Vô Thượng Sát Thần

Chương 1603

Tiêu Phàm tất nhiên có tư tâm, muốn Long Mạch Chí Linh làm lớn mạnh Tiểu Thiên Địa, nhưng thực sự hắn cũng không nghĩ cứ như thế hủy Long Mạch Chi Linh, dù sao Long Mạch Chi Linh sinh ra cũng không dễ dàng.

Nhưng nếu như Hắc Sắc Tiểu Long cự tuyệt đến cùng, Tiêu Phàm cũng không suy nghĩ mà diệt hắn.

Nhìn thấy Hắc Sắc Tiểu Long trầm mặc, Tiêu Phàm lại nói:

- Đừng lãng phí thời gian của ta, ta không có thời gian cùng ngươi lãng phí, đáp ứng lời ta nói thì ngươi nhanh tiến vào Tiểu Thiên Địa, không đáp ứng điều kiện của ta, ta chỉ có thể cho ngươi một cái chết thống khoái.

Tiếng nói vừa dứt, Linh Hồn Chi Thể Tiêu Phàm mở bàn tay ra, lòng bàn tay bỗng nhiên xuất hiện một mai Huyết Sắc Châu Tử, từng đạo huyết sắc sóng ánh sáng dập dờn tuôn ra, trong nháy mắt bao phủ Hắc Sắc Tiểu Long.

Thần sắc Hắc Sắc Tiểu Long biển đổi lớn, nó phát hiện, bản thân vậy mà không động đậy được.

Sau một khắc, Tiêu Phàm lấy ra Tu La Kiếm thần sắc lạnh lùng hướng về hắn lao đến mang theo sát khí băng lãnh.

Hắc Sắc Tiểu Long khóc không ra nước mắt, bản thân không có cự tuyệt mà, ngươi liền không cho ta cơ hội?

Nó lúc này mới phát hiện, Tiêu Phàm thực không phải cùng nó nói đùa, mà là thật muốn giết hắn.

Cái này cũng không trách Tiêu Phàm, bởi vì Tiêu Phàm đích thực chờ không nổi, Băng Ma cùng Băng Tộc đám người ngăn cản không được bao lâu nữa, đến thời điểm nếu cứu không được Băng Ma Bản Thể, bọn hắn đều chết ở chỗ này.

- Ta, ta đáp ứng ngươi!

Hắc Sắc Tiểu Long bị dọa dùng hết toàn lực gào thét, tựa như sợ Tiêu Phàm nghe không rõ lời hắn nói.

Tiêu Phàm ngừng lại, thần sắc lãnh đạm, không biểu lộ ra bất cứ tâm tư gì, lạnh giọng nói:

- Ta không quá tin tưởng ngươi!

- Ta...

Hắc Sắc Tiểu Long có chút xúc động, bản thân là Long Mạch Chi Linh đó nha, ta thần phục ngươi đó là phúc phận mười đời tu luyện của ngươi, ngươi vậy mà không tin ta?

- Chủ Phó Khế Ước!

Tiêu Phàm cầm trong tay Tu La Kiếm chỉ Hắc Sắc Tiểu Long nói, Tiêu Phàm thật đúng là sợ hắn phản bội, cho nên không thể không cẩn thận.

Cửu Âm Long Mạch Chi Linh lĩnh ngộ Tử Vong Áo Nghĩa, vô cùng nguy hiểm, nếu như bên trong Tiểu Thiên Địa quấy rối, Tiêu Phàm hắn có hối hận cũng không kịp.

- Không có khả năng!

Hắc Sắc Tiểu Long nghĩ cũng không nghĩ, trực tiếp cự tuyệt nói.

- Vậy thì không có gì thương lượng nữa.

Thần sắc Tiêu Phàm lạnh lẽo, nói:

- Thí Thần, ngươi nuốt phần to, ta chỉ cần một phần nhỏ Linh Hồn Chi Lực!

- Rống!

Thí Thần vô cùng hưng phấn gầm to, sau đó giương nanh múa vuốt nhào đi lên, Cửu Âm Long Mạch Chi Linh đối với nó mà nói cũng là vật đại bổ, tất nhiên sẽ không bỏ qua.

- Diệt Thần!

