Bùi Hồng Vũ nghiêng đầu né tránh, mặt lạnh như băng:
"Đừng sờ đầu tôi."
Đường Nam San làm bộ thở dài:
"A Vũ lớn rồi, đến đầu cũng không cho chị sờ nữa…"
Bùi Hồng Vũ: "……"
Phía bên kia, Du Kinh Mộng và Âu Văn Đống chẳng khác gì hai con ch.ó nhỏ, một người rót trà, người kia đưa trái cây, thay phiên "phục vụ" Lê Tri như thể cô là nữ hoàng.
Trì Y bị chen đến mức không còn chỗ ngồi, bực bội hét lên:
"Hai người các cậu có thôi đi không?! Nhìn như hai tên nịnh thần bên cạnh đại vương ấy!"
Nhưng Du Kinh Mộng và Âu Văn Đống chẳng buồn để tâm, vẫn tiếp tục vây quanh Lê Tri:
"Cảm ơn đại lão đã dẫn dắt! Đại lão ăn cam đi ạ!"
Trì Y: "…………"
Đáng ghét thật!
Sau vài phút nghỉ ngơi, ánh sáng dịu nhẹ đột ngột phủ lên bức tường trắng trong phòng an toàn. Một bảng xếp hạng nhân khí từ từ hiện ra, đồng thời, hệ thống vang lên bằng chất giọng vô cảm, lạnh lẽo như kim loại:
"——Kết quả bỏ phiếu đã hoàn tất, nhân khí được tính như sau:
——Hạng nhất: Lê Tri. Nhân khí đạt được: 12,038,419.
——Hạng nhì: Bùi Hồng Vũ. Nhân khí đạt được: 10,972,431.
——Hạng ba: Trì Y. Nhân khí đạt được: 4,013,792.
——Hạng tư: Đường Nam San. Nhân khí đạt được: 2,524,029.
——Hạng năm: Âu Văn Đống. Nhân khí đạt được: 910,425.
——Hạng sáu: Tề Vĩnh Dật. Nhân khí đạt được: 902,261.
——Hạng bảy: Trần Thiên Nhiễm. Nhân khí đạt được: 887,319.
——Hạng tám: Du Kinh Mộng. Nhân khí đạt được: 768,934.
——Hạng chín: Hàn Văn Lâm. Nhân khí đạt được: 568,214."
Danh sách vừa dứt, còn chưa ai kịp nói gì thì tiếng hét chói tai đã xé toạc không gian yên tĩnh:
"Tôi đạt hơn chín trăm nghìn nhân khí! Chín trăm nghìn!" Âu Văn Đống trợn tròn mắt, hưng phấn như phát điên, "Trời ơi, trước giờ tôi chưa từng đạt được cao như thế! Tôi... tôi chẳng lẽ là thiên tài sao?!"
Trì Y liếc nhìn hắn, khựng lại trong im lặng: "……"
Du Kinh Mộng cũng không nói lời nào, chỉ nhíu mày, ánh mắt như nhìn một kẻ vừa lạc khỏi trại tâm thần.
Không thể phủ nhận, nhân khí lần này của tất cả đều cao vượt trội. Một phần do có nhiều người chơi nổi danh cùng tham gia phó bản, phần còn lại là bởi trận chiến nghẹt thở giữa Lê Tri và Bùi Hồng Vũ đã thu hút lượng lớn khán giả theo dõi livestream. Dòng người đổ về xem mỗi lúc một nhiều, và khi ánh mắt khán giả dồn về, nhân khí cũng không ngừng tăng theo.
Ngay cả Hàn Văn Lâm – người xếp cuối bảng – lần này cũng có số nhân khí vượt xa so với lúc anh ta đứng hạng ba trong một phó bản trước đó.
Đây là con d.a.o hai lưỡi khi bước cùng với những "đại lão". Lợi ích có thể khiến người ta đổi đời, nhưng cũng có thể là con đường dẫn xuống địa ngục.
Lê Tri, lần đầu tiên trong lịch sử cá nhân, chỉ dựa vào phiếu bầu mà đã vượt qua mốc mười triệu nhân khí. Khi cộng thêm hệ số MVP, lượng nhân khí mà cô đạt được lần này sẽ còn tăng vọt hơn nữa.
