Vợ Yêu Quyền Lực Của Vương Tổng

Chương 168


Tối hôm đó, gia đình Vương Kiên và gia đình Trần Thanh Ngọc đều diễn ra buổi họp gia đình.
Đây là buổi tối mà các thành viên trong gia đình trò chuyện sum vầy, bàn bạc về những việc quan trọng trong ngày cưới.
Hoàng Khải Thiên là chủ hôn cho Trần Thanh Ngọc, Vương Quốc Đạt cũng là chủ hôn cho Vương Kiên.

Đại diện hai bên gia đình đều là cha của cả hai người.
Không khí tấp nập, vui vẻ, đông vui của gia đình Trần Thanh Ngọc nhưng bên Vương Gia hầu như là không phải làm gì, không nhất thiết phải họp gia đình một cách đông đúc như gia đình Trần Thanh Ngọc.

Chỉ dặn dò là xong.
Lâm Doãn Khanh khó chịu, bà ta buộc phải đóng vai một người mẹ chồng tốt trước mặt tất cả mọi người.

Uy lực của Vương Mặc quá lớn, bà ta không có gan cãi lại.

Năm xưa, giữa Vương Quốc Đạt với Lâm Doãn Khanh cũng chỉ là hôn nhân thương mại giữa hai gia tộc.

Hôn nhân không hạnh phúc, không có tình yêu.

Hai người quan hệ cũng chỉ vì gia tộc, sinh con nối dõi tông đường.

Bà ta cho rằng hôn nhân không tình yêu cũng sẽ hạnh phúc, chẳng phải bà ta cũng như vậy hay sao?
Mãi cho đến khi Vương Gia thấy Vương Hải cắt đứt quan hệ với Vương Gia, đạt được hạnh phúc và thành công lớn.

Khi đó họ mới hiểu ra, không áp đặt hôn nhân của con cháu nữa.
Họ không biết hôn lễ của Vương Kiên, gia đình Vương Hải có đến hay không? Đã lâu lắm rồi Vương Mặc không được nghe tiếng " ông nội " từ miệng của Vương Hải, Vương Quốc Đạt và Lâm Doãn Khanh cũng không nhận được hai tiếng " ba mẹ ", cả Vương Kiên cũng không nhận được hai chữ " em trai " của Vương Hải.

Chung quy vẫn là tự làm thì tự chịu, không trách được.

Còn vợ chồng Vương Gia Minh và Vương Nhất Trì, Vương Hải vẫn đối xử với hai người em trai và em dâu này của anh như trước kia.

Triết Dương đã đến Việt Nam, anh thuê một khách sạn ở đường Trần Phú nghỉ ngơi vài ngày.

Anh mua rất nhiều rượu để uống, anh muốn uống để có thể quên đi cô.

Anh không muốn chấp nhận sự thật này, anh không thể đối mặt với nó.

Sự thật tàn khốc, đau đớn vô cùng.

Mọi sự chờ đợi của anh đều vô ích, anh yêu cô, chờ đợi cô bao nhiêu lâu nhưng cô vẫn không có chút tình cảm gì với anh.

Chỉ vì sự xuất hiện của Vương Kiên, mọi thứ đã thay đổi.

Thay đổi một cách bất ngờ, bất ngờ đến mức anh không ngờ tới.
Triết Dương ngồi trong phòng nốc rượu, anh dốc cạn từ chai này đến chai khác.

Anh không biết đã uống bao nhiêu, uống đến mơ màng đầu óc nhưng anh vẫn không ngừng uống.

Nụ cười của cô anh vẫn còn nhớ như in khi mới gặp mặt, vậy mà tại sao ông trời không cho anh có được cô? Vì sao chứ?
Vỏ chai lăn lóc trên sàn nhà, Triết Dương gục đầu vào giường ngủ cho đến sáng.
Trương Vũ Khoa anh không ở nhà mà đến quán bar uống rượu, anh cũng kêu Lưu Thanh Huyền đến sống cùng anh.

Dù sao họ cũng đang yêu nhau, vả lại ngày mai anh sẽ đi cùng cô đến lễ cưới của Trần Thanh Ngọc.

Lưu Thanh Huyền cảm tưởng anh vẫn còn tình cảm với Trần Thanh Ngọc, chưa thật sự yêu cô.
Trương Vũ Khoa uống hết mười mấy chai rượu, toàn là rượu mạnh và đắt đỏ.

Các mỹ nữ chân dài lại gần để tiếp cận anh nhưng anh chẳng để tâm.

11h đêm, anh trong bộ dạng say xỉn lái xe về nhà riêng.
Lưu Thanh Huyền vì muốn an toàn nên đã khoá cửa lại, Trương Vũ Khoa điên cuồng đập cửa.

Cô nhanh chóng chạy xuống mở cửa cho anh, vừa mở cửa cô đã bị mùi rượu nồng nặc sộc vào mũi.
Trương Vũ Khoa vừa nhìn thấy Lưu Thanh Huyền, anh đập cửa rồi khoá lại.

