Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Dịch Full)

Chương 55 - Chương 803: Thành Lập Môn Phái Cũng Cần Đăng Kí

Chương 803: Thành lập môn phái cũng cần đăng kí

-Lần này là do ta sơ xuất, ta cứ tưởng đệ đã biết chuyện này rồi. – Vân Vũ Tuyết có chút tự trách mình:

-Bất quá bây giờ vẫn còn kịp, trong trưởng lão hội Băng Cung cũng có một ghế, Đường Kim đệ đệ, đệ có thể để Băng Cung ra mặt giải quyết chuyện này, trưởng lão hội chắc sẽ nể mặt Băng Cung.

-Vũ Tuyết tỷ tỷ, tỷ vẫn chưa cho ta biết trưởng lão hội rốt cuộc là thứ gì? – Đường Kim có chút ngạc nhiên, chị gái nuôi của hắn từng có danh hiệu Độc tiên tử này dường như lại có chút sợ hãi cái gọi là Tiên môn trưởng lão hội kia sao?

-Đường Kim đệ đệ, đệ thực sự cần phải biết một số chuyện về Tiên môn a. – Vân Vũ Tuyết có chút vô nại:

-Ta vốn cứ tưởng rằng đệ đã từ chỗ Hàn Băng biết được những việc này rồi, ai người tới bây giờ đệ cái gì cũng chưa biết.

Khẽ than nhẹ một tiếng, Vân Vũ Tuyết lại nói tiếp:

-Thật ra tất cả tu tiên giả trên thế giới này đề được xưng là người trong Tiên môn là có nguyên nhân, bởi vì từ trên mức độ nào đó mà nói tất cả những người tu tiên đều thuộc về một môn phái lớn, đó là Tiên môn, đương nhiên cụ thể một chút mà nói thì Tiên môn càng giống như một quốc gia trong thế tục hơn, còn các đại môn phái trong Tiên môn thì giống như các đại gia tộc, trong thế tục sẽ có pháp luật ước thúc mọi người, đồng dạng cũng sẽ có những quy tắc ước thúc người trong Tiên môn, quy tắc của Tiên môn đã được đặt xuống từ rất lâu rồi, mà trưởng lão hội chính là tổ chức đảm bảo cho những quy tắc này đều được tất cả mọi người tuân thủ.

-Nghe cũng chẳng có gì đặc biệt a. – Đường Kim tùy ý nói.

-Đường Kim đệ đệ, đệ có điều không biết, Tiên môn trưởng lão hội tất cả có 9 vị trưởng lão, mà 9 vị trưởng lão này đều tới từ 9 môn phái cường đại nhất Tiên môn, Băng Cung và Thiên Đạo Môn là một trong số đó, trong trưởng lão hội cũng có một vài cơ cấu thường trực, ví dụ như Chấp pháp điện, thành viên của chấp pháp điện thông thường đều tới từ cửu đại môn phái, nói tóm lại là trưởng lão hội tương đương với cửu đại môn phái liên hợp lại, nếu như chống lại trưởng lão hội cũng đồng nghĩa với việc chống lại cửu đại môn phái, trên bản chất cũng chính là chống lại cả Tiên môn. – ngữ khí của Vân Vũ Tuyết rất là lo lắng:

-Tuy rằng thực lực hiện tại của đệ cũng không tệ, nhưng theo tỷ tỷ thấy thì vẫn không thể nào đủ để đối kháng với cả Tiên môn.

-Chấp pháp điện? – Đường Kim đột nhiên nhớ tới một chuyện:

-Phải rồi, Vũ Tuyết tỷ tỷ, tỷ có từng nghe nói qua một nơi tên là Vô Song Điện không?

-Vô Song Điện? – Vân Vũ Tuyết khẽ cau mày, nghĩ một lúc thật lâu nàng mới lắc đầu:

-Cái này tỷ thực sự chưa từng nghe qua, theo ta được biết trong Tiên môn không hề có môn phái nào tên như vậy, trong trưởng lão hội cũng không có cơ cấu đó.

Đường Kim không nhịn được thầm nghĩ, nữ nhân ngu ngốc tên Nam Cung Nguyệt kia không có lừa hắn, Vô Song Điện nhà nàng dường như khá là ẩn mật.

-Đường Kim đệ đệ, đệ sao thế? – Vân Vũ Tuyết không nhịn được hỏi.

-Ờ, không có việc gì. – Đường Kim lắc đầu:

-Vũ Tuyết tỷ tỷ, quy tắc do trưởng lão hội định ra có những gì thế?

-Những quy tắc này kì thực khá nhiều, một hai câu không thể nói hết được, ta sẽ từ từ nói với đệ… - Vân Vũ Tuyết vừa nói tới đây thì Đường Kim đã ngắt lời nàng;

-Vậy thì thôi, dù sao thì đám người trưởng lão hội kia cũng sắp tới tìm ta, đến lúc đó để bọn họ từ từ nói với ta đi.

Vân Vũ Tuyết nhất thời có chút cạn lời, trầm ngâm một chút, nàng mới bất lực nói:

-Đường Kim đệ đệ, quy tắc nói ra thì nhiều nhưng tổng thể mà nói chẳng qua cũng chỉ là người trong Tiên môn không được tùy ý giết người ở tục giới, đồng dạng trong Tiên môn cũng không được tùy ỳ cừu sát lẫn nhau, vì thế ta nghĩ nếu trưởng lão hội có tới tìm đệ thì quá nửa sẽ là vì hai nguyên nhân này.

-Ta chưa bao giờ tùy tiện giết người a, đều là những người đó trọc vào ta trước. – Đường Kim nghĩ mình rất vô tội:

-Lại nói nữa, sao lúc trước đám gia hỏa kia không tới tìm phiền phức mà đến tận bây giờ mới xuất hiện?

-Cái này, có lẽ nguyên nhân là do trước đây đệ không phải người trong Tiên môn. – ngữ khí của Vân Vũ Tuyết có chút cổ quái:

-Đường Kim đệ đệ, từ trên một ý nghĩa nào đó mà nói, đệ giống như một dị loại của tu luyện giới, bởi vì trong tu luyện giới hiện nay mỗi người đều phải có sư phụ tới từ Tiên môn, đều phải thuộc về một môn phái nào đó, chỉ có đệ.. ờ.. còn có cả mấy bạn gái của đệ là ngoại lệ. Các đệ giống như người tự học thành tài, nghiêm khắc mà nói thì các đệ không hề thuộc về Tiên môn, tự nhiên là cũng không phải chịu sự ước thúc của trưởng lão hội.

Khẽ ngừng một chút, Vân Vũ Tuyết lại bổ sung:

-Nhưng mà bây giờ không còn như thế nữa, đệ đã kiến lập ra một Đường Môn, nếu vậy đệ đã trở thành một thành viên chân chính của Tiên môn… ý, không phải, Đường Kim đệ đệ, đệ còn chưa gặp qua người của trưởng lão hội, nói như vậy là Đường Môn của đệ vẫn chưa có đăng kí trong danh sách của trưởng lão hội.

-Đăng kí? – Đường Kim có chút dở khóc dở cười:

-Vũ Tuyết tỷ tỷ, kiến lập một môn phái cũng phải đăng kí sao?

-Không sai, nếu như không có trong danh sách đăng kí của trưởng lão hội thì Đường Môn của đệ không thể tính là môn phái chân chính trong Tiên môn. – Vân Vũ Tuyết gật đầu nói.

-Như vậy a, vậy thì mọi việc đơn giản hơn nhiều rồi. – Đường Kim nhất thời nảy ra một chủ ý, sau đó hướng Vân Vũ Tuyết cười xán lạn một cái:

-Vũ Tuyết tỷ tỷ, không sao rồi, tỷ cứ ngâm nước nóng tiếp đi, ta đi trước đây!

Đường Kim nói đi là đi, lập tức biến mất khỏi Thiên Đạo Tiên Cảnh.Vân Vũ Tuyết có chút vô nại, hắn có cần phải chạy nhanh như thế không? Mọi việc còn chưa nói rõ ràng mà.

Bất quá nghĩ tới quan hệ mập mờ của Đường Kim và Hàn Băng, Vân Vũ Tuyết cũng nghĩ rằng chắc sẽ không có vấn đề gì lớn, hơn nữa xem ra Đường Kim cũng đã có kế hoạch, nàng không cần thiết phải lo lắng nữa.

Sau khi rời khỏi Thiên Đạo Tiên Cảnh, Đường Kim trực tiếp tới trước cổng Ninh Sơn nhị trung, cũng khá trùng hợp là đúng lúc này một chiếc Ferrari màu đỏ vừa hay đang đi tới, chính là Hàn Tuyết Nhu vừa mới về tới trường.

-Sao chàng lại ở đây? – Hàn Tuyết Nhu dừng xe lại, đi tới trước mặt Đường Kim.

-Thân ái, tuy vừa rồi nàng không có đợi ta nhưng ta vẫn muốn đợi nàng. – Đường Kim cười hì hì nói.

-Được rồi, vậy ta sẽ cho chàng một cơ hội đưa ta về tới trước cửa kí túc xá nữ sinh. – Hàn Tuyết Nhu cũng đã bớt buồn bực hơn, vừa nói vừa thân mật kéo cánh tay Đường Kim, đi thẳng vào trong trường.

-Thân ái, nàng tới kí túc làm gì thế? – Đường Kim có chút kì quái, sau đó lập tức đề nghị:

-Không bằng về kí túc của ta đi!

-Ta mới không tới kí túc của chàng. – Hàn Tuyết Nhu lườm Đường Kim một cái đầy quyến rũ, cuối cùng mới giải thích một câu:

-Đặng Bình Bình các nàng đều đã tới trường, chúng ta hẹn nhau cùng đi ăn cơm, sau đó buổi tối sẽ đi chơi cùng nhau.

Đường Kim cũng không nói gì thêm, hắn đã đáp ứng Thất tiên nữ buổi tối sẽ về nhà nên tự nhiên là không thể đi cùng Hàn Tuyết Nhu được rồi. Đương nhiên càng quan trọng hơn là kì thực hắn cũng không muốn đi chơi cùng với mấy người bạn cùng phòng của Hàn Tuyết Nhu là mấy.

Hai người từ từ đi bộ trong trường, khuôn viên trường cũng không lớn, chẳng bao lâu hai người đã tới trước cửa kí túc xá dành cho nữ sinh, lúc này nơi này đang khá là náo nhiệt, cũng khá hỗn loạn bởi vì có hai nữ sinh đang chửi nhau.

Chương 804: Loại dị nhân nào cũng có

-Vương Hân Hân, đồ xú nữ nhà ngươi, đồ mặt l... chỉ biết câu dẫn bạn trai của người khác… - một nữ sinh đang chửi rủa ầm ĩ.

-Lý Hiểu Di, cô mới là đồ mặt l…, cô mới là xú nữ nhân, mặt mũi không xinh, dáng người cũng tệ, Quách Cường vốn cũng éo thích cô, cô có biết Quách Cường nói như thế nào không? Lúc cô cởi hết quần áo ra, mặt trước mặt sau đều như bức tường thành vĩnh cửu! – một nữ sinh khác lập tức chửi lại, hơn nữa lời lẽ là khá là cay độc.

-Ngứa đít, mồm của cô thối như lỗ đít vậy! – Lạc Doãn Hàn phẫn nộ phản bác.

-Lý Hiểu Di, cô đây là đang đố kị ta sao, Quách Cường chính là thích hai nơi đó của ta đấy! – Vương Hân Hân đắc ý nói.

Hai nữ sinh đang chửi nhau nhìn tuổi đời cũng không lớn, cô gái tên Lý Hiểu Di kia hơi cao hơn một chút, đại khái khoảng cỡ 1m65, còn Vương Hân Hân thì chỉ khoảng trên dưới mét 6, trong ánh mắt của người bình thường thì hai cô gái này cũng không đến nỗi tệ, nhưng mà thân hình của Lý Hiểu Di đúng thật là chẳng ra sao, ngực phẳng lỳ cứ như là sân bay, ngược lại là Vương Hân Hân thân hình lồi lõm nóng bỏng, trách không được cô ta luôn luôn công kích vào điểm yếu này của Lý Hiểu Di.

Chỉ là ngôn ngữ hai người dùng để mắng chửi nhau lại có chút thô tục, có vài nữ xinh đứng xem đã bắt đầu không còn bình tĩnh được nữa.

-Buồn nôn quá đi|!

-Vương Hân Hân kia đúng là không cần mặt mũi!

-Đúng thật là cái gì cũng dám nói, vẫn còn đang là học sinh a!

-Các người không biết sao? Vương Hân Hân kia vẫn đang học cấp hai đó!

-Không phải chứ? Nhìn phổng phao thế kia cơ mà!

-Thế giới của thế hệ 10X, cô không hiểu đâu…

-Cái đệch, Vương Hân Hân đúng thật là hào phóng a! – có cũng một vài nam sinh đang đứng xem lên tiếng nghị luận.

-Còn phải nói, tuy rằng không xinh lắm nhưng được cái dáng nhìn ngon vl.

-Dáng của cô ta mà ngon sao? Nhìn Hàn Tuyết Nhu người ta đi, đó mới gọi là ngon.

-Cái đệch, ngươi dám nói Hàn Tuyết Nhu sao? Ta không muốn bị Đường Kim đánh cho tiểu huynh đệ không thể ngóc đầu dậy được nữa đâu…

-Ý, Hàn Tuyết Nhu, cậu tới rồi. – một thanh âm đột nhiên truyền vào tai Đường Kim, sau đó hắn liền nhìn thấy một nữ sinh có chút quen mắt, nữ sinh này đang ôm một con chó mà Đường Kim vừa nhìn là đã thấy nóng mắt, lúc này Đường Kim mới nhớ ra nàng chẳng phải bạn cùng phòng với Hàn Tuyết Nhu, Đặng Bình Bình sao?

Còn con chó mà Đặng Bình Bình đang ôm tất nhiên là Đường Đường rồi, lúc này bên cạnh Đặng Bình Bình còn có hai nữ sinh nữa, chính là hai bạn cùng phòng khác của Hàn Tuyết Nhu, một người tên Hồ Hiểu Vân, một người tên Ngô Mỹ Phương.

-Các cậu làm sao đều đi xuống hết thế? – Hàn Tuyết Nhu có chút khó hiểu.

-Xuống xem náo nhiệt a. – Đặng Bình Bình cười hì hì:

-Các nàng cãi nhau thanh âm quá lớn, cậu không thấy tất cả mọi người tới trường sớm đều đang vây xem sao?

Thật ra thì những người tới sớm đa phần là học sinh lớp 12, đại bộ phận đề là tới sớm một chút để ôn bài, dù sao cũng sắp thi đại học rồi, đương nhiên cũng có một vài người thuần túy tới sớm chỉ để tìm người chơi cùng.

-Ta tới xem hai nữ sinh kia có xinh không. – Đường Kim cũng có chút hiếu kì, hắn vừa nói xong liền bỏ lại Hàn Tuyết Nhu mà một mình xông vào đoàn người, sau khi vừa thấy hai nữ sinh kia thì hắn lập tức thất vọng tột độ, lắc đầu cảm khái:

-Không biết là ai mà thiếu phẩm vị như vậy, hai người như thế này mà cũng yêu được.

-Đê mờ, lão tử thiếu phẩm vị thì liên quan mịa gì tới ngươi? – lập tức đã có nam nhân tiếp lời:

-Con hàng nhà ngươi đố kị với lão tử thì cứ nói thẳng ra!

Đây là một nam sinh đeo kính, vóc người cũng không cao, không tới 1m7, tướng mạo thực sự không ra làm sao, Đường Kim trừng mắt nhìn nam sinh này một cái, nhất thời có chút cạn cmn lời;

-Ngươi chính là tên gia hỏa mà hai nàng đang tranh nhau?

-Không sai, lão tử chính là Quách Cường, lão tử không đẹp trai cũng éo giàu, nhưng mà lão tử có hai bạn gái, hai nữ sinh cãi nhau vì lão tử, sao hả? ngươi có phải là rất hâm mộ lão tử không? Ngươi có phải là rất đố kị với lão tử không? Lão tử được bóc tem hai lần, ngươi có phải là rất muốn đập đầu vào tường không? Muốn đập thì đập đi! – Quách Cường dường như vừa mới phải nhịn một bụng oán khí, vừa vớ được đối tượng liền lập tức phát tiết ra.

Bốn phía lặng ngắt như tờ, cả đám người trừng mắt há mồm, nhưng vài giây sau thì có một đám người liền cười phá lên.

-Cái đệch, buồn cười chết mất, con hàng Quách Cường kia đưa kính vào biến thành mù cmnr!

-Con hàng này nổ quá tay rồi!

-Con bà nó, không phải chỉ là kiếm được hai bạn gái thôi sao? Có cần phải khoe khoang như vậy không?

-Thật ra ta cũng có chút đố kị với hắn, tiểu huynh đệ của ta mười mấy năm nay vẫn chỉ dùng để đi đái!

-Nhưng mà con hàng này hài vl, hắn không biết Đường Kim sao?

-Khẳng định là không biết, nếu không làm sao ngu ngốc đến độ dám khoe khoang trước mặt Đường Kim chứ?

-Đúng là chém gió quá tay thổi bay luôn cả mình rồi, dám khoe mình nhiều bạn gái trước mặt Đường Kim sao?

-Mịa nó, cho dù hắn có 100 người bạn gái thì cũng không bằng một Hàn Tuyết Nhu a!

-Trọng điểm làm nếu như tính số lượng, Đường Kim vẫn mạnh hơn hắn nhiều a…

Bốn phía cười nhạo làm Quách Cường bắt đầu cảm thấy có gì đó sai sai, chỉ là lúc này khung cảnh quá ồn ào cho nên hắn cũng không nghe rõ mọi người đang bàn tán cái gì, hắn thấy Đường Kim đang trừng mắt há mồm đứng đó, nhất thời tự tin càng thêm mười phần:

-Không còn gì để nói nữa hả? Đệch, lão tử phẩm vị kém thì liên quan kẹc gì đến nhà ngươi, ngươi phẩm vị cao thì tự mình đi tán minh tinh đi? Ngươi tán được chưa hả? ta ghét nhất là thể loại chỉ biết dùng mồm chém gió như ngươi!

Đường Kim đúng là đang có chút phát ngốc, bởi vì hắn không ngờ tới chính mình lại bị Quách Cường này khinh bỉ, càng không thể ngờ rằng nguyên nhân bị khinh bỉ chính là không biết tán gái, điều này nhất thời làm hắn cảm thấy có chút hỗn loạn, tại sao hắn lại có thể gặp phải một tên đần độn thế này cơ chứ?

-Rừng lớn chim nào cũng có, thời đại đất chật người đông, dị nhân loại nào cũng có a! – Đường Kim cuối cùng cũng định thần lại, cảm khái một câu:

-Qủa nhiên là không có người ngu ngốc nhất, chỉ có người càng ngu ngốc hơn mà thôi, nếu như ta thực sự muốn solo tán gái với ngươi thì đúng là phải xin lỗi bạn gái của ta, thôi vậy, kệ cmn đồ ngu như ngươi tự mình tự sướng.

