€ 116
€ 116€ 116
CHƯƠNG T116: Thư viện điên cuồng (10)
Số 3 dừng động tác giãy dụa, đưa ánh mắt nặng nề nhìn sang mấy người đứng đối diện mình. Có vẻ số 4 cũng ý thức được số 3 đã bị lộ nên buông bàn tay siết chặt người này ra.
Sau khi thân phận ếch xanh của số 4 bị các người chơi xác nhận, các đặc điểm đặc trưng của loài ếch trên người nó cũng dần dần rõ ràng hơn giống số 2. Nó nhấc cái chân được bao bọc bởi bộ đồ thú bông dẫm lên dòng nước chảy tới tạo thành những tiếng lõm bõm, hòa cùng với tiếng ôm ộp đau đớn của số 2 nghe vô cùng quái lạ.
Số 3 khoanh tay đứng tại chỗ, mi mắt cụp xuống nhìn sàn nhà. Đứng từ góc nhìn của các người chơi không thể thấy rõ sắc mặt của số 3 nên không thể phán đoán người này đang nghĩ gì.
Nhưng hành động của số 3 hiển nhiên là đã cam chịu thân phận ếch xanh. Số 6 siết chặt bịch muối còn lại hơn nửa trong tay, cất giọng cảm thán: “Số 3, thật sự không ngờ bạn cũng là ếch xanh đấy.”
Sau khi cảm thán, số 6 lại cười phá lên: “Nếu không thể phân biệt ai là ếch xanh thông qua cách này thì tôi đã bị bạn lừa thật rồi.”
Mạch logic trong suy nghĩ của con ếch xanh này vô cùng chặt chẽ. Nó cố tình đặt ra câu hỏi ai là người có khả năng là ếch xanh nhất nhằm nêu ra căn cứ giải thích vì sao số 3, số 6 và số 8 không phải ếch xanh.
Căn cứ này vô cùng phù hợp với hướng suy nghĩ của người bình thường, khiến những người còn lại vô thức rơi vào lối rập khuôn của nó. Và một khi phạm phải sai lâm này thì bọn họ sẽ sập bẫy của nó. Số 1 lập tức kêu lên, “Số 3 à, bạn xấu bụng quá đi, ngay từ đầu đã đánh lạc hướng bọn tôi, làm tôi mất công tin tưởng phán đoán của bạn thật lòng như vậy.”
Số 3 cười lạnh, “Giả vờ cái gì? Mấy người đã biết có thể dùng nước để xác định thân phận ếch xanh từ lâu rồi, mới nãy chỉ trêu chọc bọn tôi thôi."
Sau khi bị bại lộ thân phận, cổ họng vốn bình thường của nó chẳng hiểu sao lại trở nên nhớp nháp như bị dính thứ chất lỏng nhão nhoét nào đó không thể rửa sạch. Số 6 nghe nó nói vậy thì tấm tắc: “Xem ra bạn không giống hai tên đồng loại của mình cho lắm. Cái tên dưới mặt đất ngốc nghếch chỉ biết kêu ôm ộp, cái tên bên cạnh bạn thì chỉ ngóng trông được nhào vào dòng nước chảy. Chẳng lẽ bản chất bạn không phải ếch xanh thật sự mà là do người chơi biến thành?”- Bản edit thuộc quyền sở hữu của tytnovel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng TY T- Số 6 chỉ thuận miệng suy đoán một câu, nhưng số 5 vẫn luôn im ắng đứng bên cạnh lại đột nhiên bày ra vẻ mặt kinh ngạc và nhanh chóng đưa mắt nhìn sang số 3. Động tác của người này không rõ ràng mấy, nhưng Thời Kim Lam đứng phía cuối vẫn luôn quan sát phản ứng của mọi người nên có thể bắt trọn hành động của số 5 vào trong mắt. Cô không khỏi tò mò có phải số 5 biết gì hay không, hoặc có thể có quen biết số 3.
Không biết có phải vì số 6 đã vạch trân chân tướng mà số 3 thẹn quá hóa giận: “Đúng thì sao mà không đúng thì sao? Hiện tại con người là các người, ếch xanh là tôi. Trong trò chơi này, nếu các người không chết thì tôi phải chết!”
