Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Dịch Full)

Chương 8 - Chương 84: Hiểu Hiểu, Không Gì Không Biết.

Chương 84: Hiểu Hiểu, không gì không biết.

- Làm sao vậy?

Đường Thanh Thanh liền vội vàng hỏi.

Vẻ mặt Đường Kim tỏ ra đau khổ, nói:

- Chị Thanh, em quên mất một chuyện quan trọng rồi.

Nguồn 4vn.eu b/y Hùng Bá

- Chuyện quan trọng gì?

Đường Thanh Thanh cũng cảm thấy không hiểu.

Đường Kim nhìn vào chiếc Lamborghini ở ven đường kia, vẻ mặt buồn bực:

- Em không biết lái xe.

Đường Thanh Thanh không khỏi ngẩn ngơ, cậu em trai kết nghĩa này của mình ngay cả xe cũng không biết lái vậy thì lấy chiếc xe này về để làm gì? Để trang trí sao?

Nhạc Trung Hằng lúc này lại đi tới trước mặt Lâm Thiên Hùng đang hôn mê, hắn kiểm tra một chút rồi từ trên người của Lâm Thiên Hùng lấy ra một chiếc chìa khóa xe, ném cho Đường Kim:

- Cầm lấy, chiếc xe kia là cậu rồi, tôi nói Đường Kim cậu rất được a, cứ như vậy một hồi mà đã có được một chiếc xe tốt.

Nguồ.n 4vn.eu by Hùng Bá

Đường Kim cầm lấy cái chìa khóa, đồng thời thì thào tự nói:

- Làm sao mới có thể học được cách lái xe nhanh chóng đây?

- Đường Kim, vốn là tôi còn hướng dẫn cậu một chút, bất quá hiện tại xảy ra chuyện như thế này thì tôi cần phải xử lý.

Nhạc Trung Hằng đứng lên, từ trên người lấy ra một tờ giấy rồi đưa cho Đường Kim:

- Đây là số di động của tôi nếu có chuyện gì thì cậu cứ trực tiếp gọi điện cho tôi, ngoài ra trên tờ giấy chứng nhận kia còn có ghi một dãy số, đó chính là dãy số điện thoại của tổng bộ Ám Kiếm chúng ta, nếu như cậu có nghi vấn gì cũng có thể trực tiếp gọi vào số đó.

- Tiền điện thoại này là do các người trả sao?

Đường Kim hỏi.

Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá

- Việc này cũng có thể, bất quá việc này cũng không quan trọng, vẫn là khi nào có chuyện quan trọng thì cậu hãy gọi điện thoại.

Không biết Nhạc Trung Hằng nghĩ đến điều gì đó mà trên mặt của hắn hiện lên một tia cổ quái, sau đó hắn kéo Lâm Thiên Hùng dậy rồi nói:

- Tôi đi trước đây.

Nhạc Trung Hằng liền xách theo Lâm Thiên Hùng đi đến một chiếc xe có rèm che ở ven đường rồi ném Lâm Thiên Hùng vào xe, sau đó Nhạc Trung Hằng liền bước vào xe rồi khởi động xe, chạy đi.

- Tiểu đệ, hiện tại cậu muốn làm gì? Cậu không biết lái xe thì chiếc xe này làm sao đây?

Đường Thanh Thanh nhìn vào chiếc Lamborghini kia:

- Đúng rồi, chị nhớ ra rồi, năm nay cậu mới mười sáu tuổi, cậu vẫn chưa có bằng lái xe, cho dù cậu biết lái xe cũng vô dụng a.

- Trước hết em đang nghĩ là bản thân mình như thế nào mới có thể dùng tốc độ nhanh nhất để học cách lái xe.

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra chăm chú suy tư.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B.á

Đường Thanh Thanh có chút không biết nói gì, lái xe này muốn biết lái là lái được sao? Cần phải học qua mới biết lại được, không phải cứ nghĩ là có thể lái.

Bất quá đối với tính tình cổ quái của cậu em trai kết nghĩa này của mình thì hiện tại Đường Thanh Thanh cũng bắt đầu thích ứng được, nàng nhìn thấy chiếc Lamborghini ở ven đường thì trong lòng có chút động tâm, chần chờ một lát, cuối cùng nàng cũng không nhịn được mà nói:

- Tiểu đệ, nếu không thì cậu cứ đứng đây mà nghĩ đi, để cho chị mượn chạy thử một vòng a?

- Được.

Đường Kim liền đáp ứng, sau đó liền đưa chìa khóa xe cho Đường Thanh Thanh.

Nguồn 4v.n.eu by Hùng Bá

- Ách, tiểu đệ, cậu không đi hóng gió cùng chị sao?

Đường Thanh Thanh ngẩn ra.

- Chị Thanh, em sẽ không đi, chị cứ đi đi.

- Được rồi, vậy chị đi hóng gió đây.

Mặc dù Đường Thanh Thanh có chút buồn bực nhưng mà nàng cũng không thèm hỏi Đường Kim nữa, rất nhanh nàng liền lên xe rồi một phát khởi động chiếc Lamborghini lên, sau đó nàng liền hoan hô một tiếng, rất nhanh liền biến mất khỏi tầm mắt của Đường Kim.

Đường Kim lấy điện thoại di động của mình ra, sau đó hắn lấy lại thẻ chứng nhận ra rồi nhìn thoáng qua những con số ở trên thẻ chứng nhân đó, sau đó hắn lại bấm dãy số đó bằng điện thoại di động của hắn.

Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

Điện thoại rất nhanh đã chuyển được, bên kia liền truyền đến một giọng nói ngọt ngào nhưng mà có chút máy móc:

- Xin mời nhập vào chín số.

Đường Kim liền làm theo lời nói.

- Mã số còn chưa kích hoạt.

Rất nhanh đầu bên kia điện thoại liền truyền đến một giọng nói, sau đó liền cúp điện thoại.

- Chưa kích hoạt sao?

Đường Kim có chút buồn bực, Nhạc Trung Hằng đùa giỡn hắn sao?

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

Rất không thoải mái, Đường Kim lại gọi điện thoại cho Nhạc Trung Hằng:

- Này lão Nhạc, ông làm cái gì đó? Tại sao tôi lại chưa được kích hoạt là sao?

Đầu bên kia điện thoại, vốn Nhạc Trung Hằng nghe được cách xưng hô của Đường Kim thì có chút sửng sốt, mà sau khi nghe Đường Kim nói hết thì hắn lại càng dở khóc dở cười:

- Đường Kim, nhanh như vậy mà cậu đã gọi điện cho tổng bộ rồi sao? Cậu có chuyện quan trọng gì hả?

- Tôi đang nhàm chán cho muốn tìm người khác nói chuyện phiếm.

Đường Kim tỏ ra hợp tình hợp lý, nói:

- Có phải là ông đã lừa tôi không? Bằng không thì tại sao mã số của tôi lại còn chưa được kích hoạt nữa?

- Điều này…

Nhạc Trung Hằng có chút bất đắc dĩ:

- Được rồi, cậu chờ một chút, khoảng chừng mười phút sau thì hãy gọi lại, đến lúc đó thì mã số của cậu đã được kích hoạt.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B.á

- Được rồi, tôi sẽ tiếp tục tin ông một lần.

Đường Kim có chút mất hứng cúp điện thoại, sau đó mà bắt đầu chờ đợi.

Mười phút sau.

Đường Kim lại bấm số điện thoại kia, vẫn là giọng nói ngọt ngào kia:

- Mời nhập vào chín số.

Đường Kim vội vàng nhập số vào, lúc này đây rốt cuộc giọng nói bên kia đã thay đổi:

- Thân phận đã được xác nhận, Đường Kim, nam, mười sáu tuổi, nếu cậu không phải là Đường Kim thì vui lòng cúp điện thoại trong vòng ba giây tới.

Tít, tít, tít!

Ba tiếng tít vang lên, giọng nói ngọt ngào kia lại vang lên:

- Đã xác nhận được vị trí, hiện tại cậu đang ở cửa của công viên Ninh An thành phố Ninh Sơn, dung mạo đã được xác nhận, khuôn mặt đã được xác nhận xác định là Đường Kim, mời kiểm tra quyền hạn. Nếu như muốn thẩm tra thì có thể ấn 8877865413, nếu muốn kiểm tra tư liệu thì xin mời vào 9725847…

Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

Đường Kim nghe được như thế thì liền trợn mắt há hốc mồm, chiếu theo lời nói ấy thì mặc kệ hắn muốn làm cái gì thì cũng đều phải như hơn chục con số này, cái này…người nào mà thiết kế là hệ thống giọng nói điện thoại này a, thật là hố con bà nó rồi.

Để cho Đường Kim cảm thấy hố nhất chính là, hệ thống này nói gần mười phút mà vẫn còn chưa nói xong, cuối cùng dưới sự kiên nhẫn của hắn không còn nữa, chuẩn bị muốn cúp điện thoại thì trong trong đó lại truyền ra:

- Nếu muốn thẩm tra, mới ân phím không.

- Hả?

Đường Kim có chút ngạc nhiên, lúc này lại có thể đơn giản như vậy sao? Dường như Đường Kim liền không có một chút do dự nào, hắn liền lập tức nhấn vào nút số không.

- Tôi là Hiểu Hiểu không gì là không biết, cậu muốn biết cái gì đây?

Vẫn là giọng nói ngọt ngào kia, bất quá lúc này giọng nói của cô gái này có khác với lúc trước, hiển nhiên giọng nói mà lúc nãy Đường Kim nghe được là giọng nói đã được lập trình còn đây chính là có người gọi điện nói thẳng với Đường Kim.

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

Đường Kim thuận miệng hỏi một câu:

- Vì sao cô lại tên là Tiểu Tiểu? Chẳng lẽ là do cô rất nhỏ sao?

- Tôi không phải gọi là Tiểu Tiểu, mà tôi gọi là Hiểu Hiểu, là người trên biết thông thiên văn dưới tường địa lý, mọi việc trên đời này thì tôi đều biết cả.

Giọng nói vẫn ngọt như cũ nhưng mà hơi có chút tức giận:

- Nói mau, có chuyện gì? Nếu không có chuyện gì thì tôi liền cúp máy.

- Thật sự là cái gì cô cũng biết sao?

Đường Kim có chút không tin.

- Đó là đương nhiên rồi, tôi biết được tổng thống Mỹ đang ăn cái gì, còn biết được vợ của tổng thống Pháp mặc áo lót màu gì, hơn nữa còn biết mấy thằng quan chức Tung Cẩu đang ăn shjt nữa…

Giọng nói của Hiểu Hiểu tỏ ra khoe khoang:

- Tóm lại là mọi chuyện thì tôi đều biết, không gì là không biết cả.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Vậy cô có biết cha mẹ của tôi là ai không?

Đường Kim nghiêm túc hỏi một câu.

Chương 85: Tôi thích đẩy chơi.

Đầu bên kia liền im lặng một chút, ước chừng qua mười giây thì mới truyền ra giọng nói có chút phát điên của Hiểu Hiểu:

- Cậu không biết cha mẹ của mình là ai thì tôi làm sao biết được? Tôi đâu phải là cha mẹ của cậu a.

- Là do cô nói cái gì cô cũng biết a.

Đường Kim cảm giác mình thật vô tội:

- Tôi lại chưa nói là tôi không gì không biết mà…

- Đường Kim, cậu thật sự là một tên quỷ đáng ghét.

Hiểu Hiểu thở phì phò mắng một câu, sau đó liền cúp điện thoại.

Đường Kim lại tiếp tục quay số, cùng với lần trước giống nhau, đầu tiên là hắn nhập số của hắn vào nhưng mà khi hắn vừa nhập số của mình vào xong thì đầu bên kia đã truyền ra một giọng nói:

- Thật xin lỗi, cậu đã bị thêm vào sổ đen.

Nguồn 4,vn.eu by Hùng Bá

Đường Kim có chút buồn bực, cái này cũng được sao?

Đường Kim tiếp tục nhập số vào thêm hai lần nữa nhưng mà vẫn như những lần trước, Đường Kim liền có chút buồn bực, hắn lại bấm số điện thoại của Nhạc Trung Hằng:

- Nè, lão Nhạc, cái cô gọi là Hiểu Hiểu kia là ai vậy? Tại sao cô lại có thể tùy tiện đưa tên tôi vào sổ đen?

Nhạc Trung Hằng lại có chút dở khóc dở cười:

- Đường Kim, nhanh như vậy mà cậu đã đắc tội với Hiểu Hiểu rồi sao?

- Tôi không có đắc tội với nàng a.

Đường Kim Đường Kim cảm giác mình thực vô tội, muốn nói đắc tội thì cũng phải là Hiểu Hiểu kia đắc tội với hắn a, vô duyên vô cớ cho hắn vào sổ đen, thật là không biết nói lý lẽ rồi.

Nguồn 4vn.eu b.,y Hùng Bá

Nhạc Trung Hằng trầm mặc vài giây đồng hồ, sau đó mới có hơi bất đắc dĩ nói:

- Đường Kim, tôi khuyên cậu tạm thời cũng đừng nên gọi điện cho Hiểu Hiểu, có chuyện gì cần hỏi thì cậu cứ hỏi tôi, còn về phần việc này thì chắc hẳn Hiểu Hiểu sẽ bỏ qua

- Được rồi.

Đường Kim có chút mất hứng:

- Tôi càng ngày càng cảm thấy tổ chức này thật sự là không có khuôn phép rồi.

Nói xong lời này, Đường Kim liền cúp điện thoại, trong lòng lại có chút buồn bực, Hiểu Hiểu kia chẳng phải là nói không có gì mà nàng không biết sao? Vậy thì tại sao cha mẹ của mình là ai mà nàng cũng không biết được?

- Nha đầu kia đúng là kẻ lừa gạt.

Đường Kim thì thào tự nói, kỳ thật thì Đường Kim càng hy vọng Hiểu Hiểu là người mà chuyện gì cũng biết, bởi vì có như thế thì hắn mới có thể tìm lại được cha mẹ của mình. Mà sở dĩ ngày hôm nay hắn sảng khoái đáp ứng lời mời của Nhạc Trung Hằng, gia nhập vào Ám Kiếm, nguyên nhân chủ yếu kỳ thật chính là hắn muốn mượn lực lượng của Ám Kiếm giúp hắn tìm được cha mẹ mình.

Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

Mặc dù hiện tại hắn vẫn không hiểu rõ tổ chứ Ám Kiếm này nhưng mà hắn tin tưởng được tổ chức Ám Kiếm này có thể mang đến cho hắn một ít trợ giúp, mà hắn cũng không cảm thấy quyết định của mình qua loa, bởi vì nếu sau khi vào tổ chức Ám Kiếm này, nếu hắn cảm thấy không thích hợp với tổ chức này thì hắn cũng có thể tùy thời rời đi, hắn tự tin rằng không có ai có thể ngăn cản hắn.

Sau khi buồn bực một phen thì lúc này đây, tâm tình của Đường Kim lập tức tốt lên một chút, hắn chưa từng tin tưởng rằng mình có thể tìm lại cha mẹ một cách dễ dàng như thế, nhưng mà đi vào thành phố Ninh Sơn này được vài ngày, hắn liền có được sự trợ giúp của nhiều người như thế, hắn tin tưởng sẽ có một ngày nào đó hắn nhất định có thể tìm được cha mẹ mình.

Một chiếc Lamborghini quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của Đường Kim, nhìn thấy nữ cảnh sát xinh đẹp đang lái chiếc Lamborghini này thì tâm tình của Đường Kim có khá hơn một chút, vài giây sau thì chiếc Lamborghini này liền dừng lại ở ven đường.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B.á

- Tiểu đệ, người ở cục cảnh sát tìm chị, chị phải trở về rồi.

Đường Thanh Thanh nhảy xuống khỏi chiếc Lamborghini, vừa nói vừa chạy đến chiếc xe cảnh sát đỗ cách đó không xa, trước khi lao vào xe cảnh sát thì nàng có chút hưng phấn để lại một câu:

- Tiểu đệ, chiếc xe kia của cậu rất đẹp, lần tới thì chị mang cậu đi hóng gió đó.

Dường như Đường Thanh Thanh đang rất bận, rất nhanh nàng liền lái chiếc xe cảnh sát rời đi, để lại Đường Kim đang còn sững sờ đứng ở đây, chở hắn đi hóng gió sao? Điều quan trọng hiện nay là cần phải đem chiếc xe này trở về giúp hắn a.

Nhìn thấy chiếc Lamborghini đang đậu ở ven đường thì nhất thời Đường Kim cảm thấy có chút khó khăn, làm sao mà có thể đem chiếc xe này trở về đây?

Lúc này có một người lái chiếc xe điện đi ngang qua, đồng thời hắn còn có chút tò mò mà liếc mắt nhìn chiếc Lamborghini này một cái, thấy vậy thì linh quang trong đầu của Đường Kim hiện lên, nhất thời thì hắn có chủ ý.

Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

Đúng lúc này, đột nhiên điện thoại di động của hắn vang lên, hắn rút ra nhìn vào thì thấy được người gọi đến là Đường Thanh Thanh vừa mới rời đi.

- Chị Thanh, có chuyện gì vậy?

Đường Kim có chút buồn bực.

- Tiểu đệ, lúc nãy chị rất gấp cho nên đã quên rằng cậu không biết lái xe, nếu không thì cậu đứng đó chờ một lát, chị sẽ tìm người giúp cậu lái xe đến trường Ninh Sơn Nhị Trung hỉ?

Đường Thanh Thanh nói nhanh.

- Không cần đâu chị Thanh, em đã nghĩ được biện pháp rồi.

Đường Kim trả lời.

- Vậy hả? Được rồi, chị cúp điện thoại đây.

Đường Thanh Thanh cúp điện thoại.

Đường Kim đi đến phía sau chiếc Lamborghini, hai tay đặt lên trên xe, sau đó liền dùng sức thì lên liền chuyển động, đây là biện pháp của hắn, chính là đẩy xe trở về.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

Trên đường Ninh Sơn nam lộ, một chiếc xe Lamborghini thể thao mui trần đang từ từ đi về phía trước, ước chừng xe đi khoảng được hai trăm mét thì mọi người liền nhìn về phía sau thì bọn họ không khỏi ngạc nhiên, bởi vì bọn họ phát hiện trong chiếc Lamborghini không có người lái, mà sở dĩ chiếc Lamborghini này có thể di chuyển được là có người ở phía sau xe đang đẩy.

