Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Dịch Full)

Chương 7 - Chương 72: Không Thể Ăn Thịt Heo.

Chương 72: Không thể ăn thịt heo.

- Tiểu tử, con mja nó, lại là mày hả?

Sắc mặt của Tả Tiểu Long đại biến, gầm lên giận dữ, nhưng mà trong ánh mắt của hắn lại hiện lên một tia sợ hãi.

Người này chính là Đường Kim, hắn cũng không chú ý đến Tả Tiểu Long mà lại đi đến nâng chiếc xe lăn lên rồi sau đó đi đến chỗ của Đường Hạo Nhiên, nắm lấy cánh tay của Đường Hạo Nhiên rồi cũng không có quản Đường Hạo Nhiên có đồng ý hay không đã đặt ông ta lên xe lăn, cuối cùng hắn nở một nụ cười sáng lạn:

- Chú Đường, cháu là Đường Kim.

- Thì ra cậu là Đường Kim, rốt cuộc thì tôi cũng hiểu được vì sao mà Thanh Thanh luôn khen cậu không dứt miệng.

Mặc dù là mới vừa bị Tả Tiểu Long đánh cho một trận nhưng mà trên mặt của Đường Hạo Nhiên lại nở ra nụ cười vui mừng:

- Tôi tin tưởng, hiện tại thì Thanh Thanh hẳn là không có việc gì, đúng không?

- Chị Thanh không sao.

Đường Kim gật đầu, sau đó hắn nhìn về phía Tả Tiểu Long:

- Đáng tiếc chính là tên mập mạp chết tiệt này lại không có vận khí tốt như thế.

- Tiểu tử, con mja nó, mày muốn thế nào.

Tả Tiểu Long nghiến răng nghiến lợi hỏi, trong ánh mắt hắn còn hiện ra một tia sợ hãi, nhưng mà càng nhiều hơn chính là tức giận, một cỗ oán hận phát ra từ sâu trong lòng của hắn Tả Tiểu Long.

Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

- Mập mạp chết tiệt, tao sớm đã nói qua cho mày, là heo phải có giác ngộ của heo, cho dù chủ nhân của mày có ngồi trên xe lăn đi nữa thì người ta cũng là chủ nhân của mày.

Đường Kim uể oải:

- Đối với con heo không nghe lời thì biện pháp tốt nhất đương nhiên là giết chết nó, bất quá con heo này thật sự là rất có nhiều thịt cho nên tao cảm thấy được nếu mà ăn thịt của mày thì dễ bị lở mồm long móng, tao không muốn ăn loại thịt heo này, còn chuyện bán thịt heo làm cho người khác ăn vào bị bệnh vô đạo đức như thế thì tôi cũng sẽ không làm.

- Đệt con mja mày, rốt cuộc là mày muốn cái gì? Đừng tưởng rằng lão tử sẽ sợ mày.

Tả Tiểu Long tức giận nhìn vào Đường Kim:

- Lão tử thật sự là muốn cùng mày cá chết rách lưới, mày cũng không chiếm được ưu thế gì cả.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

- Mày không phải là cá.

Bộ dạng của Đường Kim lộ ra uể oải, nói:

- Mày chẳng qua chỉ là một con heo mặc cho người nào muốn giết thì giết thôi.

Vừa dứt lời thì đột nhiên Đường Kim hung hăng đá ra một cước, đá ngay vào đầu gối chân trái của Tả Tiểu Long.

Rắc!

Nghe được trong thân thể truyền đến tiếng xương gãy thì Tả Tiểu Long phát ra một tiếng hét kinh thiên động địa, thân thể to như trâu của hắn cũng không thể khống chế được mà ngã xuống mặt đất.

Nhưng mà không đợi thân thể của Tả Tiểu Long ngã xuống đất thì Đường Kim lại tung cước, lúc này Đường Kim đá về phía đầu gối chân phải của Tả Tiểu Long, lại làm cho xương đầu gối của Tả Tiểu Long bị dập nát.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

- A..

Rốt cuộc thì thân thể to lớn của Tả Tiểu Long cũng ngã xuống đất, hắn phát ra một tiếng thê lương, đồng thời điên cuồng mắng to:

- Đường Kim, tao…A..

Đường Kim lại tung ra một cước, đá vào đầu của Tả Tiểu Long, rốt cuộc thì Tả Tiểu Long cũng đã hôn mê không còn nói tiếng nào nữa.

Một giây sau, Đường Kim nhìn về tên nam tử khôi ngô kia, sắc mặt của tên nam tử khôi ngô kia liền trở nên tái nhợt, thân thể không khống chế được mà run lên:

- Đại ca, xinh anh tha mạng, việc này không liên quan gì đến em, em…em chỉ là kiếm miếng cơm ăn thôi….

- Nếu cầu xin tha thứ còn có tác dụng vậy thì sinh cảnh sát ra để làm gì?

Đường Kim thì thào tự nói sau đó liền tung quyền, đập vào đầu của tên nam tử khôi ngô kia.

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

Tên nam tử khôi ngô kêu lên một tiếng đau đớn rồi ngã ầm xuống đất.

Lúc này, Đường Kim quay đầu lại nhịn Đường Hạo Nhiên:

- Chú Đường, chú có cần muốn tự mình ra tay giáo huấn tên mập mạp chết tiệt kia một chút không?

- Không cần.

Đường Hạo Nhiên mỉm cười, mặc dù lúc nãy hắn vừa tận mắt thấy Đường Kim đem tên Tả Tiểu Long đánh thành tàn phế nhưng mà Đường Hạo Nhiên cũng vô cùng bình tĩnh:

- Thanh Thanh hẳn là lo lắng cho tôi.

- Vậy được rồi, chú Đường, cháu mang chú đi tìm chị Thanh.

Đường Kim chủ động đẩy chiếc xe lăn của Đường Hạo Nhiên, đi ra bên ngoài kho hàng.

Bên ngoài nhà máy hóa chất Tân Ninh, lúc này ở đây đã đậu hơn mười chiếc xe cảnh sát, thậm chí còn có mấy chục cảnh sát không ngừng ra vào, hơn nữa còn mấy chiếc xe cứu thương ở bên ngoài, mấy cỗ thi thể vừa được mang ra, còn có mấy nam nhân xanh xao vàng vọt cũng được đưa lên xe cứu thương.

Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

Nhìn thấy đồng nghiệp bận rộn như thế này thì Đường Thanh Thanh có cảm giác tỉnh mộng, tất cả chuyện này khiến cho nàng cảm thấy không thực tế, chuyện này như thế nào mà càng ngày càng phát triển ly kỳ như vậy?

Vốn là cha của nàng bị người ta bắt cóc, mà người bắt cóc cha của nàng chính là Tả Tiểu Long. Nhưng mà nàng đến đây lại không thấy cha của nàng, càng không thấy Tả Tiểu Long, lại không hiểu sao mà gặp mấy tên tội phạm hung ác như thế này, sự tình bắt đầu trở nên quỷ dị rồi, nàng đã hai lần đối mặt với họng súng, đối mặt với những viên đạn bay nhưng mà nàng lại có thể bình an vô sự. Mà tổng cộng năm tên tội phạm mang theo súng cũng không hiểu sau mà bị trúng đạn, bỏ mạng.

Đương nhiên, tuy rằng chuyện này có chút quỷ dị nhưng mà nàng còn có thể đoán ra đây là Đường Kim âm thầm giúp đỡ nàng, tuy rằng nàng cảm thấy được năng lực của Đường Kim là không thể tưởng tượng nổi, nhưng nói tóm lại đây là điều giải thích duy nhất.

Nguồn 4vn.eu by Hùn.g Bá

Nhưng mà chuyện kế tiếp lại càng cho nàng càng thấy quỷ dị hơn.

Bởi vì trong điện thoại nàng chỉ nói với Đồ Trường Văn là có năm tên tội phạm mang theo súng nhưng chưa nói cho Đồ Trường Văn biết là đám người này đã bị bắn chết, cho khi ngay sau khi nhận được cuộc điện thoại của Đường Thanh Thanh thì Đồ Trường Văn liền lập tức điều động toàn bộ cảnh sát ở trong cục, tay súng bắn tỉa cũng được phái tới đây. Khi nhìn thấy đội hình này đến đây thì nàng vẫn còn cảm thấy thật sự là có chút khoa trương mà, nhưng mà ngay khi cảnh sát điều tra ở trong này một phen thì nàng liền phát hiện ra, kỳ thật không khoa trương chút nào.

Phía bên dưới của nhà máy hóa chất Tân Ninh lại chưa một nhà xưởng chế chất độc hại, trong nhà xưởng có mấy chục người đang làm việc, lúc ấy khi những cảnh sát thấy được cảnh tượng này thì bọn hắn cũng vô cùng tức giận bởi vì mấy chục người nam nhân này lại bị xích sắt xích lại, bị đối xử như với súc vật.

Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá

Lần đầu tiên thấy được tình cảnh này thì Đường Thanh Thanh có chút không thích ứng, nhưng mà rất nhanh nàng liền rời khỏi tầng ngầm của nhà hóa chất Tân Ninh này, nơi ấy, thật khiến cho nàng cảm thấy áp lực.

Nhưng giờ phút này thì trong lòng của Đường Thanh Thanh lại không thể tưởng tượng được, như thế nào mà nàng lại có thể tìm được một nhà xưởng chế chất độc hại đây?

Chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ ngắn ngủi, Đường Thanh Thanh đã trải qua hai lần đối diện tử thần, sau đó nàng lại gặp được chuyện khó tin như vậy, điều này làm cho nàng có cảm giác được, hiện tại nàng có thể là đang nằm mơ.

Nhưng mà những hình ảnh trước mặt đã dần dần làm cho nàng tỉnh táo trở lại, nàng biết được những chuyện này không phải là mơ mà là sự thật, mà sau khi tỉnh táo lại thì Đường Thanh Thanh không khỏi bắt đầu lo lắng đến an nguy của cha mình.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

- Tiểu Đường.

Đột nhiên vào lúc này truyền đến một giọng nói quen thuộc.

Đường Thanh Thanh quay đầu lại thì liền chứng kiến Đồ Trường Văn đang đi tới.

- Tiểu Đường, lần này thật sự là cô đã lập được công lớn, tăng hai chức thì chắc không được nhưng mà thăng lên một chức thì có hy vọng rất lớn:

Trên mặt của Đồ Trường Văn tràn đầy vẻ hưng phấn:

- Cô đã bắn gục năm tên tội phạm trong đó có hai tên là tội phạm cấp A, và một tên tội phạm truy nã năm năm rồi.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Cũng khó trách Đồ Trường Văn hưng phấn như vậy, lần này không riêng gì Đường Thanh Thanh, ngay cả bản thân hắn, còn có cục trưởng Nhâm Chính Kiệt, thậm chí cả cục cảnh sát thành phố Ninh Sơn đều nhất định vì vụ án này mà được khen thưởng.

Dừng một chút, vẻ mặt của Đồ Trường Văn lại tán thưởng:

- Tiểu Đường, tài bắn súng của cô thật không thể chê vào đâu được, vua súng a, năm tên tội phạm này đều bị bắn vào thái dương, một phát là banh chè ngay, thật sự là lợi hại, tôi nghe người khác nói cô am hiểu thuật bắn súng nhưng thật không ngờ tài bắn súng của cô lại cao đến như thế.

Trên mặt của Đường Thanh Thanh nở ra nụ cười bắt đất dĩ, nàng không nói gì, trực tiếp đưa súng của mình cho Đồ Trường Văn.

Chương 73: Không phải là tính sổ lần trước sao?.

Đồ Trường Văn ngẩn người:

- Tiểu Đường, cô làm gì vậy? Khi không cô lại giao súng ra, cô là người có công, không có sai lầm mà…

- Đồ đội trưởng, anh xem hộp đạn của tôi đi.

Đường Thanh Thanh ngắt lời của Đồ Trường Văn.

Đồ Trường Văn có chút mê hoặc, vẫn là cầm lấy khẩu súng của Đường Thành Thanh rồi lấy hộp đạn ra, vừa nhìn vào thì Đồ Trường Văn liền có chút sửng sốt, đạn vẫn còn đầy mà.

- Này, sao lại thế này?

Đồ Trường Văn ngẩng đầu nhìn lên Đường Thanh Thanh

- Cô không nổ súng sao?

Đường Thanh Thanh gật gật đầu:

- Đồ đội trưởng, tuy rằng tôi muốn bắn súng nhưng mà từ đầu đến cuối thì tôi vẫn chưa bắn được phát nào.

- Vậy, lúc ấy ở đây, trừ cô ra thì còn có người nào khác sao?

Đồ Trường Văn hạ giọng hỏi.

Nguồn 4vn by H,ùng Bá

- Không có.

Đường Thanh Thanh không một chút do dự mà liền lập tức lắc đầu, nếu Đường Kim không muốn để cho người khác biết thì nàng tự nhiên sẽ không khai ra, lại nói những lời nàng nói cũng không tính là nói dối, dù sao vào lúc ấy thì nàng cũng không thấy ai xuất hiện.

- Vậy, đến cùng là bọn hắn chết như thế nào?

Đồ Trường Văn không khỏi nhíu mày.

- Đồ đội trưởng, nếu tôi nói là bọn hắn không cẩn thận bị đồng bạn của mình bắn chết thì anh sẽ tin sao?

Khi Đường Thanh Thanh nói ra những lời này thì ngay cả bản thân nàng cũng không thể tin được, bởi vì điều này thật sự là nằm ngoài sự tưởng tượng của mọi người mà.

Qua một lúc lâu Đồ Trường Văn cũng không nói gì, hắn…hắn thật sự muốn nói là tin a, nhưng mà nói ra những điều này thì người khác sẽ tin sao?

Nguồn 4vn by Hùn,g Bá

Qua một lúc sau, Đồ Trường Văn mới lên tiếng:

- Tiểu Đường, những lời này trước tiên đừng nói ra, chờ cho pháp y xác định lại cái chết của bọn hắn rồi hãy nói.

- Đồ đội trưởng, tôi biết nên làm gì rồi.

Đường Thanh Thanh gật đầu đáp ứng.

- Đúng rồi, còn nữa, tại sao cô lại đến nơi này?

Đối với việc này thì Đồ Trường Văn cung có chút mê hoặc, nơi này là nhà máy hóa chất Tân Ninh, nhìn bên ngoài thì căn bản là không thấy được sự khác thường nhưng mà ở phía bên dưới của nhà máy hóa chất này lại có một xưởng chế chất độc hại cho nên Đồ Trường Văn cũng rất khó hiểu tại sao Đường Thanh Thanh lại có thể phát hiện ra được.

Đường Thanh Thanh bắt đầu có chút do dự, thật đúng là không biết nên trả lời vấn đề này với Đồ Trường Văn như thế nào, nếu như Đường Thanh Thanh nói ra chuyện tình cha của nàng bị bắt cóc thì vụ án sẽ càng trở nên phức tạp, nếu làm không tốt thì sẽ liên lụy đến Đường Kim, nếu mà nàng không nói sự thật thì nàng lại phải giải thích vấn đề này như thế nào đây?

Nguồ,n 4vn by Hùng Bá

Đang vào lúc Đường Thanh Thanh cảm thấy khó xử thì đột nhiên nàng lại nghe được giọng nói quen thuộc vang lên:

- Thanh Thanh.

Đường Thanh Thanh liền quay đầu lại, thì thấy được ở bên ngoài có một người đang ngồi trên xe lăn, nước mắt của nàng thiếu chút nữa mà trào ra. một giây sau tầm mắt của nàng liền dứng lại ở thiếu niên đang đẩy chiếc xe lăng, nàng không biết nói cái gì bây giờ, nàng chỉ biết là, Đường Kim lại một lần nữa không để cho nàng phải thất vọng.

- Cha.

Qua một hồi lâu, Đường Thanh Thanh hơi có nghẹn ngào mà kêu lên một tiếng, bất quá nàng vẫn nhịn được, không để nước mắt trào ra.

- Thanh Thanh, cha không sao, nếu con không còn việc gì nữa thì cùng nhau trở về đi.

Giọng nói của Đường Hạo Nhiên vô cùng ôn hòa, ánh mắt cũng rất hiền lành thậm chí là cũng có một tia cưng chiều, đứa con gái này chính là động lực để cho hắn sống tốt.

Đường Kim nở ra nụ cười xán lạn với Đường Thanh Thanh:

- Chị Thanh, em đã nói rồi, chị luôn luôn có thể tin tưởng vào em mà.

Đường Thanh Thanh dùng ánh mắt kỳ lạ để đánh giá Đường Kim, đột nhiên nàng đi đến bên cạnh hắn.

- Chị Thanh, lúc này có nên khen thưởng không….

Đường Kim cười hì hì, còn chưa kịp nói xong thì trên mặt của hắn liền truyền đến một cảm giác ấm áp, Đường Thanh Thanh đã dùng tốc độ nhanh nhất mà hôn lên mặt của Đường Kim một cái.

Nguồn 4,vn by Hùng Bá

- Tiểu đệ, đây là phần thưởng của chị giành cho cậu.