Nói đến đây Đường Kim liền tách ra khỏi đoàn người, đi về phía Hàn Tuyết Nhu.

-Hahaha, Đường Kim, ngươi vậy mà bị tên Quách Cường kia khinh thường, thật là buồn cười chết ta mất! – Đặng Bình Bình có chút vui sướng khi thấy người gặp nạn:

-Có phải là ngươi đắc tội Hàn Tuyết Nhu rồi không, nàng đều không thèm ra mặt áp trận cho ngươi.

-Thân ái à, nơi này có não tàn, bệnh não tàn có thể lây đó, nàng nên đổi một nơi khác đi. – Đường Kim không thèm để ý tới Đặng Bình Bình, hắn chỉ nhìn Hàn Tuyết Nhu cười hì hì một cải rồi lười biếng nói.

-Biết rồi mà, chúng ta đi ngay đây. – Hàn Tuyết Nhu ừm một tiếng rồi dán thân thể nóng bỏng của mình lên trên người Đường Kim, hai tay vòn ra sau ôm lấy cổ hắn, chủ động dâng lên môi thơm, tặng Đường Kim một cái hôn nồng nhiệt.

Tuy rằng Đường Kim nói không sai, loại người như Quách Cường không xứng để so sánh, nhưng nàng vẫn nghĩ là mình cần phải lấy lại khí thế cho Đường Kim.

Một cái hôn của nàng quả nhiên làm cho Quách Cường ở phía xa phải trừng mắt há mồm, đến cả hai người Lý Hiểu Di và Vương Hân Hân đang cãi nhau cũng tạm thời dừng lại, còn ánh mắt của mọi người nhìn Quách Cường thì giống như nhìn một tên siêu cấp ngu đần vậy.

Chương 805: Trước tiên phá đám một chút cái đã

Hàn Tuyết Nhu cũng chỉ hôn Đường Kim có vài giây rồi lập tức buông hắn ra:

-Chúng ta đi đây, chàng tự tìm chỗ chơi nhé!

Hàn Tuyết Nhu rất nhanh đã cùng chúng bạn rời đi, phía bên kia Quách Cường sắc mặt vẫn đang biến hóa không ngừng, hắn chỉ biết cúi gằm mặt bỏ đi, hắn vừa đi như thế Lý Hiểu Di và Vương Hân Hân cũng chẳng còn động lực mà cãi nhau nữa, hai người rất nhanh đã ai về nhà nấy, cứ như thế một trận chửi nhau vô hình đã bị sự xuất hiện của Đường Kim hóa giải.

Cả đám người cũng lần lượt giải tán, Đường Kim lại cảm khái lần nữa:

-Ta vừa mới tiêu diệt được hai cái máy làm ồn, thật là vĩ đại quá đi.

Chỉ lànhìn bốn phía phút chốc đã vắng tanh, Đường Kim lại tự mình lẩm bẩm:

-Tự cổ thánh hiền đều tịch mịnh, vĩ đại như ta quả nhiên sẽ rất tích mịch!

Quay người rời đi, Đường Kim đi thẳng về hướng sân cỏ, bây giờ cũng không còn sớm nữa, không bằng về nhà đợi Thất tiên nữ vậy.

Vừa mới bước vào sân cỏ thì Đường Kim đột nhiên ngẩn ra, đường vào phía bên kia sân cỏ có một nam một nữ đang tiến vào, nam nhân khá là cao lớn nhưng lại đeo kính nhìn như thư sinh, trên người còn có một cỗ khí tức rất nồng đậm của tri thức, còn nữ nhân thì không hề xa lạ với Đường Kim, nàng chính là mỹ nữ lão sư Tô Vân Phi.

Tô Vân Phi dường như đã trang điểm khá là kĩ càng, nhìn khá là vũ mị thành thục, điều này làm Đường Kim không tự giác được nhớ tới lúc trưa Tô Vân Phi gọi điện cho hắn, nàng có việc đột xuất, xem ra hơn phân nửa là đi gặp nam nhân này rồi.

-Không ổn, lần này thực sự gặp phải tình địch rồi. – Đường Kim lẩm bẩm nói, tuy rằng Tô Vân Phi vẫn bảo trì một khoảng cách nhất định với nam tử kia, nhưng hai người hiện tại rõ ràng là nói chuyện rất hợp, nếu cứ tiếp tục như thế này, Đường Kim nghĩ rằng một ngày không xa Tô Vân Phi nhất định sẽ bị nam tử kia công hãm.

-Thật ra Tô lão sư có bạn trai cũng là chuyện tốt, như vậy nói không chừng đến lúc đó sẽ không bắt ta phải học tiếng Anh nữa! – Đường Kim thự thì thầm một mình, nhưng sau đó lại lắc đầu:

-Không được không được, nước phù xa sao lại để chảy ra ruộng ngoài? Mỹ nữ không thể để cho người khác tán được, ta vẫn là nên phá đám một chút a!

Tô Vân Phi vẫn chưa hề phát hiện ra Đường Kim, trên thực tế nàng vẫn còn cách Đường Kim một đoạn, Đường Kim cũng không có lập tứ đi lên phá đám, hắn chỉ đứng tại chỗ đợi vài phút, mãi đến khi Tô Vân Phi sắp về tới kí túc của công chức thì hắn mới thuấn di vào trong kí túc sau đó giả bộ như đang đi ra ngoài.

Như vậy tự nhiên là Đường Kim và Tô Vân Phi mặt đối mặt nhau rồi.

Nhìn thấy Đường Kim, sắc mặt Tô Vân Phi lập tức có chút không tự nhiên, còn có chút chột dạ, ngược lại là Đường Kim sắc mặt như thường, một bộ dáng nghiêm trang nhìn Tô Vân Phi:

-Chào Tô lão sư!

ế ế ấ ổTiếng xưng hô nghiêm túc thế này làm Tô Vân Phi cảm thấy có chút cổ quái, học sinh cá biệt này từ bao giờ lại trở nên ngoan ngoãn như vậy?

Đang lúc trên mặt Tô Vân Phi vừa nở ra một nụ cười, chuẩn bị đáp lại Đường Kim thì Đường Kim đột nhiên kinh ngạc nhìn nam tử cao lớn kia, một giây sau hắn liền kinh hỉ nói:

-Triệu tổng, thật là trùng hợp a, nghĩ không ra ở đây cũng có thể gặp được ngài, thật là trùng hợp quá đi!

Tô Vân Phi nhất thời ngẩn ra, cái này.. Đường Kim này thực sự quen biết bạn học cũ của nàng sao?

Nam tử cao lớn cũng có chút khó hiểu, hắn nhìn chằm chằm vào Đường Kim mấy giây, sau đó mới ngơ ngác hỏi:

-Xin hỏi, cậu là?

-Triệu tổng, ngài không nhớ ta nữa hay sao? Mấy ngày trước lúc ở kinh thành chúng ta cùng nhau ăn cơm rồi hát kara-ok... – Đường Kim vừa nói tới đây thì nam tử cao lớn kia sắc mặt khẽ biến, hắn lập tức ngắt lời Đường Kim:

-Vị tiên sinh này, cậu nhận nhầm người rồi!

-Nhận nhầm người? – Đường Kim có chút kinh ngạc:

-Triệu tổng, trí nhớ của ta khá là tốt, làm sao nhận nhầm người được chứ? Lẽ nào ngài không phải là Triệu Phong, tổng giám đốc của công ty khoa kĩ Vân Phong sao?

Tô Vân Phi vốn cũng cho rằng Đường Kim nhận nhầm người, bạn học cũ của nàng ngày trước là du học sinh, nghe nói hắn mới về nước mở công ty, theo lý mà nói thì không quen biết Đường Kim mới phải, chỉ là nghe câu vừa rồi của Đường Kim, nàng đã xác định được Đường Kim không có nhận lầm người, người bạn này của nàng đúng thật tên Triệu Phong, hơn nữa cũng là giám đốc của công ty khoa kĩ Vân Phong, điều này không lâu trước đó chính miệng hắn nói với nàng như vậy.

Sắc mặt Triệu Phong lại khẽ biến, đang định nói gì thì Đường Kim lại lên tiếng:

-Triệu tổng, ông đúng là không nghĩa khí a, tối hôm kia ông gọi hai cô gái đến tận phòng phục vụ đều là ta giúp ông trả tiền a!

Tô Vân Phi không nhịn được đơ ra, nàng vô thức nhìn Triệu Phong một cái, trong mắt bắt đầu có chút dị dạng, nàng cũng không ngốc, ý tứ trong lời nói của Đường Kim nàng hoàn toàn có thể nghe ra được.

-Vị tiên sinh này, ta không biết cậu là ai, cũng không biết tại sao cậu là phải ăn nói linh tinh như vậy, ta chỉ muốn nói là cậu thực sự nhận lầm người rồi! – Triệu Phong có chút tức giận, nhưng ngại nỗi Tô Vân Phi đang ở bên cạnh nên hắn không tiện phát tác.

-Này, giả vờ không quen biết thì cũng thôi đi, ta mới không thèm quen biết ông! – Đường Kim lập tức không vui nói:

-Nhưng mà ông nói ta ăn nói linh tinh, đó chính là phỉ báng ta, ta là người thật thà, ta sẽ tùy tiện nói lung tung sao? có cần ta nói ông tìm gái chơi song phi ở khách sạn nào không? Hay là muốn ta nói với ông số phòng là 407? Đúng thật là, không phải chỉ là chơi song phi một lần thôi sao? Có gì to tát mà không dám thừa nhận chứ?

Quay đầu nhìn Tô Vân Phi, Đường Kim tiếp tục nói:

-Tô lão sư, ta không phải là người thích gây chuyện, cũng không thích nói xấu sau lưng người khác, cho nên có nói thì nói trước mặt, bởi vì mặt hắn mới xấu, Triệu tổng này thực sự không thành thực chút nào, nam nhân ở bên ngoài tìm vài cô gái chơi đùa cũng chẳng có gì là to tát, nhưng mà không thành thực là không được, rõ ràng là ta đã giúp ông ta tìm hai cô gái còn giúp ông ta trả 3000 tệ, nhưng bây giờ ông ấy lại không chịu thừa nhận, cái này là không đúng, ta thấy hay là cô nên tránh xa một chút, nếu không sẽ khó đảm bảo được cô sẽ không bị lừa…

-Nói nhăng nói cuội, ta căn bản không quen biết ngươi! – Triệu Phong phẫn nộ nhìn Đường Kim:

-Ngươi rốt cuộc là ai?

-Được rồi được rồi, không quen thì không quen! – Đường Kim làm bộ bất mãn:

-Nhưng mà nếu đã như thế thì mau trả tiền cho ta đi!

-Ta nợ tiền ngươi khi nào? – Triệu Phong càng điên tiết hơn:

-Ngươi đúng là khó hiểu.

-Này, 3000 tệ mà thôi, ông đây là muốn quỵt hả, có người nào làm giám đốc như ông không? – Đường Kim không vui nói:

-Nếu ông quen biết ta, ta tặng ông hai cô gái cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu ông đã nói không quen ta thì mau trả tiền đây!

-3000 tệ đó rõ ràng là ta tự mình trả, ngươi muốn tống tiền… - Triệu Phong tức không nhịn được nhìn Đường Kim, vừa nói vừa vô thức hét lên, chỉ là vừa mới nói được vài lời hắn đã cảm giác được mình bị lừa, sau đó mới vội vàng quay đầu nhìn Tô Vân Phi, nhất thời hắn chỉ muốn tự vả vào mồm mình một cái thật mạnh!

Chương 806: Ta sẽ giúp cô khảo sát

-Vân Phi, nàng nghe ta giải thích, mọi việc không như nàng nghĩ… - Triệu Phong vội vàng giải thích, chỉ là lời giải thích này nghe có vẻ không hiệu quả lắm.

-Triệu Phong, đây là việc riêng của anh, không cần phải giải thích với ta. – Tô Vân Phi rất bình tĩnh, dường như không có chút tức giận nào.

-Tô lão sư nói không sai, việc này không cần phải giải thích, Triệu tổng a, mọi người đều là nam nhân, ta hiểu mà, đó chẳng qua là nhu cầu bình thường của nam nhân mà thôi, Tô lão sư cũng không phải tiểu hài tử, nàng nhất định sẽ lí giải… - Đường Kim làm bộ nói giúp Triệu Phong.

Triệu Phong hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim một cái, lúc này bộ dáng thư sinh của hắn đã hoàn toàn không thấy đâu mà thay vào đó là một cỗ hung hãn bạo nộ, đại não của hắn nhanh chóng quay với tốc độ của động cơ máy bay, cố lục tìm trong kí ức của mình xem Đường Kim là ai, nhưng dù có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra mình rốt cuộc đã gặp Đường Kim khi nào.

Lúc này Triệu Phong chỉ muốn bóp chết tên vương bát đản đột nhiên chui ra làm hỏng chuyện tốt của hắn này, hắn và Tô Vân Phi là bạn học cấp 3, năm đó ở trường hai người là học sinh có thành tích môn tiếng Anh tốt nhất, lúc đó hắn đã có chút ý tứ với Tô Vân Phi, sau này hắn thi đỗ vào đại học ở kinh thành, còn Tô Vân Phi phát huy không tốt nên hai người đã rất ít liên lạc, có điều là hắn vẫn nhớ mãi không quên Tô Vân Phi.

Sau đó hắn tốt nghiệp đại học, ra nước ngoài du học, sau khi lấy được học vị hắn bắt đầu lập nghiệp, vài ngày trước hắn liên lạc lại với bạn học cũ, vô tình biết được một vài việc về Tô Vân Phi, cuối cùng cũng không nhịn được mà tự mình từ kinh thành bay tới đây gặp nàng.

Khoảnh khắc gặp lại Tô Vân Phi, Triệu Phong liền có một cảm giác nàng chính là nữ nhân hắn muốn đi cùng hết cuộc đời này. Nhiều năm không gặp hắn thấy nàng càng xinh đẹp thành thục hơn, càng làm hắn yêu thích hơn là hắn vẫn từ trên người nàng cảm nhận được sự thanh thuần của ngày xưa, giống như bạn bè của hắn vẫn nói, mấy năm nay Tô Vân Phi căn bản không hề có bất cứ người bạn trai nào, điều này thậm trí còn làm Triệu Phong nghĩ rằng những năm này Tô Vân Phi vẫn đang đợi hắn quay trở về.

Buổi trưa hai người cùng ăn bữa cơm, nói với nhau rất nhiều chuyện, mấy năm nay cuộc sống của Tô Vân Phi khá là đơn giản, Triệu Phong cũng đem cuộc sống của mình giới thiệu đơn thuần một chút, thiếu chút nữa thì hắn đã nói mấy năm nay hắn vẫn luôn đợi Tô Vân Phi, hơn nữa khí chất thư sinh nồng đậm trên người hắn cũng rất dễ lừa người, làm người ta cảm giác rằng mấy năm này hắn thực sự nghiêm túc học hành nghiên cứu gì đó.

Nhưng trên thự tế những năm này Triệu Phong không hề nhàn dỗi, ở nước ngoài mỹ nhân tóc vàng, gái da trắng da đen, gái lai tây các kiểu có loại nào mà hắn chưa chơi qua chứ? Tuy rằng sau khi gặp lại Tô Vân Phi, hắn cảm thấy đám gái tây kia không bằng nàng, nhưng điều đó vẫn không thể thay đổi được sự tích phong lưu của hắn.

Kì thực mấy chuyện này cũng không có gì, một nam thanh niên chưa có bạn gái, có tòm tem với nữ nhân khác cũng hoàn toàn có thể chấp nhận được. Vấn đề là Triệu Phong bây giờ lại muốn đi theo con đường chung tình để theo đuổi Tô Vân Phi, hơn nữa hắn cũng cảm nhận được ấn tượng của Tô Vân Phi đối với hắn khá tốt, nàng dường như càng thích cái bộ dáng thư sinh chung tình mà hắn giả bộ. Theo hắn thấy, chỉ cần tiếp tục như thế này, sau đó hắn sẽ tìm một thời cơ thích hợp để tỏ tình với nàng là sẽ có thể nước chảy thành sông, được như ý nguyện.

Nhưng đang lúc tất cả phát triển theo quỹ tích mà hắn dự liệu trước, thì đột nhiên lại lòi ra một tên gia hỏa khó hiểu, không biết tên gia hỏa kia làm thế nào mà lại có thể đào ra được chuyện hai hôm trước hắn chơi gái ở kinh thành.

Lúc này Triệu Phong chỉ cảm thấy mình muốn phát điên, nếu như hắn vào vai là lãng tử quay đầu để tán Tô Vân Phi thì cho dù chuyện này có bị bới ra thì cũng không sao cả, nhưng vấn đề là vừa rồi hắn còn vừa mới giả bộ chung tình trước mặt Tô Vân Phi, hắn còn đang định giả vờ mình là kẻ si tình, bao nhiêu năm nay chỉ yêu một mình Tô Vân Phi, nhưng bây giờ thành ra thế này thì còn giả bộ cái rắm a?

-Ngươi rốt cuộc là ai? – Triệu Phong nhìn Đường Kim gằn từng chữ một:

-Ngươi cố ý li gián quan hệ của ta và Vân Phi rốt cuộc là có mục đích gì? Có phải ngươi có ý đồ xấu với nàng không ?

-Triệu Phong, đây chỉ là học sinh của ta. – người trả lời vấn đề này lại là Tô Vân Phi, sau đó nàng lập tức nói sang chuyện khác:

-Ta đã về tới nhà rồi, anh tiễn tới đây thôi, ta đi lên trước đây!

Nói xong Tô Vân Phi liền nhanh chóng tiến vào trong kí túc, chỉ để lưu lạnh một bóng lưng mê người làm người khác thèm thuồng.

-Tô lão sư, đợi ta với! – Đường Kim cũng lập tức quay người đuổi theo.

Cứ như vậy chỉ còn mỗi mình Triệu Phong vẫn đang cay cú đứng đó, tức lắm rồi mà éo làm gì được, muốn phát tiết cũng tìm không ra đối tượng.

Càng làm Triệu Phong phát điên là hắn đến bây giờ vẫn không rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Tên vương bát đản kia chui từ đâu ra, tại sao lại biết rõ về hắn như vậy?

Bên kia Triệu Phong đang điên cuồng thì bên này trong lòng Đường Kim đang vui vẻ không thôi, không phá thì làm sao xây được, một nam nhân vĩ đại thì phải giỏi phá hoại, mấy việc phá đám như thế này hắn cũng khá là thích.

Tô Vân Phi rất nhanh đã phát hiện Đường Kim đuổi theo mình, nàng không nhịn được quay đầu lại hỏi:

-Bạn học Đường Kim, không phải là em vừa mới định ra ngoài sao?

-À, không phải, kì thực ta vừa mới đi vào sau đó lại giả bộ đi ra ngoài mà thôi. – Đường Kim thản nhiên đáp.