Hơn một số người đều cảm giác được thế giới này đang xoay chuyển, lại có người bỏ tiền ra mua nổi chiếc Lamborghini này, chẳng lẽ lại không đủ tiền để gọi xe tải đến chở sao? Mà phải tự mình đẩy xe như vậy.

Còn có một số người lại âm thâm bội phục sức mạnh của người đẩy xe kia, một người đẩy một chiếc xe, đây cũng không phải là một chuyện dễ dàng nha.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B.á

Còn có mấy người trong xe thì cũng luôn chú ý đến chiếc Lamborghini, người ở trên xe thậm chí là còn cầm di động để chụp ảnh, hiện nhiên là bọn hắn muốn xem tên gia hỏa nào nhàm chán mới làm trò như thế. Bọn hắn cũng muốn biết rốt cuộc là tên gia hỏa này sẽ đẩy xe đến nơi nào.

Mà lúc này người đẩy xe là Đường Kim cũng không chú ý, hắn vẫn không nhanh không chậm mà đẩy xe, nhìn qua thì trông giống như là bộ dạng đang đi tản bộ a.

Bất quá, những người xem náo nhiệt này cũng chỉ đứng đó mà xem, cũng không có ai chủ động đi lên nói chuyện với Đường Kim, bởi vì đầu năm nay xe tốt cũng không phải là chuyện gì tốt a, hơn nữa bọn hắn cũng cảm thấy tên gia hỏa đẩy xe này cũng có chút không bình thường, đây tuyệt đối là một tên có tiền mà không có đầu óc cho nên bọn hắn không muốn bước lên nói chuyện.

Nguồn 4vn.eu by Hùn,g Bá

Mấy phút sau, một chiếc Hummer lại tới chỗ Đường Kim, tên lái chiếc Hummer này cũng không có dáng người dũng mãnh gì, nhìn qua thì trông hắn gầy gò, làn da rất đen, tuy rằng hiện tại hắn còn ngồi trong xe nhưng mà phỏng chừng chiều cao của hắn cũng không vượt qua 1m7, không thể không nói, một tên giống một con cá như vậy đi ra từ một chiếc Hummer, điều này nhiều ít cũng làm cho người khác có một loại cảm giác quỷ dị.

Chiếc Hummer này cũng gia nhập vào đoàn quân xem cuộc vui, bất quá đi theo được mấy trăm mét thì chủ nhân của chiếc Hummer này rốt cuộc cũng không nhịn được mà hướng về Đường Kim hỏi một câu:

- Này, anh bạn, xe bị hư rồi sao? Có muốn giúp đỡ không?

- Xe không bị hư gì cả.

Đường Kim liếc mắt nhìn tên lái xe Hummer kia một cái, thuận miệng trả lời.

- Ách? Vậy tại sao cậu lại đẩy thế?

Hiển nhiên là tên lái chiếc Hummer có chút tò mò.

Ng,uồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Tôi không biết lái xe.

Khi nói những lời này thì Đường Kim vẫn có chút buồn bực.

Tên lái chiếc Hummer càng tỏ ra ngạc nhiên:

- Tôi nói anh bạn này, anh không biết lái xe mà còn bỏ ra cả đống tiền để mua chiếc Lamborghini này để làm gì a?

- Tôi thích đẩy chơi đó, không được sao?

Đường Kim lộ ra bộ dạng uể oải, nói.

Một đám người xem cuộc vui thầm mắng, ta kháo, thật sự là một tên phá gia chi tử mà.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Ngưu, anh bạn anh thật sư rất ngưu.

Tên lái chiếc Hummer hướng về phía Đường Kim dựng ngón tay trái lên:

- Bất quá, tôi nói anh bạn này, cậu làm như vậy cũng không phải phải là một cách hay, nếu cậu làm như thế thì bao giờ mới có thể đẩy được về nhà a?

- Nếu không thì chúng ta đánh cuộc đi?

Đột nhiên Đường Kim hướng về phía tên lái chiếc Hummer nở ra nụ cười sáng lại.

Chương 86: Lại thắng một chiếc Hummer..

- Đánh cuộc?

tên lái chiếc Hummer lại giật mình:

- Anh bạn, cậu muốn cược gì đây?

Nguồ.n 4vn.eu by Hùng Bá

- Tôi cá rằng tôi đẩy xe này sẽ nhanh hơn so với anh lái xe.

Đường Kim bây giờ cũng không đẩy xe nữa mà là dừng lại, mà khi hắn dừng lại thì tên lái chiếc Hummer cùng với những người xem náo nhiệt kia cũng đều dừng lại, mà trên đường lúc này cũng không có nhiều xe lắm cho nên bọn hắn cũng không gây ra ách tắc giao thông.

Nhưng mà khi nghe được Đường Kim nói những lời này thì tên lái chiếc Hummer và những người xem náo nhiệt kia đều dùng một loại ánh mất kỳ quái nhìn vào Đường Kim, trong đầu đều hiện ra một suy nghĩ, chẳng lẽ đầu óc của người này chứa toàn bã đậu sao?

Tuy rằng tốc độ không phải là sở trường của chiếc Hummer nhưng mà xe Hummer này cũng chạy không có chậm a, so với người ta chạy nhanh thì chiếc Hummer này cũng nhanh hơn. Huống chi là vào lúc này Đường Kim lại đang đẩy chiếc Lamborghini đây? Lúc này, hắn còn nghĩ rằng bản thân hắn sẽ đi nhanh hơn chiếc Hummer kia sao? Đây cũng là một ý nghĩ kỳ lạ a.

Tên lái chiếc Hummer cũng sửng sốt một lúc lâu, sau đó có chút không khẳng định hỏi lại Đường Kim:

- Anh bạn, cậu thật muốn đánh cuộc như thế sao? Cậu không cảm thấy bản thân mình là người chịu thiệt sao?

Nguồn 4vn.eu by H.ùng Bá

- Nếu anh cảm thấy tôi là người chịu thiệt thì thì hãy cùng đánh cuộc với tôi.

Đường Kim tỏ ra uể oải, nói:

- Tôi muốn đi về trường Ninh Sơn Nhị Trung, chúng ta hãy coi xem người nào sẽ đi nhanh hơn, người nào sẽ đi đến trước cổng trường Ninh Sơn Nhị Trung trước, nếu tôi thắng thì chiếc Hummer của anh thuộc về tôi còn nếu như tôi thua thì chiếc Lamborghini này sẽ thuộc về anh.

Một đám người xem náo nhiệt liền sợ hãi mà than lên, cái này có thể nói là một cơ hội tốt a. Lập tức, mọi người lại cảm thán tên này thật sự là một tên phá gia chi tử a, thật sự là phá gia chi tử mà, chiếc Lamborghini trị giá mấy trăm vạn này cứ như vậy mà đưa cho người ta.

Tên lái chiếc Hummer lại giật mình:

- Tôi nói anh bạn, như vậy cũng không tốt đâu. Chiếc Hummer này của tôi có giá không cao, so với cậu thì dường như cậu rất bị thiệt a.

- Nếu anh không dám đánh cuộc thì thôi vậy.

Đường Kim ngáp một cái rồi sau đó nói thầm một câu:

- Hiện tại cứ từ từ mà đẩy thôi.

Nguồn 4v.n.eu by Hùng Bá

Đường Kim nói xong lời này thì cũng không nhanh không chậm mà đẩy chiếc Lamborghini đi về phía trước.

Mắt thấy không xem được vụ đánh cuộc thì mấy người đang xem náo nhiệt lại bắt đầu mở miệng khuyên bảo tên lái chiếc Hummer kia.

- Cùng hắn đánh cuộc đi.

- Đúng a, nếu như cậu không dám đánh cuộc với hắn, việc này nếu bị truyền ra ngoài thì cậu còn có mặt mũi sao?

- Người anh em, cùng với hắn đánh cuộc đi, chúng ta sẽ làm người làm chứng giúp cho cậu.

- Mau lên, hiện tại trên đường cũng không có nhiều xe, cơ hội hiếm thấy a.

….

Nguồn 4vn.eu by Hù.ng Bá

Cũng không biết là do những lời ồn ào của đám người xem náo nhiệt này làm cho tên lái chiếc Hummer thay đổi chủ ý hay là do tự bản thân hắn thay đổi chú ý, tóm lại đúng vào lúc này thì rốt cuộc hắn nói lên một câu:

- Được rồi, anh bạn, tôi sẽ đánh cuộc với cậu, nếu tôi thua thì chiếc Hummer này liền trở thành của cậu, còn nếu như tôi thắng thì tôi cũng không cần cậu giao chiếc Lamborghini kia cho tôi, chúng ta kết giao làm bạn bè là tốt rồi.

- Vậy thì bắt đầu đi.

Đường Kim nở ra nụ cười xán lạn.

- Anh bạn, cậu làm trước đi.

tên lái chiếc Hummer nói.

Nguồ.n 4vn.eu by Hùng Bá

Đường Kim cũng không khách khí, hắn hơi hơi dùng sức, bắt đầu tăng tốc độ đẩy nhanh chiếc Lamborghini, mới vừa bắt đầu thì tốc độ của hắn còn chậm nhưng mà từ từ tốc độ lại càng lúc càng nhanh, không đến mười giây đồng hồ thì tất cả mọi người liền trợn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy Đường Kim đẩy chiếc Lamborghini vượt qua tốc độ 100km/h!

- Con mja nó, tôi đang nằm mơ sao?

- Ảo giác, tuyệt đối là ảo giác...

- Đây không phải là thật, tuyệt đối không phải là thật….

- Tên gia hỏa này không phải là con người, tuyệt đối không phải là người a...

Mọi người xem náo nhiệt liền trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không thể tin được một màn trước mắt là thật.

Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

Mà tên lái chiếc Hummer kia thì tỏ ra sửng sốt một hồi lâu, liền quên luôn cả lên lái xe đuổi theo, thẳng cho đến khi có một người lên tiếng hô một câu:

- Người anh em, còn không mau đuổi theo, nếu không thì chiếc Hummer của cậu sẽ không còn nữa.

Nghe người khác nói như thế thì cuối cùng tên lái chiếc Hummer cũng tỉnh táo trở lại, hắn nhanh chóng nhảy lên xe rồi nhân ga, hướng về chiếc Lamborghini kia đuổi theo.

Nhưng mà, bây giờ đã hoàn toàn muộn rồi, tên lái chiếc Hummer kia không ngừng tăng tốc, thẳng cho đến khi hắn đem tốc độ lên mức nhanh nhất nhưng mà hắn cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của chiếc Lamborghini kia mà thôi, hắn thủy chung vẫn luôn cách chiếc Lamborghini kia một khoảng cách.

- Anh bạn này đến cùng không phải là người a.

Trong đầu của tên lái chiếc Hummer này liền có ý nghĩ này, người này đẩy xe mà có thể chạy nhanh như vậy, nếu như mà hắn không có đẩy xe, vậy chẳng phải là có thể chạy nhanh hơn sao? Nếu là nói như vậy thì hắn còn muốn đi xe làm cái gì nữa? Cứ trực tiếp đi bộ nhanh như vậy là được rồi a.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á

Mấy phút đồng hồ sau, trước cổng trường học Ninh Sơn Nhị trung, Lamborghini vừa mới dừng lại thì chiếc Hummer cũng đã đến, ngay lập tức chiếc Hummer cũng dừng lại.

Tên lái chiếc Hummer liền tắt máy rồi từ trên xe nhảy xuống, vẻ mặt cổ quái nhìn vào Đường Kim:

- Anh bạn, tôi nhớ được lịch ở Âm lịch, tháng đủ là có ba mươi ngày, tháng thiếu có hai chín ngày, mười hai tháng là một năm, một năm có ba trăm sáu lăm hoặc ba trăm sáu sáu ngày. Ngày rằm tháng này đã qua được nhiều ngày rồi, đúng không?

- Anh không có coi lịch sao?

Đường Kim ngáp một cái trả lời.

- Tôi nói anh bạn này, anh ở bên ngoài du lịch lâu như vậy, còn không quay về sao? Các người ở bên kia chẳng lẽ không ai bắt cậu trở về sao?

Tên lái chiếc Hummer hạ giọng hỏi.

Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

- Anh nói cái gì đó?

Đường Kim mất hứng:

- Mau đưa chìa khóa xe cho tôi, chiếc Hummer này bây giờ là của tôi.

- Cái này, anh bạn, có phải cậu thật sự là quỷ không?

Tên lái chiếc Hummer tỏ ra thật cẩn thận mà hỏi.

- Anh mới là quỷ đó.

Đường Kim trừng mắt nhìn tên lái chiếc Hummer một cái:

- Có tin rằng bây giờ tôi lập tức đem anh biến thành quỷ không?

- Ách, đừng, ngàn vạn lần không nên, tôi còn chưa sống đủ đâu.

Tên lái chiếc Hummer không ngừng nói, sau đó hắn đem chiếc chìa khóa xe ném cho Đường Kim:

- Anh bạn, tôi thật sự rất bội phục cậu, lấy tốc độ này của cậu thì tại sao cậu lại không đi so tài với Botl một lần chứ?

Ng,uồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Chẳng lẽ muốn tôi đi khi dễ hắn à.

Đường Kim cầm lấy chiếc chìa khóa xe, bộ dạng tỏ ra uể oải, nói.

Tên lái chiếc Hummer có chút không nói gì, lập tức nghĩ lại, lấy tốc độ của người này, nếu đi thi đấu chạy nhanh cũng người khác thì quả thật là khi dễ người ta a, hơn nữa trong lòng của hắn không khỏi âm thầm nói thầm, người này thật sự không phải là một con quỷ sao? Không phải là quỷ thì tại sao lại có thể chạy nhanh đến như vậy?

- Đúng rồi anh bạn, tôi tên là Mạc Phi, còn cậu?

Đột nhiên tên lái chiếc Hummer bây giờ mới nhớ ra hắn cũng không còn biết tên của đối phương.

- Tôi gọi là Đường Kim, Đường trong Đường Môn, Kim trong Hoàng Kim.

Đường Kim nhìn vào thân thể gầy gò của Mạc Phi một cái rồi nói tiếp:

- Tôi xem anh không bằng thì đổi tên thành Mạc Phì đi, như vậy thì danh xứng với thực.

Ngu.ồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Ách, anh bạn, biệt hiệu của tôi quả thật là Mạc Phì.

Mạc Phi ngẩn ngơ, lập tức gãi gãi đầu:

- Tôi nói anh bạn, cậu gọi là Đường Kim sao? Như thế nào mà tôi đã nghe qua cái tên này rồi nhỉ?

Không đợi Đường Kim trả lời, Mạc Phi lại đang kia lầm bầm lầu bầu:

- Đường Kim? Đường Kim... Ninh Sơn Nhị Trung... A, tôi nhớ ra rồi!

Đột nhiên Mạc Phi ngẩng đầu nhìn lên Đường Kim, hai mắt tỏa sáng:

- Anh bạn, cậu chính là vị hôn phu của Tần Thủy Dao? Vậy chiếc Lamborghini này của cậu là do Tần Khinh Vũ mua cho cậu sao?

- Anh nhìn tôi trông giống với kẻ ăn bám không?

Đường Kim trừng mắt nhìn Mạc Phi một cái:

- Chiếc Lamborghini là do tôi thắng cuộc của một tên ngốc.

Mạc Phi nhất thời hết chỗ nói rồi, hai chiếc xe của người này đều thắng cuộc sao? Ách, không đúng, tên ngốc kia? Ý này của Đường Kim dường như cũng muốn nói bản thân hắn cũng là một tên ngốc a.

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Tôi nói anh bạn, hiện tại thì cậu chính là một người nổi tiếng ở thành phố Ninh Sơn này rồi, tuy rằng tôi sớm đã không còn đọc sách nữa nhưng mà tôi cũng đã từng nghe người ta nói qua, đều nói rằng cậu thật sự là một người rất ngưu, hôm nay gặp được cậu thì thấy quả thật không sai.

Lúc này thì Mạc Phi đã tin tưởng Đường Kim không phải là quỷ rồi, trong ánh mắt hắn toát lên vẻ sùng bài:

- Đúng rồi anh bạn, cậu có muốn tôi dạy cậu lái xe không? Kỹ thuật lái xe của tôi là số một, tuyệt đối là số một trong thành phố Ninh Sơn này.

Chương 87: Hàn Tuyết Nhu xinh đẹp gợi cảm.

- Không cần.

Đường Kim lại từ chối.

- Ách, anh bạn, tôi không lừa cậu đâu, kỹ thuật lái xe của tôi tuyệt đối là số một, cậu có thể hỏi mọi người ở trên đường, người nào lại không biết Mạc Phi tôi đây là người lái xe số một ở thành phố Ninh Sơn này a.

Mạc Phi có chút nóng nảy:Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

- Rất nhiều người muốn tôi dạy lái xe cho bọn hắn nhưng mà tôi đều từ chối, tôi cảm thấy được cậu đây rất ngưu, tôi thật sự rất sùng bái cậu cho nên mới nguyện ý dạy cậu lái xe, cậu cứ yên tâm đi, tôi tuyệt đối là sẽ không thu phí đâu.

- Tôi tin rằng kỹ thuật lái xe của anh cũng không tệ.

Bộ dạng Đường Kim tỏ ra uể oải:

- Nhưng mà anh là mỹ nữ sao?

- Ách?

Thiếu chút nữa thì Mạc Phi đã nghẹn chết, mỹ nữ hả? Thật ra thì hắn cũng mà một người tự biết rõ bản thân của mình, cho dù là một mỹ nam thì hắn cũng không phải, coi như hắn đi phẫu thuật đi nữa, cũng không có cách nào biến bản thân hắn trở thành mỹ nữ được.N,guồn 4vn.eu by Hùng Bá

Lúc này Đường Kim lại nói:

- Tôi chỉ cần mỹ nữ dạy tôi lái xe cho nên cho dù kỹ thuật lái xe của anh có tốt đến mấy đi chăng nữa thì nó cũng vô dùng với tôi.