Đường Thanh Thanh nói một câu, khuôn mặt của nàng hơi đỏ lên sau đó hướng về phía Đường Hạo Nhiên:

- Cha, con đi nói với Đồ đội trưởng một tiếng rồi sau đó cùng cha về nhà.

Đường Kim vuốt má của mình, hắn có chút sững sờ, thẳng cho đên khi Đường Thanh Thanh chạy tới Đồ Trường Văn thì hắn mới kịp phản ứng, sau đó hắn liền nhanh chóng đuổi theo Đường Thanh Thanh.

- Cậu đến đây để làm gì nhả?

Thấy Đường Kim đi theo mình đến đây thì Đường Thanh Thanh nhỏ giọng hỏi.

- Chị Thanh, em có một chuyện rất quan trọng muốn hỏi chị.

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra vô cùng nghiêm túc.

- Có chuyện gì?

Đường Thanh Thanh có chút sửng sốt rồi hỏi.

- Nụ hôn vừa rồi, không phải tính nợ lần trước sao?

Đường Kim nghiêm trang hỏi.

Nhất thời thì Đường Thanh Thanh có chút dở khóc dở cười, nàng thật cũng không biết chuyện quan trọng với Đường Kim lại là chuyện này.

- Lần trước tiếp tục ký sổ!

Đường Thanh Thanh liếc mắt nhìn Đường Kim.

- Như vậy a, vậy thì em an tâm rồi.

Đường Kim nhẹ nhàng thở phào một hơi:

- Đúng rồi chị Thanh, em còn có chuyện muốn nói với chị.

- Còn có chuyện gì thì hãy để sau rồi nói, để chị đi xin phép Đồ đội trưởng đã.

Đường Thanh Thanh liền nói nhanh.

- Chị Thanh, nhất định phải nói ngay lúc này.

Đường Kim lại lra vẻ nghiêm túc.

- Được rồi, vậy thì nói đi.

Đường Thanh Thanh có chút bất đắc dĩ.

Đường Kim ghé sát vào tai của Đường Thanh Thanh nói vài câu.

- Thật sự là nói như thế sao?

Đường Thanh Thanh có chút kinh ngạc nhìn Đường Kim.

- Chị Thanh, tin tưởng em, sẽ không sao đâu.

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra vô cùng tự tin.

- Được rồi.

Đường Thanh Thanh gật gật đầu, sau đó liền đi nhanh đến trước mặt của Đồ Trường Văn.

Kỳ thật thì Đồ Trường Văn luôn luôn nhìn bên này, khi Đường Kim xuất hiện thì hắn mơ hồ cảm thấy được mấy tên tội phạm kia có lẽ là chết ở dưới súng của bọn hắn nhưng mà hắn cũng không lên chào hỏi Đường Kim bởi vì hắn biết được chuyện này có quan hệ với Đường Kim, nếu Đường Kim không muốn tên của mình bị lôi ra thì hắn cũng không cần phải lên.

- Tiểu Đường, cha của cô có sao không?

Thấy Đường Thanh Thanh đến chỗ mình thì Đồ Trường Văn mở miệng hỏi một câu, hắn có quen biết với Đường Hạo Nhiên nhưng mà cũng không quen thuộc lắm, bất quá thấy vết thương ở trên mặt của Đường Hạo Nhiên thì hắn biết được nhất định là Đường Hạo Nhiên đã xảy ra chuyện gì.

- Cha của tôi không có việc gì, chẳng qua là ban ngày bị ngã mà thôi.

Đường Thanh Thanh cũng không đem chuyện cha của mình bị bắt cóc nói ra, thoáng dừng lại một chút, Đường Thanh Thanh nói thêm:

- Đúng rồi, Đồ đội trưởng, sở dĩ tôi biết được chỗ này là có một người nói cho tôi biết.

- Người giấu tên sao?

Đồ Trường Văn hỏi lại, hắn nghĩ Đường Thanh Thanh không muốn bại lộ thân phận của người kia thậm chí là Đồ Trường Văn hắn còn cảm thấy người giấu tên kia có thể chính là Đường Kim.

- Không, không phải là giấu tên.

Đường Thanh Thanh lắc đầu:

- Đồ đội trưởng, người này tên gọi là Tả Tiểu Long.

- Tả Tiểu Long… hả?

Ánh mắt của Đồ Trường Văn có chút khó tin nhìn vào Đường Thanh Thanh:

- Là Phì Long sao?

- Đúng vậy, chính là hắn.

Đường Thanh Thanh gật đầu khẳng định:

- Đồ đội trưởng, thân thể của cha tôi không được tốt cho lắm, tôi nghĩ hiện tại cần đưa cha của tôi trở về nhà, nơi này có cần tôi nữa không?

- À, đi, đi, cô cứ về nghỉ ngơi trước đi.

Đồ Trường Văn đáp ứng, nhưng có chút mất hồn mất vía, Phì Long là người nói ra sao? Điều này không có khả năng a.

Hay là...

Đột nhiên Đồ Trường Văn nghĩ đến một điều gì đó, sau đó trong lòng liền khẳng định.

- Cha, tiểu đệ, chúng ta về nhà thôi.

Đường Thanh Thanh chạy đến bên cạnh Đường Hạo Nhiên:

- Chúng ta cùng nhau đi ăn cơm đi, tiểu đệ, chị còn có rất nhiều chuyện muốn hỏi cậu.

- À, cái này, chị Thanh, em sẽ không cùng mọi người về nhà rồi, em còn có việc, đi trước a.

Đường Kim nói xong câu đó thì liền trốn đi.

Chương 74: Tâm tình sẽ càng trở nên kém đi..

Đường Thanh Thanh sững sờ nguyên tại chỗ, có chút tức giận, nhịn không được oán hận:

- Tên tiểu đệ chết tiệt này, chạy nhanh như vậy làm cái gì? Mình còn chưa có hỏi hắn mà hắn đã bỏ trốn rồi.

- Thanh Thanh, mỗi người đều có bí mật riêng của mình, nếu là nó không muốn cho con biết bí mật của nó thì con cũng đừng hỏi nữa.

Đường Hạo Nhiên ôn tồn nói:

- Nếu có một ngày nó muốn nói bí mật này thì chắc hắn nó sẽ chủ động nói cho con biết.

N,guồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Cha, như thế nào mà cha lại hiểu rõ tên tiểu tử Đường Kim đó a?

Đường Thanh Thanh có chút kỳ quái.

- Thanh Thanh, mấy năm nay cha đã gặp qua rất nhiều người, tự nhiên là ánh mắt nhìn người cũng sẽ chính xác hơn.

Đường Hạo Nhiên cười cuời:

- Tuy rằng cha không nhìn rõ đứa nhỏ Đường Kim này, bất quá cha tin nó là một người đáng để tin tưởng.

- Con cũng biết như vậy, hôm nay nếu không có nó thì con chỉ sợ…

Đường Thanh Thanh không có nói hết câu nhưng mà trong lòng nàng lại rất rõ ràng, nếu mà không có Đường Kim thì chỉ sợ nàng sẽ không có cơ hội để gặp mặt cha nàng.

Đường Thanh Thanh thở phào một hơi, bây giờ thì nàng mới chính thức yên tâm trở lại, đột nhiên nàng hô lên một tiếng:

- Nè, Đường Kim chết tiệt, cứ như vậy mà chạy sao? Nó còn đáp ứng con là nhìn qua chân của cha mà.

- Thanh Thanh, ở trên đường thì Đường Kim cũng đã xem qua chân của cha.

Đường Hạo Nhiên nói:

- Nó nói cho cha biết, chân của cha có hy vọng chữa khỏi, bất quá những bác sỹ thông thường sẽ không làm được, cần phải có một người bác sỹ đặc biệt. Nó còn nói, nó sẽ giúp cha tìm ra người bác sỹ đó.

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

- Hả? Thật sự sao? Đường Kim thật sự nói như thế sao?

Đường Thanh Thanh có chút vui mừng.

- Đương nhiên là thật rồi, hơn nữa cha cũng rất tin nó.

Đường Hạo Nhiên gật đầu một cách khẳng định.

- Thật là tốt quá.

Đường Thanh Thanh hưng phấn, thiếu chút nữa mà nhảy dựng lên.

- Được rồi, Thanh Thanh, chúng ta trở về thôi.

Đường Hạo Nhiên nhắc nhở:

- Nhiều người như thế thì đứng ở chỗ này cũng không tốt lắm.

- A, được, cha, trước tiên con đẩy cha lên xe.

Nghe Đường Hạo Nhiên nói như thế thì Đường Thanh Thanh mới kịp phản ứng, sau đó nàng đỡ Đường Hạo Nhiên đưa lên xe cảnh sát, sau đó đóng cửa xe rồi nổ máy, chuẩn bị rời đi.

Nhưng mà đúng vào lúc này thì đột nhiên nàng nhớ ra một chuyện, nhịn không được mà hỏi:

- À, đúng rồi cha, rốt cuộc thì cha bị bắt cóc như thế nào?

Nguồn 4,vn.eu by Hùng Bá

Nụ cười trên mặt của Đường Hạo Nhiên đột nhiên biến mất, trầm mặc một lát, hắn mới nói thật nhỏ:

- Người đàn bà kia đã gọi điện cho cha.

Trong phút chốc, nụ cười trên mặt Đường Thanh Thanh biến mất không còn một mảnh.

Màn đêm dần dần buông xuống, Đường Kim không chút hoang mang tiêu sái đi trên đường lớn ở Ninh Sơn.

- Không trả lời vấn đề của chị Thanh thì thật không phải với chị Thanh a.

Đường Kim thì thào tự nói, đệ tử Đường Môn cần khiêm tốn, có một số việc vẫn là tạm thời giữ bí mật thì hơn, chính bởi vì như thế cho nên khi nghe Đường Thanh Thanh có rất nhiều vấn đề muốn hỏi hắn, hắn liền lập tức trốn chạy.

- Sư phụ còn có nói, một người nam nhân lúc nào cũng tỏ ra thần bí thì càng có khả năng hấp dẫn nữ nhân cho nên mình cần phải để bản thân tỏ ra thần thần bí bí một chút.

Đường Kim nói xong thì bước chân cũng không dừng lại, đột nhiên ánh mắt của hắn nhìn vào một biển quảng cáo:

- Quán lẩu cá Ba Thục.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Vội vội vàng vàng cho nên bây giờ Đường Kim vẫn còn chưa ăn gì , hắn cảm thấy bụng của mình bắt đầu đánh trống kêu oan rồi. Nhưng mà, ngày nào cũng ăn thịt dê, thịt heo hơn nữa lúc này mới xử lý xong con heo mập chết tiệt là Tả Tiểu Long kia nên hắn cũng có chút chán ăn thịt, vừa thấy được quán này là lẩu cá thì hắn liền quyết định, đêm nay hắn sẽ ăn cá.

- Tối hôm qua ăn uống không có điều độ, hôm nay cần phải ăn uống điều độ một chút.

Vừa bước đi về phía đối diện, Đường Kim vừa nói thầm một câu.

Mới vừa đi tới giữa đường thì đột nhiên theo bản năng Đường Kim quay đầu nhìn thoáng qua thì hắn thấy được một chiếc xe hơi có rèm che đang dùng một tốc độ cực nhanh chạy về phía hắn, dường như vào bất kỳ lúc nào cũng có thể đụng vào hắn.

Đường Kim phảng phất giống như là không thấy, không có kinh hoảng tránh né, hắn vẫn tỏ ra không nhanh không chậm đi về phía trước, hắn có đầy đủ tự tin, trước xe này căn bản là không thể tông trúng hắn.

Sự thật đúng là như thế, Đường Kim thuận lợi đi qua đường nhưng mà đúng vào lúc này thì hắn nghe được một tiếng “ KÍT” phía sau truyền đến tiếng ma sát giữa bánh xe và nền đường.

Đường Kim giống như là không có nghe thấy, tiếp tục đi tới phía trước, giống như giờ này trong đầu của hắn thì chỉ có lẩu cá, chỉ có lẩu cá mà thôi.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Phía sau lại truyền đến một tiếng mắng:

- Con mja mày, qua đường kiểu gì vậy? Mày không có mắt hả? Không nhìn thấy xe sao?

Rốt cuộc thì Đường Kim cũng xoay người lại đập vào tấm mắt của hắn chính là một chiếc BMW màu trắng mới tinh, sau đó hắn liền nhìn vào người ngồi trong chiếc BMW kia, đó chính là một tên thanh niên tóc hồng khoảng hơn hai mươi tuổi.

Chiếc BMW dừng lại ở giữa đường, tên thanh niên tóc hồng kia cũng xuống xe, bộ dạng của hắn như ông nôi nhìn vào Đường Kim:

- Mày nhìn cái rắm chó gì? Chửi mày đấy, như thế nào, con mja mày, mắt của mày bị đuôi à? Không nhìn thấy xe của lão tử chạy đến sao? Nếu như lão tử không phanh kịp thì con mja nó mày đã bị đâm chết rồi.

- Ngươi chạy quá tốc độ.

Đường Kim nhìn vào tên thanh niên tóc hồng kia uể oải nói.

- Kháo, lão tử thích lái xe nhanh đó thì sao? Quan hệ đến mày hả?

tên thanh niên tóc hồng tiếp tục hướng về phía Đường Kim mà chửi âm lên:

- Mja nó, nếu không phải là xe mới mua thì lão tử thật muốn đâm chết mày.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Mày cũng không phải là mỹ nữ, mày lái xe nhanh như thế cũng không ăn thua gì, cũng không liên quan đến tao, mày chết thì là chuyện của mày, liên quan tới tao sao?

Đường Kim vẫn tỏ ra không tức giận.

- Đệt con mja nhà mày, mày nguyền rủa lão tử phải không?

tên thanh niên tóc hồng giận dữ:

- Lão tử vừa mới mua xe, muốn thử xem thì gặp phải thằng điên như mày, thật là con mja nó ảnh hưởng đến tâm tình của lão tử mà. Bây giờ thì mày hắn cút đi cho lão tử, bằng không thì lão tử liền đập cho mày một trận.

- Bây giờ tâm tính của mày rất kém sao?

Đường Kim nhìn vào tên thanh niên tóc hồng kia, vẻ mặt có chút kỳ quái.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Đệt, đừng có nói những lời vô nghĩa như thế với lão tử nữa, mau cút ngay cho lão tử, hôm nay lão tử không muốn nhìn thấy máu.

Dường như tên thanh niên tóc hồng kia cũng cố gắng kìm chế, không đánh Đường Kim.

- Tao chỉ muốn nhắc nhở cho mày biết, tâm tình của mày sẽ lại càng thêm không tốt.

Đường Kim nở nụ cười xán lạn:

- Bởi vì, xe của mày mới mua, lập tức xe biến thành chiếc xe hư.

- Đệt, con mja nhà mày, mày nói những lời này để làm….

Tên thanh niên tóc hồng vẫn nói những lời thô tục, nhưng mà vào lúc này đây, không đợi hắn nói hết câu thì đột nhiên phía sau hắn đã truyền đến một tiếng vang giòn.

Theo bản năng thì tên thanh niên tóc hồng quay đầu lại nhìn, nhất thời thì hắn có cảm giác sợ vỡ mật:

- Đệt, xe của tao mới mua a.

Đúng như lời của Đường Kim nói, xe mới liền biến thành xe hư, kính chắn gió phía trước xe lại vỡ thành những mảnh nhỏ.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Bây giờ tâm tình của mày có phải là rất kém phải không?

Nụ cười trên mặt của Đường Kim cũng không giảm:

- Bất quá thì đây cũng chưa phải là lúc tâm tình của mày kém nhất đâu.

- Đệt con mja nhà mày, là mày giở trò quỷ phải không?

tên thanh niên tóc hồng căm tức quay đầu lại nhìn vào Đường Kim, chân của hắn liền lập tức hướng về phía Đường Kim:

- Trước hết lão tử phế mày.

Chân của tên thanh niên tóc hồng vừa mới nhấc lên thì đột nhiên chân còn lại của hắn liền cảm thấy mỏi nhừ, thân thể của hắn không tự chủ được mà ngã về phía sau.

Rầm!

Lúc này đây, thân thể của tên thanh niên tóc hồng kia liền đập vào chiếc BMW.

Chương 75: Xương cá.

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra vui vẻ:

- Nếu như tâm tình của mày muốn kém hơn nữa thì cứ tìm tao, tao vô cùng hoan nghênh, hiện tại thì tao sẽ ăn cơm ở trong này.

Nói xong lời này, Đường Kim xoay người, đi tới quán lẩu cá Ba Thục kia, mà khi Đường Kim đi vào trong quán kia rồi thì tên thanh niên tóc hồng kia mới vịn vào xe rồi đứng lên sau đó hắn dùng tay sờ sờ vào phía sau ót, nhất thời thì hắn liền cảm thấy được có chất lòng gì đó, đưa tay ra trước mặt thì hắn liền thấy máu. Tên thanh niên tóc hồng liền phát ra một tiếng lêu như tiếng giết heo:

- Đệt, chảy máu rồi, thật con mja nó chảy máu rồi.