-Em cố ý giả vờ ngẫu nhiên gặp phải chúng ta? – Tô Vân Phi lập tức minh bạch.

-Đúng vậy, Tô lão sư, ta chỉ giúp cô vạch mặt tên lừa đảo kia mà thôi. – Đường Kim làm bộ thành thật nói:

-Có điều là cô không cần phải cảm ơn ta đâu, thân làm học sinh, bảo vệ cô giáo là nghĩa vụ của ta.

-Vậy em thực sự quen biết Triệu Phong? – Tô Vân Phi nhịn không được hỏi.

-Không biết. – Đường Kim thật thà đáp:

-Hắn không nợ tiền ta, ta cũng không giúp hắn tìm gái, ta chưa bao giờ đi tìm gái cả, nhưng mà Tô lão sư, tên gia hỏa kia thường xuyên đi tìm gái đó.

-Vậy tại sao em lại rõ ràng mọi thứ về hắn như thế? – Tô Vân Phi cảm thấy có chút khó hiểu.

-Cái này a… Tô lão sư, lẽ nào ta chưa nói với cô kì thực ta cái gì cũng biết sao? – Đường Kim cười xán lạn:

-Phải rồi, Tô lão sư, đừng nói ta không nhắc nhở cô, nam nhân trên đời này phần lớn đều có hai mặt, nam nhân chung thủy đáng tin như ta không có mấy người đâu, cho nên lần sau nếu cô có muốn tìm bạn trai thì nhớ phải bảo với ta, ta sẽ giúp cô khảo sát, như thế sẽ không sợ bị lừa nữa!

Chung tình? Đáng tin?

Tô Vân Phi dùng ánh mắt kì quái nhìn Đường Kim, hai từ này nghe thế nào cũng chẳng giống dùng để miêu tả hắn chút nào!

-Bạn học Đường Kim, em vẫn làn nên quan tâm nhiều hơn tới việc học của mình đi, còn về việc riêng của ta em đừng quản nữa. – một lúc sau Tô Vân Phi mới lên tiếng, chỉ là cuối cùng nàng lại bổ sung một câu:

-Còn có, Triệu Phong vừa rồi chỉ là bạn học cũ của ta mà thôi, không phải bạn trai.

Nói xong Tô Vân Phi liền có chút hối hận, mình bị làm sao thế này? Câu vừa rồi sao nghe cứ giống như đang giải thích với Đường Kim a?

Chương 807: Ta sẽ chết mất

-Tô lão sư, bạn học cũ càng không đáng tin, cô chưa nghe qua một câu nói sao? “Rảnh dỗi dủ nhau đi họp lớp, trai thấy gái xinh chỉ trực đớp”, cho nên có rảnh cũng đừng đi họp lớp với bạn học cũ, cô xinh đẹp như vậy nhất định sẽ chịu thiệt đó. – Đường Kim làm bộ có lòng tốt nhắc nhở.

-Bạn học Đường Kim, em đừng suốt ngày chỉ quan tâm tới những thứ linh tinh nữa, vẫn là để tâm vào việc học đi! – Tô Vân Phi không vui nói.

Chịu thiệt?

Nàng bị thiệt nhất chính là bị tên học trò hư đốn này chiếm tiện nghi thì có.

-Tô lão sư nói chí phải, bây giờ ta đang chuẩn bị mỗi ngày đều cùng cô học lên giường…ách, không đúng, là mỗi ngày đều tiến lên! – Đường Kim làm bộ nghiêm túc nói, chỉ là ngữ khí thì chẳng có chút nghiêm túc nào

Tô Vân Phi nhất thời chỉ có xung động một cước đạp ngay Đường Kim xuống cầu thang, tên gia hỏa này miệng gọi lão sư ngọt sớt nhưng trong lòng thì không có một chút giác ngộ nào của học sinh.

-Bạn học Đường Kim, nếu em đã có thời gian thì chúng ta thương lượng một chút về kế hoạch học phụ đạo đi. – Tô Vân Phi cuối cùng cũng nhịn xuống xung động kia, tốt xấu gì nàng cũng là giáo viên, không thể đánh nhau với học sinh được.

-Được. – Đường Kim một lời đáp ứng.

Lần này Đường Kim là thật lòng nguyện ý cùng Tô Vân Phi thương lượng về kế hoạch học phụ đạo, nguyên nhân rất đơn giản, Kiều An An có lẽ cũng sắp về nhà rồi, hắn muốn trước khi nàng về phải giải quyết dứt điểm chuyện này, dù sao thì hắn cũng trốn không được.

Vừa nói chuyện hai người vừa lên tới tầng 6, Tô Vân Phi rất nhanh đã mở cửa phòng 602 ra rồi tiến vào, Đường Kim tự nhiên cũng không khách khí mà trực tiếp theo vào đồng thời còn thuận tay đóng cửa lại.

Nói ra thì hắn làm hàng xóm của nàng lâu như vậy rồi nhưng đây cũng chỉ là lần thứ hai hắn vào phòng của Tô Vân Phi, lần đầu còn là do Tô Vân Phi bị sốt cao cả người mê mang, đương nhiên lúc đó Đường Kim cũng chiếm được không ít tiện nghi của nàng mà nàng không biết.

-Đây là kế hoạch mà ta chuẩn bị cho em, em nhìn xem có vấn đề gì không? – Tô Vân Phi đưa cho Đường Kim một tờ giấy.

Đường Kim vừa nhìn một cái thì lập tức buồn bực:

-Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề!

-Vấn đề gì? – Tô Vân Phi vừa nói vừa mở máy tính.

-Tô lão sư, thời gian quá dài! – Đường Kim bắt đầu kể khổ:

-Sáng sớm mỗi ngày từ 5h30 tới 7h30, những hai tiếng, buổi tối từ 7 rưỡi tới 8 rưỡi lại thêm hai tiếng nữa, lại cộng thêm cả ngày thứ bảy và chủ nhật, học tiếng Anh nhiều như thế ta sẽ chết mất!-Em từ trước tới giờ đều không có học tiếng Anh, bây giờ đều đã sắp tới tháng 3 rồi, tháng 6 là đã thi đại học, em chỉ còn thời gian 3 tháng, nếu muốn trong thời gian ba tháng từ một người không biết tiếng Anh nâng trình độ lên mức trung bình khá, không hoa phí nhiều thời gian làm sao được? – Tô Vân Phi khẽ chau mày:

-Bạn học Đường Kim, ta biết em khả năng không quan tâm lắm tới thành tích, nhưng nếu em đã đáp ứng ta thì nhất định phải giữ lời hứa, bất luận thế nào ta cũng sẽ giúp đỡ em học tập một cách nghiêm chỉnh.

Nghĩ tới sư phụ mình vẫn đang bị đóng băng không biết đến bao giờ mới tỉnh lại, Đường Kim cuối cùng vẫn quyết định dù sao thì cũng phải cố gắng sống qua được mấy tháng này, sống qua mấy tháng này là lên đại học cmnr, đến lúc đó sẽ không còn phải học tiếng Anh theo kiểu hành hạ này nữa.

-Nếu không có vấn đề gì thì ngày mai bắt đầu đi, ngày mà là thứ 7, tám giờ sáng sẽ bắt đầu học. – Tô Vân Phi nói.

-Tô lão sư, ngày mai trường ta vẫn chưa vào học mà, hay là để thứ hai tuần sau đi? – Đường Kim bất lực nói, bây giờ chày cối thêm được ngày nào hay ngày ấy.

-Bạn học Đường Kim, ta biết vấn đề lớn nhất là em không có hứng thú với tiếng Anh, hai ngày cuối tuần sẽ không phải là học chính thức mà ta sẽ dùng hai ngày này để nghĩ biện pháp làm em có hứng hơn với môn tiếng Anh, như vậy thì sau này học hành cũng sẽ thuận lợi hơn, nhưng nếu như em muốn bắt đầu từ tuần sau thì ta chỉ có thể bỏ đi quá trình này, trực tiếp vào học. – Tô Vân Phi không nhanh không chậm nói.

Đường Kim nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tô Vân Phi, nhất thời càng buồn bực hơn, sao cứ nghe như kiểu nàng đang uy hiếp hắn, ý của nàng chính là nếu như ngày mai bắt đầu học thì nàng sẽ để cho hắn được học thoải mái một chút, còn nếu như hắn không chịu tới, nàng sẽ làm hắn cảm thấy càng khô khan, càng buồn chán.

-Được rồi, Tô lão sư, tám giờ sáng mai ta sẽ tới, bây giờ ta có thể đi chưa? – Đường Kim cuối cùng cũng đáp ứng, trong lòng thì đang thầm nghĩ, xem ra mình phải đẩy nhanh tốc độ tán mỹ nữ lão sư mới được, nếu không thì ngày tháng sau này hắn phải sống trong buồn đau mất.

-Không thành vấn đề, hôm nay em cứ hảo hảo nghỉ ngơi đi. – trong mắt Tô Vân Phi xẹt qua một tia đắc ý, trước mặt Đường Kim nàng rất ít khi chiếm thượng phong, chỉ có lần lần này là có thể chỉnh cho Đường Kim không thể làm gì được, điều này làm nàng có chút hưng phấn, có lẽ đến cả bản thân Tô Vân Phi cũng không ý thức được, trong bất tri bất giác,khi đối mặt với Đường Kim nàng đã có một chút lòng hiếu thắng.

-Tô lão sư, mai gặp lại! – Đường Kim dứt lời liền nhanh chóng chuồn đi, trong lòng thì đang thầm nghĩ, tối nay còn lâu hắn mới nghỉ ngơi!

-Chồng! – vừa mới ra khỏi nhà của Tô Vân Phi, Đường Kim liền nghe được một thanh âm quen thuộc gọi mình, cùng với lúc đó Thất tiên nữ Kiều An An cũng đã xuất hiện trước mặt hắn.

Kiều An An giống như tiên nữ bay vù lên, trực tiếp nhào vào lòng Đường Kim, cười ngọt ngào với hắn:

-Chồng, ta ngại lấy chìa khóa mở cửa, chàng trực tiếp đưa ta vào trong đi.

-Được a. – Đường Kim ôm thân thể thơm tho của Thất tiên nữ trong lòng, buồn bực trong lòng phút chốc tiêu tán, trực tiếp xuất hiện trong phòng ngủ, hắn cười với nàng một cái:

-Thân ái à, có cần ta giúp nàng cở y phục không?

-Không cần, ta chuẩn bị làm bữa tối cho chàng. – sắc mặt Kiều An An khẽ đỏ lên, nói ra thì cũng kì quái, nàng chung sống với Đường Kim lâu như vậy rồi, thậm chí có lúc nàng và Hàn Tuyết Nhu còn cùng nhau happy happy với Đường Kim, việc phóng đãng như thế cũng đã làm rồi mà nàng thỉnh thoảng vẫn sẽ đỏ mặt.

-Được rồi, thân ái, vậy ta sẽ đợi bữa tối của nàng. – Đường Kim buông Kiều An An ra.

Kiều An An tươi cười một cái, rời khỏi vòng ngực của Đường Kim, nhẹ nhàng bước tới phòng bếp, còn Đường Kim thì ngã ngửa một cái ra giường, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Vài phút sau, Đường Kim đột nhiên bật dậy, vèo một cái đã có mặt ở thư phòng, khởi động máy tính, bắt đầu tìm kiếm từ khóa:

-Học tiếng Anh cấp tốc!

Chương 808: Tán gái dễ, học tiếng Anh khó

-Trở thành chuyên gia tiếng Anh sau 15 ngày!

-Giao tiếp tiếng Anh tốc thành không phải là giấc mơ…

-Một tiếng học cách dịch viết văn bản…

-Tiếng Anh tốc hành…

- xxx cách nhớ nhanh từ mới, mẹ không còn phải lo lắng việc con học tiếng Anh nữa…

Đường Kim phát hiện trên mạng có không ít cách học tiếng Anh cấp tốc, chỉ là click vào link thì hắn đều thấy mấy thứ này chẳng đáng tin chút nào, cuối cùng mới buồn bực mà lẩm bẩm một câu:

-Đậu móa, nổ nó vừa vừa thôi chứ, toàn là chém gió!

-Tán gái dễ, học tiếng Anh khó, tiếng Anh còn khó hơn cả đẩy ngã Thanh Thanh… - Đường Kim bất đầu lẩm bẩm linh tinh, nếu như để Đường Thanh Thanh nghe được, chắc chắn nàng sẽ đánh hắn một trận, tên tiểu đệ háo sắc này, lúc này rồi mà vẫn còn tưởng nhớ chị gái nuôi.

Đường Kim rất nhanh đã tuyệt vọng với cách học tiếng Anh tốc thành, chán quá hắn mới đăng nhập QQ (mạng xã hội của TQ giống như yahoo ngày trước), nói ra thì QQ của hắn cũng đã hơn hai năm không online, nick hắn cũng chả có mấy bạn.

Đừng có mê luyến ca, ca rất ngọt nhưng ăn nhiều sẽ thành đắng. – dòng trạng thái cũ lúc trước của Đường Kim vẫn còn đó, hắn lập tức đổi dòng trạng thái mới

-Đường Môn tuyển môn chủ phu nhân, tự tin mình xinh hơn Băng Di thì nhanh tới đăng kí.

Đường Kim vừa mới đổi trạng thái được một phút thì lập tức đã có người gửi tin nhắn tới;

-Đường Kim chết bầm, đồ sắc lang hoa tâm, vậy mà còn lên cả đây tuyển môn chủ phu nhân!

Đường Kim lập tức rep lại:

-Cô muốn đăng kí sao? Trước tiên xem ảnh cái đã, không có ảnh thật, không xinh thì không có tư cách.

-Đường Kim chết bầm, cậu đến ta là ai cũng không biết? – đối phương gửi một biểu tình phẫn nộ qua.

Lúc này Đường Kim mới nhìn tên nick của đối phương, Siêu bão nữ thần tiểu Phi Thiền, nhất thời hắn mới ngẩn ra, sau đó lập tức trả lời:

-Cô là Tiếu Thiền sao? cô có trong list bạn bè của ta từ lúc nào thế?

-Hừ, hai năm trước lúc cậu chết ta đã thêm cậu đấy. – Tiếu Thiền rất nhanh đã rep lại.

-Đừng trù úm ta, lúc đó chỉ là mất tích thôi, còn khuya mới chết. – Đường Kim có chút bất mãn.

-Dù sao thì ta cũng coi như cậu chết rồi. – Tiếu Thiền dường như cũng đang buồn chán, tốc độ rep tin nhắn cũng cực nhanh.

-Cô thành Siêu bão nữ thần từ lúc nào thế? – Đường Kim có chút hiếu kì.

-Tự mình phong, không được sao? – Tiếu Thiền rep.

-Cũng được, chỉ có điều là cô không thể tự phong môn chủ phu nhân của Đường Môn, cái này, tuy rằng cô cũng khá xinh đẹp nhưng mà hình như vẫn còn kém Băng Di một chút. – Đường Kim cũng không ngại đả kích Tiếu Thiền.

-Xùy, ta mới không thèm làm cái gì Đường Môn môn chủ phu nhân, ta cũng không chơi game online a! – Tiếu Thiền cứ nghĩ Đường Kim đang cày game online.

-Quản cô có chơi hay không. – Đường Kim cạn cmn lời, nói cả nửa ngày mà Tiếu Thiền không coi việc này là thật.

- ta không nói chuyện với cậu nữa, ta đi tập hát đây. – Tiếu Thiền rep một cái rồi trực tiếp offline.

Đường Kim ở trên mạng lượn lung tung một lúc, tìm kiếm một vài tin tức về Băng Di, phát hiện nàng vẫn đang ở nước ngoài, chỉ là lúc hắn thử tìm kiếm Tiêu Đại Nhi thì lại phát hiện không hề có chút tin tức nào về nàng, hơn nữa tất cả những ảnh của Băng Di ở trên mạng đều không hề có mặt Tiêu Đại Nhi, hiển nhiên Tiêu Đại Nhi vẫn luôn ẩn tàng ở phía sau.

-Yêu nữ kia rốt cuộc là muốn làm gì? Suốt ngày chạy ra nước ngoài, không lẽ muốn khống chế cả thế giới này sao? – Đường Kim lẩm bẩm một mình, nhưng hắn cũng chẳng nghĩ nhiều, kệ nàng muốn khống chế ai hay khống chế cả thế giới, dù sao thì cũng không khống chế nổi hắn.

-Chồng, ăn cơm thôi. – thanh âm của Kiều An An truyền tới, Đường Kim trực tiếp tắt máy tính.

Lên mạng ngắm mỹ nữ còn không bằng ở nhà ăn tiên nữ, buổi tối sảng khoái của Đường Kim lập tức sắp bắt đầu.

Chỉ là đang lúc Đường Kim định tối nay sẽ ăn thịt tiên nữ thì Kiều An An đã lên tiếng phá vỡ giấc mộng đẹp của hắn:

-Chồng, lúc trước tiểu Nhu có gọi điện cho ta, hẹn ta cũng nhau tới quán bar, lát nữa chúng ta cùng đi đi?

Đường Kim đang cấp tốc tiêu diệt đồ ăn trên bàn, nghe được lời này bỗng ngẩn ra:

-Thất tiên nữ, trong quán bar có trò gì vui à?

-Ta cũng không biết có gì hay không, nhưng mà tiểu Nhu và bạn của nàng đều đi, còn nói một mình nàng không an toàn nên mới rủ ta đồng hành, ta nghĩ cũng phải, nàng xinh đẹp như thế, quán bar lại là nơi hỗn loạn, cho nên ta đã đáp ứng. – Kiều An An giải thích.

Không an toàn?

Đường Kim cạn cmn lời, nếu như là trước đây thì Hàn Tuyết Nhu tới quán bar đúng thật là không an toàn, nàng xinh đẹp gợi cảm như thế rất dễ bị người khác nhìn trúng, nhưng vấn đề là hiện tại nàng đã là người tu tiên, ai dám đánh chủ ý lên người nàng không phải là tự tìm chết sao?

Chỉ là một giây sau, Đường Kim đột nhiên phát hiện đây là chuyện tốt, tuy rằng không có thể lập tức được ăn Kiều An An, nhưng đi quán bar về xong, hắn lập tức có thể ăn cả hai nàng.

Thế là Đường Kim liền gật đầu:

-Tuyết Nhu nói không sai, nàng đi một mình đúng là không an toàn, ờm, hai nàng đi cũng không an toàn, đợi lát nữa ta đi cùng các nàng.

Quán bar Mộng Huyễn là một quán bar mới mở năm ngoái, kì thực cái tên này cũng không có gì là kì lạ, rất nhiều địa phương đều có quán bar cùng tên như thế. Nhưng mà trong thời gian vài tháng ngắn ngủi, quán bar Mộng Huyễn đã trở thành quán bar nổi tiếng nhất Ninh Sơn, thậm chí đến cả Hải Dương Thiên Đường cũng phải thua kém một phần danh khí.

