Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 319 - A Ha?

Ngọc tỷ tỷ mang theo đám người đi tới một địa phương rộng lớn, nơi này đang có một đám người vây quanh, cùng nhau nhìn vao ba cái bếp lò

Đồ vật nấu ăn trên đài rất đầy đủ, cần cái gì cũng có, hiện tại đã có ba người ở bên cạnh bếp lò làm chuẩn bị, để Dương Chân có chút ngoài ý muốn là trong ba người lại có một tiểu cô nương, nhìn qua chỉ có mười mấy tuổi

Hai người còn lại đều là đại hán đang cười lạnh nhìn tiểu cô nương ỡ giữa, động tác trong tay hai người như bay, các loại vật liệu đều được hai người xử lý thỏa đáng

Dương Chân một mặt hiếu kỳ duỗi cổ đến nhìn, đập vào mắt là Tiểu Linh đang một mặt lo lắng, mà Tiểu Linh khi nhìn thấy Dương Chân, hai mắt liền tỏa sáng, tìm kiếm xung quanh Dương Chân

Nhìn thấy dáng vẻ của Tiểu Linh, Dương Chân một tay nhấc Lỗ Bản Vĩ đang cúi đầu suy nghĩ lên, vừa với tầm mắt của Tiểu Linh

Lỗ Bản Vĩ khi thấy liền mừng rỡ, sau đó lại vội vàng rụt cổ, cười khổ nói ra

- Đỉnh Thiên huynh, hai người chúng ta làm sao có thể biết cái gì mà linh thiện, một hồi chẳng phải muốn mất mặt sao?

Dương Chân tức giận trừng mắt nhìn Lỗ Bản Vĩ một chút, nói ra

- Còn chưa bắt đầu ngươi đã sợ, xứng đáng với nỗi khổ tâm Tiểu Linh dành cho ngươi sao?

Lỗ Bản Vĩ vụng trộm nhìn Tiểu Linh một cái, cắn răng nói ra

- Thế nhưng. . . Thế nhưng tại hạ thật không biết gì về linh thiện a

Dương Chân vỗ vỗ bả vai Lỗ Bản Vĩ, nói ra

- Một hồi ngươi làm theo lời ta bảo, bảo đảm để cho ngươi quang minh chính đại trở thành tạp dịch phòng ăn

- Cái gì?

Hai mắt Lỗ Bản Vĩ tỏa sáng, kinh hỉ nói ra

- Đỉnh Thiên huynh có tạo nghệ về linh thiện?

Dương Chân cười nhạo một tiếng, nói ra

- Nào chỉ là biết, tại thôn chúng ta, ta có tiếng là thực thần a!

- Thực. . . Thực thần?

Thần sắc Lỗ Bản Vĩ chấn động mãnh liệt, nửa tin nửa ngờ nhìn Dương Chân, có chút chần chờ

Lúc này, trong đám người bỗng nhiên ồn ào lên, một đoàn người từ cửa ra vào đi tới, từng cái đều là áo gấm, tư thái kiêu căng, đều là nữ tử

Đám người xúm lại vội vàng tách ra một con đường, khom người tránh ra, đoàn người sau khi đi vào liền có người đưa ghế lên, để mấy người ngồi xuống

Sau khi ngồi xuống, một nữ tử cầm đầu cao giọng nói ra

- Ba người các ngươi là tán tu am hiểu linh thiện nhất ở phụ cận, hôm nay nếu có thể thông qua khảo hạch, liền có thể tiến vào phòng ăn của Linh học cung, nhớ kỹ, đây là một trận tạo hóa của các ngươi, cũng là một lần cơ hội duy nhất, nhất định phải hảo hảo nắm chắc

Đám người sau khi nghe được liền nhao nhao lộ ra thần sắc hâm mộ

Lỗ Bản Vĩ ngẩng đầu nhìn lại, bỗng nhiên hô nhỏ một tiếng

- Là nàng, không nghĩ tới nàng nghĩ tới

Dương Chân nhìn lại thì thấy Lỗ Bản Vĩ nhìn chằm chằm cái tiểu cô nương đang chuẩn bị vật liệu kia, kinh ngạc hỏi

- Ngươi biết nàng?

Lỗ Bản Vĩ cười khổ một tiếng, nói ra

- Không chỉ là ta, tán tu phụ cận chỉ sợ không ai không biết nàng, Đỉnh Thiên huynh, một hồi nếu có cơ hội, ngươi tuyệt đối cũng không nên làm trợ thủ cho nàng

- Vì sao?

Dương Chân buồn bực hỏi

- Tiểu cô nương kia không có thực lực gì?

Đây cũng có chút kì quái, không đi hỗ trợ tiểu cô nương đó, chẳng lẽ đi qua hai cái hán tử bên cạnh sao?

Khóe miệng Lỗ Bản Vĩ giật một cái, nói ra

- Không phải là không thực lực, mà là thực lực quá mạnh, linh thiện nàng làm ra có thể bán được giá cả rất cao, toàn bộ Linh Huyết sơn mạch, nàng chỉ sợ là tán tu không bao giờ thiếu tinh thạch, chỉ là. . .

Nói đến đây, Lỗ Bản Vĩ cười khổ một tiếng, nói ra

- Chỉ là tính cách của nàng quái gở, mà lại luôn ưa thích sáng tạo một thứ mới, linh thiện càng trọng yếu, nàng lại càng muốn sáng tạo, nếu không phải vì cái thói qun này, nàng đã sớm trở thành Linh Thiện Sư của Linh học cung

Lúc này, nữ đệ tử kia bỗng nhiên mở miệng nói ra

- Nếu không có dị nghị, như vậy. . . Mọi người ở đây có ai nguyện ý thử một chút làm trợ thủ linh thiện?

