Chương 107: Sắp xếp cho người nhà
Chương 107: Sắp xếp cho người nhà
“Thật đáng tiếc, băn khoăn của ngươi cũng là sự thật!” Vệ Ưng quay đầu nhìn về phía Giang Khải, “Không liên quan đến phân biệt đối xử với chức nghiệp, nguyên nhân quan trọng nhất là thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm…”
“Giang Khải, dù ngươi gia nhập quân đội hay không, nhưng ta hy vọng ngươi có thể đồng ý với ta một điều.”
“Tướng quân, ngài nói đi!”
“Vĩnh viễn đừng quên ngươi là một người Hoa Hạ! Ngoài thành còn có rất nhiều đồng bào, bọn họ giống ngươi và người nhà của ngươi trước kia, kề cận cái chết gian nan cầu sinh, ngoài thành cũng là lãnh thổ Hoa Hạ chúng ta!”
“Không chỉ như thế, hiện tại Thú Thần càng ngày càng hung hăng ngang ngược, đã bắt đầu uy hiếp đến thành thị tập trung còn sót lại của chúng ta!”
“Cho nên, Giang Khải, ngươi phải đồng ý với ta, một ngày nào đó trong tương lai ta muốn thấy bóng dáng của ngươi ở trên chiến trường Thú Thần!”
Nơi này có bao nhiêu Thú Thần chiếm cứ, dưới đống đổ nát này vùi lấp bao nhiêu xác chết, có bao nhiêu đội ngũ đang chém giết với Thú Thần, có bao nhiêu Siêu phàm giả hi sinh ở chỗ này?
Bên tai vang lên câu nói của Vệ tướng quân, Giang Khải mất rất lâu mới hồi phục tinh thần.
Lúc này xe đã quay về Giang Trung thành.
Sau khi đến quân khu, Vệ Ưng để Lộ Tuấn lái xe đưa Giang Khải về nhà, cũng sắp xếp cho Giang Lan chữa bệnh.
“Giang Khải, ngươi thật sự là chức nghiệp mới?” Lộ Tuấn vừa lái xe vừa nói, “Ta chỉ tò mò, dù sao đã nhiều năm rồi Hoa Hạ không xuất hiện chức nghiệp mới.”
Giang Khải im lặng một lát, bình tĩnh nói, “Đúng.”
Vệ tướng quân đã đoán được, Giang Khải cũng không cần giấu diếm nữa.
Đương nhiên Vệ Ưng cũng thẳng thắn nói cho Giang Khải biết, lo lắng của hắn rất có thể trở thành sự thật, nếu không tìm thấy tài liệu chức nghiệp sau đó, sự bồi dưỡng của quân đội có kỳ hạn.
Điều này cũng có nghĩa Vệ Ưng chấp nhận quyết định không gia nhập quân đội của Giang Khải.
Khẽ than thở một tiếng, Giang Khải lại bổ sung một câu, “Không phải chức nghiệp chiến đấu.”
“Không phải chức nghiệp chiến đấu…” Lộ Tuấn như có điều suy nghĩ lặp lại, cũng không tiếp tục hỏi sâu hơn, dù sao Giang Khải có thể nói cho hắn ta biết điểm này đã rất tin tưởng hắn ta rồi.
“Vậy có thể đạt đến thực lực hiện tại của ngươi cũng không dễ dàng gì.”
Giang Khải mỉm cười, không trả lời.
“Sau này có tính toán gì?” Lộ Tuấn hỏi, “Ngươi cũng biết thế lực của Huyền Vũ công hội rất lớn.”
Giang Khải mỉm cười, “Ở trong Thiên Chức, ta không sợ bọn họ, điều duy nhất ta lo lắng là Hoàng gia sẽ trả thù người nhà ta ở trong hiện thực. Sau khi tiến vào qtm ta không cách nào quan tâm trong nhà.”
“Nếu ta đăng nhập vào Thiên Chức, Anh Tử phải đi học còn phải chăm sóc đại ca, còn có Hoàng Vĩ kia cùng trường với nàng, ta vẫn hơi lo lắng cho nha đầu kia.”
Lộ Tuấn suy nghĩ, nói, “Ngươi không phải người quân đội nên người nhà không thể ở trong khu gia đình quân nhân, nhưng gần quân khu chúng ta có khu nhà tiếp đón chuyên dùng cho khách, có thể để Anh Tử vào đó ở, thứ nhất cũng thuận tiện cho muội muội ngươi đến bệnh viện chăm sóc ca ngươi, thứ hai người Hoàng gia có phách lối hơn nữa cũng không dám đến quân khu quấy rối. Ngươi cứ thanh toán tiền thuê, ta sẽ tìm một căn hộ giúp ngươi, giá cả cũng không đắt.”
Giang Khải trợn to mắt, “Vậy thì tốt quá.”
“Về phần trường học, ta có thể chuyển trường giúp Anh Tử.”
Giang Khải ngạc nhiên nhìn Lộ Tuấn, trong chốc lát không biết nên nói gì cho phải.
“Không cần nhìn ta như vậy, ta cũng được người ta nhờ vả quan tâm ngươi nhiều chút… A, không phải Vệ tướng quân, là một người khác.” Lộ Tuấn nói.
“Noãn Noãn?”
Lộ Tuấn liếc nhìn Giang Khải, mỉm cười, lại quay sang lái xe, “Ngươi đoán được nhanh như vậy cũng không có ý nghĩa. Nàng còn dặn ta nhất định không thể nói cho ngươi biết.”
“Hiện tại nàng thế nào?”
“Rất tốt, Noãn Noãn và huynh đệ Viên Trụ của ngươi được xếp vào một tiểu đội, trước mắt là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của chúng ta nhưng nàng cũng không phải dựa vào quan hệ, bản thân nàng có tiềm lực rất xuất sắc.”
Giang Khải gật đầu, tất nhiên hắn cũng biết tình huống của Noãn Noãn.
Nàng không chỉ có đủ tiềm lực, hơn nữa còn có nghị lực, dũng khí vượt qua người thường.
“Ồ, còn nữa, Lam Lam cá cược với ngươi là tỷ tỷ của Tô Noãn Noãn, tỷ tỷ ruột thịt, ngươi đừng mang thù.”
“Nàng là tỷ tỷ của Noãn Noãn?” Giang Khải ngạc nhiên nói, “Ta nói sao lại cảm giác nàng quen mắt như vậy, bây giờ suy nghĩ một chút tên cũng không khác bao nhiêu, nhưng ngay từ đầu ta không biết nàng họ Tô, lại nói tính cách của hai tỷ muội hoàn toàn khác nhau.”
“Ha ha ha, ai nói tỷ muội thì tính cách phải giống nhau.”
Im lặng một lát, Lộ Tuấn mở miệng nói, “Ngươi từng đánh chết Hoàng Đạt lại diệt tiểu đội Liệp Ưng, hiện tại mặc kệ Huyền Vũ công hội vì ân oán cá nhân của ngươi và Hoàng gia, hay vì mặt mũi của công hội đều không bỏ qua cho ngươi.”
“Nếu ta đoán không sai, bọn họ sẽ tăng mạnh cường độ đuổi giết ngươi, sau này ngươi phải đặc biệt chú ý, thực lực của Huyền Vũ còn mạnh hơn sự tưởng tượng của ngươi!”