Mạc Phi có chút hết chỗ nói rồi, sau một lúc lâu hắn mới phun ra được một câu:

- Anh bạn, nếu không thì tôi sẽ giới thiệu mỹ nữ lái xe cho cậu?

- Không cần.

Đường Kim lắc đầu:

- Nhìn bộ dạng này của anh thì dường như anh cũng không có quen được với mỹ nữ nào cả.

- Anh bạn, cậu đường có xem thường tôi, tuy rằng tôi không đẹp trai chút nào nhưng mà lại có rất nhiều mỹ nữ sùng bái tôi. Bản thân tôi tuy rằng hằng đêm cũng không phải làm chú rể nhưng mà cũng không thiếu mỹ nữ nguyện ý làm ấm giường cho tôi đâu a.

Mạc Phi có chút không phục nói

- Những mỹ nữ anh quen thì có người nào xinh đẹp như Tần Thủy Dao không?

Đường Kim không nhanh không chậm hỏi.

- Ách, anh bạn, yêu cầu này của cậu có chút hơi cao a. Ngay cả ở thành phố Ninh Sơn này thì cũng không kiếm ra đuộc mấy người xinh đẹp như Tần Thủy Dao a.

Mạc Phi có chút buồn bực.Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá

- Cho nên nói, mỹ nữ ở trong mắt của anh cũng không phải là mỹ nữ trong mắt của tôi.

Đường Kim phất phất tay:

- Haiz, được rồi, anh có thể đi rồi, chiếc Hummer này đã là của tôi, anh có đứng đây nói nữa cũng vô dụng, tôi cũng sẽ không trả lại cho anh đâu.

- Anh bạn, tôi thật sự là không muốn đòi lại chiếc Hummer mà, tôi chỉ muốn làm bạn với cậu mà thôi.

Mạc Phi vội vàng giải thích.

- Hiện tại thì tôi chỉ cần bạn gái cho nên bây giờ anh nên trở về đi.

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra không có hứng thú.

- Này, anh bạn, cậu cho tôi số điện thoại của cậu đi, có rảnh thì cùng nhau đi ra ngoài uống rượu, ăn một bữa cơm, thế nào?Nguồ.n 4vn.eu by Hùng Bá

Mạc Phi cũng không tức giận, loại người ngưu bức như thế này thì làm sao lại có thể tùy tiện làm bạn bè với người khác như vậy? Bất quá hắn cũng chưa từ bỏ ý định, thật vất vả mới gặp được tên gia hỏa vênh váo tận trời như vậy, như thế nào thì hắn cũng phải kết giao cho bằng được a.

- Ăn cơm à? Được rồi, tôi sẽ cho anh số điện thoại của tôi.

Thân làm một người ăn hàng, Đường Kim sẽ không tờ chối người khác mời hắn dùng cơm, mặc dù hiện tại hắn đã tìm ra được một phiếu cơm dài hạn nhưng mà dường như phiếu cơm này cũng không rõ ràng cho lắm cho nên nếu như có thể tìm được thêm nhiều phiếu cơm nữa thì Đường Kim cũng sẽ không để ý.

- Này, anh bạn, tôi đi trước đi, mấy ngày nữa sẽ tìm cậu đi ăn cơm.

Lấy được số điện thoại của Đường Kim rồi thì rốt cuộc Mạc Phi cũng tự giác rời đi, đương nhiên là chiếc Hummer của hắn để lại.

Đường Kim đứng ở giữa hai chiếc xe, một lúc thì nhìn chiếc Hummer ở bên trái, một lúc thì lại nhìn chiếc Lamborghini ở bên phải. Trong lòng lại cảm thấy có chút khó khăn, hiện tại xe này đã được đưa đến Ninh Sơn Nhị Trung rồi, chuyện kế tiếp là nên xử lý hai chiếc xe này như thế nào đây? Có nên bán bớt đi một chiếc để kiếm ít tiền không?

- Đây là Lamborghini nhập khẩu, hiện tại thì có giá bảy trăm vạn, còn chiếc Hummer kia thì cũng có giá trên dưới hai trăm vạn, hai chiếc xe này đều là xe mà nam nhân thích.

Đột nhiên vào lúc này có một giọng nói êm tai từ cách đó không xa truyền đến.

Nguồn 4vn.eu by Hùng B/á

Đường Kim quay đầu lại nhìn thì thấy được một chiếc Ferrari mới tinh màu đỏ, mà trước mũi xe của Ferrari này lại có một cô gái dựa vào. Cô gái này trên ngươi mặc một chiếc áo màu lam, hai tay đang khoanh trước ngực nhưng mà không có cách nào che được sự dao động mãnh liệt trước ngực của nàng, bộ vị kia của nàng rõ ràng có có kích cỡ to hơn so với tuổi của nàng, bên dưới nàng mang một chiếc quần bò màu lam, đem đôi chân nhỏ của nàng bao lấy có thể nói là thân hình của nàng vô cùng hoàn mỹ, mà gương mặt của nàng cũng tương đối xinh đẹp, làn da trắng nõn, ngũ quan xinh xắn, nụ cười ngọt ngào, đôi mắt lung linh.

Theo bản năng thì Đường Kim lại đem cô gái trước mặt của hắn này so sánh với vị hôn thê của hắn là Tần Thủy Dao một chút nhưng mà sau đó hắn liền phát hiện, luận về dung mạo thì hai người ngang nhau, mà nói về dáng người thì cô gái trước mặt này lại chiếm ưu thế hơn một chút. Nếu như nói Tần Thủy Dao chính là một người con gái thanh thuần thì cô gái trước mặt này chính là gợi cảm, đương nhiên là phần gợi cảm này của nàng lại thiếu đi một chút hương vị thanh thuần cho nên nếu nói về khí chất ở trên người thì khí chất của nàng lại kém hơn so với Tần Thủy Dao.

Ngay tại lúc Đường Kim muốn hỏi tên của cô gái này thì cô gái này lại chủ động mở miệng nói trước:

- Tôi tên là Hàn Tuyết Nhu, tôi chính là nữ sinh duy nhất muốn khiêu chiến với cậu vào ngày mai.

- Hàn Tuyết Nhu à? A, xem ra thì tôi cũng không cần phải giới thiệu bản thân mình cho cô biết rồi.

Đường Kim ngẩn người ra, sau đó liền nghĩ tới Hàn Tuyết Nhu xinh đẹp, gợi cảm mà Trương Tiểu Bàn nói đến đây. Mà một câu kia của Hàn Tuyết Nhu vừa nói cũng hiển nhiên là nàng cũng nhận ra Đường Kim.

Nhìn thấy Hàn Tuyết Nhu quả thật là xinh đẹp, khiêu gợi đứng trước mặt mình này thì Đường Kim lại âm thầm nói nhỏ. Hiện tại thì nữ sinh thật sự là trưởng thành sớm a, tuổi của Hàn Tuyết Nhu so với hắn thì cũng xấp xỉ nhau, không chênh lệch bao nhiêu cho lắm nhưng mà nhìn dáng người hiện tại của Hàn Tuyết Nhu thì có thể cảm thấy được năm nay nàng cũng đã hai lăm, hai sáu tuổi rồi.

Nguồ.n 4vn.eu by Hùng Bá

- Đường Kim, tôi vốn định đêm nay rồi mới tới tìm cậu, bất quá hiện tại chúng ta đã gặp mặt nhau rồi thì cũng không cần đợi đến tối nữa.

Hàn Tuyết Nhu đứng thẳng người lên, dáng người thướt tha, mềm mại hướng về phía Đường Kim mà đi tới:

- Cậu thích hai chiếc xe này sao?

- Cô tìm tôi có chuyện gì không?

Đường Kim có chút buồn bực, Hàn Tuyết Nhu này khiêu chiến với hắn làm cho hắn có chút không hiểu ra sao cả, hiện tại hắn càng cảm thấy được không hiểu ra sao cả..

- Trương Tiểu Bàn thu không ít phí báo danh, tôi tính một cái thì có thể tính hiện tại cậu ấy cũng đã thu được hơn ba mươi vạn, số tiền này dùng để mua xe cũng không quá. Bất quá nếu cậu muốn muốn mua Lamborghini hoặc là Hummer kia thì cũng còn lâu lắm mới đủ tiền.

Khi còn cách Đường Kim khoảng ba mét thì Hàn Tuyết Nhu mơi dừng lại, mở miệng nói, khi nàng mở miệng nói thì một mùi thơm ngát liền chui vào trong lỗ mũi của Đường Kim.

Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

Mùi thơm rất dễ chịu, Đường Kim nhịn không được mà hít mấy cái, sau đó lầm bầm lầu bầu:

- Nước hoa này là nước hoa gì a?

- Đây không phải là nước hoa, mà là mùi thơm tự nhiên trên cơ thể của tôi.

Hàn Tuyết Nhu cười ngọt ngào nhìn qua thì trông có vài phần dễ thương:

- Thấy chiếc Ferrari đậu ở đằng kia không? Đó chính là sau khi tôi đậu vào trường Ninh Sơn Nhị Trung này rồi thì ba ba của tôi đã tặng cho tôi, nó trị giá hơn bốn trăm vạn, mặc dù là chiếc Ferrari kia không đáng giá so với chiếc Lamborghini của cậu nhưng mà dựa theo lẽ thường thì cho dù cậu có học ba năm học ở trường này thì cũng không có nổi tiền để mua một chiếc xe đắt tiền như thế. Hiện tại tôi cho cậu một cơ hội, chỉ cần cậu đồng ý thì chúng ta có thể làm giao dịch, tôi có thể đem chiếc Ferrari này tặng lại cho cậu.

Đường Kim nhất thời có chút sững sờ, hôm nay là gì ngày a, làm sao lại nhiều người muốn tặng xe cho hắn như vậy a?

Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Không cần cảm thấy được tôi là nói láo, một chiếc Ferrari với tôi mà nói thì cũng không tính là gì. Nhà của tôi không thiếu tiền, mặc dù không thể so sánh tiền với nhà của Tần Thủy Dao nhưng mà chỉ cần cậu đồng ý phối hợp thì tôi cam đoan sẽ tặng chiếc xe Ferrari này lại cho cậu.

Hàn Tuyết Nhu nghĩ đến Đường Kim không tin, liền còn nói một câu như vậy.

Đường Kim rốt cục hỏi một câu:

- Cô muốn tôi phối hợp với cô như thế nào đây? Chẳng lẽ cô muốn ngày mai tôi sẽ nhường để cho cô giành chiến thắng sao?

Chương 88: Hoa hậu giảng đường có thể ăn sao?

Hàn Tuyết Nhu lắc đầu:

- Đối với việc thắng thua mà nói thì nó không có bất cứ ý nghĩa gì đối với tôi, tôi chỉ muốn đánh bại Tần Thủy Dao mà thôi, tôi muốn cho mọi người trong trường này biết tôi mới là hoa hậu giảng đường của trường Ninh Sơn Nhị Trung này.

Nghe Hàn Tuyết Nhu nói như thế thì Đường Kim có chút không biết nói gì, hắn liền cảm thấy Trương Tiểu Bàn nói không sai, Hàn Tuyết Nhu này quả nhiên là muốn tranh đoạt ngôi vị hoa hậu giảng đường của trường Ninh Sơn Nhị Trung này. Thật sự là nhàm chán a, cái này có gì hay ho đâu mà Hàn Tuyết Nhu lại đòi tranh giành với Tần Thủy Dao đây?

- Cô muốn đánh bại Tần Thủy Dao thì việc này có liên quan đến cuộc nói chuyện giữa chúng ta sao?

Đường Kim nghĩ mãi mà cũng không nghĩ ra:Nguồ.n 4,vn.eu by Hùng Bá

- Cô cũng không phải không biết, tôi cũng đang chuẩn bị muốn từ hôn với Tần Thủy Dao đây.

- Đương nhiên là có quan hệ với cậu rồi, tôi muốn hoàn toàn đánh bại Tần Thủy Dao, bất luận là thành tích, tài nghệ, gia thế hay là bạn trai... thì tôi cần phải xuất sắc, hơn hẳn so với nàng ta

Hàn Tuyết Nhu hơi hơi ngẩng đầu lên, khuôn mặt hiện lên vẻ kiêu ngạo:

- Từ nhỏ đến lớn thì bất kỳ tôi học ở trường học nào thì tôi luôn luôn là người xuất sắc nhất, hiện tại khi đã đi vào trường Ninh Sơn Nhị Trung này học rồi thì tôi cũng muốn mình là xuất sắc nhất, tôi muốn cho mọi người phải cảm thấy vui lòng khi phục tùng tôi, tôi mới chính là hoa hậu giảng đường của trường Ninh Sơn Nhị Trung này.

- Hoa hậu giảng đường có thể ăn được sao?

Đường Kim âm thầm nói nhỏ, sau đó hắn tỏ ra uể oải, nói:

- Ai, hay là cô nói thẳng ra đi, bây giờ cô muốn tôi phối hợp với cô như thế nào đây?

- Ngày mai khi cậu nhận được lời mời khiêu chiến của mọi người thì tôi cần cậu diễn một trò, đến lúc ấy thì ở trước mặt mọi người cậu nói là cậu yêu tôi.Nguồn 4,vn.eu b.y Hùng Bá

Rốt cuộc thì Hàn Tuyết Nhu cũng nói ra yêu cầu của nàng.

- Ách?

Nghe Hàn Tuyết Nhu nói như thế thì lúc này đây Đường Kim thật sự là ngạc nhiên:

- Cô muốn tôi tỏ tình với cô à?

- Đúng vậy, chỉ cần cậu làm như thế thì chiếc xe Ferrari này sẽ thuộc về cậu.

Hàn Tuyết Nhu gật đầu khẳng định.

- Cái này, Hàn Tuyết Nhu a, tuy rằng tôi biết tôi rất anh tuấn, có thể nói là cô yêu thích tôi nhưng mà...hay là cô tỏ tình với tôi đi?

Đường Kim tỏ ra nghiêm chỉnh nói.

Rốt cuộc trên mặt của Hàn Tuyết Nhu cũng hiện ra một tia cổ quái, dường như nàng đang cố gắng chịu đựng một cái gì đó, ước chừng qua mười giây đồng hồ thì nàng mới mở miệng nói:

- Đường Kim, tôi hy vọng là cậu cũng đừng nên hiểu lầm, tôi cũng không thích cậu, tôi chỉ cần cậu phối hợp với tôi để chứng minh rằng so với Tần Thủy Dao thì Hàn Tuyết Nhu tôi đã càng xuất sắc hơn.

Dừng lại một chút, Hàn Tuyết Nhu tiếp tục nói:Ngu,ồn 4,vn.eu by Hùng Bá

- Việc này rất là logic, cậu đã từ hôn với Tần Thủy Dao sau đó cậu lại ở trước mặt mọi người tỏ tình với tôi như vậy thì mọi người đều sẽ cảm thấy rằng so với Tần Thủy Dao thì tôi lại tốt hơn.

- A, nếu như cô tỏ tình với tôi trước mặt mọi người thì họ sẽ nghĩ gì nhỉ ?

Đường Kim suy nghĩ một chút rồi nói.

Hàn Tuyết Nhu lại không có trả lời ngay, trái lại nàng hỏi Đường Kim một câu:

- Vậy cậu hy vọng tôi nên làm như thế nào đây?

- Tôi đương nhiên hi vọng cô đáp ứng rồi.

Đường Kim cười hì hì nói.Nguồn 4,vn.eu by Hù.ng Bá

- Tôi sẽ không đáp ứng cậu, nhưng cũng sẽ không trước mọi người cự tuyệt cậu.

Hàn Tuyết Nhu lại lắc đầu:

- Tóm lại, chỉ cần cậu giúp tôi diễn cở kịch này thì tôi cũng sẽ không khiến cho cậu cảm thấy khó khăn, mà tôi cam đoan với cậu rằng, sau khi kết thúc vở kịch này thì tôi sẽ đem chiếc Ferrari này tặng lại cho cậu.

- Kỳ thật thì tuy rằng bây giờ tôi rất thích chiếc Ferrari này nhưng mà tôi đã có xe rồi nên tạm thời không cần đến nó nữa. Cho nên không bằng chúng ta đổi điều kiện đi.

Đường Kim nghĩ một lát rồi nói.

- Cậu có xe rồi sao?

Hàn Tuyết Nhu hiển nhiên không tin.

Đường Kim từ trong túi quần lấy ra hai chiếc chìa khóa xe Lamborghini và chiếc Hummer kia, thuận tay đưa cho Hàn Tuyết Nhu:

- Cô có thể thử một chút.

Hàn Tuyết Nhu thử một chút, sau đó chính là ngẩn ngơ, có chút khó có thể tin nhìn vào Đường Kim:

- Hai chiếc xe này đều là của cậu sao?Nguồn 4,vn.eu by Hùn.g Bá

- Đúng vậy, đều là của tôi.

Đường Kim cười hì hì:

- Cho nên bây giờ tôi cũng không muốn chiếc Ferrari của cô nữa, nếu như cô muốn tôi phối hợp cùng cô diễn trò vậy thì cô cũng thuận tiện giúp tôi diễn một vở kịch luôn đi.

Hàn Tuyết Nhu đem chìa khóa xe trả lại cho Đường Kim, bộ dạng tùy ý hỏi một câu:

- Cậu nói trước đi, cậu nghĩ muốn tôi phối hợp với cậu diễn trò gì?

- Cô có biết tôi muốn từ hôn với Tần Thủy Dao không a?

Đường Kim hỏi ngược lại.Nguồn 4,vn.eu by H,ùng Bá

- Biết.

Hàn Tuyết Nhu gật đầu.

- Bất quá, việc từ hôn giữa tôi và Tần Thủy Dao cũng còn chưa có thành công, mẹ nàng thủy chung vẫn không đáp ứng yêu cầu từ hôn của tôi.

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra bất đắc dĩ:

- Tôi nghĩ như thế này a, nếu như mà bản thân tôi có một người bạn gái thì chắc chắn mẹ của Tần Thủy Dao sẽ đồng ý cho tôi và Tần Thủy Dao từ hôn, cho nên, vào ngày mai thì ở trước mặt mọi người cô hãy giúp tôi diễn trò, đứng ở trước mặt mọi người thì tôi tỏ tình với cô, thuận tiện là cô đáp ứng luôn, tạm thời cô là bạn gái của tôi, cứ như vậy thì tôi có thể từ hôn với Tần Thủy Dao được.