Mộng Vân Thường
Bùi Hồng Vũ – luôn quen đứng đầu – dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi tận mắt nhìn thấy tên mình bị vượt mặt, ánh mắt vẫn dâng lên vài phần lạnh lẽo. Dù biểu cảm không quá rõ ràng, nhưng nơi đáy mắt, cảm xúc khó chịu như con rắn bò qua.
Đường Nam San nắm lấy tay anh, ngón tay khẽ siết nhẹ, vừa như an ủi, vừa như trêu đùa. Cô khẽ cười.
Hệ thống tiếp tục thông báo bằng giọng đều đều:
"Dựa trên tổng hợp màn trình diễn trong phó bản, người chơi đạt được đánh giá cấp S lần này là —— Lê Tri. Nhận thưởng hệ số nhân 1.5. Nhân khí hiện tại trong phó bản: 18,057,628.5. Thứ hạng không thay đổi. Tổng nhân khí hiện tại: 34,955,185. Đang giữ vị trí thứ 15 trong bảng xếp hạng nhân khí toàn cầu. Mong người chơi tiếp tục cố gắng."
"Thứ mười lăm!!!" Trì Y hét to, gần như nhảy dựng lên, "Tri Tri! Cậu đã lọt vào top 15 thế giới rồi!"
Từ một người chơi vô danh chỉ đạt hơn năm mươi nghìn nhân khí lần đầu bước vào phó bản, đến nay đã sánh vai cùng những kẻ đứng đầu bảng tổng toàn thế giới – Lê Tri, không thể nghi ngờ, đã trở thành một trong những người chơi đỉnh cao nhất hệ thống.
Thành tích tốt nhất của Bùi Hồng Vũ từng là hạng mười chín. Khi nghe hệ thống xướng tên Lê Tri đứng vị trí mười lăm, ánh mắt anh ta lặng đi vài giây. Trông cô vẫn điềm tĩnh như mọi khi, nhưng chính sự điềm tĩnh đó lại khiến lòng anh ta không yên.
Đường Nam San quay sang, khẽ cười nói với Lê Tri: "Chúc mừng cô."
Lê Tri chỉ nhẹ nhàng gật đầu, trả lời: "Cảm ơn."
Đường Nam San lại hỏi Bùi Hồng Vũ: "Tính cả Lê Tri, trong top 15 bây giờ có phải hơn một nửa là người chơi nước mình rồi đúng không?"
Anh ta gật đầu, ánh mắt tối sầm. Từng cái tên trong top 15, không ai là dễ đối phó cả.
Trì Y thì gần như đang bay lên mây: "Top 15 thì sao chứ! Tri Tri của chúng ta chắc chắn sẽ lên ngôi đầu bảng! Phải không, Tri Tri?"
Lê Tri mỉm cười, đôi mắt sâu như vực thẳm: "Đúng vậy."
Bùi Hồng Vũ hơi khựng lại, nhìn thẳng vào cô: "Cô cũng muốn đứng đầu sao?"
Lê Tri nghiêng đầu, cười nhạt: "Không phải anh cũng muốn sao?"
Anh ta im lặng vài giây, giọng lạnh tanh: "Tôi tưởng cô không quan tâm đến thứ hạng."
Lê Tri nhướn mày, tỏ vẻ bất ngờ: "Tôi trông giống kiểu người thờ ơ với danh lợi lắm à?"
Bùi Hồng Vũ nhìn cô, không nói nên lời.
Ngay sau đó, âm thanh hệ thống lại vang lên:
"Nhân khí đã được tính toán. Hiện đang tiến hành phân phát phần thưởng vượt phó bản, dựa trên điều người chơi mong muốn nhất."
Không gian quanh Lê Tri mờ dần, các đồng đội lần lượt tan biến như tro bụi bị gió cuốn đi. Một mình cô bước vào vùng nhận thưởng.
Trước mặt là bảng điều khiển trong suốt. Theo thường lệ, trên bảng phải xuất hiện vật phẩm phần thưởng màu vàng – biểu tượng của thành tựu. Nhưng kỳ lạ thay, màn hình chỉ chớp tắt, nhấp nháy liên tục rồi trống trơn, như thể hệ thống đang cố giấu thứ gì đó.
Một lát sau, âm thanh hệ thống vang lên, nhưng méo mó, nứt vỡ như đang bị bóp nghẹt:
"Phát hiện... thấy... mong muốn của người chơi... trái ngược với... quy tắc hệ thống..."