Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Dịch Full)

Chương 5 - Chương 49: Cô Không Nên Tự Ti Như Thế.

Chương 49: Cô không nên tự ti như thế.

- Tần Thủy Dao, đang yên đang lành như thế này mà tại sao cô lại tự mắng bản thân mình thế?

Vẻ mặt của Đường Kim tỏ ra ngạc nhiên, nhìn vào Tần Thủy Dao.

- Khi nào thì tôi lại tự mắng bản thân mình? Lỗ tai của cậu có vấn đề sao?

Tần Thủy Dao căm giân nói.

- Cô nói ánh mắt của tôi kém, nhưng mà cô lại là vị hôn thê của tôi.

Lý do của Đường Kim đúng cả mười phần:

- Nói như thế thì cô rõ ràng là tự mắng mình a.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á

Không đợi Tần Thủy Dao lên tiếng nói chuyện, Đường Kim lập tức làm ra một bộ dạng an ủi Tần Thủy Dao:

- Kỳ thật thì cô cũng không cần tự ti như thế, cô cũng không có kém như vậy đâu, chỉ là ánh mắt thưởng thức của tôi cao hơn người thường một chút mà thôi.

- Tầm bậy tầm bạ, cậu mới tự ti đó.

Tần Thủy Dao bị những lời nói của Đường Kim làm cho tức giân, nàng không nhịn được mà nói những lời thô tục:

- Cũng là vì cảm thấy bản thân mình tự tin cho nên cậu mới chịu từ hôn với tôi.

Nhìn vào Tiểu Đậu Nha ở bên cạnh thì Tần Thủy Dao nhịn không được mà hừ một tiếng:

- Cậu với nàng ta mới đúng là trời sinh một đôi.

Lúc này Tiểu Đậu Nha người vô tội bỗng nhiên bị trúng đạn, nàng nhịn không được mà yếu ớt nói một câu:

- Tần Thủy Dao, bạn đừng nên hiểu lầm, mình và anh Đường Tinh chỉ là bạn học hồi cấp hai mà thôi, giữa hai người bọn mình không có quan hệ gì khác.

Ngu,ồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

Nhìn vào Tần Thủy Dao thì vẻ mặt của Tiểu Đậu Nha tỏ ra hâm mộ, nàng nhịn không được mà nói thêm một câu:

- Tần Thủy Dao, bạn thật sự là rất xinh đẹp a.

- Nè, Đường Kim chết bầm, cậu có nghe gì không? Ánh mắt của bạn này so với cậu thì tốt hơn nhiều đó.

Nghe được Tiểu Đậu Nha khen mình xinh đẹp thì Tần Thủy Dao lập tức tiêu trừ địch ý đối với Tiểu Đậu Nha, nàng có chút đắc ý nhìn lên Đường Kim.

- Đó là do ánh mắt của Tiểu Đậu Nha quá kém.

Đường Kim ngáp một cái:

- Haiz, Tiểu Đậu Nha, đi thôi, chúng ta đi ăn nào.

Đường Kim xoay người muốn rời đi, Tiểu Đậu Nha hướng về phía Tần Thủy Dao rồi ngượng ngùng cười cười một cái, sau đó liền đuổi theo Đường Kim.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng B,á

Nhìn vào bóng lưng của Đường Kim và Tiểu Đậu Nha thì Trương Ny nhỏ giọng nói với Tần Thủy Dao:

- Lão công của cậu dám ở trước mặt của cậu mà tìm bồ nhí, cậu tuyệt đối không thể nhẫn nhịn hắn nữa a.

- Hắn ta mới không phải là lão công của tớ, tớ nhất định sẽ từ hôn cùng với hắn.

Tần Thủy Dao hầm hừ nói một câu, sau đó nhãn châu xoay động, khẽ lắc lắc đầu:

- Đi thôi, chúng ta đi ăn thôi.

- Không phải là lúc nãy cậu nói cậu trở về nhà sao?

Nghe Tần Thủy Dao nói đi ăn thì Trương Ny có chút ngạc nhiên.

- Ăn cơm xong rồi về nhà cũng được.

Tần Thủy Dao lôi kéo cánh tay của Trương Ny, đuổi theo Đường Kim và Tiểu Đậu Nha:

- Đi thôi, tớ mời cậu ăn cơm.

Nguồ,n 4vn.eu b,y Hùng Bá

- À.

Trương Ny liền làm ra bộ dạng tỉnh ngộ:

- Thì ra là cậu muốn tới bắt gian a.

- Bắt gian cái đầu của cậu á.

Đôi mắt của Tần Thủy Dao trắng dã liếc nhìn Trương Ny một cái:

- Mẹ của tớ luôn không đồng ý để tớ từ hôn cùng hắn, tớ nhất định phải khiến cho mẹ của tớ phải đáp ứng từ hôn nên tới muốn theo dõi hắn, binh pháp Tôn Tử có nói qua, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tớ muốn nhìn xem tên hỗn đản này rốt cuộc là đi lại, cặp kè với bao nhiêu người.

Dọc đường đi, Tiểu Đậu Nha không ngừng hỏi Đường Kim nhiều vấn đề.

- Anh Đường Tinh, Tần Thủy Dao xinh đẹp như vậy mà làm sao anh lại nghĩ muốn cùng nàng từ hôn a?

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng B,á

- Anh Đường TInh, anh sao là thể dục đặc chiêu sinh vậy? Em nhớ được là trước kia thì mỗi lần vào tiết thể dục thì anh đều bùng tiết mà.

- Anh Đường Tinh, lúc thi Anh văn sao anh chỉ được không điểm vậy?

- Anh Đường Tinh, hiện giờ thì anh đang ở ký túc xá nào thế?

….

- Tiểu Đậu Nha, cô có biết tại sao người của cô lại ốm đến như thế không?

Đường Kim nhìn vào Tiểu Đậu Nha, nói:

- Bởi vì vấn đề của cô có quá nhiều.

Tiểu Đậu Nha thè lưỡi, có chút ngượng ngùng:

- Anh Đường Tinh, em rất tò mò nhà, trường chúng ta vốn chỉ có ba người thi vào trường Ninh Sơn Nhị Trung này, em còn tưởng rằng sau khi tốt nghiệp trung học thì sẽ không còn cùng anh học chung một trường nữa, trước khi huấn luyện quân sự thì em cũng không có gặp mặt anh, nào biết được vào ngày lễ khai giảng đó thì đột nhiên lại thấy anh. Hơn nữa, hiện tại thì anh là một người nổi danh rồi a, em nhớ được là trước kia khi còn học ở trường trung học thì anh cũng không có cùng với người khác nói chuyện, rất là bận rộn nha.

Ngu,ồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

- Bây giờ thì tôi đúng là một người bận rộn đây.

Đường Kim tỏ ra rất nghiêm túc:

- Tôi luôn luôn là một con người khiêm tốn mà.

- Khiêm tốn sao?

Hai mắt của Tiểu Đậu Nha liền mở to ra:

- Anh Đường Kim, nhưng mà hiện tại thì tên tuổi của anh đã nổi danh rồi, khắp cả Ninh Sơn Nhị Trung này thì không ai lại không biết đến anh nha.

- Mới như thế này thôi mà đã có vài người biết được tôi, chẳng lẽ tôi còn chưa khiêm tốn sao?

Đường Kim lắc lắc đầu, thở dài:

- Tôi vốn là một nam nhân vĩ đại nhất trong thiên hạ này a.

Nếu mà Tần Thủy Dao nghe được Đường Kim nói những lời này thì nhất định nếu nàng cầm cái gì ở trong tay thì nàng liền nện nó vào trên đầu của Đường Kim, người này thật sự là rất biết tự sướng a.

Hai mắt của Tiểu Đậu Nha lại vụt sáng, sau đó lại gật gật đầu:

- Đúng nha, anh Đường Tinh, anh quả thật là rất lợi hại.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á

- Tiểu Đậu Nha, quả nhiên là đôi mắt của cô thật tinh tường.

Nghe Tiểu Đậu Nha nói như thế thì Đường Kim rất hài lòng.

- Anh Đường Kim, mới vừa rồi thì anh còn nói ánh mắt của người ta còn quá kém mà.

Tiểu Đậu Nha nhịn không được mà nhắc nhở Đường Kim, lúc nãy khi nói chuyện với Tần Thủy Dao thì Đường Kim đã bảo rằng ánh mắt của Tiểu Đậu Nha kém.

- Đây mới chính là chỗ vĩ đại của tôi, mới vừa rồi thì ánh mắt của cô vẫn còn rất kém, nhưng mà có tôi ở bên cạnh thì cô đã bị lực ảnh hưởng của tôi tác dụng vào, chưa đầy mười phút thì ánh mắt của cô liền biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Trên mặt của Đường Kim cũng không có nửa điểm hổ thẹn.

Tiểu Đậu Nha nghe thế thì có chút mê hoặc, nhỏ giọng than thở một câu:

- Chẳng lẽ ánh mắt của ta lại cứ thay đổi như thế sao?

Tuy rằng giọng nói của nàng hơi nhỏ nhưng mà Đường Kim cũng nghe rõ được, bất quá hắn cũng làm như không nghe được những gì Tiểu Đậu Nha nói, mà là dừng bước:

- Tiểu Đậu Nha, cô muốn đi đến ăn ở quán Đại Phì Dương hay là Tiểu Phì Dương đây?

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

Hiện tại thì Đường Kim đang đứng trước quán lẩu Tiểu Phì Dương, đối viện với quán này chính là quán thịt dê Đại Phì Dương, nguyên bản thì hắn vốn định mang Tiểu Đậu Nha đi vào ăn ở quán Đại Phi Dương, bất quá hắn đột nhiên lại muốn thay đổi quán ăn thử xem, cho nên hắn mới hỏi Tiểu Đậu Nha như vậy.

- Anh Đường Tinh, em thì sao cũng được, tùy anh quyết định.

Tiểu Đậu Nha liền trả lời.

- Được rồi, vậy thì chúng ta hãy vào quán Tiểu Phì Dương ăn đi, quán Đại Phì Dương đối diện, khi chúng ta đi qua đường thì sẽ không an toàn.

Đường Kim liền tìm cho mình một lý do quang minh chính đại, sau đó liền mang theo Tiểu Đậu Nha đi vào quán lẩu Tiểu Phì Dương.

Hiện tại thì sinh ý trong quán lẩu này rất tốt, chỉ còn lại khoảng bốn năm bàn trống, Tiểu Đậu Nha va Đường Kim đi vào trong góc rồi tìm một cái bàn ngồi xuống, rồi gọi thức ăn lên.

- Wow, anh Đường Tinh, nhiều như thế này thì chúng ta có thể ăn hết sao?

Thấy Đường Kim gọi nhiều món như thế thì Tiểu Đậu Nha có chút bận tâm.

- Nếu không phải hiện tại tôi đang ăn kiêng thì nhiều như thế nào đi chăng nữa thì tôi đều có thể ăn hết.

Đường Kim thuận miệng nói.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

- Còn nói là ăn kiêng nữa sao, cho cậu no chết.

Đột nhiên, bên cạnh truyền đến một giọng nói tức tối.

Tiểu Đậu Nha ngẩng đầu lên, sau đó kinh hô một tiếng:

- Tần Thủy Dao, cậu cũng tới đây ăn cơm sao?

- Nàng ta đang theo dõi chúng ta đó.

Đường Kim liền nói tiếp.

- Nè, cậu nói ai theo dõi cậu hả? Cậu cho rằng chỉ một mình cậu là có thể tới nơi này để dùng cơm thôi sao?

Nghe Đường Kim nói mình theo dõi hắn thì Tần Thủy Dao trừng mắt, liếc nhìn Đường Kim một cái, căm giận mà nói.

Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Xin lỗi hai cô, thật là có lỗi quá, tạm thời thì không còn bàn nào trống nữa, mọi người có thể đợi một chút được không? Đợi sau khi có bàn trống thì tôi sẽ gọi hai cô trở lại.

Vào lúc này, người phục vụ đi đến nói.

Đường Kim nhìn vào Tần Thủy Dao rồi cười hì hì, nói:

- Cô có thể đợi tôi ăn xong rồi cô ăn sau cũng được.

- Hừ.

Tần Thủy Dao cau cái mũi đáng yêu của mình lại, sau đó nói với người phục vụ:

- Không cần, tôi đi chung với bọn họ.

Không đợi Đường Kim kịp mở miệng thì Tần Thủy Dao liền trực tiếp ngồi bên cạnh Đường Kim, cái bàn này vừa vặn là đủ cho bốn người ngồi, ngồi hai người nữa thì cũng không có vấn đề gì.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Đường Kim có chút buồn bực, hắn có chút khó chịu nhìn lên Tần Thủy Dao:

- Nè, khi nào thì tôi cùng với cô đi chung đó hả?

Chương 50: Cô sẽ chết vì ngu ngốc!

Tần Thủy Dao lại hoàn toàn coi thường những lời này của Đường Kim, nàng quay đầu nhìn Tiểu Đậu Nha, thản nhiên cười:

- Chính thức với thiệu với cậu, tớ là Tần Thủy Dao, học ở lớp 10/1, cậu học lớp nào thế?

- Hả, tớ học ở lớp 10/9, tên tớ là Tiếu Ngọc Đình, anh Đường Tinh luôn kêu tớ là Tiểu Đậu Nha, cậu cũng có thể giống anh ấy, có thể gọi tớ là Tiểu Đậu Nha cũng được.

Tiểu Đậu Nha có cảm giác được sủng ái mà lo sợ.

- Tốt, sau này tớ sẽ gọi cậu là Tiểu Đậu Nha.

Tần Thủy Dao hoàn toàn xem Đường Kim không có tồn tại, nàng bắt đầu nói chuyện cùng với Tiểu Đậu Nha:

- Đúng rồi, Tiểu Đậu Nha, quê quán của cậu ở nơi nào thế?

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Hiển nhiên là đối với Tần Thủy Dao thì Tiểu Đậu Nha có một loại cảm giác sùng bái không hiểu rõ, cho nên mặc kệ Tần Thủy Dao hỏi nàng cái gì thì nàng cũng đều trả lời cả. Cái này cũng khó trách, Tần Thủy Dao là một nữ sinh xinh đẹp như thế, chứng thật là một người có thể khiến cho người khác mê mẩn không kể là nam sinh hay nữ sinh, mặc dù là các nữ sinh có ghen tỵ sắc đẹp và gia thế của Tần Thủy Dao nhưng mà nếu như Tần Thủy Dao chủ động kết giao cùng với các nàng thì các nàng cũng có cảm giác được sủng ái mà lo sợ.

Rất nhanh, Tần Thủy Dao từ trong miệng của Tiểu Đậu Nha hỏi một ít tin tức, tỷ như là Tiểu Đậu Nha cùng với Đường Kim đều đến từ huyện Cát Dương, hai người bọn họ đúng thật là bạn học chung trung học, bất quá bọn họ chỉ học chung với nhau có một năm. Giữa tháng ba thì Đường Kim mới chuyển đến trường Tiểu Đậu Nha học, còn về phần trước đây Đường Kim học ở đâu thì Tiểu Đậu Nha cũng không có biết.

Nghe được Tần Thủy Dao dám ở bên cạnh mình, công khai hỏi thăm tin tức của mình thì Đường Kim cũng không để ý, dù sao thì Tiểu Đậu Nha biết về mình cũng không nhiều, mà những chuyện Tiểu Đậu Nha biết, cho dù có nói cho Tần Thủy Dao biết cũng không sao.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Lúc này đây, thức ăn đã dọn lên bàn, Đường Kim cũng không có quản người khác có ăn hay không, thấy thức ăn dọn lên thì hắn liền cầm đũa lên tấn công.

Lúc này đây Tần Thủy Dao vào Tiểu Đậu Nha vẫn đang nói chuyện với nhau, Trương Ny ngồi ở một bên có chút cô đơn, cuối cùng nàng không chịu được mà chủ động hướng về phía Đường Kim nói chuyện:

- Đường Kim, tớ là Trương Ny, là bạn học ngồi chung bàn với Tần Thủy Dao.

Đường Kim liên tục gấp hơn mười viên thịt bỏ vào miệng, sau đó mới nhìn lên Trương Ny, nói:

- Cô thật sự là một người rất đáng thương.

- Đáng thương?

Trương Ny có chút choáng váng:

- Tại sao cậu lại nói tớ có chút đáng thương?

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Có một người ngốc như vậy ngồi cùng bàn, chẳng lẽ cô lại không có đáng thương sao?

