Vô Thượng Sát Thần

Chương 1696

Tu La đệ tử chúng ta, chỉ cầu không thẹn với lòng!

Giọng nói hùng hồn vang vọng thật lâu trong không trung, mấy người Kiếm La cảm nhận được từ trong mắt của đám người kia ánh nhìn mãnh liệt, cho dù tâm tính hắn ta vô cùng kiên định thì giờ phút này cũng khá là xúc động.

“Dị Bằng, tiếp theo các ngươi đều dưỡng sức tại đây, chờ trở lại Chiến Hồn đại lục rồi hãy rời đi.” Tiêu Phàm hít sâu rồi đảo mắt nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn về phía Dị Bằng nói.

“Vâng, công tử!” Dị Bằng gật đầu, nhìn thấy Tiêu Phàm báo thù cho các huynh đệ đã mất, trong lòng hắn ta cũng đã tốt hơn nhiều.

Ý niệm vừa động thì một bóng người lại xuất hiện, vậy mà lại là Sở Nguyệt, Tiêu Phàm nói: “Sở Nguyệt, về sau ngươi theo bên người Dị Bằng đi.”

“Đa tạ công tử.” Sắc mặt Sở Nguyệt hơi đỏ lên, thế nhưng vẫn vô cùng biết ơn mà nói.

Tiêu Phàm mỉm cười không nói thêm gì nữa, dù sao thì đối phương cũng là vợ chồng, hắn đã tách bọn họ ra rất lâu rồi, huống hồ có Sở Nguyệt ở bên cạnh thì có lẽ Dị Bằng sẽ càng hăng hái nhiệt tình hơn.

Về phần người của Đệ Nhất Lâu thì bây giờ vẫn không thể tạo thành chiến lực, rất nhiều người trong bọn họ mới có được cửu phẩm Chiến Hồn nên cũng cần thời gian để làm quen.

Tiêu Phàm tin rằng chẳng bao lâu nữa, những người này đều sẽ đột phá đến cảnh giới Chiến Thánh, về phần cảnh giới Chiến Thần thì Tiêu Phàm cũng không dám khẳng định, dù sao chiến tranh có thể nổ ra bất cứ lúc nào.

Sau đó Tiêu Phàm và bọn Lăng Phong rời khỏi không gian bí cảnh, vừa mới xuất hiện ở Thần Kiếp Địa thì mày Tiêu Phàm đã nhíu lại.

“Tam ca, làm sao vậy?” Quan Tiểu Thất hỏi, những người khác cũng hơi nghi hoặc.

Tiêu Phàm mở bàn tay ra, trong lòng bàn tay đột nhiên có thêm một cái ngọc phù, thời điểm thúc giục thì bên trong ngọc phù đột nhiên truyền ra một giọng nói: “Công tử, bộ lạc Huyết Ma đã điều động một đội Huyết Thần Quân bắt đầu tàn sát Thần Kiếp Địa, các ngươi nhất định phải cẩn thận!”

“Đây là giọng của Mộ Dung Tuyết? Hơn nữa còn khá vội vã, chẳng lẽ bọn họ bị người khác đuổi giết?” Sắc mặt Nam Cung Tiêu Tiêu trở nên vô cùng nghiêm túc, mọi người cũng không tốt hơn bao nhiêu.

“Bộ lạc Huyết Ma vậy mà lại điều động Huyết Thần Quân?” Kiếm La vô cùng kinh ngạc.

“Ngươi biết Huyết Thần Quân?” Tiêu Phàm nghi ngờ mà nhìn về phía Kiếm La.

“Biết.” Sắc mặt Kiếm La nghiêm túc, gật đầu nói: “Đội quân này đã tồn tại từ vạn năm trước, số lượng không nhiều, đại khái khoảng tám ngàn người, nhưng mỗi người đều là cảnh giới Chiến Thần, chính là đội quân này năm đó đã đánh Chiến Hồn đại lục của chúng ta tơi bời!”

“Tám ngàn người? Đều là cảnh giới Chiến Thần?” Đám người không khỏi hít một hơi khí lạnh, đội quân tám ngàn Chiến Thần, đưa măt nhìn khắp Chiến Hồn đại lục này thì có bao nhiêu Chiến Thần?