- Được.

Hàn Tuyết Nhu hơi suy nghĩ một chút, liền đáp ứng:Nguồn 4,vn.eu by Hùn.g Bá

- Bất quá thì tôi chỉ giả vờ đáp ứng mà thôi, cùng với cậu không hề có bất cứ quan hệ nào.

- Không thành vấn đề, cứ quyết định như vậy đi.

Vẻ mặt Đường Kim nở ra nụ cười xán lạn:

- Tôi về trước đây.

Đường Kim nói đi là đi, còn về phần hai chiếc xe Lamborghini và chiếc Hummer kia thì hắn tạm thời để ở trước trường học dù sao thì ở trước cổng trường Ninh Sơn Nhị Trung này cũng đậu không ít xe.

- Ngày mai gặp.

Trên khuôn mặt của Hàn Tuyết Nhu nở ra nụ cười ngọt ngào nhưng mà khi bóng lưng của Đường Kim biến mất ở trong tầm mắt của nàng thì nụ cười trên mặt của nàng liền chẳng thấy tăm hơi, nàng hơi cúi đầu hừ nhẹ một tiếng, có chút khinh thường:Nguồn 4,vn.eu by H.ùng Bá

- Đường Kim, muốn tôi giả vờ làm bạn gái của cậu à? Đường Kim, suy nghĩ của cậu thật sự là rất kỳ lạ a.

Tâm tình của Đường Kim bây giờ cũng không tệ, có thể nói là sáng hôm nay là ngày hắn thu hoạch được nhiều nhất sau vài ngày đi vào thành phố Ninh Sơn này, trở thành thành viên của Ám Kiếm, để cho hắn có thêm một phần hy vọng tìm được cha mẹ của mình, mà hắn lại thắng hai chiếc xe, điều này để cho giấc mộng một ngôi nhà làm toàn bằng hoàng kim của hắn lại càng gần hơn một chút. Còn về phần cuộc nói chuyện giữ hắn và Hàn Tuyết Nhu thì cũng khiến cho kế hoạch từ hôn của hắn với Tần Thủy Dao càng có thể nhanh chóng thành công hơn, hết thảy mọi chuyện đều thuận lợi.

Nhìn vào đồng hồ thì bây giờ chưa đến mười một giờ, buổi sáng cũng còn một tiết học cuối cùng nữa, Đường Kim cũng đang tính nên lên phòng học ngồi để giết thời gian hay không?

- Đường Kim chết bầm, người này lại chạy đi đâu rồi?

Đột nhiên vào lúc này truyền đến một giọng nói bất mãn, người đi đầu chính là một cô gái xinh đẹp, đơn thuần, người này đúng là Tần Thủy Dao. Mà ở phía sau Tần Thủy Dao chính là hai tên cảnh sát, rõ ràng hai người này đang làm nhiệm vụ bảo vệ cho Tần Thủy Dao.Ngu.ồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Đồ ngốc, tôi đi đâu cũng cần phải báo lại cho cô biết sao?

Đường Kim cười hì hì:

- Còn nữa, cô yên tâm đi, ngày mai tôi sẽ đi đến nhà cô, Khinh Vũ tỷ tỷ mời tôi ăn cơm, khẳng định là tôi phải đi rồi.

- Đường Kim chết bầm, cậu là heo, không được gọi tôi là đồ ngốc.

Tần Thủy Dao tức giận, mắng:

- Còn nữa, nếu ngày mai cậu dám đến nhà của tôi thì tôi sẽ thả mèo ra cắn cậu.

- Cô không cần phải cắn tôi.Nguồn 4,vn.eu by H.ùng Bá

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra uể oải, nói.

- Cậu....

Tần Thủy Dao nghe Đường Kim nói thế thì vô cùng tức giận nhưng mà lập tức nàng nghĩ đến điều gì:

- Nè Đường Kim chết bầm, tôi cũng lười so đo với cậu, tôi chỉ muốn nói cho cậu biết là Tiểu Đậu Nha đang tìm cậu đó.

- Tiểu Đậu Nha tìm tôi sao?

Tiểu Đậu Nha tìm ta:

- Nàng ta tìm tôi có việc gì sao?

- Tôi biết được sao?

Tần Thủy Dao túc giận nói:

- Còn nữa, Đường Kim chết bầm, tôi nghe nói hiện tại cậu đã có di động rồi, đem số điện thoại di động nói cho tôi biết.Nguồn 4,vn.eu by Hù,ng Bá

- Được.

Lần này thì Đường Kim liền đáp ứng một cách sảng khoái, lập tức đem số điện thoại di động nói cho Tần Thủy Dao, cuối cùng còn nói một câu:

- Nói cho Khinh Vũ tỷ tỷ, nàng có thể tùy thời gọi điện thoại gây rối ta, còn về phần đồ ngốc như cô thì trừ phi cô lại bị bắt cóc, nếu không cũng đừng gọi điện thoại cho tôi.

- Cậu...

Tần Thủy Dao lại muốn mắng chửi người, nhưng vào lúc này, một thân ảnh nhỏ gầy chạy về phía nàng và Đường Kim, vừa chạy, vừa hô to:Nguồn 4,vn.eu by Hùng Bá

- Anh Đường Tinh, anh Đường Tinh.

Chương 89: Tìm giáo viên chủ nhiệm của cậu tâm sự.

Tiểu Đậu Nha thở hổn hển chạy tới:

- Anh Đường Tinh, không tốt, Đỗ Kiến Phi, cậu ta...cậu ta...

Thân thể mảnh mai Tiểu Đậu Nha vừa mới chạy tới quá nhanh thế cho nên có chút hết hơi, nói nửa ngày cũng không nói ra tới cùng là chuyện gì.

- Tiểu Đậu Nha, ngừng lại trước đi đã, nói chậm một chút.

Tần Thủy Dao nhịn không được mà mở miệng nói, nàng cũng có chút kỳ quái, tuy rằng bây giờ mỗi lần nhìn thấy Đường Kim thì nàng liền nghĩ đến muốn mắng tên gia hỏa này, nhưng mà cảm giác của nàng đối với Tiểu Đậu Nha cũng không tệ. Lúc nãy thì Tiểu Đậu Nha còn đến lớp của Đường Kim để tìm Đường Kim, còn vào lớp học để tìm nàng thế cho nên nàng mới đi ra ngoài giúp Tiểu Đậu Nha tìm Đường Kim.

Đường Kim cũng nhịn không được nữa hỏi một câu:

- Đỗ Kiến Phi lại bị người ta đánh sao?

- Không, không phải.N.guồn 4vn.eu by Hùng Bá

Cuối cùng thì Tiểu Đậu Nha cũng mở miệng nói:

- Anh Đường Tinh, sáng nay thì Đỗ Kiến Phi đã xuất viện nhưng mà cậu ta vừa mới tới trường học thì giáo viên chủ nhiệm của cậu ta đã nói cho cậu ta biết rằng cậu ta đã bị đuổi học, hiện tại thì Đỗ Kiến Phi đang ở khu giảng đường, em sợ cậu ta....muốn nhảy lầu.

- Chỉ bị đuổi học mà thôi, chuyện thật tốt a, tôi cũng đang muốn được đuổi học nè, mà chuyện này cũng đáng để nhảy lầu sao?

Bộ dạng Đường Kim không cho là đúng.

- Đường Kim chết bầm, cậu cho rằng người nào cũng giống như cậu sao? Cũng đều có đầu óc có vấn đề như cậu à?

Tần Thủy Dao tức giận nói.

- Đồ ngốc, cô mới là người có đầu óc có vấn đề, cô không phải đầu óc có vấn đề thì tại sao cô lại là một kẻ ngốc?Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

Đường Kim không nhanh không chậm nói.

- Đường Kim cậu là heo, không được gọi tôi là đồ ngốc.

Nghe Đường Kim cứ nói mình là đồ ngốc thì cuối cùng Tần Thủy Dao liền nổi điên, hét lớn lên.

- Đồ ngốc, đừng tức giận như vậy nha, cười cho đại gia một cái coi nào.

Đường Kim cười hì hì nói.

- A láo, đừng chạy....

Tần Thủy Dao thét chói tai liền hướng Đường Kim vọt tới:

- Đường Kim chết bầm, tôi muốn giết cậu.Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

Đường Kim lại lôi kéo Tiểu Đậu Nha bước nhanh rời đi:

- Đi thôi, chúng ta đi coi thử có phải thật sự Đỗ Kiến Phi muốn nhảy lầu hay không?

Đến lúc này, Tần Thủy Dao liền lập tức mất đi đối tượng có thể phát tiết, chỉ tức giận mà đứng đó dậm chân.

Cả hai người cảnh sát bảo vệ cho Tần Thủy Dao cũng cảm thấy có chút bất bình cho Tần Thủy Dao, Đường Kim tên này thật sự là rất không biết thương hương tiếc ngọc.

Khu giảng đường của Ninh Sơn Nhị Trung có sáu tầng, nhưng mà học sinh ở trong này cũng đã lên đến gần năm nghìn học sinh, tất cả mọi học sinh đều học trong trong tòa nhà này, bình thường thì cũng có học sinh lên sân thượng để đứng chơi, nhà trường cũng đã từng khóa cửa sân thương nhưng mà khóa không được bao lâu thì đều bị những học sinh đập phá, dần dà thì trường học cũng không quản nữa. Nhưng mà thì ngày thường cũng có một ít bảo vệ đi tuần trên này, để xem thử có học sinh nào lên đây trốn tiết hay không.

Lúc Đường Kim và Tiểu Đậu Nha đi lên sân thượng của Giáo Học Lâu thì chỉ thấy trên này có một mình Đỗ Kiến Phi, lúc này thì Đỗ Kiến Phi đang nắm lan can nhìn xuống sân vận động ở phía bên dưới, mà sân vận động lúc này cũng có mấy người đang đá banh còn có mấy học sinh đang học tiết thể dục nữa.

- Đỗ Kiến Phi.

Tiểu Đậu Nha có chút lo lắng kêu một tiếng.

Nghe được giọng nói của được Tiểu Đậu Nha thì Đỗ Kiến Phi xoay người lại, sau đó trên khuôn mặt của hắn nở ra nụ cười miễn cưỡng:Ng,uồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Đường Kim, Tiếu Ngọc Đình, các cậu tới rồi.

Thấy vẻ mặt lo lắng của được Tiểu Đậu Nha thì Đỗ Kiến Phi lại cười cười:

- Tiếu Ngọc Đình, đừng lo lắng, tớ sẽ không nhảy lầu mà tự sát đâu, tớ không có yếu ớt như thế, tớ chỉ muốn đứng ở trên này để ngắm phong cảnh trường học một chút thôi.

- Bị đuổi học thì có cái gì mà phải nhày lầu, tôi đang rất muốn bị đuổi học đây này, đáng tiếc là lão già hiệu trưởng kia sẽ không đuổi học tôi.

Đường Kim ngáp một cái, hiển nhiên đối với chuyện này thì hắn có chút không cho là đúng, hơn nữa đối với chuyện của Đỗ Kiến Phi thì hắn cũng chẳng quan tâm chút nào.

- Đường Kim, tôi không giống với cậu, tôi không có bản lãnh gì cả, tôi chỉ biết đọc sách, nếu như tôi bị đuổi học rồi thì cũng chỉ có thể đến mấy vùng duyên hải để tìm nhà máy nào rồi vào đó làm thôi.

Đỗ Kiến Phi lắc đầu:

- Cậu là một người có bản lĩnh, tuy rằng trước đây bản thân tôi không có biết cậu nhưng mà hiện tại thì cậu cũng không phải là người bình thường, đối với cậu mà nói thì cho dù không đọc sách đi chăng nữa thì cậu cũng có một tiền đồ tốt. Nhưng mà đối với tôi mà nói thì đi chính là con đường duy nhất để thay đổi vận mệnh của mình.

- Đỗ Kiến Phi, cậu cũng đừng có qua lo lắng, hiện tại thì giấy thông báo quyết định đuổi học cậu vẫn còn chưa có, nói không chừng vẫn còn có cơ hội..

Tiểu Đậu Nha an ủi.N,guồn 4vn.eu by Hùng Bá

Đỗ Kiến Phi lắc đầu:

- Tiếu Ngọc Đình, cậu có chút không rõ. Trước kia thì tớ cũng giống như cậu, tớ chỉ cần thành tích học tập tốt nên đối với mọi chuyện tớ đều không sợ nhưng mà bây giờ thì tớ mới chính thức hiểu được. Trần Quân nói rất đúng, hắn không cần động thủ vẫn có thể dễ dàng giáo huấn tớ một trận, lần đánh nhau này rõ ràng là do đám người Trần Quân kia chủ động khiêu khích trước, hơn nữa là ba người bọn hắn đánh một mình tớ. Nhưng mà thầy chủ nhiệm kia của tớ lại nói rằng là do tớ chủ động đánh trước, nên phải đuổi học tớ, mà Trần Quân bọn hắn thì một chút việc đều không có. Kỳ thật thì nguyên nhân cũng rất đơn giản, tớ chỉ là một tên học sinh nghèo đến từ nông thôn, có trong người dăm bảy đồng. Mà bọn hắn chính là những kẻ có tiền, đấu với bọn hắn thì tớ chỉ là kẻ mang thiệt vào người mà thôi.

- Mấy tên kia không bị cảnh sát bắt sao?

Đường Kim có chút ngạc nhiên, hỏi.Nguồn 4vn.eu by H.ùng Bá

- Bắt rồi, bất quá đêm qua đã thả bọn chúng ra rồi.

Đỗ Kiến Phi có chút bất đắc dĩ:

- Trong nhà của Trần Quân có quan hệ.

- Thầy chủ nhiệm của cậu cũng có chút qua đáng, làm sao có thể tùy tiện đuổi học cậu đượ chứ?

Tiểu Đậu Nha tức giận bất bình, sau đó nàng quay đầu nhìn Đường Kim:

- Anh Đường Tinh, bây giờ chúng ta phải làm sao đâu, thật vất vả lắm thì Đỗ Kiến Phi mới có thể thi được vào trường Ninh Sơn Nhị Trung này, nhưng mà bây giờ đi học chưa đến một tuần mà cậu ấy đã bị đuổi học, nếu như việc này để cho cha mẹ cậu ta biết thì...chúng ta nên làm gì bây giờ đây?

- Tớ sẽ không để cho cha mẹ tớ biết chuyện này.

Trên mặt của Đỗ Kiến Phi nở ra nụ cười chua sót:

- Tớ sẽ đến vùng duyên hải để làm công, bất quá, Tiếu Ngọc Đình, tớ hy vọng cậu có thể giữ bí mật này giúp tớ, đừng để cho cha mẹ tớ biết.Ng,uồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Đỗ Kiến Phi, trước tiên cũng đừng có làm ra quyết định như vậy, chắc chắn là anh Đường Tinh có thể có biện pháp giúp cậu.

Đối với Đường Kim thì Tiểu Đậu Nha có một loại tín nhiệm mù quáng, , ở nàng trong mắt, Đường Kim chính là không gì là làm không được.

Nói xong câu đó, Tiểu Đậu Nha liền mở to đôi mắt của nàng ra nhìn vào Đường Kim:

- Anh Đường Tinh, anh có biện pháp nào giúp Đỗ Kiến Phi không phải bị đuổi học không? Em nghe người ta nói một ngày anh còn trốn ba tiết học, còn đắc tội với giáo viên nữa nhưng mà anh cũng không bị đuổi học a.

Đường Kim thật không muốn quản chuyện tình của Đỗ Kiến Phi đáng tiếc là Tiểu Đậu Nha lại không giống như Đường Kim, nàng luôn tỏ ra tốt bụng với đồng hương thế cho nên Đường Kim cũng không thể mặc kệ làm ngơ được, hắn chỉ đành phải gật đầu:Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá

- Kỳ thật thì biện pháp là có, tôi với lão hiệu trưởng kia coi như là cũng có quen biết với nhau chỉ cần tôi đi nói với lão hiệu trưởng một tiếng thì hẳn là không có chuyện gì.

- Thật sự sao? Vậy thì chúng ta mau đi tìm hiệu trưởng đi.

Tiểu Đậu Nha vội vàng nói mà ánh mắt của Đỗ Kiến Phi cũng tỏ ra mong đợi mà nhìn vào Đường Kim.

- Tôi không thể nào đi tìm lão hiệu trưởng được, tôi cảm thấy được cũng không cần phải tìm lão hiệu trưởng làm gì.

Đường Kim lại không nghĩ như thế:

- Kỳ thật thì hiện tại tôi còn có một biện pháp có thể giải quyết chuyện này.

- Biện pháp gì?

Tiểu Đậu Nha vội vàng hỏi

Đường Kim không trả lời vấn đề của TIểu Đậu Nha mà nhìn về phía Đỗ Kiến Phi, hỏi:

- Biết thầy chủ nhiệm của cậu hiện tại đang ở đâu không?

- Biết, tiết cuối cùng của chúng tôi chính là do lão ta dạy.

Đỗ Kiến Phi trả lời:Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Lão ta chính là thầy dạy Vật Lý.

- Vậy thì đi thôi.

Đường Kim duỗi lưng một cái:

- Tìm thầy chủ nhiệm của cậu tâm sự một lát đi.

Chương 90: Bị đuổi rồi..

Khi tiếng chuông vào học vang lên thì Đường Kim mang theo Đỗ Kiến Phi cùng Tiểu Đậu Nha rời tầng thượng của khu giảng đường đi vào phòng học lớp 10/6.

Lớp 10/6 chính là lớp Đỗ Kiến Phi đang học, mà thầy chủ nhiệm của Đỗ Kiến Phi tên là Lục Minh, hơn ba mươi tuổi, trên mặt có đeo một đôi kính mắt, nhìn qua thì có chút nhã nhặn nhưng mà giờ phút này, thì Lục Minh này lại ở trong mắt của Đỗ Kiến Phi chính là một tên bại hoại.

- Hôm nay chúng ta bắt đầu học…

Lục Minh vừa mới mở ra sách giáo khoa thì đột nhiên cửa phòng bị người ta đẩy ra, Đỗ Kiến Phi xuất hiện ở cửa.