Trong quán lẩu cá Ba Thục, nữ nhân viên phục vụ nhìn vào Đường Kim, nhịn không được mà hỏi một câu:

- Ngài muốn dùng bao nhiêu?

- Cho 10kg đi.

Đường Kim nhìn vào nữ phục vụ này:

- Chẳng lẽ ngay cả 10kg cá mà các cô cũng không có sao?

Nguồn 4vn by Hù,ng Bá

- Một mình ngài dùng sao?

Nữ phục vụ lại hỏi.

- Đúng vậy, nhanh lên đi.

Đường Kim có chút không kiên nhẫn.

- À, được, ngài chờ một lát.

Sau khi xác định được mình không có nghe lầm thì nữ phục vụ kia rời đi, nhưng mà trước khi rời đi thì ánh mắt nàng tỏ ra cổ quái mà liếc nhìn Đường Kim một cái.

Năm phút sau, một bàn lẩu cá to tổ chảng được dọn lên trước mặt Đường Kim, lẩu cá ở nơi này có hương vị cũng không tệ a, qua gần ba mươi phút thì Đường Kim đã tiêu diệt xong 10kg cá, sau đó hắn còn lộ ra bộ dạng có chút thỏa mãn.

Nguồn 4vn by H,ùng Bá

- Muộn rồi, cần phải ăn uống điều độ thôi, hay là không ăn nữa?

Đường Kim thì thào tự nói.

Nhưng mà một giây sau thì hắn lại lắc đầu:

- Thân làm một người ăn hàng, sao có thể ăn uống điều độ đây?

Vẫy tay một cái:

- Phục vụ.

Nữ phục vụ kia luôn nhìn chằm chằm vào Đường Kim, thấy Đường Kim vẫy vẫy tay thì liền đi tới:

- Tiên sinh, ngài muốn ăn nữa sao?

- Cho thêm 10kg nữa.

Đường Kim trả lời.

Nguồn 4vn b,y Hùng Bá

- Hả?

Nữ phục vụ kia há tom mồm, qua một hồi thì nàng mới lấy lại tinh thần:

- A, được được, ngài chờ một chút.

Tận mắt thấy một mình Đường Kim đem 10kg cá nuốt hết vào bụng thì nữ phục vụ này không thể nào không hoài nghi Đường Kim có thể tiếp tục dùng thêm 10kg cá nữa không?

Rất nhanh, 10kg lại được đem lên bàn cho Đường Kim, lúc này đây thì tốc độ ăn của Đường Kim đã chậm hơn một chút, lại khoảng ba mươi phút sau thì trong nồi còn lại một ít cá.

Đột nhiên từ bên ngoài truyền đến một trận ồn ào, theo đó là tiếng bước chân hỗn loạn, tiếp theo là một đám người mặc đồ bảo vệ tràn vào quán.

Ngu,ồn 4vn by Hùng Bá

Ước chừng đám người mặc đồng phục bảo vệ này có mười mấy người, trên người mang theo đồng phục bảo vệ, trên ấy còn có thêu chữ bảo vệ Phi Ưng, đám người này nhìn qua thì trông giống như được huấn luyện nghiêm chỉnh, bọn hắn dùng thời gian ngắn nhất để đi vào đây rồi chắn trước cửa, hiển nhiên là bọn hắn không muốn cho người nào ra vào.

Trong quán lẩu liền một trận rối loạn, một ít khách nhân liền sôi nổi đứng dậy, muốn trả tiền rồi rời đi.

- Đứng yên đó, không được nhúc nhích.

Một tên bảo vệ Phi Ưng có thân hình cảo lớn liền quán lên một tiếng:

- Công ty bảo vệ Phi Ưng đang làm việc, xin mọi người phối hợp.

Nói là mời nhưng mà hiển nhiên là đám người này không có chút ý tứ nào là mời cả, đây chính là mệnh lệnh.

Nghe được mấy chữ công ty bảo vệ Phi Ưng này thì một đám khách nhân vốn là đang bất mãn liền lập tức câm như hến, mà mấy người phục vụ trong quán cũng không dám đi ra.

Cả quán lẩu liền trở nên yên tĩnh một các lạ thương, nhưng mà lúc này đây thì mọi người nghe được tiếng “ Chọp chẹp” sau đó tầm mắt của mọi người liền không hẹn mà cùng nhìn về phía một cái bàn, nơi đó có một thiếu niên mặc áo T-shirt đang ngồi ăn lẩu cá.

Nguồn 4vn by Hùng B.á

- Người này thật sự là không biết sống chết a.

Dường như tất cả mọi người đều toát ra suy nghĩ này.

Mà ánh mắt của nữ phục vụ kia nhìn vào thiếu niên này lại càng thêm quái dị, lúc này nàng cảm thấy người này rất có thể là ăn chịu nhưng mà hiện tại nàng cảm thấy được dường như là đầu óc của người này có chút vấn đề. Chẳng lẽ hắn chưa từng nghe qua cái tên công ty bảo vệ Phi Ưng sao?

Cả thành phố Ninh Sơn này không ai lại không biết, mặt ngoài thì công ty bảo vệ Phi Ưng này chỉ là một công ty bảo vệ bình thường, nhưng mà trên thực tế thì công ty này nhúng vào cả hai giới hắc- bạch a.

Mười mấy tên mặc đồng phục bảo vệ liền cùng nhau về phía Đường Kim, sau đó bọn hắn lại nhìn về cửa, bởi vì lúc này một tên thanh niên tóc hồng đi vào, bất quá tên thanh niên tóc hồng này bước đi còn có chút chật vật, đầu của hắn còn có quấn một miếng băng màu trắng.

Nguồn 4vn by Hùn,g Bá

- Ưng thiếu gia.

Mười mấy tên bảo vệ Phi Ưng liền cùng nhau xoay người lại, cung kính chào hỏi tên thanh niên tóc hồng này, thanh thế lớn, phô trường, hơi có chút giống với đám thái giám cung nghênh hoàng thượng trong các bộ phim chiếu trên TV.

Tên thanh niên tóc hồng kia cũng cảm thấy rất hài lòng với cảm giác này, trên mặt của hắn lộ ra nụ cười thỏa mãn nhưng mà một giây thì nụ cười vừa lòng trên mặt của hắn đã biến mất, hắn nhìn vào Đường Kim đang ngồi ăn lẩu ở nơi đó, hổn hển kêu lên:

- Đệt, chính là tiểu tử này, mau hung hăng chỉnh lại hắn cho lão tử.

Toàn bộ ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người của Đường Kim, tên bảo vệ Phi Ưng kia có chút hưng phấn, dường như là bọn hắn thấy được con mồi có thể để bọn hắn vui đùa, mà những người khác cùng với những nhân viên phục vụ quán thì ánh mắt tỏ ra đồng tình nhìn vào Đường Kim. Trong lòng mỗi người đều hiện lên một ý niệm, người này, hơn phân nửa là xong đời rồi.

Tên bảo vệ Phi Ưng to lớn vừa mới mở miệng kia lúc này lại nói:

- Trừ hắn ra, tất cả mọi người hãy đi ra hoài, hóa đơn tính tiền của mọi người chúng tôi sẽ trả.

Nguồn 4,vn.eu by Hùng Bá

Nghe được tên bảo vệ Phi Ưng này nói như thế thì đám khách nhân và người phục vụ sớm đã run rẩy như cầy sấy liền lập tức chạy ra ngoài, ngẫu nhiên cũng có vài người chạy đến trước của, ánh mắt có chút đồng tình liếc nhìn Đường Kim một cái, trong lòng âm thầm thở dài, đáng tiếc a, đứa trẻ này còn nhỏ như thế lại rơi vào trong tay của đám người này, sợ là kết cục cũng không có hay ho gì.

Thấy trong này đã không còn bóng người thì mười mấy tên bảo vệ Phi Ưng liền vây quanh Đường Kim lại.

- Ưng thiếu gia, xử lý tên tiểu tử này như thế nào?

Tên bảo vệ Phi Ưng to lớn kia liền nhìn vào tên thanh niên tóc hồng, cung kính hỏi.

- Bà mja, tên tiểu tử này không biết dùng biện pháp gì đã đập xe của lão tử, còn khiến cho lão tử đổ máu, trước tiên các anh hãy đánh cho hắn hộc máu đi đã rồi sau đó chúng ta sẽ hảo hảo nói chuyện với hắn một chút, thằng tờ hó này rốt cuộc là dùng cách nào mà khiến cho xe của lão tử bị hư.

Tên thanh niên tóc hồng căm giận mà nói.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Vâng, Ưng thiếu gia.

tên bảo vệ Phi Ưng to lớn kia liền lên tiếng, quay đầu lại nhìn Đường Kim:

- Tiểu tử, mày đã nghe được Ưng thiếu gia nói gì rồi sao? Biết điều thì hãy tự mình động thủ đi, nếu để cho chúng tao ra tay thì kết cục cũng sẽ không được tốt đâu.

Đường Kim cầm lấy một miếng cá, lầm bầm lầu bầu:

- Haiz, ông trời sinh ra đẹp trai cũng là một cái tội a, tại sao lại có rất nhiều người ghen tị tao đến như vậy, để cho tao ăn một bữa cơm yên bình mà cũng khó đến như thế sao?

Đem miếng cá nhét vào trong miệng, sau đó nhai nhai vài miếng, đột nhiên Đường Kim quay đầu lại rồi phun ra một cái xương cá.

- A!

Đột nhiên tên bảo vệ Phi Ưng to lớn kia liền kêu lên một tiếng, thân thể của hắn trở nên mềm nhũn rồi ngã xuống đất.

- Tao thật sự rất ghét khi tao ăn cơm mà có người khác đến quầy rầy.

Đường Kim tiếp tục thì thào tự nói, đôi đũa lại bỏ vào trong nồi rồi gặp ra một miếng cá, sau đó đem nhét vào miệng, cùng lúc đó tay trái của hắn lại vỗ nhẹ xuống bàn.

Một đống xương cá trên bàn, đột nhiên liền bay lên, sau đó liền hướng về phía bốn phương tám hướng bay đi, tất cả đều bay về phía mấy tên bảo vệ Phi Ưng kia.

Chương 76: Người nhím..

- A..A!

Tên kêu đau đớn đan xen nhau vang lên, mười mấy tên bảo vệ Phi Ưng kia liền ngã hết xuống đất, trong phút chốc, chỉ có duy nhất một người còn đứng đó chính là tên thanh niên tóc hồng kia.

Đường Kim cầm lấy đũa, lại mò một hồi trong nồi thì cuối cùng mới gắp lên được một miếng cá sau đó bỏ vào miệng, nhai rồi nuốt xuống, cuối cùng thì hắn mới đứng dậy, đi về phía tên thanh niên tóc hồng kia, trên mặt nở ra nụ cười xán lạn:

- Có phải thật sự mày muốn tâm tình của mày càng trở nên kém hơn không?

- Mày…mày….mày đã làm gì đối với bọn hắn?

Sắc mặt của tên thanh niên tóc hồng có chút tái nhợt, ánh mắt lộ ra vẻ khó tin, hắn như thế nào cũng rõ, chính mình mang theo mười mấy người đến đây, như thế nào mà đều ngã xuống hết?

Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á

Nhớ tới cảnh không hiểu vì sao mà xe của mình đột nhiên bị đập hư, mà chính bản thân hắn không hiểu vì sao lại đập đầu vào xe thì tên thanh niên tóc hồng này lại cảm thấy sự việc có chút quỷ dị, trong mắt của hắn hiện ra vẻ sợ hãi:

- Mày…mày là người hay là quỷ?

- Có con quỷ nào đẹp trai như tao sao?

Đường Kim thì thào tự nói:

- Thật sự là không biết thưởng thức a.

Duỗi lưng một cái, Đường Kim liền đi ra cửa, nhưng mà trên tay hắn vẫn cầm lấy đôi đũa, dường như là quên bỏ xuống.

Tên thanh niên tóc hồng có chút ngẩn người ra mà nhìn vào bóng lưng của Đường Kim, trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi, tự nhiên sẽ không dám ngăn cản Đường Kim, đồng thời hắn có chút nghi hoặc, chẳng lẽ Đường Kim cứ như vậy mà buông tha cho hắn sao?

Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

Ngay tại lúc tên thanh niên tóc hồng kia còn đang nghi hoặc thì Đường Kim đã đi ra đến cửa, sau đó hắn ồ lên một tiếng, rồi nhìn vào tay phải cảu mình, lầm bầm lầu bầu:

- Như thế nào mà mình lại mang cả đũa ra luôn nhỉ?

- Lấy đồ của người khác là không đúng, vẫn nên trả lại cho người ta.

Đường Kim còn nói thêm, sau đó thì tay hắn liền vung lên, hai chiếc đũa liền bay về phía sau.

Bịch!

Bịch!

Hai cây đũa liền bay vào bàn, mà Đường Kim cũng biến mất ở cửa.

Ngay khi hai cây đũa bay tới thì tên thanh niên tóc hồng kia vô cùng khẩn trương, nhưng mà khi hắn thấy hai cây đũa kia nằm ở trên bàn cách hắn mấy m thì hắn liền nhẹ nhàng thở ra, mà Đường Kim cũng đã biến mất, điều này lại làm cho hắn hoàn toàn yên lòng.

Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá

- Con bà nó, thật sự không biết nó là người hay quỷ…

Tên thanh niên tóc hồng thì thào tự nói, lời nói hắn còn chưa dứt thì trên mặt của hắn đột nhiên lộ ra vẻ hoảng sợ, vô số xương cá đang bay về phía hắn.

- Không…A…

Tên thanh niên tóc hồng hét ra một tiếng thảm thiết, chỉ ít là có mấy chục cái xương cá găm vào trên người của hắn, trong khoảng khoắc đó thì người của hắn trông giống như một con nhím, trên mặt, trên miệng, trên trán, thậm chí là sau ót đều có xương cá, người khác vừa nhìn qua thì trông hắn quả thật giống với một con nhím.

Cơn đau truyền đến, mà một loại cảm giác sợ hãi liền phát ra từ trong lòng của hắn, hoàn toàn bao phủ lấy tên thanh niên tóc hồng này.

- Thật sự có quỷ…

Tên thanh niên tóc hồng ngơ ngác nói một câu, sau đó hai mắt của hắn trắng dã, rầm một phát, hắn đã té ngã trên mặt đất, trực tiếp hôn mê luôn.

Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

Mà giờ phút này, ở bên ngoài quán lẩu cá, bảy tám người phục vụ cùng với bốn năm người khác còn chưa rời đi, bọn hắn tụ tập lại một chỗ. Bọn hắn đều nhìn chằm chằm vào cửa, mà khi nghe được tiếng kêu thảm ở bên trong truyền ra thì trong lòng của bọn hắn liền âm thầm cảm thấy may mắn đồng thời cũng có cảm giác đồng tình với Đường Kim.

Nhưng mà ngay khi Đường Kim thản nhiên bước ra khỏi cửa thì mười mấy người này nhất thời liền đờ ra, giống như là hóa đá mà đứng yên ở đó vậy, vẫn không có nhúc nhích, người này như thế nào mà lại có thể bình yên vô sự đi ra đây?

Thẳng cho đến khi Đường Kim biến mất ở trong tầm mắt của bọn hắn thì bọn hắn mới hồi phục lại tinh thần, sau đó bọn hắn liền đi vào quán.

Thấy được cảnh tượng ở trong quá thì những người này lại hóa đá thêm lần nữa, điều này… điều này làm sao có thể được?

Đi trên đường lớn ở Ninh Sơn thì Đường Kim cảm thấy có chút buồn bực, người đẹp trai như hắn cũng thật sự là tội sao, giống như đẹp trai như hắn thì đi đến đâu cũng đều bị người ta ganh ghét, cũng đều bị người ta tìm tới gây phiền toái.

Nguồn 4vn.eu by Hùn,g Bá

- Cần phải khiêm tốn a.

Đường Kim thì thào tự nói:

- Nhưng mà một người đẹp trai như mình đây, muốn khiêm tốn thì thật sự là rất khó a.

Cảm khái xong, bước chân Đường Kim tăng tốc, đi về phía trường Ninh Sơn Nhị Trung.

Khi hắn đến trường thì vẫn chưa đến 8h tối, lúc này vẫn còn là giờ tự học, mà Đường Kim cũng không bước vào lớp học để học, mà hắn trực tiếp trở về chỗ ở của mình.

Sau khi vào phòng thì Đường Kim liền vào thư phòng, sau đó liền mở máy vi tính lên, vào trang web đồ cổ kia, đọc những tin mới.

Ngồi hơn một tiếng đồng hồ mà Đường Kim vẫn không có thu hoạch gì mới, sau đó đột nhiên nick yahoo của hắn có một tin nhắn mới hiện lên, là một người tên Dao Dao xinh đẹp add nick, sau đó còn có 1 tin nhắn:

- Đường Kim chết tiệt, là tôi đây.

Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

Đường Kim liền từ chối không add nick của Dao Dao xinh đẹp.

Dao Dao xinh đẹp lập tức nhắn tin tiếp:

- Đường Kim chết tiệt, thế nào mà không chịu add nick của tôi?

Đường Kim lại cự tuyệt, bất quá lần này hắn còn nói lý do:

- Tên của cô trên này nghe không được hay cho lắm, đổi thành đồ ngốc đi.

- Đường Kim chết tiệt, tôi ghét cậu.

Dao Dao xinh đẹp lại một lần nữa add nick của Đường Kim, bất quả hiển nhiên là nàng chỉ muốn mắng Đường Kim, sau đó nàng còn bồi thêm một câu:

- Tôi không muốn có một người bạn như cậu, cậu đi chết đi.

Lần này thì Đường Kim cũng đã thí nghiệm được, đồng thời hắn lầm bầm lầu bầu:

- Cô nói không thêm thì sẽ không thêm sao, tôi đây chẳng phải là mất mặt lắm sao?

Trong danh sách bạn bè của Đường Kim lập tức lại có thêm một người, đúng là Dao Dao xinh đẹp, mà avatar của Dao Dao xinh đẹp này mặc dù rất nhỏ nhưng mà Đường Kim liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, đúng như dự đoán của hắn. Dao Dao xinh đẹp này chính là vị hôn thê của hắn Tần Thủy Dao.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

- Đường Kim chết tiết, nick của cậu trên này thật là ghê tởm, cái gì mà anh Đường Tinh, người khác không biết thì gọi cậu bị thần kinh đó.

Dao Dao xinh đẹp lập tức nhắn cho Đường Kim một câu, hơn nữa còn mang theo một cái icon nôn mửa.

- Biết vì sao tôi muốn từ hôn với cô không? Bởi vì chúng ta hoàn toàn không có tiếng nói chung a.

Đường Kim liền trả lời.

- Tôi và cậu mới không có tiếng nói chung đâu.

Dao Dao xinh đẹp ném qua một icon một người ôm trái bom.

Không đợi Đường Kim trả lời thì Dao Dao xinh đẹp lập tức lại nhắn tới tiếp một tin nữa:

- Nè, Đường Kim chết bầm, Trương Ny nói cậu đã cứu nàng, nàng nhờ tôi nói lời cảm ơn với cậu.

- Tôi cứu cô ta sao? Như thế nào mà tôi lại không biết nhỉ?

Đường Kim lại đưa ra một cái icon kinh ngạc.

- Đường Kim chết bầm, thật sự cậu không phai là người cứu Trương Ny sao?

Thấy Đường Kim không có mắc mưu của mình thì Dao Dao xinh đẹp có chút tức giận, nàng liền gởi cho Đường Kim một cái icon có hình con dao chém vào người, dường như ở trên mạng này thì Tần Thủy Dao có khuynh hướng bạo lực.

Nguồn 4vn.eu by Hùn,g Bá

- Tôi vốn rất muốn cứu cô ta nhưng mà tôi sợ cứu được cô ta rồi thì cô ta sẽ lại lấy thân báo đáp cho nên tôi quyết định tốt nhất là không nên cứu cô ta.

Đường Kim liền trả lời.

- Tôi nhổ vào, tự mình đa tình, mặc kệ cậu.

Dao Dao xinh đẹp gởi qua một cái icon tức giận, sau đó avatar của nàng liền tối sầm, dường như nàng đã logout ra rồi.

Đối với việc này thì Đường Kim cũng không có để ý, hắn tiếp tục tìm tòi trên diễn đàn đồ cổ này, gần tới mười một giờ rồi mà vẫn không có thu hoạch gì thì hắn liền tắt máy, đi ra khỏi thư phòng, đi vào phòng ngủ, bắt đầu luyện công.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Đây là đêm thứ tư Đường Kim ở trong thành phố Ninh Sơn này, mà hắn vẫn bình tĩnh vượt qua, nhưng mà buổi tối này đối với thành phố Ninh Sơn mà nói thì cũng không yên tĩnh lắm.

Vào lúc nửa đem, trong một tòa nhà của một gia đình nông thôn ở bên ngoại thành thành phố Ninh Sơn, người trẻ tuổi được gọi là Nhân thiếu cùng với chú Cửu ngồi ở trên xe lăn, lại bắt đầu đi dạo, vừa đi vừa nói chuyện.

Chương 77: Sao cô nói mà không giữ lời vậy?.

- Nhân thiếu, nhà máy kia đã bị tịch thu rồi, chúng ta tổn thất rất lớn.

- Không sao.

Bộ dạng của Nhân thiếu cũng không thèm để ý chút nào:

- Lúc trước chúng ta làm sinh ý này cũng là bởi vì thật sự thiếu tiền, hiện tại không giống với lúc trước, hiện tại chúng ta cũng đã không cần khoản thu này. Hơn nữa tôi cũng tính toán không muốn kéo dài vụ sinh ý này, hơn nữa lại có mấy tên không biết an phận, lần này cảnh sát đã giúp chúng ta rồi đó.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

Cửu thúc hơi vuốt vuốt cầm:

- Điều này cũng đúng, mấy tên kia, nếu cuối cùng không khống chế tốt thì có thể bọn hắn sẽ gây phiền toái cho chúng ta, hiện giờ cảnh sát đã bắt bọn chúng, quả là giúp cho chúng ta bớt đi một việc.

Nói đến đây, sắc mặt của Cửu thúc bỗng trở nên âm trầm, lời nói xoay chuyển:

- Nhân thiêu, tuy rằng chúng ta không cần nhà máy này nhưng mà những tên bán đứng chúng ta, nhất định phải xử lý sạch.

- Đó là đương nhiên.

Nhân thiếu cười nhạt:

- Cửu thúc, hiện tại thì người đã điều tra ra chư? Thật sự là Phì Long cung cấp tin tức cho đám cảnh sát kia sao?

- Đây là tin tức mà đám cảnh sát kia cố ý để lộ ra ngoài, bất quá, sự việc lần này cũng có quan hệ với Phì Long.

Giọng nói của Cửu thúc mang theo một tia tức giận:

- Cái tên ngu xuẩn kia quả thật là người không biết làm chuyện lớn, hắn biết được không thể làm ông chủ của quán rượu Long Hổ cho nên đem toàn bộ oán hận đổ lên người nữ cảnh sát tên là Đường Thanh Thanh kia, hắn cho người bắt cóc Đường Hạo Nhiên, sau dó dẫn dụ Đường Thanh Thanh đến nhà máy đó, nghĩ đến mượn đao giết người, nhưng mà hắn lại không nghĩ đến, ngược lại đã làm cho nhà máy bị đám cảnh sát kia phát hiện.

- Cửu thúc, nếu đã như vậy thì hãy đem hắn xử lý một cách sạch sẽ đi.

Nhân thiếu thản nhiên nói:

- Thuận tiện đem Sấu Hổ xử lý sạch luôn, để cho hai anh em bọn hắn cùng lên đường cho có bạn.

Nguồn 4,vn.eu by Hùng Bá

- Không thành vấn đề, bọn hắn chắc chắn sẽ không nhìn thấy được ánh mặt trời vào ngày mai.

Cửu thúc gật đầu nói.

Nhân thiếu trầm mặc một hồi, sau đó lại mở miệng hỏi:

- Đường Thanh Thanh kia, thật sự là người giết chết năm người kia sao?

- Cảnh sát nói như vậy, nhưng theo tôi phỏng doán thì hẳn là rất không có khả năng, Đường Thanh Thanh chỉ là gia nhập cục cảnh sát mới ba tháng, chỉ là một nữ cảnh sát tay mơ. Tuy rằng dựa vào biên bản ghi chép thì bắn súng là môn nàng am hiểu nhất nhưng mà gặp được mấy người kia thì khẳng định nàng ta sẽ không làm được gì khác, hơn nữa đây là tình huống nàng không có phòng bị gì cả. Theo lý thuyết thì chắc hẳn nàng ta phải chết.

Cửu thúc hơi hơi trầm ngâm:

- Chuyện này có chút quỷ dị, vốn tôi phỏng đoán, hẳn là Đường Kim giúp nàng nhưng mà dựa theo lời nói của Phì Long thì vào lúc ấy Đường Kim đang ở chỗ của Phì Long cứu Đường Hạo Nhiên ra, hai nơi cách xa nhau hai km, dựa theo lẽ thường mà nói thì Đường Kim không thể làm được chuyện này.

- Trừ Đường Kim ra thì còn có người khác có thể trợ giúp cho Đường Thanh Thanh sao?

Nhân thiếu suy nghĩ một chút rồi hỏi.

- Hẳn là không có.

Cửu thúc lắc đầu:

- Nếu mà có thì chỉ sợ Đường Thanh Thanh sớm đã trả thù Phì Long rồi.

Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá

- Nói như vậy, người kia chỉ có thể là Đường Kim.

Sắc mặt của Nhân thiếu trở nên hơi ngưng trọng:

- Như ậy, nếu cái này là sự thật, dựa vào năng lực của Đường Kim, so với suy đoán của chúng ta thì không biết thực lực của người này có mạnh không?

Cửu thúc khẽ thở dài:

- Nếu thật sự là Đường Kim thì năng lực của hắn quả thật là không thể tưởng tượng được.

Hai người đều trầm mặc, bọn hắn bắt đầu cảm thấy được, đối thủ này, so với tưởng tượng của bọn hắn thì lại càng khó đối phó hơn.

Thứ sau ngày bảy tháng chín.

Đi vào thành phố Ninh Sơn đã được năm ngày, đối với cuộc sống mới này thì Đường Kim đã sớm thích ứng, sáng sớm lúc bảy giờ thì hắn đã rời giường, sau đó liền giống như thường ngày, bắt đầu đánh răng, tắm rửa rồi ra khỏi cửa đi vào quản há cảo của lão Lục, sau khi làm xong mười bát thì hắn mới đi đến trường học.

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

Lúc bảy giờ ba mươi thì Đường Kim đã đến vào phòng học lớp 10/4, dường như đã vào lúc cuối tuần cho nên mỗi người trong lớp học đều có chút cao hứng.

Đặc biệt là Trương Tiểu Bàn lại vô cùng hưng phấn, vừa nhìn thấy Đường Kim bước vào thì hắn liền nước miếng văng tứ tung, thổi phồng lên:

- Anh bạn, tôi thật sự là rất ngưu a, hôm qua chúng ta mở chức năng báo danh ở trên mạng, cậu biết cả đêm chúng ta thu được bao nhiêu phí báo danh không? Mười lăm bạn, là mười lăm vạn a, con mja nó, bây giờ thì tôi mới biết được ở trường học chúng ta có rất nhiều kẻ có tiền, có nhiều tên đưa phí báo danh tới một vạn, còn có một tên trực tiếp quăng năm vạn vào, thật sự là có quá nhiều tiền mà.

- Không phải là cậu ngưu, mà là tôi ngưu, bọn hắn đang hướng về phía tôi mà đến.

Đường Kim không chút khách khí mà đả kích tự tin của Trương Tiểu Bàn.

Quả nhiên là Trương Tiểu Bàn đã bị đã kích, bất quá ngay lập tức hắn liền cao hứng trở lại bởi vì hắn nghĩ đến cảnh mình có không ít tiền, nếu dựa vào quy ước vào Đường Kim thì hiện tại thì đã có hai mươi lăm vạn rồi, hắn ít nhất là có được năm vạn đồng, là một số tiền lớn a.

Sau đó, Trương Tiểu Bàn bắt đầu tưởng tượng đến nên tiêu tiền như thế nào, nên đi mua Ai phôn hay là Vai ồ đây? Hoặc là đi tìm mấy cô em gái xinh xinh để tạm biệt cái kiếp xử nam của hắn?

Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

Trương Tiểu Bàn bắt đầu tính toán, năm vạn đồng thì làm sao đây? Nếu tìm một cô em tàm tạm một chút, nếu không thì bao mấy cô em đang học đi? Năm vạn đồng này có thể bao mấy cô em đó được gần một năm a.

Bộp…Bộp..

Đột nhiên vào lúc này, tiếng giày cao gót đã cắt đứt suy nghĩ của Trương Tiểu Bàn, giáo viên mỹ nữ Tô Vân Phỉ mặc chiếc váy dài đi vào phòng học, ngày hôm nay, tiết đầu tiên chính là tiết Anh văn.

- Xem ra, không xem thời khóa biểu là một thói quen xấu a.

Thấy Tô Vân Phỉ đi vào thì Đường Kim liền biết được đây là tiết Anh văn, hắn nói thầm một câu rồi đứng lên, chuẩn bị đi ra ngoài.

- Đường Kim.

Đột nhiên vào lúc này giọng nói của Tô Vân Phỉ lại truyền vào lỗ tai của hắn.

- Cô Tô, cô đừng nên hối thúc, em sẽ đi ngay, không làm cản trợ đến giờ dạy của cô nữa.

Đường Kim vội vàng nói.

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

- Em là học sinh đương nhiên là phải ngồi học rồi.

Tô Vân Phỉ thản nhiên nói:

- Từ hôm nay trở đi, em có thể đi học không nghe giảng, em có thể ngủ ở trong lớp nhưng mà nhất định em phải ở trong lớp học.

- Hả?

Đường Kim có chút sửng sốt, sau đó liền có chút buồn bực nhìn vào Tô Vân Phỉ:

- Cô Tô, làm sao cô lại nói chuyện mà không tính toán gì hết vậy? Không phải là cô đã từng nói em không cần có mặt trong giờ Anh văn cô dạy rồi sao?

Một đám người không biết nói gì cả, tên tiểu tử này thật sự không phải là người bình thường, giáo viên dạy Anh văn có thể để cho hắn ngủ ở trong lớp, thế mà hắn lại không hài lòng.

- Mỗi sáng sớm tôi đều dậy vào lúc năm giờ.

Vẻ mặt Tô Vân Phỉ bình tĩnh:

- Nếu sau này em còn trốn học thì sau khi tôi rời giường thì sẽ qua phòng em gõ cửa.

Mấy bạn học trong lớp 10/4 nghe Tô Vân Phỉ nói như thế thì không hiểu ra sao cả, chỉ riêng có Đường Kim là sửng sò một chút, một chiêu này của Tô Vân Phỉ quả thật là vô cùng âm hiểm a.

- Cô Tô, thân là một giáo viên gương mẫu thì làm sao cô lại có thể làm ra những chuyện như thế này?

Đường Kim có chút buồn bực hỏi.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Tốt lắm, hiện tại bắt đầu học.

Tô Vân Phỉ lại không trả lời vấn đề của Đường Kim , nhưng mà trong ánh mắt của hắn lại hiện lên một tia đắc ý, rốt cuộc nàng cũng hiểu được, muốn đối phó với người học sinh bất lương này thì phải dùng những chiêu thức không tầm thường.

- Đứng dậy.

Giọng nói của lớp trưởng liền vang lên, mọi người đứng lên, mà khi mọi người ngồi xuống thì ánh mắt của Tô Vân Phỉ theo bản năng lại nhìn về phía chỗ ngồi của Đường Kim một cái. Lúc đó thì nàng liền thấy Đường Kim giống như là một đứa trẻ mà ngồi ở đó, tâm tình hiện giờ của nàng liền giống với thời tiết của ngày hôm nay, ánh mặt trời vô cùng sáng lạn.

Mà đối với Đường Kim thì hắn bắt đầu tiết học ảm đạm này.

- Một chiêu này của cô ta quả thật là âm hiểm, không được, mình cần phải nghĩ biện pháp gì để đối phó với nàng.

Gục xuống bàn, Đường Kim bắt đầu tìm đối sách.

Chương 78: Lâm Thiên Hùng.

Ánh mặt trời sáng rỡ, Đường Thanh Thanh đi vào cục cảnh sát của thành phố Ninh Sơn, tâm tình hiện giờ của nàng cũng tương đối khá, mặc dù mấy ngày hôm này trên người của nàng đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng cuối cùng kết quả của những việc ấy lại vô cùng tốt, đặc biệt là nàng còn biết được cha của nàng còn có hy vọng đứng lên, điều này càng làm cho nàng thêm vui vẻ.

Mà đêm qua, Đường Thanh Thanh còn nhận được điện thoại của Đồ Trường Văn, nói là công lao của vụ án này đều thuộc về nàng, mặc dù là súng của nàng còn chưa bắn phát nào nhưng mà tất cả mọi người trong cục cảnh sát đều cho rằng lúc nàng và mấy tên kia bắn nhau thì bọn hắn vô tình ngộ sát lẫn nhau, bởi vì trải qua khám nghiệm tử thì thì xác định quả thật năm viên đạn kia đều bắn ra từ súng của những tên kia.

Đồ Trường Văn còn nói cho nàng biết, chính miệng cục trưởng đã đpá ứng sẽ vì nàng mà giành lấy công lao của vụ án này. Nếu không có điều gì bất ngờ xảy ra thì nàng cũng nhận được lời đề bạt, nói tóm lại thì tiền đồ hiện tại của nàng đã bừng sáng.

