Vô Thượng Sát Thần (Dịch)

Chương 1597 - Chương 1597 - Băng Dạ Hàn Phản Bội

Chương 1597 - Băng Dạ Hàn phản bội
Chương 1597 - Băng Dạ Hàn phản bội

Trường kiếm mấy trượng tức giận gần như xé mở hư không, phát ra một tràng tiếng xé gió, nhưng mà, điều tất cả mọi người không nghĩ tới là đạo thân ảnh kia lại đấm thẳng một quyền về phía kiếm cương kia.

Oanh long long!

Kiếm Cương liên tiếp nổ tung, nắm đấm không hề có chút năng lượng lại tựa như đang nắm giữ lực lượng hủy thiên diệt địa.

Bang một tiếng, nắm đấm bỗng nhiên nện lên phía tên Băng Tinh Chi Kiếm, trường kiếm nổ tung, hóa thành vô số mảnh vỡ bay vụt tứ phương.

Ánh mắt những người khác lộ ra vẻ khó tin, nhao nhao hướng về hậu phương thối lui.

Băng Bất Đồng cũng kinh hãi không thôi, thực lực của đối phương hoàn toàn vượt qua hắn tưởng tượng, trường kiếm vỡ nát, bàn tay Băng Bất Đồng ngưng kết hàn băng thật dày.

Lần này, Băng Bất Đồng không dám khinh thường đối phương, hai người lao vào nhau, từng đạo cơn bão năng lượng đáng sợ xé nát hư không, hướng về bốn phía lan tràn.

Ngay sau đó, hai đạo thân ảnh vừa chạm vào tức thì tách ra, Băng Bất Đồng bay ngược ra xa bốn năm trượng mới dừng lại, mà cái đạo thân ảnh kia mới rút lui một trượng.

- Thật mạnh!

Trọc Thiên Hồng nuốt nước miếng, kinh ngạc nhìn đạo thân ảnh kia, dạng thực lực này, đoán chừng hắn cũng không bằng.

Thần sắc đám người Băng Tộc ngưng trọng vô cùng, bất quá trong mắt Băng Dạ Hàn lại là lóe qua một tia sáng, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm đạo thân ảnh kia.

- Ngươi không phải Thần Thi, ngươi là ai?

Băng Bất Đồng nhìn chằm chằm đạo hắc ảnh kia, lạnh như băng hỏi.

Không sai, ra tay chính là Vô Địch Thần Thi, nghe thấy Băng Bất Đồng nói, hắn chậm rãi xốc lên vành nón hắc sắc, lập tức lộ ra một gương mặt trắng bệch.

Nhìn thấy gương mặt đó, con ngươi Băng Bất Đồng cùng các Tộc Lão Băng Tộc khác đều co rụt lại, bao gồm Băng Dạ Hàn, hiển nhiên tất cả những thứ này đều vượt qua hắn dự liệu.

- Thập Tam Tộc Lão?

Băng Diệp cũng nhận ra Thần Thi, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin.

Cũng khó trách bọn hắn khiếp sợ như vậy, cỗ Thần Thi này không phải Tộc Lão mấy ngàn năm trước rơi vào trong thông đạo Thần Thi sao?

Tộc Lão kia sau khi đi vào liền không có ra nữa, tất cả mọi người đều cho là hắn đã chết, cũng không ai ngờ tới hắn còn sống sót.

- Không đúng, ngươi không phải Thập Tam!

Băng Bất Đồng lắc đầu, Thập Tam Tộc Lão thực lực thế nào, hắn rất rõ ràng, tuyệt đối không có khả năng mạnh như vậy.

- Ta nói ta là hắn sao?

Một đạo thanh âm lạnh lùng vang lên, nghe thấy thanh âm này, toàn thân đám người Băng Bất Đồng chấn động, chỉ có Băng Dạ Hàn lộ ra một tia nghiêm trọng không thể nhìn thấy.

- Băng Ma, ngươi là Băng Ma!

Băng Bất Đồng sợ hãi nhìn Thần Thi, thanh âm này hắn cực kỳ quen thuộc, nghe một cái liền nhận ra.

Không khỏi rút lui mấy bước, đối với Băng Ma, hắn có một cảm giác sợ hãi bản năng.