Bị ngắt ngang lời nói thì Lục Minh liền có chút bực mình, vừa quay đầu lại nhìn thì càng thêm bực mình:

- Đỗ Kiến Phi, cậu còn tới làm cái gì? Cậu đã bị đuổi học rồi!

- Cậu ta chưa bị đuổi học!Ngu.ồn 4vn.eu by Hùng Bá

Trước cửa phòng học lớp 10/6 lại xuất hiện một người.

Vừa mới bắt đầu thì tất cả các học sinh của lớp 10/6 đều tỏ ra im lặng nhưng mà khi người này xuất hiện thì tất cả mọi người bắt đầu không bình tĩnh.

- Bà mợ nó, người này…người này không phải Đường Kim sao?

- Đúng, như thế nào mà tiểu tử này lại chạy đến lớp chúng ta đây?

- Thoạt nhìn, dường như hắn muốn ra mặt cho Đỗ Kiến Phi a….

- Bọn họ hình như là đồng hương...

- Kỳ thật thì tớ cũng cảm thấy được, đuổi học Đỗ Kiến Phi thật sự là có chút ….

….

Nghe được những lời bàn luận sôi nổi của đám học sinh lớp 10/6 thì thầy chủ nhiệm Lục Minh lại càng căm tức:

- Tôi biết cậu, cậu chính là Đường Kim học ở lớp 10/4 kia, hiện tại thì cậu đến đây làm gì? Trở về lớp học của mình đi.

- Tôi đến đây để làm gì dường như cũng không có liên quan đến thầy, cũng giống như chuyện Đỗ Kiến Phi có bị đuổi học hay không cũng không có liên quan đến thầy.

Đường Kim không nhanh không chậm nói.Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá

- Thật sự là nực cười, đây là lớp 10/6, tôi là giáo viên chủ nhiệm của lớp này, đuổi học Đỗ Kiến Phi là quyền của tôi, đồng thời đuổi cậu ra khỏi nơi này cũng là quyền của tôi.

Lục Minh hừ lạnh một tiếng:

- Đường Kim, nơi này là lớp 10/6 chứ không phải là lớp 10/4 của trò, chỗ này của tôi còn không tới phiên trò đến quản.

- Ngay tức khắc thì thầy cũng không còn là giáo viên chủ nhiệm của lớp này nữa.

Đường Kim không chút hoang mang nói:

- Bởi vì ngay bây giờ thầy không muốn làm giáo viên nữa.

- Thật sự là buồn cười, vì sao tôi đây lại không muốn làm giáo viên nữa?

Lục Minh hừ lạnh một tiếng:Nguồn 4vn.eu by Hù.ng Bá

- Đường Kim, hiện tại nếu trò biết điều thì rời đi khỏi đây cho tôi, không nên làm chậm trễ giờ học của cả lớp, nếu không thì tôi cũng có thể khiến cho trò bị đuổi học.

- Bởi vì thầy có bệnh cho nên thầy không muốn làm giáo viên nữa.

Bộ dạng của Đường Kim vẫn như cũ tỏ ra vô cùng uể oải.

- Tôi có bệnh à? Thân thể của tôi luôn luôn tốt, tại sao tôi lại có…

Nghe những lời nói này của Đường Kim thì Lục Minh giống như nghe phải chuyện buồn cười nhất trên thế gian này nhưng mà hắn còn chưa nói dứt lời thì đột nhiên chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, trước mặt bỗng nhiên tối sầm sau đó hắn liền ngất đi ở trên bục giảng.Ng,uồn 4vn.eu by Hùng Bá

- A…

Trong phòng học vang lên tiếng kinh hô, này... thầy Lục này chẳng lẽ có bệnh sao?

- Tôi nói thầy có bệnh rồi mà tại sao thầy lại không tin?

Đường Kim lắc đầu.

Đỗ Kiến Phi cũng là ngẩn người một trận, Lục Minh này bị bệnh thật sự là cũng có chút trùng hợp đi chứ?

Nhưng muốn nói là Đường Kim giở trò thì rõ ràng Đường Kim còn đứng cách Lục Minh cả chục mét, Đường Kim thì đứng ở cửa, còn Lục Minh thì đứng ở trên bục giảng, theo lý thuyết thì Đường Kim không thể làm a.

- Alo, một không hai à?Nguồn 4vn.eu by H.ùng Bá

Trong lớp 10/6, lập tức có học sinh liền kêu xe cứu thương.

Ánh mắt của Đường Kim quét vào phòng học lớp 10/6 một cái, tầm mắt đột nhiên dừng lại ở trên một người, sau đó liền đi tới gần hắn.N.guồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Đường Kim, mày…mày muốn làm gì?

Người này lại đúng là người đã khiến cho Đỗ Kiến Phi phải bị đuổi học, hắn chính là Trần Quân, hôm qua mặc dù hắn đã bị đánh một chút nhưng mà thương thế trên người cũng không tính là nặng cho nên hôm nay hắn đã có thể đi học. Đương nhiên, sở dĩ hắn đến học là chủ yếu để cho mọi người thấy được vết thương trên người của hắn, có như vậy thì mới càng có thêm lý do để đuổi Đỗ Kiến Phi.

- Đừng sợ, tôi chỉ muốn nói cho cậu biết rằng cậu đã bị đuổi học rồi.

Vẻ mặt của Đường Kim nở ra nụ cười xán lạn.

- Cái gì?Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

Trần Quân cho rằng mình đã nghe lầm rồi.

Mà những học sinh khác trong lớp 10/6 cũng âm thầm nói thầm, Đường Kim người nầy như thế nào lại lộn xộn như thế, cho dù Trần Quân có bị đuổi học thì cũng không tới phiên hắn tới thông báo a?

- Tôi nói, cậu đã bị đuổi học rồi.

Đường Kim nghiêm túc nói:

- Cậu có thể thể thu dọn đồ đạc rồi cút ra khỏi Ninh Sơn Nhị Trung này, tôi không muốn thấy cậu ở trong này nữa.Nguồn 4.vn.eu by Hùng Bá

Mặc dù Trần Quân có chút sợ hãi Đường Kim nhưng mà nghe Đường Kim nói như thế thì hắn lại càng tức giạn:

- Đường Kim, mày không phải là thầy giáo, mày dựa cái gì mà đuổi tao?

- Anh họ của cậu có khỏe không?

Vẻ mặt của Đường Kim nở ra nụ cười sáng lạn.

- Mày…mày có ý gì?Nguồ.n 4vn.eu by Hùng Bá

Trong ánh mắt của Trần Quân không tự chủ mà lộ ra một tia sợ hãi.

- Cậu cảm thấy rằng nếu như anh họ của cậu như vậy thì có thể đến trường sao?

Đường Kim vẫn nở ra nụ cười sáng lạn như cũ.

- Mày…mày đang uy hiếp tao sao?

Trần Quân cũng không ngốc.

- Như thế nào đây nhỉ? Tôi là một học sinh tốt, loại chuyện uy hiếp người khác thì tuyệt đối tôi sẽ không làm.

Bộ dạng Đường Kim tỏ ra vô tội:Ng.uồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Nhưng mà tôi cảm thấy được, có đôi khi số trời lại khó làm trái, chẳng hạn như thầy giáo chủ nhiệm của cậu sẽ không đuổi học cậu nhưng mà ông trời sẽ đuổi học cậu. Giống như Lục Minh kia kìa, hiệu trưởng không đuổi hắn nhưng mà ông trời lại tính sổ với hắn rồi, cậu cảm thấy rằng có phải là ông trời nên đuổi học cậu không?

Sắc mặt của Trần Quân trở nên có chút tái nhợt, nhớ tới bộ dạng của anh họ mình, nhìn lại bên kia không hiểu tại sao thầy chủ nhiệm của mình Lục Minh lại té ngã thì nhất thời Trần Quân liền hiểu được, nếu như hắn không tự giác rời khỏi trường Ninh Sơn Nhị Trung này thì kết quả chỉ có hai, hoặc là hắn biến thành bộ dạng như anh họ của hắn, hoặc là hắn giống như thầy chủ nhiệm Lục Minh kia.

- Đường Kim, xem như mày lợi hại, tao sẽ đổi trường học.

Trần Quân đột nhiên đứng dậy, nhấc túi sách lên rồi liền hướng bên ngoài phòng học đi ra.

Một đám người trợn mắt há hốc mồm, Đường Kim người nầy cũng quá trâu bò đi chứ? Trần Quân trực tiếp đã bị hắn dọa chạy?Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

Đỗ Kiến Phi cũng có chút sững sờ, kỳ thật, hắn chỉ là muốn không bị đuổi học mà thôi, nhưng mà hắn chẳng thể nghĩ tới Đường Kim lại có thể như thế mà đuổi Trần Quân đi, ngày hôm qua khi ở bệnh viện thì hắn cảm thấy rằng Đường Kim rất cường đại nhưng mà hiện tại hắn mới phát hiện, Đường Kim cường thế, vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.

- Mày rất ngưu đó, kẻ ôm chân người khác.

Lúc đi ra khỏi phòng học thì Trần Quân liền cắn răng nhìn vào Đỗ Kiến Phi nói một câu.

Đường Kim cũng đi đến trước mặt Đỗ Kiến Phi:

- Còn đứng đây làm gì nữa? Vào học đi, tôi đi trước a.

Nói xong thì Đường Kim liền kéo Tiểu Đậu Nha đang còn sững sờ đứng ở đó:

- Đi thôi.Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

- Anh Đường Tinh, như vậy là xong rồi à?

Đi ra khỏi phòng học hơn mười mét thì rốt cuộc Tiểu Đậu Nha mới phục hồi lại tinh thần.

- Đương nhiên là được rồi a.

Đường Kim thuận miệng nói:Nguồn 4v,n.eu by Hùng Bá

- Yên tâm đi, nếu như mà không được thì tôi đi tìm lão hiệu trưởng kia thôi.

- Kỳ thật, anh Đường Tinh, nếu như anh có quen biết với hiệu trưởng thì tại sao lại không trực tiếp đến tìm hiệu trưởng để nói? Dường như sự việc càng ngày càng trở nên lớn rồi.

Tiểu Đậu Nha nhịn không được mà hỏi.

- Bởi vì, như vậy rất nhàm chán.

Đường Kim cười hì:Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Như bây giờ thì mới có chút thú vị a.

- Rất thú vị sao?

Hai mắt của Tiểu Đậu Nha chớp chớp vài cái, sau đó có chút ngượng ngùng hướng Đường Kim cười cười:

- Anh Đường Tinh, em đi học trước đây.Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Đi thôi.

Đường Kim cũng không ngăn trở, Tiểu Đậu Nha luôn luôn là một học sinh tốt.

Nhìn thấy Tiểu Đậu Nha chạy vào phòng học lớp 10/9 thì đột nhiên Đường Kim lại nhớ đến một việc, dường như Hàn Tuyết Nhu kia cũng học lớp 10/9 a? Có nên vào chào hỏi bạn gái tương lai này không nhỉ?

Chương 91: Đó cũng là của tôi.

.

Cuối cùng là Đường Kim cũng không đi chào hỏi Hàn Tuyết Nhu, trên thực tế thì hắn với Hàn Tuyết Nhu mới tách ra trước cửa trường học, hiện tại hơn phân nửa là Hàn Tuyết Nhu không có ở trong lớp.

Trở lại lớp học của mình thì lại phát hiện được trong lớp không có giáo viên cho nên hắn liền đi vào.

- Này, đây là tiết tự học sao?Nguồn 4vn.eu b,y H,ùng Bá

Đường Kim đi đến hàng cuối cùng ngồi xuống, thuận miệng hỏi Trương Tiểu Bàn một câu.

- Anh bạn, cậu không nhìn vào thời khóa biểu sao?

Trương Tiểu Bàn có chút không nói gì nhìn vào Đường Kim:

- Đây là tiết học vi tính, bất quá nghe nói là toàn bộ máy tính trong phòng vi tính bị hư cho nên thầy giáo liền cho chúng ta tự học tập ở trong lớp.

- Tôi cũng cảm thấy là mình nên nhìn thời khóa biểu một chút a.

Lần này thì Đường Kim cũng rất đồng tình câu nói của Trương Tiểu Bàn.

- Haiz, anh bạn, còn mấy ngày nữa là nghỉ rồi, có nghĩ ra nơi nào để đi chơi chưa? Lần này là được nghỉ đến ba ngày a.

Nói đến ngày nghỉ thì Trương Tiểu Bàn cũng có chút hưng phấn.

- Không phải chỉ có hai ngày thôi sao?

Đường Kim có chút buồn bực.Nguồn 4vn.eu b,y H,ùng Bá

- Tuần tới, trùng hợp với ngày của giáo viên cho nên giáo viên được nghỉ, cũng là ngày truyền thống của trường chúng ta cho nên được nghỉ cả ba ngày.

Trương Tiểu Bàn dùng ánh mắt tha thiết nhìn vào Đường Kim:

- Nếu không thì cậu hãy đi hẹn gặp Tần Thủy Dao đi, thuận tiện để cho Tần Thủy Dao mang theo một cô nàng bạn học dễ thương nữa, cậu cũng thuận tiện mang tôi đi luôn a?

- Đầu cậu bị ngập nước à?

Đường Kim nhìn vào Trương Tiểu Bàn, vẻ mặt tỏ ra ngạc nhiên.

Nhất thời Trương Tiểu Bàn có chút buồn bực:

- Tôi nói anh bạn này, yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, tôi chỉ là muốn tán tỉnh một cô bạn gái mà thôi, cần gì phải nói là đầu óc bị nước tràn vào chứ?

- Tán gái không phải là vấn đề, vấn đề là tôi cùng với Tần Thủy Dao đã từ hôn, hiện tại cậu lại còn bảo tôi đi hẹn với Tần Thủy Dao, không phải đầu óc của cậu có vấn đề thì là cái gì chứ?

Đường Kim lắc đầu:

- Còn nữa, tôi hôm nay cậu nhớ thông báo cho mọi người, ngày mai ở trong sân vận động của trường thì tôi sẽ đồng thời nhận lời khiêu chiến của mọi người, cơ hội chỉ có một lần, nếu ngày mai ai không đến thì phí báo danh coi như mất không nhá.Ng,uồn 4vn.eu by H,ùng Bá

- Ách? Tất cả mọi người luôn một lần sao?

Trương Tiểu Bàn ngẩn ngơ:

- Anh bạn, tôi nói với anh a, tổng nhân số người khiêu chiến với cậu đã gần một nghìn người rồi, ngày mai chắc chắn cậu sẽ rất bận a.

- Điều này không cần cậu quan tâm.

Đường Kim ra bộ dạng đã định liệu được toàn bộ mọi chuyện.

- Được rồi, đợi tối nay tôi sẽ thông báo cho mọi người, những tên biết ngày mai có cơ hội khiêu chiến với cậu thì nói không chừng bọn hắn sẽ không chịu giao ra phí báo danh nữa.

Trương Tiểu Bàn nhỏ giọng nói.

- Cậu hiểu được là tốt rồi.

Đối với việc này thì Đường Kim rất tán thành, hắn ngáp một cái:

- Haiz, đi học vẫn là vô cùng nhàm chán a, khiến cho tôi lại muốn ngủ, quên đi, tôi vẫn là nên đi kiếm cái gì ăn.Ngu,ồn 4vn.eu by H,ùng Bá

Vốn định ngồi học cho hết thời gian nhưng mà Đường Kim đúng là không thể lãng phí thời gian của mình cho nên hắn liền đứng dậy đi ra khỏi phòng học, sau đó hắn đi ra khỏi trường.

- Đường Kim.

Đột nhiên sau lưng Đường Kim truyền đến một giọng nói quen thuộc.

Đường Kim quay đầu vừa nhìn thì chỉ thấy một nữ sinh xinh đẹp cái mặc quần trắng đi tới, người này đúng là đã lừa gạt của Đường Kim một ngàn tiền ăn cơm, bạn học cũng chính là hoa khôi của lớp, kiêm lớp phó văn nghệ lớp Tiếu Thiền.

- Cô không biết trốn học là không đúng sao?

Đường Kim ngiêm trang nói.Nguồ,n 4vn.eu by H,ùng Bá

- Vậy thì tại sao cậu lại trốn học hả?

Tiếu Thiền trừng mắt nhìn Đường Kim liếc mắt một cái.

- Bởi vì tôi thích làm những việc không đúng.

Đường Kim cười hì hì:

- Tôi biết cô thật sự yêu tôi, bất quá thì cô cũng không cần trốn học theo tôi a.

- Đường Kim chết bầm, có quỷ mới thích cậu.

Tiếu Thiền tức giận rồi.

- Yêu thích tôi cũng không phải là lỗi của cô, ai bảo tôi lại đẹp trai như thế?

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra cảm khái:Nguồn 4,vn.eu by H,ùng Bá

- Bất quá, tôi trịnh trọng nói cho cô biết, hiện nay tôi đã có bạn gái rồi cho nên cô cũng đừng nên thích tôi.

Không đợi Tiếu Thiền nói chuyện, Đường Kim quay đầu tiếp tục đi lên phía trước:

- Tôi đi ăn đây, trừ phi cô muốn mời tôi đi ăn cơm, nếu không thì đừng đi theo tôi làm gì.

- Có quỷ mới muốn mời cậu đi ăn cơm, tôi cũng không có đi theo cậu, tôi chỉ là đi ra ngoài này một chút mà thôi, ai mượn cậu xen vào.

Tiếu Thiền nói xong liền thở phì phì, đồng dạng tiếp tục hướng phía trước đi.

Rất nhanh, hai người đã đi ra tới cửa trường học, đột nhiên Tiếu Thiền có chút hưng phấn, duyên dáng hô to một tiếng:

- Oa, là Lamborghino đây.

- Đó là của tôi đó.N,guồn 4vn.eu by H,ùng Bá

Đường Kim thuận miệng tiếp một câu.

- Khoác lác.

Tiếu Thiền hừ một tiếng, sau đó vừa sợ hô một tiếng:

- Oa, còn có một chiếc xe Hummer, thật đẹp.

- Đó cũng là của tôi.

Đường Kim lại nói tiếp.

- Nè, Đường Kim chết bầm, chẳng lẽ cậu lại muốn nói chiếc Ferrari ở đằng kia cũng là của cậu luôn sao?

