Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 619

Chương 619:

 

Lục Hỉ Bảo đi tới bên cạnh Giang Thanh Việt, nhỏ tiếng hỏi: “Có phải là chiếc váy cưới này rất đắt không? Bộ rẻ nhất chắc cũng phải có giá hàng chục triệu hả?” Nhân viên và quản lý của cửa hàng đang đứng ở bên cạnh, tất nhiên họ cũng nghe thấy những lời mà Lục Hỉ Bảo vừa nói, ‘Cô Giang ơi, thật ra thì chiếc váy cưới này…..

 

Những lời quản lý muốn nói còn chưa nói xong, bỗng nhiên Giang Thanh Việt mở miệng nói chen ngang: “Thật ra chiếc váy này không đến mấy chục triệu đâu, mười bảy triệu rưỡi, rất rẻ phải không, em mau đi thử đi”

 

“Thật sao? Tại sao giá tiền ghi ở kia lại cao hơn vậy?” Lục Hỉ Bảo đi tới phía trước bộ váy cưới, nhìn mấy viên kim cương được đính trên chiếc váy, cô ấy lúng túng hỏi: “Giang Thanh Việt ơi, cái này là kim cương thật sao?” Nếu như nói những viên kim cương đó là thật, vậy thì những viên kim cương được đính trên chiếc váy kia cũng không quá năm nghìn viên!

 

Quản lý xấu hổ lại muốn giải thích: “Cô Giang, thật ra đây là Nam Phi z “Kim cương giả” Giang Thanh Việt nói thẳng.

 

Người đàn ông đi đến sau lưng cô, nói với giọng điệu trầm ấm: “Chiếc váy cưới này trông rất hợp với em đó, em mau đi thử đi, chiếc váy có giá mười bảy triệu rưỡi đó anh có thể mua được, anh muốn nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp của em khi mặc chiếc váy đó, được chứ?” Lúc này Lục Hỉ Bảo mới yên tâm, cô cười híp hai mắt lại giống như chú mèo nhỏ sung sướng khi vừa mới đi ăn vụng về vậy: “Được, vậy thì em sẽ mặc nó cho anh xem.” Cô nhân viên cầm lấy chiếc váy cưới, ngỏ lời: “Cô Giang, mời cô đi bên này” Đợi sau khi Lục Hỉ Bảo đi vào trong phòng thử đồ, quản lý cửa hàng nhịn không được lại nhắc nhở: “Anh Giang à, bộ váy cưới đó của chúng tôi là mẫu váy cao cấp đấy, giá cả cũng lên đến một tỷ bảy trăm năm mươi triệu đó, không phải mười bảy triệu rưỡi đâu.” Đôi mắt đen láy của Giang Thanh Việt lạnh lùng liếc nhìn người quản lý, anh nói: “Tôi biết điều đó.”

 

“Vậy vừa nãy là…… : “W tôi muốn tiết kiệm để chăm sóc cho gia đình, cô ấy không thích phô trương hay lãng phí thứ gì, hay là thế này đi, khi tính tiền thì cô cứ nói với cô ấy là chiếc váy cưới này có giá mười bảy triệu rưỡi và được giảm giá hai mươi phần trăm nhé” Người quản lý: “… Thôi được, cứ như vậy đi” Người đàn ông có thể mua một chiếc váy cưới với giá một tỷ bảy trăm năm mươi triệu, chắc hẳn thân phận của anh ấy không phải tỷ phú thì cũng là một người có gia tài đồ sộ.

 

Nhưng mà tại sao cô dâu sắp cưới này lại ngốc nghếch như vậy chứ, dường như ngay từ đâu cô ấy đã không biết thân phận của anh Giang rồi.

 

Bên này, cô nhân viên đang giúp Lục Hỉ Bảo mặc váy cưới.

 

“Cô Giang, chiếc váy cưới này có hơi khó mặc một chút, cô có cần tôi giúp đỡ không?” Lục Hỉ Bảo quơ quơ cánh tay nhỏ nhắn tỏ ý nói: “Không cần đâu, khi nào tôi cần tôi sẽ gọi cô sau” Vẫn là cô ấy không có thói quen nhờ người lạ giúp cô ấy mặc quần áo.

 

“Vậy được, cô Giang.” Đợi sau khi cô nhân viên đi ra, Lục Hỉ Bảo đang chuẩn bị mặc váy cưới vào, bỗng nhiên có một giọng nói quen thuộc gọi cô một tiếng.

 

“Cô gái tên Hỉ Bảo ơi” Lục Hỉ Bảo vừa quay đầu lại thì nhìn thấy Châu Thắng xuất hiện một cách bất thình lình: “Bác trai? Tại sao bác lại ở nơi này? Giang Thanh Việt anh ấy đang ở bên ngoài, nếu như anh ấy gặp được bác thì nhất định anh ấy sẽ rất vui mừng cho mà xem: Châu Thắng đi lại gầi Thanh Việt” Lục Hỉ Bảo có chút không hiểu: “Dạ? Vậy bác…”

 

“Tôi đến đây để tìm cháu đó, cháu gái à” ôi không phải là đến đây để tìm Giang Thanh Việt ngồi trên ghế sô pha ở bên ngoài, anh đang đọc một cuốn tạp chí, đã đợi một lúc lâu rồi mà Lục Hỉ Bảo vẫn chưa đi ra.

