Quay về thực tại
- các người khôn hồn thì đầu hàng không thì các người sẽ bị đau đấy.
- đừng dọa người chứ Uông tiểu thư. __ 1 giọng nói quen thuộc lên
Là Tấn Dương là Lãnh Phong
- chào Bạch phu nhân. __ Tấn Dương cười
- các người tới đây làm gì.
- đến phá hắc bang của cậu ta đó mà. __Vẫn cười đùa
- Uông gia các người có lá gan cũng thật lớn nhỉ. Dám đem người tới quấy rối Cửu Quỷ Môn ? __ Phong
- thế thì đã sao. Bổn tiểu thư thích gì thì làm nấy thôi.
- này này bình tĩnh. Chúng tôi tới là để hòa giải kia mà. __ Tấn Dương
- hòa giải nực cười. Muốn trách thì trách cô ta. Dám gây sự đụng tới Uông Tô Liên này. __ Cô ta chỉ tay vào cô
Cô vẫn không nói gì lạnh lùng nhìn cô ta
- không nói nhiều nữa. Tất cả các người không 1 ai sống xót.
Nói xong lại thêm 1 đống người tới bao vây họ. Phải nói là rất nhiều, hàng trăm người. Có những tên trong đó là của hắc bang khác. Vì cô ta đã nhờ sự giúp đỡ kia mà
- " nhiều quá. Hiện giờ các anh em đang nghỉ ngơi. 1 số người lại còn không có ở đây. "
- " mình chỉ nghĩ bấy nhiêu đây thôi thì mình và Phong cả người của Ngôn Hy cũng có thể dư sức mà dẹp gọn bọn chúng nhưng bây giờ tự nhiên lòi thêm nhiều tên nữa chui ra làm sao mà đánh hết đây. "
- " chẳng biết con bé này nghĩ gì. Nhìn nó có vẻ rất bình tĩnh. "
- sao hả ? Sợ rồi chứ gì. Bằng mọi giá phải chiếm được Cửu Quỷ Môn và bắt giết cô ta __ Cô ta ý là nói cô
Cô nhếch môi cười. Muốn giết cô, cô ta được sao ?
- xem ra cô đánh gia Triệu Vân Nghi này quá thấp rồi nhỉ ?
Giọng nói vô cùng lãnh lẽo vang lên. Cô khi nãy rất khác với bây giờ vô cùng, đáng sợ và lãnh lùng gần giống với hắn. Sát khi từ từ có thể lan ra làm những người ở đây lạnh cả xương sống
- sao. Muốn hù con nít 3 tuổi sợ sao ? Các người nghe rồi chứ hả. Sợ gì. __ Cô ta cười
Xột xoạc. Trong những bụi cây đột nhiên xuất hiện hành người bao vây họ, hơn cả cái gọi là hàng trăm người của cô ta ở đây
- những người này....__ Cô ta ngạc nhiên
- muốn đấu với tôi ?
Tấn Dương và những người ở đây cũng không khỏi ngạc nhiên. Anh chợt phát hiện ra gì đó, những người này trên vai đều có 1 hình xăm giống nhau đó đều là thần chết
Hình xăm thần chết này không phải là loại hình xăm bình thường. Nó là của 1 người sát thủ trong có tiếng trong hắc đạo và những người này là người của cô ta
- Phong nhìn trên vai họ. __ Tấn Dương nói nhỏ với Phong
Phong cũng hương mắt nhìn thì cũng thấy trên vai họ có hình xăm
- những người này là người của Eva.
Tấn Dương gật đầu
- " chẳng lẽ Triệu Vân Nghi có mối quan hệ gì với Eva hay sao ? Tại sao người của Eva lại giúp cô ấy. "
Phong nhìn qua cô
- " thân phận này trước sau gì cũng lộ. Thôi thì cứ để nó lộ. "
- cô nghĩ tôi sợ chắc ?
Những người bên cô ta bắt đầu móc súng ra và chĩa vào họ
Nhanh hơn người của cô đã chĩa súng vào cô ta và người của cô ta
- cô nghĩ mình giết được tôi hay sao ? __ Cô ta cười
Cô hơi nhíu mày. Người bên cô ta lấy máy tính ra đặt dưới đất. Màn hình bật lên thì thấy 2 người. 1 người phụ nữ và 1 người đàn ông đó không ai khác là cha mẹ của cô
Họ bị bịt mắt trói chân tay lại và xung quanh là người của cô ta. Triệt ngạc nhiên. Cô ta cười
- cô dám đụng tới họ. __ Anh tức giận
- hahaha. Tôi có con tin là cha và mẹ cô nếu như dám nổ súng bắn tôi thì họ cũng sẽ chết ngay tức khắc.