Mấy Tộc Lão khác cũng chẳng tốt đẹp gì, Băng Ma là ai, bọn hắn biết rất rõ ràng, đây chính là người mà hơn mười vị Tộc Lão bọn hắn tự tay phong ấn.

Hắn không phải bị phong ấn ở bên trong Quan Tài Thủy Tinh à, làm sao Ý Thức có thể tiến vào bên trong Thập Tam Tộc Lão?

- Băng Ma, là ngươi giết Thập Tam? Hắn là thân tôn nhi của ngươi! Ngươi ngay cả thân tôn nhi của mình cũng giết?

Băng Bất Đồng vừa sợ vừa giận nhìn xem Thần Thi.

- Thân tôn nhi?

Âm thanh từ trong Băng Ma truyền ra cực kỳ khinh thường:

- Ngay cả thân gia gia như ta đều giết, ta giết hắn có gì không thể? Còn có các ngươi, mỗi người đều có thể quên nguồn quên gốc, Bản Tổ giết các ngươi cũng không có gì đáng trách!

Năm ngàn năm trước, Băng Ma bị những Tộc Lão này tự tay phong ấn, trong lòng có một cỗ nộ khí ngập trời.

Bọn Tiêu Phàm đứng cách đó không xa, cũng có thể cảm nhận được vô tận sát trong lòng ý Băng Ma.

- Công Tử, ngươi nói Thập Tam Tộc Lão trong miệng bọn hắn có phải thực sự là do Băng Ma giết hay không?

Trọc Thiên Hồng không chờ Tiêu Phàm trả lời liền nói tiếp:

- Băng Ma không ai bì nổi, hẳn sẽ không làm ra chuyện này.

- Nhìn xem, đừng nói chuyện.

Âm thanh Tiêu Phàm lạnh lùng nói, ánh mắt hắn liếc nhìn các vị Tộc Lão Băng Tộc.

Trọc Thiên Hồng vội vàng ngậm miệng không nói, đề phòng nhìn bốn phía.

- Giết chúng ta?

Thanh âm Băng Bất Đồng lại vang lên, hắn mặt coi thường nhìn Thần Thi, nói:

- Năm đó chúng ta đều có thể phong ấn ngươi, hiện tại ngươi chỉ là một bộ tử thi, có thể làm gì được chúng ta?

Nghe vậy, các Tộc Lão không còn chút lo lắng, năm nghìn năm trước, bọn hắn đều có thể trấn áp Băng Ma, hiện tại bọn hắn lại cường đại hơn không ít, mà Băng Ma chỉ là một cỗ thi thể, có gì đáng sợ chứ?

- Mọi người, thân tôn nhi của Băng Ma đều bị giết chết, hắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta, hôm nay chúng ta lần nữa điên cuồng!

Băng Bất Đồng đột nhiên quát to.

Không thể không nói, Băng Bất Đồng cũng rất nhạy bén, hắn một người không có khả năng lưu lại Băng Ma, nhưng nếu như bọn hắn mười người cùng nhau xuất thủ, vậy thì chưa biết được.

- Tốt!

- Một cỗ thi thể mà thôi, giết nó!

Các đại Tộc Lão nhao nhao đứng đi ra, trắng trợn kêu gào, khí thế đáng sợ bao phủ Thần Thi.

Bất quá còn có hai người bất vi sở động, chính là Băng Diệp và Băng Dạ Hàn, Băng Diệp còn lui về sau mấy bước.

- Băng Diệp, ngươi làm gì?

Băng Bất Đồng phẫn nộ nhìn Băng Diệp, sát khí nặng nề nói:

- Giờ phút này, người dám làm loạn quân tâm, chết!

- Tộc Trưởng, trong mắt ngươi, ta chỉ là một cục pháo hôi mà thôi, trước kia ta một mực nghe mệnh lệnh của ngươi, nhưng lần này, ta sẽ không nghe.

Băng Diệp lạnh lùng lắc đầu.

- Ngươi muốn chết sao?

Băng Bất Đồng uy hiếp nói.

- Chết? Nếu như trước đó không phải ta hơi có đột phá, không phải cùng chết với mười mấy người kia rồi sao?

