Võ Động Thiên Hà

Chương 396


Vân Thiên Hà cũng không ngờ tới, hắn vốn định ẩn núp tiến vào phủ đệ chính là vì muốn tìm đại thần A Đài Mông của Xuất Vân Quốc, truy hỏi một vài chuyện, nhưng hiện tại A Đài Mông còn chưa thấy, những chuyện kia còn chưa điều tra được, lại phải chứng kiến một hồi Hồng Môn Yến và sự kiện chính biến cung đình.

Hiện tại Vân Thiên Hà chỉ có thể dùng bốn chữ "thời gian không đúng" để hình dung tâm tình của chính mình.

Bất quá màn hí kịch này hắn cũng muốn quan sát một chút, bởi vì hắn từ trong lời của phu phụ trung niên kia có thể nghe được một ít thông tin liên quan tới A Đài Mông.

Lúc một bộ phận người trong đại sảnh bắt đầu rút binh khí ra vây quanh phu phụ trung niên, sắc mặt phu phụ Cát Cố Ô lại không hề biến đổi, Cát Cố Ô cười lạnh nói:

- Á Lỗ Mông, ngươi dám can đảm động thủ với một vị lý chính đại thần sao?

Lúc này, trên mặt Á Lỗ Mông đột nhiên nở nụ cười vô cùng hèn mọn, nhìn sang phu nhân A Y Na bên cạnh cười nói:

- Tại hạ có chức tước thấp hơn, đương nhiên không dám giết ngươi, bất quá bắt nhốt lại, làm một ít chuyện quỷ không biết thần không hay, mà loại việc này ta lại rất sở trường, huống hồ ta đối với phu nhân A Y Na thực sự ngưỡng mộ đã lâu, đêm hôm nay ta có thể thay ngươi an ủi vị tiểu mỹ nhân này một chút rồi, ha ha…

- Nếu ngươi dám vươn một cái móng tới xâm phạm ta, gia tộc Tề Á Nặc chúng ta tuyệt đối không bỏ qua cho phụ tử các ngươi!

A Y Na nghe được ngôn ngữ ô uế của Á Lỗ Mông, sắc mặt âm trầm.

Nghe xong lời này, vẻ tươi cười trên mặt Á Lỗ Mông nhất thời cứng đờ, cười gượng nói:

- Đúng vậy, nàng nói không sai, chúng ta xác thực có chút kiêng kỵ Tề Á Nặc gia tộc, bất quá đó cũng chỉ thành lập trên cơ sở được quốc vương bệ hạ tín nhiệm, chờ sáng mai hoàng đế băng hà, Kiên vương tử bị giết, Sách vương tử lên kế vị, tin tức này truyền đến thì chắc chắn rất nhiều gia tộc sẽ quy thuận chúng ta, mà Tề Á Nặc gia tộc bị cô lập, sớm muộn cũng phải chịu số phận bị chia cắt, mà ngươi, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành đồ chơi của ta!

Cát Cô Ô cũng lạnh lùng nói:

- Đám phần tử chủ chiến các ngươi, đừng tưởng rằng phát động bức vua thoái vị chính biến cung đình, tiếp theo trợ giúp Sách vương tử lên kế vị, cũng tại lúc Đại Đường Quốc trong nguy nan, thừa cơ chiếm nuốt thảo nguyên Đại Đường rộng lớn là có thể cùng với La Lan Quốc và Liệt Diễm Quốc cùng thôn phệ chia cắt Đại Đường quốc, đừng mơ mộng hão huyền, hiện tại Đại Đường Quốc tuy yếu thế, nhưng bách tính không đáp ứng, các ngươi phát động chiến tranh xâm lược, chỉ có kết quả bị bại vong!

Nói đến đây, trong thần tình của Cát Cố Ô lộ ra một tia đùa cợt trào phúng, nói:

- A Đài Mông tay cầm quân quyền nam bộ, tại bản quốc diễu võ dương oai, dưới một người, trên vạn người, rất uy phong, nhưng bất quá hắn chỉ là tay sai cường giả khác, hắn cho rằng làm việc này không có người nào biết, trước tiên tìm một khôi lỗi kế vị, sau này lại tiếp tục soán vị chính mình làm hoàng đế, tính toán thực tốt!