 

Cô nhân viên thấy thế, nói: “Có thể là cô Giang không thể mặc được chiếc váy đó, xin anh Giang hãy đợi một lát, tôi đi xem cô ấy thế nào” Giang Thanh Việt không hiểu tại sao trong lòng anh lại có một dự cảm không lành: “Không cần cô đi đâu, để tôi tự mình đi xem” Người đàn ông này đứng dậy, bước từng bước đi tới phòng.

 

thử đồ, anh nhìn thấy trong phòng thử đồ chỉ có chiếc váy cưới đang nằm dưới đất, nhưng lại không thấy bóng dáng Lục Hỉ Bảo đâu cả.

 

Trong lòng Giang Thanh Việt vô cùng lo lắng sốt ruột, anh ấy vỗ vào tường một cái thật mạnh.

 

“Hỉ Bảo ơi!” Cô nhân viên và quản lý đang đứng ở bên ngoài thì nghe thấy giọng nói của Giang Thanh Việt, hai người vội vàng chạy tới hỏi: “Anh Việt, đã xảy ra chuyện gì sao?”

 

“Tôi không thấy vợ tôi đâu cả, cửa hàng của các cô có camera không? Mau đưa tôi đi xem camera”

 

“Anh Việt, trước tiên anh đừng nóng vội, cô Giang là người lớn rồi chứ có phải trẻ con nữa đâu, chúng tôi cũng không nhìn thấy cô ấy đi ra ngoài, có thể là cô ấy đã đi vào trong phòng vệ sinh, Tiểu Lưu, cô mau chạy vào trong phòng vệ sinh xem thử “Được, bây giờ tôi đi ngay” Nhưng mà cô nhân viên đã tìm trong phòng vệ sinh một vòng rồi mà vẫn không tìm thấy Lục Hỉ Bảo.

 

Giang Thanh Việt nhặt được chiếc vòng tay mà Lục Hỉ Bảo vẫn đeo thường ngày: “Không cần tìm nữa, chắc chắn vợ tôi đã bị người ta bắt cóc đi rồi, tôi phải đi xem camera mới được” Sắc mặt của quản lý và cô nhân viên đều trở nên trắng bệch.

 

Quản lý nhận thấy được sự nghiêm trọng của chuyện này, lập tức dặn dò: “Lập tức đi kiểm tra camera cho tôi” Giang Thanh Việt và nhân viên của cửa hàng trực tiếp đi tới phòng camera, họ phát hiện tất cả các camera ở đây đều bị người ta phá hỏng rồi.

 

Giang Thanh Việt chưa dừng lại ở đây, anh trực tiếp đi ra khỏi tiệm áo cưới.

 

Quản lý và cô nhân viên ngơ ngác nhìn nhau: “Không cần báo cảnh sát sao?”

 

“Một con người đang sống sờ sờ tự nhiên mất tích… Anh Giang đây cũng sẽ không gây rắc rối gì cho cửa tiệm chúng ta đó chứ?”

 

“Có thể là cô Giang tự mình bỏ chạy cũng nên, chắc là cô ấy muốn tống tiền cửa hàng chúng ta đây mà?” Giang Thanh Việt chạy ra từ tiệm áo cưới, sau khi lên xe, anh ấy đang chuẩn bị liên hệ với Tổ chức Minh thì điện thoại của Châu Thắng lại gọi đến.

 

“Thanh Việt, con thật sự đã làm bố thất vọng rồi, bố đã bắt cóc cô gái mà con coi trọng nhất, vậy mà con lại không hề phát hiện” Giang Thanh Việt nghiến răng nghiến lợi: “Bố ơi, không phải bố đã đồng ý với con là bố sẽ không động đến Lục Hỉ Bảo rồi sao?”

 

“Bố đã phải hao tổn bao nhiêu tâm sức để dạy con trở thành một sát thủ đẳng cấp nhất, con sẽ nhanh chóng trở thành đối thủ của bố thôi, nhưng lúc này con vẫn muốn rời khỏi tổ chức Minh, Thanh Việt à, bố chỉ có thể tiêu diệt cô gái mà con thích nhất, như vậy thì con mới có thể trưởng thành được” Bỗng nhiên lồng ngực Giang Thanh Việt nhói một cái, anh hít thở không thông, giọng nói khàn đặc lạnh lẽo giống như trong âm tì địa phủ Tôi không cho phép ông làm hại đến Lục Hỉ Bảo của tôi! Nếu như ông dám động đến cô ấy, tôi sẽ giết chết ông”

Bình Luận (0)
Comment