Ngay tại lúc Tiêu Phàm xuất chiêu, một chút lực cũng không để lại, một đạo huyết sắc quang mang trong nháy mắt xuyên thủng đuôi Hắc Sắc Tiểu Long, phần lớn sương mù màu đen bắn ra.

Tiêu Phàm há miệng hút vào, một cỗ năng lượng cực kỳ tinh thuần trong nháy mắt tràn ngập toàn thân, cảm giác Linh Hồn Chi Lực lại thêm phần thuần túy, không khỏi liếm liếm bờ môi nói:

- Không hổ là Long Mạch Chi Linh, đại bổ!

- Đừng giết ta, ta đáp ứng ngươi, cái gì cũng đáp ứng ngươi!

Hắc Sắc Tiểu Long thực sợ hãi, trước đó nó còn không tin Tiêu Phàm nói thật, thậm chí ước gì bản thân thần phục hắn sao?

Nhưng mà hiện tại, nó không chút nghi ngờ, Tiêu Phàm giết nó tuyệt đối sẽ không nháy mắt, đúng như Tiêu Phàm nói, bản thân hắn chính là vật đại bổ.

Không đợi Tiêu Phàm mở miệng, Hắc Sắc Tiểu Long há mồm phun ra một đường máu đỏ, Long Trảo vũ động ở giữa, hóa thành một bộ Hồn Văn Đồ rườm rà, sau đó tinh huyết dung nhập vào.

Hô một tiếng, Hồn Văn Đồ bắn vào mi tâm Tiêu Phàm, sát ý trên mặt Tiêu Phàm trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa thay vào đó là nét mặt ẩn ý cười, nói:

- Long Mạch Chi Linh cũng quá không tự trọng rồi.

-...

Hắc Sắc Tiểu Long căm tức nhìn Tiêu Phàm, thiếu chút nữa thì nhịn không được xông đến chém giết cùng Tiêu Phàm.

Đáng tiếc, hiện tại Tiêu Phàm đã nắm tính mệnh nó trong tay, nào dám phản kháng Tiêu Phàm.

- Ta sẽ toàn lực mở ra Tiểu Thiên Địa, thời gian sẽ không nhiều, nhất định trong mười mấy nhịp thở ngươi phải đem Nhục Thân đưa vào Tiểu Thiên Địa.

Tiêu Phàm trầm giọng nói.

Nơi này không gian bị phong tỏa, mặc dù hắn đột phá đến Tứ Biến Chiến Thần, nhưng muốn mở Tiểu Thiên Địa ra lại vô cùng gian nan, Thần Lực sẽ tiêu hao cực lớn.

Đây là Tiểu Thiên Địa là do năng lực bên trong của hắn nếu như mở ra Không Gian Bí Cảnh, trả giá càng đắt hơn, dù là một khắc thời gian Tiêu Phàm đoán chừng liền sẽ giải phóng lực.

- Được!

Hắc Sắc Tiểu Long gật đầu.

- Đúng rồi, ngươi tên gì, nếu như không có về sau liền kêu Tiểu Hắc đi.

Tiêu Phàm gật đầu nói.

- Không được gọi ta là Tiểu Hắc, ta tên Long Cửu Âm!

Hắc Sắc Tiểu Long phản kháng nói, đường đường là Cửu Âm Long Mạch Chi Linh lại bị người gọi là Tiểu Hắc, hắn thà giết hắn còn dễ chịu hơn.

- Cửu Âm?

Tiêu Phàm bĩu môi, nói:

- Ta còn tưởng rằng ngươi tên Chúc Cửu Âm chứ?

Tiêu Phàm không khỏi nghĩ tới Thần Thú trong truyền thuyết kiếp trước, vô số Thần Linh đều ngưỡng mộ khâm phục nó.

- Chúc Cửu Âm? Cái tên không tồi, vậy về sau gọi ta Chúc Cửu Âm.

Hắc Sắc Tiểu Long hiếm khi tán thành lời nói Tiêu Phàm, Chúc Cửu Âm so với cái tên Long Cửu Âm này còn bá khí hơn nhiều.

Khóe miệng Tiêu Phàm giật một cái, bản thân chỉ tùy ý nhắc đến mà thôi, tên này vậy mà liền tán đồng?

Bất quá Tiêu Phàm rất nhanh thu lại tâm tư, hiện tại hắn chỉ muốn phá vỡ Hoàng Tuyền Tỏa Long Trận, cứu Bản Thể Băng Ma.