Đôi lông mày của Á Lỗ Mông nhíu lại, nhưng vẫn cuồng tiếu nói:

- Hiện tại ngươi nói những điều này đều đã muộn, đêm nay bày ra thiên la địa võng, muốn chạy đi, đừng vọng tưởng nữa, tốt nhất nên thúc thủ chịu trói, có thể được miễn một ít đau khổ, bắt lấy bọn họ!

Đám người xung quanh lập tức tuân mệnh, nhào tới, bất quá tại lúc Á Lỗ Mông ra lệnh xong, lại trở về chỗ ngồi của chính mình, uống một ngụm rượu, để Vân Thiên Hà từ một nơi bí mật gần đó nhìn thấy, trong lòng nhất thời lưu ý, chỉ thấy tay hắn hơi chạm vào một chỗ nhô lên, hình như là ấn vào cơ quan trận nào đó, nhất thời cả người có vẻ rất khí thế, mà lúc này thần hình giống như đang xem một hồi biểu diễn.

Trong lòng Vân Thiên Hà kết luận, bộ phận cơ quan này nhất định có liên quan rất lớn đối với những nỗ tiễn được bố trí ngay bên ngoài.

Bởi vì đôi phu phụ Cát Cố Ô tại lúc đối diện với đám người xông tới vây công lại không hề bị rơi xuống hạ phong. Thủ pháp công kích của Cát Cố Ô rất sạch sẽ lưu loát, công phu của A Y Na thì trong ưu nhã không mất phần sắc bén.

Tuy rằng một người chỉ là Võ Sư cấp chín, một người là Võ Sư cấp tám, thế nhưng những người trong đại sảnh đại thể đều là cấp bậc Võ Sư, chỉ có một Tiên Thiên, hai phu phụ bọn họ ứng phó cũng không phải vất vả mười phần, mà những người đang vây công bọn họ, mục đích chính là muốn bắt sống, lại còn cố kỵ không thể lập tức giết chết bọn họ, vì vậy tay chân có chút bó buộc, nhưng có một vị Tiên Thiên uy hiếp, phu phụ hai người không thể nào chạy thoát được.

Xem ra những cao thủ từ Tiên Thiên trở nên, ngoại trừ tên vừa rồi chính mình đã đánh chết cộng với một Tiên Thiên sơ cấp trong đại sảnh hiện tại, những người khác nhất định đã bị A Đài Mông triệu tập tham gia chính biến cung đình.

Trong lòng Vân Thiên Hà suy đoán tới đây, chỉ thấy đôi phu phụ kia đang muốn phá cửa thoát ra, nhưng tại lúc Cát Cố Ô mở rộng cửa thì A Y Na bị cao thủ Tiên Thiên Võ Sư mạnh mẽ bắt lấy lui sang một chỗ, cũng đúng lúc này, bàn tay Á Lỗ Mông đặt trên chốt khởi động cơ quan chuẩn bị nhấn xuống, khóe miệng lộ ra nụ cười gian âm hiểm tàn nhẫn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Nhưng ngay lúc Á Lỗ Mông thấy Cát Cố Ô phá cửa chạy ra sân, đang muốn nhấn vào bộ phận khởi động cơ quan, đột nhiên hắn cảm giác cái cổ của chính mình bị mãnh mẽ chế trụ đè lên, để hô hấp của hắn có chút gấp gáp, thậm chí sắp hít thở không thông, dùng sức duỗi chân giãy dụa.

Ngay lúc A Lỗ Mông sắp đứt hơi mà chết, trong ý thức của hắn đột nhiên nghe được thanh âm nói:

- Muốn lưu lại mạng, vậy thì hãy mang ta tới bí thất A Đài Mông để lại tư liệu, bằng không trước sáng mai, ta sẽ biến nơi đây thành địa ngục nhân gian!

- Khụ…

Á Lỗ Mông tại thời điểm tử vong tiếp cận gần như vậy, trong lòng quá mức sợ hãi và dục vọng cầu sinh mãnh liệt làm hắn cản bản không dám suy nghĩ nhiều, liền dùng toàn bộ sức lực gật đầu, bàn tay chỉ về phía cửa hông.