Sau khi nó dứt lời lập tức kéo số 4 đang dẫm nước bên cạnh lùi vê sau vài bước.
Số 1 thấy hành động của nó ngẩn ra, nói một cách khó tin: “Thân phận của mấy người đã bị lộ rồi, còn lùi lại làm gì? Đừng nói là mấy người tưởng chỉ cần lùi lại thì mình không phải ếch xanh nữa đấy nhé?”
Số 7 nhìn số 1 bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, “30 phút sắp hết rồi. Quy tắc của trò chơi yêu cầu chúng ta phải tìm ra và giết chết ếch xanh thì mới thắng, hiển nhiên là bây giờ bọn chúng đang muốn câu giờ. Nếu chúng ta không thể xử lý hai con ếch xanh này trong thời gian được quy định thì vẫn tính là chúng ta thua.”
Lúc này, thanh đồng hồ đếm ngược chỉ còn lại mười một giây đã ngả sang màu đỏ như máu. Thậm chí còn có chất lỏng trông như máu loãng đang dần xói mòn trong thanh đồng hồ rơi tí tách xuống mặt đất.
Tiếng kêu ếch ộp của số 2 cũng càng ngày càng nhỏ, dường như sinh mạng của nó đang dần đi tới hồi kết, cả cơ thể quỳ rạp dưới đất.
Cùng lúc đó, các người chơi nhận được thông báo đã đào thải một con ếch xanh. Số 1 nghe thấy âm thanh thông báo vang lên bên tai thì vội vàng chỉ vào số 3 và số 4 đang định chơi trò đuổi bắt, “Chúng ta phải nhanh chóng bắt lấy bọn nó ngay, lỡ đâu có sai sót gì thì chết cả đám luôn đấy. Tôi còn chưa vượt ải được, không muốn chết ở cái nơi khỉ ho cò gáy này đâu.”
Số 1 sốt ruột đứng bật dậy khỏi thi thể đã lạnh của số 2, mang bộ đồ thú bông ướt đẫm bước đi như con chim cánh cụt mới học đi, ngăn cản số 3 và số 4 lại.
Trông số 1 làm gì giống đi bắt ếch xanh? Rõ ràng là đi dâng đồ ăn cho người ta thì có.
Số 7 nghiêng đầu không nỡ nhìn thẳng, trong lòng vô cùng nghi ngờ số 1 là người chơi tân thủ vừa tham gia trò chơi không lâu cho nên mới hành động dại dột đến thế.
Nhưng dù vậy, số 7 cũng chẳng ngăn cản số 1 mà chỉ liếc mắt quan sát thanh đồng hồ đang vơi bớt từng giây và nói với số 6: “Bạn ung dung như vậy, trông hình như chẳng sợ không bắt được hai con ếch xanh kia."
Hai tay số 6 cầm muối ăn, ánh mắt đầy vẻ vô tội, “Đâu có? Tôi lo lắng lắm đấy chứ. Nhưng mà bạn đấy, còn chưa ra tay nữa thì sẽ không kịp đâu.”
Số 7 vô thức nhíu mày, ngoại trừ phương pháp bắt ếch xanh bằng bạo lực thì quả thật người này không còn cách nào khác có thể kết thúc trò chơi này.
Thay vì đặt mạng sống của mình vào tay người khác thì chi bằng ra tay trước, chiếm hời trước.
Số 7 không thèm nói mấy lời vô nghĩa với số 6 nữa, bước nhanh về phía số 3 và số 4. Ngoài ra còn có số 5 cũng hành động cùng người này. Khi nhận thấy hành động của bọn họ, số 3 và số 4 vô thức liếc nhìn nhau rồi lại nhanh chóng dời mắt đi. Số 6 không tiến mà lại lùi, đi tới bên cạnh Thời Kim Lam, trong tay là bịch muối đóng gói, “Số 8, sao bạn không sốt ruột chút nào vậy? Hơn nữa từ nãy tới giờ bạn không nói gì, đang dự định gì đó?”
Thời Kim Lam quay đầu, “Tôi đang nghĩ, có phải mấy tờ giấy note mà bạn đưa có bất thường gì không.”
Ánh mắt số 6 lập tức khựng lại.