Trong quán bar Mộng Huyễn có thể uống rượu, cũng có thể nhảy múa hát hò tùy thích, bình thường vẫn hay nhìn thấy biểu diễn múa cột, cũng có một vài ca sĩ hát dạo làm việc lâu dài ở đây, so với những quán bar khác ở Ninh Sơn thì quán bar Mộng Huyễn trên các phương diện đều hơn một đẳng cấp, cho nên mỗi tối nam nữ kéo đến đây càng nhiều, sau đó thì nơi này đã trở thành thiên đường của tình một đêm.

Mỹ nữ của Hải Dương Thiên Đường chất lượng cao, không nguy hiểm, nhưng mà cần có tiền, còn quán bar Mộng Huyễn cũng có mỹ nữ chất lượng cao, đồng dạng không nguy hiểm hơn nữa lại không cần tiền. Điều này làm rất nhiều nam nhân đều chạy tới đây, trực tiếp nhằm vào mỹ nữ mà tới, đương nhiên kì thực thì quán bar nào cũng có tình huống như vậy, chỉ là nơi này sinh ý tốt nhất, mỹ nữ nhiều nhất, cho nên mới trở thành thánh địa đối với những người muốn thử cảm giác kích thích của tình một đêm.

Đương nhiên đại đa số người tới quán bar cũng chỉ là tới để góp vui, uống ly rượu, hát vài bài, thả lỏng một chút, chỉ thế mà thôi.

Giống như Hàn Tuyết Nhu, lúc này nàng tới cũng chỉ là để xem náo nhiệt, chủ yếu là ba người bạn cùng phòng của nàng Đặng Bình Bình,Hồ Hiểu Vân, Ngô Mỹ Phương, nói các nàng sắp phải tiến nhập kế hoạch 100 ngày ôn thi đại học, trước đó các nàng muốn chơi thả ga một chuyến rồi sau đó sẽ học hành nghiêm túc.

Còn về việc gọi cả Kiều An An là do Hàn Tuyết Nhu cố ý, nàng biết buổi tối Kiều An An và Đường Kim cùng nhau ăn cơm ở nhà, nàng càng rõ ràng Đường Kim ăn cơm xong sẽ làm gì, cho nên mới cố ý gọi Kiều An An đi để troll Đường Kim một cái, vấn đề an toàn chẳng qua chỉ là cái cớ, với năng lực hiện tại của các nàng, trong quán bar thực sự tìm không ra người nào có thể uy hiếp tới các nàng.

Bây giờ là 8 rưỡi tối, vẫn chưa phải là lúc quán bar náo nhiệt nhất, Đặng Bình Bình đã kéo hai người Hồ Hiểu Vân và Ngô Mỹ Phương chạy đi hát hò, còn về Hàn Tuyết Nhu thì nàng vẫn đang ngồi bên dưới ôm Đường Đường, trong lòng thì thầm mắng Đặng Bình Bình dị loại, đi bar mà còn mang cả chó theo.

-Mỹ nữ, tới một mình sao? – một nam nhân đi tới.

Chương 809: Thật muốn tìm một người để bắt nạt

Quán bar thực ra cũng không loạn như lời đồn, đánh nhau, cướp giá, đánh thuốc hiếp dâm các kiểu tuy rằng vẫn có nhưng không phải ngày nào cũng phát sinh, nhưng một mỹ nữ xinh đẹp gợi cảm như Hàn Tuyết Nhu thì đừng nói là xuất hiện ở nơi như quán bar thế này, cho dù nàng tùy tiện xuất hiện ở một nơi nào đó bình thường rất yên tĩnh thì cũng rất dễ gây ra bạo loạn.

Cứ nhìn xem, nàng vừa mới ngồi chưa ấm chỗ thì đã có nam nhân tới lăm le làm quen.

Trong quán bar muốn câu được gái thì quan trọng là phải đẹp trai, căn bản sẽ không có nữ nhân nào tới đây để tìm bạn trai, càng không có ai tới để tìm chồng, cho nên có tiền hay không không quan trọng, ít nhất thì nam nhân đang lăm le gạ tình Hàn Tuyết Nhu này cho rằng như thế, hắn nghĩ mình đẹp trai, hơn nữa xác xuất thành công của hắn ở nơi này cũng khá cao cho nên mới tự tin mười phần.

Thật ra thì nam nhân này cũng khá là soái, anh tuấn cao lớn, còn có vài phần ngầu ngầu bất cần đời, nam nhân thế này tuy không phù hợp để lấy làm chồng nhưng trong mắt những nữ nhân thích tìm khoái lạc thì loại nam nhân như vậy mới thích hợp làm tình nhân.

Hàn Tuyết Nhu nhìn nam nhân này một cái, hời hợt nói:

-Không phải là vẫn còn một con chó sao?

Sắc mặt nam nhân kia khẽ cứng lại, tuy rằng hắn đúng là đã thấy trong lòng Hàn Tuyết Nhu đang ôm một con chó, nhưng hắn cứ có cảm giác con chó trong lời của Hàn Tuyết Nhu chính là ám chỉ hắn.

-Mỹ nữ, con chó này thật là hạnh phúc, thật là làm người ta hâm mộ a! – nam nhân này rất nhanh đã khôi phục bình thường, ngữ khí còn có chút ý vị trêu ghẹo.

Đường Đường đang được Hàn Tuyết Nhu ôm trong lòng đúng là làm cho rất nhiều người phải hâm mộ, không biết bao nhiên nam nhân đều hi vọng mình có thể thay thế vị chí của nó.

-Ngươi có thể tự sát sau đó đi đầu thai làm chó. – Hàn Tuyết Nhu hời hợt nói, sau đó không thèm để ý tới nam nhân này nữa mà tiếp tục ngồi nhìn ba người bạn của mình đang điên cuồng trên khán đài.

-Ngươi không được làm tổn thương nữ sinh cấp ba a..

-Đến thời gian yêu đương còn không có..-Sắp phải thi đại học rồi..

… Ba người Đặng Bình Bình hát toàn mấy bài mà họ tự chế ra, tuy không hay lắm nhưng lại có chút mùi vị là lạ cho nên cũng được không ít người vỗ tay.

Ba người hi hi ha ha hát xong bài hát loạn xì ngầu của mình rồi cùng nhau xuống đài, tới bên cạnh Hàn Tuyết Nhu, mỗi người cầm một chai bia lên tu ừng ực.

-Hàn Tuyết Nhu, rất kích thích đó, đợi lát nữa bốn người chúng ta cùng nhau lên đi? – Đặng Bình Bình vừa nói vừa đưa tay ôm lấy Đường Đường:

-Hì hì, chúng ta có thể đem theo cả Đường Đường lên hát.

-Phải đấy phải đấy, trò này rất vui. – Hồ Hiểu Vân và Ngô Mỹ Phương cùng đồng thanh tán thành.

-Ý, soái ca, anh đang làm gì đó? – lúc này Đặng Bình Bình mới chú ý tới nam nhân lúc nãy tới tán tỉnh Hàn Tuyết Nhu, nàng có chút kinh ngạc hỏi:

-Anh không phải đầu óc chập mạch muốn tới tán Hàn Tuyết Nhu đó chứ?

-Vị mỹ nữ này, lời không thể nói như thế được, người ta thường nói yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, ta cũng chỉ muốn tới mời mấy vị mỹ nữ uống vài li mà thôi, không có gì to tát chứ? – nam nhân này có chút ngại ngùng, cũng có chút không cam tâm, hiển nhiên là không muốn phải quay về không công.

-Đừng có chém nữa, cái gì mà quân tử hảo cầu, nếu anh không đi nhanh đi thì sẽ biến thành quả cầu thật đấy. – Đặng Bình Bình bĩu môi nói.

-Ấy, Đặng Bình Bình, đừng có nói bậy! – Ngô Mỹ Phương lên tiếng.

-Cái gì chứ, ta đây là có lòng lương thiện đó, đợi lát nữa Đường Kim tới, nhìn thấy có người muốn tán bạn gái hắn, khẳng định sẽ đánh cho vị soái ca này thành quả cầu. – Đặng Bình Bình nhanh chóng nói.

-Này, soái ca, anh mau đi đi, Hàn Tuyết Nhu người ta có bạn trai rồi, đừng nói ta không nhắc nhở anh, bạn trai của nàng tính khí không tốt lắm đâu. – Hồ Hiểu Vân cũng lên tiếng, không có biện pháp, người đẹp trai luôn được ưu ái, các nàng dường như đều đang lo lắng vị soái ca này sẽ bị Đường Kim đánh.

-Đa tạ ý tốt của hai vị mỹ nữ, bất quá cho dù vị mỹ nữ này đã có bạn trai thì cũng không ngại cùng uống với mọi người li rượu chứ? Mọi người tới đây chơi đều vì vui vẻ, cùng nhau cạn một li cũng không có gì… - nam nhân này vừa thấy mình được hoan nghênh một cái tự tin lại lên cao, hắn không muốn rời đi nữa, vừa nói chuyện vừa nhìn chằm chằm vào Hàn Tuyết Nhu, ánh mắt bắt đầu không thành thật.

-Chơi cái đầu ngươi ấy! – Hàn Tuyết Nhu cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nàng không thích người khác trêu ghẹo mình, trừ khi người đó là Đường Kim:

-Này, đầu óc ngươi có phải có vấn đề không? Cứ phải để ta mở miệng đuổi ngươi cút ngươi mới vừa lòng sao?

Nam nhân này vốn càng đang ôm tư tưởng cho dù không tán được Hàn Tuyết Nhu thì ucnxg có thể câu dẫn mấy người bạn của nàng cùng đi thuê phòng, đột nhiên bị Hàn Tuyết Nhu mắng một trận máu chó đầy đầu, hắn mới thẹn quá hóa nộ:

-Mỹ nữ, cô muốn chơi cái đầu của ta? Được a, cô muốn chơi đầu to hay đầu nhỏ? – nam nhân kia nhìn Hàn Tuyết Nhu, bộ dáng đầy dâm tà.

Choang!

Hàn Tuyết Nhu trực tiếp cầm trai rượu tương thẳng vào đầu tên nam nhân kia:

-Chơi cái đầu óc toàn bằng bã đậu của ngươi!

-Ựa! – đầu nam nhân kia lập tức nở hoa, hắn chỉ thấy trời đất quay cuồng, hét thảm lên một tiếng rồi ngả ngửa ra đất.

Tiếp theo Hàn Tuyết Nhu ném nửa mảnh trai trên tay nàng bay thẳng về phía đũng quần nam nhân kia, tên gia hỏa đáng thương kia còn chưa kịp tiếp đất hoàn toàn đã cảm giác được một trận đau đớn kịch liệt từ giữa háng truyền tới.

-Á… - Tên gia hỏa kia phát ra một tiếng hét vô cùng thảm thiết, tiếng hét của hắn nhất thời lấn át tất cả mọi thanh âm trong quán bar, làm không ít người ở gần đó đều chú ý tới bên này, sau đó bọn họ chỉ thấy tên gia hỏa bi kịch kia trực tiếp ngã lăn ra đất rồi ngất đi.

-Đúng là gợi đòn, hôm nay ta đang muốn tìm một người để bắt nạt đây! – Hàn Tuyết Nhu khẽ hừ một tiếng, lúc chiều nàng vừa bị Hỏa Mai Khôi bắt nạt, bây giờ nàng đang không tìm được đối tượng để phát tiết thì chớ.

Ba người Đặng Bình Bình trừng mắt há mồm nhìn Hàn Tuyết Nhu, trong lòng các nàng đều nổi lên một ý niệm, đúng là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, Hàn Tuyết Nhu ở cạnh Đường Kim lâu như vậy cuối cùng cũng bị nhiễm tính bạo lực của hắn.

Một lát sau Đặng Bình Bình mới yếu ớt hỏi:

-Hàn Tuyết Nhu, chúng ta có cần phải lập tức rời đi không?

-Sợ gì chứ, tiếp tục vui chơi đi. – Hàn Tuyết Nhu không thèm để ý.

-Anh bạn, ngươi sao thế? Ai đánh ngươi? – lúc này một nam nhân cao gầy đang nhanh chân bước về phia nam nhân đang hôn mê dưới đất, hỏi vài câu xong phát hiện nam nhân kia không có phản ứng, hắn đưa mắt nhìn xung quanh một cái, sau đó liền nhìn chằm chằm vào mấy người Hàn Tuyết Nhu:

-Là ai đánh? Các người có nhìn thấy ai đánh anh bạn của ta không?

-Là ta đánh! – Hàn Tuyết Nhu lập tức thừa nhận:

-Sao hả? Ngươi muốn báo thù cho anh bạn của ngươi sao?

-Ngươi đánh? – nam tử cao gầy nhìn Hàn Tuyết Nhu một cái, dường như có chút không tin cô gái xinh đẹp gợi cảm như vậy lại biết đánh người, nhưng rất nhanh hắn đã gật đầu:

-Được, cô thừa nhận thì tốt, vậy ta cũng không nói lời thừa nữa, trước tiên đưa anh bạn của ta đi bệnh viện rồi nói tiếp!

-Đừng có làm phiền ta, tâm tình ta không tốt, cẩn thận ta cho cả ngươi đi viện luôn đấy! – Hàn Tuyết Nhu không vui nói.

-Mỹ nữ, khẩu khí của cô thật lớn? Tâm tình cô không tốt? Tâm tình của ta cũng đang không tốt đây! – nam tử cao gầy có chút không vui nói:

-Cô không đưa hắn tới bệnh viện phải không? Vậy cô muốn ta báo cảnh sát hay là làm sao? Cô thực sự muốn làm lớn chuyện ư?

Chương 810: Qúa bạo lực đi

-Lão huynh, ngươi đây là muốn đánh nữ nhân sao?

-Không phải chứ? Đường đường đại nam nhân mà lại đòi đánh nhau với nữ nhân.

-Này, đừng có bắt nạt mỹ nữ người ta!

-Mỹ nữ, đừng sợ, ca tới bảo hộ nàng…

..

Bốn phía một phen huyên náo, tiếng hét thảm lúc trước của nam nhân kia đã hấp dẫn sự chú ý của một số người, vừa nhìn thấy Hàn Tuyết Nhu là mỹ nữ thì đám người này lập tức đứng về phía nàng, hiển nhiên những người này đều không biết kì thực vừa rồi nam tử kia chính là bị Hàn Tuyết Nhu dùng chai bia đập vào đầu.

Thấy tình huống như vậy, nam tử cao gầy vô cùng bực tức, nhịn không được mắng lớn;

-Đê mờ, mắt các người đều để làm cảnh à? Là nàng đánh ngất anh bạn của ta trước.

-Đệch, mắng ai đấy? Ngươi thèm đòn hả?

-Bị nữ nhân đánh ngất, đó là phế vật.

-Đừng thái độ với ta, có tin ta đập chết con mịa mi không?

Nam tử cao gầy mới mở mồm mắng một câu đã trọc phải cả đám người, có vài người còn xông lên định động thủ.

Mắt thấy mình vừa dẫn đến công phẫn, nam tử cao gầy cũng có chút sợ, hắn vội vàng hô lên:

-Làm gì đó? Các người đừng tới đây, ta nói cho các người biết, huynh đệ của ta làm cảnh sát, một cuộc điện thoại của ta có thể gọi cả đống cảnh sát tới…ặc

Choang!

Một chai bia đập thẳng vào đầu nam tử cao gầy làm hắn phát ra một tiếng hét thảm rồi nghiêng đầu sang một bên trực tiếp ngất đi.

Cả đám nam nữ nhìn thấy một màn này liền ngẩn ra, bởi vì lần này các nàng đều thấy rất rõ ràng, chính là vị mỹ nữ xinh đẹp gợi cảm nhìn còn đẹp hơn cả minh tinh kia đột nhiên cầm một chai bia đập vào đầu nam tử cao gầy, trực tiếp đánh hắn hôn mê.

Còn về Đặng Bình Bình tam nữ thì lại lần nữa trừng mắt há mồm, hình như tối nay tâm tình của Hàn Tuyết Nhu không tốt, thế này cũng quá bạo lực đi!

Tên nam nhân lúc trước nói toàn lời tục tĩu, bị đánh cũng là đánh đời, nhưng mà tên nam nhân cao gầy vừa rồi hắn cũng chưa nói gì quá đáng a, có cần thiết phải bạo lực như vậy không?

Động tinh bên này cuối cùng cũng làm mấy bảo an chú ý tới, nói ra thì bảo an của quán bar Mộng Huyễn cũng khá là chính quy, hơn nữa giống với nhiều nơi khác, bảo an ở đây đều là thuộc cấp của tập đoàn Hoàng Kim, tất cả đều mặc đồng phục của Hoàng Kim bảo an.

Hai bảo an nhanh chóng đi tới bên này, trước tiên là nhìn hai nam nhân đang hôn mê dưới đất một cái, sau đó lại nhìn Hàn Tuyết Nhu, chỉ là vừa nhìn một cái cả hai đều ngẩn ra, sao lại là vị đại tiểu thư này a?

-Hàn tiểu thư! – hai tên bảo an vội vàng chào hỏi Hàn Tuyết Nhu, vị đại tiểu thư này bọn họ không thể nào đắc tội a, nàng vừa là con gái của Hàn tổng lại còn là bạn gái của Đường Kim, nếu hai người không làm nàng hài lòng thì ngày tháng tươi đẹp của cả hai đều đến hồi kết cmnr.

-Tìm người đưa hai tên này tới bệnh viện đi. – Hàn Tuyết Nhu tùy tiện nói.

-Vâng, Hàn tiểu thư. – hai bảo an đáp ứng một tiếng sau đó mỗi người vác một tên rời đi.

Nhìn thấy một màn này, cả đám nam nhân vừa rồi còn hò hét đòi làm hộ hoa sứ giả nhất thời đều minh bạch lai lịch của mỹ nữ này không hề nhỏ, ít nhất là ở trong quán bar này sẽ không có cách nào chiếm được chút tiện nghi của nàng, cả đám đều thức thời mà rời đi.

-Hàn Tuyết Nhu, ta đột nhiên cảm thấy cậu thật là soái! – Đặng Bình Bình nhất thời có chút sùng bái nhìn Hàn Tuyết Nhu.

-Này, Đặng Bình Bình, ánh mắt của cậu làm sao thế, ta đây là xinh đẹp chứ không phải soái! - Hàn Tuyết Nhu có chút không vui.

-Ta biết cậu xinh rồi, nhưng ta vẫn cảm thấy cậu rất soái, ờ, không đúng, là ngầu mới phải! – Đặng Bình Bình cười hì hì nói:

-Tới, uống rượu đi, ý, cậu không phải nói tối nay Đường Kim sẽ tới sao? sao hắn bây giờ còn chưa thấy mặt mũi đâu?

-Chàng tới cũng chưa chắc đã là chuyện gì tốt, nói không chừng được một lát chàng lại muốn đập cả quán bar này, đến lúc đó các cậu không còn gì mà chơi đùa nữa đâu. – Hàn Tuyết Nhu bĩu môi nói:

-Ta xem các cậu vẫn là nên nhân lúc chàng còn chưa tới tận hưởng cho thống khoái đi.