Vân Thiên Hà quay đầu thấy Cát Cố Ô bên ngoài sân rộng đã bị vây quanh, lại bị bại lui tới cửa, mà thê tử của hắn sau khi bị vị Tiên Thiên Võ Sư bắt được bắt đầu tiến về phương hướng Á Lỗ Mông chỉ, Vân Thiên Hà kéo theo Á Lỗ Mông, thuận tiện nhấn cơ quan.

Lúc này trong sân tức thì vạn tiễn cùng bay, tiếng kêu rên thảm thiết không dứt, rất nhiều người không tránh được trúng tên, thậm chí ngay cả hộ vệ đứng gần đó cũng không tránh khỏi, bị bắn thành con nhím, mà Vân Thiên Hà không tiếp tục để ý một màn này, thừa lúc loạn không ai chú ý tới, liền cấp tốc hướng về phía Á Lỗ Mông đã chỉ.

Vị trí Á Lỗ Mông chỉ trong phủ là một địa phương tương đối lệch, Vân Thiên Hà đuổi theo vị Tiên Thiên Võ Sư kia, sau khi đánh chết, để cho phu nhân A Y Na chạy thoát, liền mang theo Á Lỗ Mông cùng vào bí đạo.

Bí đạo thông ngầm này cũng không phải rất dài, khoảng chừng trên dưới ba mươi bước, A Lỗ Mông dẫn đường cùng với Vân Thiên Hà đi tới trước một gian bí thất.

Gian bí thất này bị đóng kín, Vân Thiên Hà để A Lỗ Mông thở dốc vài hơi, nói:

- Mở!

- Ngoại trừ phụ thân ta, không ai có thể mở được bí thất này, ta cũng không biết rốt cuộc bên trong đó có những gì!

Á Lỗ Mông nhận được cơ hội thở dốc, từng ngụm từng ngụm thở ra hít vào nói.

Ầm…

Vân Thiên Hà tụ thành trảo nắm đầu A Lỗ Mông, sau đó dùng sức đẩy mạnh vào cánh cửa bí thất, đầu rách máu chảy, khi máu tươi tưới đỏ một chỗ lún vào trong cánh cửa, nhất thời chỗ lún này liền sáng lên.

Lúc này Vân Thiên Hà mới lạnh lùng nói:

- Đừng vọng tưởng kéo dài chút thời gian, đây chỉ là điểm tâm khai vị mà thôi, nếu như sau một khắc cánh cửa này không mở, ta sẽ dùng đến đầu của ngươi để phá nó!

Á Lỗ Mông nghe được, tức thì run run lấy từ trong người một khối ngọc nhỏ, hắn đưa khối ngọc vào chỗ lún, sau đó đẩy mạnh, lập tức nghe được tiếng răng rắc giống như bộ phận cơ quan bị kích hoạt, cánh cửa này liền bị mở ra.

Sau khi vào bí thất, Vân Thiên Hà nhìn quét xung quanh một vòng, nơi này trông giống như thương khố, xung quanh tùy ý cất giữ rượu ngon, trân bảo quý giá, một giá giá cao còn có binh khí và dược liệu quý giá, nhưng không nhìn thấy thứ hắn muốn tìm.

Tuy rằng không học qua phương pháp phá giải cơ quan trận, thế nhưng Vân Thiên Hà dựa theo cấu tạo những cơ quan trận hắn từng vượt qua, đối với cơ quan trận coi như có năng lực nhận biết nhất định. Hắn biết nơi này chắc chắn có những ô ngầm nào đó, vì vậy tỉ mỉ tìm tòi một phen, ánh mắt tập trung vào một chiếc ghế đá rất không bắt mắt.

Thấy Vân Thiên Hà nhìn ghế đá, Á Lỗ Mông hoảng hốt nói:

- Lần này ta thực sự không có cách nào tiếp tục mở sâu hơn trong bí thất này rồi, cha ta cũng không để cho bất cứ kẻ nào tiếp xúc bí thất, nói động chạm linh tinh hẳn phải chết, trong bí thất trải rộng vô số kịch động và ám khí các loại…

Lúc này Vân Thiên Hà cũng không trông cậy vào hắn đến phá giải, bởi vì hắn cảm giác được người này đang nói thực, vì vậy liền chuẩn bị dùng bạo lực phá giải.

