Vợ Ơi Đừng Đi Nữa Anh Sai Rồi

Vợ Ơi Đừng Đi Nữa Anh Sai Rồi

Tác Giả:

Đang Cập Nhật

Trạng Thái:

Đang Cập Nhật

Lượt Xem:

1,485

Theo Dõi:

0

Bình Chọn:

0/5 - 0 Lượt

Đọc Từ Đầu

Đọc truyện Vợ ơi, đừng đi nữa! anh sai rồi! full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Vợ ơi, đừng đi nữa! anh sai rồi!, Vợ ơi, đừng đi nữa! anh sai rồi! review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.

Truyện Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!

Đây là câu chuyện đồng cốt ra chương nhanh! Team ngontinhhay.com chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

Dương Họa Y nghe rất rõ nét lời buôn chuyện của không ít nữ giúp việc nhà bọn họ Nhan, cũng nhưng cô chẳng còn tí tương đối sức nào để chú ý đến nó nữa.

Chuyến bay về nước vừa mới kéo lâu bền hơn mười tiếng đồng hồ đeo tay và hiên giờ cô chỉ muốn ném mình lên chỗ ngủ một giấc thật ngon thôi.

Bước vào phòng ở mẹ Lâm vừa mới chỉ, Dương Họa Y cởi chiếc váy liền thấm những giọt mồ hôi xuống bỏ mặc đôi giầy cao gót nbọn họn dưới chân. Khóa kéo ngay bên cạnh hông eo nên cô phải mất hơn nhiều sức để mở nó, làn váy thoán thùg trượt xuống đánh tháo thân thể trảng ngần chẳng thua sút gì Ngọc Trinh. “Cạch, tiếng cửa phòng tắm giặt bị ai đó xuất kho và người nam nhi chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông vừa mới đứng đó. Đôi mắt sâu thăm thẳm chợt lóe tia sáng tối †ăm nhìn cô. Bắt đầu từ khi làn váy trượt xuống khỏi thân thể, hoàn toàn có thể nói Dương Họa Y không hề một mhình ảnh vải che thân. Không ngờ đến sự mở cửa bất ngờ của anh, cô vội quay phắt đi và giơ hai tay lên che ngực. “Dương Họa Y, em chưa hẳn Cảm Xúc mình có lỗi, em không tồn tại lỗi gì với anh hết”

Bàn tay của Hạ Huy Thành chậm rãi trượt khỏi người cô, cũng nhưng thú vui trong ánh mắt lại đau xót: “Anh nói những điều trên có đồng nghĩa với việc anh không muốn giành giật đồ vật gi nữa, em vừa mới có 1 cuộc đời xuất sắc, anh tự nguyện buông tay.” Anh ấy yêu cô từ trong dĩ vãng, cho đến hiên giờ, và cà mai sau, đã luôn luôn là cũng như vậy. Nhưng cậu không thề nói 1 cách thức trắng trợn cũng như. vậy được. Vì cô vừa mới thuộc người có hộ gia đình rồi, anh cũng không hề đơn thân nữa. Một mình gánh vác hai hộ gia đình, thứ anh hoàn toàn có thể làm chỉ được đến đây thôi. “Thực xin lỗi…cám ơn anh” Hàng nghìn chữ muốn nói đến cuối chỉ được nói ra trong vỏn vẹn sáu chữ này. Hạ Huy Thành tĩnh tâm cười: “Không sao, các bạn ôm nhau lần cuối được không?”

Dương Họa Y cười nội địa mắt, và mờ rộng vòng tay hướng về phía cậu. Hạ Huy Thành cúi người xuống ôm cô. Một cái ôm nghỉ thức thông thường xuyên, cũng nhưng trong người hai người biết cái ôm này đó là nói tthường xuyên dần dần biêt cho hai người. Cánh cửa phòng riêng bị đá ra mắt phát lên một tiếng: “Rầm!” Cà hộ gia đình ba người vừa đi chưa được bao xa thì bị bác bảo quản còn lại. Rất khó để làm sao đứa tthấp nín khóc, lúc này lại bị dọa khóc lớn hơn, cổ bọn họng cũng như sắp bị xé toạc ra, khóc đến lặng người đi, làm người xung quanh thấy rất phiền toái. Sau đó Dương Họa Y mới bóc rời khỏi Hạ Huy Thành, khó hiểu nhìn ba người.

Bạn có muốn đọc thêm truyện: Dưới vương triều cổ đại

Danh Sách Chương
Bình Luận (0)
Nội Dung Bình Luận