- Tiểu đệ chết bầm này cũng không gọi điện thoại cho mình.

Đường Thanh Thanh không khỏi nhớ lại cậu em trai kết nghĩa thần thần bí bí Đường Kim này, cũng không biết tới cuối cùng là hắn còn giấu diếm nàng cái gì đây.

- Đợi lát nữa rồi mình gọi điện cho nó vậy.

Đường Thanh Thanh thì thào tự nói, kỳ thật thì tối hôm qua thì nàng cũng đã muốn gọi điện thoại cho Đường Kim bất quá nàng cảm thấy được những lời nói của cha nàng có lý, nếu cậu em kết nghĩa này của nàng có bí mật không muốn nói thì nàng cũng không cần phải hỏi hoài, dù sao thì Đường Thanh Thanh nàng và Đường Kim cũng quen biết với nhau có mấy ngày. Đường Kim giấu diếm với nàng cũng là điều bình thường thôi.

Mới quen biết nhau có vài ngày a. N,guồn 4vn.eu by Hù.ng Bá

Đường Thanh Thanh có chút cảm khái, nàng phát hiện bây giờ Đường Thanh Thanh nàng đã có một loại cảm giác quen thuộc và tin tưởng vào Đường Kim, giống như nàng và Đường Kim đã quen biết với nhau nhiều năm vậy. Cũng khó trách nàng nghĩ như thế, tuy rằng Đường Thanh Thanh nàng và Đường Kim mới quen biết với nhau vài ngày nhưng mà nàng và Đường Kim đã trải qua nhiều chuyện, mà dường như những chuyện đó đều là những chuyện nàng mới trải qua lần đầu tiên, từ trước đến nay thì nàng vẫn còn chưa trải qua.

- Tiểu Đường.

Lúc này vẻ mặt của Đồ Trường Văn tỏ ra mỏi mệt đi tới.

- Đồ đội trưởng, anh muốn đi ra ngoài sao?

Đường Thanh Thanh hỏi.

- Ừ, bận rộn cả tối, trở về có chút việc, thuận tiện nghỉ ngơi một chút.

Đồ Trường Văn gật gật đầu:

- Đúng rồi, có chuyện muốn nói cho cô biết, Phì Long và Sấu Hổ đã chết rồi.

- Hả?

Đường Thanh Thanh cả kinh:

- Đã chết rồi sao? Chết như thế nào?

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

- Hiện đang kiểm tra, bước đầu hoài nghi là do hít thuốc phiện quá liền.

Đồ Trường Văn trả lời: Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Tiểu Đường, tôi cũng nói cho cô biết, vụ án này chúng ta không cần phải lao vào, mặt trên đã phái ra người phụ trách.

- Đã biết, cám ơn Đồ đội trưởng.

Đường Thanh Thanh vội vàng nói.

Đồ Trường Văn gật gật đầu, không nói cái gì nữa, rất nhanh rời đi.

Đường Thanh Thanh đứng nguyên tại chỗ sợ run thật lớn một lát, Phì Long chết rồi sao? Không phải là do Đường Kim làm đó chứ?

Lắc đầu, Đường Thanh Thanh liền gạt bỏ ý nghĩ này, sau đó nàng đi vào bên trong cục cảnh sát.

Mới vừa đi vào văn phòng của đại đội hình cảnh thì có người kêu Đường Thanh Thanh:

- Đường Thanh Thanh, cục trưởng muốn cô đi vào phòng của ngài một chuyện.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B.á

- Đã rõ.

Đường Thanh Thanh trả lời sau đó liền hướng văn phòng của cục trưởng mà đi đến.

Đi đến trước cửa phòng cục trưởng thì Đường Thanh Thanh gõ nhẹ vào cửa, trong phòng liền truyền ra giọng nói của Nhâm Chính Kiệt:

- Mời vào.

- Cục trưởng, ngài tìm tôi có…

Đường Thanh Thanh đẩy cửa đi vào nhưng mà nàng còn nói chưa dứt lời thì liền im lặng, bởi vì nàng phát hiện này lúc này bên trong phòng cục trưởng thì không chỉ có duy nhất một mình Nhâm Chính Kiệt mà ngồi đối diện với Nhâm Chính Kiệt là một người nam nhân.

- Cô chính là Đường Thanh Thanh sao?

Nam nhân ngồi đối diện với Nhâm Chính Kiệt quay đầu lại, giọng nói của hắn tỏ ra lạnh lùng truyền vào trong tai của Đường Thanh Thanh.

Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

- Hả?

Đường Thanh Thanh không khỏi kinh hô một tiếng, giọn nói lạnh lùng này, khuôn mặt anh tuấn, hơn nữa còn mặc áo gió, đây không phải là người ngồi ở trên chiếc Lamborghini xuất hiện trong vụ bắt cóc Diệp Tường sao?

- Tiểu Đường, giới thiệu với cô, vị này chính là Lâm tiên sinh được cấp trên phái tới, cậu ta có mấy vấn đề muốn hỏi cô, cô chỉ cần trả lời một cách thành thật là được rồi.

Lúc này Nhâm Chính Kiệt mở miệng nói.

- Được, được, cục trưởng.

Đường Thanh Thanh có chút bất an, trực giác nói cho nàng biết, đây nhất định không phải là chuyện tốt gì cả.

Nam tử mặc áo gió đứng lên, nhìn vào Đường Thanh Thanh, ánh mắt của hắn vô cùng lạnh lùng, dường như khuôn mặt xinh đẹp, dáng người mỹ lệ của Đường Thanh Thanh không khiến cho hắn cảm thấy có hứng thú vậy. Nhưng mà loại ánh mắt này ngược lại đã làm cho Đường Thanh Thanh có cảm giác nổi da gà, cũng may là mấy ngày hôm nay nàng đã trải qua nhiều chuyện, hơn nữa bên trong phòng này còn có Nhâm Chính Kiệt cho nên giờ phút này Đường Thanh Thanh miễn cưỡng tỏ ra bình tĩnh nhưng mà nàng cũng vẫn cảm thấy một loại áp lực cực lớn.

Nguồn 4v,n.eu by Hùng Bá

- Tôi gọi là Lâm Thiên Hùng mà Lâm Tuấn Hùng chính là em trai tôi.

Nam tử mặc áo gió lại mở miệng, giọng nói vô cùng lạnh lùng:

- Tôi đã xem qua hồ sơ điều tra của cô, tôi phát hiện có người mà các cô không điều tra qua, tôi muốn biết nguyên nhân là gì.

- Người nào?

Đường Thanh Thanh cố gắng để cho bản thân bình tĩnh, người này thật sự là anh trai của Lâm Tuấn Hùng sao? Xem ra sự việc thật sự không ổn rồi a.

- Đường Kim.

Lâm Thiên Hùng lạnh lùng phun ra hai chữ.

Trong lòng của Đường Thanh Thanh đột nhiên nhảy dựng lên, dự đoán của nàng là thật, tên Lâm Thiên Hùng này quả nhiên là hướng về phía Đường Kim mà tới đây.

- Lâm tiên sinh, dường như Đường Kim cùng vụ án này không có quan hệ gì, có cần phải điều tra sao?

Đường Thanh Thanh hút vào một hơi, mở miệng nói.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

- Mục tiêu bắt cóc lần này chính là Tần Thủy Dao mà Tần Thủy Dao lại là vị hôn thê của Đường Kim, hơn nữa trước khi sự việc bắt cóc xảy ra thì Tần Thủy Dao cùng với Đường Kim cùng nhau ăn cơm chung, như thế nào mà không có quan hệ với cậu ta?

Lâm Thiên Hùng lạnh lùng nhìn vào Đường Thanh Thanh:

- Tôi biết, là cô không muốn điều tra việc này. Nghe nói, Đường Kim là em trai kết nghĩa của cô sao?

- Lâm tiên sinh, đúng vậy, Đường Kim là em trai kết nghĩa của tôi nhưng mà tôi cũng không có bao che cho nó, hơn nữa vào lúc Lâm Tuấn Hùng tử vong thì Đường Kim đang ở trường học, cho nên khẳng định chuyện này không có quan hệ gì với Đường Kim.

Bây giờ thì Đường Thanh Thanh đã tỉnh táo trở lại tuy rằng nàng không biết rốt cuộc là Lâm Thiên Hùng đến đây là vì cái gì nhưng mà ngày hôm qua thì Lưu Khôi vô cùng cung kính đối với Lâm Tuấn Hùng, mà bây giờ thì Nhâm Chính Kiệt cũng tương đối khách khí với Lâm Thiên Hùng, hiển nhiên là lai lịch của Lâm Thiên Hùng bất phàm rồi. Đường Thanh Thanh biết nàng cần phải cẩn thận ứng đối, nói cách khác, rất có thể chuyện này sẽ mang đến phiền phức lớn cho Đường Kim.

- Có quan hệ hay không thì tôi đi điều tra thì sẽ rõ.

Ánh mắt của Lâm Thiên Hùng lãnh khốc nhìn vào Đường Thanh Thanh:

- Hiện giờ, cô đưa toàn bộ tư liệu có liên quan đến Đường Kim cho tôi. Nếu cô đã là chị kết nghĩa của Đường Kim, thì cô cũng biết khá nhiều về hắn, như vậy đi, bây giờ cô hãy nói những gì cô biết về hắn cho tôi.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Lâm tiên sinh, tôi mới chỉ quen biết với Đường Kim có ba ngày, đối với mọi chuyện của Đường Kim thì tôi cũng không rõ ràng lắm.

Đường Kim nhìn thẳng vào ánh mắt của Lâm Thiên Hùng, lúc này đây thì Đường Thanh Thanh nàng cũng không có lùi bước.

- Cô che chở cho hắn đúng không? Rất tốt.

Trong mắt của Lâm Thiên Hùng hiện ra một tia trào phúng:

- Cô cho rằng cô không nói thì tôi không có cách nào từ trong miệng của cô hỏi ra chuyện của Đường Kim sao?

Nói đến đây, đột nhiên giọng nói của Lâm Thiên Hùng hoàn toàn lạnh xuống:

- Đường Thanh Thanh, tôi nói cho cô biết, nếu bây giờ cô không đem mọi chuyện của Đường Kim nói cho tôi biết thì tôi sẽ mang cô đến một chỗ, đến chỗ ấy thì cô có thể từ từ nói.

Chương 79: Cậu không có tư cách điều tra hắn..

Không khí trong phòng bắt đầu có mùi thuốc súng, mà khuôn mặt của Đường Thanh Thanh có chút tái nhợt, nàng dùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía Nhâm Chính Kiệt.

Miệng của Nhâm Chính Kiệt khẽ mấp mấp, dường như muốn nói cái gì đó nhưng mà lúc này dường như Lâm Thiên Hùng đã biết được suy nghĩ của Nhâm Chính Kiệt cho nên hắn quay đầu nhìn về phía Nhâm Chính Kiệt, lạnh lùng nói:

- Nhân cục trưởng, tôi muốn mang Đường Thanh Thanh đi, ông sẽ không ngăn cản chứ?

Trên mặt của Nhâm Chính Kiệt lộ ra vẻ bất đắc dĩ, hắn nhìn vào Đường Thanh Thanh, thở dài:

- Tiểu Đường, nếu không thì cô hãy đem mọi chuyện nói cho Lâm tiên sinh đi.

Nguồn 4vn.eu. by Hùng Bá

Lời này vừa nói ra, Đường Thanh Thanh nhất thời hiểu được, Nhâm Chính Kiệt căn bản là không thể giúp nàng, trong lúc nhất thời, Đường Thanh Thanh không khỏi bắt đầu do dự là có nên gọi điện cho Đường Kim hay không?

Đường Thanh Thanh không muốn nói cho Lâm Thiên Hùng về bất cứ chuyện gì củaĐường Kim, có thể nàng càng hiểu được tuyệt đối không thể bị hắn mang đi. Lâm Thiên Hùng này trước mặt cục trưởng mà còn làm ra bộ dạng kiêu ngạo như vậy, nếu như nàng bị hắn mang đi thì ai biết hắn sẽ làm gì nàng đây?

Trong đầu nhanh chóng hiện lên vô số ý niệm, Đường Thanh Thanh vẫn do dự, nàng vốn không muốn liên lụy tới Đường Kim, nhưng mà hiện tại nàng lại phát hiện nếu nàng không nhờ Đường Kim giúp đỡ thì nàng căn bản không có biện pháp gì để đối phó.

- Đường Thanh Thanh, tốt nhất là cô nên thức thời một chút.

Giọng nói lạnh lùng của Lâm Thiên Hùng lại vang lên:

- Người Lâm Thiên Hùng tôi muốn điều tra thì sẽ điều tra được, hiện giờ tôi không thích người khác lãng phí thời giờ của tôi cho nên nếu cô không đem những chuyện cô biết về Đường Kim nói cho tôi thì cô cũng đừng nên trách tôi không khách khí.

Đường Thanh Thanh hít sâu một hơi đang muốn nói chuyện nhưng mà lúc này thì từ bên ngoài truyền vào một giọng nói:

- Cô ta không cần phải kể cho cậu biết.

Một nam nhân trung niên khoảng ba mươi tuổi đi vào văn phòng, nhìn thấy người này thì Đường Thanh Thanh không khỏi lộ ra vẻ mê hoặc, người này là ai mà trông có chút quen mắt như thế?

Nguồn 4vn.eu by Hùng B.á

Dường như cảm thấy được Đường Thanh Thanh đang tỏ ra mê hoặc, nam nhân này hướng về phía Đường Thanh Thanh cười cười:

- Cảnh sát Đường, lại gặp mặt rồi, chính thức giới thiệu cho cô biết, tôi tên là Nhạc Trung Hằng, lần trước ở công viên Ninh An, cần phải cảm ơn các vị.

- A, ông chính là người kia…

Rốt cuộc thì Đường Thanh Thanh cũng nghĩ tới được, người này không phải là ai khác mà chính là nam nhân ở trong công viên Ninh An, ôm lấy đứa bé bị ong cắn chạy như điên đây.

- Nhạc Trung Hằng, việc này có liên quan gì đến ông?

Giọng nói của Lâm Thiên Hùng lại vang lên, giọng nói của hắn vẫn tỏ ra lạnh lùng nhưng mà thật hiển nhiên hắn và người nam nhân vừa mới đẩy cửa bước nào này đúng là có quen biết với nhau.

- Đường Kim là người của chúng tôi, cậu không có tư cách để điều tra hắn, mà Đường Thanh Thanh là người nhà của Đường Kim, cho nên cậu cũng không thể gây rắc rối cho cô ta.

Nhc không chút hoang mang, nói:

- Hiện tại thì cậu có thể đi rồi, muốn điều tra người khác thì tùy cậu nhưng mà đừng động đến người của ta, nếu không thì hậu quả cậu cũng biết rồi đó.

Nguồn 4v,n.eu by Hùng Bá

- Người nhà sao?

Lâm Thiên Hùng cười lạnh một tiếng, nói:

- Khi nào thì chị kết nghĩa cũng được coi là người nhà rồi?

- Có phải là người nhà hay không thì cũng do chúng tôi định đoạt.

Nhạc Trung Hằng cười nhẹ:

- Lâm Thiên Hùng, dựa vào cấp bậc thì tôi còn cao hơn cậu, chẳng lẽ cậu muốn tôi ra lệnh thì cậu mới chịu rời đi sao?

- Nhạc Trung Hằng, bây giờ các ông lại lấy chức lấy tước ra hù dọa tôi à.

Vẻ mặt của Lâm Thiên Hùng tỏ ra khinh thường, nói:

- Còn về phần ra lệnh cho tôi thì xin lỗi ông còn chưa đủ tư cách đâu, chẳng qua là bây giờ tôi cũng lười tính toán với mấy ông, dù sao đi chăng nữa thì mấy ông cũng không nhảy nhót được bao lâu, đến lúc đó thì nợ mới nợ cũ tôi sẽ tính toán cùng một lượt với mấy ông.

Nói xong lời này, Lâm Thiên Hùng lạnh lùng nhìn Đường Thanh Thanh liếc mắt một cái, sau đó liền xoay người đi ra văn phòng.

Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

Thấy Lâm Thiên Hùng biến mất ở cửa, Nhâm Chính Kiệt thoáng nhẹ nhàng thở ra, sau đó hắn liền nhìn về phía Nhạc Trung Hằng:

- Xin hỏi Nhạc tiên sinh….

- Đây là giấy chứng nhân của tôi.

Nhạc Trung Hằng lấy ra một cái cái thẻ chứng nhận đưa cho Nhâm Chính Kiệt, Nhâm Chính Kiệt có chút cung kính vươn tay ra lấy, hắn nhìn thoáng qua thì sắc mặt lại càng trở nên cung kính, một bên hắn trả thẻ chứng nhận lại cho Nhạc Trung Hằng, một bên nói:

- Ngài tới đây có chuyện gì không?