-A, đúng đúng đúng, chúng ta mau đi nhảy đi! – Đặng Bình Bình lại đặt Đường Đường lên người Hàn Tuyết Nhu, sau đó lập tức kéo theo Hồ Hiểu Vân và Ngô Mỹ Phương cùng nhau lên vũ đài, nơi đó đã có không ít nam nữ đang bắt đầu uốn éo thân thể.

-An An tỷ làm gì mà vẫn chưa tới a? – Hàn Tuyết Nhu tựlẩm bẩm một mình, không phải nàng lại bị sắc lang kia quấn lấy rồi chứ?

Hàn Tuyết Nhu lấy điện thoại ra, đang định gửi một tin nhắn cho Kiều An An thì nàng đột nhiên phát hiện bốn phía bỗng yên tĩnh lạ thường, loại yên tĩnh quỷ dị như thế này rất đột ngột, cứ giống như cả ban nhạc vừa bị mất điện vậy. Càng quỷ dị hơn là lúc Hàn Tuyết Nhu đưa mắt nhìn bốn phía thì nàng lại thấy mọi thứ vẫn bình thường, trên vũ đài vẫn có hơn trăm người đang lắc lư nhảy múa, rõ ràng vẫn có người đang hát, người nào người nấy đều giống như lúc trước, nhìn thì rất bình thường, nhưng quỷ dị là nàng lại không nghe thế một chút thanh âm nào hết.

Trong khoảnh khắc đó, Hàn Tuyết Nhu còn tưởng là tai mình có vấn đề, giống như đột nhiên bị điếc, sự hoài nghi này làm nàng có chút kinh hoàn trong một sát na, nhưng một giây sau nàng đã nghe thấy âm thanh, cho dù không nghe thấy tiếng huyên náo từ bốn phía nhưng nàng lại nghe được âm thâm, hơn nữa còn là tiếng bước chân rất nhẹ nhàng.

Hàn Tuyết Nhu quay đầu lại nhìn, phía cửa vào quán bar xuất hiện một nam một nữ, nam mặc âu phục khá mỏng, nữ thì một thân váy đỏ giống như lễ phục, hai người này đều rất trẻ tuổi, nhìn bề ngoài đều chỉ khoảng 25-26 tuổi, dáng người cũng khá cao, nam nhân mặc âu phục cao khoảng 1m8, còn nữ nhân váy đỏ kia thì cũng cỡ 1m7, chân đi giày cao gót, nhìn bề ngoài còn cao hơn nam nhân một chút. Tướng mạo của cả hai người đều không tệ, nam anh tuấn nữ xinh đẹp, đương nhiên nữ nhân váy đỏ lần này còn xa mới bằng Hỏa Mai Khôi, cũng còn xa mới bằng Hàn Tuyết Nhu, trước mặt nữ nhân này, Hàn Tuyết Nhu hoàn toàn có đủ tự tin.

Sau khi đôi nam nữ này tiến vào trong liền trực tiếp đi về phía Hàn Tuyết Nhu, bốn phía rất tĩnh lặng nhưng Hàn Tuyết Nhu thậm trí còn nghe thấy cả tiếng hô hấp của hai người này, làm nàng cảm thấy quỷ dị là âm thanh tứ phía dường như đã bị ngăn cách , nàng và đôi nam nữ vừa xuất hiện này càng giống người trong cùng một thế giới hơn.

Trên người đôi nam nữ này tán phát ra một cỗ khí tức nhàn nhạt, khí tức thuộc vè tu tiên giả, nếu như người tu tiên cố ý thu liễm khí tức của bản thân thì người bình thường hoặc người có tu vi thấp hơn đều rất khó có thể nhìn ra thân phận người tu tiên của họ, nhưng nếu như không thu liễm khí tức hoặc cố ý phóng thích khí tức ra bên ngoài thì thậm trí đến người bình thường cũng có thẻ cảm nhận được khí thế trên người của tu tiên giả.

Đôi nam nữ này rất nhanh đã tới vị trí cách Hàn Tuyết Nhu không tới hai mét, sau đó mới dừng bước lại, đồng thời nữ nhân váy đỏ kia lên tiếng trước:

-Thân làm người trong Tiên môn vậy mà lại đi bắt nạt người phàm tục yếu đuối, không thấy mất mặt sao?

Chương 811: Ai giáo huấn ai còn chưa biết đâu

-Đến quán bar mà ăn mặc như thế này, cô không phải là mất mặt nữa mà là có bệnh! – Hàn Tuyết Nhu buồn bực nói, hôm nay tâm tình của nàng không tốt, nữ nhân này lại mặc đúng một thân váy đỏ làm nàng không tự giác được lại nhớ đến Hỏa Mai Khôi đáng ghét kia, cho nên nàng tự nhiên không có hảo cảm với nữ nhân này.

-Ta tới nơi này chỉ là để tìm cô mà thôi. – nữ nhân váy đỏ ngữ khí rất bình tĩnh:

-Hơn nữa chỉ cần không ảnh hưởng đến thuần phong mĩ tục thì ta ăn mặc thế nào là quyền của ta.-Ta muốn đánh ai cũng là quyền của ta! – Hàn Tuyết Nhu khẽ hừ một tiếng.

-Ngươi sai rồi, ngươi không có quyền này đâu. – nữ nhân váy đỏ nhàn nhạt nói:

-Có lẽ ngươi có thể không cần để ý tới pháp luật của thế tục, nhưng Tiên môn có quy tắc của Tiên môn, tùy tiện bắt nạt phàm nhân, ngươi đã vi phạm quy tắc của Tiên môn, nếu như người nào trong Tiên môn cũng nghư ngươi thì thế tục sớm đã đại loạn rồi.

-Cô muốn đánh nhau thì cứ nói thẳng,đừng nhiều lời! – Hàn Tuyết Nhu bực dọc nói.

-Vật họp theo loài, người họp theo nhóm, câu này đúng là không sai. – nữ tử váy đỏ lắc đầu, ngữ khí đầy khinh thường:

-Hàn Tuyết Nhu, cô không hổ là bạn gái của Đường Kim, cậy mình có chút bổn sự đã tự cho mình là thiên hạ vô địch, vậy để ta cho cô một chút giáo huấn, tránh cho cô không biết thế nào là trời cao đất dày.

Vừa dứt lời nữ nhân kia lập tức vung tay lên, một cái tát đánh về phía Hàn Tuyết Nhu.

Bàn tay của nữ tử váy đỏ này khá là trắng, nhưng ngón tay của nàng lại chỉ có da bọc xương, nhìn có chút quỷ dị, thấy bàn tay của nữ tử kia đánh tới, Hàn Tuyết Nhu càng bực mình hơn, nàng hừ lạnh một tiếng:

-Ai giáo huấn ai còn chưa biết đâu!

Hàn Tuyết Nhu không hề tránh, nàng cũng không chịu yếu thế mà đánh ra một chưởng, lúc này nàng đã hiểu nữ tử này cùng với Hỏa Mai Khôi đáng ghét lúc chiều đều giống nhau, kì thực đều đã sớm biết thân phận của nàng, quá nửa là tới để nhằm vào Đường Kim.

-Hàn Tuyết Nhu, lấy thực lực của cô còn chưa có tư cách để giáo huấn ta! – nữ tử váy đỏ khẽ hừ một tiếng, không thèm để ý tới một chưởng của Hàn Tuyết Nhu, bàn tay của ả đột nhiên tăng tốc, trực tiếp hướng thẳng về phía khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Tuyết Nhu:

-Đừng có nghĩ tới chuyện tránh, ta muốn tát ngươi một cái, ngươi tránh không được đâu.

Trong chớp mắt bàn tay như vuốt quỷ của nữ tử kia đã tới rất gần má của Hàn Tuyết Nhu, Hàn Tuyết Nhu thậm chí còn cảm nhận được một cỗ cảm giác như đao cắt gió lạnh dán lên mặt mình, còn một chưởng kia của nàng vẫn còn cách đối phương một đoạn cự li, rõ ràng là nếu cứ tiếp tục như vậy thì nàng khẳng định sẽ không thể đánh trúng đối phương, còn khuôn mặt xinh đẹp của nàng nhất định sẽ phải gặp nạn.

Trên mặt nữ nhân váy đỏ đã xuất hiện một cỗ vui thích kì lạ, dường như tát Hàn Tuyết Nhu một cái sẽ đem lại khoái cảm cho nàng. Còn về nam tử mặc âu phục đi cùng kia thì trong mắt xuất hiện một tia đồng tình, cũng không biết có phải là dung mạo tuyệt mỹ của Hàn Tuyết Nhu làm hắn cảm thấy có chút thương hoa tiếc ngọc không nữa.

Bất luận là nữ tử váy đỏ hay là nam tử mặc đồ âu đều cho rằng Hàn Tuyết Nhu không thể nào tránh thoát được một cái tát này, hơn nữa với nhãn lực của nam tử mặc đồ âu, hắn hoàn toàn có thể nhìn ra được một cái tát này lực đạo cũng không mạnh, nhưng vấn đề là cho dù có mạnh hay không thì đây cũng là một sự xỉ nhục rất lớn.

Nhưng đúng vào lúc này thân thể Hàn Tuyết Nhu đột nhiên dùng một phương thức cực kì khó tin uốn éo vài cái, thân thể vô cùng mềm mại của nàng nhanh chóng uốn thành một tư thế vừa khó tưởng tượng lại vừa vô cùng ưu mỹ, càng khó tưởng tượng hơn là nhờ vào tư thế này mà Hàn Tuyết Nhu đã tránh thoát được một cái tái của nữ tử váy đỏ kia.

Nử tử váy đỏ khẽ ngẩn ra, hiển nhiên là không hề nghĩ tới Hàn Tuyết Nhu sẽ tránh được một chiêu này của nàng, sau đó mới khẽ hừ một tiếng:

-Ngươi ngược lại là chút chút bản lĩnh.

Trong tiếng hừ, nữ nhân kia vừa đánh thêm một cái tát nữa về phái Hàn Tuyết Nhu, một bộ dáng như không tát được Hàn Tuyết Nhu thì quyết không bỏ qua.

Lần này tốc độ của ả càng nhanh hơn, nhưng Hàn Tuyết Nhu vẫn dùng một tư thế không tưởng để tránh thoát.

Trong mắt nam tử mặc đồ âu bỗng nhiên nổi lên một cỗ hỏa diễm khó phát hiện, hai tư thế vừa rồi của Hàn Tuyết Nhu không chỉ khó tưởng tượng, cũng không chỉ vô cùng ưu mỹ mà trong mắt hắn càng là tràn đầy dụ hoặc vô tận.

-Ta xem ngươi lần này còn tránh thế nào? – hai lần liên tiếp thất thủ làm nữ nhân váy đỏ cuối cùng cũng tức giận, ả đường đường có tu vi Trúc Cơ hậu kì mà lại đánh không trúng một người chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ như Hàn Tuyết Nhu, vừa phẫn nộ vừa xấu hổ, ả đột nhiên đánh ra chưởng ảnh đầy trời, đem Hàn Tuyết Nhu vây lại bên trong.

Hàn Tuyết Nhu bị bao vây bên trong chưởng ảnh cũng không chịu ngồi im chờ chết, nàng dùng tốc độ nhanh nhất lắc lư thân thể mềm dẻo của mình, chớp mắt đã biến ra vô số tư thế làm nam tử mặc đồ âu kia được một phen bổ mắt.

-Kỳ Phượng, dừng tay! – nam tử mặc đồ âu đột nhiên hét lớn, bởi vì lúc này hắn đã phát hiện Hàn Tuyết Nhu không thể nào tiếp tục tránh thoát được công kích của nữ tử váy đỏ nữa.

Trên mặt nữ nhân tên Kỳ Phượng kia một lần nữa lại lộ ra khoái ý, ả không hề có ý thu tay lại, lần này ả tin rằng không ai có thể cứu được Hàn Tuyết Nhu, cho dù nam tử bên cạnh mình muốn cứu cũng không kịp.

Bốp!

Một tiếng tát giòn tan truyền vào trong tai của nam tử mặc âu phục, bốn phía đang yên tĩnh phút chốc lại trở nên huyên náo, những âm thanh lúc trước bị hắn vận công chặn lại phút chốc truyền vào trong tai hắn.

Nam tử mặc đồ âu sắc mạt khẽ biến, bởi vì hắn phát hiện, trước mặt mình nhiều thêm hai người, một nam một nữ, nữ tử nhìn như tiên nữ chân chính, xinh đẹp tuyệt trần, khí chất phi phàm, còn nam nhân kia thì cho dù đây là lần đầu gặp người thật nhưng đã không còn xa lại, người này chính là mục tiêu lần này hắn tới Ninh Sơn, Đường Kim.

Lần này trong lòng nam tử mặc đồ âu càng không tự giác được nổi lên một cỗ đố kị, bởi vì Hàn Tuyết Nhu vừa cho hắn cảm giác dụ hoặc cự kì kia lại đang năm trong lồng ngực của Đường Kim.

Còn về Kỳ Phượng, ả đang dùng một bàn tay như vuốt quỷ của mình ôm mặt có chút khó tin nhìn Hàn Tuyết Nhu, vừa rồi rõ ràng là ả đánh Hàn Tuyết Nhu một cái tát, nhưng tại sao ngược lại là chính mình bị ăn tát?

-Đường Kim, là ngươi? – Kỳ Phượng phẫn nộ nhìn Đường Kim, nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Bốp! bốp!

Lại hai cái tát giòn tan vang lên, lần này nam tử mặc âu phục đã nhìn thấy rỏ ràng là Đường Kim bất ngờ xuất thủ tát Kỳ Phượng hai cái.

-Nói thừa, đương nhiên là ta rồi! – Đường Kim đột nhiên xuất hiện trước mặt Kỳ Phượng, một chân hung hăng đạp thẳng vào người ả, Kỳ Phượng kêu lên một tiếng trầm đục rồi bay ngược ra ngoài, rơi cái bụp trước cửa quán bar.

Dường nhưu cùng với lúc đó, Đường Kim một tay ôm Hàn Tuyết Nhu, tay kia ôm Kiều An An, chớp mắt đã ra tới bên ngoài quán bar, sau đó hắn mới nhìn Hàn Tuyết Nhu cười xán lạn:

-Thân ái, xú nữ nhân này giao cho nàng đấy!

Chương 812: Đổi hai người khác tới

Đường Kim bây giờ cũng đang rất buồn bực, lúc trước ăn cơm cùng Kiều An An, nàng nói với hắn Hàn Tuyết Nhu mượn cớ đi bar không an toàn nên muốn nàng đi cùng, tuy rằng ngoài miệng hắn đồng ý, nói đúng là không an toàn thật, nhưng trong lòng hắn lại không cho là như vậy, bởi vì hắn nghĩ Ninh Sơn hiện tại không có ai có thể tạo thành uy hiếp với Hàn Tuyết Nhu.

Nhưng mà vừa rồi lúc hắn đưa Kiều An An tới đây, còn chưa vào đến cửa hắn đã cảm nhận được khí tưc của cao thủ Tiên môn, vừa tiến vào thì hắn đã nhìn thấy nữ nhân kia vậy mà dám tát bạn gái hắn.

Đường Kim nhất thời bạo nộ, trước tiên cứu Hàn Tuyết Nhu ra sau đó không hề do dự mà cho xú nữ nhân kia một cái tát, tiếp theo hắn còn thấy chưa đủ nên mới bồi thêm hai cái nữa, cuối cùng là một cước cực nặng đạp bay nữ nhân kia ra khỏi quán bar.

-Xú nữ nhân, muốn đánh vào mặt ta hả, ngươi lớn lên xấu xí thì cũng thôi đi, muốn ta xấu giống như ngươi sao? – Hàn Tuyết Nhu một cước đạp thẳng vào mặt Kỳ Phượng, sau đó một cước lại một cước, vừa đạp vừa mắng, nàng cũng giống như Đường Kim, đều gọi nữ tử váy đỏ kia là xú nữ nhân:

-Ta ghét nhất là nữ nhân mặc váy đỏ giống như cô!

Hàn Tuyết Nhu hiện tại đúng là đang rất phẫn nộ, tâm tình nàng vô cùng tệ, từ nhỏ tới lớn Hàn Tuyết Nhu vẫn luôn là một nữ tử rất kiêu ngạo, bất luận là ở đâu nàng cũng là tồn tại như công chúa, được vô số người tung hô, cho dù là sau khi tới Ninh Sơn nhị trung thì có gặp phải đối thủ cùng cấp bậc như Tần Thủy Dao nhưng phong thái của nàng cũng không hề kém sắc.

Có thể nói những năm này Hàn Tuyết Nhu kì thực vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, trừ hai năm trước vì muốn lợi dụng Đường Kim đả kích Tần Thủy Dao nên ngược lại mới bị hãm sâu vào lưới tình ra, nàng dường như chưa bao giờ phải chịu thiệt thòi, mà việc trở thành bạn gái của Đường Kim kì thực nàng cũng không thiệt chút nào, cho dù lúc đầu nàng cũng là bị dáng vẻ ngây thơ vô số tội của Đường Kim lừa, nhưng trên thực tế thì nàng rất nhanh đã bị sự cường đại không gì là không thể của Đường Kim chinh phục, trong lòng nàng càng là tự hào về bạn trai Đường Kim của mình.

Nhưng hôm nay chỉ định là một ngày Hàn Tuyết Nhu buồn bực nhất cũng như phải chịu nhiều đả kích nhất, lúc chiều nàng gặp phải một thân lửa đỏ Hỏa Mai Khôi, Hoắc Tâm Mai, lúc đó nàng đã bị đả kích một lần, dung mạo vào vóc dáng của Hoắc Tâm Mai hơn nàng toàn diện làm nàng lần đầu tiên gặp phải cảm giác không thể chiến thắng.

Cũng may là tuy Hoắc Tâm Mai làm Hàn Tuyết Nhu có chút hâm mộ đố kị hận, nhưng cũng chỉ là lúc đua xe bị Hoắc Tâm Mai chơi một vố mà thôi, sau khi Hoắc Tâm Mai rời đi, lại được Đường Kim an ủi một phen, cơn giận của nàng đã nguôi đi rất nhiều, nàng cũng không quá để việc này trong lòng nữa.

Nhưng mà bây giờ lại lòi ra thêm một nữ nhân, nữ nhân này cũng lợi hại hơn nàng, hơn nữa lại cũng mặc váy đỏ, càng điên người hơn là nữ nhân này dám định tát nàng, nếu như bạn trai nàng không đến kịp, có lẽ nàng đã bị tát rồi.

Thế là bây giờ Hàn Tuyết Nhu đã triệt để bạo phát, sư bất mãn và phẫn nộ của nàng đối với hai người Hoắc Tâm Mai và Kỳ Phượng đều được tập trung hết lên người Kỳ Phượng, nàng vừa mắng vừa đạp vào mặt Kỳ Phượng, bộ dáng như hận không thể đem hết bực tức trong lòng phát tiết ra ngoài!

