C117
C117C117
CHƯƠNG 117: Thư viện điên cuồng (11)
Chàng trai thấp bé có mơ cũng không ngờ được chuyên viên trang điểm chỉ vào nhà vệ sinh một chuyến mà Thiến Thiến đi cùng cô ta đã biến mất, ngay cả thợ quay phim cũng chẳng thấy đâu. Dường như người trợ lý đã hoàn toàn quên mất hai người họ, còn coi chuyên viên trang điểm là streamer.
Anh ta không ngốc, chẳng mấy chốc đã hiểu ra uẩn khúc trong chuyện này.
Nhất định là Thiến Thiến và thợ quay phim đã bị màn chơi xóa bỏ bởi vì nguyên nhân nào đó. Để hợp lý hóa nội dung màn chơi trước và sau, hệ thống đã trực tiếp sửa chữa ký ức của NPC và biến chuyên viên trang điểm thành streamer, anh ta thành thợ quay phim. Sắc mặt chàng trai thấp bé có phần khó coi vì cảm thấy bản thân đã bỏ lỡ rất nhiều chỉ tiết quan trọng. Hơn nữa tâm trạng anh ta lại càng tệ hơn khi phải vác máy quay phim có dính trứng ếch để tiếp tục quay livestream. Nhưng mọi chuyện đã đến nước này, anh ta phải tiếp tục nhập vai mà hệ thống đã giao cho, không thể đem con bỏ chợ được.
Khả năng thích nghi của chuyên viên trang điểm tốt hơn anh ta rất nhiều, cô ta không hề để lộ sơ hở trong lúc điều chỉnh biểu cảm, hơn nữa còn đứng trước ống kính một cách tự nhiên và mỉm cười: “Vậy chúng ta tiếp tục điều tra phòng đọc điện tử nhé? Không biết sự thật đằng sau lời đồn tiếng khóc phụ nữ phát ra từ bên trong là thế nào nhỉ?”
Thời Kim Lam nhìn thấy chuyên viên trang điểm cầm máy tính bảng tương tác với khán giả, bỗng dưng cảm thấy cô ta còn giống stream hơn Thiến Thiến. Không biết là vì nghề nghiệp thực sự của cô ta là streamer, hay là vì thường ngày phải giao lưu cùng khán giả thế giới ác mộng nhiều nên có kinh nghiệm.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của tytnovel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T YT-
Cô nhân cơ hội không ai chú ý, lặng lẽ xem đồng hồ thấy mới chỉ hơn 9 giờ một chút. Trò chơi “Ai là ếch xanh” kéo dài nửa tiếng, vì vậy đáng lý ra hiện tại phải gân 9 giờ rưỡi rồi mới phải.
Xem ra thời gian người chơi tham gia trò chơi phụ để thu thập huy chương sẽ không được tính vào dòng thời gian chính của màn chơi.
Ba người đằng trước dần di chuyển về phía phòng đọc điện tử.
Chàng trai thấp bé nghĩ ra gì đó, quay đầu lại nhìn Thời Kim Lam và cất giọng khô khan: “À... Cô có muốn đi cùng không?” Con boss này tự dưng biến mất lại đột nhiên xuất hiện, chẳng lẽ Thiến Thiến và thợ quay phim là do cô xử lý?
Lý do có thể là vì cô “đói bụng”, cần ăn người chơi hoặc NPC. Hoặc cũng có thể là do hai người họ đã vi phạm nội quy thư viện nên bị xếp vào danh sách săn giết của con boss này.
Chàng trai thấp bé không dám bỏ quên con boss này, lỡ đâu chọc giận cô khiến mình bị ghi thù thì sẽ mất nhiều hơn được.
Hơn nữa anh ta cảm thấy đi cùng con boss này chưa chắc đã là chuyện xấu. Cô từng nhắc tới ếch xanh rất nhiều lân, nghe thì giống vô tình, nhưng nếu nghĩ kỹ lại thì sẽ phát hiện lời cô nói rất giống lời nhắc nhở.
Có thể là nhiệm vụ ẩn hoặc nhiệm vụ ngẫu nhiên của màn chơi này có liên quan tới ếch xanh, hoặc cũng có thể huy chương điên cuồng mà hệ thống đề cập ở đầu màn chơi có dính dáng đến ếch xanh. Nói tóm lại, sau rất nhiều lân cân nhắc, chàng trai thấp bé có xu hướng nghiêng về quyết định hành động cùng con boss bí ẩn trước mắt mình hơn.