Bên kia quả thật là một chiếc Ferrari màu đỏ, đúng là xe của Hàn Tuyết Nhu, nhưng mà cũng không có Hàn Tuyết Nhu ngồi trong xe, cũng không biết vì cái gì mà nàng không có lái xe đi.

- Nga, tương lai nó là của bạn gái tôi.

Mặt Đường Kim không đổi sắc:Nguồn 4vn.e,u by H,ùng Bá

- Cũng có thể tính là của tôi.

- Đường Kim chết bầm, trên đời này còn có cái gì không phải là của cậu không?

Tiếu Thiền tức giận nói.

- Đương nhiên có a, cô không phải tôi.

Đường Kim cười hì hì:

- Bởi vì tôi không muốn muốn cô.

- Cậu….Nguồn 4vn.e,u by H,ùng Bá

Tiếu Thiền lại bị chọc tức:

- Tôi ghét nhất là thứ người khoác lác.

- Vậy không bằng chúng ta đánh cuộc đi?

Đôi mắt của Đường Kim xoay động, nha đầu kia đã từng gạt hắn, hiện tại thì hắn cũng muốn lừa nàng để trả thù.

- Đánh cuộc gì?

Tiếu Thiền tức giận nói.

- Nếu tôi chứng minh chiếc Lamborghini kia là của tôi thì cô mời tôi đi ăn cơm.

Đường Kim cười hì hì:

- Nói trước hỉ, không được đi đến cái nhà hàng cổ điển đó để ăn cơm nữa.

- Được, có phải có chìa khóa xe của chiếc Lamborghini này không? Vậy thì hãy đưa cho tôi đi một vòng thì tôi sẽ mời cậu dùng cơm trưa.Ngu,ồn 4vn.eu by H,ùng Bá

Tiếu Thiền một lời đáp ứng.

- Cô biết lái xe à?

Đường Kim có chút ngạc nhiên.

- Đó là đương nhiên, năm bổn cô nương lên năm tuổi thì cũng đã từng lấy xe của cha lái đi.

Vẻ mặt Tiếu Thiền tỏ ra đắc ý, nói.

- Bây giờ mà cô còn sống thật sự là kỳ tích a.

Đường Kim xúc động nói.

- Cậu còn sống mới là kỳ tích đó.

Nghe Đường Kim nói như thế thì nhất thời Tiếu Thiền liền tức giận:

- Mau, có bản lĩnh thì lấy chìa khóa xe ra đi, bằng không thì trưa hôm nay chúng ta tiếp tục đi đến nhà hàng cổ điển kia dùng cơm, cũng là do cậu mời.

Đường Kim cũng không nói gì nữa mà liền móc từ trong túi quần ra cái chìa khóa rồi ném cho Tiếu Thiền.

Tiếu Thiền cầm lấy chìa khóa, thuận tay nhấn một nút trên đó, một chiếc xe cách đó không xa liền kêu lên nhưng mà không phải là Lamborghini.Nguồn 4vn.eu by H,ùng Bá

- Hả? Chiếc Hummer này quả thật của cậu à?

Tiếu Thiền có chút ngạc nhiên, lập tức còn nói thêm:

- Cho dù chiếc Hummer này là của cậu thì cậu cũng là khoác lác.

- Ài, lấy sai chìa khóa rồi, cô thử lại xem.

Đường Kim lại lấy một chiếc chìa khóa khác rồi ném cho Tiếu Thiền.

Tiếu Thiền có chút nghi ngờ khi cầm lấy cái chìa khóa này, nàng ấn xuống một cái, sau đó liền ngây người ra..này..chiếc Lamborghini ở đằng kia thật sự là kêu lên, chiếc Lamborghini này thật đúng là của Đường Kim à?

- Chiếc…chiếc xe này thật sự là của cậu?

Tiếu Thiền nhìn thấy Đường Kim, như là chứng kiến một con quái vật.

- Cô nói buổi trưa hôm nay chúng ta đi chỗ nào để ăn cơm đây?

Đường Kim cười hì hì nhìn vào Tiếu Thiền.

Ánh mắt của Tiếu Thiền tỏ ra cổ quái nhìn chằm chằm vào Đường Kim, qua vài giây sau thì đột nhiên nàng liền lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến chiếc Lamborghini kia, lên xe, khởi động, tăng tốc, thuần thục đem chiếc Lamborghini chạy ra phía đường lớn.Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Đường Kim chết tiệt, còn lâu tôi mới g mời cậu đi ăn cơm.

Xe đang chạy, Tiếu Thiền có chút hưng phấn lầm bầm lầu bầu.

Nhưng mà đúng lúc này, đột nhiên bên cạnh nàng truyền đến một giọng nói:

- Tiếu Thiền, cô có biết cái gì gọi là đánh cuộc thua mà chạy làng không?

Chương 93: Bây giờ ca cũng gài cô một phen..

- Tôi không phải là phú nhị đại, bây giờ thì tôi chỉ là phú nhất đại mà thôi.

Đường Kim nói thầm một câu nhưng mà hắn cũng không có phản kháng lại, dường như hắn cứ đứng yên ở nơi đó, tùy ý để tên cảnh sát giao thông trẻ tuổi kia còng tay hắn lại.

Xem hắn không chống cự gì thì tên cảnh sát giao thông trẻ tuổi kia lại càng xác đinh người này thật sự là một tên trộm xe, nếu như mà Đường Kim là phú nhị đại thì làm gì mà thành thành thật thật đứng yên như thế.

Cộp!

Đem Đường Kim còng lại, trên mặt của tên cảnh sát giao thông trẻ tuổi kia lộ ra vẻ đắc ý, hắn nhìn vào Đường Kim, trong giọng nói mang theo vài phần khinh thường:

- Bây giờ tôi đã còng cậu lại rồi, xem cậu có thể làm gì tôi?

Trên mặt của Đường Kim hiện ra vẻ cổ quái:

- Anh đã còng tôi lại rồi sao?

- Hả?Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

Đột nhiên Tiếu Thiền lại kêu lên một tiếng sợ hãi:

- Sao lại còng tôi a? Tôi không phải là người trộm xe, sao mà mấy người lại có thể tùy tiện còng tay tôi lại đây?

- Cái gì?Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á

Tên cảnh sát giao thông trẻ tuổi kia nghe được như thế thì biến sắc, hắn cúi đầu xuống nhìn thì nhất thời liền choáng váng, điều này tại sao lại như vậy, rõ ràng là hắn còng vào tên giả phú nhị đại trang bức này nào, như thế nào mà hiện tại còng tay lại nằm trên cổ tay của nữ sinh kia đây?

Đường Kim nhìn vào Tiếu Thiền, bộ dạng vui sướng khi người khác gặp họa:

- Tiếu Thiền a Tiếu Thiền, cái này thật sự là lạc thú a, người ta muốn còng cô, là muốn vô lễ với cô đó a.

- Đường Kim chết bầm, cậu nói hươu nói vượn cái gì đó hả?

Tiếu Thiền nghe Đường Kim nói như thế thì liền tức giận.

Đường Kim lắc đầu, một bộ dạng cảm khái:

- Kỳ thật thì tôi cũng thấy được anh cảnh sát trẻ giao thông trẻ tuổi này có ánh mắt thưởng thức quá kém đi, cô có cái gì tốt mà cần phải vô lễ đây? Tuy rằng cô có khuôn mặt xinh đẹp nhưng mà dáng người của cô lại quá kém, nếu đổi lại là tôi thì chắc chắn tôi sẽ không vô lễ với cô.

- Rốt cuộc thì cậu đang nói nhăng nói cuội gì đây?

Tên cảnh sát trẻ giao thông trẻ tuổi kia rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần, nổi giận hướng về Đường Kim mà quát một tiếng.Nguồn 4vn.eu by Hùng B.á

- Tôi không có nói bậy bạ gì cả, chỉ có anh đang làm lung tung lang tang thôi.

Đường Kim lắc đầu thở dài:

- Hiện tại thì nhu cầu của cảnh sát giao thông lại tăng lên a, kỳ thật thì nếu như anh muốn vô lễ với người ta thì cũng không cần làm ở ban ngày ban mặt như thế này a.

- Có phải là cậu giở trò quỷ hay không hả?

Tên cảnh sát trẻ giao thông trẻ tuổi kia căm tức nhìn vào mặt của Đường Kim, hắn cảm giác được sự việc có chút không thích hợp, không có đạo lý gì mà hắn lại còng tay của nữ sinh kia.

- Được rồi, tiểu Trương, trước tiên cứ mở còng tay ra đã.

Cảnh sát giao thông trung niên lúc này đã mở miệng, lúc mở miệng nói chuyện thì ánh mắt của hắn tỏ ra hoài nghi liếc mắt nhìn Đường Kim một cái. Rõ ràng vừa rồi hắn đã thấy cảnh sát trẻ giao thông trẻ tuổi tên là tiểu Trương kia đã còng lấy tay của Đường Kim, như thế nào mà chỉ trong vòng chớp mắt thì chiếc còng tay kia lại nằm trên tay của cô bé kia đây? Việc này thật sự là có chút tà dị mà.

Tên cảnh sát trẻ giao thông trẻ tuổi được gọi là tiểu Trương kia liền lấy chìa khóa mở còng tay ra nhưng mà ngay khi hắn chuẩn bị mở còng tay cho Tiếu Thiền thì đúng vào lúc này Đường Kim lại mở miệng nói chuyện:

- Haiz, cái chìa khóa này thì anh nên đưa cho tôi mở thì hơn, bằng không thì anh thừa dịp mở còng tay cho bạn học tôi rồi vô lễ với cô ấy thì làm sao bây giờ đây?

- Có phải là cậu có ý định gây chuyện không?

Tên cảnh sát trẻ giao thông trẻ tuổi tiểu Trương kia liền tức giận nhìn vào Đường Kim.

- Được rồi tiểu Trương, đưa chìa khóa cho cậu ấy đi.

Cảnh sát giao thông trung niên khẽ nhíu mày, nói.

- Vâng, chú Tài.Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

Tuy rằng tiểu Trương không cam lòng nhưng mà cuối cùng hắn vẫn đưa chìa khóa cho Đường Kim.

Đường Kim cười hì hì rồi cầm lấy chìa khóa sau đó liền đi về phía Tiếu Thiền để mở còng tay cho nàng, nhưng mà khi chiếc chìa khóa được bỏ vào còng thì còng tay lại không mở ra được, Đường Kim kêu ai nha một tiếng:

- Nguy rồi, chìa khóa đã bị gãy rồi.

- Hả?Nguồn 4vn.eu by Hùn,g Bá

Tiếu Thiền liền đưa hai tay của mình lên nhìn, phát hiện chiếc chìa khóa đã bị gãy còn nằm ở bên trong, nhất thời thì nàng liền tức giận:

- Đường Kim, có phải cậu cố ý phải không?

- Như thế nào mà tôi lại cố ý đây?

Đường Kim làm ra một bộ dạng bô tội:

- Cô có thấy cái chìa khóa bị gãy còn nằm trong còng không? Cô cảm thấy rằng tôi có thể làm gãy chìa khóa không? Không thể a, cho nên nói việc này cũng không phải là lỗi của tôi.

Cuối cùng, Đường Kim cảm thán một câu:

- Đầu năm nay hàng giả tràn lan trên thị trường thật nhiều a, ngay cả còng tay và chìa khóa của cảnh sát lại có thể là hàng kém chất lượng như thế.

- Cậu cảm thán cái gì nữa? Xem thử làm cách nào để lấy chiếc chìa khóa trong đó ra, rồi mở còng cho tôi.

Tiếu Thiền có chút nóng nảy.Nguồn 4vn.eu b,y Hùng Bá

- Tôi làm sao mà biết được, cũng không phải là do tôi còng cô a.

Đường Kim vẫn làm ra một bộ dạng vô tội như cũ:

- Hay là cô nên tìm người mà mà còng tay cô lại á.

- Chìa khóa thật sự là bị gãy rồi sao?

Lúc này thì cảnh sát giao thông trung niên mới nhíu mày, hỏi.

- Không tin thì ông xem đi.

Đường Kim liền đưa chìa khóa bị gãy đến cho tên cảnh sát trung niên kia.

Tên cảnh sát giao thông trung niên được tiểu Trương gọi là chú Tài kia liền cầm lấy nửa chiếc chìa khóa bị gãy, hắn cảm thấy chuyện này có quá chút tà môn, cái chìa khóa này bị gãy cũng thật sự là trùng hợp đây.

- Cô bé, hiện tại chìa khóa này đã bị gãy rồi, chúng tôi cũng không có biện pháp gì cả, chỉ sợ là phải làm phiền cô đi theo chúng tôi đến cục cảnh sát. Đến nơi đó thì chúng tôi mới nghĩ biện pháp để mở còng tay cho cô.

Chú Tài này thoáng trầm ngâm một chút rồi nói.

- Hả?Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

Tiếu Thiền có chút buồn bực, chuyện gì đang xảy ra đây? Như thế nào mà nàng lại gặp xui xẻo như thế?

Nhìn thấy bộ dạng buồn bực thì Đường Kim có chút đắc ý ở trong lòng:

- Nha đầu chết tiệt kia, dám lừa ca sao, ca cũng gài cô một phen.

Nhìn thấy bộ dạng Đường Kim tỏ ra vui sướng khi người khác gặp phải họa thì Tiếu Thiền lại càng cảm thấy người này thật sự rất đáng giận:

- Cảnh sát thúc thúc, người này cũng bị bắt vào cục cảnh sát luôn, phải không?

- Này, việc này không có quan hệ gì đến tôi cả.

Đường Kim lập tức tỏ ra thanh minh nói.

- Như thế nào mà lại không quan hệ gì với cậu hả? Cũng bởi vì cậu trộm xe mới làm hại tôi như vậy.

Tiếu Thiền căm giận nói.Nguồ.n 4vn.eu by Hùng Bá

- Nè, tôi nói lại lần nữa cho các vị nghe rõ, chiếc xe này không phải là do tôi trộm và tôi cũng không có trộm xe.

Đường Kim có chút mất hứng, trong lòng lại mắng Lâm Thiên Hùng một câu, cũng oán thầm Nhạc Trung Hằng vài câu, lão Nhạc này không phải là đem Lâm Thiên Hùng đi rồi sao? Như thế nào mà cũng chưa xử lý việc này cho tốt đây?

- Trước tiên cũng đừng có cãi nhau nữa, tôi đi gọi điện thoại trước.

Chú Tài đi qua một bên gọi điện thoại, ước chừng vài phút sau thì hắn trở lại, ánh mắt có chút quái dị nhìn vào Đường Kim, hỏi:N,guồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Cậu là Đường Kim sao?

- Đúng vậy, toi chính là Đường Kim, Đường trong Đường Môn, Kim trong Hoàng Kim.

Đường Kim gật gật đầu.

- Vậy mời cậu đưa chứng minh cho tôi xem.

Chú Tài lại nói.

- Đây.Ng,uồn 4vn.eu by Hùng Bá

Đường Kim tùy tay lấy ra thẻ chứng minh đưa cho chú Tài.

Chú Tài cầm lấy thẻ chứng minh của Đường Kim rồi sau đó trả lại cho hắn:

- Tôi mới vừa tra xe qua thì quả thật chiếc xe này hiện tại đã đăng ký tên của cậu nhưng mà chủ cũ của chiếc xe này đang trên đường đến đây, nếu như mà cậu không có ý kiến gì thì vui lòng chờ đợi ở đây một lát, cùng nói chuyện với chủ cũ của chiếc xe này, đem mọi chuyện nói rõ ràng.

- Không thành vấn đề, tôi cũng đang muốn đợi tên gia hỏa không chịu giữ lời kia đến đây để tính sổ một trận.

Đường Kim liền một lời đáp ứng.

- Cảnh sát thúc thúc, xe này thực là của hắn a?

Vẻ mặt của Tiếu Thiền tỏ ra không tin.

- Là của hắn.Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

Chú Tài gật gật đầu.

Tên cảnh sát giao thông trẻ tuổi gọi là tiểu Trương kia liền lặng lẽ im hơi lặng tiếng, trong ánh mắt nhiều ít có chút không cam lòng, còn có chút ghen tị, người này thật sự là phú nhị đại sao?

- Oa, lại là một chiếc Lamborghini kìa.

Đột nhiên Tiếu Thiền khoa trương kêu lên một tiếng, nghe tiếng kêu của Tiếu Thiền thì mọi người đều nhìn lại, chỉ thấy ở cách đó không xa có một chiếc Lamborghini màu đen, đang dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía bên này.

Tuy rằng còn cách xa nhau mấy trăm mét nhưng mà Đường Kim cũng nhận ra, tên lái xe không phải là ai khác, mà chính là Lâm Thiên Hùng.

Lâm Thiên Hùng lái rất nhanh, trong nháy mắt thì chiếc Lamborghini đã liền xuất hiện cách mọi người không đến trăm mét, mà đúng lúc này đột nhiên Lâm Thiên Hùng lại nhảy lên, rồi lấy một tư thế tiêu sái xuất hiện ở trên không trung.

- Oa, rất đẹp trai a.Nguồn 4v,n.eu by Hùng Bá

Tiếu Thiền nhìn thấy Lâm Thiên Hùng đang ở trên không thì thấp giọng nói nhỏ một câu.

- Mau tránh ra.

Đột nhiên chú Tài rống lên một tiếng, trong giọng nói có hiện ra vẻ hoảng hốt.

- A.Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Tiếu Thiền kêu lên một tiếng sợ hãi, đột nhiên nàng phát hiện được, tuy rằng nam tử kia đã rời khỏi chiếc Lamborghinikia nhưng mà chiếc Lamborghini kia vẫn không có tắt máy, thậm chí là tốc độ cũng không giảm, chiếc Lamborghini này đang phóng với vận tốc 300km/h, vọt về phía bọn họ.

Chương 94: Chó không đổi được thói quen ăn phân..

Trên không trung Lâm Thiên Hùng nhìn qua là vẫn có chút anh tuấn tiêu sái nhưng mà ánh mắt của hắn lại vô cùng lãnh khốc, nhưng mà giờ phút này vẻ lãnh khốc trong ánh mắt của hắn lại càng thêm tàn nhẫn.