- Nhâm cục trưởng, không cần khẩn trương, tôi không phải giống như tên nhị thế tổ Lâm Thiên Hùng kia, mấy ngày trước cảnh sát Đường đây đã có giúp tôi một việc, hôm nay tôi muốn đến nơi này là chỉ để cảm ơn cô ấy.

Nhạc Trung Hằng thu lại thẻ chứng nhận kia, cười nhẹ:

- Ngoài ra, tôi còn muốn cảnh sát Đường trợ giúp một chút, tôi sẽ thay mặt nàng để giải thích với cấp trên, hẳn là không có vấn đề gì chứ?

Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá

- Không thành vấn đề, đương nhiên không thành vấn đề!

Nhâm Chính Kiệt không ngừng nói.

Nhạc Trung Hằng quay đầu lại nhìn Đường Thanh Thanh, mỉm cười:

- Cảnh sát Đường, chúng ta có thể ra ngoài nói chuyện một lát được không?

- Hả, đương nhiên là được rồi.

Đường Thanh Thanh vội vàng gật đầu, nàng nhìn ra được, người này đối với nàng cũng không có địch ý.

Nhạc Trung Hằng cùng Đường Thanh Thanh rất nhanh ra văn phòng của cục trưởng, sau đó liền đi ra bên ngoài.

- Cảnh sát Đường, tôi sẽ nói thẳng, tôi cần gặp mặt với Đường Kim, nhờ cô hãy gọi cậu ấy đến đây giùm.

Nhạc Trung Hằng dừng bước, nói thẳng vào vấn đề.

- Được.

Đường Thanh Thanh cũng đáp ứng một cách sảng khoái:

- Gặp nhau ở chỗ nào đây?

Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

Lúc này trong phòng học lớp 10/4, Đường Kim đang gục xuống bàn, gần cả nửa tiết học trôi qua rồi mà hắn vẫn còn không thể nghĩ ra cách đối phó với Tô Vân Phỉ.

Đánh nàng một trận? Phi lễ với nàng hay là cho nàng nếm thử một chút độc dược?

Những biện pháp này dùng để đối phó địch nhân thì không thành vấn đề nhưng mà dùng để đối phó với Tô Vân Phỉ thì không tốt lắm, dù sao thì nàng cũng muốn hắn ngồi học trong lớp mà thôi. Mặc dù đối với hắn mà thì đây là loại cảm giác tra tấn nhưng mà Đường Kim cũng là một người biết đạo lý, nói như thế nào đi chăng nữa thì Tô Vân Phỉ này cũng không tính là địch nhân chân chính của hắn, dùng những thủ đoạn này để đối phó với nàng thì hắn cảm thấy được dường như có chút không thích hợp cho lắm.

Mắt thấy còn mười mấy phút đồng hồ nữa là hết tiết thì Đường Kim tính toán muốn dùng thứ gì đó để nhét vào trong lỗ tai, có như vậy thì mới không nghe được giọng nói của Tô Vân Phỉ.

Ngay tại khi hắn chuẩn bị nhét đồ vào lỗ tai của mình thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động của hắn vang lên, hắn chưa để qua chế độ im lặng nên tiếng chuông điện thoại di động vang lên liền kinh động toàn bộ mọi người trong lớp 10/4, ngay cả Tô Vân Phỉ đang giảng bài cũng dừng lại mà nhìn về phía Đường Kim.

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

- Đường Kim, tắt điện thoại di động đi, còn không thì hãy chuyển sang chế độ im lặng.

Tô Vân Phỉ mở miệng nói.

Đường Kim lại nhìn chằm chằm di động, vẻ mặt vui sướng, chị Thanh a chị Thanh, chị thật sự là một người chị tốt mà, quả thật là Quan Thế Âm cứu khổ cứu nạn mà.

- Cô Tô, cảnh sát tìm em có việc, em đi trước đây, à quên đây không phải là trốn học đâu nha, vì vậy sáng sớm mai cô đừng gõ cửa phòng em.

Đường Kim lấy tốc độ nhanh nhất nói xong câu đó, sau đó liền bay nhanh chạy ra phòng học.

Tô Vân Phỉ nhất thời chán nản, vốn tưởng rằng người này có thể nghe xong một tiết nhưng mà không ngờ hắn lại chạy.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Còn về phần năm mươi học sinh trong lớp học kia thì đều có chút mê hoặc, Tô Vân Phỉ không phải nói là gõ cửa hàng xóm sao? Như thế nào mà Đường Kim lại nói là không nên gõ cửa phòng hắn?

- Ta kháo, tên tiểu tử Đường Kim này lại ở bên cạnh cô Tô sao?

Có người đột nhiên hiểu ra được, sau đó liền tuôn ra một câu nói tục.

Mà giờ phút này thì Đường Kim sớm đã chạy ra khỏi khu giảng đường, sau đó hắn mới nghe điện thoại:

- A lô, chị Thanh, có chuyện gì sao? Ở đâu? Ok, em lập tức tới ngay.

Sau khi cúp điện thoại thì Đường Kim liền chạy nhanh ra khỏi cổng trường Ninh Sơn Nhị Trung, chạy đến chỗ Đường Thanh Thanh nói.

Chương 80: Em luôn có một giấc mộng..

Đường Kim chạy nhanh đi vào công viên Ninh An, hắn đi đến rừng tùng thì thấy một nữ cảnh sát xinh đẹp, chân dài đang đứng đó, tâm tình của hắn liền trở nên tốt hơn. Không cần ngồi nghe bà cô dạy Anh văn nói, lại thấy được người chị xinh đẹp này, đây thật sự là quá hạnh phúc mà.

- Chị Thanh, chị muốn đến công viên để bắt tội phạm sao?

Đường Kim rất nhanh đã chạy đến trước mặt Đường Thanh Thanh, cười hì hì hỏi một câu.

Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

- Đúng a, chị đến đây là để bắt đứa em như cậu.

Đường Thanh Thanh cũng nói giỡn.

Vẻ mặt của Đường Kim tỏ ra vô tội:

- Chị Thanh, em luôn luôn thành thật, trên đời này khẳng định là không có ai thành thật hơn em mà.

Đường Thanh Thanh không khỏi liếc mắt:

- Tiểu đệ, lời này của cậu có thể tin được sao?

- Đương nhiên là tin rồi.

Đường Kim không chút do dự mà liền gật đầu:

- Làm người cần phải có tự tin mà em luôn luôn tin tưởng bản thân mình.

Đường Thanh Thanh có chút không nói gì, một lát sau, nàng mới có hơi bất đắc dĩ gãi gãi đầu:

- Quên đi, chị không nói nhảm với cậu nữa, chị tìm cậu là có chuyện, có người muốn tìm cậu nên nhờ chị hẹn với cậu.

Không đợi Đường Kim nói chuyện, Đường Thanh Thanh liền kéo Đường Kim đi vào trong rừng cây tùng, rất nhanh liền thấy có bàn đá ở trước mặt, mà ngồi ở bên chiếc bàn đá ấy có một người, người này chính là Nhạc Trung Hằng.

Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Người anh em, lại gặp mặt.

Nhạc Trung Hằng đứng dậy cùng Đường Kim chào hỏi, vẻ mặt tươi cười:

- Tôi là Nhạc Trung Hằng, lần trước còn cảm ơn vì cậu đã giúp đỡ.

- Là ông a.

Đường Kim liếc mắt một cái là nhân ra Nhạc Trung Hằng này:

- Là ông muốn tìm tôi sao? Kỳ thật thì ông cũng không cần đến để cảm ơn tôi, tùy tiện phái người tặng cho tôi một ít hoàng kim là được rồi, tôi thích nhất là hoàng kim.

- Ách…

Nhất thời thì Nhạc Trung Hằng có chút xấu hổ, tiểu gia hỏa này như thế nào mà mở miệng là muốn tiền a?

- Tiểu đệ, cậu đừng có cả ngày mà lúc nào cũng nghĩ đến tiền, Nhạc đại ca vừa mới giúp chúng ta một việc lớn.

Đường Thanh Thanh ở bên cạnh vội vàng nói một câu, sau đó nàng liền đem những chuyện xảy ra ở cục cảnh sát, từ đầu chí cuối kể lại cho Đường Kim nghe.

Nguồn 4vn.eu by H.ùng Bá

Mà sau khi nghe xong Đường Thanh Thanh kể thì Đường Kim có chút ngạc nhiên:

- Tên gia hỏa thoạt nhìn không chút khiêm tốn kia lại là anh của Lâm Tuấn Hùng sao?

Sau đó, Đường Kim lại bắt đầu oán hâhn:

- Chị Thanh, có người muốn khi dễ chị, tại sao chị lại không gọi điện thoại cho em? Chỉ cần chị nói cho em biết sớm thì nhất định em sẽ đi đến giáo huấn tên kia một trận.

- Đường Kim, nếu cậu muốn giáo huấn Lâm Thiên Hùng kia thì cơ hội sẽ có rất nhiều, nhưng mà trên thực tế cho dù cậu không đi tìm hắn thì hắn cũng chủ động tìm cậu.

Nhạc Trung Hằng tiếp lời:

- Kỳ thật thì Lâm Thiên Hùng người này cũng không có gì đáng sợ cả nhưng mà tổ chức của hắn phái ra một vài người thì có thể đối phó với chúng ta.

- Tổ chức gì? Tên kia là người hỗn ở trên đường sao?

Đường Kim có chút ngạc nhiên. (ý là lăn lộn trong giang hồ ấy)

Nhạc Trung Hằng nhất thời có chút dở khóc dở cười:

- Đương nhiên là không phải mấy cái loại tổ chức này rồi, trên thực tế thì tổ chức của Lâm Thiên Hùng chính là một tổ chức thần bí nhất của Hoa Hạ thậm chí là của cả thế giới này.

Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

- Vậy sao?

Đường Kim bắt đầu có chút hứng thú, so với người khác thì lòng hiếu kỳ của hắn lại lớn hơn rát nhiều.

- Hoa Hạ đã từng có hai tổ chức cường đại vô cùng bí mật, một trong số đó chính là tổ chức của Lâm Thiên Hùng kia, tổ chức này gọi là Tiềm Long.

Nhạc Trung Hằng ngồi xuống, đồng thời mời Đường Thanh Thanh và Đường Kim ngồi xuống:

- Tiềm Long đã từng là một tổ chức vĩ đại, vì muốn phục hưng Hoa Hạ mà nhiều đặc công của Tiềm Long đã hy sinh, cho dù là bây giờ một số tổ chức nước ngoài khi nghe đến tên Tiềm Long này thì bọn chúng vẫn sợ mất mật.

- Tên Lâm Thiên Hùng kia là một tên không biết khiêm tốn gì cả, thế mà hắn lại là người của Tiềm Long này sao?

Đường Kim lại lắc đầu thở dài:

- Thật sự là hữu danh vô thực a.

Nguồ.n 4vn.eu by Hùng Bá

- Cậu nói không sai, hiện tại tổ chức Tiềm Long này đã bắt dầu biến chất rồi, hiện tại đã trở nơi để một số người tranh giành quyền lực.

Giọng nói của Nhạc Trung Hằng trở nên âm trầm, sắc mặt trở nên trầm trọng:

- Tiềm Long đã từng là là một loại quang vinh vô thượng, mà bây giờ thì Tiềm Long đã trở thành một loại đặc trưng cho thân phận và quyền lực. Còn về phần thân phân này thì một số ít nhà có con thế gia đều dùng các loại thủ đoạn để đưa con của những nhà này vào bên trong. Vài năm gần đây thì tổ chức Tiềm Long này đã càng thay đổi, đã bị một số những con em quyền quý này nắm vào trong tay, so ra mà nói thì Lâm Thiên Hùng chỉ là một người bình thường trong tổ chức này thôi.

- Nói như vậy, hẳn Tiềm Long rất là có nhiều tiền a.

Đường Kim có chút hâm bộ:

- Không biết bọn hắn có đồng ý mà tặng cho tôi một tấn hoàng kim không? Nếu mà đồng ý thì tôi sẽ không để ý mà gia nhập tổ chức Tiềm Long đó.

Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

Đường Thanh Thanh có chút dở khóc dở cười:

- Tiểu đệ, làm gì mà cậu lại tham tiền đến như vậy? Còn nữa, cậu cho rằng hoàng kim là rau cải trắng bán ngoài chợ sao? Mở miệng ra là một tấn, hơn nữa đầu năm nay, một tấn rau cải trắng cũng cần rất nhiều tiền để mua a.

- Chị Thanh, em luôn có một giấc mộng.

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra khát khao:

- Khi ăn cơm em phải dùng bát làm bằng hoàng kim để ăn, khi đi qua đường thì phải mang đôi dép được làm từ hoàng kim, mặc quần áo cũng phải bằng vàng ròng, cuối cùng là dùng hoàng kim để xây một ngồi nhà rất lớn, một tấn hoàng kim vẫn chưa đủ để thực hiện giấc mộng này của em a.

Đường Thanh Thanh nghe Đường Kim nói như thế thì liền trợn mắt há hốc mồm, sau một lúc lâu lúc sau, nàng mới nhìn lên Đường Kim:

- Tiểu đệ, cậu thật sự rất tục.

- Giấc mộng vĩ đại như vậy, sao có thể nói tục đây?

Đường Kim lắc đầu.

Nguồn 4,vn.eu by Hùng Bá

- Không phải là mộng mà là tục, giấc mộng của cậu rất tục.

Đường Thanh Thanh thực không biết nói gì, nàng cảm thấy nếu người tiểu đệ này của mình có tiền thì 8/10 hắn sẽ bị thành bộ dạng của những tên nhà giàu thô bỉ mới nổi.

- Chị Thanh, em hỏi chị, trước khi gặp em thì chị từng gặp người nào có ước mơ như em chưa?

Đường Kim tỏ ra chăm chú hỏi.

- Đây không phải vô nghĩa sao? Đương nhiên là không rồi.

Đường Thanh Thanh không hề nghĩ ngợi mà liền trả lời.

- Nếu chi không gặp được người nào có giấc mơ như em thì tại sao chị lại là tục?

Đường Kim hỏi.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á

Đường Thanh Thanh ngẩn ngơ, trong lúc nhất thời, thật đúng là không có cách nào khác phản bác.

Đúng vào lúc này thì Nhạc Trung Hằng lại mở miệng:

- Đường Kim, kỳ thật thì hai ngày này thì tôi đã điều tra tình huống của cậu, cậu có xuất thân bình thường, hơn nữa bây giờ cậu cũng có xung đột đối với Lâm Thiên Hùng, cậu rất khó có khả năng mà tiến vào Tiềm Long nhưng mà tôi nghĩ muốn mời cậu gia nhập vào một tổ chức khác, tổ chức này cũng nổi danh như Tiềm Long.

- Hả, chính là tổ chức mà ông vừa mới nói sao?

Đường Kim thuận miệng hỏi một câu.

Nhạc Trung Hằng gật gật đầu:

- Đúng vậy, vừa rồi tôi đã có nói, Hoa Hạ từng có hai tổ chức cường đại bí mật, mà tổ chức kia đúng là tổ chức của tôi, gọi là Ám Kiếm.

- Ám tiến (đâm sau lưng) sao?

Nhất thời thì Đường Kim có chút hưng phấn:

- Đâm vào lưng chiến sĩ, tôi rất thích tên này.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Ách, không phải là Ám tiến mà là Ám Kiếm.

Nhạc Trung Hằng khoa tay múa chân:

- Tổ chức của tôi chính là một thanh lợi kiếm ẩn núp trong bóng tối, sứ mạng của chúng tôi là âm thầm chặt đứt những uy hiếp gây tổn hại đến Hoa Hạ.

- Ám Kiếm a, cũng không tệ lắm, bất quá thì người của Ám Kiếm cũng không vĩ đại a, tôi là một người vĩ đại cho nên dường như không thích hợp làm chuyện này lắm.

Đường Kim làm ra một bộ dạng khó xử, đang lúc Nhạc Trung Hằng sửng sốt thì đột nhiên Đường Kim lại nói:

- Vậy có bao ăn, bao ở không?

Chương 81: Năng lực xuất chúng nhất...

- Ách? Đường Kim, cậu vừa mới nói cái gì?

Nhất thời thì Nhạc Trung Hằng có chút phản ứng không kịp, cho rằng mình nghe không rõ.

Đường Kim có chút thất vọng nhìn vào Nhạc Trung Hằng:

- Ngay cả bao ăn bao ở mà các ông cũng không lo được sao? Được rồi, tôi là người khiêm tốn nên yêu cầu sẽ thấp hơn một chút, có thể không cần bao ở, hiện tại tôi đã có chỗ ở rồi nhưng mà các ông nhất định phải bao ăn, bằng không thì tôi sẽ không gia nhập Ám Kiếm của các ông.

Nhạc Trung Hằng ngẩn ra , sau đó thì liền vui vẻ:

- Đường Kim, cậu đồng ý gia nhập Ám Kiếm của chúng tôi sao?

Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á

- Tôi ưa cái tổ chức của các ông, hơn nữa tôi là một người khiêm tốn, thật sự là không nên làm bạn với tên ngốc tử Lâm Thiên Hùng kia, cho nên chỉ cần các ông có thể đồng ý bao tôi ăn thì tạm thời tôi sẽ gia nhập tổ chức Ám Kiếm của các ông.