...

Mấy khắc trước đó, Dạ Cửu U đang giao chiến đột nhiên nhìn thấy Tiêu Phàm bất động, hơn nữa Thí Thần cũng biến mất, lập tức lộ ra vẻ mặt kích động.

- Bản Thần ta biết rõ, Long Mạch Chi Khí há lại dễ dàng hấp thu như vậy, không cần biết ngươi là ai, cứ thế thôn phệ Long Mạch Chi Khí đều sẽ phải trả giá! Bản Thần cũng phải nhìn xem, các ngươi có thể ngăn lại Bản Thần bao lâu.

Dạ Cửu U nhe răng cười nói.

Băng Ma bọn hắn nghe vậy, trong lòng bỗng nhiên trầm xuống, bọn hắn hiện tại cảm thấy ngăn cản sắp không nổi, mấy người Tộc Lão bị trọng thương, đừng nói là một ngày, cho dù nửa ngày cũng không có khả năng chịu đựng.

Bọn hắn lúc này mới phát hiện, bản thân vẫn là đánh giá quá cao bản thân, khinh thường Dạ Cửu U.

- Tin tưởng Tu La Điện Chủ cùng Thí Thần đại nhân, bọn hắn nhất định có thể làm được!

Băng Ma hét lớn, hắn mặc dù trong lòng hoài nghi Tiêu Phàm có thể cứu Bản Thể hắn ra hay không, nhưng hiện tại nếu như không liều mạng, bọn hắn coi như không còn cơ hội.

- Vâng!

Một đám Tộc Lão cắn răng nói, bọn hắn rõ ràng cảm giác thể lực chống đỡ hết nổi, Thần Lực đã thiêu đốt cực lớn mới có thể ngăn cản Dạ Cửu U, nếu như không có bảo vật bồi bổ, đoán chừng đời này cũng không thể khôi phục được.

Cũng đúng lúc này, một cỗ khí tức mạnh mẽ từ vị trí Tiêu Phàm truyền ra, đó là một loại khí tức khác hẳn, cảm nhận được cỗ khí tức này, đám Dạ Cửu U đột nhiên quay đầu.

Bỗng nhiên, sự tình phát sinh khiến tất cả mọi người kinh ngạc, chỉ thấy đầu Cửu Âm Long Mạch to lớn vậy mà biến mất, còn có cỗ khí tức mạnh liệt kia.

Biến đâu mất rồi?

Tất cả mọi người lộ ra vẻ kinh hãi, trợn to hai mắt nhìn Tiêu Phàm, bọn hắn nghiễm nhiên quên cả chiến đấu, chỉ muốn làm rõ Cửu Âm Long Mạch đã đi nơi nào.

Cửu Âm Long Mạch khổng lồ như thế, làm sao có thể đột nhiên biến mất?

Chẳng lẽ bị thôn phệ? Đám người lắc đầu, phải biết Dạ Cửu U đã từng thôn phệ một nửa Long Mạch Chi Khí, cũng đến mấy ngàn năm thời gian đó, Tiêu Phàm làm sao có thể đem phần Long Mạch Chi Khí còn lại trong nháy mắt thôn phệ được?

- Long Mạch Chi Linh, nhất định là nó, nó giúp đem Long Mạch di chuyển!

Dạ Cửu U nhe răng trợn mắt, trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ.

Cũng khó trách Dạ Cửu U phẫn nộ như thế, qua nhiều năm như vậy, hắn một mực nghĩ trăm phương ngàn kế luyện hóa Long Mạch Chi Linh, nhưng mà thân ảnh Long Mạch Chi Linh cũng chưa bao giờ xuất hiện.

Nhưng hiện tại,Tiêu Phàm không bao lâu liền thu phục Long Mạch Chi Linh, vậy chẳng phải là nói bản thân không bằng Tiêu Phàm?

Nghĩ vậy, sát ý trên người Dạ Cửu U càng ngày càng đậm, phẫn nộ càng ngày càng mạnh, tựa như không bằng lòng thừa nhận sự việc có người mạnh hơn hắn.

Dù là hắn chỉ là nổi tiếng trong quá khứ, nhưng cũng không cho phép người khác vượt qua!
Bình Luận (0)
Comment