Cô lại bổ sung: “Hoặc là bút để viết đáp án.”
Kể từ khi suy đoán ra số 6 có khả năng là người chơi mà cô gặp khi bước vào thư viện, Thời Kim Lam cảm thấy người này không phải người bị động, thậm chí tâm tư kín đáo, nếu có thể lợi dụng thì sẽ lợi dụng tất thảy.
Sau đó cô lại tự đặt mình vào vị trí của đối phương để suy nghĩ, và cô nhận ra khi chưa thể xác định liệu nước có thể vạch trân nguyên hình của ếch xanh hay không, liệu muối có thể giết chết ếch xanh hay không thì chắc chắn đối phương sẽ chuẩn bị kế hoạch dự phòng.
Số 6 đề nghị mọi người chơi trò hỏi đáp vì muốn thu thập thông tin từ các người chơi, nhưng mục đích sâu xa hơn có lẽ là để mọi người tiếp xúc với giấy note hoặc bút viết của mình. Sau khi xác định được ai là ếch xanh, số 6 có thể lập tức giết chết bọn chúng.
Hoặc nếu cuối cùng không thể tìm ra ếch xanh, số 6 cũng có thể lựa chọn giết chết tất cả người chơi còn lại để bảo đảm bản thân có thể vượt ải thuận lợi.
Đây là cách thức vượt ải ổn thỏa nhất.
Hơn nữa...
Thời Kim Lam liếc mắt nhìn số 2 đã chết dưới mặt đất. Trang phục ếch xanh dày như vậy, cho dù nước muối có thể thấm vào thì số lượng cũng có hạn, khả năng cao là không thể giết chết ếch xanh.
Cho nên nguyên nhân tử vong của số 2 căn bản không phải vì nước muối.
Số 6 khó chịu tặc lưỡi, “Bạn nhỏ này không thể duy trì bầu không khí căng thẳng giúp trò chơi được hả?”
Số 6 nói vậy là đã thừa nhận bản thân giở trò lên giấy note hoặc bút viết.
Sau khi dứt lời, số 6 ném bịch muối còn hơn non nửa xuống mặt đất. Người này vốn định búng tay một cái, kết quả vì mặc trang phục thú bông nên ngón tay không thể búng ra tiếng được.
Số 6 chấp nhận số phận, thở dài: “Nếu đã bị cô nhận ra thì chúng ta có duyên gặp lại vậy, Trương Hiểu Nguyệt~” Người này cố tình nói ra tên nhân vật của Thời Kim Lam, sau đó đút hai tay vào túi trước khi cô kịp phản ứng lại. Cách đó vài mét, số 3 và số 4 đang chơi đuổi bắt bỗng nhiên cứng khựng lại như bị đột kích, sau đó lập tức ngả về trước.
Số 1, số 5 và số 7 đang đuổi bắt bọn chúng đều sửng sốt, họ còn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra thì đã có âm thanh thông báo toàn bộ ếch xanh bị đào thải vang lên bên tai.
Khung cảnh phòng đọc điện tử dần biến mất, tâm mắt Thời Kim Lam lập tức rơi vào bóng đêm. Đợi đến khi đôi mắt cô thích nghi với môi trường xung quanh được thì cô mới nhận ra bản thân đã rời khỏi trò chơi.
Giọng nói của bé Ác Mộng vang vọng bên tai cô.
“Chúc mừng người chơi 54088 đã vượt qua nhiệm vụ phụ “Ai là ấch xanh”, nhận được đồng tiên ác mộng x3000, huy chương ếch xanh x1. Người chơi hãy tiếp tục cố gắng thu thập đủ toàn bộ huy chương điên cuồng nhé~” Một linh hồn đuôi xanh bay lướt qua trước mắt Thời Kim Lam, đó là bé Ác Mộng đang tuyên bố trò chơi kết thúc một cách không cam lòng và vội vàng rời đi.
Thời Kim Lam nhớ lại lời số 6 đã nói trước khi trò chơi kết thúc, mím môi siết chặt thẻ nhân viên trước ngực mình.