Nghĩ đến đây thì đám người không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, thế nhưng Tiêu Phàm lại cực kỳ bình tĩnh, híp mắt nói: “Có vẻ như đây chưa phải là điểm mấu chốt của bộ lạc Huyết Ma đúng không.”

“Không sai.” Kiếm La gật đầu, đau khổ cười nói: “Tuy rằng Huyết Thần Quân mạnh mẽ nhưng cũng không phải là cường giả đứng đầu, ngàn năm trước, Cửu Điện Diêm La của Tu La điện đã từng gặp bọn họ, miễn cưỡng có thể ngăn cản bọn họ.”

Nói đến đây thì trong mắt Kiếm La hiện lên một tia kiêu ngạo, có thể ngăn cản tám ngàn Huyết Thần quân, Tu La điện ngàn năm trước cũng đã đủ mạnh rồi.

Chí ít thì bây giờ Tu La điện không thể ngăn cản đội quân này, Tiêu Phàm nhận ra thực lực của Tu La điện vẫn còn lâu mới đủ được.

“Không phải các ngươi nói Huyết Thần quân cũng không phải là điểm mấu chốt của bộ lạc Huyết Ma sao? Chẳng lẽ còn có sức mạnh mạnh mẽ hơn?” Lăng Phong không nhịn được mà hỏi.

“Không phải ngươi đã lấy được truyền thừa Huyết Ngục Thiên Phượng sao, chắc hẳn là cũng có ghi lại.” Tiêu Phàm ngừng lại, trong truyền thừa Tu La quả thực là có ghi chép như vậy, số người của đội quân kia không nhiều bằng Huyết Thần Quân nhưng thực lực thì Huyết Thần Quân lại không thể nào so sánh nổi.

“Đội quân mà lão tam nói hẳn là Huyết Ma Quân.” Nam Cung Tiếu Tiêu chen vào nói: “Chẳng qua không phải đội quân này đã diệt vong từ vạn năm trước rồi hay sao?

“Không, đội quân này không hề bị diệt, ngàn năm trước chúng ta đã từng gặp được, cũng chính là bởi vì Huyết Ma Quân xuất hiện nên chúng ta mới thất bại thảm hại.” Kiếm La lắc đầu nói.

Mọi người chìm vào suy nghĩ, nếu đội quân này xuất hiện, vậy thì Đại lục Chiến Hồn còn có sức mạnh gì để chống lại bộ lạc Huyết Ma?

“Điện chủ cũng không cần lo lắng, Huyết Ma quân sẽ không xuất hiện trong thời gian ngắn, ngàn năm trước cũng là bởi vì Điện chủ đại nhân lúc ấy đã đánh giết vào đến tổng bộ bộ lạc Huyết Ma nên mới ép bọn họ ra tay.” Kiếm La lại nói thêm.

“Ta ngược lại không phải lo lắng Huyết Ma Quân.” Tiêu Phàm lắc đầu nói: “Ta đang nghĩ làm thế nào mới có thể huấn luyện mấy trăm người của Đệ Nhất lâu thành con át chủ bài.”

“Bọn họ sao?” Kiếm La có chút không dám tin, sau đó lại nhận ra bản thân đã nói sai thì vội vàng giải thích: “Điện chủ, không phải thuộc hạ coi thường bọn họ, bọn họ mới chỉ có vài người là Chiến Hoàng, muốn để bọn họ chống lại Huyết Ma Quân thì ít nhất cũng phải đột phá Chiến Thần đã?”

“Vậy cũng chưa chắc là không thể.” Tiêu Phàm híp mắt, trong mắt hiện lên sự tự tin.

Đám người còn muốn nói điều gì đó nhưng Tiêu Phàm đã khoát tay nói: “Được rồi, việc này nói sau, bây giờ việc cấp bách chính là làm thế nào để rời khỏi đây?”