Vẻ mặt của Đường Kim tỏ ra đồng tình, nhìn vào Trương Ny:

- Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, nếu cô cùng ngồi với Tần Thủy Dao lau ngày thì chỉ số thông minh của cô sẽ bị giảm xuống.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Nhất thời thì Trương Ny liền dở khóc dở cười mà lúc này Tần Thủy Dao đang nói chuyện vui vẻ với Tiểu Đậu Nha, nghe được Đường Kim nói như thế thì Tần Thủy Dao liền nhất thời tức giận:

- Đường Kim chết tiệt, cậu nói ai ngu ngốc đó? Cậu chính là một tên ngu ngốc, từ đầu đến chân cậu chính là một tên đần.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Tần Thủy Dao, cô có biết, hiểu rõ bản thân tôi nhất là ba người nào không?

Đường Kim không chút hoang mang hỏi Tần Thủy Dao.

- Ba của cậu, mẹ của cậu và còn có cậu nữa.

Tần Thủy Dao tức giận mà trả lời.

- Sai rồi.

Đường Kim lắc lắc đầu:

- Là tôi, sư phụ của tôi, còn có mẹ của cô nữa.

- Mẹ của ta ư?

Tần Thủy Dao ngẩn ra.

Nguồn 4,vn.eu by H,ùng Bá

- Đúng vậy, chính là mẹ của cô, còn về phần Tiểu Đậu Nha thì tối đa cũng chỉ có thể xếp vào hàng thứ tư mà thôi. Cô muốn biết chuyện của tôi, coi như cô không muốn mở miệng để hỏi tôi thì cũng có thể hỏi mẹ của cô, nhưng mà cô lại cố tình nói bóng nói gió đi hỏi Tiểu Đậu Nha, đây không phải là ngu ngốc thì là cái gì đây?

Đường Kim lắc lắc đầu, cảm khái:

- Tuy rằng nữ nhân ngu ngốc thì có điểm đáng yêu, có thể chỉ số thông minh sẽ chênh lệch, tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến cảm tình của vợ chồng. Tôi thì quá thông minh, còn cô thì lại ngu ngốc cho nên a, chúng ta nhất định phải từ hôn.

- Đường Kim chết tiết, cậu mới là người ngu ngốc, cậu chính là đại ngu ngốc.

Tần Thủy Dao lại bị những lời nói của Đường Kim chọc tức:

- Cậu mà chết nhật định là chết vì quá ngu ngốc.

- Mỗi lần gặp lại cô thì tôi đều cảm thấy được chỉ số thông minh của cô đang giảm xuống, mà sự ưu việt của tôi lại tăng lên.

Đường Kim nhìn vào Tần Thủy Dao:

- Nếu thật sự mà có người nào chết như lời cô nói thì khẳng định người đó sẽ là cô a.

- Cậu.

Tần Thủy Dao tức giận đến mức mặt của nàng đỏ bừng lên:

- Đường Kim, cậu chính là một tên hỗn đản, đại lưu manh, đại ngu ngốc, cậu ăn lẩu sẽ bị cay mà sặc chết, cậu uống nước sẽ bị sặc mà chết, cậu đi bơi sẽ bị chết đuối….

Nguồ,n 4vn.eu by Hù,ng Bá

- Cô sẽ ngu ngốc mà chết.

Không đợi cho Tần Thủy Dao mắng xong thì đột nhiên Đường Kim hờ hững nói ra mấy chữ.

- Ách…Khụ khụ…

Đáng thương cho Tần Thủy Dao, một câu nói còn chưa dứt lời thì đột nhiên lại bị Đường Kim cắt ngang, sau đó nàng liền ho sặc sụa.

Dường như đối với Đường Kim thì đây cũng không ảnh hưởng đến tâm hồn ăn uống của hắn, đồng thời hắn liền nhìn sang Tiểu Đậu Nha rồi nói một câu:

- Tiểu Đậu Nha, ăn nhanh đi, đừng tìm Tần Thủy Dao kia nói chuyện phiếm nữa, sẽ biến thành người ngu ngốc đó.

Tiểu Đậu Nha thè lưỡi, bộ dạng có chút đáng yêu nhưng mà nàng cũng nghe lời của Đường Kim, nàng liền cầm lấy đũa lên để gắp thức ăn. Thực hiển nhiên, tuy rằng nàng rất có hảo cảm đối với Tần Thủy Dao nhưng mà nàng lại càng nghe lời của Đường Kim hơn.

Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

- Tần Thủy Dao, cậu không sao chứ?

Trương Ny thấy Tần Thủy Dao như thế thì liền ân cần hỏi thăm một câu.

Rốt cuộc thì cơn ho của Tần Thủy Dao cũng dừng lại nhưng mà mặt của nàng vẫn đỏ bừng, không biết là vì tức giận hay là vì ho đây.

Tần Thủy Dao cũng không nói gì nhưng mà đôi mắt của nàng hung hăng nhìn chằm chằm vào Đường Kim, nếu ánh mắt có thể giết người được thì tuyệt đối nàng đã giết Đường Kim vô số lần rồi. Đáng tiếc cho nàng chính là ánh mắt của nàng tuy rằng nhìn qua rất có lực sát thương nhưng mà vấn đề là ở chỗ, từ đầu đến cuối Đường Kim lại hoàn toàn không thèm liếc nhìn nàng một cái, hắn vẫn toàn tâm toàn ý ăn lẩu.

- Phục vụ.

Tần Thủy Dao liền vẫy vẫy tay lên.

Nguồ,n 4v,n.eu by Hùng Bá

- Thưa cô, cô cần gì?

Một người phục vụ liền đi tới.

- Đưa cho tôi cái menu, tôi còn muốn gọi thức ăn.

Tần Thủy Dao nói.

- Vâng, thưa cô.

Người phục vụ nữ liền đáp ứng, lập tức đưa menu cho Tần Thủy Dao.

Tần Thủy Dao cầm lấy bút rồi liền khoanh vào trong đó mấy chục vòng, nhưng mà những món ăn nàng chọn đều là những món ăn đắt tiền, ít nhất cũng là gần một ngàn sáu rồi. Tần Thủy Dao thầm tính toán ở trong lòng một chút, sau đó liền đưa menu lại cho nữ phục vụ kia, nàng có chút đắc ý mà nhìn vào Đường Kim.

Đường Kim không khỏi thở dài:

- Muốn ăn uống điều độ cũng thật sự rất khó a.

Nguồn 4,vn.eu by Hù,ng Bá

Dừng lại một chút, hắn lại nhìn vào Tần Thủy Dao, bộ dạng có chút thỏa mãn:

- Tần Thủy Dao, kỳ thật thì hiện tại cô mới miễn cưỡng tính là đủ tư cách để làm một vị hôn thê của tôi, biết tôi ăn không no cho nên cô lại gọi thêm nhiều món như vậy.

Cuối cùng hắn lại thở dài:

- Bất quá, cô lấy lòng tôi như thế cũng vô dụng mà thôi, hôn ước này thì nhất định tôi cần phải từ bỏ.

- Thúi lắm, là ai lấy lòng cậu hả?

Nghe Đường Kim tự sướng như thế thì vẻ đắc ý trên mặt Tần Thủy Dao liền biến mất, chuyển sang thức giận:

- Tôi một đem hết tiền của cậu mua thịt, làm cho cậu chết luôn.

- Tần Thủy Dao, hình như thì Trương Tiểu Bàn cũng thu được rất nhiều tiền của phí báo danh đó.

Ở một bên, Trương Ny nhịn không được mà nhắc Tần Thủy Dao một câu.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Nghe Trương Ny nói như thế thì Tần Thủy Dao liền cảm thấy buồn bực, tại sao nàng lại quên được chuyện này? Tên hỗn đản này hiện giờ không thiếu tiền a.

- Thật là ngu ngốc a.

Đường Kim lại lắc đầu.

- Đường Kim chết tiệt, nếu sau này cậu còn nói tôi ngu ngốc thì tôi thật sự sẽ trở mặt với cậu.

Rốt cuộc thì Tần Thủy Dao cũng bị chọc giận, lớn tiếng kêu lên, khiến cho những người khách ngồi ăn trong quán liền nhìn về phía này.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Cũng khó trách Tần Thủy Dao lại trở nên tức giận như vậy, từ nhỏ đến lớn thì luôn luôn chỉ có người khác khen nàng thông minh, cũng chưa từng có ai nói nàng ngu ngốc, có thể Đường Kim người này khen ngược nhưng mà lại lặp đi lặp lại nhiều lần như thế, nói là nàng ngu ngốc, điều này càng làm cho nàng trở nên tức giận. Hơn nữa nhìn vào vẻ mặt của Đường Kim thì giống như thật sự nàng cảm thấy được hắn đang ám chỉ nàng là ngu ngốc.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Nè, tiểu muội muội, em bị người nào khi dễ sao?

Đột nhiên vào lúc này truyền đến một giọng nói:

- Có muốn các ca ca giúp em trút giận không?

Chương 51: Quả nhiên là người anh em tốt.

Người lên tiếng chính là một thanh niên đầu trọc, hơn nữa đi cùng với hắn còn có một thanh niên nữa mà tên này cũng trọc đầu. Cả hai đều khoảng hơn hai mươi tuổi, mặc chiếc á cộc tay lòe lẹt, trên cánh tay còn có một hình xăm, nhìn qua đã biết ngay bọn chúng là những kẻ không ra gì.

Hai người này cũng đang ăn trong quán, chỗ ngồi của bọn hắn cách Đường Kim một cái bàn. Hiển nhiên là lúc trước bọn hắn cũng không có chú ý về bên này nhưng mà khi Tần Thủy Dao lớn tiếng kêu lên thì mới khiến bọn hắn chú ý rồi quay lại nhìn, sau đó thấy được Tần Thủy Dao xinh đẹp đã hấp dẫn bọn hắn.

Lúc trước thì hai người này đã uống hết vào chai bia, tuy rằng bọn hắn không có say, có thể đầu óc của bọn hắn sẽ không thanh tỉnh giống với lúc bình thường nhưng mà lúc này thấy được một mỹ nữ là Tần Thủy Dao thì dĩ nhiên là bọn hắn không nhịn được rồi. Bọn hắn liền rời khỏi bàn của mình, lập tức đi về phía bàn của Đường Kim.

- Tôi không phải là muội muội của anh, anh đừng có nhận bà con.

Tần Thủy Dao tức giận nói.

- Tiểu muội muội, bây giờ thì chưa phải nhưng mà đợi lát nữa là được, chờ ca ca giúp muội muội dạy dỗ tên tiểu tử này, sau đó hãy cùng ca ca hảo hảo tâm sự ha.

Tên đầu trọc cao kia cợt nhả.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

Mà tên đầu trọc khác thì nhìn vào phía Đường Kim:

- Lão đệ, nữ nhân này không phải là người mà chú mày có thể nói được, làm sao mà chú mày lại kêu cô bé này là ngu ngốc hả? Cho dù người ta có là người ngu ngốc thì chú mày cũng không được nói ra a, người ta là mỹ nữ, chú mày có biết không? Chú mày phải khách khí với người ta một chút, được rồi, trước tiên thì chú mày hãy xin lỗi với vị mỹ nữ này, ca ca sẽ không tính toán với chú mày.

- Bây giờ ở thành phố Ninh Sơn này đang mốt kiểu đầu trọc này sao?

Đường Kim lầm bầm lầu bầu:

- Chưa đến ba ngày mà ta đã gặp phải ba tên đầu trọc như hòa thượng a.

- Tiểu tử, chú mày đang nói cái gì đó? Đầu trọc hay không là chuyện riêng của bọn tao, cái này gọi là thông minh tuyệt đỉnh, hiểu không hả?

Tên đầu trọc cao kia có chút không vui nhìn Đường Kim.

- Các anh đã từng nghe qua câu “ Già néo đứt dây” chưa?

Đường Kim lắc lắc đầu:

- Thông minh quá mức thì sẽ liền biến thành đồ đần, hai người các anh là loại người thông minh tuyệt đỉnh sau này biến thành ngốc tử rồi.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng B,á

- Đệt con mja nhà mày, tiểu tử, mày đang mắng tụi tao sao?

Tên đầu trọc lùn kia liền phát hỏa:

- Đệt con mja mày, mau xin lỗi với mỹ nữ này một câu, sau đó lại xin lỗi ca ca đây, bằng không thì tao sẽ cho mày biết cái gì gọi là người thông minh.

Đường Kim gật đầu:

- Anh nói thế cũng đúng, người thông minh quả thật là sẽ đánh người.

Hai chữ đánh người vừa mới bay ra khỏi miệng của Đường Kim thì đột nhiên Đường Kim liền ra quyền đánh thẳng vào mũi tên lùn trọc đầu.

- A..

Tên đầu trọc lùn kia liền thêm thảm một tiếng, mũi của hắn đã bị quyền của Đường Kim đập vào, máu mũi tuôn ra.

Nguồn 4,vn.eu by Hù,ng Bá

- Nha!

Tiểu Đậu Nha há to mồm, hiển nhiên là đây việc nằm ngoài suy đoán của nàng.

Mà Trương Ny ngồi ở bên cạnh cũng ngẩn ngơ, như thế nào mà Đường Kim lại có thể động thủ đánh người được?

Mà một bên thì Tần Thủy Dao cũng giật mình, sau đó liền căm giận nói ra mấy chữ:

- Tên cuồng bạo lực.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á

- Đệt con mja nhà mày, lão tử giết chết mja nhà mày.

Cuối cùng thì tên đầu trọc lùn kia cũng kịp phản ứng, nhất thời hắn giận dữ, một tay che mũi đang chảy máu ra, tay còn lại thì hắn liền quơ lấy chén dĩa, đập về phía đầu Đường Kim.

Bốp!

Tiếng chén dĩa nện vào đầu liền vang lên, nhưng mà nhìn vào tên đầu trọc lùn này thì mọi người liền ngẩn ngơ, không phải là tên này đã cầm chén dĩa đập vào đầu Đường Kim rồi sao? Như thế nào mà chén dĩa vẫn còn nằm ở trên tay của hắn?

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

Nhìn thấy cảnh tưởng như thế, nhìn thấy vào những mãnh vụn chén dĩa ở dưới đất thì rốt cuộc mọi người cũng đã hiểu ra rằng thì ra là Đường Kim đã động thủ trước, hắn đã cầm một cái mâm rồi đập vào trên đầu của tên đầu trọc lùn này.

- Tôi ghét nhất là những sự việc như thế này, ngay cả ăn cơm mà cũng dám có người đến quấy rầy.

Đường Kim thì thào tự nói một câu, sau đó lại cầm một cái chén lên rồi nện vào trên đầu của tên đầu trọc lùn kia:

- Tôi là người không thích sử dụng bạo lực nhưng mà tôi cũng là người không dễ bị người khác khi dễ.

Tên đầu trọc lùn kia liền cảm thấy choáng váng, rốt cuộc thì hắn đã ngất đi.

Một đám người đều dùng ánh mắt quái dị nhìn vào Đường Kim, không thích dùng bạo lực đây sao? Cái này mà hắn gọi là không thích dùng bạo lực đây hả? Trực tiếp đập bể đầu người ta, làm cho người ta hôn mê mà lại còn nói không thích bạo lực? Nếu như nói mà không thích sử dụng bạo lực như lời của hắn thì chẳng phải là hắn sẽ trực tiếp xử lý người ta sao?

- Cậu thật không biết xấu hổ, đây là ai khi dễ ai đây?

Rốt cuộc thì Tần Thủy Dao cũng không nhịn được nữa, rõ ràng là tên Đường Kim này khi dễ người khác mà.

So sánh với những người khác ở trong quán lẩu này thì Tần Thủy Dao cũng không có tỏ ra giật mình bởi vì nàng biết được năng lực đánh nhau của Đường Kim rất lợi hại, hơn nữa nàng còn biết người này còn có một chút năng lực cổ quái gì nữa.

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

- Người anh em, cậu ra tay cũng quá ác độc đó?

Rốt cuộc thì tên đầu trọc cao kia cũng mở miệng nói chuyện, hắn nhìn chằm chằm vào Đường Kim, trong mắt hiện lên những tia quang mang hung ác.

- Đừng có gọi tôi là người anh em, cho dù anh có thật sự là anh em của tôi đi chăng nữa thì cũng không thể làm phiền tôi khi tôi đang ăn cơm.

