Trên dưới Vương Thị ai nghe tin chủ tịch quay về thì đều bất ngờ, đã vậy còn tổ chức cuộc họp.
Họ mau chóng chuẩn bị tinh thần bước vào phòng họp, luôn có mặt trước 15 phút.
Đúng 8h, Vương Kiên có mặt tại phòng họp.
Bầu không khí nghiêm túc, không ai dám ho he tiếng nào.
Cuộc họp đang diễn ra rất nghiêm túc thì điện thoại Vương Kiên rung chuông, anh nở nụ cười sau đó nhàn nhạt nói.
- Im lặng, Phu Nhân các người gọi.
Vương Kiên tạm dừng công việc, nghe điện thoại của cô.
" Chồng, anh bận không? "
" Không bận "
Những người trong phòng họp được một phen há hốc mồm, bận mà chủ tịch của bọn họ lại bảo không bận.
Tin đồn chủ tịch Vương sủng ái vợ mình không phải là giả, bây giờ họ đã được chứng kiến rồi.
Riêng Mộ Viên Bách, Vương Nhất Trì và Từ Thiên Phương đã quá quen rồi nên không có gì lạ.
" Em cứ có cảm giác anh đang bận vậy nhỉ? Ăn mặc thế kia mà nói không bận, anh đùa em chắc "
" Anh không đùa em mà vợ, mặc cho có thôi "
" Anh là chủ tịch của cả một tập đoàn chứ có phải người nhàn rỗi đâu mà bảo không bận, để em hỏi Nhất Trì và chị Phương thì sẽ biết "
" Không bận thật mà "
Vương Nhất Trì giơ luôn đoạn tin nhắn của chị dâu anh cho Vương Kiên xem.
Từ Thiên Phương cũng như vậy.
" Phu Nhân quyền lực là đây chứ đâu " những người còn lại thầm cảm thán trong lòng
" Đừng có điêu, mau làm việc đi.
Em tắt đây, không đùa với anh nữa.
Nghiêm túc vào, không nghiêm túc coi chừng em đấy.
"
Trần Thanh Ngọc tắt điện thoại đi ngủ, còn Vương Kiên phải tiếp tục cuộc họp.
- Họp đi, nghiêm túc vào.
Cuộc họp tiếp tục diễn ra sau khi chủ tịch Vương của chúng ta bị vợ mắng >
Cuộc họp kết thúc, tại phòng chủ tịch
Anh mở màn hình máy tính, cái email kia vẫn còn đó.
Vương Kiên nói với Mộ Viên Bách.
- “ Điều tra chủ email này cho tôi.
” Ngữ khí sắc bén, giọng nói đanh thép, trong ánh mắt đỏ ngầu như muốn giết người
- “ Vâng chủ tịch, tôi sẽ đi làm ngay ” Mộ Viên Bách mau chóng đi làm nhiệm vụ, cái không khí lạnh băng này anh không chịu nổi mất
Nguồn tin chủ tịch quay lại công ty khiến ai nấy cũng phải sửng sốt, ngày thường làm việc cẩn trọng thì bây giờ làm việc càng cẩn trọn hơn nữa.
Buổi trưa, Vương Kiên xuống căng tin của công ty mua cơm.
Nhân viên công ty như thấy một hiện tượng lạ, bởi lẽ từ từ trước đến nay chủ tịch bọn họ chưa bao giờ mua cơm ở căng tin cả.
- “ Mấy người nhìn đủ chưa? Có tin tôi đuổi việc tất cả mấy người không? ”
Tất cả nhân viên nghe xong sợ hãi cứu đầu, tim đập thình thịch.
Mãi đến khi Vương Kiên rời đi thì mới thở phào nhẹ nhõm.
????????a????g gì mà hay hay ????hế ﹎ ???? RuM????R????YE????﹒v???? ﹎
Vương Kiên ngồi trong phòng làm việc xong thì cũng tranh thủ nghỉ ngơi một chút.
Phải nói từ khi có vợ, anh thay đổi cách sống của mình rất nhiều.
Không dám cuồng công việc như trước kia nữa.
3h chiều, Mộ Viên Bách đi vào, trên tay cầm tập tài liệu.
- “ Chủ tịch, đây là mọi thông tin mà anh cần.
” Mộ Viên Bách đặt tài liệu xuống bàn làm việc cho Vương Kiên
- “ Gọi Vương Nhất Trì lên đây cho tôi.
Còn nữa, bắt tên đó về Vương Long bang hành hình cho tôi.
” Vương Kiên ngồi xử lý công việc, vừa nhìn vào màn hình máy tính vừa nói
- “ Vâng ” Mộ Viên Bách cúi đầu đi ra ngoài, anh gọi điện đến phòng phó giám đốc sau đó cũng đi thi hành nhiệm vụ
Vương Nhất Trì ngay lập tức lên phòng chủ tịch, anh mở cửa đi vào.
- “ Anh hai gọi em ” Vương Nhất Trì đứng trước mặt Vương Kiên, nói
- “ Đến rồi à, qua đây nhìn xem.
”
Vương Nhất Trì đứng cạnh Vương Kiên, những bức ảnh trên màn hình máy tính khiến anh phải nhíu mày khó chịu.
- “ Photoshop thì cũng vừa phải thôi, quá đà như thế này sao? ”
- “ Cái gì? Photoshop? ”
- “ Anh không nhận ra sao? Em vừa nhìn đã biết, có kẻ muốn mưu hại chị dâu là cái chắc.
”
Vương Nhất Trì nhìn vào bộ mặt hối lỗi của Vương Kiên, anh tiếp tục hỏi.
- “ Anh đã làm gì chị dâu rồi? ”
- “ Dùng roi da đánh cô ấy.
”
- “ Trời ơi, anh đúng là bị ghen tuông làm mù quáng mất rồi.
Chị dâu có hận anh không thế? ” Vương Nhất Trì há hốc mồm, dùng roi da để đánh khác nào tra tấn người chứ
- “ Không.
Nhớ lại tất cả mọi chuyện rồi.
Chuyện này và chuyện cô ấy nhớ lại tất cả anh nghĩ mẹ là chủ mưu.
”
- “ Chỉ có mẹ là không thích chị dâu, cũng rất đáng nghi.
Nhà có camera ẩn mà anh, để em về nhà tìm.
”
- “ Về check lại rồi cắt chúng, lưu vào điện thoại.
”
- “ Em biết rồi, em điều tra ra tên đó được chưa? ”
- “ Đây, Mộ Viên Bách vừa đưa cho anh, vẫn chưa kịp đọc ”
- “ Tên Lý Dực, chuyên đi làm những chuyện vì tiền bạc.
Chuyện ác trái với lương tâm, vi phạm pháp luật nhưng rất yêu thương gia đình mình.
Có vợ và hai con nhỏ, sống ở vùng quê nghèo ở phía Bắc thành phố New York.
”
- “ Em mau kêu người đi tìm kiếm tung tích của vợ con hắn rồi đưa về Vương Long bang chăm sóc.
”
- “ Em đi làm ngay đây ” Vương Nhất Trì đi làm những việc mà Vương Kiên giao phó cho anh
Ánh mắt căm tức, phẫn nộ.
Càng nghĩ đến anh càng tức giận mẹ mình, anh càng căm hận chính mình.
Chỉ vì ghen mà anh ra tay đánh vợ mình.
Tại sao mẹ anh lại làm như vậy? Vương Kiên nhất quyết phải làm thật lớn chuyện này, để Vương Gia trừng trị mẹ anh.
Tuyệt đối không để tái diễn những việc như thế này nữa..