Đường Kim tỏ ra uể oải, nói.

- Bao ăn, tuyệt đối là bao ăn, hơn nữa còn có bảo hiểm, các loại chi tiêu cũng được thanh toán, còn có tiền thưởng, tiền trợ cấp, tuyệt đối sẽ không bạc đãi cậu.

Dường như cùng một lúc Nhạc Trung Hằng liền đem toàn bộ những gì tốt đẹp nói ra:

- Quan trọng nhất là, mặc dù là người của Tiềm Long cũng không dám tùy tiện đối phó cậu.

Đường Kim còn chưa nói nói, một bên Đường Thanh Thanh nghe được lại có chút tâm động, nàng kéo kéo Đường Kim, nhỏ giọng nói:

- Tiểu đệ, đãi ngộ này thật sự là không tệ a, so với nhân viên văn phòng còn sướng hơn nữa đó.

Nhưng lập tức, nàng lại có chút hoài nghi quay đầu nhìn Nhạc Trung Hằng:

- Cũng không đúng a, Nhạc đại ca, trước đây thì anh cũng chỉ mới gặp qua Đường Kim có một lần, một chút cũng không biết gì về cậu ta, cứ như vậy mà đột nhiên anh mời cậu ta gia nhập vào tổ chức rất mạnh kia của anh sao, như vậy không phải là có chút qua loa sao?

Nguồn 4vn.eu b,.y Hùng Bá

- Chị Thanh, lời này của chị không đúng a.

Nhạc Trung Hằng vẫn còn chưa trả lời thì Đường Kim lại có chút mất hứng nhìn vào Đường Thanh Thanh:

- Em lớn lên là một người đẹp trai như vậy, chỉ một mặt này thôi cũng đủ khiến cho bất luận kẻ nào cũng vui lòng phục tùng em, không tin thì chị hãy đến trường Ninh Sơn Nhị Trung hỏi một chút đi, người nào cũng biết Đường Kim em đây là người lấy soái phục người.

Đường Thanh Thanh không khỏi trợn mắt mà nhìn Đường Kim một cái, như thế nào mà người em kết nghĩa của nàng lại có chút tự sướng ác như thế.

Vào lúc này thì Nhạc Trung Hằng mở miệng:

- Kỳ thật thì Đường Kim cũng nói đúng nhưng mà vẫn chưa đủ, nói như thế, nếu có một người bình thường chạy ngang qua bên cạnh anh thì trong nháy mắt anh cũng có thể đè bờ vai khiến cho hắn không thể nhúc nhích được mà Đường Kim này lại khác, cậu ta có thể khiến cho anh đang chạy nhanh mà đè vai của anh lại làm cho anh không nhúc nhích được. Điều này đủ để chứng minh năng lực của cậu ta, hơn nữa cậu ta lại còn biết giải độc cho đứa nhỏ kia, lại càng nói lên vẻ bất phàm của cậu ta. Mặt khác, tôi cũng không giấu gì hai người, mấy ngày hôm nay thì tôi cũng đã có điều tra một số việc làm của Đường Kim, mặc dù là những việc ấy không để lại chứng cớ nhưng mà tôi hiểu được năng lực của Đường Kim. Nói tóm lại một câu, quyết định này không có qua loa chút nào cả.

- Như vậy a.

Đường Thanh Thanh nghĩ một hồi, rốt cuộc cũng thoải mái.

Ng,.uồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Vậy cái tiền thưởng và tiền trợ cấp kia, tới cùng là có bao nhiêu đây?

Đây chính là vấn đề mà Đường Kim quan tâm nhất.

- Tiển thường kỳ thật là dựa vào những nhiệm vụ mà cậu nhận, nếu nhiệm vụ có độ khó cao thì tiền thưởng càng nhiều, còn về phần tiền trợ cấp thì mỗi tháng cậu có khoảng một vạn đồng, ngoài ra, những phương diện khác thì chúng ta cũng dùng tiền mặt để trợ cấp, mỗi tháng tiền ăn uống được trợ cấp một vạn, tiền nhà ở cũng được một vạn, phí trị liệu cũng là một vạn, nói tóm lại là mỗi tháng cậu thu vào khẳng định là hơn ba vạn…..

Nhạc Trung Hằng bắt đầu giới thiệu những đãi ngộ cho Đường Kim nghe.

Nhưng mà không đợi Nhạc Trung Hằng nói xong thì Đường Kim lại cắt ngang lời nói của hắn:

- Một tháng có được một vạn tiền ăn sao?

- Một vạn một tháng, hẳn là không ít chứ?

Nhạc Trung Hằng ngẩn người ra.

- Không phải là mới vừa nói bao ăn sao?

Đường Kim có chút bất mãn.

Ng,uồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Đúng là bao ăn, một tháng ăn hết một vạn đồng, như thế còn không đủ sao?

Hiển nhiên là Nhạc Trung Hằng cũng không biết sức ăn của Đường Kim.

- Không đủ.

Đường Kim lắc đầu:

- Không bao ăn thì tôi sẽ không gia nhập Ám Kiếm của các ông.

Nhất thời thì Nhạc Trung Hằng có cảm giác dở khóc dở cười, mắt thấy đã đại công cáo thành rồi, chẳng lẽ lại thất bại về vấn đề tiền ăn này sao?

- Đường Kim, cái này, cậu cũng có thể ăn thiếu, chúng ta có thể giúp cậu thanh toán tiền, như vậy cũng không có vấn đề gì chứ?

Nht suy nghĩ một chút rồi nói.

- Như vậy a, không thành vấn đề.

Đường Kim liền đáp ứng, trên mặt nở ra nụ cười sáng lạn, rốt cuộc thì cũng tìm được người trả tiền cơm không cần cả ngày vì vấn đề này mà lo lắng nữa.

Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

- Vậy cậu còn vấn đề gì khác nữa không? Nếu không còn thì cậu có thể ký vào dây, sau khi ký vào đây thì cậu chính thức gia nhập Ám Kiếm.

Nhạc Trung Hằng liền đưa ra trước mặt Đường Kim một đống giấy tờ, sau đó rút một tờ giấy mỏng đưa cho Đường Kim.

Đường Kim cầm lấy tờ giấy rồi cầm bút, trực tiếp ký tên mình vào trên đó.

- Tiểu đệ, cậu không cần nhìn kĩ sao?

Đường Thanh Thanh nhất thời nóng nảy, nếu lỡ tờ giấy này là văn tự bán mình thì sao? Làm sao lại có thể tùy tiện ký như vậy?

- Có gì mà cần coi, dù sao thì thứ này cũng chẳng khác gì giấy vụn.

Đường Kim chẳng hề để ý mà nói một câu, sau đó hắn liền quẹt quẹt vào mấy cái ô trống trên tờ giấy này rồi trả lại cho Nhạc Trung Hằng:

- Điền xong rồi.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B.á

Nhạc Trung Hằng nhìn vào những bảng này, trên mặt lộ ra vẻ khó xử:

- Đường Kim, những cái này thì cậu điền hơn đơn giản rồi.

- Tôi là một người đơn giản cho nên tư liệu của tôi cũng đơn giản như thế.

Đường Kim nghiêm trang hồi đáp.

- Được rồi.

Nhạc Trung Hằng hơi có chút bất đắc dĩ:

- Những cái khác thì không cần điền cũng được nhưng mà cậu tinh thông cái gì thì phải ghi vào, ví dụ như là tinh thông về súng ống, đánh nhau hay những thứ khác.

- Tinh thông a.

Đường Kim lầm bầm lầu bầu:

- Thứ tôi tinh thông rất nhiều, nếu điền vào trong này thì sợ không đủ chỗ để điền.

Nguồn 4vn.eu.by Hùng Bá

- Cậu có thể điền thứ mà cậu tinh thông nhất.

Nhạc Trung Hằng có chút không nói gì, tiểu gia hỏa này thật đúng là có chút cổ quái.

- Xuất chúng nhất sao?

Đường Kim lầm bầm lầu bầu sau đó liền cầm tờ giấy lên rồi viết xuống ba chữ:

- Có thể ăn.

- Ha... Ha!

Đường Thanh Thanh nhịn không được bật cười lên, tiểu đệ này thật là, như vậy mà cũng gọi là tinh thông sao?

Nhạc Trung Hằng cũng có chút đau đầu:

- Đây là thứ mà cậu tinh thông nhất sao?

- Đúng vậy.

Đường Kim gật đầu:

- Nếu như ông không tin thì trưa hôm nay ông cứ đến xem tôi ăn là được rồi.

- Được rồi.

Rốt cuộc thì Nhạc Trung Hằng cũng không có tiếp tục ép Đường Kim nữa, nhân tài khó cầu, hơn nữa đây cũng chỉ là một chuyện nhỏ đặc biệt là lúc này Ám Kiếm đã ở bên bờ sinh tử, như thế thì càng cần loại nhân tài xuất sắc như Đường Kim này.

Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

Nhạc Trung Hằng lại lấy từ trên người ra một thẻ chứng nhận, đưa cho Đường Kim:

- Đây là thẻ chứng nhận của cậu, chỉ dùng được trong phạm vi Hoa Hạ này, khi gặp các lực lượng chức năng khác thì cậu có thể đưa thẻ này ra.

Đường Kim tiếp lấy thẻ chứng nhân kia, một bên thì không có chữ, chỉ có một thanh bảo kiếm lóng lánh, mở thẻ ra thì bên trong cũng rất đơn giản, không có họ tên chỉ có một con số thật dài, còn có bốn chữ hán:

- Thiết kiếm tam đẳng.

- Đây là chi phiếu của cậu, bên trong có mười vạn động cứ xem như là tiền tạm ứng trước cho cậu.

Nhạc Trung Hằng lại đưa cho Đường Kim một tờ chi phiếu:

- Sau này, tiền trợ cấp của cậu sẽ được chuyển vào thẻ này.

- Mới mười vạn, thật sự là keo kiệt a.

Đường Kim cầm lấy chi phiếu, sau đó mở miệng hỏi:

- Thiết kiếm tam đẳng là có ý gì?

Chương 82: Thu công cụ gây án..

- Đây là phân cấp bậc trong Ám Kiếm của chúng ta, mỗi thành viên trong Ám Kiếm được phân chia cấp bậc thành Kim, Ngân, Đồng, Thiết, mỗi loại lại được chia thành tam đẳng, cậu là người mới gia nhập vào Ám Kiếm cho nên là Thiết kiếm tam đẳng.

Nhạc Trung Hằng giải thích nói:

- Đương nhiên là tôi tin vào cậu có thể thăng đến được cấp Kim kiếm.

- Loại cấp bậc Kim kiếm này sẽ có cây bảo kiếm được làm từ hoàng kim sao?

Đường Kim tùy miệng hỏi.

- Ách...

Nhạc Trung Hằng ngẩn ngơ, sau đó lắc đầu:

- Không biết.

Ng,uồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Haizz, như vậy cũng không cần phải thăng chức để làm gì.

Nhất thời thì Đường Kim liền cảm thấy mất hứng.

Đường Thanh Thanh thật là không biết nói gì, cậu em trai kết nghĩa này của nàng mở miệng là hoàng kim, khép miệng lại cũng là hoàng kim. Xem ra thì hắn nói hắn thích hoàng kim là sự thật rồi, nhưng mà nói ra thì cái giấc mộng vĩ đại kia của hắn cũng không phải là tự dưng mà có a.

- Đường Kim, cậu mới gia nhập vào tổ chức Ám Kiếm nên tạm thời không có nhiệm vụ, mà Ám Kiếm ở thành phố Ninh Sơn này cũng không có căn cứ. Cho nên tạm thời bây giờ vẫn cứ tỏ ra giống người bình thường là được, nếu có việc gì thì tôi sẽ thông báo lại cho cậu.

Lúc này Nhạc Trung Hằng lại nói thêm:

- Tôi còn ở thành phố Ninh Sơn này một thời gian để tiếp tục chiêu mộ nhân tài, nếu có thời gian thích hợp thì tôi sẽ dẫn cậu đến căn cứ.

Nguồ,.n 4vn.eu by Hùng Bá

- Được rồi, nếu như có việc gì thì tốt nhất là nên tìm tôi khi tôi đang học, có như vậy thì tôi mới có thể trốn học được.

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra uể oải, nói.

Hơi hơi trầm ngâm một chút, vẻ mặt của Nhạc Trung Hằng có chút trịnh trọng nói:

- Đường Kim, có chuyện này tôi cần phải nhắc nhở cậu. Lâm Thiên Hùng cùng với những người khác của Tiềm Long có thể tìm cậu để gây phiền toái, bất quá cậu cũng không cần lo lắng, tối đa thì bọn hắn cũng chỉ khiêu khích cậu mà thôi, nếu như mà bọn chúng dám động thủ thì cũng không dám hạ tử thủ, nhưng mà nếu như cậu có động thủ với bọn hắn thì cũng lưu lại cho bọn hắn một đường sống, giáo huấn bọn hắn thì được rồi nhưng mà tuyệt đối không nên giết bọn hắn.

- Nga, không thể giết chết, vậy thì biến bọn chúng thành sống không bằng chết, vậy cũng không có vấn đề gì chứ?

Đường Kim tùy miệng hỏi.

Nguồn 4vn.e,.u by Hùng Bá

Nhạc Trung Hằng lộ ra một nụ cười khổ:

- Trên lý luận là không thành vấn đề nhưng mà tạm thời cậu nên nghe theo lời đề nghị của tôi là không nên xung đột chính diện với người của Tiềm Long.

- Như thế nào mà tôi cảm giác được, dường như là ông sợ đám người Tiềm Long kia vậy?

Đường Kim nhìn vào Nhạc Trung Hằng, có chút mê hoặc, nói:

- Tiềm Long cùng Ám Kiếm, không phải là một tổ chức cùng cấp bậc sao?

- Trên lý luận là phải.

Khuôn mặt của Nhạc Trung Hằng lộ ra vẻ xấu hổ.

- Trên lý luận là sao?

Đường Kim có chút mất hứng:

- Nè, đừng có tỏ ra bí hiểm như thế, nói thẳng đi.

Nguồ.n 4vn.eu by Hùng Bá

- Nếu đã như vậy thì tôi nói cho cậu nghe, trên lý luận mà nói thì trước pháp luật thì mỗi người đều ngang hàng với nhau, bất quá trên thực tế mà nói thì cậu cảm thấy được một tên phú nhị đại cùng với một kẻ nghèo hèn sẽ ngang hàng với nhau sao?

Nhạc Trung Hằng làm ra so sánh.

Đường Kim trừng mắt nhìn vào Nhạc Trung Hằng:

- Ý của ông là, Tiềm Long là phú nhị đại, Ám Kiếm là kẻ nghèo hàn sao?

- Đại khái là như vậy.

Bộ dạng của Nhạc Trung Hằng có chút không biết làm sao.

Đường Kim lẩm bẩm lầu bầu:

- Xem ra thì tôi nên gia nhập vào Tiềm Long này mới đúng a.

- Tiểu đệ, hiện tại cậu hối hận cũng đã muộn rồi.

Đường Thanh Thanh nhịn không được nhắc nhở hắn.

Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

- Kỳ thật thì chỉ cần em thay đổi chủ ý lại thì vĩnh viễn sẽ không muộn.

Đường Kim duỗi lưng một cái

- Chẳng qua là em không thích tên ngốc tử Lâm Thiên Hùng kia, thôi như vậy cũng được, bây giờ làm một kẻ nghèo hàn cũng được, chờ sau này em sẽ đoạt hết tiền của đám phú nhị đại kia, đến lúc đó em sẽ trở thành một đại gia.

Nói đến đây, Đường Kim liền lôi kéo Đường Thanh Thanh đứng lên:

- Đi, chị Thanh, chúng ta đi ăn cướp đi.

Đường Thanh Thanh có chút dở khóc dở cười:

- Tiểu đệ, cậu có biết chị là cảnh sát không?

- A, vậy thì đổi lại cách nói đi.

Đường Kim cười hì hì:

- Chúng ta thu công cụ gây án đi.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B.á

Đường Kim vừa nói thì nói một bên lôi kéo Đường Thanh Thanh ra rừng cây tùng, Nhạc Trung Hằng thấy vậy thì giật mình, cũng rất nhanh đứng dậy theo đi lên.

- Tiểu đệ, cậu muốn đi lấy công cụ gây án gì?

Đường Thanh Thanh nhịn không được hỏi.

- Đương nhiên là tiền rồi, chị Thanh, chẳng lẽ chị không biết dường như tất cả tội phạm đều dùng tiền để mua chuộc người khác sao? Tiền này chính là tiền bẩn, tiền phạm tội a.

Đường Kim lộ ra một bộ dạng cảm khái:

- Em muốn thu lại toàn bộ số tiền bẩn này, có như vậy thì mới có thể chặt đứt được tội ác của bọn chúng, nghĩ lại thì em thật là một người vĩ đại a!