Hiện tại thì Đường Kim rất không thích, hắn chỉ là muốn ăn một bữa cơm ngon mà thôi, vì cái gì mà cứ mỗi lần ăn được mấy miếng là lại có người khác đến tìm hắn gây sự? Giữa trưa nay thì bị nha đầu Tiếu Thiền kia lừa gạt, sau đó lại bị Sấu Hổ kia quấy rầy, hiện tại đi ăn tối, vốn là bị Tần Thủy Dao kia chạy tới quấy rồi, hiện tại thì lại có thêm hai tên đầu trọc này tới góp vui, quả thật là mấy tên này muốn gây trở ngại cho hắn mà.

- Mày đã làm bị thương anh em của tao, nhất định mày phải cho tao một cái công đạo.

Tên đầu trọc cao kia liền lớn tiếng nói.

- Được rồi, tôi sẽ cho anh một cái công đạo.

Đường Kim tiếp tục cầm lấy một cái mâm, “Bốp” một tiếng, thuận tay hắn đập cái mâm vào trên đầu của tên đầu trọc cao kia, sau đó bộ dạng tỏ ra uể oải nói:

- Có cần tôi tiếp tục đập xuống hay không, để cho anh nằm xuống đất như người anh em này của anh?

Nguồ,n 4vn.eu by Hù,ng Bá

Cơn đau từ trên đầu truyền xuống, tên đầu trọc cao kia chỉ cảm giác được bản thân có chút choáng váng, sau đó theo bản năng thì hắn lấy tay sờ sờ vào trên đầu thì phát hiện được máu đã chảy ra, ướt nhẹp tay hắn. Nhìn vào bàn tay dính máu này thì thần kinh của hắn đã được kích thích lên sau đó hắn liền nổi giận rồi gầm lên một tiếng, đột nhiên rút từ trong túi ra một con dao bấm, rồi bấm dưỡi dao bật ra, sau đó hung hăng đâm về phía Đường Kim.

- A…

Một đám người vây xem thấy tên đầu trọc cao kia rút dao ra thì liền kinh hô lên.

- Anh Đường Tinh, cẩn thận.

Tiểu Đậu Nha cũng kinh hô một tiếng.

Đường Kim lại cầm lấy một cái chén sau đó một tay liền nâng lên, cái chén ấy hóa thành một tấm chắn khiến cho con dao của tên đầu trọc kia không thể đâm vào hắn.

Nguồn 4vn,.eu by Hùng Bá

Dường như cùng một lúc, tay còn lại của Đường Kim liền cầm lấy một cái chén khác rồi hướng về cái đầu của tên đầu trọc cao kia mà nện xuống.

- Bốp!

Cái chén vỡ vụn ra, tên đầu trọc cao kia liền kêu lên một tiếng đau đớn rồi té xuống đất.

- Quả nhiên là một anh em tốt a, có ngất thì cũng ngất cùng nhau.

Đường Kim lầm bầm lầu bầu sau đó liền cầm đũa lên rồi tiếp tục ăn lẩu, bộ dạng của hắn dường như là chưa có đã phát sinh qua.

Nguồn 4vn.eu b,y Hù,ng Bá

Trong quán lẩu, dường như tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, dường như mọi người đều dùng ánh mắt quái dị mà nhìn vào Đường Kim, nhất thời mọi người đều cảm thấy khó tin vào tất cả mọi chuyện đã diễn ra lúc nãy, điều này… cái này thật là đóng phim sao? Có thể tất cả mọi chuyện vừa phát sinh ra thật sự là giống như trong phim, trong hiện thực thì làm gì lại có thể phát sinh ra những chuyện như thế?

- Nè, sao cậu lại không gọi điện báo cảnh sát hả?

Rốt cuộc thì Tần Thủy Dao cũng không nhịn được mà hỏi Đường Kim.

- Tiểu Đậu Nha, ăn nhiều một chút.

Ngay từ đầu thì Đường Kim lại hoàn toàn luôn luôn không để ý đến Tần Thủy Dao, hắn chỉ quan tâm đến Tiểu Đậu Nha, sau đó thuận tay gấp mấy miếng thịt dê rồi bỏ vào miệng của mình.

Sau đó, đột nhiên có một người hô lên một câu:

- Phục vụ, tính tiền.

Mà câu trả tiền này cũng kéo mọi người từ trong kinh ngạc tỉnh lại.

- Ông chủ, bên này cũng tính tiền.

Nguồn 4,vn.eu by Hù,ng Bá

- Còn có bên này nữa, bàn số 10.

…..

Trong lúc nhất thời, ít nhất là có mười bàn la hét lên tính tiền, hiển nhiên là bọn hắn đều muốn sớm rời khỏi nơi thị phi này một chút này, để tránh không cẩn thận mà gặp vạ lây.

Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Anh Đường Tinh, nếu không thì chúng ta cũng rời đi thôi?

Tiểu Đậu Nha nhịn không được mà nhỏ giọng đề nghị, nói.

Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

Đường Kim còn chưa mở miệng trả lời thì tên đầu trọc lùn kia lung la lung lay dứng lên, một tay hắn chống bàn, nhìn vào Đường Kim:

- Tiểu tử, mày dám đánh bọn tao, có dũng khí thì mày hãy ở chỗ này chờ bọn tạo trở lại.

Chương 52: Lần này không có dây chuyền vàng thật không?

Tên đầu trọc lùn kia quăng lại một câu ngoan thoại, sau đó một tay ôm đầu, một tay che vào cái mũi của mình rồi chạy ra khỏi quán lẩu.

- Phục vụ, mang thức ăn nhanh lên nào, chúng ta còn chưa có ăn no đâu.

Đường Kim vội kêu thức ăn.

- Được, lập tức sẽ mang lên ngay.

Người phục vụ vội vàng lên tiếng, dường như có chút sợ hãi đối với Đường Kim, ai bảo vừa lúc nãy Đường Kim lại đánh ngã hai tên đầu trọc kia.

- Nè, thật sự là cậu không đi sao?

Tần Thủy Dao trừng mắt nhìn vào Đường Kim rồi hỏi một câu.

- Ăn no rồi thì tôi sẽ đi, cô muốn đi thì cứ đi đi, tôi vốn là không định để cho cô ngồi ở đây.

Đường Kim lộ ra bộ dạng uể oải, nói một câu sau đó tiếp tục chiến đấu những thức ăn ở trên bàn.

Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

Tần Thủy Dao lại trừng mắt liếc nhìn Đường Kim một cái sau đó nàng cũng lại cầm đũa, bắt đầu ăn, vừa mới bắt đầu thì thật sự nàng cũng nuốt không vô những món này.

- Đường Kim, có phải là cậu biết công phu hay không?

Lúc này người mở miệng hỏi chính là Trương Ny, nàng nhìn vào Đường Kim, dường như có chút hưng phấn, còn có chút sùng bái.

- Biết sơ sơ.

Đường Kim thuận miệng trả lời.

- Thật sự sao?

Trương Ny càng thêm hưng phấn:

- Đường Kim, cậu thật sự là rất lơi hại a.

- Lợi hại cái gì mà lợi hại, không phải cậu ta là một tên cuồng bạo lực sao?

Tần Thủy Dao bĩu môi:

- Tối đa cũng chỉ làm tay đấm cho người ta mà thôi, một chút tiền đồ cũng không có.

- Quả nhiên thì bản thân tôi đã làm ra một quyết định anh minh a, nói cách khác thì thật sự không muốn một người không có kiến thức như cô làm lão bà của mình.

Đường Kim lắc lắc đầu thở dài, sau đó nhìn chăm chú vào Tần Thủy Dao:

- Sau này thì cô sẽ được gọi là đồ ngốc nha.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á

Một câu đồ ngốc này lại khiến cho Tần Thủy Dao tức giận mà giậm chân:

- Cậu mới là đồ ngốc, đại ngốc tử, bệnh tâm thần.

- Tôi sẽ không cùng với một người ngốc nói chuyện, người ngốc cũng sẽ lây bệnh, tôi sẽ không muốn mình trở nên ngốc nghếch.

Đường Kim lầm bầm lầu bầu giống như là đang nói với chính mình, sau đó hắn cũng không có nói chuyện với Tần Thủy Dao nữa mà là nhét một miếng thịt dê vào miệng.

Tuy rằng Tần Thủy Dao khá tức giận nhưng mà nàng cũng không có biện pháp gì để xử lý Đường Kim cả. Nàng liền hóa bi phẫn thành ăn uống, nàng liền hướng tới nồi lẩu Đường Kim mới kêu mà tiến công.

Không đến mười phút sau thì quán lẩu này đã trở nên quạnh quẽ rất nhiều, đại bộ phân mọi người đã tính tiền rồi rời đi, vẫn còn khoảng hơn mười mấy ngồi lại ăn, những người này toàn là người có gan lớn, về phương diện khác thì phần lớn cũng có một số người mới bước vào quán này không lâu, bọn hắn còn luyến tiếc khi chưa ăn hết nồi lẩu này.

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

- Thất ca, chính là tên tiểu tử này.

Bỗng nhiên, một giọng nói tức giận liền truyền vào trong tai của mọi người, nương theo sau giọng nói này thì có một đám người liền tràn vào trong quán lẩu.

Đám người này tổng cộng có bảy tám nam nhân trẻ tuổi, dưới sự dẫn dắt của một người thì bọn hắn từ từ đi về phía Đường Kim. Đi đầu là một tên tóc húi cua, trên tay của hắn có xăm một hình xăm, mà đứng ở bên cạnh tên tóc húi cua kia chính là tên đầu trọc, lúc này có thể thấy trên mặt của hắn còn vết máu, tên này đúng là tên đầu trọc mà mười trước đây bị Đường Kim đập vỡ đầu.

Thấy một màn như vậy thì mấy chục ánh mắt đều nhìn vào Đường Kim, ánh mắt có đồng tình nhưng mà cũng có người vui sướng khi người khác gặp phải họa. Hiển nhiên, là người nào cũng biết được tên đầu trọc mới vừa bị Đường Kim đánh kia đã tìm người đến báo thù, mà tuy rằng mới hồi nãy Đường Kim có thể đánh ngã hai tên đầu trọc kia nhưng mà bọn người này cũng là bảy tám người , bọn hắn cũng không cho rằng Đường Kim có thể đánh thắng đám người kia, đặc biệt là đi cùng với Đường Kim còn có ba cô gái xinh đẹp nữa. Bọn hắn xem ra, nếu lát nữa phát sinh một trận hỗn chiến thì bên Đường Kim chắc chắn là sẽ bị thiệt a.

- Anh Đường Tinh, bọn hắn đến thật là nhiều người a.

Tiểu Đậu Nha cũng hơi khẩn trương lên.

- Đường Kim, cậu có thể đánh thắng được nhiều người như vậy sao?

Trương Ny cũng có chút lo lắng hỏi.

Ngay cả Tần Thủy Dao cũng có chút khẩn trương lên:

- Lạ thật, như thế nào mà cảnh sát còn chưa có đến? Hay là chưa có người nào báo cảnh sát a?

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

Chỉ có Đường Kim vẫn tỏ ra bình tĩnh, dường như đối với mọi chuyện thì hắn vẫn không tỏ ra quan tâm, giống như là hắn không có thấy đám người kia hướng về phía hắn mà đi tới vậy.

Mấy chục ánh mắt của mọi người liền theo dõi bước chân của đám người kia, ngay tại khi đám người kia còn cách Đường Kim khoảng ba meta thì tên thanh niên đầu tóc húi cua đi đầu đột nhiên dừng lại, hắn nhìn chằm chằm vào Đường Kim, nhất thời thì giống như là gặp quỷ vậy, sắc mặt của hắn đại biến, đột nhiên hắn liền xoay người muốn chạy.

- Thất ca, anh đi đâu vậy?

- Thất ca, tiểu tử kia đang ở bên đó mà.

….

Tên đầu trọc lùn và mấy người khác cũng có chút không nghĩ ra, đang yên đang lành như thế này mà tại sao Thất ca lại bỏ chạy cơ chứ?

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

Mà mọi người đang xem náo nhiệt thì nghĩ mãi không ra, đây là đã xảy ra chuyện gì thế? Như thế nào mà lại không có náo nhiệt được?

Mà tên thanh niên đầu tóc húi cua được gọi là Thất ca kia chẳng những không có dừng bước lại, trái lại tốc độ chạy của hắn càng trở nên nhanh hơn, một bộ dạng muốn chạy ra khỏi quán này, mà giờ này cũng không một ai biết được trong lòng của hắn đang thầm cầu nguyện:

- Hắn sẽ không thấy được ta, hắn sẽ không thấy được ta,

Nhưng mà ngay tại khi hắn vừa bước chân ra khởi cửa của quán lẩu thì hắn lại nghe được một giọng nói:

- Nè, anh chạy cái gì thế? Trở lại đây coi.

Người mở miệng đúng là Đường Kim, mọi người đứng xung quanh xem náo nhiệt nghe như thế thì đều cảm thấy đầu óc của tên tiểu tử này bị nhúng nước rồi, người ta đã đi rồi thế mà chú mày lại gọi người ta không nên bỏ đi, mà phải trở vào đây. Điều này không phải là tự tìm tai vạ sao?

Còn về phần những người đi cùng với tên thanh niên tóc húi cua đến để trợ giúp cho tên đầu trọc kia thì lại càng không biết nói gì, nhất thời thì bọn hắn liền mắng Đường Kim.

- Tiểu tử, mày nói chuyện với ai đó hả?

Nguồn 4vn.eu by Hùn,g Bá

- Tiểu tử, thật con mja nó, mày chán cơm thèm cháo rồi phải không? Dám ăn nói như thế với Thất ca….

- Bốp Bốp!

Tên thanh niên tóc húi cua kia liền xoay người lại, hung hăng tát vào mặt hai tên vừa mới mở miệng mỗi người một cái, sau đó hướng về phía bọn hắn rồi rống lên:

- Con mja nó, chúng mày đều câm miệng hết lại cho tao.

Rống xong tiếng này thì Thất ca liền buồn rượi rười mà đi về phía Đường Kim, hắn cố gắng nở ra nụ cười:

- Cái này, tôi nói với Đường đại ca, lần này thì thật sự tôi không có mang theo dây chuyền vàng rồi.

Lời nói này của Thất ca vừa ra khỏi miệng thì nhất thời không khí trong quán lẩu lại trở nên yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều đưa mắt ta nhìn chú, chú nhìn ta, mọi người đều kinh ngạc không thôi, qua cả nữa ngày thì bọn hắn mới thầm hỏi chẳng lẽ bọn hai tên kia lại quen biết với nhau sao? Hơn nữa, nhìn vào bộ dáng của Thất cả thì dường như trông hắn có vẻ sợ Đường Kim?

Đám thủ hạ của Thất ca lại giống như lạc vào trong mơ, tiểu tử này, hình như là lão đại của Thất ca sao? Trong lúc nhất thời thì tên đầu trọc lùn kia không ngừng kêu khổ, lúc này đã xong rồi, thật xong con mja nó rồi, hắn làm sao lại đắc tội với lão đại của lão đại của mình đây? Đây không phải là muốn tìm chết sao?

Nguồn 4,vn.eu by Hùng Bá

- Kỳ thật thì tôi cảm thấy được khi anh có sợi dây chuyền ở trên người thì trông anh lại thuận mắt hơn một chút a.

Đường Kim nhìn Thất ca, cười hì hì nói.

Thất ca này cũng không phải là người khác mà chính là tiểu Thất ở trong Thiên Hạt bang, đối với tiểu Thất mà nói thì Đường Kim thật sự là một khổ chủ lớn nhất đối với hắn, ở trước mặt Đường Kim thì hắn chỉ có bại.,bại..và bại. Trong vòng có một ngày mà hắn đã bị Đường Kim lấy đi hai sợi dây chuyền vàng, cánh tay còn bị đánh gãy hơn nữa còn bị tên tiểu tử này dọa mà một trận, bây giờ thì tiểu Thất vô cùng sợ hãi Đường Kim, đặc biệt là hiện tại thì dường như là lão đại của hắn và Đường Kim lại có một mối quan hệ không minh bạch chút nào, nghĩ tới điều này thì hắn càng thêm sợ Đường Kim. Cho nên vừa nhìn thấy Đường Kim thì phản ứng đầu tiên của hắn là nhanh chóng bỏ chạy đáng tiếc là hắn vẫn bị Đường Kim phát hiện nhưng mà hắn vẫn cảm thấy bản thân mình vẫn còn may mắn, may mắn là vì ngày hôm nay không có mang theo sợi dây chuyền vàng nào ở trên người cả, nếu không thì hắn lại phải tốn tiền mua một sợi khác.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Thấy được vẻ mặt của tiểu Thất giống như trái khổ qua thì Đường Kim lại nói thêm:

- Tôi sớm đã nói rồi a, anh sinh ra đã là đã mang mạng bị người ta hành hạ rồi, bất quá hiện tại tôi vẫn còn đang ăn cơm nên không có thời gian để đùa giỡn với anh, đem người của anh rời khỏi đây đi, à quên nhắc anh một câu, thuận tiện thì giúp tôi tính tiền bữa cơm này luôn.

