Tác Giả:
Trạng Thái:
Đang Cập Nhật
Lượt Xem:
557
Theo Dõi:
0
Bình Chọn:
0/5 - 0 Lượt
“Không biết lần này ta tới hoàng tuyền có còn được gặp nàng không?”
...
Còn nhớ lần đó trước khi trảm tình, nàng tới ngăn cản ta, ta không đồng ý, cuối cùng chúng ta thiếu chút nữa trở mặt thành thù. Ta đánh nàng một chưởng ân đoạn nghĩa tuyệt, giờ ta mới hiểu khi đó nàng đau khổ thế nào. Bây giờ lại vì ta hương tiêu ngọc vẫn.
“Cái nụ cười gượng ép này của nàng… là muốn ta không đau khổ khi nàng mất sao… sao nó lại thê lương mỹ lệ như vậy.”
“Nàng cô đơn bao nhiêu năm rồi...
Nàng chờ đợi bao nhiêu năm rồi...
Nàng đau khổ bao nhiêu năm rồi…
Nàng ra đi…
Ai bồi ta, quỳnh tiêu vũ phong vân?
Ai cùng ta, tiếu ngạo tận thiên khung?
Ai?... Ai?...Ai?...
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Vô Thượng Thần!