hình ảnh quỷ dị
Giữa thiên địa, một đạo lực lượng thông thiên triệt địa đang kết nối với thương khung, tản ra vô tận quang mang, bên trong cỗ lực lượng này còn ẩn chứa tài khí minh văn, hơn nữa là màu ám kim
Đây là một loại lực lượng cực kỳ đặc thù, so với lực lượng lúc tài khí minh văn ngưng tụ ra mạnh mẽ hơn nhiều, càng để Dương Chân chấn động chính là cỗ lực lượng này lại làm cho quyển [ Đạo Đức Kinh ] kia cộng minh
Thần sắc Dương Chân khẽ động, bỗng nhiên hiểu được vì sao tiện mèo ở Thiết Lăng thành làm ra động tĩnh lớn như vậy
Nguyên lai con hàng này là coi trọng tinh thần tài khí, mà cái tinh thần tài khí này đối với Dương Chân có tác dụng cực lớn!
Cho tới nay, Đạo Đức Kinh đều lẳng lặng lơ lửng trong thức hải Dương Chân, mặc cho hắn thôi động thế nào cũng không có bất kỳ động tĩnh gì, bây giờ lại bị tinh thần tài khí làm cho có phản ứng, Dương Chân tự nhiên không thể nào bỏ qua cơ hội này
Lúc này, toàn thân Tô đại gia bỗng nhiên chấn động, kinh nghi bất định nhìn Dương Chân một chút, nói ra
- Đây là tinh thần tài khí, chắc Dương công tử cũng không xa lạ gì đi?
Nghe nói như vậy, đám người xung quanh liền mộng bức, không biết hai người đang nói cái gì
Dương Chân bỗng nhiên nháy nháy mắt với Tô đại gia, hỏi
- Ngươi giống như là nhìn thấy cái gì đó, tinh thần tài khí này đúng là không tầm thường
Tô đại gia khẽ cười một tiếng, lắc đầu nói ra
- Dương công tử hiểu lầm, tiểu nữ tử cũng không nhìn thấy bất kỳ vật gì, chỉ là có một loại cảm giác, lần này Dương công tử leo lên Chung Đài sẽ làm cho mọi người giật nảy cả mình, trách không được con mèo kia nói rằng tài hoa của tiểu nữ tử không sánh kịp không tử
Mọi người khó tin nhìn Tô đại gia, tự hỏi tại sao Tô đại gia lại khiêm tốn trước mặt Dương Chân như vậy
Thần sắc Cam Bạch Lâm âm trầm không thôi, tâm tình kích động khi được leo lên Chung Đài cũng biến mất không thấy
Cam Bạch Lâm hít sâu một hơi, tự lẩm bẩm
- Các ngươi sẽ hối hận, Cam mỗ sẽ để cho các ngươi biết ai mới thật sự là thiên mệnh chi nhân!
Dương Chân vốn cho là Chung Đài chính là chỗ cái chuông trên gác, nhưng khi đám người đi ra khỏi tháp đồng hồ, leo lên một cái phu chu, Dương Chân mới phản ứng kịp, quay người hỏi
- Chung Đài chúng ta muốn đi là ở nơi này?
Cam Bạch Lâm cười ha ha, trêu tức nhìn Dương Chân nói ra
- Chẳng lẽ ngươi nghĩ Chung Đài là ở trên lầu a?
Dương Chân thản nhiên nhìn Cam Bạch Lâm, nói ra
- Chung Đài ở đâu thì có quan hệ gì với ta, ta nghĩ như thế nào có liên quan gì đến ngươi?
- Ngươi. . .
Cam Bạch Lâm hừ lạnh một tiếng
- Hi vọng chút nữa ngươi có thể bình tĩnh như thế!
- Điểm này ngươi yên tâm, trứng của bản tao thánh vẫn một mực trấn định!