Chương 106: Thành thị số 041 (2)
Chương 106: Thành thị số 041 (2)
Trên mộc trưởng phát ra đủ loại ánh sáng sắc màu, bao phủ trên người thành viên của tiểu đội.
“Trên mộc trượng này có Sinh mệnh ngọc thạch.” Giang Khải nhíu mày nói, “Hắn là một thầy thuốc?”
Lộ Tuấn cười nói, “Hắn là chức nghiệp ngũ giai trong tiểu đội 12, gọi là Thánh liệu giả.”
“Chức nghiệp Thầy lang ngũ giai là Thánh liệu giả… Không phải nói Thầy lang chỉ có tứ giai sao?” Giang Khải ngạc nhiên nói.
Vệ Ưng cười nói, “Ngươi chỉ biết một góc của núi băng mà thôi, sau này ngươi sẽ biết càng nhiều hơn.”
Giang Khải không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể tiếp tục quan chiến.
Bốn tên nhân viên cận chiến của tiểu đội số 12 có được tố chất thân thể mà người thường không cách nào tưởng tượng, bọn họ có thể nhảy cao bốn, năm mét, mỗi một lần công kích đều mang theo uy lực khủng bố, sau khi vũ khí tiếp xúc với quái vật lại phát ra tiếng ầm ầm.
“Lực lượng kinh khủng như thế cũng không thể miểu sát?” Giang Khải không khỏi nhìn về phía quái vật kia.
Đây là một sinh vật có vẻ ngoài tương tự dã trư, hình thể to lớn, chiều cao đạt đến hơn năm mét.
Cả người màu nâu đen, khóe miệng duỗi ra hai cái răng to khỏe, đôi mắt đỏ hồng.
Nó sẽ phát động công kích với kẻ định, sau khi lần tấn công này bị đối thủ né tránh, nó lao thẳng đến tòa nhà lầu bên cạnh, trực tiếp va sụp tầng dưới chót ra một cái lỗ lớn đường kính ba bốn mét!
Người áo đen từ tốn nói, “Dã thú cấp thú binh Cứ xỉ lão nha trư, bị nó đụng một cái dù mặc chiến giáp cũng không chịu nổi, vận khí kém một chút bị răng cưa đâm xuyên vậy khó giữ được cái mạng nhỏ!”
Sau khi Cứ xỉ lão nha trư đâm nhà lầu ra một cái lỗ lớn, Giang Khải nhạy bén phát hiện trong cái lỗ lớn lại có ba bộ thây khô.
Nhìn từ đặc điểm xác chết, chắc là hai người lớn một hài tử, xác của bọn họ đã sớm tàn khuyết không đầy đủ, chỉ có thể từ xương cốt và hình dáng đại khái đánh giá ra đây là ba xác chết nhân loại.
“Giang Khải, ca ca ngươi rất mạnh!” Lộ Tuấn thở dài một hơi.
“Những người này chỉ cách Giang Trung thành hơn 30 dặm, chỉ cần chạy trốn đến Giang Trung thành thì một nhà ba người này có thể sống sót, nhưng bọn họ lại ngã xuống ở nơi này, trở thành đồ ăn cho dã thú.”
“Lúc trước ca ca ngươi còn là hài tử, lại có thể dẫn hai người các ngươi đến Giang Trung thành!”
Người áo đen dẫn theo đồng bạn đi qua hỗ trợ, có hơn hai mươi cao thủ gia nhập chiến đấu, cuối cùng tiểu đội số 12 đã đánh giết Cứ xỉ lão nha trư.
Không lâu sau, tiểu đội trưởng số 12 đi theo người áo đen đến trước mặt Vệ Ưng, hành quân lễ.
“Chào thủ trưởng!”
“Vất vả rồi!” Vệ Ưng gật đầu, “Tính huống lần săn giết này thế nào?”
“Báo cáo thủ trưởng, hai tháng nay số lượng Thú Thần trong thành thị bị vứt bỏ xung quanh Giang Trung thành càng ngày càng nhiều, tiểu đội số 12 chúng ta đã ra ngoài đi săn bảy ngày, săn giết bốn dã thú cấp thú binh. Nhưng chúng ta đã dùng hết tiếp tế, muốn giết xong con này sẽ quay trở về, không ngờ lại gặp được các ngươi.”
Vệ Ưng gật đầu, “Bảy ngày không ngắn, vừa hay các ngươi cùng chúng ta quay về đi.”
“Cảm ơn thủ trưởng, chúng ta thu thập tài liệu xong sẽ trở về.”
Vệ Ưng gật đầu, “Trên đường có gặp được đội ngũ khác không?”
Nam nhân kia cúi đầu im lặng một lát, thở dài một hơi, “Gặp được tiểu đội số 17, tiểu đội số 19 và tiểu độ số 22, bọn họ gặp hai con thú tướng Thiết giáp hùng sư, có hai Siêu phàm giả hi sinh.”
Bầu không khí lập tức trở nên yên tĩnh.
Thật lâu sau, Vệ Ưng thở dài một hơi, “Đã biết, các ngươi thu thập tài liệu đi, chúng ta trở về.”
Trên đường trở về, Vệ Ưng lại nói ít hơn rất nhiều, tổn thất hai tên Siêu phàm giả khiến tâm trạng của hắn ta sa sút.
Giang Khải cũng không nói gì, hắn nhìn thành thị đổ nát ngoài cửa sổ.
Đây chính là dáng vẻ ngoài thành sao? Khắp nơi là quái vật, xác chết, khắp nơi là đống đổ nát!
Đột nhiên, Vệ Ưng luôn im lặng lại mở miệng.
Hắn ta nhìn ngoài cửa sổ, sâu kín nói, “Nơi này có bao nhiêu Thú Thần chiếm cứ, dưới đống đổ nát này chôn vùi bao nhiêu xác chết, có bao nhiêu đội ngũ đang chém giết với Thú Thần, có bao nhiêu Siêu phàm giả hi sinh ở chỗ này?”
“Giang Khải, lần trước ngươi từ chối gia nhập quân đội, ta trái lo phải nghĩ một lúc lâu, sau khi biết một mình ngươi đánh giết bốn người tiểu đội Liệp Ưng, cuối cùng ta đã hiểu rõ.”
“Chức nghiệp của ngươi là một chức nghiệp hoàn toàn mới, chính vì vậy ngươi mới không muốn công khai chức nghiệp của mình.”
“Nghĩ tới điều này, ta đại khái đoán được nguyên do khiến ngươi đưa ra quyết định kia.”
“Chức nghiệp hoàn toàn mới có nghĩa là kỳ ngộ, đồng thời cũng có nghĩa con đường tương lai của ngươi không có người đi trước chỉ dẫn, có nghĩa hiện tại ngươi không có tin tức về tài liệu tiến giai chức nghiệp, ngươi lo lắng quân đội sẽ không lãng phí tài nguyên cho một mình ngươi.”
Giang Khải ngạc nhiên nhìn về phía Vệ Ưng, hắn ta lại đoán được!