Đường Thanh Thanh lại càng không nói gì:

- Vậy bây giờ cậu muốn đi tìm ai đây?

Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

- Đương nhiên là tên ngốc tử Lâm Thiên Hùng kia rồi.

Đường Kim làm ra một bộ dạng đúng rồi, nói.

- Cậu có biết hắn ở nơi nào sao?

Đường Thanh Thanh hỏi.

- Không biết, bất quá hắn sẽ chủ động xuất hiện.

Đối với việc này thì Đường Kim tin tưởng mười phần.

Lòng tin của Đường Kim rất nhanh đã được nghiệm chứng, ngay tại khi ba người Đường Thanh Thanh, Đường Kim và Nhạc Trung Hằng đi ra khỏi công viên Ninh An thì một chiếc xe thể thao mui trần Lamborghini liền xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.

- Tiềm Long có Lamborghini, chúng ta phải có Ferrari mới được a.

Đường Kim nhìn vào Nhạc Trung Hằng.

Nguồn 4vn.eu by Hùn.g Bá

- Tôi có thể cấp cho cậu một chiếc Lam Thiên.

Nhạc Trung Hằng trả lời.

- Xe này có rèm che không?

Đường Kim có chút buồn bực.

- Không phải là xe có rèm che mà là chiếc xe đạp Lam Thiên.

Trên mặt của Nhạc Trung Hằng nở ra nụ cười cổ quái.

- Thật không hổ là một tổ chức nghèo a.

Đường Kim lắc đầu:

- Xem ra thì tôi cần phải tự mình để kiếm cơm ăn a. Chị Thanh, chị cảm thấy được chiếc Lamborghini kia được không? Em quyết định lúc này không cần lấy tiền của hắn, em sẽ để cho hắn đưa chiếc Lamborghini này cho em.

Đường Kim khẽ cong eo rồi cúi xuống đất nhặt một cục đá nhỏ lên, sau đó trên mặt của Đường Kim hiện lên một nụ cười xấu xa, lẩm bẩm lầu bầu:

- Không biết tên ngốc tử kia có giống với mấy lần trước không, có nhảy xuống xe không?

Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

Thấy được nụ cười của Đường Kim thì Đường Thanh Thanh liền hiểu được 8/10 là cậu em trai kết nghĩa này của nàng đang nghĩ đến điều xấu xa gì, nàng liền nhịn không được mà nhỏ giọng hỏi một câu:

- Tiểu đệ, cậu muốn làm gì?

Két!

Đột nhiên vào lúc ấy thì chiếc Lamborghini liền dừng lại sau đó tên nam tử mặc áo gió kia liền nhảy lên, nhìn qua vô cùng tiêu sái anh tuấn, cũng giống như những lần trước Lâm Thiên Hùng vẫn dùng phong cách cũ để xuất hiện, giữa không trung thì hắn lại có thể bước ra từng bước, sau đó liền chuẩn bị rơi xuống đất.

- Thật là một tên ngu ngốc a.

Đường Kim nói thầm một câu, cong ngón tay búng ra, viên đá nhỏ liền vô thanh vô tức hướng Lâm Thiên Hùng bắn đi!

Hai chân của Lâm Thiên Hùng vừa mới chạm đất, bộ dạng vô cùng lãnh khốc nhưng vào lúc này thì đột nhiên chân trái của hắn lại truyền đến một cơn đau nhức, vốn hắn đang không đứng vững bất ngờ không đề phòng thì “ bịch” một cái hắn liền ngã xuống đất.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

Trước đó một giây thì Lâm Thiên Hùng giống như là thiên sứ hạ phàm, sau một giây thì hắn giống như là một thiên sứ gãy cánh, loại tương phản thật lớn này đã khiến cho không ít những người đứng xem có chút buồn cười.

- Ha… Ha…

Đường Thanh Thanh nhịn không được mà cười lên, những người khác cũng là một trận cười vang, ngay cả Nhạc Trung Hằng cũng lộ ra một nụ cười cổ quái.

- Rất đẹp trai, rất đẹp trai a.

Chỉ có Đường Kim lại ở kia vỗ tay:

- Lớn như vậy rồi mà đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người đẹp trai như vậy té ngã, tư thế thật sự rất là đẹp trai, rất đẹp trai.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Câm miệng.

Một tiếng gào thét tức giận liền truyền đến, Lâm Thiên Hùng đã từ trên mặt đất đứng dậy, bộ mặt anh tuấn lúc này của hắn có chút vặn vẹo làm cho người ta có cảm giác dữ tợn, hắn tức giận nhìn vào Đường Kim, nghiến răng nghiến lợi, gằn từng tiếng:

- Mày là Đường Kim sao?

Tức giận, tức giận đến cực điểm, từ nhỏ đến nay thì chưa bao giờ Lâm Thiên Hùng tức giận như thế này, bởi vì hắn chưa bao giờ chật vật như thế, càng chưa bao giờ bị người khác cười nhạo qua. Giờ phút này thì sát khí trong lòng của hắn đã tăng lên, hắn hận không thể lập tức đem Đường Kim ra bầm thây vạn đoạn.

Chương 83: Có thể sẽ đoàn tụ rất nhanh...

- Đúng vậy, tôi chính là Đường Kim, Đường trong Đường Môn, Kim trong Hoàng Kim, nghe nói thì anh chính là một người sùng bái tôi a?

Đường Kim cười hì hì nhìn vào Lâm Thiên Hùng:

- Thật sự thì anh đúng là người sùng bái tôi, vừa mới thấy tôi thì liền quỳ xuống lạy tôi liền. Bất quá thì anh cũng đừng nên sùng bái tôi làm gì, bởi vì bị anh sùng bài như thế thì tôi cảm thấy bản thân rất mất mặt.

- Mày muốn chết.

Lâm Thiên Hùng tức giận hừ một tiếng, thân thể đột nhiên như tên rời khỏi cung hướng về phía Đường Kim đánh tới, tay phải của hắn nắm lại rồi chém xuống, mơ hồ mang theo âm thanh phá không.

Vừa mới xuất hiện thì liền gặp phải cảnh tượng khốn nạn như thế khiến cho Lâm Thiên Hùng vô cùng tức giân, mặc dù hắn cũng không biết đó là do Đường Kim ám toán hắn nhưng mà hắn đều đem toàn bộ lửa giận phát tiết lên trên đầu Đường Kim, một quyền này thì hắn lại càng dùng toàn lực, hắn hận không thể một quyền đem Đường Kim đánh gục.

Nguồn 4v,n.eu by Hùng Bá

- Fan hâm mộ điên cuồng thật sự là đáng sợ, lại có thể sùng bái tôi một cách mù quáng như thế, sùng bái đến nỗi muốn giết người luôn.

Đường Kim lẩm bẩm lầu bầu, không nhanh không chậm lui về sau hai bước, hắn cũng không có ra tay, bởi vì, hắn đã thấy Nhạc Trung Hằng vọt tới.

Tốc độ của Nhạc Trung Hằng cũng tương đối nhanh, trong nháy mắt thì hắn đã vọt tới trước mặt Đường Kim sau đó liền một quyền hung hăng đánh ra, quyền này tuy rằng vô thanh vô tức nhưng mà cũng làm cho người ta có một loại cảm giác phá không.

Oành!

Hai nắm tay đụng vào nhau phát ra những âm thanh trầm đục.

Thân hình cao lớn của Lâm Thiên Hùng thoáng lung lay còn Nhạc Trung Hằng thì miễn cưỡng lui lại mấy bước thì mới có thể đứng vững lại, nhất thời sắc mặt của hắn liền trở nên tái nhợt, hiển nhiên là một quyền này thì hắn đã chịu thiệt rồi.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B.á

- Nhạc Trung Hằng, tôi đã nói qua với ông rồi, chẳng qua bây giờ thì cấp bậc của ông cao hơn tôi một chút mà thôi.

Giọng nói lạnh lùng của Lâm Thiên Hùng vang lên, trong giọng nói còn mang theo mùi vị khinh thường.

- Lâm Thiên Hùng, hiện nay Đường Kim chính thức là thành viên của Ám Kiếm, cậu xác định muốn động thủ với người nhà sao?

Nhạc Trung Hằng trầm giọng nói, tuy rằng rơi xuống hạ phong, nhưng mà hiển nhiên hắn cũng không có muốn lui bước.

Nghe được câu này dường như Lâm Thiên Hùng nghĩ đến điều gì đó, trên mặt của hắn rốt cuộc cũng hiện lên một tia kiêng kị, hắn có chút tức giận lại có chút không cam lòng, sắc mặt của Lâm Thiên Hùng hắn biến ảo một lúc, sau đó hắn rốt cục nghiến răng nghiến lợi mở miệng:

- Nhạc Trung Hằng, hôm nay tôi sẽ tha cho hắn một lần, sau ngày mồng tám tháng chạp thì tôi sẽ tìm hắn tính sổ..

Quay đầu lại nhìn Đường Kim, giọng nói của Lâm Thiên Hùng lạnh như băng:

- Đường Kim, bất luận cái chết của em trai tao có liên quan đến mày hay không thì mày đều chết chắc rồi, mày hãy mau quý trọng thời gian những tháng cuối cùng này đi.

Nguồn 4,vn.eu by Hùng Bá

- Em trai của anh đã chết rồi sao?

Đường Kim lại làm ra một bộ dạng ngạc nhiên, sau đó hắn an ủi:

- Đừng có khổ sở như vậy, anh em các anh rất nhanh sẽ đoàn tụ với nhau.

- Đường Kim, mày nên ăn nói cẩn thận một chút, đừng tưởng có Nhạc Trung Hằng ở đây thì mày thích làm gì thì làm.

Lâm Thiên Hùng lại nắm chặt tay, dường như hắn đã không nhịn được mà muốn động thủ với Đường Kim.

- Cái này, tôi thật sự là không thể… hắn sao?

Đường Kim quay đầu nhìn Nhạc Trung Hằng.

- Không thể, đó là điểm mấu chột, không thể vượt qua.

Nhạc Trung Hằng gật gật đầu.

- Chỉ bằng mày mà muốn xử lý tao ư?

Nghe Đường Kim nói như thế thì Lâm Thiên Hùng giống như là nghe phải chuyện buồn cười nhất thế gian này:

- Đường Kim, mày thật sự là có suy nghĩ kỳ lại a.

Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá

- Nếu không thì chúng ta đánh cuộc đi?

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra uể oải, nói.

- Mày muốn đánh cuộc cái gì?

Lâm Thiên Hùng đang thấy tức giận khó tiêu, ước gì tìm cách để trút giận.

- Rất đơn giản, chúng ta đánh một trận, ai thua thì liền trả một số tiền.

Đường Kim không nhanh không chậm nói:

- Tôi cảm thấy chiếc xe kia của anh không tệ cho lắm, nếu anh thua thì đưa chiếc xe này cho tôi.

- Nếu mày thua thì hãy quỳ xuống lạy tao.

Lâm Thiên Hùng lạnh lùng nói.

- Không thành vấn đề.

Đường Kim một lời đáp ứng, sau đó hướng mọi người bên cạnh nói một câu:

- Mọi người làm chứng a!

Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

Hôm nay không phải cuối tuần, lúc này cũng không phải đến đi dạo công viên hiển nhiên những người này đều là những người nhàn rỗi rồi, mà người nhàn rỗi thì tự nhiên là thích xem náo nhiệt. Bốn phía sớm đã vây quanh ít nhất mười mấy người đang nhìn vào, nghe được Đường Kim nói như vậy thì có mấy người liền lên tiếng.

- Không thành vấn đề!

- Mau đánh đi, chúng ta sẽ làm chứng cho.

- Mau đi nào, nhiều người chúng tôi sẽ làm chứng cho.

- Đường Kim, cậu thật sự muốn đánh cuộc cũng hắn sao?

Nhạc Trung Hằng khẽ nhíu mày.

Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

- Nếu ông có thể cho tôi một chiếc Ferrari thì tôi sẽ không đánh cuộc nữa.

Đường Kim thuận miệng nói.

Nhạc Trung Hằng lập tức câm miệng, cũng không nói chuyện.

- Tiểu đệ, cậu có nắm chắc không?

Đường Thanh Thanh lại có chút bận tâm.

- Ư, em sẽ nhịn, không đánh chết hắn là được.

Đường Kim nghĩ nghĩ một chút rồi nói:

- Dù sao thì em cũng không phải người thích bạo lực.

Đường Thanh Thanh có chút không biết nói gì, nó là người không thích bạo lực mà lúc nào cũng ưng dùng bạo lực, phải chăng đợi đến khi nó thích dùng bạo lực thì chẳng phải thế giới này đã đại loạn rồi sao?

- Bớt nói nhảm đi, động thủ nhanh lên, tao nhường mày ba chiêu.

Lâm Thiên Hùng có chút không kiên nhẫn lạnh lùng nói.

- Anh thật sự là muốn để cho tôi động thủ trước sao?

Ánh mắt của Đường Kim tỏ ra ngạc nhiên nhìn vào Lâm Thiên Hùng.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B.á

- Đừng nói ba chiêu, coi như cho mày mười chiêu thì tao cũng có thể bóp chết mày giống như bóp chết một con kiến.

Vẻ mặt của Lâm Thiên Hùng kiêu căng cùng khinh thường.

Mà một bên Nhạc Trung Hằng thì âm thầm lắc đầu, tên Lâm Thiên Hùng này quả thật là quá mức cuồng ngạo mà. Nếu không thì khi hắn nhảy xuống xe làm sao lại có thể ngã chống vó lên trời như thế?

Tuy rằng Nhạc Trung Hằng không thấy được hành động mờ ám của Đường Kim nhưng mà trừ Đường Kim ra thì hắn cũng không thể tìm được người nào ở đây có thể ám toán Lâm Thiên Hùng.

- Kỳ thật thì tôi vốn là một ngươi thiện lương.

Đường Kim thở dài:

- Tôi vốn có lòng tốt cho anh một cơ hội để biểu diễn thế mà anh lại không hiểu được lòng tốt của tôi, nếu đã như vậy thì anh cũng đừng nên trách tôi.

Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

- Mày là đang…

Lâm Thiên Hùng cũng không còn kiên nhẫn nữa rồi nhưng mà lời hắn còn chưa nói dứt thì đột nhiên Đường Kim đã động.

Đột nhiên Đường Kim nhắm về phía Lâm Thiên Hùng mà đá ra hai cước, nhìn qua thì động tác của Đường Kim vô cùng đơn giản, bất kể là Lâm Thiên Hùng hay là Đường Thanh Thanh, Nhạc Trung Hằng hay cả những người đưng xem đều có thể nhìn ra ý đồ của Đường Kim nhưng mà vấn đề là vào lúc này đột nhiên động tác của Đường Kim lại vô cùng mau lẹ.

Lâm Thiên Hùng biết Đường Kim muốn làm cái gì, hắn cũng chuẩn bị phản kích, hắn tính toán muốn nhấc chân lên muốn cứng chọi với cứng cùng Đường Kim nhưng mà động tác của Đường Kim là rất mau, ngay khi hắn còn đang suy nghĩ, vẫn chưa kịp hành động thì từ hai chân của hắn đã truyền đến một cơn đau.

Bịch!

Hai chân của Lâm Thiên Hùng không tự chủ được mà quỳ ngã xuống đất.

Mọi người đứng xem bên ngoài đều ngẩn ngơ ra, đây là vừa xảy ra chuyện gì? Như thế nào mà luận võ còn chưa thấy đã thấy một bên quỳ xuống đất rồi đây?

Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

- Nè, anh quỳ xuống làm gì thế?

Bộ dạng của Đường Kim cũng kinh ngạc như những người đứng xem:

- Tôi chỉ là muốn chiếc Lamborghini của anh mà thôi cũng không muốn anh quỳ xuống, anh quỳ xuống đất cầu xin tha thứ cũng vô dụng mà thôi, thua chính là thua, hiện tại thì chiếc Lamborghini kia chính là của tôi.

- Mày…Phốc..

Đột nhiên Lâm Thiên Hùng há mồm phun ra một ngụm máu sau đó thì ngã trên mặt đất.

Lúc này Đường Kim có chút ngạc nhiên, người này cứ như vậy mà bị tức giận đến hộc máu đã bất tỉnh sao?

- Tâm lý của người này thật sự là quá kém a.

Đường Kim lắc đầu.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Cắt, diễn trò rồi.

Đám người vây xem liền lập tức giải tán, hiển nhiên là bọn họ nghĩ đến Đường Kim và Lâm Thiên Hùng đang diễn trò, thật sự là rất nhảm nhí.

- Tiểu đệ, chiếc Lamborghini kia dường như là của cậu rồi đó.

Hai mắt của Đường Thanh Thanh bắt đầu tỏa sáng.

- Đúng vậy, rốt cuộc thì em cũng có xe rồi.

Đường Kim cũng rất hưng phấn, nhưng một giây sau, bộ mặt của hắn lại giống với trái khổ qua:

- Ai nha, không xong rồi.

Bình Luận (0)
Comment