Một tiếng đồng hồ trước thì hắn không hiểu vì sao bản thân mình lại quỳ rạp xuống trước mặt Đường Kim, vô cùng nhục nhã, cả cuộc đời của hắn thì hắn chưa bao giờ chịu qua cái cảm giác nhục nhã như thế này. Cho nên trong lúc nhất thời hắn liền hộc máu mà ngất đi ngay tại chỗ, mà thẳng cho đến ba mươi phút sau thì hắn mới tỉnh lại.

Cái loại sỉ nhục vô cùng này đã làm cho hắn một khắc nào cũng không dễ dàng tha thứ được cho nên hắn bắt đầu lên kế hoạch tra thù. Hắn đã biết được Nhạc Trung Hằng đã sang tên chiếc Lamborghini kia cho Đường Kim nhưng mà hắn vẫn báo rằng chiếc Lamborghini của mình đã bị ăn trộm, hắn cho rằng Đường Kim đang lấy chiếc Lamborghini của mình đi khoe, mà vài phút trước đây, khi hắn nhận được tin báo của cảnh sát nói rằng đã phát hiện được xe của mình thì hắn lại càng cảm thấy phán đoán của mình là đúng. Cho nên sau đó hắn liền lái một chiếc Lamborghini khác tới, một khắc hắn cũng không muốn chờ đợi, hắn muốn ngay lập tức mà nghiền Đường Kim ra thành thịt nát.

Thấy được chiếc Lamborghini màu đen này của mình dùng tốc độ nhanh nhất vọt về phía Đường Kim mà Đường Kim lại choáng váng đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích thì trong ánh mắt của Lâm Thiên Hùng lại hiện lên một tia hưng phấn. Hắn tin rằng chắc chắn Đường Kim sẽ không thể nào né tránh được chiếc Lamborghini kia đâm tới, hắn thậm chí đã từng nghĩ đến tình cảnh Đường Kim nằm ở trong vũng máu, còn về phần Đường Kim có phải là thành viên của Ám Kiếm hay không thì hắn cũng không để ý. Dù sao đi nữa thì đến lúc ấy hắn cứ khăng khăng cho rằng đây là một vụ tai nạn xe cộ ngoài ý muốn thì lấy năng lực của Ám Kiếm thì có thể làm gì được hắn đây?

- Ha… Ha. ..Ha...Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

Một loại cảm giác khoái cảm sắp được báo thù đã khiến cho Lâm Thiên Hùng không nhịn được mà cười như điên, hắn ở trên không vẫn bước ra từng bước, sau đó liền hạ xuống phía mặt đất, tư thế vẫn là vô cùng tiêu sái.

- Đường Kim, cậu còn thất thần đứng đó làm gì nữa, mau tránh ra đi.

Lúc này thì Tiếu Thiền đã hét rầm lên, tuy rằng nàng đã bị còng tay lại nhưng mà thói quen đua xe của nàng đã khiến cho tốc độ phản ứng của nàng rất nhanh, trong lúc thấy được chiếc Lamborghini chạy như điên hướng về phía chỗ nàng mà vọt tới thì theo bản năng nàng liền nhảy qua một bên, trong lúc nhảy thì nàng nhịn không được mà liếc mắt nhìn Đường Kim một cái. Nhưng mà nàng lại phát hiện rằng Đường Kim lại đứng im nơi đó, cũng không nhúc nhích gì, giống như là bị choáng váng vậy do đó nàng liền hét ầm lên.

Đừng nhìn mấy ngày nàng nàng cũng thường xuyên tranh cãi với Đường Kim, mở miệng là Đường Kim chết bầm, đóng miệng cũng là Đường Kim chết bầm, nhưng mà bây giờ nàng lại thật sự không muốn Đường Kim phải chết a. Bây giờ nhìn thấy hắn sắp bị chiếc Lamborghini kia tông phải thì trong lòng của nàng cũng vô cùng lo lắng.

Không riêng gì Tiếu Thiền mà hai người cảnh sát giao thông là chú Tài và tiểu Trương giờ phút này cũng vô cùng lo lắng, dường như trong cùng một lúc bọn họ liền hô lên:

- Tránh ra mau!Nguồn 4vn.eu by H.ùng Bá

Nhưng mà, ba người này kêu thì kêu cũng không dám tiến lên kéo Đường Kim lại, trên thực tế là cho dù bọn họ có dám đi chăng nữa thì cũng hữu tâm vô lực, căn bản là không kịp nữa rồi, bọn hắn chỉ có thể trơ mắt lên mà nhìn chiếc Lamborghini không ai lái hung hăng đâm về phía Đường Kim, mà ở trong nháy mắt khi chiếc Lamborghini kia tông vào Đường Kim thì cả ba người theo bản năng liền nhắm mắt lại, bọn hắn không dám nhìn một màn thảm thiết như thế này.

- Lâm Thiên Hùng, mày thật sự là chó không bỏ thói quen ăn phân a.

Giọng nói bình tĩnh của Đường Kim truyền vào trong tai của mọi người, ở trong nháu mắt ngay khi chiếc Lamborghini kia sắp tông vào người hắn thì đột nhiên Đường Kim xuất thủ.

Tay phải của hắn rất nhanh đã giơ lên, ngón tay của hắn cong ra bắn ra một viên đá nhỏ về phía Lâm Thiên Hùng, mà cũng trong nháy mắt đó, tay phải của hắn vỗ ra liền vỗ vào đầu xe của chiếc Lamborghini đang lao đến với một tốc độ rất nhanh.Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Lúc này thì Lâm Thiên Hùng đang tỏ ra vô cùng đắc ý, ngay một khắc khi hai chân của hắn vừa mới chạm đất thì đột nhiên hai chân của hắn liền trở nên mền nhũn, hắn ngã nhào trên mặt đất.

- A!Nguồn 4vn.eu b.y Hùng Bá

Lại một tiếng hét kinh hãi vang lên, lúc này đây chủ nhân của tiếng hét này vẫn lại là Tiếu Thiền, nàng vừa mới mở mắt ra xem sau đó thì nàng liền thấy một cảnh tượng khó tin.

Giọng hét này đã khiến cho Lâm Thiên Hùng có cảm giác không đúng chút nào, một bên hắn từ trên mặt đất đứng dậy một bên thì hắn quay đầu nhìn về phía Đường Kim một chút. Khi hắn vừa nhìn lên thì nhất thời sắc mặt của hắn liền biến đổi bởi vì chiếc Lamborghini kia vốn đã đang hướng về phía Đường Kim đâm vào đột nhiên lúc này lại hướng về hắn mà phóng tới với một tốc độ rất nhanh, hơn nữa vào đúng ngay giờ phút này thì chiếc Lamborghini kia chỉ còn cách hắn có vài mét.

Trong ánh mắt của Lâm Thiên Hùng hiện lên một tia hoảng sợ, hắn không kịp suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra, hắn đang muốn né tránh chiếc Lamborghini kia nhưng mà tất cả mọi chuyện đã không còn kịp nữa rồi.

- A!Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Tiếng hét thê thảm của Lâm Thiên Hùng vang lên, chiếc Lamborghini kia đã đâm thẳng vào người của Lâm Thiên Hùng rồi nghiền luôn hắn, tiếng kêu thảm thiết của Lâm Thiên Hùng dừng lại, lúc này hắn đã nằm trong vũng máu, không nói không rằng gì cả.

Tiếu Thiền há to mồm, thật lâu sau cũng không có khép lại, lúc này thì nàng cũng không có cảm giác được lúc này đây chính là huyết tinh, nàng cảm giác được tất cả mọi chuyện này thật sự là khó tin mà.

- Điều này…

Rốt cuộc thì tiểu Trương cũng mở to mắt ra, sau đó thấy một màn như vậy thì hắn cũng choáng váng, đây là có chuyện gì?Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Này, đây là chuyện gì thế?

Mà chú Tài cũng nghĩ không thông, rõ ràng là chiếc Lamborghini kia đâm về phía Đường Kim mà, như thế nào kết quả là đụng phải một người khác đây?

- Cảnh sát thúc thúc, chiếc Lamborghini….chiếc Lamborghini kia không biết như thế nào mà chuyển hướng đâm vào người kia.

Tiếu Thiền có chút cà lăm mà nói.

Chú Tài cũng với tiểu Trương nhìn nhau, mỗi người đều từ trong mắt của người kia thấy được vẻ mất tự nhiên, tà môn, thật sự là quá tà môn đi mà.

- Này, đi thôi, cô còn chưa có mời tôi dùng cơm đâu.

Đường Kim cũng không có tâm tình tiếp tục lưu lại ở nơi này.

- Còng trên tay của tôi còn chưa có được mở ra mà.

Tiếu Thiền cũng muốn rời khỏi nơi này, sự việc thật sự là quá quỷ dị nàng cảm thấy rằng rời đi chính là biện pháp tốt nhất.Nguồn 4vn.eu by Hùng B,á

- Để đây tôi xem thử.

Đường Kim đưa hai tay của mình sờ vào cái còng kia, sau đó ồ lên một tiếng:

- Không phải là cái còng này được mở rồi sao?

- Mở rồi hả?Nguồn 4vn.e,u by Hùng Bá

Tiếu Thiền cúi đầu nhìn xuống sau đó thì nàng lại ngẩn ngơ, cái còng tay thật đúng là bị mở ra rồi a.

Mà tiểu Trương và chú Tài lại bốn mắt nhìn nhau, trong đầu lại toát ra một cái ý niệm, tà môn, quá tà môn đi mà.

- Cảnh sát thúc thúc, bây giờ chúng cháu có thể đi được chưa?

Tiếu Thiền mở miệng hỏi.Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Điều này…

Chú Tài nhìn Lâm Thiên Hùng nằm trong vũng máu ở cách đó không xa, hơi do dự một chút, cuối cùng là vẫn gật đầu:

- Được rồi, đi đi, nhớ kỹ là sau này không được đua xe nữa.

(Đúng là TruyenGG, chưa đủ tuổi lái xe đã chạy quá tốc độ, không nghe hiệu lệnh cảnh sát, không xuất trình giấy tờ tùy thân + nhân chứng 1 vụ tai nạn nghiêm trọng, sao mà đi dễ dàng thế)

- Vâng, cảm ơn cảnh sát thúc thúc.

Tiếu Thiền vội vàng nhảy lên Lamborghini, lần này thì nàng đợi sau khi Đường Kim lên xe thì mới khởi động xe sau đó liền lái xe rời khỏi chỗ này.Nguồn 4vn.eu by Hù,ng Bá

Sau khi lái chiếc Lamborghini ra khỏi quốc lộ thì Tiếu Thiền mới giảm bớt tốc độ lại, sau đó bộ dạng của nàng tỏ ra tùy ý, hỏi:

- Nè, rốt cuộc là cậu đã làm gì mà khiến cho chiếc Lamborghini kia đột nhiên đổi hướng thế?

- Cô thật sự muốn biết sao?

Đường Kim cười một cách cổ quái.Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Dĩ nhiên là muốn biết rồi!

Tiếu Thiền thấy Đường Kim lại không phủ nhận, nhất thời có chút hưng phấn lên:

- Nói mau, làm sao cậu lại làm được như thế?

- Haizz, chính là do tôi đã phát ra công lực, khiến cho chiếc xe kia chuyển hướng, chuyển hướng đó, kết quả là nó đã chuyển hướng được. Rốt cuộc thì tôi đã phát hiện được thì ra tôi chính là có siêu năng lực a.

Đường Kim tỏ ra hưng phấn.Ng,uồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Cắt.Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Nghe Đường Kim nói như thế thì Tiếu Thiền có chút thất vọng, cặp mắt của nàng trắng dã liếc mắt nhìn Đường Kim một cái:

- Cậu lừa ai đó hả? Có quỷ mới tin cậu.

Đường Kim ngáp một cái:Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

- Đói bụng rồi, mệt chỉ muốn ngủ mà thôi, nào, cô chuẩn bị mời tôi dùng cơm ở chỗ nào đây?

- Tôi chỉ nghe nói ăn no rồi mệt chỉ muốn ngủ, còn chưa có nghe nói đói bụng rồi mệt mới buồn ngủ.

Tiếu Thiền hừ một tiếng:Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Cậu cũng đừng có giục tôi như vậy, tóm lại là trưa hôm nay thì tôi sẽ mời cậu dùng cơm.

Chương 95: Gặp bố vợ..

Ninh Sơn thị nội hữu sơn hữu thủy (Ở bên trong Ninh Sơn vừa có sông, vừa có núi), sơn chính là Ninh Sơn mà thủy chính là Ninh Thủy.

Dòng Ninh Thủy từ Đông Xuyên chảy qua, mà bên cạnh của con sông Ninh Thủy này có một khu chợ, con đường ở khu chợ này có tên là Ninh Thủy, con đường này chính là nơi nổi tiếng nhất giành cho các loại xe cộ. Bất luận là xe có rèm che, xe vận tải, xe đạp, xe máy hay là xe điện thì ở con đường này người ta đều có thể mua được, mà dường như là toàn bộ các cửa hàng xe ở thành phố Ninh Sơn này đều nằm ở trên con đường này. Nói tóm lại thì bất luận là ở Ninh Sơn muốn mua xe hay là muốn sửa xe thì tất cả mọi người đều có thể đến con đường này.

Mà bây giờ Tiếu Thiền đang lái chiếc Lamborghini của Đường Kim đi tới đường Ninh Thủy, Đường Kim nhìn thấy hai bên đường toàn là các cửa hàng bán xe, sửa xe thì rốt cuộc cũng không nhịn được mà hỏi:

- Này, cô dẫn tôi đến nơi này để làm cái gì? Dường như con đường này căn bản là không có quán ăn nào cả a?Nguồn 4v.n.eu by Hùng Bá

- Cậu gấp cái gì? Miễn sao có cơm cho cậu ăn là được rồi.

Tiếu Thiền hừ một tiếng, sau đó liền trực tiếp lái xe vào một cửa hàng sửa xe, dừng lại ở bên trong.

Mà tên của cửa hàng này là Khí Tu Kinh Điển, điều này làm cho Đường Kim có chút hoài nghi, chẳng lẽ nơi này cũng là nhà hàng giống với nhà hàng Kinh Điển mà trước đây Tiếu Thiền dẫn hắn đi ăn sao, chẳng lẽ nha đầu Tiếu Thiền này lại muốn lừa gạt hắn một lần nữa sao?

Bên trong cửa hàng sửa xe, có ba nam nhân đang ngồi quanh bàn uống bia, ăn vịt quay, ngay khi lúc Tiếu Thiền lái chiếc Lamborghini đi vào thì bọn hắn liền cùng nhau nhìn về phía bên này.

Người lớn nhất cũng tầm khoảng bốn mươi tuổi, bộ dạng hơi mập làm cho người ta có cảm giác người này hơi thô lỗ, mà hai người trẻ tuổi còn lại thì khoảng hai tám, hai chín tuổi, khuôn mặt có chút giống nhau nhìn sơ qua thì có khẳng định hai người này là anh em của nhau.

- Lamborghini à?Nguồn 4v,n.eu by Hùng Bá

Nam nhân trung niên kia liền lập tức nhảy dựng lên, trên tay vẫn còn theo một bối bia, rất nhanh liền hướng về phía bên này mà chạy tới, cũng không có chú ý đến Tiếu Thiền mà là nhìn về chiếc Lamborghini ở trước mặt. Hắn nhìn vào chiếc Lamborghini này giống như là nhìn thấy một mỹ nữ tuyệt sắc vậy, hai mắt tỏa sáng, mà miệng thì thào tự nói, dường như là đang nói đến các tham số tính năng của chiếc Lamborghini mà Đường Kim ở một bên thì một câu cũng không hiểu người này đang nói cái gì.

Thấy được vẻ mặt của tên nam nhân trung niên này tỏ ra thèm thuồng, hai tay của hắn thì sờ tới sờ lui chiếc Lamborghini giống như đang sờ một mỹ nữ tuyệt sắc thì rốt cuộc Đường Kim cũng không thể nhịn được mà hỏi Tiếu Thiền một câu:Nguồn 4.vn.eu by Hùng Bá

- Này, người này là ai thế? Đầu óc của ông ta có vấn đề sao?

- Đầu óc của cậu mới có vấn đề đó.

Nghe Đường Kim nói thế thì Tiếu Thiền liền tức giận:

- Đây là bố của tôi.

- Bố của cô sao?

Đường Kim ngẩn ngơ:Nguồn 4,vn.eu by Hùng Bá

- Tôi nói Tiếu Thiền cô nương này, tôi là nói cô mời tôi ăn cơm, cô dẫn tới đến gặp bố của cô làm cái gì? Tuy rằng tôi biết cô thật sự là yêu tôi, nhưng mà cô cũng không thể cứ như vậy mà mang tôi đến gặp bố mẹ của cô a?

- Đường Kim chết bầm, nếu mà cậu còn tiếp tục nói hươu nói vượn nữa thì tôi sẽ không mời cậu ăn cơm.

Thật sự Tiếu Thiền rất tức giân, lại cũng không dám lớn tiếng nói chuyện, dường như nàng sợ bố của nàng sẽ nghe thấy. Bất quá hiện giờ thì bố của nàng vẫn đắm chìm trong chiếc Lamborghini kia, hiển nhiên là không có nghe đến nàng và Đường Kim nói cái gì.Nguồ.n 4vn.eu by Hùng Bá

- Tiếu Thiền, em kiếm ra chiếc xe này ở đâu đấy?

Lúc này hai người nam nhân trẻ tuổi kia cũng đi tới, một tên trong đó liền mở miệng hỏi.

- Anh Đại Quân, đây không phải là xe của em, mà là xe của bạn em.

Tiếu Thiền trả lời.

- Ây za, anh nói Tiếu Thiền nè, bạn học nào của em mà đưa cho em mượn chiếc xe này vậy? Chẳng lẽ là bạn trai của em sao?Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

Tên nam nhân trẻ tuổi còn lại liền cười cười, hỏi.

- Tôi mới không phải là bạn trai của cô ta.

Đường Kim lại lên tiếng:

- Bất quá, cô ta rất muốn tôi làm bạn trai của cô ấy.

- Anh Tiểu Quân, đừng nghe cậu ta nói bậy.Ngu.ồn 4vn.eu by Hùng Bá

Tiếu Thiền hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim liếc mắt một cái, tiếp theo giới thiệu:

- Anh Đại Quân, anh Tiểu Quân, đây là bạn học của em tên là Đường Kim.