Ầm…

Một tiếng nổ vang, Vân Thiên Hà hướng về phía vách tường mạnh mẽ đánh một chưởng, đất rung nói chuyển, toàn bộ thạch thất bắt đầu rung động kịch liệt. Chỉ thấy trên vách tường cứ như vậy bị Vân Thiên Hà mạnh mẽ đánh vỡ một lỗ thủng, sau đó hiện ra một lỗ ngầm, bụi mù khắp trời.

Vèo vèo vèo!

Lúc này, trong màn bụi mù đột nhiên xuất hiện độc tiễn giống như châu chấu bắn ra, bất quá Vân Thiên Hà đã sớm tránh sang bên cạnh, số độc tiễn kia bắn ra, căn bản không thể vượt qua được góc đứng của hắn.

Vân Thiên Hà đợi khi độc tiễn hoàn toàn bắn xong, bụi mù tan hết, chỉ thấy đằng trước là thông đạo ước chừng vài chục thước, bên trong còn lan tràn màn vụ khí màu xanh nhạt.

Sau khi lấy cây đuốc đốt lên, Vân Thiên Hà cầm lấy một vò rượu, ném mạnh vào trong thông đạo, sau khi vò rượu vỡ tan, lập tức ném mạnh cây đuốc vào trong thông đạo, chỉ thấy một đoàn hỏa diễm phóng lên cao, kể cả ngọn lửa bùng cháy cũng biến thành màu xanh nhạt.

Vân Thiên Hà thấy mật độ khói độc rất lớn, vì vậy lại tới cầm lấy vò rượu khác, ném vào trong thông đạo đang bốc cháy, ước chừng thời gian nửa nén hương, ngọn lửa chuyển sang màu lam nhạt rồi dần dần tắt đi. Lúc này mới chuyển sang A Lỗ Mông, lôi hắn tới trước thông đạo, giơ chân đá mạnh một cước vào mông, Á Lỗ Mông liền bị đá vào bên trong.

- A…

Á Lỗ Mông sợ hãi phát ra tiếng kêu lớn, khi thân thể mạnh mẽ lao vào trong thông đạo, phát hiện cũng không xúc động bộ phận cơ quan trận, lúc này mới dừng lại, phát hiện chính mình đã đứng tại đầu cùng thông đạo rồi.

Vân Thiên Hà bước theo tiến tới đầu cùng thông đạo, lại phát hiện một cánh cửa, trực tiếp giơ chân đá mạnh vào cánh cửa, mà cánh cửa có vẻ rất yếu, trực tiếp bị đá văng đi, nặng nề va chạm dưới mặt đất, rồi lại tiếp tục lấy thân Á Lỗ Mông đá vào trong bí thất.

Mà lần này sau khi Á Lỗ Mông bị đá vào bên trong, đã không còn vận khí như lúc đầu, hắn vừa vào liền xúc động cơ quan, chỉ thấy bốn phi toa xoay tròn từ bốn phương hướng đồng thời bắn tới, Á Lỗ Mông chỉ tránh được ba phi toa, nhưng một chiếc cuối cùng lại đâm sâu vào chân hắn, nhất thời toàn bộ da thịt liền chuyển thành màu xám ngắt, hiển nhiên là trong phi toa có chứa kích độc.

- Cứu ta… Cứu ta…

Đồng thời Á Lỗ Mông lớn tiếng thảm thiết kêu gào, hắn quỳ rạp dưới mặt đất, liều mạng hướng về phía Vân Thiên Hà kêu cứu, chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp, khí tức dần dần yếu đi, sau đó không còn động tĩnh.

Vân Thiên Hà chỉ lạnh lùng liếc mắt hắn một cái, cũng không để ý nhiều, lúc vào trong bí thất, tỉ mỉ quan sát xung quanh một phen, lúc này mời thỏa mãn gật đầu.

Gian bí thất này mới là bí thất chân chính hắn muốn tìm kiếm.
Bình Luận (0)
Comment