-Dừng tay, mau dừng tay! – thanh âm sốt ruột truyền tới, nam tử mặc âu phục kia cũng vừa đuổi tới.

Chỉ tiếc là Hàn Tuyết Nhu không hề có ý dừng lại, kì thực cho dù bây giờ nàng có dừng lại thì nam tử kia cũng đã hô muộn mất rồi, bởi vì lúc này gương mặt xinh đẹp của Kỳ Phượng đã không còn thấy đâu mà thay vào đó là một bộ mặt bị biến dạng, từ mỹ nữ biến thành xú nữ chân chính.

-Cút ra, nếu không đến cả ngươi ta cũng đánh! – Đường Kim trừng mắt nhìn nam tử kia, có chút không kiên nhẫn nói.

-Đường Kim, ta là Hoa Thanh Sơn của Cửu Hoa Môn, phụng mệnh của Tiên môn trưởng lão hội tới đây ghi danh đăng kí cho Đường Môn, chỉ có sau khi đăng kí thì Đường Môn mới chính thức trở thành môn phái Tiên môn. – nam tử mặc âu phục rất nhanh đã đem thân phận và lai lịch của mình báo ra, đồng thời còn nói cả nguyên nhân tới đây, chỉ là lúc nói chuyện ánh mắt hắn nhìn Đường Kim không tự giác được lập lòe vài tia đố kị.

Trước khi tới đây Hoa Thanh Sơn cũng đã nghe qua Đường Kim rất có duyên với nữ nhân, lúc đó hắn còn không cho là đúng, nữ nhân phổ thông trong thế tục thì có thể đẹp thế nào chứ?

Nhưng mà sau khi hắn nhìn thấy Hàn Tuyết Nhu thì hắn đã bắt đầu cảm thấy vẻ đẹp của nàng hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn, đặc biệt là sau khi nàng dùng mấy chiêu thức vô cùng dụ hoặc kia, càng làm cho hắn có xung động muốn đem nàng chiếm làm của riêng!

Nhưng bây giờ lúc lúc hắn gặp Đường Kim thì hắn mới phát hiện ra Đường Kim ngoài Hàn Tuyết Nhu ra thì hắn còn có một tiên nữ chân chính, đây đúng thật là éo có thiên lý, đồng dạng là người trong Tiên môn, cách biệt tại sao lại lớn như thế a?

-Mau cút về nói với trưởng lão hội, đổi hai người khác tới đi! – Đường Kim nhìn Hoa Thanh Sơn, biểu tình vẫn rất không có kiên nhẫn.

-Cái gì? – Hàn Tuyết Nhu sửng sốt một hồi, giống như hắn vừa nghe được một chuyện không thể tưởng tượng nổi.

-Tai của ngươi có vấn đề à? Ta bảo ngươi lập tức cút, bất kể là trưởng lão hội tìm ta có việc gì, đều đổi hai người mới cho ta, ta nhìn hai người các ngươi không vừa mắt, không có tâm tình bàn bất cứ chuyện gì với các ngươi! – Đường Kim thiếu kiên nhẫn nói:

-Ngươi muốn tự mình cút hay là để ta đánh ngươi một trận rồi ném ra khỏi Ninh Sơn?

-Đường Kim, ta đã nói rồi, ta phụng mệnh trưởng lão hội tới! – Hoa Thanh Sơn trầm giọng nói.

-Ngươi phụng mệnh ai thì liên quan mịa gì đến ta, túm lại là mau cút đi! – Đường Kim giục.

-Thuận tiện đem cả xú nữ nhân kia cùng cút về đi, ta nhìn ả thấy ngứa mắt! – thanh âm của Hàn Tuyết Nhu đồng thời vang lên, lúc này nàng cuối cùng cũng đã trút hết giận, chỉ là Kỳ Phượng kia không biết đã hôn mê từ lúc nào.

-Thân ái, nàng nhanh như thế đã chơi đủ rồi sao? – Đường Kim có chút kinh ngạc nhìn Hàn Tuyết Nhu.

-Tạm đủ rồi, đá người khác cũng chẳng có gì vui, nhất là đá xú nữ nhân! – tâm tình của Hàn Tuyết Nhu đã tốt hơn rất nhiều, nàng cười tít mắt tới bên cạnh Đường Kim, thân mật ôm lấy một cánh tay của hắn đồng thời còn khẽ thì thầm vào tai hắn:

-Sau này ta lại đi đá Hỏa Mai Khôi đáng ghét kia.

-Ờ, vậy được. – Đường Kim thuận tay ôm lấy vòng eo mềm mại của Hàn Tuyết Nhu, quay sang nhìn Hoa Thanh Sơn, lười biếng nói:

-Ngươi nghe thấy chưa? Mua đem theo xú nữ nhân này cút khỏi Ninh Sơn, trở về nói với trưởng lão hội là ta không muốn gặp lại hai ngươi nữa!

-Đường Kim, ta hết lần này tới lần khác nhẫn nhịn ngươi, ngươi thực sự cho rằng là ta sợ ngươi sao? – Hoa Thanh Sơn lạnh lùng nhìn Đường Kim, trên người tán phát ra một cỗ khí thế cường đại:

-Ngươi tốt nhất đừng ép ta động thủ!

-Ta không cần ngươi sợ ta, ta chỉ cần ngươi cút! – Đường Kim rất thiếu kiên nhẫn, vừa dứt lời liền lập tức vỗ ra một chưởng.

Chương 813: Sau này biết sống sao?

Đường Kim ra tay rất đột ngột, cũng vô cùng nhanh, đáng thương cho tên gia hỏa Hoa Thanh Sơn vẫn còn đang tính sẽ giáo huấn cho Đường Kim một trận, thế nào cũng không ngờ tới Đường Kim ngược lại lại động thủ trước.

Hoa Thanh Sơn đồng dạng cũng có tu vi Trúc Cơ hậu kì, hai người lần này được trưởng lão hội phái tới tu vi cũng không phải là đặc biệt xuất chúng, cho dù Hoa Thanh Sơn có chuẩn bị trước thì cũng không thể nào là đối thủ của Đường Kim, càng đừng nói tới tình huống hắn hoàn toàn không có chút đề phòng.

Ngay lập tức Hoa Thanh Sơn đã dẫm vào vết xe đổ của Kỳ Phượng, bị một chưởng của Đường Kim đánh bay.

-Ựa! – Hoa Thanh Sơn đau đớn rên lên một tiếng rồi rơi xuống đất nhưng thân thể của hắn vẫn cố miễn cưỡng đứng vững, sau đó mới dùng ánh mắt phi thường phẫn nộ nhìn Đường Kim:

-Đường Kim, ngươi muốn chống lại trưởng lão hội…

-Nhiều lời! – Đường Kim lại đánh ra một chưởng nữa, trực tiếp đánh trúng giữa ngực Hoa Thanh Sơn.

-Ưạ… phụt! – Hàn Tuyết Nhu kêu lên một tiếng trầm đục, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, sau đó thân thể ngã ngửa ra sau, trực tiếp hôn mê.

Đường Kim mỗi tay một người, đem Hoa Thanh Sơn và Kỳ Phượng nhấc lên sau đó đột nhiên biến mất, trực tiếp đem chúng ném trong khu rừng cách Đường Môn không xa, một giây sau Đường Kim lại trở về quán bar Mộng Huyễn.

-Thân ái, bây giờ chúng ta vào trong chơi đi. – Đường Kim lại ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Hàn Tuyết Nhu, mặt tươi cười như chưa có chuyện gì từng phát sinh:

-Bên trong có không ít người đang nhảy múa, thân ái, hay là nàng múa một điệu cho ta xem đi?

-Sao cơ? Chàng để ta múa như vậy trước mặt bao nhiêu người? – Hàn Tuyết Nhu có chút không vui.

-Ờ, đợi chúng ta về nhà rồi múa cũng được. – Đường Kim đáp.

-Không múa nữa, không có tâm tình, hôm nay ta liên tiếp bị bắt nạt hai lần rồi. – Hàn Tuyết Nhu khẽ cong môi, bộ dáng rất kiên quyết:

-Ta quyết định rồi, ta phải vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh luyện công!

Ờ ẩ ề-Ờ, được, vài ngày nữa ta sẽ đưa nàng vào. – Đường Kim ngẩn ra sau đó liền một lời đáp ứng.

-Ta muốn vào ngay bây giờ. – Hàn Tuyết Nhu nói.

-Bây giờ? – Đường Kim nhất thời có chút buồn bực:

-Thân ái à, không cần phải gấp như vậy chứ?

-Ta không muốn bị người ta khi dễ nữa! – Hàn Tuyết Nhu kiên quyết:

-Ta muốn lập tức đi luyện công.

-Cái đó, thân ái à, nàng không đi học nữa sao? – Đường Kim không phải là không muốn Hàn Tuyết Nhu đi vào tu luyện, nhưng mà hiện tại hắn thực sự không muốn nàng đi vào a, ít nhất cũng phải qua tối nay đã chứ?

-Dù sao thì chương thì năm ngoái ta cũng đã học hết chương trình rồi, năm cuối này chỉ là ôn lại những gì đã học thôi, ta bây giờ dù có trực tiếp đi thi đại học cũng có thể đỗ vào bất kì trường nào mình muốn, học hay không cũng chẳng quan trọng nữa, trước tiên ta muốn ở trong Thiên Đạo Tiên Cảnh tu luyện một đoạn thời gian, trước khi thi đại học một tháng lại xuất quan là được. – tuy rằng đây là quyết định lâm thời của Hàn Tuyết Nhu nhưng hiển nhiên cũng không phải là do nhất thời xung động mà đã có một kế hoạch sơ bộ.

-Vậy cũng có thể để ngày mai hãy vào a. – Đường Kim vẫn cố tiến hành những nỗ lực cuối cùng, tối nay thịt hai nàng hắn vẫn chưa kịp ăn, không thể để sôi hỏng bỏng không nhưthế được.

-Ta không thích dây dưa lề mề! – Hàn Tuyết Nhu khẽ liếc Đường Kim một cái đầy vũ mị:

-Đại sắc lang, đợi ta ra ngoài sẽ múa cho chàng xem!

Hàn Tuyết Nhu hiển nhiên là biết Đường Kim đang muốn gì, bất quá cũng chính vì biết nên nàng mới cố ý làm thế để cho hắn thèm. Không đợi Đường Kim kịp trả lời, tròng mắt nàng khẽ đảo một cái, nàng nhanh chóng nói:

-Này, ta cũng không phải chỉ là vì muốn tìm nữ nhân Hoắc Tâm Mai đáng ghét kia báo thù, bây giờ để ta vào trong cũng là tốt cho chàng, trưởng lão hội muốn tới tìm phiền phức, cũng không biết là tại sao họ đều nghĩ ta dễ bắt nạt nên mới nhằm vào ta, ta vẫn là nên chuyên tâm tu luyện để giảm gánh nặng cho chàng.

-Thân ái à, bất luận là lúc nào nàng cũng không phải là gánh nặng của ta! – Đường Kim vội vàng nói.

-Này, không cần phải nịnh ta nữa, cho dù ta có là gánh nặng của chàng thì ta vẫn sẽ bám lấy chàng! – Hàn Tuyết Nhu khẽ hừ một tiếng:

-Tóm lại là ta muốn vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh ngay bây giờ, phải rồi, An An tỷ, tỷ cũng vào cùng với ta đi, chúng ta thực sự cần phải hảo hảo luyện công, nếu không sẽ bị người bắt nạt đấy.

-Chồng, tiểu Nhu nói đúng đấy, hai người vừa rồi rõ ràng là lai giả bất thiện, bọn họ hiển nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, ta tin chàng có thể bảo vệ chúng ta, nhưng chúng ta cũng muốn có năng lực tự bảo vệ mình, như vậy thì chàng sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều. – Kiều An An cũng đã đại khái minh bạch một chút, nàng gật đầu đồng ý với Hàn Tuyết Nhu.

Lần này thì Đường Kim triệt để buồn cmn bực rồi, lần này đến thịt tiên nữ cũng không được ăn nữa.

-Đều tại trưởng lão hội rắm chó kia! – trong lòng Đường Kim thầm mắng một câu, nếu như không phải trưởng lão hội phái một đôi ngu ngốc kia xuất hiện, nếu không phải nữ nhân ngu ngốc kia bắt nạt Hàn Tuyết Nhu thì làm sao bạn gái xinh đẹp của hắn lại bị kích thích đến độ muốn đi luyện công ngay lập tức chứ?

Hàn Tuyết Nhu tâm ý đã định, Đường Kim cũng chỉ có thể đưa nàng vào bên trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, Kiều An An tự nhiên là cũng theo vào, bởi vì có Vân Vũ Tuyết ở bên trong cho nên việc tu luyện của hai nàng cũng không cần Đường Kim phải quản, chỉ là kể từ bây giờ hắn đã bắt đầu ghi hận trưởng lão hội.

-Nam nhân đúng là số khổ, khó khăn lắm ta mới tán được vài nàng, bây giờ các nàng đều đã chạy tới một thế giới khác! – Đường Kim vừa cảm khái vừa rời khỏi Thiên Đạo Tiên Cảnh, xuất hiện lại tại quán bar Mộng Huyễn, lúc này trên tay hắn đang ôm một chú chó, chính là Đường Đường.

-Đường Kim, cậu ở đâu? Cậu nhìn thấy Hàn Tuyết Nhu không? – một thanh âm có chút sốt rột truyền tới.

Đường Kim vừa quay đầu liền nhìn thấy ba người Đặng Bình Bình, các nàng căn bản là không biết vừa rồi Hàn Tuyết Nhu vừa đánh nhau với người ta, chỉ là đang chơi vui vẻ thì đột nhiên không thấy Hàn Tuyết Nhu đâu nên mới lo lắng.

-Nàng có việc gấp phải đi trước, ờ, nàng bảo ta đưa Đường Đường cho các người. – Đường Kim lập tức đưa chó cho Đặng Bình Bình:

-Đợi lát nữa các cô tự mình về trường nhé, ta đi trước đây!

Dứt lời Đường Kim liền quay người rời đi, tối nay đúng là một buổi tối bi kịch của hắn.

-Hôm nay mọi việc đều không thuận lợi, về nhà ngủ một giấc vậy – Đường Kim buồn bực thì thào một câu rồi lập tức thuấn di về kí túc của mình, trực tiếp nằm ngửa ra giường ngủ luôn.

Ngày hôm đó đúng là mọi chuyện không thuận lợi với Đường Kim, đến cả buổi tối Đường Kim cũng không được ngon giấc, nửa mê nửa tỉnh qua hết già nửa đêm thì cuối cùng hắn cũng không ngủ được nữa, ngáp dài một cái, Đường Kim từ trên giường bật dậy.

Nhìn thời gian, Đường Kim phát hiện bây giờ vừa đúng 5 giờ sáng, hắn không nhịn được lẩm bẩm:

-Còn sớm như vậy, làm gì đây nhỉ?

Bên ngoài vẫn tối đen, trời còn chưa hửng sáng, Đường Kim bắt đầu cảm giác cuộc sống của mình bắt đầu đi vào một phiến hắc ám:

-Oánh Oánh bảo bối vẫn còn đang luyện công ở bên trong, Tuyết Nhu, Thất tiên nữ cũng vào trong cả rồi, từ hôm nay lại còn phải bắt đầu học tiếng Anh, sau này ta biết sống thế nào đây?

Học tiếng anh?

Hai mắt Đường Kim đột nhiên phát sáng, có việc để làm rồi, trước tiên qua chào hỏi mỹ nữ lão sư cái đã.

Nghĩ là làm, Đường Kim lập tức thuấn di một cái, trực tiếp xuất hiện trong căn phòng bên cạnh.

Chương 814: Ta rất muốn học phụ đạo

Đường Kim không có trực tiếp xuất hiện trong phòng ngủ của Tô Vân Phi mà trước tiên đứng ở cửa, không một tiếng động đem cửa mở ra, sau đó mới trực tiếp thuấn di vào trong phòng ngủ của nàng, trước tiên là khẽ đem cửa phòng ngủ mở ra rồi mới từ từ đến bên giường nàng.

-Bộ dáng lúc ngủ của Tô lão sư cũng thật là xinh đẹp. – Đường Kim đứng ở bên giường nàng, trong lòng tự thì thầm.

Thực ra tư thế ngủ của nàng cũng không nhã quan mấy, cũng không biết có phải là do cửa sổ của căn phòng này đóng quá chặt nên gió không vào được làm nàng cảm thấy nóng hay không, tóm lạ là nàng vừa ôm chăn vừa đem nửa phần thân thể của mình đè lên chăn, tuy rằng có mặc đồ ngủ nhưng một nửa cặp đùi non trắng toát của nàng vẫn lộ ra ngoài, áo ngủ có chút xộc xệch cũng làm một phần bờ mông tuyết trắng của nàng bị lộ ra ngoài không khí, nhìn khá là dụ hoặc, thậm trí làm Đường Kim nhớ tới hai năm trước lúc hắn dùng tay ấn vào nơi đó.

Thưởng thức vẻ đẹp lúc ngủ của nàng một lúc, Đường Kim liền trực tiếp ngồi xuống mép giường, sau đó mới dùng một loại ngữ khí có chút cổ quái hô lên:

-Tô lão sư, mau tỉnh a…

Thật ra Tô Vân Phi thông thường mỗi ngày đều khoảng 5 giờ sẽ thức dậy, mọi ngày lúc này nàng cũng đã gần tỉnh rồi, Đường Kim vừa hô một cái thì nàng lập tức mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, sau đó mới nhìn thấy bên cạnh giường mình có một cái bóng màu đen.

-A! – Tô Vân Phi sợ hãi thét lên một tiếng, sau đó vội vàng bật dậy, nàng bị dọa cho hoàn toàn thanh tỉnh.

-Ngươi là ai? – Tô Vân Phi vô thức lùi sau vài bước đồng thời nhanh chóng bật đèn lên, sau đó mới ngẩn ra:

-Đường Kim?

Vô thức thở phào một hơi, Tô Vân Phi tiếp tục hỏi:

-Đường Kim, sao em lại ở đây? Em vào bằng cách nào?

-Tô lão sư, ta vừa mới thức dậy, phát hiện cửa nhà cô không đóng cho nên mới tiến vào. – Đường Kim làm bộ vô tội, cuối cùng còn làm bộ có lòng tốt:

-Tô lão sư, không phải ta nói chô, cô cũng không còn nhỏ nữa, sao lại không cẩn thận như thế? Đi ngủ không đóng cửa, cửa ngoài không đóng thì thôi, đến cả cửa phòng ngủ cũng không đóng, cái này là không nên a, cũng may là được ta phát hiện, nếu không bị người xấu lẻn vào thì phải làm thế nào?