- Được được, Đường lão đại.

Nghe Đường Kim nói như thế thì nhất thời tiểu Thất lại giống như gặp phải đại xá, một tay của hắn liền xách tên đầu trọc cao kia đang nằm ở dưới mặt đất, chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên một giọng nói từ ngoài cửa truyền vào:

- Là ai gây rối ở đây?

Chương 53: Sức chiến đấu của các vị quá kém.

Người nói chuyện chính là một cảnh sát khôi ngô dáng người to lớn, người này đúng là Cao Thăng phó phòng cảnh sát ở thành Nam này, cùng đi với Cao Thăng còn có một cảnh sát khoảng chừng năm mươi tuổi.

Ánh mắt của Cao Thăng nhìn sơ qua quán lẩu, sau đó tầm mắt dừng lại trên người tiểu Thất:

- Lão Thất, cậu lại làm cái gì ở đây đó hả?

- Cao sở trưởng, muộn như thế này rồi mà ngài vẫn còn chưa tan sở sao?

Vẻ mặt của tiểu Thất cũng tỏ ra tươi cười:

- Tôi mang các anh em đến đây để ăn lẩu, hẳn là không có vấn đề gì chứ?

- Ăn lẩu à?

Cao Thăng hừ lạnh một tiếng sau đó nhìn vào tên đầu trọc cao kia đang còn hôn mê rồi nói:

- Hắn ăn nhiều quá cho nên bất tỉnh sao?

- Hắn hả? Uống nhiều quá cho nên không cẩn thận mà té ngã, đụng vào cạnh bàn cho nên mới bất tỉnh, chúng tôi đang định đưa hắn đi bệnh viện đây.

Sắc mặt của tiểu Thất không đổi, nói.

- Vậy còn cậu?

Cao Thăng liền nhìn vào tên đầu trọc lùn rồi hỏi tiếp:

- Không lẽ cậu cũng bị té ngã sao?

- Cao sở trưởng thật không hổ danh là thần thám, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra tôi bị té ngã.

Tên đầu trọc lùn kia cười hì hì, hiển nhiên là bây giờ hắn cũng không dám nói sự thật.

Còn về phần những người xem náo nhiệt ở trong quán lẩu kia thì mặc dù bọn hắn biết được đám người kia là trợn mắt nói lời bịa đặt nhưng mà bọn hắn cũng không dám nói gì, nhưng mà điều khiến cho bọn hắn nghĩ mãi không ra chính là một bang lớn như thế đến đây vì sao lại không dám đập tên tiểu tử kia? Rốt cuộc thì tên tiểu tử mang theo ba cô gái xinh đẹp ăn lẩu kia, có thân phận như thế nào?

Cao Thăng khẽ nhíu mắt, hắn lại nhìn vào mấy người đang xem náo nhiệt ở trong quán lẩu, đột nhiên có một bóng dáng quen thuộc đối với hắn, thấy vậy thì hắn liền đi lên vài bước:

- Là Đường Kim ư?

- Cao đại ca, anh đi ăn cơm tối sao?

Đường Kim ngẩn đầu lên, hướng về phía Cao Thăng cười hì hì:

- Nếu không thì hãy ngồi xuống đây cùng ăn đi.

- Tôi đã ăn rồi.

Cao Thăng lắc lắc đầu, vẻ mặt lộ ra vẻ kỳ quái rồi nhìn vào đám người tiểu Thất một cái sau đó nhỏ giọng:

- Đường Kim, bọn hắn tới tìm cậu để gây phiền toái sao?

- Không phải a, tiểu Thất này biết trên người tôi không mang đủ tiền cho nên hắn mới đặc biệt đến đây để trả tiền bữa ăn này giúp tôi.

Đường Kim nghiêm trang mà nói.

- Ông chủ, bàn bên kia bao nhiêu tiền? Tôi đến tính tiền đây.

Dường như là muốn trả lời câu hỏi của Đường Kim nên tiểu Thất bắt đầu móc tiền ra thanh toán.

Rất nhanh tiểu Thất liền thanh toán xong, sau đó liền quay đầu lại nhìn Cao Thăng:

- Cao sở trưởng, chúng tôi có thể đi được rồi chứ?

- Được rồi, đi đi, đừng có ở đây quấy rầy người khác dùng cơm.

Cao Thăng phất phất tay, mặc dù đám người tiểu Thất đều phủ nhận nhưng mà Cao Thăng vẫn hiểu được, bọn họ vừa rồi tuyệt đối là có xung đột, mà đám người tiểu Thất cũng đã bị tổn thất nặng.

Tiểu Thất rất nhanh liền mang theo đám thủ hạ rời đi, thoáng một cái trong quán lẩu lại trở nên vắng vẻ.

Cao Thăng nhìn vào Đường Kim, trên mặt vẫn lộ ra vẻ cổ quái, trầm ngâm một lát thì hắn mới mở miệng:

- Đường Kim, cậu vẫn là nên cẩn thận một chút, đám người kia không dễ chọc vào đâu.

- Cao đại ca, thật sự là anh đã ăn cơm tối rồi sao?

Đường Kim cười hì hì, mở miệng hỏi.

Trên mặt của Cao Thăng lộ ra vài phần bắt đắc dĩ, sau đó hắn lấy từ trong túi quần ra một cái danh thiếp rồi đưa cho Đường Kim:

- Trên này có ghi số điện thoại của tôi, sau này nếu có chuyện thì cậu cứ gọi điện thoại cho tôi, bây giờ thì tôi cũng không quấy rầy cậu ăn lẩu nữa.

Đường Kim nhận lấy danh thiếp từ trên tay của Cao Thăng rồi nở nụ cười sáng lạn:

- Nếu có chuyện gì thì em sẽ gọi cho anh.

Cao Thăng gật gật đầu, không nói cái gì nữa, rất nhanh xoay người rời đi.

Mà chờ sau khi Cao Thăng rời đi, thì những người khác trong quán lẩu đều nhìn vào Đường Kim, ánh mắt bây giờ của bọn hắn không còn giống với lúc trước nữa, một số người lại càng âm thầm nói nhỉ, chẳng trách tên tiểu tử này không sợ đám người kia, thì ra là người ở hắc bạch thì hắn đều quen biết hết a.

- Anh Đường Tinh, anh thật lợi hại nha.

Tiểu Đậu Nha mở đôi mắt to ra rồi nhìn vào Đường Kim, trong giọng nói mang theo vài phần sùng bái.

- Đường Kim, cuối cùng thì cậu là ai? Như thế nào mà tên Thất ca kia lại sợ cậu đến như vậy? Còn có, Cao sở trưởng kia nữa, dường như thì hắn cũng rất thân với cậu a?

Trương Ny lại càng tò mò thân phận của Đường Kim hơn.

- Hừ, Đường Kim chết tiết, tôi sẽ nói cho mẹ của tôi biết cậu là người hỗn trong hắc đạo, lần này thì mẹ của tôi nhất định sẽ từ hôn.

Tần Thủy Dao lại tỏ ra vui vẻ.

Đường Kim liếc nhìn Tần Thủy Dao một cái rồi phun ra hai chữ:

- Đồ ngốc.

Đáng thương thay cho Tần Thủy Dao, nụ cười trên mặt của nàng ngay lập tức liền biến mất, nàng hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim một cái, sau đó liền tiếp tục ăn lẩu.

Kế tiếp trong khoảng thời giang gió êm song lặng này thì cũng không có ai dám quấy rầy Đường Kim nữa, thẳng cho đến lúc chín giờ tối thì bốn người mới đi ra khỏi quán lẩu Tiểu Phì Dương.

- Tần Thủy Dao, tớ giống như là đã ăn nó quá rồi.

Trương Ny xoa bụng, một bộ dạng giống như là nuốt phải quả mướp đắng.

- Tớ cũng ăn nhiều như cậu, không thể đi được nữa rồi.

Tần Thủy Dao cũng là như vậy, từ nhỏ cho đến lớn thì đây là lần đầu tiên mà nàng ăn nhiều như vậy.

- Tôi cũng ăn no quá rồi a.

Tiểu Đậu Nha liền nói theo.

Đường Kim liếc mắt nhìn tam nữ một cái rồi lắc đầu:

- Sức chiến đấu của các cô thật quá kém, tôi còn có thể ăn nữa.

- Cậu chính là một con heo.

Tần Thủy Dao hung hăng trừng mắt nhìn vào Đường Kim một cái:

- Không đúng, heo cũng không ăn nhiều như cậu nữa.

- Cô không phải là tôi thì làm sao biết tôi đây ăn nhiều hay không?

Đường Kim thuận miệng hỏi Tần Thủy Dao một câu sau đó liền nhìn qua Tiểu Đậu Nha:

- Đi thôi, chúng ta trở về trường học đi.

- A, được.

Tiểu Đậu Nha đáp một tiếng, sau đó cùng nói chuyện với hai nàng:

- Tần Thủy Dao, Trương Ny, chúng tớ đi trước a, tạm biệt.

Đường Kim đã xoay người đi phía trước rồi, Tiểu Đậu Nha vội vàng đuổi theo, còn về phần Tần Thủy Dao và Trương Ny thì hai nàng tính đón xe đi về nhà.

Tần Thủy Dao đứng ở ven đường, một bên chờ xe một bên không nhịn được mà nhìn vào bóng lưng Đường Kim đang cách xa nàng khoảng trăm mét, rồi căm giận mắng một câu:

- Tên Đường Kim chết tiệt, đều là do hắn, nếu không có hắn thì làm sao ta lại ăn nhiều như thế. Ta mà béo lên thì nhất định phải tìm hắn để tính sổ.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Sợ cái gì chứ? Nếu cậu mà mập lên thì cậu lấy Đường Kim thôi.

Trương Ny liền cười hì hì.

Tần Thủy Dao đang muốn nói chuyện thì đột nhiên nghe được một tiếng chói tai

“Két…”

Một chiếc xe có rèm chạy qua bên cạnh người của Tần Thủy Dao và Trương Ny thì đột nhiên dừng lại, sau đó cửa xe liền bị người ta mở ra, hai tên thanh niên có dáng người vạm vỡ liền nhảy xuống xe, đột nhiên chạy về phía hai nàng.

Dường như cùng một lúc, hai tên thanh niên có dáng người vạm vỡ kia liền cùng bắt lấy Tần Thủy Dao và Trương Ny, sau đó liền ôm bọn họ lên rồi quăng vào trong xe, dường như là muốn bắt cóc người ở trên phố vậy.

Biến cố bất thình lình này hoàn toàn nằm ngoài suy nghĩ của Tần Thủy Dao và Trương Ny nhưng hai người cũng kịp phản ứng, dường như là theo bản năng mà Trương Ny kêu lên:

- Cứu mạng a…Cứu mạng…

Trương Ny vừa kêu lên một tiếng thì miệng của nàng đã bị bịt lại, một giây sau nàng cũng đã bị khống chế đưa vào xe, mặc dù là nàng liều mạng giãy dụa nhưng mà cũng không có chút hiệu quả nàng, khí lực của nàng thật sự quá yếu còn khí lực của đối phương thì lại lớn.

Tuy rằng Tần Thủy Dao cũng cảm thấy ngoài ý muốn nhưng mà phản ứng của nàng cũng tương đương hơn người, ngay tại khi đối phương bắt lấy nàng đưa nàng vào trong xe thì đột nhiên nàng lại tung chân lên, một cược đá vào hạ bộ của đối phương.

Một cước này vô cùng nhanh chóng, hơn nữa lại vô cùng chính xác, đây tuyệt đối không phải là nàng làm bừa mà nàng đã sớm luyện tập vô số lần. Lúc này, nàng chỉ nghe được một tiếng kêu thảm thiết, tên nam tử kia liền bưng kín hạ bộ của mình, còn tay kia của hắn là vẫn nắm lấy Tần Thủy Dao, không buông tha cho Tần Thủy Dao.

Chương 54: Tần Thủy Dao gặp nguy không loạn.

Tần Thủy Dao lại không hề bối rối, lúc nàng đá trúng vào hạ bộ của đối phương mà đối phương vẫn không buông tha thì tay của nàng liền hành động, nàng vươn hai ngón tay của mình ra, hung hăng nhắm về mắt của tên nam tử này mà đâm tới, mà một chiêu này của nàng cũng là vô cùng nhanh chóng quyết đoán, tuyệt đối là nàng đã luyện tập rất nhiều lần.

- A!

Tên nam tử kia lại kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết, đôi mắt của hắn đã bị tay của Tần Thủy Dao đâm vào, cái loại đau đớn này làm cho hắn kêu lên, rốt cuộc hắn cũng không tự chủ được mà buông lỏng Tần Thủy Dao ra.

Tần Thủy Dao lập tức xoay người chạy nhanh hướng về phía Đường Kim chạy tới, một bên nàng chạy một bên nàng lo lắng mà hô to:

- Đường Kim, Đường Kim.

Tên nam tử vừa bị Tần Thủy Dao đá vào hạ bộ, lại bị Tần Thủy Dao đâm vào mắt đang muốn nhịn đau đuổi theo thì đột nhiên ở trong xe truyền ra một giọng nói:

- Kệ con bà nhà nó, lên xe mau.

Tên nam tử kia có chút không cam lòng nhìn vào bóng lưng của Tần Thủy Dao, sau đó hắn liền nhịn đâu mà lao vào trong xe, rồi đóng cửa xe lại, ngay lập tức chiếc xe liền khởi động rồi chạy đi.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Mà đúng lúc này, Đường Kim cũng nghe được tiếng hô của Tần Thủy Dao cho nên hắn liền xoay người lại, thấy được Tần Thủy Dao chạy tới trước mặt mình thì hắn hơi có chút ngạc nhiên:

- Này, đồ ngốc, cô không phải là về nhà rồi sao? Như thế nào mà lúc này lại chạy đến đây?

- Mau lên, có người muốn bắt cóc tôi, Trương Ny bị bọn hắn bắt đi rồi, cậu mau đuổi theo đi.

Vừa mới chạy nhanh khiến cho Tần Thủy Dao có chút thở dốc, bộ ngực của nàng cũng phập phồng lúc này nàng cũng không có truy cứu cách xưng hô mà Đường Kim nói với nàng nữa, nàng chỉ vào một chiếc xe cách đó năm trăm mét, lập tức nói:

- Chính là chiếc xe màu trắng không có biển số đó, cậu mau đi cứu Trương Ny đi.

- Hả?

Tiểu Đậu Nha liền hô lên một tiếng:

- Trương Ny bị bắt cóc rồi sao? Vậy thì hãy mau báo cho cảnh sát đi.

- Báo cho cảnh sát thì cảnh sát cũng không thể tới liền a.

Tần Thủy Dao vô cùng lo lắng:

- Nè, Đường Kim cậu còn chờ cái gì nữa nha? Mau đuổi theo bọn hắn đi, nếu không thì không thể đuổi kịp đó.

- Tôi nói đồ ngốc nhà cô nè, cô thật sự là rất ngốc a, người ta đã ngồi trên xe lái đi rồi thì làm sao tôi lại có thể đuổi kịp được đây?

Đường Kim vẫn là không nhúc nhích:

- Xem ra thì hiện tại thì cô mau gọi cho cảnh sát đi.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Không phải là cậu rất có bản lĩnh sao? Tôi biết được cậu có thể đuổi kịp, cậu mau đuổi theo đi a, bọn hắn nhất định là muốn bắt cóc tôi, hiện tại cậu không đuổi theo bọn chúng thì sau này bọn hắn vẫn tiếp tục bắt cóc tôi nữa đó.

Tần Thủy Dao lo lắng không thôi:

- Nè, không phải là cậu đã từng nói không muốn tôi xảy ra chuyện gì sao? Nếu mà tôi bị người ta bắt cóc thì cậu cũng bị mất mặt.

- Bọn hắn thật sự muốn bắt cóc cô sao?

Đường Kim lại hỏi.

- Vô nghĩa, đương nhiên là thật rồi, cậu cũng đừng có đứng yên đó nữa, mau đuổi theo đi, chiếc xe kia cũng đã không thấy rồi.

Tần Thủy Dao thấy Đường Kim vẫn lộ ra vẻ mè nheo thì nhất thời liền gấp đến độ dậm chân.

- Được rồi, các cô đi tìm một nơi an toàn đi, không cần chờ tôi, có thể là một lát nữa tôi mới trở về.