Giới thiệu xong Đường Kim của Tiếu Thiền lại giới thiệu cho Đường Kim biết mọi người:

- Đường Kim chết bầm, bọn họ chính là đệ tử của bố tôi, anh Tiểu Quân cùng anh Đại Quân, hai người bọn họ là anh em, còn đó là bố của tôi, nơi này chính là nơi sửa xe tốt nhất trên con đường này.

Giới thiệu xong, lại thấy bố của mình còn đứng đó mà lảm nhảm một mình, hơn nữa thì dường như ngay cả nước miếng cũng chảy ra thì rốt cuộc Tiếu Thiền cũng không nhịn được nữa mà lớn tiếng hô lên một câu:

- Bố, bố còn làm cái gì nữa đó? Bộ bố muốn đem làm thịt chiếc xe này sao?

- Hả?

Bố của Tiếu Thiền rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần, ông ta nhìn Tiếu Thiền liếc mắt một cái, nhếch miệng cười:

- Tiếu Thiền, con đã về nhà rồi sao? Đây là bạn trai của con luôn sao? Ừh, người bạn trai này của con cũng không tệ, xe của cậu ta cũng rất đẹp…

- Bố, bố nói bậy nói bạ cái gì đó? Hắn ta không phải là bạn trai của con.

Tiếu Thiền nghe bố của mình nói như thế thì nàng rất muốn tìm một cái hang để chui vào, hiện tại thì nàng đã bắt đầu cảm thấy hối hận rồi, hối hận vì đã mang theo Đường Kim trở về, càng hối hận hơn là nàng đưa chiếc Lamborghini đến đây.Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Đúng vậy, tôi không phải là bạn trai của cô ta.

Đường Kim cũng nói lại một câu.

- Không phải là bạn trai sao?Ng.uồn 4vn.eu by Hùng Bá

Bố của Tiếu Thiền có chút thất vọng, sao đó lại cười cười:

- Không phải cũng không sao, bây giờ không phải thì sau này sẽ được thôi, đúng rồi, hai người đã ăn cơm chưa? Nếu không thì cùng nhau ăn cơm đi.

Nghe nói như thế thì đột nhiên Đường Kim liền hiểu rõ ý đồ của Tiếu Thiền:

- Cô nói là mời tôi ăn cơm, chính là mời tôi đến nhà cô dùng cơm sao?

- Hừ, cậu nghĩ rằng tôi không biết cậu muốn giết tôi sao? Hừ, tôi sẽ không mắc mưu của cậu đâu, dù sao thì tôi mời cậu ăn cơm rồi, ăn hay không là quyền của cậu.

Tiếu Thiền hừ nhẹ một tiếng, nhỏ giọng nói.

Nhất thời thì Đường Kim có chút buồn bực, nha đầu kia quả thật là lừa hắn rồi, dùng cơm ở nhà nàng vậy thì nhất định sẽ ăn không đủ no a.Ng,uồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Đại Quân đi mua hai con vịt quay, Tiểu Quân đi mua một thùng bia về đây.

Bố của Tiếu Thiền dặn hai tên đồ đệ của mình, cuối cùng rồi nhiệt tình đón tiếp Đường Kim:

- Nào, đến đây ngồi nào.

Rốt cuộc thì Đường Kim cũng bước đến ngồi xuống.

- À đúng rồi, Tiếu Thiền, bạn học này của con tên gọi là gì?

Hiển nhiên là lúc nãy bố của Tiếu Thiền cũng không có nghe Tiếu Thiền giới thiệu qua.

- Đường Kim, Đường trong Đường triều, Kim trong Hoàng Kim.

Tiếu Thiền trả lời một câu.N.guồn 4vn.eu by Hùng Bá

- A, Đường Kim a, tên rất hay, vừa nghe còn có tiền nữa.

Bộ dạng bố của Tiếu Thiền tỏ ra tán thưởng:

- Đường Kim a, chú gọi là Tiếu Chính Cường, mọi người đều gọi chú là anh Cường, bất quá cháu cũng không cần gọi như vậy, cứ gọi chú là chú Cường là được rồi, đương nhiên là nếu cháu muốn gọi chú là bố vợ thì cũng có thể….

- Bố!N,guồn 4vn.eu by Hùng Bá

Khuôn mặt của Tiếu Thiền đỏ bừng, đây là người bố gì đây a, người ta không phải là chỉ có một chiếc Lamborghino thôi sao? Chẳng lẽ vì một chiếc Lamborghini mà bố của nàng muốn đem bán nàng cho Đường Kim sao?

- Ách, khụ khu, khụ khụ, từ từ rồi cháo cũng sẽ nhừ, từ từ rồi cháo cũng sẽ nhừ.

Tiếu Chính Cường xấu hổ cười cười, uống một ngụm bia rồi hạ giọng hỏi Đường Kim:

- Đường Kim, cháu thấy con gái của chú có xinh đẹp không?

- Xinh đẹp.Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Đường Kim thành thật trả lời sau đó lời nói đột nhiên xoay chuyển, bổ sung một câu:

- Nhưng mà dáng người lại không được cho lắm.

- Dáng người thì cái này…có thể là đang trong tuổi dậy thì cho nên có thể từ từ lớn lên…

Bộ dạng của Tiếu Chính Cường giống như là đang muốn đẩy đi đứa con của mình, mà bên cạnh thì Tiếu Thiền lại thầm nghĩ tìm một cái lỗ nào để chui vào, rất dọa người, thật sự là rất dọa người a.

Ngay tại lúc Tiếu Thiền muốn tìm một cái lỗ để chui vào thì bên ngoài cửa lại truyền đến một giọng nói:

- Anh Cường, nghe nói là con gái của anh có lái một chiếc Lamborghini trở về a? Vậy thì hẳn anh đã có tiền rồi, hai mươi vạn tiền anh nợ tôi, hiện tại nên trả cho xong luôn rồi chứ?

Chương 96: Cô ta không phải là của tôi..

Theo giọng nói này thì một tên nam nhân cao lớn ước chừng khoảng ba mươi tuổi đi vào, nam nhân này có đầu tóc húi cua, đi giày tây, trên mặt có gắn theo một cái kính râm. Thoạt nhìn thì hắn thật sự là một người có phong độ, hắn còn dẫn theo phía sau hai tên nam nhân trẻ tuổi, bộ dạng của hai tên này có chút khôi ngô, mà bọn hắn lại mặc trên người bộ quần áo bảo vệ.Nguồn 4.vn.eu by Hùng Bá

Đối với bộ quần áo bảo vệ này thì Đường Kim cũng không cảm thấy xa lạ gì, tối hôm qua thì trong quán lẩu cá hắn đã gặp được một đám người cũng mặc bộ đồ bảo vệ như thế này, rõ ràng mấy chữ trên bộ quần áo bảo vệ này là công ty bảo vệ Phi Ưng, ai ai liếc mắt vào nhìn là nhận ra ngay.

Tên nam tử giày tây cao lớn kia liếc mắt nhìn chiếc Lamborghini kia một cái trong mắt hiện ra một tia ham muốn:

- Anh Cường, nói như thế nào đây nhỉ? Con gái của anh so với anh thì có tiền đồ hơn a, Kiều Tứ Phi tôi cũng là người nói đạo lý, hai ngày trước thì anh nói không có tiền nên tôi cũng không có ép anh, hiện tại thì anh đã có chiếc Lamborghini này rồi, nếu như anh không trả tiền cho tôi thì cái này… phải làm sao đây nhỉ?

- Cha, sao mà cha lại thiếu người ta hai mươi vạn thế?

Tiếu Thiền có chút lo lắng, hỏi:

- Có phải là cha lại cùng với người ta đua xe nữa không?

- Tiếu Thiền, cái này…cái này, cha vốn nghĩ rằng mình sẽ thắng nhưng mà…chỉ là xảy ra việc ngoài ý muốn mà thôi.Nguồn 4.vn.eu by Hùng Bá

Tiếu Chính Cường cười ngượng ngùng, hiển nhiên là Tiếu Thiền đã đoán đúng rồi.

Tiếu Thiền chỉ cảm thấy một trận đau đầu, nàng cũng biết cha của mình là một người rất thích đua xe, hơn nữa lại còn thích cá cược với người ta. Mấy năm qua, tuy rằng là cha của nàng cũng đã từng thắng qua nhưng mà nói tóm lại thì số tiền đưa cho người ta còn nhiều người số tiền lấy lại nữa, vốn là cửa hàng sửa xe này làm ăn cũng khá tốt, cũng có thể sống được qua ngày nhưng mà bởi vì cha của nàng thường xuyên cùng người ta đua xe đã khiến cho cửa hàng sửa xe này ngày một xuống cấp, mà cũng bởi vì như thế mà mẹ của nàng cũng đã ly hôn với cha nàng.

- Anh Cường, tôi là người giảng đạo lý, này tôi cũng cho anh mấy lựa chọn, một là dương nhiên anh trả lại cho tôi hai mươi vạn tiền mặt, hai thì chiếc xe Lamborghini này nếu quy ra tiền thì cũng một trăm vạn, tôi sẽ tìm người đưa cho anh tám mươi vạn, còn thứ ba thì tôi sẽ không lấy tiền cũng không lấy xe nhưng mà anh phải để cho con gái của anh đến làm công trừ nợ cho tôi.Nguồn 4v,n.eu by Hùng Bá

Nam nhân tự xưng là Kiều Tứ Phi liền nhìn vào Tiếu Thiền ở trước mặt:

- Tôi nghe nói là người con gái này của anh chạy xe rất nhanh, tôi cũng đang cần một nữ tuyển thủ đua xe đây, con gái của anh rất xinh đẹp, hơn nữa lái xe cũng rất giỏi, nhất đinh là sẽ được mọi người hoan nghênh.

Tiếu Chính Cường đứng dậy hướng về phía Kiều Tứ Phi đi tới, một bộ dạng ăn nói khép nép:

- Tứ thiếu, cái này... hiện tại thì tiền tôi tạm thời là không có, mà con gái của tôi cũng còn nhỏ, không thích để làm những chuyện nguy hiểm như đua xe này…

- Được rồi, được rồi, vậy thì anh cứ đưa xe cho tôi là được, anh Cường đừng nói là tôi không để cho anh con đường sống, người giống như tôi thì chỉ sợ là trên đời này cũng không còn nhiều lắm đâu.

Kiều Tứ Phi liền cắt ngang lời nói của Tiếu Chính Cường.

- Tứ thiếu, xe này thật sự không phải là của tôi cũng không phải là của con gái tôi, thật sự là tôi không có cách nào để làm chủ mà.Nguồn 4,vn.eu by Hùng Bá

Vẻ mặt của Tiếu Chính Cường tỏ ra lấy lòng, hiển nhiên là hắn cũng không dám đắc tội với Kiều Tứ Phi.

- Không phải là của anh sao?

Kiều Tứ Phi nhìn nhìn vào Tiếu Chính Cường, sau đó lại nhìn vào Tiếu Thiền, cuối cùng thì tầm mắt của hắn lại dừng trên người của Đường Kim:

- Tiểu tử, xe này là của cậu sao? Anh Cường, tiểu tử này là bạn trai của con gái anh sao?

- Xe là của tôi, nàng không phải là của tôi.

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra uể oải, nói một câu.

- Hả?Nguồ.n 4vn.eu by Hùng Bá

Kiều Tứ Phi nhíu mày:

- Ta nói, tiểu tử nhà cậu tại sao có chút quen mắt thế nhỉ?

- Tứ thiếu, tôi xem thì tiểu tử này cũng dường như có chút quen mắt a.

Một bên bảo vệ ở phía sau Kiều Tứ Phi nhỏ giọng nói.

Tên bảo vệ kia liền lấy điện thoại di động ra rồi click vào một tấm hình, đưa cho Kiều Tứ Phi xem:

- Tứ thiếu, anh xem thử là có giống không? Dường như em cảm thấy giống đó, hắn giống với tên tiểu tử mà Ưng thiếu gia đang tìm.Nguồ,n 4vn.eu by Hùng Bá

- Ta nói, điều này đúng là trùng hợp a, thật đúng là giống, tao xem chính là tên tiểu tử này rồi.

Kiều Tứ Phi nhìn chằm chằm vào Đường Kim, sau đó lại nhìn kỹ vào tấm hình trong điện thoại di động, cuối cùng hắn lại nhìn chằm chằm vào Đường Kim:

- Tiểu tử, hôm qua cậu có đến quán lẩu cá Ba Thục không?

- Có đi.

Đường Kim trả lời một cách trịnh trọng:

- Đúng rồi, tối hôm qua ở trong đó còn phát sinh một chuyện tình kỳ quái nha, có một con nhím, bộ dạng giống như là lấy chồng vậy, hơn nữa tóc lại màu đỏ, thật sự là rất kỳ quái.

Kiều Tứ Phi cùng với hai tên bảo vệ kia đưa mắt nhìn nhau, sau đó cùng gật đầu:

- Chính là tên tiểu tử này.Ngu.ồn 4vn.eu by Hùng Bá

Mà bên cạnh thì Tiếu Chính Cường và Tiếu Thiền lại cảm thấy có điều gì không đúng, dường như thì Đường Kim này cùng với Kiều Tứ Phi đã có xung đột với nhau?

- Cái này, Tứ thiếu, có phải là các anh có hiểu lầm gì không? Cậu ta chỉ là bạn học của con gái tôi…

Tiếu Chính Cường nhịn không được mà mở miệng nói.

- Được rồi, anh Cường, hiện tại không phải là chuyện của anh.

Kiều Tứ Phi khóa tay:

- Về chuyện này cũng không liên quan gì đến anh.

Không hề để ý đến Tiếu Chính Cường nữa, Kiều Tứ Phi hướng về phía Đường Kim đi tới:

- Tiểu tử, nếu cậu đã dám đắc tội với Ưng thiếu gia thì cậu cũng không phải là hạng người vô danh, hãy nói tên ra đi.Ngu,ồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Tôi tên là Đường Kim, Đường trong Đường Môn, Kim trong Hoàng Kim.

Đường Kim nở ra nụ cười xán lạn:

- Tôi không biết cái gì gọi là Ứng thiếu gia cả, tôi chỉ gặp qua một con nhím màu hồng mà thôi.

- Đường Kim hả?

Kiều Tứ Phi giống như là đang nghĩ tới điều gì, sau đó đột nhiên biến sắc:

- Cậu chính là Đường Kim?

Đường Kim không khỏi lầm bầm lầu bầu:

- Thoạt nhìn thì hiện tại càng ngày tôi càng nổi danh a.

- Thành phố Ninh Sơn này cũng không quá lớn cho nên tin tức sẽ được truyền đi rất nhanh, Đường Kim, mấy chuyện hổ báo trường mẫu giáo mấy ngày hôm nay đều là do cậu làm, hơn nữa còn làm ra không ít chuyện a.Ng.uồn 4vn.eu by Hùng Bá

Ánh mắt của Kiều Tứ Phi có chút âm trầm:

- Nhưng mà bản thân của tôi muốn khuyên cậu một câu, công ty bảo vệ Phi Ưng của chúng tôi cũng không phải là là quán rượu Long Hổ, Phì Long và Sẩu Hổ có thể thua ở trong tay của cậu không có nghĩa là cậu muốn làm cái gì thì làm.

Vẻ mặt của Đường Kim tỏ ra vô tội nhìn vào Kiều Tứ Phi:

- Tuy rằng tôi không biết anh đang nói cái gì nhưng mà nghe qua thì dường như tôi rất là lợi hại a.

Xem ra thì khuôn mặt anh tuấn của Kiều Tứ Phi có chút run rẩy một chút, hơi do dự một chút cuối cùng hắn cũng cắn chặt răng, xoay người, vung tay lên:

- Chúng ta đi thôi.Ng,uồn 4vn.eu by Hùng Bá

Kiều Tứ Phi mang theo hai tên thủ hạ rời đi, lưu lại Tiếu Chính Cường cùng Tiếu Thiền sững sờ đứng tại nơi đó, cứ như thế này mà rời đi sao?

Thẳng cho đến khi hai anh em Đại Quân và Tiểu Quân cầm vịt quay và cẩm bia đi vào thì Tiếu Chính Cường và Tiếu Thiền mới hồi phục lại tinh thần, sau đó ánh mắt của hai người bọn họ đều tỏ ra quái dị nhìn vào Đường Kim.

- Nè, Đường Kim chết bầm, cậu cũng lăn lộn trên giang hồ sao?

Tiếu Thiền nhịn không được mà hỏi, người này đã cho nàng có một loại cảm giác càng lúc càng thần bí.

- Tôi có giống với người như thế không?

Đường Kim ngáp một cái:N.guồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Uh, đã đói bụng rồi, càng lúc càng mệt chỉ muốn ngủ, hay là vẫn nên ăn trước một cái gì đã.

Quả thật là Đường Kim có chút đói, sáng hôm nay hắn tốn không ít sức cho nên nói xong thì hắn cũng không khách khí mà trực tiếp cầm lấy một cái chân vịt lên rồi bắt đầu tấn công.

- Đúng rồi đúng rồi, ăn trước đã rồi nói xong.

Tiếu Chính Cường cũng lập tức lên tiếng nói, ánh mắt của hắn nhìn vào Đường Kim càng lúc càng nóng bỏng giống như là thấy được một mỏ vàng vậy, Tiếu Chính Cường thuận tay đưa cho Đường Kim một chai bia:

- Đường Kim, uống một chai nào?

Đường Kim lại lắc đầu:N,guồn 4vn.eu by Hùng Bá

- Cháu không nhậu nhẹt, cháu là một người thuần khiết, không thể uống vào rồi say rượu làm bậy.

- Như thế mà còn thuần khiết sao? Thuần khiết cái mắm.

Tiếu Thiền nhịn không được nói thầm một câu.

- Ừ, không uống rượu cũng tốt.Nguồn 4vn.eu by Hùng Bá

Tiếu Chính Cường cũng cười ha ha sau đó hắn đột nhiên hạ thấp giọng:

- Cái này, Đường Kim, cháu đã từng nghe nói qua cái tên công ty bảo vệ Phi Ưng chưa?

Bình Luận (0)
Comment