Nhiệm vụ lần này đúng như Lê Tri đã lường trước — một phó bản vừa phải thám hiểm vừa phải tích lũy lượt thích từ khán giả. Hệ thống lạnh lùng thông báo: muốn thoát khỏi nơi này, phải đạt được năm triệu lượt thích trước khi... chết.
Câu “trước khi chết” nghe có vẻ nhẹ nhàng, nhưng lại khiến lòng người lạnh toát. Một yêu cầu quá rõ ràng: Thôn Lưu Gia không chỉ nguy hiểm, mà là cực kỳ nguy hiểm. Có thể bất cứ lúc nào, trong lúc đang livestream, một cái bóng mờ nào đó cũng sẽ đưa người chơi rời khỏi cõi đời.
Lê Tri liếc nhìn góc phải phía trên của giao diện livestream. Con số người xem hiện tại: 62.
Tốt lắm, đã tăng thêm ba người so với lúc cô mới bước chân vào thôn.
Nhưng để đạt năm triệu lượt thích, chỉ dựa vào những khán giả rải rác thế này thì là điều bất khả thi. Dù một người xem trung thành ngồi trước màn hình 24 giờ, mỗi giờ đều bấm thích một lần, thì một trăm nghìn người cũng chỉ mang lại khoảng hai triệu bốn trăm nghìn lượt — vẫn còn cách đích một khoảng trời xa.
Muốn sống sót rời khỏi đây, cô phải liều.
Chính hệ thống đã đặt cái bẫy này: nếu người chơi chọn cách đi đường vòng, thám hiểm an toàn, thì lượng thích sẽ không đủ để hoàn thành điều kiện. Họ sẽ bị kẹt lại, bị bào mòn tinh thần cho đến chết. Nhưng nếu mạo hiểm, nếu dấn thân vào nguy hiểm để tìm kiếm những sự thật bị chôn vùi — thì lượt thích sẽ tăng. Đổi mạng lấy nổi tiếng, đó là trò chơi của hệ thống.
Lê Tri rút ra quyển “Bí kíp thám hiểm thần quái” mà cô đã nhặt được lúc vào phó bản. Trong đó có ghi: "Muốn triệu hồi hồn ma, hãy chờ đến giờ Tý." Ở một nơi đã c.h.ế.t như Thôn Lưu Gia, mà còn dám triệu hồi vong linh? Cô biết rõ đây là hành động điên rồ, nhưng cũng là thứ sẽ khiến khán giả livestream bùng nổ.
Dù vậy, vẫn còn một lối đi khác để nâng lượt thích nhanh chóng: khơi ra chân tướng của vụ thảm sát toàn thôn đã từng xảy ra nơi đây.
Theo lời thì thầm rải rác trong bình luận, người con trai trưởng của trưởng thôn từng mắc bệnh rối loạn hưng cảm. Một đêm nọ, anh ta đột nhiên phát điên, cầm d.a.o g.i.ế.c c.h.ế.t gần hết dân làng, và kết thúc bằng việc sát hại cả gia đình mình.
Nghe thì hợp lý, nhưng Lê Tri biết, câu chuyện này có mùi dối trá.
Mộng Vân Thường
Giết cả một thôn trong một đêm, không ai phản kháng? Không ai phát hiện? Không ai chạy trốn được? Dù hung thủ là thanh niên trai tráng, chuyện ấy vẫn vô lý. Hơn nữa, đây là con trai của trưởng thôn, lớn lên giữa người dân trong làng, chẳng lẽ ai cũng lơ là, chẳng hề cảnh giác?
Bệnh rối loạn hưng cảm không phải thứ khởi phát trong một đêm. Nếu trước đó anh ta từng có biểu hiện bất thường, trưởng thôn sao có thể để mặc cho con mình tự do hoạt động? Lại còn giữa đêm có thể đi từ nhà này sang nhà khác ra tay tàn sát?
Không. Phía sau chuyện này chắc chắn có một bí mật lớn hơn. Một nguyên nhân sâu xa, thậm chí có thể liên quan đến những thế lực không thuộc về nhân gian.
Đây không chỉ là thứ mà hệ thống muốn cô phơi bày. Mà còn là thứ khiến khán giả từ cả trong lẫn ngoài phó bản không thể rời mắt khỏi kênh livestream của cô.