Tô Vân Phi bị Đường Kim nói như thế thì ngẩn ra, nhất thời chỉ cảm thấy mê mang, nhìn cánh cửa phòng ngủ đang mở lớn, nàng nhất thời có chút hoài nghi, mình lẽ nào thực sự quên đóng cửa sao? nhưng không đúng a, nàng nhớ là trước khi đi ngủ đều đóng hết cửa rồi mà, nhưng nếu nàng đóng cửa rồi thì Đường Kim vào bằng cách nào?

-Tô lão sư, tuy rằng trường ta trị an rất tốt, nhưng cô cũng không được bất cẩn như thế a, cô xem, may mà người tiến vào là ta, nếu để người khác tiến vào thì họ đã chiếm tiện nghi của cô rồi. – Đường Kim vừa nói vừa vươn tay tới trước ngực Tô Vân Phi:

-Nhìn áo ngủ của cô đều hở hết ra rồi này, ta nhìn thấy cũng không sao nhưng người khác nhìn thấy sẽ không tốt đâu.

Tô Vân Phi khẽ cúi đầu nhìn một cái liền phát hiện bộ ngực phong mãn của mình đã bị lộ ra hơn một nửa, nàng vội vàng che lại nhưng Đường Kim còn nhanh tay hơn nàng, hắn kéo áo ngủ của nàng đem chỗ ở ra che lại.

Nhất thời Tô Vân Phi chỉ biết chừng mắt há mồm, học sinh cực phẩm nàng càng ngày càng quá phận, nhìn thấy chỗ không nên nhìn, chiếm tiện nghi của nàng còn giả vờ làm người tốt, cuối cùng còn nói để hắn nhìn cũng không sao, tại sao hắn nhìn lại không sao chứ?

-Cái này, Đường Kim, em…em ra ngoài trước đi. – Tô Vân Phi cuối cùng cũng miễn cưỡng trấn tĩnh lại, tuy rằng mọi việc có chút kì quái nhưng nàng thấy tốt nhất vẫn là đuổi Đường Kim ra ngoài trước rồi nói tiếp.

-Tô lão sư, thực ra ta tới để học tiếng Anh. – Đường Kim nghiêm trang nói.

-Cái đó, tám giờ em quay lại đi. – Tô Vân Phi có chút bất an, mới sáng sớm mà Đường Kim không biết làm cách nào đã mò được vào phòng ngủ của nàng, đây tuyệt đối không phải là dấu hiệu tốt.

-Tô lão sư, ta vốn định tám giờ mới tới, nhưng tối qua ta đã nghiêm túc suy nghĩ cả buổi tối, sau đó cũng đã tìm kiếm rất nhiều tư liệu, hỏi qua không ít chuyên gia, cuối cùng ta cũng biết làm thế nào để học tốt tiếng anh. – Đường Kim bày ra một bộ dáng vô cùng nghiêm túc:

-Có một nam nhân vĩ đại nói với ta rằng, muốn học tốt tiếng anh thì nhất định phải làm được một chuyện!

-Chuyện.. chuyện gì? – Tô Vân Phi nhất thời cũng có chút hiểu kì.

-Muốn học tiếng Anh, trước tiên phải ngủ cùng lão sư. – Đường Kim nghiêm trang nói:

-Cũng chính là nói, ta muốn học được tiếng anh thì trước tiên phải ngủ cùng mỹ nữ lão sư…

-Em nói linh tinh gì đấy? – Tô Vân Phi không nhịn được nữa lập tức ngắt lời Đường Kim:

-Bạn Đường Kim, em nghe được mấy thứ linh tinh này từ chỗ nào? Thôi đi, trước tiên mớikhông nói cái này nữa, em mau ra ngoài để ta còn mặc đồ.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Vân Phi nóng ran lên, Đường Kim này không chỉ trêu ghẹo nàng một lần, đến cả nụ hôn đầu của nàng cũng bị hắn cướp đi, bây giờ hắn lại nói những lời này, nàng thực sự có chút sợ tên gia hỏa này sẽ thực sự làm ra chuyện gì quá phận.

-Ách, cái đó Tô lão sư, cô đừng hiểu lầm. – Đường Kim làm bộ ngây thơ vô tội:

-thực ra ta cũng không có ý gì, ta chỉ nghĩ là mình thực sự không có năng khiếu học tiếng anh, nếu như chúng ta cùng ngủ một chút, nói không chừng thiên phú của cô sẽ truyền qua người ta một ít, còn có, cô yên tâm đi, ta sẽ không chiếm tiện nghi của cô đâu, chúng ta chỉ giả vờ ngủ một lát, ờ… giống như thế này…

Nói tới đây Đường Kim liền đột nhiên nằm xuống bên cạnh Tô Vân Phi, sau đó tiếp tục nói:

-Tô lão sư, cô xem, chỉ thế này mà thôi, thế này thực ra cũng chẳng có gì to tát, lúc ta đóng giả bạn trai cô, việc thân mật hơn chúng ta cũng đã làm qua…

-Đừng nói nữa! – Tô Vân Phi tức giận không thôi:

-Đường Kim, ta là cô giáo của em đó!

-Tô lão sư, ta biết a, nếu cô không phải lão sư ,ta có ngủ với cô cũng không có tác dụng a. – Đường Kim làm bộ vô tội nói, cuối cùng còn bổ sung một câu:

-Tô lão sư, cô cũng ngủ đi a, cô yên tâm, ai ngủ phần của người đấy, nước sông không phạm nước giếng!

-Đường Kim, em không muốn học phụ đạo tiếng anh có phải không? – Tô Vân Phi hít một hơi thật sâu để làm bản thân bình tĩnh hơn một chút rồi mới nói.

-Sao lại thế được ? ta rất muốn học phụ đạo a. – Đường Kim lập tức phủ nhận:

-Chỉ là Tô lão sư, chỉ cần ta vừa nghĩ tới cô vất vả dạy cho ta như thế mà ta lại không học được chút nào, trong lòng ta liền cảm thấy có lỗi với cô, cho nên ta nhất định phải mượn chút thiên phú của cô, như vậy sẽ không làm cô phải thất vọng nữa.

-Được, ta cứ coi như em rất muốn học,nhưng bây giờ ta không muốn dạy cho em nữa, từ hôm nay trở đi em thích học thì học, thích nghỉ thì nghỉ, ta sẽ không quản em nữa! – Tô Vân Phi nhanh chóng nói, trong lòng vẫn còn chút tức giận, tên học sinh vô lại này, không muốn học tiếng Anh thì thôi đi, vậy mà lại dùng chiêu thức lầy lội như vậy để đối phó với nàng.

Chương 815: Ta thực sự sẽ không trách cô

-Tô lão sư, cô đây là không giữ chữ tín a? – Đường Kim giả bộ buồn bực:

-Cô rõ ràng đã đáp ứng sẽ dạy kèm cho ta, bây giờ sao lại nói lời không giữ lời?

Tô Vân Phi nhất thời có chút khó xử, nửa ngày đều nói không nên lời, đây là loại người gì a? rõ ràng chính mình không thích học tiếng anh mà cứ phải giả vờ thành giữ chữ tín, dùng phương pháp bỉ ổi kia để ép nàng nhượng bộ, bây giờ ngược lại lại thành nàng không giữ chữ tín?

-Được rồi, Tô lão sư, học trò tốt như ta sẽ không để lão sư phải khó xử, cho dù cô không giữ lời thì ta cũng sẽ không trách cô. – Đường Kim từ trên giường ngồi dậy:

-Không sao cả, không học thì không học.

Từ trên giường bật lên một phát, Đường Kim đứng bên cạnh giường nhìn Tô Vân Phi:

-Tô lão sư, cô không cần phải cảm thấy có lỗi với ta, ta thực sẽ sẽ không trách cô đâu, còn có, tuy rằng lần này cô không chịu giúp ta nhưng sau này bất luận cô gặp phải chuyện gì, chỉ cần gọi điện cho ta, ta nhất định sẽ giúp cô.Tô Vân Phi trừng mắt nhìn Đường Kim, lần đầu tiên nàng có xung động muốn phạt Đường Kim.

-Cái đó, Tô lão sư, ta không làm phiền cô nghỉ ngơi nữa, lần sau nhớ đóng cửa trước khi ngủ nha, không phải nam nhân nào cũng chính trực thiện lương như ta đâu. – Đường Kim nói xong liền nhanh chóng rời đi, vài giây sau Tô Vân Phi đã nghe thấy tiếng đóng cửa cái sập truyền tới.

Tô Vân Phi vội vàng rời giường, cởi áo ngủ ra, nhưng đúng vào lúc nàng mặc đồ lót thì trước cửa lại truyền tới một âm thanh:

-Tô lão sư, cô thực sự quá bất cẩn, có tiếng đóng cửa không có nghĩa là ta đã ra ngoài…ách, cái đó, ta thực sự cái gì cũng không thấy, cô tiếp tục mặc quần áo đi, ta đi đây!

Đáng thương cho Tô Vân Phi vẫn còn đang đơ ra đó, lần này nàng đã hoàn toàn tan vỡ.

Mãi đến khi tiếng đóng cửa lại lần nữa truyền tới nàng mới thanh tỉnh một chút, nhanh chóng mặc lại quần áo rồi chạy ra khỏi phòng ngủ, đóng hết các cửa từ trong ra ngoài, sau đó mới quay về phòng ngủ, đóng cửa lại cầm gối lên bụp bụp bụp đập loạn xạ, sáng hôm nay nàng thực sự đã bị Đường Kim hành hạ rất thảm!

Ngược lại là Đường Kim lúc này đang tủm tỉm cười, cuối cùng cũng giải quyết được vấn đề học phụ đạo, tuy rằng chữ tín rất quan trọng, nhưng việc mình không thích làm mà cứ cố ép bản thân phải làm thì không phải là tự ngược sao?

Ngẫu nhiên học hành hay đọc sách một chút thì còn được, nếu như bắt hắn trong suốt ba tháng chỉ có học tiếng anh không thì tuyệt đối sẽ chết người a! mỹ nữ lão sư cứ ép hắn học, hắn cũng chỉ có thể dùng chiêu thức lầy lội kia để làm cho nàng không dám tìm hắn nữa thôi.

Chỉ có điều đáng tiếc duy nhất đó là thực ra hắn càng hi vọng mỹ nữ lão sư có thể ngủ cùng hắn, nếu như nàng nguyện ý làm như vậy thì hắn cũng không ngại ngẫu nhiên học vài câu tiếng anh.

-dáng người của Tô lão sư cũng không tệ, ít nhất là cỡ C. – Đường Kim tự lẩm bẩm một mình, vừa rồi hắn đã nhìn thấy rõ ràng, nàng đúng là đã rất thành thục rồi, chỉ thiếu chút nữa là có thể so được với Diệp Tử Vận.

Vừa nghĩ tới hình ảnh mát mẻ lúc nãy của Tô Vân Phi, trong lòng Đường Kim lại khẽ nổi lên một cỗ hỏa diễm, hắn thuấn di một cái tới phòng ngủ của Diệp Tử Vận, lật chăn lên, cởi áo ngủ của nàng ra.

-Ờ, vẫn là của Tử Vận lớn hơn một chút. – Đường Kim lẩm bẩm một câu rồi cúi xuống ngậm lấy một hạt anh đào.

-Chồng…ưm… - Diệp Tử Vận lập tức tỉnh lại, nàng bắt đầu nhiệt tình đáp trả hắn.

Hơn 9 giờ sáng, trên giường của Diệp Tử Vận chiến đấu sớm đã kết thúc, chỉ là hai người vẫn chưa tách nhau ra.

-Hôm nay nàng có bận không? – Đường Kim vừa dùng tay xoa nắn một bên ngực của Diệp Tử Vận vừa chậm rãi hỏi.

-Chồng, bây giờ ngày nào ta cũng rất bận, bất quá nếu như chàng thực sự cần ta ở bên cạnh thì ta cũng có thể ở bên chàng. – Diệp Tử Vận ôn nhu nói, trong số các chỉ thị của Tiêu Đại Nhi dành cho nàng thì thỏa mãn nhu cầu của Đường Kim luôn là nhiệm vụ hàng đầu, bất tri bất giác sâu trong lòng nàng cũng đã bắt đầu có suy nghĩ như vậy.

-Không phải là muốn nàng bồi tiếp ta, mà là ta nghĩ nên để cho nàng có một chút năng lực tự bảo vệ mình. – Đường Kim làm động tác như ảo thuật biến ra một quyển sách, chính là Thiên Đạo Kinh Luyện Khí thiên, đưa cho Diệp Tử Vận:

-Như vậy đi, trước tiên nàng thử đọc quyển sách này, đem nội dung bên trong đều học thuộc, buổi tối ta sẽ cho nàng phục dụng một số đan dược, những ngày này ta sẽ cho nàng trở thành tu tiên giả.

Cho dù trong lòng Đường Kim thì Diệp Tử Vận không thể nào có địa vị bằng Hàn Tuyết Nhu các nàng, nhưng dù sao đi nữa nàng cũng là nữ nhân của hắn, hơn nữa nói thật lòng thì hắn bây giờ cũng khá thích nàng, thân thể của nàng luôn đem cho hắn niềm vui thú rất lớn, sự ôn thuận của nàng cũng cho hắn một cảm giác là bất luận thế nào hắn cũng không hi vọng nàng gặp nguy hiểm.

Chỉ là tối qua Diệp Tử Vận gặp phải đe dọa, còn bị bom tập kích, còn có Tiên môn trưởng lão hội cũng đã bắt đầu gây phiền toái cho hắn, điều này làm hắn bắt đầu ý thức được nhất định phải để cho Diệp Tử Vận có chút năng lực tự bảo, lúc trước Khả Ái Lanh Lợi vẫn còn ở đây thì hắn không có lo lắng như thế, nhưng bây giờ cả cái biệt thự này không có lấy một người tu tiên, một khi có cường địch tập kích nhất định sẽ là một tràng tai nạn.

-Ừm, cảm ơn chàng. – điện thoại nhận lấy Thiên Đạo Kinh, ngữ khí vô cùng vui vẻ, cho dù lúc trước nàng chỉ là nữ nhân bình thường, nhưng nàng đối với chuyện của tu tiên giả cũng được biết không ít, có thể trở thành tu tiên giả, bước vào Tiên môn luôn là ước mơ tha thiết của nàng.

-Ừ, nàng nghỉ ngơi một chút đi, ta đi chuẩn bị đan dược. – Đường Kim có chút lưu luyến buông thân thể phong nhuận của Diệp Tử Vận ra, bắt đầu mặc đồ rời giường.

Rất nhanh Đường Kim đã xuất hiện ở trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, nhưng mà đan dược hắn muốn chuẩn bị lại không phải là chuẩn bị cho Diệp Tử Vận, Luyện Thể Đan và Tôi Cốt Đan mà Diệp Tử Vận cần sớm đã chuẩn bị đầy đủ, lần này là hắn chuẩn bị đan dược cho chính mình, hắn cũng cần đề thăng thực lực của bản thân một chút.

Chỉ là hiện tại Thiên Đạo Đan có chút cung không đủ cầu, hắn có năng lực thuấn di, tu vi thấp một chút cũng không sao, quan trọng là trước tiên phải để cho Tống Oánh, Ninh Tâm Tĩnh các nàng đề thăng thực lực, hắn bây giờ chỉ có thể tạm thời không dùng Thiên Đạo Đan. Cũng may mà đoạn thời gian này Vân Vũ Tuyết cũng không hề nhàn dỗi, nàng đã luyện chế ra một loại đan dược gọi là Bổ Khí Đan, loại đan dược này dễ luyện chế, chỉ là luyện chế nó có chút lãng phí vì nó cần dược liệu cao cấp nhưng công lực gia tăng khi phục dụng một viên đan dược lại có hạn.

Đối với Đường Kim mà nói thì loại Bổ Khí Đan này lại vừa hay lại phù hợp với hắn, hắn có thể mỗi tối dùng một viên ở thế giới bên ngoài tu luyện, theo kế hoạch của hắn thì trước tiên dùng Bổ Khí Đan tu luyện tới Trúc Cơ điên phong, sau đólại phục dụng trung cấp Thiên Đạo Đan để trùng khích Kim Đan kỳ, như thế sẽ không có vấn đề gì.

Đường Kim chỉ ở lại trong Thiên Đạo Tiên Cảnh vài tiếng đồng hồ, cùng Vân Vũ Tuyết bàn bạc một số việc, chủ yếu là kế hoạch luyện đan, đợi hắn rời khỏi Thiên Đạo Tiên Cảnh thì ở thế giới bên ngoài đã là buổi trưa.

-Xảy ra chuyện lớn rồi, xảy ra chuyện lớn rồi, đại sắc lang Đường Kim chạy đi đâu rồi… - chuông điện thoại đột nhiên vang lên, nghe thấy âm thanh này Đường Kim lại có chút buồn bực, tiểu nha đầu kia lại đổi nhạc chuông của hắn rồi!

-Này, tiểu nha đầu, cô làm gì thế? – Đường Kim nhấc máy:

-Sao lại đổi tiếng chuông của ta thành cái gì thế này?

-Đại sắc lang, mau tới đi, xảy ra chuyện lớn rồi, ta phát hiện ra một siêu cấp đại bí mật! – bên kia truyền tới tiếng reo hò của Hiểu Hiểu, nàng dường như đang rất hưng phấn.

Chương 816: Thiên Đạo Kinh nhất định có vấn đề

Đường Kim cúp máy, thuấn di một cái tới bên trong thế giới khoa huyễn của Hiểu Hiểu, thấy nàng vẫn đang ngồi trên xe lăn.

-Tiểu nha đầu, siêu cấp đại bí mật gì cơ? – Đường Kim có chút khó hiểu hỏi.

-Trước tiên ta hỏi ngươi một chuyện, bản Thiên Đạo Kinh ngươi đưa cho ta có phả là không đầy đủ không? – Hiểu Hiểu khá hưng phấn nhìn Đường Kim, cặp mắt xinh đẹp không ngừng lóe sáng, tràn đầy hi vọng và kích động.

-Đúng là chưa đủ, chỉ là một bộ phận mà thôi, phía sau vẫn còn rất nhiều, sao thế? – Đường Kim có chút khó hiểu, Thiên Đạo Kinh này lẽ nào còn có bí mật gì sao? Nhưng hắn đã ở trong Thiên Đạo Tiên Cảnh tận hai năm cũng không phát hiện ra bí mật gì a.

-Ngươi mau đưa nội dung phía sau cho ta, mau! – Hiểu Hiểu có chút gấp gáp giục.

Tuy rằng Đường Kim vẫn cảm thấy không hiểu lắm nhưng hắn cũng không hỏi nhiều mà trực tiếp đưa một bản coppy hoàn chỉnh của Thiên Đạo Kinh cho Hiểu Hiểu. Thực ra thì hắn đã sớm photo ra nhiều bản Thiên Đạo Kinh ném vào trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, tùy thời đều có thể đưa cho người khác, cho dù lúc vừa mới vừa Thiên Đạo Tiên Cảnh, hắn nghĩ Thiên Đạo Kinh rất quan trọng bởi vì Thiên Đạo Kinh được đặt riêng ở giữa căn nhà gỗ, còn được bọc rất kĩ càng bởi một chiếc hộp, nhưng hai năm nay hắn lại phát hiện Thiên Đạo Kinh ngoài việc là một bí tịch tu tiên ra thì không có gì đặc biệt.