Băng Diệp đau thương cười nói:

- Tộc Trưởng, trước kia ngươi muốn chúng ta chết, chúng ta không có chút gì do dự, nhưng thực đến lúc gặp nguy hiểm, ngươi căn bản sẽ không nhìn chúng ta một cái.

Nhị Trưởng Lão, các ngươi rõ ràng có thể cứu những người khác, nhưng các ngươi lại không cứu, các ngươi chỉ muốn bản thân mình sống sót, chúng ta và những Trưởng Lão, Tộc Lão khác trong mắt các ngươi căn bản chẳng là cái gì, tùy thời đều có thể vứt bỏ.

Trước đó ta thiếu ngươi, tất cả đều đã trả đủ, từ nay về sau, các ngươi ai ra lệnh ta đều sẽ không nghe, muốn ta đi chết, ai cũng không được!

Ánh mắt một đám Tộc Lão lạnh lùng nhìn Băng Diệp, bất quá bọn hắn lại không có phản bác, bởi vì sự thật chính là như thế, bọn hắn trước giờ đều không màng tới sinh tử của các Trưởng Lão.

Đúng như Băng Diệp nói, lúc bọn hắn bị trăm cỗ Thần Thi truy sát, hoàn toàn có thể mang theo tất cả Trưởng Lão rời đi, nhưng bọn hắn không làm như vậy.

- Ngươi rất thông minh!

Thần Thi mắt không biểu tình nhìn Băng Diệp nói, đần độn gật gật đầu.

- Băng Dạ Hàn, ngươi thì sao? Ta biết ngươi một mực để ý chức tộc trưởng, chẳng lẽ lúc này ngươi còn muốn chống lại chúng ta?

Băng Bất Đồng thu hồi ánh mắt trên người Băng Diệp, nhìn về phía Băng Dạ Hàn nói.

Băng Diệp chỉ là vừa mới đột phá Bát Biến Chiến Thần mà thôi, tổn thất hắn giá trị không lớn, chỉ cần không cùng bọn hắn làm địch là được.

Nhưng là Băng Dạ Hàn thì khác, thực lực hắn đến cả Băng Bất Đồng đều kiêng kị không thôi.

- Ta? Đương nhiên cùng Tộc Trưởng cùng một chỗ tru sát...

Băng Dạ Hàn cười cười, đi tới trước người Băng Bất Đồng, đột nhiên đưa tay chém ra một kiếm.

- Tốt!

Băng Bất Đồng thấy thế, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng, cười nói:

- Việc cấp bách là trấn phong Băng Ma, lấy được Nguyệt Thần Truyền Thừa, Bản Tộc Trưởng nhất định cùng mọi người cộng hưởng!

- Ngươi!

Nhưng mà, Băng Dạ Hàn đột nhiên lại phun ra một chữ, kiếm trong tay hắn đột nhiên chuyển phương hướng, hướng về một bên Băng Bất Đồng chém tới.

Tiếu dung trên mặt Băng Bất Đồng trong nháy mắt ngưng kết, thân thể theo bản năng lui ra phía sau, tốc độ của hắn mặc dù nhanh, nhưng tốc độ của Băng Dạ Hàn càng nhanh.

Phốc phốc! Kiếm khí chém xuống, một cánh tay Băng Bất Đồng bị chém xuống, sau đó bị kiếm khí quấy vỡ nát.

Nếu như không phải sâu trong nội tâm Băng Bất Đồng còn có chút kiêng kị Băng Dạ Hàn mà nói, một kiếm vừa rồi kia khả năng không chỉ đơn giản chém đứt một cánh tay, mà là mạng của hắn!

Tất cả Tộc Lão khác đều kinh hãi nhìn Băng Dạ Hàn, bọn hắn thực sự nghĩ không ra, Băng Dạ Hàn lúc này tại sao lại ra tay với Băng Bất Đồng.

- Băng Dạ Hàn, ngươi tự tìm cái chết!

Băng Bất Đồng ngửa mặt lên trời gào thét, nhe răng trợn mắt nhìn Băng Dạ Hàn.

Bình Luận (1)
Comment
huyd60468 1
huyd60468
Reader
1 Tháng Trước
Ra nữa đi ạ bản dịch hay quá
Trả lời
| 0