Sau đó, Tiêu Phàm lại lấy mấy miếng ngọc phù truyền âm ra rồi nói: “Tất cả mọi người nghe đây, bây giờ lập tức đến gần chỗ của ta, ta đang nhìn thung lũng ở tám ngàn dặm phía bắc bên ngoài.”

Chẳng bao lâu Tiêu Phàm đã nhận được câu trả lời của mấy Đại Diêm La, mọi người nhanh chóng chạy tới phía bên này.

Điều bọn họ phải làm bây giờ chính là chờ đợi, Tiêu Phàm không thể bảo đảm sự sống chết của người khác nhưng hắn không thể để người của Tu La điện ở lại Thần Kiếp Địa.

Chờ đợi là một loại dày vò đối với mọi người, Long Thần luôn há miệng muốn nói chợt nhìn sang Tiêu Phàm: “Tiêu Phàm, ta có thể gia nhập Tu La điện không?”

Tiêu Phàm ngạc nhiên nhìn Long Thần, sau đó vô cùng vui vẻ mà nói: “Cầu còn không được.”

Với thực lực của Long Thần, nếu như có thể gia nhập Tu La điện thì đây tuyệt đối là như hổ thêm cánh, nơi sâu trong nội tâm của Tiêu Phàm vẫn luôn có chút áy náy đối với Long Thần.

Long Tịch vì hắn mà chết, Long Vũ vì cứu hắn mà bây giờ cũng không biết tung tích, lúc này nghĩ lại thì Tiêu Phàm vẫn không thể chống lại thực lực của con Ngọc Thủ kia.

Tiêu Phàm cẩn thận phỏng đoán thì chủ nhân của Ngọc Thủ kia tất nhiên sẽ là tu vi Thiên Thần.

Chỉ là đưa măt nhìn khắp Chiến Hồn đại lục, Tiêu Phàm cũng chưa từng nghe nói nữ nhân nào đột phá cảnh giới Thiên Thần, khả năng duy nhất chính là đến từ bên ngoài.

Tiêu Phàm biết, ngạo khí của Long Thần không hề thua kém bất kỳ ai, sở dĩ hắn ta bằng lòng gia nhập Tu La điện cũng chỉ là vì muốn cống hiến một phần sức lực của mình cho Đại lục Chiến Hồn mà thôi.

“Long Thần bái kiến Điện chủ.” Long Thần hơi thi lễ mà nói.

“Long Thần nghe lệnh, lập tức đứng lên, lệnh cho ngươi làm Diêm La thứ bảy của Tu La điện.” Tiêu Phàm vô cùng trịnh trọng nói, trong chín Đại Diêm La, bởi vì lần trước Lưu Ly từ bỏ vị trí Diêm La nên vừa lúc còn trống một vị trí.

Cho đến tận bây giờ, trong lòng Tiêu Phàm vẫn chưa có người có đủ tư cách, không ngờ Long Thần vậy mà lại bằng lòng chủ động gia nhập, tất nhiên là cầu còn không được rồi.

Nói thật ra thì Tiêu Phàm cũng không có bao nhiêu ham muốn về quyền lực, cho dù là bọn Ảnh Phong thì Tiêu Phàm cũng chỉ coi bọn họ là huynh đệ mà thôi.

“Vâng, Điện chủ, Long Thần nhất định sẽ không phụ kỳ vọng.” Long Thần gật đầu nói.

“Có Long huynh gia nhập, Tu La điện ắt hẳn sẽ như hổ thêm cánh.” Tiêu Phàm cười nói.

“Ầm!”

Vừa dứt lời thì đột nhiên từ nơi xa truyền đến tiếng va chạm kịch liệt, từng đạo đao quang kiếm ảnh xông lên tận trời, lộ ra ánh sáng chói mắt dị thường.

Mấy người Tiêu Phàm nhanh chóng bay đến phía không trung, nhưng lại nhìn thấy từng bóng người đang nhanh chóng lao thẳng về phía bọn họ.

“Tiêu Phàm, cứu mạng!” Tiêu Phàm còn chưa nhìn rõ những người kia là ai thì một tiếng cầu cứu đã truyền ra từ bên trong đám người kia.
Bình Luận (0)
Comment