Đường Kim nhìn vào chiếc xe kia sắp biến mất khỏi tầm mắt, không chút hoang mang nói.

- Cậu muốn làm gì hả?

Nhất thời thì Tần Thủy Dao cảm thấy có gì đó không đúng, liền vội vàng hỏi.

Đường Kim cũng không có trả lời vấn đề của Tần Thủy Dao, hắn vội vàng nhìn vào phía trước đột nhiên thân ảnh của hắn chợt lóe lên, sau đó liền biến mất trong tầm mắt của Tần Thủy Dao và Tiểu Đậu Nha.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Tên Đường Kim chết tiệt, tôi biết rằng cậu có thể đuổi theo bọn chúng mà.

Tần Thủy Dao không khỏi căm giận mắng một câu, đồng thời nàng cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, nàng tin tưởng rằng Đường Kim nhất định có thể cứu được Trương Ny trở về.

- Tần Thủy Dao, hiện tại thì cậu có muốn gọi điện báo cảnh sát không?

Tiểu Đậu Nha nhẹ giọng hỏi.

- Để tớ gọi điện cho mẹ tớ, mẹ của tớ sẽ an bài.

Nghe Tiểu Đậu Nha nói như thế thì Tần Thủy Dao vội vàng lấy điện thoại di động ra rồi bấm số của Tần Khinh Vũ.

Gần hai phút sau, một chiếc xe cảnh sát liền chạy đến, dừng ở ven đường rồi bảo vệ Tần Thủy Dao.

Năm phút sau, có rất nhiều cảnh sát xuất hiện ở hiện trường.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Ước chừng mười phút sau thì một chiếc Porsche màu đỏ dừng lại ở ven đường, một nữ tử xinh đẹp cao quý mở cửa rồi xuống xe, bước đi có chút gấp gáp về phía Tần Thủy Dao.

Mỹ nữ tao nhã cao quý vừa mới xuất hiện này liền hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người nhưng ngay sau đó mọi người liền tự giác mà nhìn sang chỗ khác, bởi vì bọn họ đều biết, nữ nhân tao nhã cao quý này chính là một mỹ nữ đệ nhất của thành phố Ninh Sơn Tần Khinh Vũ.

- Dao Dao, con không có sao chứ?

Tần Khinh Vũ đi đến trước mặt của Tần Thủy Dao, ân cần hỏi han.

- Mẹ, con không có việc gì hết.

Giờ phút này thì Tần Thủy Dao cố gắng để bản thân tỏ ra bình tĩnh, thiếu chút nữa thì nàng đã bị bắt cóc rồi, giờ phút này thì thậm chí là nàng còn có chút hưng phấn:

- Mẹ, những chiêu mẹ dạy cho con thì con đều sử dụng để đối phó với bọn bắt cóc kia, bọn hắn muốn đem con lên xe nhưng con đã ra tay hung hăng đá vào tên hỗn đản kia một cước, sau đó con lại dùng ngón tay mà chọc vào mắt của hắn, hắn liền buông con ra.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Dao Dao, con làm rất tốt, bất quá sau này không được thiếu cảnh giác như thế nữa. Có lẽ là sau này chúng ta sẽ còn gặp nguy hiểm, nhưng mà con cần phải tỏ ra như lúc này, bất luận khi nào cũng phải giữ vững bình tĩnh, dùng tốc độ nhanh nhất để phản kích lại, sau đó liền chạy thoát mà xin giúp đỡ.

Ánh mắt của Tần Khinh Vũ tỏ ra yêu thương nhìn vào Tần Thủy Dao, ngoài ra ánh mắt của nàng còn mang theo vài phần tán thưởng.

Không nghi ngờ chút nào, biểu hiện đêm nay của Tần Thủy Dao có thể nói không xoi xét. Mặc dù là Tần Thủy Dao đã được các nhân viên chuyên nghiệp huấn luyện nhưng mà đây là lần đầu tiên nàng gặp phải cảnh tượng bắt cóc nay cho nên phản ứng của nàng cũng chưa được hoàn mỹ lắm.

- Mẹ, Trương Ny sẽ không có việc gì chứ? Đường Kim có thể cứu cậu ta trở lại không?

Lúc này đây thì Tần Thủy Dao bắt đầu lo lắng cho Trương Ny, bạn cùng bàn với mình. Tuy rằng nàng cảm thấy rằng Đường Kim có thể đem Trương Ny cứu về nhưng mà lấy sự hiểu biết của nàng về Đường Kim thì nàng cũng không biết được rốt cuộc là Đường Kim lại lợi hại như thế nào đây?

Trên khuôn mặt đẹp của Tần Khinh Vũ nở ra nụ cười thản nhiên, nàng nhẹ gật đầu:

- Dao Dao, con cứ yên tâm, nếu Đường Kim đã đi vậy thì nhất định nó sẽ có thể đem Trương Ny cứu trở về.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Mẹ, mẹ không phải là từng nói, đã hơn mười lăm năm rồi mà mẹ vẫn chưa nhìn thấy Đường Kim sao? Như thế nào mà mẹ lại tin tưởng tên Đường Kim chết tiệt như thế?

Tần Thủy Dao nhớ tới lúc ăn lẩu thì Đường Kim đã nói như thế cho nên nàng không nhịn được mà hỏi Tần Khinh Vũ.

Tần Khinh Vũ mỉm cười:

- Dao Dao, tuy rằng đã hơn mười năm mẹ không gặp nó nhưng mà mẹ vẫn một mực luôn chú ý đến nó, hắn là chồng tương lai của con, mẹ làm sao lại có thể không quan tâm đến nó được?

Thoáng dừng lại một chút, Tần Khinh Vũ còn nói thêm:

- Tốt lắm, Dao Dao, trước tiên không nên nói tới mấy vấn đề này nữa, trước tiên mẹ sẽ mang con về nhà, chuyện kế tiếp thì cứ giao cho Đường Kim và cảnh sát xử lý đi.

- Được rồi.

Tần Thủy Dao gật gật đầu, sau đó nhìn Tiểu Đậu Nha ởbên cạnh liếc mắt một cái:

- Tiểu Đậu Nha, nếu không thì cậu hãy đi theo tớ, về nhà của tớ ở một đêm đi?

- Không cần đâu, tớ trở về trường học là được rồi.

Tiểu Đậu Nha vội vàng lắc đầu từ chối ý tốt của Tần Thủy Dao.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Vậy cũng được, tớ cũng thuận đường, cậu lên đây đi chung với mẹ con tớ luôn đi.

Tần Thủy Dao đề nghị nói.

- Tốt, cảm ơn nhé.

Lần này thì Tiểu Đậu Nha cũng không có từ chối.

Trong đại đội hình cảnh của cục cảnh sát thành phố Ninh Sơn.

Lúc này đây thì vẻ mặt của Đường Thanh Thanh tỏ ra mệt mỏi nhưng mà tinh thần của nàng lại vô cùng hứng khởi bởi vì kẻ giết người mà Đường Kim bắt kia rốt cuộc cũng đã khai ra. Hắn không chỉ có tham gia một vụ án, mà mấy vụ án lớn khác thì hãy đều có mặt, đây rõ ràng là một vụ trọng án a. Trong lúc nhất thời Đường Thanh Thanh liền có cảm giác từ trên trời rơi xuống một cái bánh bao, hiện giờ thì nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Tiểu Đường, có lẽ thì hiện tại cô cũng không thể về nhà được.

Đồ Trường Văn vừa mới nhận xong điện thoại, khi trở về thì vẻ mặt của hắn trông có chút khó coi.

- Đồ đội trưởng, vụ án của chúng ta xảy ra vấn đề sao?

Nghe Đồ Trường Văn nói như thế thì Đường Thanh Thanh không khỏi cả kinh, nàng có chút lo lắng mà hỏi Đồ Trường Văn.

Chương 55: Mày không có cơ hội.

Thấy vẻ mặt khẩn trương của Đường Thanh Thanh thì Đồ Trường Văn vốn là sửng sốt sau đó hắn không khỏi bật cười, lắc lắc đầu, nói:

- Tiểu Đường, không cần phải khẩn trương như thế, vụ án của cô cũng không xảy ra chuyện gì. Chỉ là lúc nãy vừa mới xảy ra một vụ án lớn, so với vụ án của cô thì vụ án này có chút đặc thù cho nên cô cần phải tham gia vào vụ án này.

- Đồ đội trưởng, lại xảy ra vụ án gì sao?

Nghe Đồ Trường Văn nói vụ án của mình không xảy ra vấn đề gì thì Đường Thanh Thanh thoáng thở nhẹ một hơi, nàng cũng không muốn vụ án đầu tay của mình cứ như vậy mà bị biến mất.

- Vừa mới phát sinh một vụ án bắt cóc, hơn nữa là còn bắt cóc trên đường phố.

Sắc mặt của Đồ Trường Văn có chút âm trầm:

- Đám bắt cóc này thật sự là càng ngày càng làm càn mà.

Nguồn 4vn.eu by Hùn,g Bá

- Hả? Lại có án bắt cóc nữa sao?

Đường Thanh Thanh có chút sửng sốt, vụ án bắt cóc bên tổ trọng án còn chưa phá được, hiện giờ cũng chưa tìm được con của Diệp khu trưởng là Diệp Tường nữa.

Đồ Trường Văn gật gật đầu:

- Tổ trọng án bên kia đang bận về vụ án bắt cóc con của Diệp khu trưởng cho nên cục trưởng để cho đội của chúng ta phụ trách vụ án bắt cóc lần này.

Trên danh nghĩa thì tổ trọng án cũng thuộc hình cảnh đại đội nhưng mà trên thực tế, ở trong cục cảnh sát này thì tổ trọng án chính mà một cơ quan độc lập. Mà những vụ án bắt cóc này thường thường đều là do tổ trọng án phụ trách, bất quá hiện tại thì tổ trọng án lại quá bận không có thời gian để lo vụ này cho nên Đồ Trường Văn đội phó của đội hình cảnh lúc nãy đã được bước lên sân khấu.

Dừng lại một chút Đồ Trường Văn lại giải thích:

- Tiểu Đường, tôi biết hiện tại thì cô vô cùng mệt mỏi bất quá vụ án này có chút đặc biệt, kỳ thật thì nó có có chút quan hệ với cô cho nên tôi muốn cho cô cùng tham gia.

- Có quan hệ với tôi sao?

Kỳ thật thì Đường Thanh Thanh cũng ngẩn ra:

- Đồ đội trưởng, là ai bị bắt cóc vậy a?

- Là một nữ sinh tên là Trương Ny học ở trường NInh Sơn Nhị Trung, bất quá lúc ấy thì nàng ta đi chung với một nữ sinh khác, mà nữ sinh này thiếu chút nữa cũng là bị bắt cóc.

Đồ Trường Văn nhìn vào Đường Thanh Thanh:

- Nữ sinh kia tên là Tần Thủy Dao, là con của Tần Khinh Vũ, cô cũng biết người này à? Nàng ta còn có một vị hôn phu tên là…

- Đồ đội trưởng, tôi biết chuyện này, chúng ta nhanh đi thôi.

Đồ Trường Văn mới nói đến đó thì Đường Thanh Thanh vội vàng nói, hiện giờ thì nàng đã hiểu được quan hệ mà Đồ Trường Văn nói lúc nãy, xét đến cùng thì cũng bởi vì cậu em kết nghĩa của nàng, Đường Kim.

Lúc này đây, trong xe, Trương Ny liền mạng giãy dụa, tuy rằng miệng của nàng bị nhét vải vào nhưng mà nàng cũng không thể hô to lên được, hai tay của nàng cũng bị tên đại hán kia nắm chặt nhưng mà hai chân của nàng lại liều mạng đá lên.

Nguồn 4vn.,eu by Hùng Bá

- Bốp!

Ánh mắt của nàng cố gắng lắm mới có thể nhìn thấy được tên đại hán kia thì đột nhiên tên đại hán kia liền hung hăng tát một bạt tai vào người Trương Ny:

- Con mja nó, thành thật một chút có lão tử, nếu không thì hiện tại lão tử liền hiếp mày.

Nhìn thấy ánh mắt và vẻ mặt hung ác của tên đại hán kia hơn nữa trong ánh mắt hắn còn nổi lên dục vọng thì Trương Ny không khỏi lộ ra vẻ sợ hãi, nàng cũng không dám lộn xộn nữa.

- Lão Tam, nhẹ nhẹ một chút đi, khuôn mặt xinh đẹp như thế mà chú mày lại đánh.

Tên bắt cóc đang giữ hai tay của Trương Ny lại nói.

- Mẹ, nó nữ nhân tên là Tần Thủy Dao kia thật là mẹ nó độc ác, lão tử thật muốn hiếp nó.

Lão Tam oán hận nói, hiện tại thì hạ bộ của hắn vẫn đau đớn làm cho hắn hận không thể tìm gái để phát tiệc một phen, nhưng mà chỉ tiếc cho hắn rằng hiện tại dù có mỹ nữ cởi sạch đồ nằm ở trước mặt hắn thì chỉ sợ hắn chỉ có thể nhìn mà không thể làm được cái gì.

- Lão Nhị, lão Tam, đem con điếm này giám sát chặt chẽ một chút, đừng để cho nó động đậy.

Tên nam nhân lái xe ở phía trước có chút bất mãn:

- Xem hai tên chú mày không chịu chú ý, kêu tụi bây chỉ bắt cóc Tần Thủy Dao thì tụi bây lại bắt thêm một đứa nữa, hiện tại thì cũng đã lỡ rồi.

- Lão đại, bắt một người cũng là bắt, mà bắt hai người cũng là bắt, một khi đã như vậy thì tại vì sao chúng ta không thể bắt nhiều hơn môyj người để mà chơi đùa chứ?

Lão Tam có chút không phục:

- Hơn nữa vào lúc ấy thì anh cũng không có phản đối.

- Được rồi, tao sẽ không cũng tranh cãi với mày nữa, nói tóm lại là trông kỹ nó vào, đợi lát nữa lấy nàng đi giao hàng.

Tên lão đại lái xe có chút không kiên nhẫn.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Lão đại, Tuấn thiếu gia yêu cầu chúng ta phải bắt cóc Tần Thủy Dao, dùng nàng có thể giao hàng sao?

Người kia hiển nhiên là lão Nhị, hắn nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của Trương Ny, nuốt nuốt nước miệng:

- Ta nói tuy rằng cô nàng này không bằng Tần Thủy Dao nhưng mà bộ dạng trông cũng rất được a, bằng không thì chúng ta cử thử trước đi đi, chờ đến sáng mai chúng ta bắt cóc Tần Thủy Dao là được thôi mà.

- Ta nói lão Nhị nhà mày, mày dừng có cả ngày mà muốn nghĩ nghĩ đến gái nghe không? Óc mày làm bằng heo à? Mày cho rằng Tần Thủy Dao có thể dễ bắt cóc như thế sao? Hôm nay thiếu chút nữa chúng ta thành công là bởi vì từ trước đến nay không có ai dám bắt cóc Tần Thủy Dao, hiện tại mày cho rằng Tần Thủy Dao kia sẽ không mang theo bảo tiêu ở bên người hả?

Nghe lão Nhị nói đến vấn đề gái gú thì tên lão Đại liền tức giận mắng.

- Lão Đại, lão Nhị cũng không có nói sai a, con này dù sao cũng không phải là Tần Thủy Dao, Tuấn thiếu gia chưa chắc sẽ thu nàng a?

Tên lão Tam liền lên tiếng.

- Có cái gì mà không thù nàng ta hả? Hắn không phải là muốn chơi nữ sinh trung học sao?

Lão Đại hừ lạnh một tiếng:

- Hơn nữa, tao cũng không quản hắn có lấy hay không, tiền thì nhất định hắn phải đưa cho chúng ta nếu không thì ngay cả hắn thì lão tử cũng dám trói lại.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Cũng đúng a, có tiền rồi thì còn sợ không có nữ nhân để phất sao?

Lão Tam gật gật đầu.

Lão Nhị cũng không nói nữa hiển nhiên là hắn cũng rất đồng ý kế hoạch của lão Đại, ba huynh đệ bọn hắn làm việc này chính là vì tiền.

Chiếc xe tiếp tục chạy nhanh, rất nhanh đã rời khỏi khu Ninh An, tiếng vào khu Tân Ninh, khu Tân Ninh chính là một khu công nghiệp, tất cả những nhà xưởng, nhà máy lớn của thành phố Ninh Sơn đều nằm ở khu này, mà khu vực này tự nhiên cũng có vô số nhà xưởng, trong đó cũng có một nhà xưởng đã bỏ hoang.