Chuyên viên trang điểm nghe anh ta nói thì mới nhớ ra gì đó nên đưa mắt nhìn sang, tuy nhiên cô ta chẳng nói gì.
Thời Kim Lam gật đầu một cách cứng nhắc, nhưng không nhấc chân đi về phía trước. Cô còn đang suy nghĩ chuyên viên trang điểm là ai trong số những người may mắn sống sót khi nãy.
Đầu tiên phải loại trừ số 6, bởi cô đã xác định số 6 chính là Phương Tình rời đi trước đó.
Thời Kim Lam cảm thấy cũng không phải số 1, bởi cả buổi số 1 luôn hành động vô cùng khờ khạo, nhưng người này chắc chắn không phải người chơi tân thủ, chẳng biết là kẻ lạ lùng chui ra từ chốn nào, nhất định không đơn giản như vẻ bề ngoài. Chuyên viên trang điểm trông không giống số 1 cho lắm.
Như vậy xem ra chỉ còn số 5 và số 7. Suốt trò chơi, số 5 ít phát biểu nên cô không nhìn thấu được đối phương. Số 7 thì khá ngạo mạn, nhưng hiển nhiên người này là kẻ thông minh, vì vậy cũng có khả năng số 7 đã cố tình thể hiện như vậy để đánh lạc hướng các người chơi còn lại.
Cô lạc trong dòng suy nghĩ lơ luôn ánh mắt ra hiệu cô đi trước của chàng trai thấp bé, cứ đứng bất động tại chỗ chờ ba người đằng trước di chuyển vê phía phòng đọc điện tử, sau đó mới chậm chạp nhấc chân đi từng bước trước ánh mắt lén lút theo dõi của chàng trai thấp bé. Hành lang vẫn tối om khiến người ta tim đập thình thịch như trước, tuy nhiên lần này chuyên viên trang điểm mới là người tương tác với khán giả. Giọng nói của cô ta hòa cùng tiếng bước chân soàn soạt, át đi tiếng nước chảy tí tách chẳng biết truyền tới từ đâu, văng vẳng trong hành lang.
Chỉ chốc lát sau, mọi người đã tới trước phòng đọc điện tử. Cánh cửa vừa mới bị Thiến Thiến mở ra đã khép lại, dưới mắt đất chẳng còn vệt nước do làm đổ thùng nước để lại.
Sau khi phát hiện điều này, chuyên viên trang điểm và chàng trai thấp bé không hẹn mà cùng lén nhìn sang cửa cảm ứng.
Cô gái ngôi xổm như ếch ở cửa cảm ứng đã biến mất, dưới mặt đất và trên khung cửa chỉ còn lại đống trứng ếch khô quắt.
Trong lúc nhất thời, nét mặt hai người đều trở nên kỳ lạ. Ngay cả Thời Kim Lam cũng không nhịn được mà thâm suy đoán có phải cô gái ếch đã vào phòng đọc điện tử rồi hay không. Giờ đây, cửa phòng đọc điện tử hệt như củ khoai lang nóng hổi. Chuyện Thiến Thiến mở cửa bị thùng nước xối ướt người chỉ vừa xảy ra cách đây không lâu, đương nhiên chuyên viên trang điểm không muốn dẫm vào vết xe đổ này.
Nhưng hiện tại cô ta là streamer, là nhân vật chính của buổi khám phá bí ẩn này, vì vậy chỉ có cô ta mới có thể mở cửa.
Chuyên viên trang điểm điều chỉnh tâm trạng, định chuẩn bị vật phẩm bảo hộ trước rồi mới câm lấy then cửa trước ánh mắt theo dõi của các khán giả.
Then cửa hạ xuống, khớp khóa bên trong phát ra tiếng lạch cạch. Chuyên viên trang điểm nín thở, đã sẵn sàng bỏ chạy bất cứ lúc nào ngay khi phát hiện bất thường. Khi mở cửa ra, cô ta khống chế then cửa để có thể cảm nhận sức nặng phía sau và bên trên cửa, phát hiện không có vật nặng đè vào cửa khiến mình không đẩy cửa được.