Một lát sau, trong đám người liền đi ra mười người, riêng phần mình chọn hai cái hán tử, Lỗ Bản Vĩ cũng đi ra, tuyển chọn một hán tử bên trái, một mặt lo lắng nhìn Dương Chân

Nhìn thấy loại tình huống này, nữ đệ tử Linh học cung nhíu mày, chỉ vào tiểu cô nương ở giữa trầm giọng hỏi

- Không ai nguyện ý làm trợ thủ của nàng?

Đám người đưa mắt nhìn nhau, sau đó cúi đầu xuống, sợ bị chỉ định

Nữ đệ tử Linh học cung hừ nhẹ một tiếng, vừa muốn nói chuyện thì tiểu cô nương kia ngẩn đầu khẽ cười một tiếng, nói ra

- Ta không cần!

- Không cần?

Nữ đệ tử sững sờ, nói ra

- Chớ có xằng bậy, tại trong thời gian quy định không hoàn thành linh thiện, ngươi không có cách nào thông qua khảo hạch, hơn nữa. . . Ngươi chẳng lẽ còn có dự định mở ra đường lối linh thiện riêng biệt?

Tiểu cô nương cắn môi một cái, nhẹ gật đầu, nói ra

- Ta vẫn muốn thử một chút!

- Ngươi. . .

Nữ đệ tử trì trệ, thở dài một tiếng, nói ra

- Thôi, ngươi thật không cần trợ thủ?

Lúc này, bỗng nhiên có một thanh âm cổ quái vang lên

- Nếu không để ta thử một chút?

Dương Chân từ trong đám người bệ vệ đi về hướng tiểu cô nương kia, đối với nàng nhếch miệng cười một tiếng

- Ngươi?

Tiểu cô nương hồ nghi nhìn Dương Chân, hỏi

- Cơ hội chỉ có một lần, nếu như ta không cách nào thông qua khảo hạch, ngươi cũng không có cách nào tiến vào phòng ăn, ngươi phải suy nghĩ thật kỹ

Dương Chân nhún vai, nói ra

- Không quan trọng, dù sao ta cũng chẳng qua là đi thử một chút!

- . . .

Tiểu cô nương nhìn Dương Chânmột lát, sau đó đem ánh mắt rơi vào trên cái thớt, nói

- Tốt a!

Xoạt!

Cử động của Dương Chân làm cho một đám người xôn xao liên hồi, tất cả đều phấn khởi nhìn Dương Chân

- Đây là ai, lại dám làm trợ thủ cho Hồ Đào

- Hồ Đào hà tất phải như vậy a, thành thành thật thật theo một đạo linh thiện không phải tốt, cứ nhất định phải mở ra lối riêng, không biết đã bao nhiêu lần, đều không thành công a

- Ngươi thì biết cái gì, Hồ Đào là đang tìm kiếm giới hạn của chính mình, một khi nàng thành công đột phá nó, tạo nghệ về linh thiện của nàng sẽ tăng mạnh, nói không chừng có thể trở thành linh thiện tông sư trẻ tuổi nhất Bắc Tự

Hồ Đào ngoảnh mặt làm ngơ với tiếng nghị luận của đám người, nhìn Dương Chân hỏi

- Ngươi chuẩn bị xong chưa?

Dương Chân cổ quái lắc đầu, hỏi

- Ngươi không nói ta phải làm gì?

Hồ Đào nở một nụ cười xán lạn, mở miệng nói ra

- Cứ tùy tiện mà làm a

Con mắt Dương Chân trợn lên

- Tùy tiện làm?

- Đúng vậy a, không phải vậy thì làm sao có thể đột phá?

Hồ Đào khó hiểu nhìn Dương Chân, dường như không rõ tại sao hắn lại kinh ngạc như vậy

Dương Chân đoạt lấy thái đao trong tay Hồ Đào, trừng mắt nhìn nàng, nói ra

- Tiểu nha đầu, ta là tới để gia nhập phòng ăn, ngươi không nên hồ nháo, làm chậm trễ chính sự của ta

Hồ Đào ngẩn ngơ, đưa tay xắn ống tay áo, chống nạnh trứng mắt nhìn Dương Chân, một bước cũng không nhường nói

- Tiểu tử, ta cũng đến để gia nhập phòng ăn, ngươi nếu không nguyện ý làm trợ thủ của ta, hiện tại có thể tránh sang một bên

- A ha?

Con mắt Dương Chân lại trừng càng lớn, ở trên cao nhìn xuống nhìn Hồ Đào

- Không có phương pháp nấu ăn, ngươi làm ra cái rắm linh thiện gì, muốn người ăn chết sao?

- Người ăn chết?

Hồ Đào nhảy lên trên ghế, cúi đầu trừng mắt nhìn Dương Chân nói ra

- Ta là Linh Thiện Sư hay ngươi là Linh Thiện Sư?

- A?

Dương Chân bỗng nhiên sững sờ, kinh ngạc hỏi

- Như vậy cũng được sao? Ngươi nói đúng, bản tao thánh thật đúng là Linh Thiện Sư, hôm nay bản tao thánh để các ngươi kiến thức một chút cái gì gọi là Thực Thần chân chính!

Lúc này nên có Background Music a! ( nhạc nền )

Bình Luận (0)
Comment