Triệt vô cùng tức giận cô cũng không khác gì anh. Cũng rất tức giận. Thật không ngờ cô ta dám bắt cha mẹ mình làm con tin để hăm dọa mình
- " bây giờ thì phải làm sao ? Cha mẹ của tiểu thư bị bắt làm con tin. Nếu như tiểu thư nổ súng bắn chết cô ta thì cha mẹ của tiểu thư cũng không thể sống. "
- " tình thế này đúng thật là căng thẳng mà. "
Khuôn mặt lo lắng và đầy tức giận của cô khiến cô ta vui lòng. Nhưng không lâu sau nụ cười trên môi cô ta dập tắt hẳn đi
Cô thoáng chóng lấy lại khuôn mặt bình tĩnh và kèm theo đó là 1 nụ cười hết sức lạnh sống lưng
Sau lưng cô bất ngờ người của cô đưa 1 người đàn ông bị bịt kín đầu và trói tay lại. Họ để ông ta quỳ xuống
- " người này... "
Tháo khăn trùm đầu chống thì cô ta tức giận quát lên
- cha.
- " là Uông lão gia sao ? "
- cô dám bắt ông ấy.
- cô nghĩ Triệu Vân Nghi này dễ đối phó lắm sao ? Tôi cũng chỉ làm theo cô mà thôi.
- cô không sợ cha mẹ mình gặp chuyện gì hay sao ?
- về chuyện đó hả ? Hừ họ đã an toàn từ sớm rồi.
- cái gì. __ Cô ta ngạc nhiên
Quay sang định nhìn vào màn hình máy tính thì đã bị cô bắn hư máy
- cô không cần phải nhìn làm gì đâu.
- dám đụng tới những người tôi yêu thương. Cô thật sự có lá gan không nhỏ nhỉ.
Cạch. Cô chĩa súng vào đầu người đàn ông mà cô ta gọi là cha ban nãy
- cô dám.
Cha của cô ta cứ kêu ưm ưm không nói được gì bởi vì người của cô đã cắt lưỡi ông ta
Uông gia muốn gả con mình cho Bạch gia cũng chỉ muốn lợi dụng. Sau khi lấy được hắn thì Uông gia muốn gì cũng được. Gia sản và cổ phần công ty hắn sẽ sớm bị ông ta lấy
- muốn trách thì trách tại sao không dạy con mình tốt.
Cô bắn 1 viên đạn vào vai ông ta. Ông ta đau đớn nhưng không kêu la được gì
- và dám lừa gạt anh ấy.
Và viên cuối là vào đầu ông ta. Ông ta lăn ra chết dưới mặt đất. Máu không ngừng lan ra. Thấy cảnh cha mình chết do cô giết cô ta không buồn cùng không khóc chỉ cười
- cuối cùng thì ông ta cũng chết.
- đó cha cô. Cô không buồn hay cũng không khóc mà vui khi cha mình chết ư ?
- là cha thì đã sao. Cũng chẳng phải ruột thịt gì. Hahaha. Cảm ơn vì đã loại bỏ ông ta giúp tôi .
- không cần phải cảm ơn vì cả dòng họ Uông gia đều phải chết dưới tay Triệu Vân Nghi này.
Thả khẩu súng xuống và quay lưng đi
- cô không giết tôi ?
- không phải là không giết cô mà là con bé muốn cô muốn sống không bằng chết. __ Triệt
Nói xong anh cũng đi theo cô. Mọi chuyện kết thúc cũng vì cô. Còn cô ta...
Uông gia bị phá sản. Công ty đóng cửa. Cả dòng họ lẫn những người quen biết nhà cô ta cũng đều bị chết không hiểu lí do
4 con người. Nam, Nguyên, Phong và Dương rất ấn tượng bởi cô. Cô rốt cuộc là ai ? Tại sao người của Eva lại tới giúp cô. Những suy nghĩ đó vẫn cứ quanh quẩn trong đầu họ. Hàng ngàn câu hỏi lại cứ ập tới....
------------
- Hết Chap 41