Dù vậy, chuyên viên trang điểm vẫn không hạ cảnh giác. Cô ta đẩy cửa ra một khe hở nhỏ, sau đó lập tức thu tay vê và đá một cú vào cửa khiến nó bật mạnh ra.
“Âm một tiếng, cánh cửa mở ra nện vào vách tường phía sau phát ra âm thanh nặng nề. Người trợ lý ngẩn ra, nhìn chuyên viên trang điểm bằng ánh mắt khó tin.
Chuyên viên trang điểm giả vờ sợ hãi lùi lại vài bước liền, còn nói bằng giọng đáng thương: “Mọi người có thấy gì không? Hình như mới nãy tôi đã nhìn thấy có thứ gì đó đi lướt qua đằng sau cửa... Lúc phản ứng lại thì đã lỡ đá cửa rồi... Xin lỗi, xin lỗi, có phải tôi phản ứng mạnh quá rồi không?”
Ngoại hình của cô ta vốn xinh đẹp, nay còn giả vờ đáng thương nên nào có ai dám trách móc nặng lời? Hơn nữa cái cớ cô ta viện ra cũng rất hợp lý, vừa giải thích được nguyên do mình đá cửa, vừa tránh được ảnh hưởng trong tình huống bất ngờ.
Lúc này, bên trên cửa phòng đọc điện tử không còn thùng nước đột ngột đổ xuống, chỉ có cánh cửa đập vào vách tường bị bật ngược lại.
Chuyên viên trang điểm không dám để cửa đóng lại nên vội vàng bước nhanh về phía trước và giơ tay chặn cửa bật ngược. Người trợ lý phản ứng lại, cũng lập tức ra hiệu cho thợ quay phim đuổi theo.
Lần này không còn sự cố như lần trước, mọi người câm đèn pin rọi vào trong phòng đọc điện tử. Ánh đèn sáng soi đan xen trong môi trường tăm tối, chiếu sáng bộ bàn ghế ẩn trong bóng đêm.
Cách sắp xếp nội thất trong phòng vẫn giống y đúc lần Thời Kim Lam tham gia trò chơi “Ai là ếch xanh”. Cô chỉ liếc mắt một cái là bao quát được sơ lược tình hình bên trong.
Trong phòng đọc điện tử vô cùng yên tĩnh, không có tiếng khóc của phụ nữ như lời đồn, trông chẳng khác gì phòng học bình thường.
Chuyên viên trang điểm thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng nói: “Xem đi, ở đây chẳng có gì hết, chắc là có người nghe lầm nên đồn đại thành truyện ma thôi.”
Nhưng ngay khi cô ta dứt lời, một tiếng ôm ộp vang dội đột nhiên vang lên khiến sắc mặt chuyên viên trang điểm căng cứng lại. Cô ta muốn tìm kiếm nơi phát ra âm thanh ếch kêu, nhưng vì không nghe thấy tiếng ôm ộp thứ hai nên cứ hoài nghi bản thân nghe lầm.
Cô ta cúi đầu một cách cứng nhắc, phát hiện những dòng tin “Vừa mới có tiếng ếch kêu” ngập tràn trong khu bình luận. Tưởng như có một luồng khí lạnh lẽo chui lên dọc theo sống lưng cô ta. Vừa rồi đã có tiếng ếch kêu thật ư? Nhưng âm thanh đó phát ra từ đâu?
Chuyên viên trang điểm lập tức cầm đèn pin rọi quanh phòng đọc điện tử, nhưng cô ta tìm cả buổi mà vẫn chẳng phát hiện gì.
Tình hình của chàng trai thấp bé không khá hơn cô ta là bao. Anh ta đột nhiên nghe thấy tiếng ếch kêu nên suýt chút nữa đã chạm phải trứng ếch dính trên máy quay, thậm chí còn suýt ném văng máy quay ra chỗ khác.
Khi nhìn thấy chuyên viên trang điểm rọi đèn pin lung tung khắp nơi, anh ta đảo mắt nói: “Chị Nghiên Nghiên, chỉ đứng ngoài cửa thì sao thấy rõ toàn bộ phòng đọc điện tử được, hay là chị vào trong tham quan một vòng để khán giả xem rõ bên trong có ếch xanh không đi, nếu không sao lại có tiếng ếch kêu?”