Tên lão Đại liền lái xe vào khu này sau đó liền trực tiếp lái vào một khu hàng trong nhà xưởng, trong kho hàng có một chiếc Mercedes-Benz.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Sau khi xe dừng lại thì lão Đại liền xuống xe mà lão Nhị cũng lão Tam đem Trương Ny bước xuống xe, bọn hắn lấy dây thừng cột chặc tay và chân của Trương Ny lại sau đó nhét nàng vào cốp xe ở phía sau của chiếc Mercedes-Benz.

- Vẫn là quy củ cũ, hai người giao hàng, một người ở lại, mày đã bị thương thì mày ở lại đi. Tao cùng lão Nhị đi giao hàng , nếu nửa giờ nữa mà không nhận được điện thoại của tao thì mày biết làm như thế nào rồi đó.

Lão Đại phân phó một câu, sau đó liền cùng lão Nhị lên chiếc Mercedes-Benz, rấ nhanh chiếc Mercedes-Benz đã chạy ra khỏi nhà xưởng.

- Đệt con đều là con điếm Tần Thủy Dao kia làm hại lão tử, nếu không phải là nó thì hiện tại lão tử cũng không phải ngồi đây mà chờ, mẹ nó chữ, mà lúc này lão tử đã tìm một nữ nhân để làm việc rồi.

Lão Tam lưu lại một mình liền hùng hùng hổ hổ chửi mắng:

- Đợi lão tử có cơ hội thì lão tử nhất định phải hiếp con điếm nhà mày.

- Mày sẽ không có cơ hội nữa rồi.

Một giọng nói lười biến đột nhiên vang lên.

Sắc mặt của lão Tam liền đại biến, sau đó hắn liền xoay người lại thì chỉ nhìn thấy một tia kim quang chợt lóe lên mà đây chính là cảnh cuối cùng hắn được nhìn thấy trên cõi đời này, sau khi kêu lên một tiếng thảm thiết thì hắn liền ngửa mặt lên trời rồi ngã xuống đất, trên cổ họng của hắn có cắm một chiếc phi tiêu bằng vàng lóng lánh.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Bóng người chợt lóe lên, một thiếu niên có bộ mặt thân thiện xuất hiện ở bên cạnh người lão Tam, người này đúng ta Đường Kim, hắn khẽ vẫy tay lên thì chiếc phi tiêu bằng vàng kia liền tự động bay lên, dừng lại ở trong lòng bàn tay của hắn.

- Đêm nay, mượn chúng mày để khai phong những chiếc phi tiêu này đi.

Đường Kim lầm bầm lầu bầu giống như là nói một câu, sau đó lại lóe lên một cái, cả người hắn liền biến mất khỏi khu nhà xưởng.

Mà giờ phút này, chiếc Mercedes-Benz vừa mới ra khỏi nhà xưởng kia không nhanh không chậm đi ra vùng quy hoạch ở bên ngoài thành phố Ninh Sơn, ước chừng một đồng hồ sau thì rốt cuộc chiếc xe này cũng dừng lại ở trước cửa của một biệt thự.

Rất nhanh cửa biệt thự này liền tự động mở ra, chiếc Mercedes-Benz đi vào, sau đó liền trực tiếp đi thẳng vào ga-ra.

Chương 56: Chúng mày sẽ sớm chết.

Diện tích của tòa biệt thự này rất lớn mà ga-ra cũng không nhỏ chút nào, ít nhất là có thể đậu được hơn mười chiếc xe hơi có rèm che, bất quá hiện tại trong ga-ra này cũng không có một chiếc xe nào mà chỉ có một tên nam nhân tuổi còn trẻ đi giày Tây.

Nam nhân trẻ tuổi này rất là phong nhã, hiện tại trên mũi của hắn có mang theo một miếng băng cá nhân làm cho hắn không còn đẹp trai nữa, hơn nữa nhìn vào hắn thì trông giống một tên hề.

Nhưng mà giờ phút này thì vẻ mặt của tên nam nhân trẻ tuổi kia lại lộ ra vẻ hưng phấn, trong mắt của hắn hiện lên một tia ta quang, mơ hồ có cái loại cảm giác khoái trá khi trả được thù.

Nam nhân trẻ tuổi này chính là Lâm Tuấn Hùng, ngày hôm qua giao dịch thất bại cùng với Đường Kim, lại bị Đường Kim nện vỡ mũi, hắn coi chuyện này là một chuyện rất nhục nhã trong đời mà ngày hôm qua sau khi tỉnh táo lại ở trong bệnh viện thì hắn liền lập tức bắt đầu kế hoạch trả thù của hắn, chính là bắt cóc Tần Thủy Dao.

Lâm Tuấn Hùng xem ra thì trả thủ lớn nhất đối với một nam nhân chính là làm nhục nữ nhân của hắn. Đối với Lâm Tuấn Hùng hắn mà nói thì nếu làm như vậy thì không chỉ có thể chiếm được Tần Thủy Dao mà còn có thể hung hăng trả thủ Đường Kim, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện. Còn về phần có hậu quả gì không thì hắn cũng không có nghĩ qua, nhưng mà trong suy nghĩ của hắn thì bất luận có hậu quả gì hay không thì cha mẹ của hắn có thể giúp hắn giải quyết được, căn bản không khiến hắn phải lo lắng.

Chiếc Mercedes đã tắt máy, lão Đại vào lão Nhị cùng nhau đi xuống xe, nhìn vào Lâm Tuấn Hùng:

- Tuấn tiếu gia, người đã được đưa đến, tiền chuẩn bị xong chưa?

- Tiền ở trong này, năm mươi vạn tiền mặt.

Lâm Tuấn Hùng chỉ vào chiếc túi du lịch ở dưới chân của hắn, sau đó hỏi:

- Người ở đâu?

- Ở trong cốp xe, Tuấn thiếu tự mình đến kiểm tra đi.

Lão Đại không chút hoang mang nói, sau đó liền đi đến bên cạnh Lâm Tuấn Hùng rồi mở chiếc túi du lịch ra, kiểm tra lại một chút, sau đó liền kéo khóa chiếc túi du lịch lại.

Lâm Tuấn Hùng có chút vội vàng đi tới cốp xe chiếc Mercedes, sau khi mở cốp xe a, nhìn vào bên giới thì vẻ hưng phấn trên mặt hắn đã biến mất, hắn đột nhiên xoay người lại, hướng về lão Đại và lão Nhị rồi rống lớn lên:

- Tụi mày làm cái gì thế? Người này căn bản không phải là Tần Thủy Dao.

- Tuấn thiếu gia đừng nên kích động.

Vẻ mặt của lão Đại tỏ ra bình tĩnh, nói:

- Tần Thủy Dao làm một huynh đệ của ta bị thương rồi chạy thoát, bắt quá chúng lại bắt được nữ nhân này, ta tin tưởng nữ nhân này có thể khiến cho Tuấn gia thỏa mãn.

- Người tao cần chính là Tần Thủy Dao, Tần Thủy Dao, nữ nhân này so với Tần Thủy Dao thì kém xa một vạn lần.

Bộ dạng của Lâm Tuấn Hùng tức giận nói:

- Không được, tụi mày phải nhất định bắt Tần Thủy Dao đem về cho tao, nếu không thì tao sẽ không trả tiền.

- Điều này là không thể được, ba huynh đệ của chúng ta ở mỗi nơi đều sẽ chỉ hành động một lần, lần hành động đó bất luận là có thành công hay là thất bại đi chăng nữa thì chúng ta đều lập tức rời đi, đồng dạng, bất luận là thành công hay thất bại thì tiền của chúng ta, chúng ta nhất định phải lấy.

Lão Đại đi tới chỗ túi tiền kia, đồng thời hướng lão Nhị ý bảo một chút.

Lão Nhị ngầm hiểu, trực tiếp đi tới cốp xe đem Trương Ny kéo ra rồi ném vào trên mặt đất, mà lão Đại thì tới cầm lấy túi tiền, sau đó tiếp tục nói:

- Tuấn thiếu gia, nữ nhân này là để cho cậu, chơi hay không là chuyện của cậu, bây giờ thì chúng ta cáo từ thôi.

- Tuấn thiếu gia, nếu mà cậu không muốn chơi nữ nhân này thì có thể đưa cho chúng ta, trên đường trở về thì chúng ta cũng có việc để làm.

Lão Nhị nhìn vào Trương Ny đang nằm ở trên mặt đất.

Tuy rằng hiện tại Trương Ny không thể mở miệng nói chuyện nhưng mà nàng vẫn thanh tỉnh, lúc thấy Lâm Tuấn Hùng thì trên mặt của nàng lộ ra vẻ không thể tin tưởng, mà bây giờ nghe được những lời này của tên lão Nhị kia thì trong ánh mắt của nàng lại tràn đầy vẻ sợ hãi.

Lâm Tuấn Hùng vô cùng tức giận nhìn vào hai người lão Đại vài lão Nhị, một bộ dạng không cam lòng nhưng mà cuối cùng mặc dù không tình nguyện cho lắm thì hắn cũng đành phải vẫy vẫy tay:

- Đi đi, bất quá nếu chúng mày đã làm như vậy thì tao sẽ nói với Cửu thúc.

Đột nhiên vào lúc này một hòn đá nhỏ liền bay vào, đụng vào đầu của Trương Ny, Trương Ny chưa kịp phát ra một thanh âm gì thì đã hôn mê rồi.

- Nói đúng lắm, làm như vậy quả thật không đúng.

Một giọng nói uể oải đột nhiên vang lên, trong ga-ra lặng yên không tiếng động đột nhiên xuất hiện thêm một người, một thiếu niên mang nụ cười thản nhiên ở trên mặt.

Thấy được thiếu niên này thì nhất thời sắc mặt của Lâm Tuấn Hùng liền đại biến:

- Là Đường Kim hả?

Tên lão Đại kia cũng biến sắc:

- Tiểu tử, mày là ai?

- Tuấn thiếu gia, người này không phải là người của cậu sao?

Lão Nhị thì vô cùng tức giận nhìn vào Lâm Tuấn Hùng.

- Tôi là Đường Kim, Đường trong Đường Môn, Hoàng trong Hoàng Kim.

Thiếu niên này đúng là Đường Kim đã bám theo đám người lão Đại và lão Nhị:

- Còn có, hiện tại thì tôi chính là vị hôn phu của Tần Thủy Dao, cho nên các người muốn tự sát hay là muốn để tôi động thủ?

- Đường Kim, làm sao mày lại có thể xuất hiện ở trong này?

Lâm Tuấn Hùng có chút sợ hãi, còn có chút khó có thể tin.

- Tôi nói là tôi luôn luôn đi phía sau xe, chính là vì muốn tìm ra thủ phạm chân chính của vụ bắt cóc này, anh có tin không?

Đường Kim nở ra nụ cười sáng lạn:

- Tôi biết các anh sẽ không tin, bất quá cũng không sao cả dù sao thì các anh cũng sẽ chết thôi.

Sắc mặt của Lâm Tuấn Hùng liền biến đổi, sau đó hắn không không chế được mà rống to lên:

- Giết hắn, mau giết hắn, nếu không thì chúng ta đều xong đời cả.

Không cần Lâm Tuấn Hùng nhắc nhở, lão Đại và lão Nhị đã động thủ, lão Đại dùng tay không đánh về phía Đường Kim mà lão Nhị thì rút trong người ra một con dao đồng thời cùng chém về phía Đường Kim.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên trong tầm mắt của bọn hắn liền thấy lên một đạo kim quang, đồng thời bọn hắn còn nghe được giọng nói của Đường Kim:

- Huynh đệ của các anh đang chờ các anh đó.

- Ách!

Dường như trong cùng một lúc thì lão Đại và lão Nhị liền kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể đột nhiên mất đi khống chế mà lao về phía trước, trực tiếp ngã trên mặt đất, hai đạo kim quang đồng thời bay từ cổ của bọn họ ra, sau đó trở lại trong tay của Đường Kim, đúng là hai chiếc phi tiêu bằng vàng.

- Đóng góp của các anh cũng không tệ lắm, làm cho phi tiêu của tôi được khai phong.

Đường Kim lầm bầm lầu bầu, sau đó nhìn về phía Lâm Tuấn Hùng:

- Rốt cuộc thì tôi cũng biết là anh không phải trưởng thành sớm cũng không phải mau già, mà anh sẽ chết sớm.

- Mày….mày đã giết bọn họ rồi sao?

Sắc mặt của Lâm Tuấn Hùng trở nên trắng bệch, trong đôi mắt của hắn hiện lên vẻ sợ hãi, theo bản năng thì hắn lui về phía sau:

- Đường Kim, mày muốn làm cái gì? Mày…mày không thể giết tao, cha của tao là Phó thị trưởng, mẹ của tao là người giàu nhất thành phố Ninh Sơn này nếu mày dám giết tao thì bọn họ sẽ không bỏ qua cho mày.

- Đến lúc này thì anh mới uy hiếp tôi sao, anh không biết bây giờ đã là quá muộn rồi sao?

Đường Kim lắc lắc đầu:

- Cho dù tôi không giết anh thì anh cũng sẽ tìm cha mẹ của anh để đối phó với tôi, nếu đã như thế thì vì sao tôi lại không dứt khoát mà xử lý anh đi? Chuyện quan trọng nhất lúc này thì anh cần phải hiểu hai chuyện, chuyện thứ nhất là căn bản tôi không có sợ cha của anh cũng không sợ mẹ của anh, chuyện thứ hai chính là cha và mẹ của anh cũng không biết được tôi động thủ giết anh. Ngô, nếu như bọn họ hoài nghi tôi thì cũng không thể tìm được chứng cơ, đến lúc ấy thì nhiều lắm thì bọn họ có thể theo dõi tôi, bất quá nha, theo dõi thì tôi thích lắm, giống như bây giờ đây nè.

Đường Kim vừa nói chuyện thì một bên dùng ngón tay của mình nâng chiếc phi tiêu kia lên, dường như vào bất kỳ lúc này thì hắn cũng có thể dùng hai chiếc phi tiêu bằng vàng này để đâm thủng cổ họng của Lâm Tuấn Hùng vậy.

Một nỗi sợ hãi phát ra từ nội tâm của Lâm Tuấn Hùng sau đó dần dần bao trùm lấy toàn thân hắn.

Chương 57: Tôi là người nói ra sẽ giữ lời..

Cơ thể của Lâm Tuấn Hùng khẽ run lên, lúc này thì hắn bắt đầu cảm thấy hối hận, vô cùng hối hận, không phải là hắn cảm thấy hối hận vì hành động bắt cóc Tần Thủy Dao, mà hắn hối hận chính là kế hoạch của hắn không vẹn toàn, hắn nghĩ đến tìm Cửu thúc thì sẽ tìm được những người đáng tin cậy để làm việc này. Nhưng mà hắn không nghĩ tới điều xấu nhất cho nên trong biệt thự này thì hắn cũng không có lưu lại kẻ nào, chỉ có một mình bản thân hắn ở nơi này, bởi vì hắn muốn một mình hắn ở ngay tại đây để hưởng thụ con mồi.

- Không, đừng giết tôi, Đường Kim, tôi, tôi xin anh, đừng giết tôi mà…tôi…tôi cam đoan là sẽ không tìm anh trả thù…

Giọng nói của Lâm Tuấn Hùng không khống chế được mà run lên, rốt cuộc thì hắn cũng không nhịn được mà bắt đầu cầu xin Đường Kim tha mạng cho hắn. Hắn nhìn rõ được Đường Kim đã giết đi hai tên bắt cóc kia cho nên Lâm Tuấn Hùng ý thức được, Đường Kim cũng không có nói suông, mà hắn thật sự muốn giết mình.

Đường Kim không nói gì, chỉ là đem hai thanh phi tiêu bằng vàng kia bỏ lại vào trong túi quần của mình.

Thấy như thế thì Lâm Tuấn Hùng liền mừng rỡ:

- Anh không giết tôi sao?

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Đường Kim ngáp dài một cái, ánh mắt xem thường nhìn vào Lâm Tuấn Hùng.

- Ách!

Đột nhiên thì Lâm Tuấn Hùng cảm thấy được trên ngực truyền đến một cảm giác đau đớn, hắn dùng ngón tay chỉ vào mặt Đường Kim:

- Đường Kim…mày…mày…

Lâm Tuấn Hùng cũng không thể nói hết câu thì hắn liền ngã gục xuống đất, tính mạng của hắn cứ như thế mà biến mất. Mặc dù là hắn có hối hận, nhưng không phải hối hận chuyện bắt cóc Tần Thủy Dao, mà hắn hối hận về kế hoạch của chính bản thân hắn.

