Chương 105: Thành thị số 041
Chương 105: Thành thị số 041
Vệ Ưng đặt chai bia xuống, ánh mắt sâu thẳm nặng nề nói, “Đi với ta ra ngoài thành xem thử!”
Của thành sắt thép to lớn chầm chậm mở ra trước mặt Giang Khải, sau đó hắn và Vệ Ưng, Lộ Tuấn, người áo đen ngồi xe Jeep quân đội rời khỏi Giang Trung thành.
Phía trước xe của bọn họ còn có bảy chiếc xe Jeep cùng loại đi trước mở đường.
Từ sau khi Giang Khải theo người nhà tiến vào Giang Trung thành, đây là lần đầu tiên hắn đi ra ngoại thành Giang Trung thành trong mười năm qua.
Hắn quay đầy nhìn tường thành sắt thép cao gần 20m, trên đầu tường đặt đại bác dày đặc, rất nhiều quân nhân đang tuần tra ở bên trên.
Vệ Ưng ngồi bên cạnh hắn đột nhiên mở miệng nói, “Người chơi Thiên Chức mang theo rất nhiều Hạch thổ trở về Giang Trung thành, nhưng hơn chín phần mười nguồn năng lượng của chúng ta đều phải dùng cho những vũ khí này, cho nên sau tám giờ tối Giang Trung thành sẽ tắt đèn toàn thành.”
Đây là lần đầu tiên Giang Khải nghe được lời giải thích chính thức như thế.
Theo xe cộ chạy ra bên ngoài, phong cảnh ngoài cửa sổ xe cũng đang không ngừng thay đổi.
Những trí nhớ xa xưa trong đầu Giang Khải đã sớm trở nên mơ hồ, bây giờ thấy tất cả không khỏi khiến hắn cảm nhận được sự khiếp sợ trước nay chưa từng có.
Lúc đầu xung quanh là một mảnh đất hoang vu, ngẫu nhiên có thể thấy một số nạn dân dựng lều vải ở chỗ này, còn có đội ngũ binh lính tuần tra vũ trang đầy đủ.
Lúc đến chỗ cách 20 dặm ngoài Giang Trung thành, cũng đã không thấy bóng người nữa.
Hai bên đường cái bỏ hoang chỉ còn lại một số căn phòng biến thành đống đổ nát, ngẫu nhiên có thể thấy một số dã thú không biết tên, hình thể như trâu.
Chúng nó rướn cổ lên thấy có chiếc xe chạy qua, như không biết mình không đuổi kịp cũng dứt khoát lười hành động, đưa mắt nhìn xe cộ rời đi.
“Lão đại, sắp đến thành thị số 041.” Người áo đen ngồi ghế trước quay đầu nhắc nhở.
“Thành thị số 041 vốn là Giang Bắc thành.” Vệ Ưng nói với Giang Khải, “Ta thớ trước đó đây cũng là một thành thị phồn hoa.”
Trong đầu Giang Khải chỉ nhớ mang máng đại ca từng nhắc đến tòa thành thị này, nhưng trí nhớ đã trở nên mơ hồ.
Sau mấy phút, Giang Khải thấy được thành thị số 041 trong truyền thuyết kia.
Nơi này toàn là gạch vỡ tường nứt, con đường bị đổ sụp nhà lầu bị phá hủy, từng căn phòng ngổn ngang lộn xộn sụp đổ trên mặt đất, cho dù hiện tại còn có tòa cao ốc đứng vững cũng thủng trăm ngàn lỗ, bị dây leo quấn quanh.
Trong thành thị đã không còn vẻ sạch sẽ lúc trước, mọc đầy cỏ dại, gốc cây, từng sợi dây leo to khỏe tùy ý bò ra nhựa đường hoặc là gạch đá trên mặt đất, như là một con cự mãng phủ trên mặt đất.
Lúc trước là đô thị phồn hoa, bây giờ đã biến thành một đống đổ nát.
Đúng vào lúc này, ở phía trước không truyền đến tiếng động dữ dội.
Người áo đen quay người nói, “Tiểu đội số 12 Chiến Thần điện ở Giang Trung thành chúng ta đang đi săn ở chỗ này.”
Vệ Ưng gật đầu, “Đi xem một chút.”
Con đường đã không đi tiếp được nữa, sau khi mọi người xuống xe đi bộ về phía phát ra tiếng động.
Giang Khải chú ý đến người bước xuống từ chiếc xe phía trước, mỗi người đều là ánh mắt nội liễm, bước đi mạnh mẽ, trên người bọn họ gần như chỉ mang theo một loại vũ khí lạnh nào đó.
Chỉ là nhìn dáng vẻ những thứ này khác với vũ khí lạnh truyền thống, chất liệu, kiểu dáng cũng có sự khác biệt với vũ khí trong Thiên Chức.
“Bọn họ không cần súng?” Giang Khải ngạc nhiên hỏi.
Lần này, là người áo đen trả lời vấn đề của Giang Khải, “Đối phó những Thú Thần, súng pháo lại không có hiệu quả, tài liệu vũ khí của chúng ta đều được mang ra hiện thực từ Quỷ Tinh.”
“Quỷ Tinh còn có thể mang vũ khí ra hiện thực?” Giang Khải hỏi.
“Đương nhiên, chì cần chờ ngươi đạt đến Siêu phàm chức nghiệp, sẽ có tư cách mang thứ càng nặng hơn ra hiện thực, ví dụ như khoáng thạch, lợi dụng khoáng thạch đặc thù của Quỷ Tinh, chúng ta có thể chế tạo ra vũ khí lạnh có sức sát thương cực mạnh… A, cũng có thể là vũ khí nóng đặc chế, nhưng có lẽ ở trong Quỷ Tinh quá lâu, nhiều người vẫn thích sử dụng vũ khí lạnh hơn!” Người áo đen từ tốn nói, “Đương nhiên chỉ có vũ khí là không được, quan trọng nhất là sau khi đến Siêu phàm chức nghiệp, chúng ta còn có thể mang thuộc tính của bản thân ra hiện thực.”
“Cũng như Thiên Chức đã nói lúc trước, thật sự làm đến siêu phàm nhập thánh!”
Lúc đang nói chuyện, một đoàn người đã cách địa điểm chiến đấu rất gần.
Lúc bọn họ đi vòng qua một tòa nhà đổ sụp, Giang Khải thấy một đội ngũ năm người đang chiến đấu với một quái vật hình thể to lớn.
Trong tiểu đội này có bốn người sử dụng vũ khí lạnh, có trường kiếm, đại kiếm, có song đao, cũng có người cầm thuẫn bài, còn có người đứng bên cạnh sử dụng một cây mộc trượng.
Bọn họ đều mặc khải giáp đặc chết, vũ trang đầy đủ.
Người sử dụng mộc trưởng giữ khoảng cách với quái vật, đứng ở phía sau cùng đội ngũ không ngừng vung vẩy mộc trượng.