Chuyên viên trang điểm cầm đèn pin thoáng khựng lại, cô ta nghiến răng cố nén xúc động nhìn sang chàng trai thấp bé. Hai người họ đều biết rõ thân phận người chơi của nhau, cho nên chàng trai thấp bé nói thế rõ là vì muốn cô ta dò đường. Mà hiện tại thân phận của cô ta là streamer, vốn dĩ không thể từ chối trong khi khu bình luận ngập tràn những lời “Đúng á vào xem đi”.
Cô ta siết chặt đèn pin, miệng cười nhưng lòng lạnh tanh, “Nói có lý lắm, tôi cũng muốn cho khán giả được trải nghiệm trực quan hơn. Thợ quay phim, cậu đứng ghi hình bên cạnh tôi nhé?”
Chuyên viên trang điểm bước tới nắm chặt cánh tay của chàng trai thấp bé. Chẳng biết cô ta lấy sức đâu ra mà lại có thể kéo chàng trai thấp bé đi một cách dễ dàng, ép anh ta bước vào phòng đọc điện tử.
Chàng trai thấp bé chỉ muốn cô ta dò đường giùm, đâu ngờ lại tự dây lửa vào người mình, cho nên vô cùng hối hận. Anh ta mấp máy môi định nói gì đó, nhưng chuyên viên trang điểm không cho anh ta cơ hội nói chuyện, lại tiếp tục giao lưu cùng khán giả. Chàng trai thấp bé muốn giấy dụa, nhưng chuyên viên trang điểm siết chặt cổ tay anh ta như kìm giữ sắt, không để anh ta có cơ hội trốn thoát.
Thời Kim Lam thầm than nhẹ trong lòng, khả năng cao là hai người này không phải đồng đội. Trò chơi chỉ mới bắt đầu mà bọn họ đã chơi trò “chó cắn chó”, không biết hợp tác hành động một chút nào.
Cũng bởi vậy mà cô càng thấy quyết định giả làm boss màn chơi của mình sáng suốt. Cho dù chuyên viên trang điểm hay chàng trai thấp bé có muốn tìm ai chết thay thì cũng đêu không dám bắt ép một “con boss” như cô dò đường.
Thời Kim Lam yên tâm đứng cạnh cửa một cách thoải mái, nhờ bóng tối và thị lực ưu việt, cô âm thâm quan sát tình hình bên trong phòng đọc điện tử.
Mấy cái bàn và máy tính rất chắn tâm mắt người nhìn, nếu có thứ gì giấu phía dưới bàn hoặc đằng sau máy tính thì góc nhìn từ ngoài cửa sẽ không thể phát hiện được.
Thoạt tiên, cô để ý tới địa điểm chơi trò “Ai là ếch xanh” của các cô trước. Cách sắp xếp bàn ghế vẫn giống y hệt lúc trong trò chơi. Hai cái bàn được xếp liên kê nhau, xung quanh có bốn chiếc ghế dài. Máy tính trên bàn chẳng biết đã bị dời đi đâu, trông vô cùng lạc quẻ so với bàn ghế xung quanh.
Thời Kim Lam hơi nhíu mày, cô nhớ lúc Thiến Thiến mở cửa thì bàn ghế bên trong phòng đọc điện tử vẫn được sắp xếp rất bình thường.
Chẳng lẽ bọn họ thật sự đã tiến hành trò chơi bên trong phòng đọc điện tử này, chứ không phải ở một không gian song song khác?
Trong lúc cô đang suy nghĩ, chàng trai thấp bé đột nhiên la toáng lên và lùi lại vài bước, “Chỗ kia có thứ gì đói Hình như dưới mặt đất có cái gì đó thì phải?” Anh ta bị dọa sợ nên giọng nói ngập tràn vẻ hoảng loạn. Ngược lại sắc mặt của chuyên viên trang điểm vẫn rất bình tĩnh, có lẽ cô ta đã đoán ra được phòng đọc điện tử này chính là phòng đọc điện tử nơi bọn họ tiến hành trò chơi. Chàng trai thấp bé bước lùi lại, đứng cách cô ta khoảng vài mét.
Thời Kim Lam thong thả đứng thẳng lưng, đưa mắt nhìn theo hướng tay chàng trai thấp bé chỉ. Ánh đèn pin rọi sang chiếu sáng một vết nước nhâầy nhụa, bên trong đó có một cục gì đó phồng lên.
*xx** 1 17 *xx**