- Tôi là người nói lời là giữ lấy lời, tôi nói rồi tôi là người không thích bạo lực, cho nên lần nay thì cho anh ném chút uy lực của độc dược đi.

Đường Kim lầm bầm lầu bầu một câu, sai đó liền đi đến Trương Ny hôn mê ở bên cạnh rồi từ trong túi áo của nàng lấy ra một chiếc điện thoại di động rồi gọi số của Tần Thủy Dao.

- Nè, Trương Ny sao?

Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Tần Thủy Dao có chút vội vàng. Đường Kim cũng không nói gì, mà để điện thoại xuống đất, sau đó thì hắn liền biến mất khỏi ga-ra.

Lúc này đây trong nhà số 1 đường Khinh Vũ thì Tần Thủy Dao đang ở trong khu biệt thự nổi tiếng ở thành phố Ninh Sơn này, chỗ biệt thự này nằm trên những con đường hoàng kim của thành phố, hơn nữa diện tích của khu biệt thự này cũng rất lớn. Rất có nhiều người từng nói qua, giá trị của nơi này cũng đã vượt xa giá trị của tòa biệt thự này, đương nhiên sở dĩ là nơi này nổi tiếng như thế cũng không phải là nơi này là chỗ dành cho người cao quý, mà bởi vì người ở chỗ này chính là Tần Khinh Vũ.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á

Tần Khinh Vũ là một trong những nữ nhân mang theo một chút sắc thái truyền kỳ, nàng cao quý tao nhã, hơn nữa nàng còn là đệ nhất mỹ nữ của thành phố Ninh Sơn này. Điều đó đã làm cho nàng càng mang thêm vài phần sắc thái truyền thuyết, nhưng mà trên thực tế người biết rõ về chuyện tình của Tần Khinh Vũ cũng không có mấy ai, người bình thường chỉ biết rằng Tần Khinh Vũ chính là một bà chủ, cả nước này thì nàng có mấy trăm cửa tiệm làm đẹp mà những tiệm làm đẹp đó đã khiến cho gia tài của nàng có thể đếm bằng ức.

Mà cái gọi là đường Khinh Vũ này kỳ thật chính là dùng tên của Tần Khinh Vũ đặt cho, đối với thành phố Ninh Sơn này mà nói thì Tần Khinh Vũ chính là một tấm danh thiếp, vẻ đẹp của nàng chính là tô điểm thêm cho thành phố Ninh Sơn này. Không ít danh nhân, minh tinh biết đến chỗ này, trong lúc vô hình thì cũng làm tăng thêm danh khí cho thành phố Ninh Sơn, thậm chí còn trực tiếp hoặc gián tiếp mang đến cho thành phố Ninh Sơn một ít vốn đầu tư, chính bởi vì như thế mà ở thành phố Ninh Sơn này thì Tần Khinh Vũ cũng có một thân phận đặc thù, ngay cả thị trưởng của thành phố Ninh Sơn này khi gặp Tần Khinh Vũ cũng rất khách khí với nàng.

Đương nhiên cũng có lời đồn đại rằng Tần Khinh Vũ còn có hậu trường vững mạnh, bất quá thì đây cũng là những lời đồn đại mà thôi, tình huống cụ thể thì người bình thường cũng không thể nào biết đến.

Lúc này thì Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn đã dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đến biệt thự số 1 đường Khinh Vũ này, mặc dù lần này người bị bắt cóc là Trương Ny nhưng mà bọn hắn vẫn đến nơi này. Nói trắng ra thì nguyên nhân cũng rất đơn giản, cha mẹ của Trương Ny cũng là một người bình thường cho nên chỉ cần nhân viên cảnh sát bình thường đi tìm là được, mà Tần Khinh Vũ lại có thân phận đặc thù cho nên Đồ Trường Văn vị đội phó của đại đội hình cảnh phải tự mình xuất mã.

Tần Thủy Dao liếc mắt thì liền nhận ra được Đường Thanh Thanh chính là nữ cảnh sát cùng thân mật với Đường Kim ở trong tấm ảnh chụp kia, bất quá đây cũng là lần đầu tiên nàng gặp mặt Đường Thanh Thanh cho nên nàng cũng không muốn xảy ra xung đột gì cả. Bởi vì ngay tại lúc Đường Thanh Thanh vừa đến đây thì Tần Thủy Dao liền nhận được một cuộc điện thoại mà chủ nhân của cuộc điện thoại này chính là từ số máy của Trương Ny.

Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

- Nè, Trương Ny đó à?

Tần Thủy Dao vội vàng lên tiếng hỏi thăm, nhưng mà sau một hồi thì nàng không nghe được tiếng trả lời của ai hết nên nàng lập tức nhìn về phía của Đường Thanh Thanh:

- Mau, mau truy tìm số điện thoại gọi đến đây, đây chính là số của Trương Ny gọi đó.

Nghe Tần Thủy Dao nói như thế thì Đường Thanh Thanh cùng Đồ Trường Văn liền lập tức bắt đầu hành động, bởi vì điện thoại của đối phương không cúp máy cho nên truy tìm tín hiện cũng tương đối thuận lợi, rất nhanh Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn đã tra ra vị trí của Trương Ny, sau đó cảnh sát liền thuận lợi tìm được.

Khi Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn bước vào hiện trường thì thấy được Trương Ny vẫn còn đang hôn mê nhưng không có việc gì thì Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn vốn là thở nhẹ một hơi nhưng mà ngay sau một thì sắc mặt của Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn liền trở nên khó coi bởi vì bọn họ còn thấy được trong này còn có ba cỗ thi thể.

- Hỏng rồi.

Đồ Trường Văn thấy được thi thể của Lâm Tuấn Hùng thì không khỏi hoảng sợ.

- Đồ đội trưởng, ngài làm sao thế? Hắn là ai vậy?

Đường Thanh Thanh cũng không nhận ra Lâm Tuấn Hùng.

Sắc mặt của Đồ Trường Văn vô cùng khó coi, nói thật nhỏ:

- Là con trai của Lâm Quốc Binh.

- Hả?

Đường Thanh Thanh kinh hô một tiếng:

- Lâm phó thị trưởng à?

Đồ Trường Văn gật gật đầu:

- Tiểu Đường, trước hết thì cô hãy để người đưa Trương Ny vào bệnh viện kiểm tra đi, còn cô thì đi xem xét hiện trường, tôi đi gọi điện thoại báo lại vụ án này đã.

Đường Thanh Thanh gật gật đầu, tâm tình lúc này của nàng cũng có chút nặng nè, nàng biết, nhìn qua thì đã phá được một vụ án bắt cóc nhưng mà thật ra thì lại là một vụ án lớn có liên quan đến đại nhân vật rồi.

Vừa hơn mười giờ đêm đêm thì Đường Kim đã về tới ký túc xá giành cho công nhân viên chức của trường Ninh Sơn Nhị Trung, sau khi đi lên lầu, tới trước của phòng của mình thì Đường Kim đang định lấy chìa khóa mở cửa phòng thì đột nhiên cửa phòng 206 ở kế bên liền mở ra, giáo viên dạy Anh văn Tô Vân Phỉ liền xuất hiện ở cửa.

- Đường Kim, tôi nghĩ muốn nói với em về chuyện học tập em.

Hiển nhiên là Tô Vân Phỉ đang đợi Đường Kim trở về.

- Được, cô Tô, cô vào đi.

Đường Kim đi vào phòng của mình.

Tô Vân Phỉ ngẩn người, nàng vốn tưởng rằng Đường Kim sẽ từ chối nhưng lại không nghĩ rằng Đường Kim lại đáp ứng một cách sảng khoái như vậy.

Hơi do dự một chút, cuối cùng là Tô Vân Phỉ vẫn quyết định đi vào phòng của Đường Kim, phòng của Đường Kim vô cùng sạch sẽ, điều này đã nằm ngoài dự đoán của Tô Vân Phỉ.

Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá

- Cô Tô, mời ngồi, cô có muốn dùng trà không?

Đường Kim đóng cửa lại, sau đó hắn cười hì hì.

- Không, không cần.

Tô Vân Phỉ lại là ngẩn người ra, hai ngày nay thì nàng luôn bị những hành động quậy phá của Đường Kim làm cho đầu óc bị choáng váng, đột nhiên lúc này thấy Đường Kim khách khí như thế thì nàng liền không thích ứng kịp. Lúc này thì nàng có được cái cảm giác được sủng ái mà lo sợ, nhưng mà ngay lập tức nàng liền ý thúc được, bản thân này không nên có cái loại cảm giác này bởi vì nàng đến đây là để dạy dỗ lại một tên học sinh không biết nghe lời giáo viên.

Khẽ ho khan một cái, Tô Vân Phỉ cố gắng làm cho bản thân mình bình tĩnh trở lại sau đó nàng lại mở miệng nói:

- Đường Kim, em cũng ngồi xuống đi, tôi nghĩ muốn nói với em về chuyện kế hoạch học tập trong tương lai ba năm tới của em ở trường Ninh Sơn Nhị Trung này.

Đường Kim lại ngồi xuống phía đối diện với Tô Vân Phỉ, hắn có chút ngạc nhiên hỏi:

- Cô Tô, học tập mà cũng có kế hoạch sao?

Chương 58: Kế hoạch.

- Đương nhiên là phải cần có kế hoạch rồi, việc này liên quan đến tương lai của em, liên quan đến việc em vào Đại học, liên quan đến việc sau này tốt nghiệp Đại học thì em sẽ tìm được công việc gì. Nói nhỏ thì đây chỉ là một kế hoạch giành cho học tập mà thôi, còn nói rộng ra thì đây chính là kế hoạch cho cuộc đời em.

Tô Vân Phỉ bắt đầu giảng đạo lý lớn này cho Đường Kim biết.

Đường Kim nghe được thì liền sửng sốt, cuối cùng rốt cục nhịn không được nói thầm một câu:

- Kế hoạch cho cuộc đời sao? Mình đối với cái kế hoạch này thật không có hứng thú gì, bất quá hiện giờ mình cũng mới có mười sáu tuổi, hiện tại chỉ mới bước vào đời, nghĩ đến cái kế hoạch này thì cũng có chút quá sớm a.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Nghe Đường Kim lầm bầm lầu bầu như thế thì vẻ mặt của Tô Vân Phỉ liền một trận hắc tuyến, tuy rằng giọng nói của Đường Kim không lớn nhưng mà hắn cũng ngồi gần Tô Vân Phỉ cho nên Tô Vân Phỉ có thể nghe được rành mạch những lời lầm bầm lầu bầu của Đường Kim.

May cho Tô Vân Phỉ là lần này nàng đến đây thì cũng đã có chuẩn bị tâm lý, nàng rất rõ ràng, muốn cho Đường Kim hảo hảo học tập để tốt nghiệp thì đây chính là một việc khó, hơn nữa cũng là một việc lớn đối với nàng trong ba năm tới. Mà nàng còn rõ ràng hơn, nàng không thể phát hỏa mà đuổi Đường Kim ra khỏi lớp học rồi nàng bỏ giận mà đi như lúc trước nữa. Lúc này đây, nàng nhất định cần phải tìm được một biện pháp tốt để Đường Kim có thể nguyện ý mà học tập môn Anh văn nàng dạy.

- Đường Kim, tôi đã xem qua thành tích thi tốt nghiệp lên cấp ba của em rồi. Môn Toán và Hóa học của em có thành tích rất tốt hơn nữa môn Hóa học lại thi được số điểm tối đa, Ngữ văn thì cũng khá một chút, tuy rằng môn Vật lý có kém một chút nhưng mà cũng đủ điểm tiêu chuẩn.

Tô Vân Phỉ cố gắng để cho giọng nói của mình trở nên ôn hòa một chút.

Đường Kim nghe Tô Vân Phỉ nói đến đó thì không khỏi âm thầm nói thầm, có lẽ là đối với hắn thì thường xuyên xảy ra những chuyện trái với quy luật, có thể thi được Vật lý đạt điểm tiêu chuẩn đối với hắn đã là một việc khó rồi.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Nhưng mà thành tích về môn Anh văn của em lại là 0 điểm. Điều này thật sự khiến tôi không thể tưởng tượng được, tôi tin tưởng em là một người thông minh, lấy sự thông minh của em thì chỉ cần em cố gắng học tập thì môn Anh văn cũng sẽ trở nên tốt hơn, như thế nào cũng không thể thi được 0 điểm?

Tô Vân Phỉ nhìn vào Đường Kim, ánh mắt có chút khó tin:

- Đường Kim, em có thể nói cho tôi biết, có phải là căn bản em không muốn học môn Anh văn này?

- Đúng a, em không thích học môn Anh văn này.

Đường Kim cũng thừa nhận một cách thẳng thắn.

- Vì sao mà em không thích học môn Anh văn? Có thể nói cho tôi biết lý do được không?

Tô Vân Phỉ kiên nhẫn hỏi Đường Kim.

- Bởi vì em không thích học tiếng nước ngoài.

Đường Kim đúng lý hợp tình nói.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Chúng ta học Anh văn thật ra là để hiểu vẻ đẹp trong ngôn ngữ này thôi mà.

Tô Vân Phỉ nói cho Đường Kim, lý do này của hắn không được thành lập.

- Nước Mỹ sao? Em không thích nơi này.

Đường Kim vẫn lý do mười phần như cũ.

- Cái này em cũng không thích, cái kia em cũng không thích, vậy em nói cho tôi biết, em thích cái gì đi?

Tô Vân Phỉ có chút đau đầu.

Đường Kim nhìn vào Tô Vân Phỉ ngồi ở trước mặt, trước mặt là gương mặt xinh đẹp của nàng, sau đó nhìn xuống phía dưới, dừng lại ở bộ ngực cao ngất của nàng, dừng lại khoảng hai giây thì hắn tiếp tục nhìn xuống dưới, hắn nhìn vào cặp đùi trắng bóc của nàng, cuối cùng rồi mới nghiêm túc trả lời:

- Cô Tô, kỳ thật thì em rất yêu thích những giáo viên dạy Anh văn a.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Giáo viên dạy Anh văn sao?

Mới lúc đầu nghe Đường Kim nói như thế thì Tô Vân Phỉ còn không có kịp phản ứng, nhưng lập tức nàng liền ý thức được có chút không đúng, đây không phải là đang nói nàng sao?

Nhất thời Tô Vân Phỉ liền tức giận, tên học sinh lưu manh này lại đang trêu chọc nàng.

Tô Vân Phỉ muốn phát hỏa nhưng mà không khỏi nhớ đến được những lời mà hiệu trưởng Tiễn nói cho nàng, cuối cùng nàng cũng nhịn xuống:

- Đường Kim, tôi hy vọng được em sẽ tôn trọng với giáo viên của mình một chút, tôi thật lòng là muốn giúp em nâng cao thành tích Anh văn của mình, chẳng lẽ em không muốn sau này có thể đi đậu Đại học sao?

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Không muốn.

Đường Kim rất rõ ràng mà trả lời.

Nghe Đường Kim nói như thế thì nhất thời Tô Vân Phỉ không biết nói cái gì đây, đây rốt cuộc là dạng học sinh gì đây a.

- Đường Kim, tôi hy vọng được là em nên suy nghĩ lại việc này, việc này có quan hệ tới tiền đồ sau này của em đó.

Tô Vân Phỉ đứng dậy:

- Thời gian cũng không còn sớm nữa, em hãy nghỉ sớm một chút đi, sau này tôi sẽ tìm em.

Tô Vân Phỉ lấy tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi phòng của Đường Kim, sau đó nàng đi vào phòng của mình, khóa cửa lại, chỉ nghe một tiếng rầm, sau đó nàng liền cầm gối trên đầu giường của mình đập loạn vào trên giường.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Nàng thật sự là bị những lời của Đường Kim chọc giận, hiện giờ thì nàng đang rất tức giận nhưng mà nàng không dám phát tác trước mặt của hắn, hiện giờ nàng chỉ có thể đem cái giường vô tội này của mình để làm chỗ trút cơn giận.

Sau khi Tô Vân Phỉ ra khỏi phòng của Đường Kim thì Đường Kim liền đóng của phòng mình lại rồi đi vào thư phòng, hắn mở máy vi tính lên rồi tiếp tục lên diễn đàn đồ cổ để xem những bài mới nhất.

Đột nhiên của Tiểu Đậu Nha liền sáng lên rồi hỏi:

- Anh Đường Tinh, anh đã trở về rồi sao? Có cứu được Trương Ny ra không?

- Không được, tôi đuổi theo một hồi thì không đuổi kịp bọn bắt cóc cho nên đành phải trở về.