Lê Tri thầm đoán rằng hệ thống sẽ không để cô cùng tham gia với các người chơi thông thường trong một phó bản kiểu này. Không có ai hỗ trợ, đồng nghĩa với việc đây là một cuộc chơi đơn độc. Và những ai cũng bước vào Thôn Lưu Gia lần này — nếu có — chắc chắn là những cái tên đứng đầu bảng xếp hạng, những con quái vật thực thụ. Cuộc chơi này, chỉ dành cho những kẻ mạnh và... liều.
Cô quyết định bước đầu tiên: đào sâu vào bi kịch năm xưa.
Nắm chặt gậy selfie, cô cười rạng rỡ trước ống kính, nụ cười như ánh nắng xuyên qua sương mù:
“Các bé yêu, mình đã đặt chân đến Thôn Lưu Gia rồi nha~ Bây giờ mình sẽ đến nhà trưởng thôn để điều tra sự thật đằng sau vụ thảm sát cả làng năm đó. Mình biết các bạn cũng rất tò mò đúng không? Tại sao hung thủ lại phát bệnh? Anh ta g.i.ế.c bao nhiêu người? Nạn nhân đầu tiên là ai? Họ có hiềm khích gì với nhau không? Hãy cùng mình khám phá nhé~ Nhớ nhấn like ở góc trái phía trên để ủng hộ mình, còn nếu thấy sợ thì hãy chia sẻ livestream để kéo thêm bạn bè vào xem cùng nè!”
Phía ngoài phó bản, khán giả trong ứng dụng gần như nổ tung.
"Ơ kìa, chị Tri! Chị vừa gọi bọn trong đó là ‘bé yêu’ á? Bọn em theo chị bao năm, có thấy chị gọi ai như vậy đâu nha!"
"Cái vibe này giống y mấy kênh livestream bán hàng luôn!"
"Không hổ là nữ chính hệ diễn viên, nhập vai như nuốt kịch bản!"
Bên trong phó bản, khán giả bắt đầu bớt khích tướng cô đào mộ. Họ bị lôi cuốn bởi câu chuyện mà cô đang hé mở. Một vụ thảm sát không đầu không đuôi, hung thủ phát bệnh rồi tự sát — nghe quá gọn gàng để có thể là sự thật. Đặc biệt là chi tiết cuối cùng: sau khi g.i.ế.c người khắp làng, anh ta quay lại g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà mình. Kỳ lạ đến mức nhiều người suy đoán: có phải anh ta đã bị vong hồn nhập xác, bị linh hồn của các nạn nhân ám ảnh mà mất trí?
Những lời bàn tán khiến khung bình luận dày đặc như mạng nhện.
Trong lúc đó, Lê Tri cẩn thận đổi gậy selfie thành một giá đỡ đầu, cố định điện thoại trên trán để có thể vừa quay vừa rảnh tay. Cô cầm lấy chiếc cuốc rỉ sét trong góc thôn, bắt đầu bước lên con đường đá đầy rong rêu dẫn về phía sâu trong làng.
Thôn Lưu Gia nằm trong một vùng đồi núi bao quanh, nhưng sương mù dày đặc đến mức không nhìn thấy được xa quá mười mét. Từ điểm cao gần cổng thôn, cô nhìn xuống, thấy những ngôi nhà đất màu vàng đã nghiêng ngả đổ nát, như thể chỉ cần một cơn gió thổi qua là tất cả sẽ sụp xuống.
Cánh đồng hai bên thì cỏ mọc um tùm, chứng minh nơi này đã bị bỏ hoang nhiều năm. Trên bầu trời xám xịt, không có lấy một cánh chim. Bốn phía đều lặng thinh.
Không có lấy một hơi người còn sống.
Lê Tri bước chậm rãi trên con đường đất mềm ẩm, cúi nhìn chiếc ngọc bội hình hoa hướng dương đang nằm gọn trong lòng bàn tay. Đáy lòng cô dâng lên một cảm giác lạnh buốt.
Trong phó bản này không có NPC. Tức là... Lý Kiến Hề sẽ không thể xuất hiện với thân phận quen thuộc mà cô từng dựa vào.
Nếu anh có mặt ở đây... thì cũng chỉ có thể là một hồn ma, vất vưởng trong cái thôn c.h.ế.t chóc này.
Lê Tri khẽ siết ngọc bội, rồi lại lặng lẽ cất nó vào túi, không triệu hồi anh.
Không phải vì cô không muốn gặp anh.
Mà là cô không chắc liệu khi triệu hồi, thứ xuất hiện... có còn là anh nữa hay không.