Sau đó anh dồn cô vào tường, hôn cô ngấu nghiến.
- “ A...anh...ư....um....!” Lưu Thanh Huyền không kịp thời phản ứng, cô chỉ biết kêu những tiếng kêu ú ớ
Anh điên cuồng hôn cô, giữ chặt tay cô lên đỉnh đầu, tham lam hút lấy dưỡng khí bên trong khoang miệng Lưu Thanh Huyền.
Lưu Thanh Huyền không nói được gì, cô dù muốn cũng không thể nói bởi miệng cô đã bị anh chiếm lấy toàn bộ.
Nụ hôn kéo dài rất lâu, nước bọt của cả hai như hoà quyện lại thành một.

Môi cô vì bị anh hôn khiến nó sưng lên.

Anh tạm thời tha cho môi cô, chiếm lấy vùng cổ và xương quai xanh của cô mà hôn hít.
Lưu Thanh Huyền thở mạnh, hít lấy không khí.

Cô lại đang mặc váy hai dây đi ngủ, quá thuận tiện để Trương Vũ Khoa làm chuyện đại sự.
- “ Anh Khoa...anh dừng lại đi mà....em biết anh không yêu em....nên anh đừng làm như vậy....áaaaaa....!”
Lưu Thanh Huyền chưa kịp nói đã Trương Vũ Khoa dùng lực xé rách chiếc váy cô đang mặc, toàn bộ cơ thể cô hiện ra trước mắt anh.
- “ Thanh Huyền, anh yêu em.


Anh sẽ chịu trách nhiệm với em, cho anh được không? ” Trương Vũ Khoa giọng khàn đục nói với cô
Lưu Thanh Huyền không tin vào tai mình, anh yêu cô sao? Đàn ông khi say không bao giờ nói dối, vậy là anh đã nói yêu cô.
Lưu Thanh Huyền không nói gì, cô lặng lẽ gật đầu.

Trương Vũ Khoa bế cô lên phòng ngủ, tiếp tục cuộc ân ái.

Sau đó, anh cũng thoát y cho chính mình.

Thân thể cường tráng của nam nhân hiện ra trước mắt, nhìn ** *** của anh, Lưu Thanh Huyền cũng rất sợ hãi.

Nếu như vào trong thì cô sẽ đau chết mất.
Trương Vũ Khoa hôn khắp vùng ngực, cổ, xương quai xanh, đến cả lưng của Lưu Thanh Huyền anh cũng không tha cho cô.

Lưu Thanh Huyền chỉ biết phát ra những âm thanh *** dục, phóng đãng khiến Trương Vũ Khoa càng điên cuồng càn quét cơ thể cô.
Dạo chơi bên ngoài đã thoả thích, anh đặt hai chân cô lên vai, khám phá huyệt động chật hẹp đầy bí hiểm của người con gái.
Bên dưới của cô dính đầy những thủy dịch, anh từ từ đem cự long của mình di chuyển vào bên trong cô.
Trương Vũ Khoa đã phá hỏng lớp bảo vệ trinh tiết của cô, thứ quý giá nhất của cô đã trao cho anh.

Lưu Thanh Huyền thét lên đau đớn, vệt máu đỏ nhuốm đẫm một mảng ga giường màu trắng tinh.

Cô bây giờ đã trở thành người phụ nữ của anh, người phụ nữ của riêng một mình Trương Vũ Khoa.
Cơ thể Lưu Thanh Huyền đau đớn, cô siết chặt cơ thể mình khiến Trương Vũ Khoa nhăn nhó.

Hai tay nắm chặt ga giường, mồ hôi chảy đầy trên trán cô.
- “ Ngoan, thả lỏng.

Sẽ không còn đau nữa, tin anh.

Đau thì cứ cấu vào lưng anh, được không? Đừng chịu đựng một mình.


Trương Vũ Khoa đặt chân cô xuống, anh nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

Lưu Thanh Huyền cào cấu trên lưng anh, tấm lưng bị cô cào cấu trở nên rỉ máu nhưng anh không thấy đau đớn.


Nó không là gì so với nỗi đau cô phải chịu.
Một lát sau, Lưu Thanh Huyền từ từ thả lỏng cơ thể.

Trương Vũ Khoa thuận tiện đi vào, lưu giữ tinh chất của anh vào trong cơ thể cô.

Đưa cô lên chín tầng mây, tận hưởng hạnh phúc.
Lưu Thanh Huyền sức cạn kiệt, cô mệt lả người, không còn sức lực nữa nhưng Trương Vũ Khoa vẫn cày cấy một cách hung bạo, dường như anh không biết mệt.

Cô nhắm mắt lại vì quá mệt, mặc anh muốn làm gì thì làm.
Một hiệp rồi lại hai hiệp rồi lại đến ba, bốn hiệp tiếp theo.

Trương Vũ Khoa vẫn chưa dừng lại, anh luân động trên cơ thể cô đến 3h sáng thì mới buông tha cho cô.
Trương Vũ Khoa nằm xuống ôm cô, ôm cô thật chặt.

Sau này toàn tâm toàn ý lo cho cô, cũng chính là vợ anh.
" Người phụ nữ của anh, nhất định sẽ không để em phải chịu ủy khuất.

Nòi giống của anh đã trao cho em.

Chờ anh, anh sẽ để em làm cô dâu hạnh phúc nhất.

Thanh Huyền, anh yêu em.

"
Trương Vũ Khoa hôn lên trán cô sau đó chìm vào giấc ngủ.

Bình Luận (0)
Comment