Bất quá bây giờ dường như Hiểu Hiểu lại thực sự phát hiện ra bí mật gì đó trong nó.

Hiểu Hiểu nhanh chóng gõ bàn phím, đem bộ phận còn lại của Thiên Đạo Kinh gõ vào trong máy tính, cùng với lúc đó trên màn hình từng kí tự lớn đang nhảy nhót, giống như có sinh mệnh chủ động từ trong từng hàng chữ nhảy ra ngoài, sau đó hại tự sắp xếp thành tổ hợp mới.

Nhìn từng chữ từng chữ nhảy nhót trên màn hình, Đường Kim nhịn không được hỏi:

-Tiểu nha đầu, cô đang làm gì thế? Rốt cuộc là có bí mật gì?

-Ngươi không biết, sau khi ngươi đưa bản Thiên Đạo Kinh kia cho ta, ta liền lập tức bắt tay vào luyện công, ta luyện rất lâu rất lâu nhưng không hề có chút hiệu quả nào hết! – Hiểu Hiểu vừa gõ bàn phím vừa trả lời, nói tới đây, ngữ khí của nàng có chút bất mãn:

-Sau khi ta kiên trì một ngày một đêm, ta phát hiện điều này tuyệt đối không khoa học chút nào, đến đại sắc lang như ngươi còn có thể luyện, thiên tài như ta tại sao lại không thể tu luyện Thiên Đạo Kinh chứ? Cho nên ta nghĩ Thiên Đạo Kinh của ngươi tuyệt đối có vấn đề!

-tiểu nha đầu, logic như cô cũng tự xưng thiên tài sao? – Đường Kim có chút cạn lời:

-Tu luyện vốn phải nhìn thiên phú, không phải người nào cũng có thể tu luyện.

-Tóm lại là ta nhận định Thiên Đạo Kinh của ngươi có vấn đề, sau đó ta bắt đầu nghiên cứu bản Thiên Đạo Kinh này, dưới sự nghiên cứu của một thiên tài như ta, cuối cùng một siêu cấp đại bí mật cũng được phát hiện! – Hiểu Hiểu nói tới đây bắt đầu hưng phấn:

-Đại sắc lang, ngươi đừng lên tiếng nữa, đợi ta nửa tiếng, sau đó ngươi sẽ biết bí mật này là cái gì!

Đường Kim cũng không hỏi nữa, trong lòng thì càng lúc càng hiếu kì, Hiểu Hiểu này rốt cuộc phát hiện ra cái gì?

Thời gian trôi qua rất nhanh, trên màn hình có vô số kí tự bật nhảy, dần dần Đường Kim bắt đầu phát hiện được một chút manh mối, những chữ hán này đều nhảy theo một quy luật, từ Thiên Đạo Kinh ban đầu chiếu theo một quy tắc nào đó mà nhảy ra ngoài sau đó lại tiếp tục tổ hợp lại theo một quy tắc đặc biệt, cuối cùng trở thành một đoạn văn tự thông suốt.

-Thiên đạo tự nhiên, tự nhiên là thiên đạo chi bản, thiên đạo công bằng…

Đường Kim nhìn đoạn văn tự này, dần dần mới phát hiện trong Thiên Đạo Kinh dường như thực sự ẩn tàng bí mật to lớn nào đó, giống như đoạn văn hắn vừa nhìn thấy đại ý là mỗi người được sinh ra đều phù hợp với thiên đạo tự nhiên, người sáng tạo ra Thiên Đạo Kinh cho rằng chắc chắn phải có một loại phương thức hoàn toàn phù hợp để tu luyện thiên đạo, mà phương thức này đều phù hợp với tất cả mọi người, Thiên Đạo Kinh cũng vì thế mà được sinh ra.

Không còn nghi ngờ, người sáng tại ra Thiên Đạo Kinh quả là một thiên tài chân chính, trong quá trình người này sáng tạo ra Thiên Đạo Kinh đã phải trải qua vô số lần sửa đổi và thực nghiệm, cuối cùng Thiên Đạo Kinh được ra tạo ra là một bộ công pháp gần như hoàn mỹ.

Nhưng bất luận là có thay đổi thế nào thì bản công pháp này cũng chỉ tiếp cận hoàn mỹ mà thôi, không thể nào chân chính hoàn mỹ được, bởi vì vẫn luôn có một số lượng nhỏ con người hoàn toàn không thể nào tu luyện được Thiên Đạo Kinh, cuối cùng người sáng tạo ra Thiên Đạo Kinh không thể không thừa nhận một sự thật, dó là Thiên Đạo Kinh cũng không thể phù hợp cho tất cả mọi người tu luyện.

Nhưng đồng thời người đó cùng phát hiện ra một sự thật, đó là những người không thể tu luyện Thiên Đạo Kinh đều có thể chất tương đối đặc biệt, vì thế người đó cho rằng có một vài người có thể chất đặc biệt chắc chắn là do thiên đạo cố ý sáng tạo ra, bọn họ đều cần một loại phương thức có thể đứng trong thiên đạo nhưng lại khác với đa số những người khác, cứ như thế người kia liền bắt đầu nghiên cứu phương pháp phù hợp để cho những người có thể chất đặc biệt tu luyện. Qua rất nhiều năm sau, người kia cuối cùng cũng đã sáng tạo ra công pháp mới cho tất cả những người có thể chất đặc biệt.

Nhưng người đó lại không hề đặt tên lại cho công pháp mới, vị thiên tai có xu hướng theo đuổi hoàn mỹ này lại đem tất cả những công pháp kia ẩn giấu bên trong Thiên Đạo Kinh, lúc này trong mắt người đó Thiên Đạo Kinh đã thực sự trở nên hoàn mỹ, bởi vì lúc này nó đã chân chính phù hợp để tất cả mọi người đều có thể tu luyện, tiền đề là những người có thể chất đặc biệt phải tìm được phương pháp đặc thù được ẩn giấu bên trong Thiên Đạo Kinh.

Chỉ là sợ rằng người bình thường đều không thể nào biết được trong Thiên Đạo Kinh vẫn còn ẩn giấy những công pháp đặc thù khác, ít nhất thì Đường Kim có được Thiên Đạo Kinh đã hơn hai năm nhưng chưa hề phát hiện ra manh mối gì, mãi đến bây giờ Hiểu Hiểu mới phát hiện ra ẩn ngữ bên trong Thiên Đạo Kinh, sau đó nàng mới tìm ra được những công pháp mới kia.

Hiện tại trên màn hình lớn của nàng đã xuất hiện một bộ công pháp, chỉ là sau khi nhìn thì Đường Kim mới pháp hiện công pháp này phù hợp với một loại thể chất mà hắn chưa từng nghe qua, chính tại lúc hắn còn đang nghiên cứu công pháp này thì trên màn hình lại xuất hiện thêm một bộ công pháp nữ, bộ công pháp này vừa xuất hiện thì Đường Kim lập tức cảm thấy phi thường quen thuộc.

-Đây, đây không phải là Hàn Nguyệt Băng Quyết sao? – nhìn mấy dòng chữ trên màn hình, Đường Kim nhất thời ngẩn ra, trong Thiên Đạo Kinh, bộ công pháp này được xưng là Thiên Đạo Băng Quyết, thích hợp với cho những nữ tử có băng hàn chi thể tu luyện, nhưng hắn lại phát hiện mấy dòng chữ này lại giống hệt với Hàn Nguyệt Băng Quyết hắn tìm thấy bên trong Thiên Đạo Tiên Cảnh.

Không đúng, không phải giống hoàn toàn!

Vài phút sau Đường Kim đột nhiên phát hiện, Thiên Đạo Băng Quyết này cũng không phải là hoàn toàn giống với Hàn Nguyệt Băng Quyết, hoặc là nói bọn chúng chỉ có một bộ phận giống nhau, chính xác hơn mà nói là Hàn Nguyệt Băng Quyết chỉ là một phần của Thiên Đạo Băng Quyết.

Phần trước của Thiên Đạo Băng Quyết chính là Hàn Nguyệt Băng Quyết, nhưng phía sau vẫn còn nửa phần tâm pháp nữa, cũng chính là nói Hàn Nguyệt Băng Quyết mà Tống Oánh đang tu luyện thực ra không đầy đủ, Thiên Đạo Băng Quyết này mới là tâm pháp hoàn chỉnh.

Chương 817: Còn có thể ẩn thân

Nếu như mười phút trước Đường Kim vẫn còn có chút hoài nghi với những công pháp khẩu quyết này, thì sau khi nhìn thấy Thiên Đạo Băng Quyết, hắn đã hoàn toàn hết nghi ngờ, hắn tin Hiểu Hiểu xác thực đã tìm ra được bí mật của Thiên Đạo Kinh, hơn nữa còn là một đại bí mật chân chính.

Điều này cũng làm Đường Kim có chút hưng phấn, bởi vì hắn có thể khẳng định Thiên Đạo Băng Quyết nhất định sẽ càng tốt hơn Hàn Nguyệt Băng Quyết, đến lúc đó để cho Tống Oánh tu luyện Thiên Đạo Băng Quyết sẽ càng hiệu quả hơn, hơn nữ vẫn còn một chuyện làm hắn mong đợi đó là nếu không có gì ngoài dự liệu, Hiểu Hiểu có lẽ cũng thuộc về nhóm thể chất đặc biệt, vậy trong Thiên Đạo Kinh có hay không công pháp thích hợp để cho nàng tu luyện?

Nếu thực sự có thể tìm thấy công pháp phù hợp với Hiểu Hiểu, thì đó mới là phát hiện quan trọng nhất.

Sau Thiên Đạo Băng Quyết chính là Thiên Đạo Hỏa Quyết, sau đó lại có vài bộ pháp quyết nghe giống như dành cho những người có thể chất kì quái tuy luyện, nhưng những thể chất trên được miêu tả không giống với thể chất của Hiểu Hiểu, điều này làm Đường Kim bắt đầu có chút sốt ruột, lẽ nào người sáng tạo ra Thiên Đạo Kinh chưa từng gặp phải thể chất giống như của Hiểu Hiểu?

Đúng lúc Đường Kim đang sốt ruột thì Hiểu Hiểu đột nhiên hoan hô:

-Hưa hưa hưa hưa, đại sắc lang, ngươi mau nhìn xem, mau nhìn đi, Thiên Đạo Ám Quyết, cái này tuyệt đối thích hợp với ta, thiên sinh ám thể, không thể tiếp xúc với ánh mặt trời, chẳng phải là nói ta đó sao?

Thanh âm hưng phấn của Hiểu Hiểu đã nhắc nhở Đường Kim, hắn nhìn chằm chằm lên màn hình, phát hiện vài dòng chữ vừa xuất hiện đang tổ hợp thành một loại công pháp, Thiên Đạo Ám Quyết.

Có một loại người, bọn họ chủ định chỉ có thể ở trong bóng tối, cả đời bọn họ đều không thể tiếp thụ ánh sáng mặt trời chiếu vào, một khi gặp phải ánh mặt trời sẽ bị thiêu đốt, trong phút chốc hóa thành tro tàn, loại người này được gọi là thiên sinh ám thể.

Trong Thiên Đạo Ám Quyết còn có nói cả đặc trưng của thiên sinh ám thể, bao gồm cả khả năng có thể dẫn đến tàn tật, nhìn những miêu tả này dường như đều hoàn toàn giống với bản thân Hiểu Hiểu.

-đại sắc lang, đừng đơ ra nữa, mau nói đi, đây có phải là công pháp thích hợp với ta không? Ta nhất định là thiên sinh ám thể có phải không? – Hiểu Hiểu có chút hưng phấn nhưng lại cũng bắt đầu nóng vội, tuy rằng nàng đã nhận định mình chính là thiên sinh ám thể, nhưng nàng vẫn còn có một người giúp nàng xác định.

Thiên Đạo Ám Quyết rất nhanh đã được tổ hợp xong, Đường Kim nhìn kĩ vài lần sau đó mới gật đầu:

-Tiểu nha đầu, ta thấy chắc không sai đâu, cô chính là thiên sinh ám thể.

-Wow, thật tốt quá, đại sắc lang, bây giờ ta sẽ bắt đầu tu luyện luôn! – Hiểu Hiểu hưng phấn hô lên.

-Này, đợi đã, tiểu nha đầu, trước tiên cô lấy hết mấy công pháp đặc thù trong Thiên Đạo Kinh ra cái đã. – Đường Kim vội vàng nói.

-Biết rồi, ta lập tức lưu chúng lại sau đó in cho ngươi một phần! – Hiểu Hiểu đang rất vui vẻ:

-đại sắc lang, ngươi thấy chưa hả? Thiên Đạo Ám Quyết này nói rồi, chỉ cần ta tu luyện thành công là có thể ra ngoài được, ban ngày cũng có thể ra ngoài đó!

-Ta cũng không phải mỳ, ta không thấy sao? – Đường Kim lười biếng nói.

Theo như Thiên Đạo Ám Quyết nói, người có thể chất thiên sinh ám thể tuy rằng không thể trực tiếp gặp ánh mặt trời, nhưng bọn họ cũng không phải là sẽ không ra ngoài được vào ban ngày bởi vì một khi Thiên Đạo Ám Quyết đại thành, bọn họ hoàn toàn có thể ẩn thân trong chỗ tối cho dù là ban ngày thì bọn họ vẫn có thể ẩn thân, như thế ánh mặt trời không thể nào làm hại tới họ được.

-Thật là thú vị, còn có thể ẩn thân nữa, sau này ta muốn ăn trộm đồ của ai cũng được, không ai có thể nhìn thấy ta! – Hiểu Hiểu vô cùng hưng phấn.

Đường Kim thì có chút cạn cmn lời, tiểu nha đầu này chỉ có chút sở thích cùi bắp vậy sao? Ăn trộm đồ của người khác? Công pháp cường đại như thế, nàng tu luyện xong chỉ để đi ăn trộm đồ? Nàng không thể truy cầu thứ gì cao hơn được sao?

Nhưng mà Hiểu Hiểu đang vui vẻ, hắn không muốn tạt nước lạnh vào nàng, tiểu nha đầu này nhìn bề ngoài ngày nào nàng cũng vui vẻ nhưng trong lòng Đường Kim rất hiểu, một tiểu nha đầu mà từ nhỏ tới lớn nguyện vọng lớn nhất của nàng chỉ là được tận mắt nhìn thấy mặt trời, nàng có thể thực sự vui vẻ được sao?

Nhưng bây giờ Hiểu Hiểu cuối cùng cũng có cơ hội rời khỏi thế giới dưới lòng đất của nàng, cuối cùng cũng có cơ hội được thấy ánh mặt trời, nàng có vui vẻ có hưng phấn như thế nào cũng là bình thường, hơn nữa kì thực hắn cũng thấy vui thay cho nàng, một nữ tử xinh đẹp thế này không nên bị giam cầm suốt ngày ở thế giới dưới lòng đất, nàng nên đi bất cứ nơi nào mà mình muốn!

ể ể ấ ấ ấ ếHiểu Hiểu vẫn luôn ở trong trạng thái hưng phấn, Đường Kim ở bên cạnh chỉ yên lặng đứng nhìn nàng vui vẻ, bất chi bất giác lại nửa tiếng nữa qua đi.

-Xong rồi, đại sắc lang, cái này đưa ngươi! – Hiểu Hiểu đem một bản Thiên Đạo Kinh- đặc thù công pháp in ra cho Đường Kim, sau đó bắt đầu đuổi người:

-Không chơi với ngươi nữa, Ta phải đi luyện công đây, ngươi tự tìm chỗ chơi đi!

Đường Kim nhận lấy công pháp sau đó tiện tay nhét vào trong Vòng tay Thiên Đạo, cũng không nói thêm gì nữa, lúc này Hiểu Hiểu đang rất hưng phấn, nói đạo lý với nàng nhất định không có tác dụng gì.

Thuấn di một cái, Đường Kim lần nữa trở về Ninh Sơn.

-Trước tiên ăn bữa cơm cái đã. – bụng có chút đói, Đường Kim mới nhớ ra mình vẫn chưa ăn cơm liền quyết định lấp đầy cái bụng trước đã, thế là một giây sau hắn đã xuất hiện tại nhà bếp riêng của mình.

Lão Lục đã tới đi làm, bất quá lần này Đường Kim không có gặp Tiểu Đậu Nha, lúc hắn ăn xong bữa trưa cũng đã là hơn một tiếng đồng hồ sau.

Đường Kim bắt đầu lên kế hoạch cho những việc phải làm tiếp theo, cách tiết thanh minh vẫn còn thời gian hơn một tháng, Ninh Tâm Tĩnh tu luyện khá là thuận lợi, trận quyết chiến sinh tử của nàng và Tống Vân Phong, hắn tin nàng sẽ không có vấn đề gì, hơn nữa bên trong còn có Tần Thủy Dao, Tống Oánh giúp đỡ, Vân Vũ Tuyết cũng ở một bên chỉ đạo, hắn không cần phải quá lo lắng, ngoài ra thì Hàn Tuyết Nhu và Kiều An An ở trong Thiên Đạo Tiên Cảnh đồng dạng cũng không cần hắn phải lo âu.

Trận chiến tiết thanh minh kì thực vẫn còn khá xa, phiền phức trước mặt kì thực có lẽ phải là trưởng lão hội, đối với Đường Kim mà nói hắn chẳng thèm để ý đám người trưởng lão hội, chỉ là lần trước người của trưởng lão hội không nhằm vào hắn mà lại lựa chọn Hàn Tuyết Nhu, điều này làm hắn có chút lo lắng, lần sau không biết đám vương bát đản kia sẽ tìm tới nữ nhân nào của hắn đây?

Hiện tại ở Ninh Sơn người có quan hệ mật thiết với hắn hơn nữa không ở trong Thiên Đạo Tiên Cảnh chỉ còn có Tần Khinh Vũ và Đường Thanh Thanh, đối với Tần Khinh Vũ, Đường Kim cũng không lo lắng mấy, sự cường đại của Hoa Hoa hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng của hắn, có lẽ đủ để bảo vệ Tần Khinh Vũ, hơn nữa giữa hắn và Hiểu Hiểu cũng có một tia tâm linh cảm ứng, nếu như Tần Khinh Vũ gặp nguy hiểm, hắn sẽ lập tức được biết.

Còn về Diệp Tử Vận, hiện tại nàng vẫn chưa phải người trong Tiên môn, đám người của trưởng lão hội chắc sẽ không tìm nàng, lúc này người không an toàn nhất có lẽ chính là chị gái nuôi xinh đẹp của hắn rồi.

Nghĩ tới đây, Đường Kim liền lấy điện thoại ra gọi cho Đường Thanh Thanh.

Bình Luận (0)
Comment