Đường Kim liền trả lời lại.

- Hả? Vậy thì phải làm sao bây giờ?

Thấy Đường Kim trả lời như thế thì Tiểu Đậu Nha liền nhắn qua một cái icon hiện hình người kinh ngạc.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Cảnh sát sớm muộn gì cũng tìm được nàng ta.

Đường Kim trả lời một câu.

- A, anh Đường Tinh, anh trở về là được rồi, em đi ngủ trước đây.

Tiểu Đậu Nha cũng không có tiếp tục hỏi vấn đề này nữa, sở dĩ nàng còn onl cho đến bây giờ là cũng bởi vì nàng đợi Đường Kim trở về mà thôi.

Rất nhanh, của Tiểu Đậu Nha liền biến thành màu tối thui, cũng không còn ai quấy rầy Đường Kim nữa, mà hơn ba mươi phút sau thì hắn cũng không có thu hoạch gì nên đành phải tắt máy tính, rồi đi vào phòng ngủ, bắt đầu đả tọa luyện công.

Đường Kim rất nhanh đã nhập định, mà đối với hắn mà nói thì buổi tối hôm nay so với mấy ngày trước này dường như cũng không có gì khác nhau vẫn là gió yên sóng lặng. Nhưng mà đối với rất nhiều người ở thành phố Ninh Sơn mà nói thì đây lại là một buổi tối không yên tĩnh.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Đêm khuya mười hai giờ, cục cảnh sát của thành phố Ninh Sơn vẫn đèn đuốc sáng trưng.

Bên trong phòng làm việc của cục trưởng, lúc này sắc mặt của Nhâm Chính Kiệt trở nên trầm trọng, hai tiếng đồng hồ trước thì hắn bò dậy từ giường ở nhà đi đến cục cảnh sát này.

Liên tiếp phát sinh hai vụ án bắt cóc để cho hắn bắt đầu cảm giác được rốt cuộc thì ngai vàng cục trưởng của hắn đã bắt đầu gặp phải nguy cơ, hắn không biết chuyện gì đã xảy ra mấy ngày nay, tại sao lại phát sinh ra nhiều chuyện như thế. Cho đến ngày hôm nay thì thành phố Ninh Sơn này có trị an vô cùng tốt, án bắt cóc này là một vụ đại án luôn luôn không xảy ra ở thành phố Nihn Sơn này nhưng mà bây giờ chỉ có vẻn vẹn hai ngày mà liền có hai vụ bắt cóc xảy ra, hơn nữa nhân vật bị bắt cóc không chỉ là những nhân vật có tiếng ở thành phố Ninh Sơn này mà còn là những nhân vật hắn không thể đắc tội được, điều này làm cho hắn không khỏi nhức đầu.

Lúc này có một nam một nữ sau khi đi vào cục cảnh sát thì liền đi vào phòng cục trưởng, hai người này chính là Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn, bọn họ mới từ ở bệnh viện trở về, bởi vì lúc này Trương Ny đang ở bệnh viện để kiểm tra.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Trường Văn, tiểu Đường, hai người đã trở lại, ngồi xuống trước đi.

Thấy hai người Đường Thanh Thanh và Đồ Trường Văn trở về thì sắc mặt của Nhâm Chính Kiệt thoáng dễ nhìn hơn một chút:

- Người bị bắt cóc có khỏe không?

- Khá tốt, bác sỹ đã kiểm tra thân thể của nàng, cũng không có bị vết thương gì lớn, bất quá nàng vẫn còn khiếp sợ.

Đường Thanh Thanh trả lời.

- Thân phận của đám người bắt cóc đã được xác định rồi sao?

Nhâm Chính Kiệt lại hỏi.

- Đã được xác định rồi, cả ba đều là những tên tội phạm bị truy nã, ở những nơi khác thì bọn hắn đã gây ra hơn mười vụ án.

Đồ Trường Văn liền trả lời.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Ba tên à? Không phải là hai tên thôi sao?

Nhâm Chính Kiệt khẽ nhíu mày.

- Cục trưởng, chúng tôi đi đến một kho hàng ở một khu nhà xưởng cũ thì tìm được tên bắt cóc thứ ba hơn nữa tên này cũng giống với hai tên trước đều đã chết.

Đồ Trường Văn thấp giọng nói:

- Mà từ trên người của bọn bắt cóc này thì chúng tôi còn tìm ra một ít chứng cứ. Dựa vào những chứng cứ này thì bọn hắn chính là người bị người khác thuê, mà người thuê bọn hắn chính là….

Đồ Trường Văn dừng lại một chút, hít một hơi, sau đó mới chậm rãi nói:

- Người thuê bọn bắt cóc kia chính là Lâm Tuấn Hùng.

Chương 59: Nhân thiếu gia cùng Cửu thúc..

Nghe Đồ Trường Văn nói như thế thì bỗng nhiêu ánh mắt của Nhâm Chính Kiệt liền nhíu lại, sắc mặt biến đổi, trong nháy mắt hắn lại khôi phục lại vẻ bình thường, nhìn vào Đồ Trường Văn, trầm giọng nói:

- Chứng cứ vô cùng xác thực sao?

- Trên người của bọn bắt cóc có một đoạn băng ghi âm, hơn nữa còn có một chiếc máy camera nhỏ nữa, mặc khác dựa vào lời khai của Trương Ny thì cũng có thể chứng minh được kẻ chủ mưu ở phía sau quả thật chính là Lâm Tuấn Hùng, chứng cứ cũng không có bất kỳ vấn đề gì.

Đồ Trường Văn trả lời khẳng định.

- Tần Khinh Vũ biết chuyện này rồi sao?

Nhâm Chính Kiệt lại hỏi.

Đồ Trường Văn liền hơi chần chờ một lát sau đó trả lời:

- Biết rồi, bởi vì Trương Ny đã gọi điện cho Tần Thủy Dao, hơn nữa ở trong điện thoại thì Trương Ny cũng nói chuyện này cho Tần Thủy Dao biết.

Ngu,ồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

Nhâm Chính Kiệt thở dài ra một hơi, vẻ mặt dường như tỏ ra hơi thoải mái một chút:

- Vậy là tốt rồi, Trường Văn, tiểu Đường, hai người nhất định phải nắm lấy những chứng cứ này, không thể cho vụ án này xuất hiện bất cứ vấn đề gì, nếu không một khi không bị nắm điểm yếu thì không nói tới hai người, mà ngay cả vị trí này của tôi cũng khó giữ, hiểu không?

- Đã hiểu.

Đồ Trường Văn cùng cùng Đường Thanh Thanh đồng thời gật đầu đáp.

Nhâm Chính Kiệt gật gật đầu, đối phản ứng của hai người xem như vừa lòng, thoáng trầm ngâm một chút, hắn lại hỏi:

- Người giết chết bọn bắt cóc và Lâm Tuấn Hùng kia, có manh mối gì về hắn không?

Đồ Trường Văn lắc đầu:

- Cục trưởng, tạm thời còn không tìm được manh mối gì, người nọ không có để lại đồ vật gì, giống như là hắn chưa bao giờ xuất hiện qua vậy.

Nhâm Chính Kiệt khẽ nhíu mày:

- Vậy, không có đối tượng hoài nghi sao?

Nguồ,n 4vn.eu b,y Hùng Bá

Đồ Trường Văn theo bản năng nhìn Đường Thanh Thanh liếc mắt một cái, hơi do dự một chút, sau đó lắc đầu:

- Cục trưởng, tạm thời còn không có, hơn nữa, dựa theo yêu cầu của Tần Khinh Vũ thì chúng ta còn phải điều tra thêm, dường như Tần Khinh Vũ còn hoài nghi sau lưng của Lâm Tuấn Hùng có còn người khác nữa.

- Lâm thị trưởng sẽ không bỏ qua chuyện này đương nhiên là yêu cầu của Tần Khinh Vũ cũng rất hợp lý, cho nên tạm thời phái thêm người ra để điều tra thêm.

Nhâm Chính Kiệt suy nghĩ một chút rồi nói.

- Cục trưởng, Tần Khinh Vũ yêu cầu chúng ta tạm thời phái người bảo vẹ Tần Thủy Dao, chúng ta có nên đáp ứng yêu cầu này của Tần Khinh Vũ không?

Đường Thanh Thanh lúc này mở miệng dò hỏi.

- Nàng yêu cầu để cảnh sát bảo vệ sao?

Nhâm Chính Kiệt có chút kinh ngạc, nhưng không đợi Đường Thanh Thanh trả lời, hắn lại lập tức nói:

- Nếu là nàng đã yêu cầu thì chúng ta cứ làm đi, phái người đi bảo vệ Tần Thủy Dao, phải bảo vệ 24/24. Tôi tin tưởng, cũng không lâu lắm thì nàng sẽ không cần người của chúng ta bảo vệ.

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

- Đã rõ.

Đường Thanh Thanh gật gật đầu.

- Được rồi, nói chung thì hai vụ án này là do hai người phụ trách, hiện tại thì mọi người tiếp tục làm việc đi thôi.

Trên khuôn mặt của Nhâm Chính Kiệt lộ ra vẻ uể oải.

- Vâng cục trưởng.

hai người gật đầu, lui ra khỏi văn phòng.

Trong nhà xác.

Phó trị trưởng thành phố Ninh Sơn Lâm Quốc Binh nhìn vào thi thể lạnh như băng quen thuộc ở trước mặt, bàn tay của hắn nắm chặt, thân hình run lên nhẹ nhẹ, trong ánh mắt của hắn đột nhiên phát ra một tia sát ý sắc bén nhưng một giây sau thì cổ sát ý này liền biến mất.

Xoay người lại, Lâm Quốc Binh bước ra khỏi nhà xác, đối mặt với những lời chào hỏi của mọi người thì hắn cũng không thèm nhìn qua, bước chân cũng không dừng lại mà lập tức rời khỏi đây.

Ngu,ồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

Trở lại trong xe, sắc mặt của Lâm Quốc Binh giống như là chìm vào trong nước, hắn lập tức lấy điện thoại ra rồi bấm vào một số:

- Lập tức trở về, Tuấn Hùng đã xảy ra chuyện rồi.

Cùng lúc này, ở ngoài thành của thành phố Ninh Sơn.

Trong một tiểu viện của một tòa nhà bình thường thoạt nhìn còn khá cũ nát, mặc dù đã là đêm khuya nhưng ở đây lại có một già và một trẻ vần còn chưa đi ngủ, lão nhân đã qua tuổi hoa giáp, râu tóc bạc trắng, hơn nữa bởi vì là đi đứng không tiện cho nên hắn đang ngồi trên một chiếc xe lăn.

Sau lưng của lão nhân này là một nam nhân trẻ tuổi chừng hai mươi tuổi đang từ từ đẩy lão nhân này đi quanh sân, mà nam nhân này có tướng mạo bình thường, nhìn vào hắn cũng không khiến cho người ta có gì chú ý.

- Nhân thiếu gia, ba con chuột kia đã chết hết, Lâm Tuấn Hùng cũng đã chết, xem ra thì sư việc lần này cũng không suôn sẻ cho lắm.

Giọng nói của lão nhân ngồi trên xe lăn có chút khàn khàn, mà càng là kỳ quái là mặc dù tên nam nhân tuổi trẻ kia giúp lão nhân này đẩy xe nhưng mà nghe qua giọng nói của lão nhân này thì có thể nhận ra được dường như là lão nhân này thật cung kính đối với nam nhân trẻ tuổi kia.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng B,á

- Cái loại người ngu xuẩn thì chết đi cũng đáng, còn sống cũng chỉ là một tai họa.

Tên nam nhân trẻ tuổi kia cười một cách hờ hững:

- Tôi chỉ là để cho hắn đi dò xét Đường Kim một phen, vốn thì hắn thử cũng không tệ lắm nhưng mà hắn lại muốn đi bắt cóc Tần Thủy Dao, đúng là một tên ngốc.

Lão nhân ngồi trên xe lăn hơi hơi vuốt cầm:

- Hắn không nên nhờ ta tìm giúp hắn vài người , ta cũng không tiện đáp ứng hắn, bất qua tuy rằng việc này có chút đả thảo kinh xà nhưng mà lại có thể xem được thực lực của Tần gia bên kia, coi như là thử đao đi.

- Đúng vậy, tên ngu xuẩn này cũng coi như là trước khi chết còn giúp ta làm được một chuyện tốt.

Nam nhân tuổi trẻ không chút hoang mang nói.

Dừng lại một chút, nam nhân kia còn nói thêm:

- Đúng rồi Cửu thúc, Phì Long cùng Sấu Hổ đã ra viện chưa?

- Phì Long thì đã ra viện rồi, bất quá một tay của hắn đã bị phế đi, không có cách nào để khôi phục hoàn toàn.

Lão nhân ngồi trên xe lăn trả lời:

- Còn về phần Sấu Hổ thì hiện tại vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, hai tay cùng hai chân của hắn đã bị phế đi, sợ rằng sau này sẽ không có cách nào để làm việc rồi.

Nguồ,n 4vn.eu b,y Hùng Bá

- Xem ra, quán rượu Long Hổ cần phải đổi chủ rồi.

Nhân thiếu gia kìa lầm bầm lầu bầu:

- Chúng ta vẫn còn đánh giá thấp tên tiểu tử Đường Kim kia.

- Tên tiểu tử kia quả thật là khó đối phó, năng lực phi phàm, nhìn cả người hắn trông vô hại như thế nhưng thực tế thì lại là một tên rất tàn nhẫn, đối với hắn thì chúng ta hiểu biết về hắn quá ít, trước mắt vẫn không nên hành động gì đối với hắn cả.

Cửu thúc gật đầu, nói.

- Cửu thúc nói đúng, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, hiện tại chúng ta cần phải tránh mũi nhọn, để tìm ra nhược điểm của hắn.

Nhân thiếu gia gật gật đầu, trong bóng đêm, dường như trong mắt của hắn lại hiện lên một đạo ánh sáng:

- Kỳ thật thì ta cũng muốn thu hắn làm người dưới tay của ta, dù sao thì ta và hắn cũng không tính là địch nhân. Mục tiêu của ta cũng không phải là Tần Thủy Dao cho nên giữa ta và hắn cũng không có xung đột gì.

- Nhân thiếu gia, ta tin tưởng, những thứ cậu muốn thì nhất định phải có trong tay.

Cửu thúc chậm rãi nói.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùn,g Bá

- Đó là đương nhiên, chỉ cần thứ mà ta muốn thì không có gì là không chiếm được.

Trong giọng nói của Nhân thiếu gia tràn đầy vẻ tự tin:

- Cái ta cần hiện giờ chính là thời gian mà thôi.

Xe lăn vẫn đi từ từ như cũ, một già một trẻ lại bắt đầu trầm mặc, cảnh tượng như vậy nhìn như ấm áp nhưng dường như lại mang theo vài phần cảm giác kỳ dị.

Sóng ngầm ở thành phố Ninh Sơn mãnh liệt, còn đối với Đường Kim thì gió yên sóng lặng, lúc mặt trời bắt đầu mọc lên thì Đường Kim lại thu công, sau đó hắn đánh răng rửa mặt rồi chuẩn bị rời nhà đi ăn sáng.

Đông đông đông!

Đột nhiên vào lúc này truyền đến một loạt những tiếng đập cửa, đồng thời còn truyền đến một giọng nói có chút quen thuộc:

- Đường Kim chết bầm, cậu có ở nhà hay không? Mau ra mở cửa cho tôi.

Đi tới cửa, Đường Kim thuận tay kéo cửa ra, sau đó hắn thấy Tần Thủy Dao đang đứng trước của, mà phía sau nàng có một nam một nữ cảnh sát.

Nguồ,n 4vn.eu by H,ùng Bá

Thấy Đường Kim quả nhiên ở bên trong thì Tần Thủy Dao nhất thời có chút tức giận:

- Đường Kim chết bầm, tối qua thì khi nào cậu trở về nhà? Tại sao lại không nói với tôi một tiếng nào hả?

- Tôi nói với cô để làm cái gì?

Vẻ mặt của Đường Kim tỏ ra ngạc nhiên nhìn vào Tần Thủy Dao:

- Thật đúng là đồ ngốc a.

- Đừng có kêu tôi là đồ ngốc nữa.

Tần Thủy Dao hét lên một tiếng.

Đột nhiên vào lúc này cửa phòng 206 bị mở ra, Tô Vân Phỉ từ bên trong đi ra, nàng có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Tần Thủy Dao:

- Xảy ra chuyện gì đó?

Bình Luận (0)
Comment