Sao số 6 lại phát hiện cô là Trương Hiểu Nguyệt? Cô và người này chỉ mới tiếp xúc chưa tới vài phút ngắn ngủi, chưa từng để lộ phong cách cá nhân của mình quá rõ ràng, thậm chí còn không để lộ thân phận người chơi và cải trang thành boss màn chơi, trong trò “Ai là ếch xanh” cô cũng không đề cập tới chuyện ngoài lề.
Chẳng lẽ khi tiếp xúc với cô, số 6 đã để lại vật gì đó đánh dấu, đợi đến khi gặp lại thì thứ đó sẽ báo cho số 6 biết cô là ai trong số những người từng tiếp xúc với đối phương, ngay cả thân phận ngụy trang trong trò chơi cũng không có tác dụng? Đồng thời Thời Kim Lam cũng nhận ra khi bước vào thư viện, số 6 không bỏ trốn vì bị cô dọa sợ, mà người này đang phối hợp diễn kịch với cô. E là đối phương cũng muốn hành động một mình, chuyện gặp cô chỉ là ngoài ý muốn, vì vậy mới tương kế tựu kế.
Sau khi nghĩ thông suốt hai chuyện này, lòng cảnh giác của Thời Kim Lam dành cho số 6 dâng cao như núi, thậm chí cô còn mơ hồ cảm thấy người này sẽ là người khó đối phó nhất màn chơi này.
Trong lúc cô nhíu mày suy nghĩ, một tia sáng lóe lên trong nhà vệ sinh nữ. Thời Kim Lam nhớ ra bản thân còn đang giả vờ làm boss trong mắt đoàn đội Thiến Thiến nên lập tức điều chỉnh biểu cảm, mi mắt cụp xuống, khóe môi hơi trễ, ánh mắt u ám...
Ánh đèn pin thoáng khựng lại đôi chút, ngay sau đó là giọng nói của chuyên viên trang điểm: “Ai? Ai đang đứng đó?” Thời Kim Lam không lên tiếng mà cũng không hành động gì, đợi đến khi ánh sáng rọi vào mặt mình thì cô mới chậm chạp hoạt động xương gò má, gắn từng chữ một: “Không thấy ai.”
Chuyên viên trang điểm thấy cô thì bả vai càng căng cứng hơn, cô ta miễn cưỡng nhếch khóe miệng lên và nói: “Là... Là cô à...”
Cô ta bước vài bước ra ngoài, khi đi ngang Thời Kim Lam thì vội di chuyển thật nhanh như ngọn gió.
Thời Kim Lam thấy hành động của cô ta thì thâm liếc vào trong nhà vệ sinh nữ, không thấy Thiến Thiến đâu. Cô nối đuôi chuyên viên trang điểm rời khỏi nhà vệ sinh nữ, thấy trợ lý và chàng trai thấp bé vẫn còn đó, nhưng Thiến Thiến và thợ quay phim thì đã biến mất.
Trong lúc cô đang tự hỏi có phải hai người họ chính là ếch xanh bị giết trong trò chơi vừa rồi hay không thì trợ lý đã bước nhanh về phía chuyên viên trang điểm đi ra từ nhà vệ sinh. Ông ta vỗ ngực sợ hãi, “Nghiên Nghiên, sao cô đi vệ sinh lâu vậy? Khán giả chờ tới sốt ruột rồi kìa. Chúng ta mau tới địa điểm kế tiếp đi?”
Nói rồi ông ta quay đầu nhìn về phía chàng trai thấp bé, gọi: “Thợ quay phim, mau khởi động máy quay đi, chúng ta quay tiếp.”
Chuyên viên trang điểm khó hiểu nhìn sang trợ lý, nhưng sau đó dường như cô ta đã hiểu ra gì đó nên lập tức điều chỉnh biểu cảm lại, mỉm cười đáp: “Được.”
Thời Kim Lam hơi mím môi quan sát toàn bộ quá trình, xác định Thiến Thiến và thợ quay phim đều đã hóa thành ấch xanh và bị giết chết trong trò chơi vừa rồi. Sau khi hai NPC này biến mất, trò chơi đã tự động sửa chữa lỗ hổng logic và biến chuyên viên trang điểm thành streamer trung tâm của đoàn đội, người thanh niên thấp bé phụ trách giám sát bình luận livestream thành thợ quay phim. *** 116 ***