Chương 116: Điểm mấu chốt, Nguyễn Ngữ
Chương 116: Điểm mấu chốt, Nguyễn Ngữ
Nhưng còn chưa đợi Nữ yêu kịp phản ứng, cái tên vừa hát vừa nhảy kia đã nhào vào trên người nàng.
Nguyễn Ngữ lại… Đẩy ngã Nữ yêu từ giữa không trung!
Hắn ta nằm sấp trên người Nữ yêu, lại còn áp sát vào hai cái đầu, Nguyễn Ngữ nhìn quái vật trước mắt, cau mày, lớn tiếng nói, “Mỹ nữ, mặt ngươi sao thế?”
Nói xong, hai tay của hắn ta đè lại cái đầu chia nửa của Nữ yêu, dùng sức ghé lại cho nàng…”
“Ừ, đẹp hơn nhiều, a, đúng là vưu vật nhân gian!”
Thấy cảnh này, Giang Khải và Hồ Ngôn đều ngơ ngác.
Đã nói là người thành thật mà? Ngay cả Nữ yêu cũng không buông tha?
Còn có trình độ thưởng thức này… Thật sự phát rồ!
Có lẽ Nữ yêu cũng chưa kịp phản ứng, đến bây giờ mới nhớ đến chặn giết nam nhân điên cuồng này.
Nàng giơ móng vuốt như gai nhọn lên nhắm thẳng vào sau lưng Nguyễn Ngữ… Đột nhiên, liên tục có mấy thanh phi tiêu mạnh mẽ chuẩn xác bắn vào cánh tay gầy gò của Nữ yêu!
Giang Khải đột nhiên phát hiện hiệu quả Bể mật của mình đã biến mất, có lẽ là vì Nguyễn Ngữ hấp dẫn sự chú ý của Nữ yêu.
Vừa hóa giải hiệu quả công kích Bể mật, Giang Khải cũng không dám do dự chút nào, lập tức ra tay.
“Đến!” Hồ Ngôn nhân lúc này xông về phía Nữ yêu, hai tay ôm lấy Nguyễn Ngữ, hai người cùng lăn sang bên cạnh.
Ngay lúc đó, Giang Khải lại bắn ra phi tiêu, chỉ là lần này trên phi tiêu của hắn kèm theo hiệu quả hỏa diễm.
Trong chốc lát cả người Nữ yêu bị châm lửa, chưa đến một giây thế lửa đột nhiên tăng lên, Nữ yêu phát ra một tiếng thét chói tai thê lương, không ngừng lăn lộn trên mặt đất.
Trước kia Giang Khải sẽ cố gắng đảm bảo xác chết hoàn chỉnh, nhưng lần này trong lòng còn chưa tỉnh hồn, hắn trực tiếp để ngọn lửa đốt Nữ yêu thành tro tàn.
【 Đánh giết tinh anh U linh nữ yêu cấp 28, thu hoạch được 420 điểm kinh nghiệm. 】
【 Thu hoạch được một phần tro tàn tinh anh U linh nữ yêu. 】
Cho đến khi nghe thấy hệ thống thông báo, lúc này Giang Khải mới ngồi bệt xuống đất.
Hắn nhìn Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ bên cạnh.
Năng nguyên còn đang hát bài ca cũ nửa thế kỷ trước, Hồ Ngôn thì chưa tỉnh hồn ngồi dưới đất thở hổn hển.
“Nguy hiểm thật…” Giang Khải nuốt nước bọt một cái, chống đất đứng lên thu hồi Cửu kiếp truy mệnh và tro tàn Nữ yêu.
“Đây chính là công kích Bể mật sao? Nếu vừa nãy không có Nguyễn Ngữ, suýt thì chết ở đây!”
“Tên kia uống rượu? Cũng đúng, hắn là Tửu quỷ chắc chắn phải uống rượu… Nhưng hình như rượu của hắn có thể miễn dịch công kích Bể mật.”
Chẳng lẽ đây chính là rượu vào làm lớn gan người?
Giang Khải liếc nhìn Nguyễn Ngữ, chẳng lẽ tên này là điểm quan trọng để xoát nhà gỗ tinh anh…
Mặc kệ thế nào, nếu đã đánh giết Tinh anh nữ yêu, Giang Khải chắc chắn sẽ không bỏ qua bảo rương trong phòng.
Hắn vội vàng tiến vào nhà gỗ thu hồi thẻ bảo rương, không kịp nhìn kỹ đã rời khỏi nhà gỗ, dẫn theo Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ rời khỏi nơi này.
…
Ngày hôm sau, Nguyễn Ngữ vừa mở mắt đã thấy Giang Khải và Hồ Ngôn ngồi trước mặt mình không nói một lời.
Nguyễn Ngữ giật mình ngồi dậy, chút rượu còn lại cũng tỉnh hoàn toàn.
“Hay cho một câu không kém ai, còn có một đời phóng túng không bị trói buộc của ngươi.” Giang Khải híp mắt nhìn Nguyễn Ngữ.
Nguyễn Ngữ vội vàng nói, “Khải đội, ta… Ta lại uống quá nhiều?”
“Khải đội, ngươi nghe ta giải thích, ta thật sự không cố ý, chủ yếu ta là Tửu quỷ, sau khi chuyển sang chức nghiệp này, ta nhất định phải uống rượu, không uống rượu ta, ta…”
Giang Khải nhìn dáng vẻ nói năng không mạch lạc của Nguyễn Ngữ, thật sự không nhịn được nở nụ cười.
“Ta nói vấn đề ngươi uống rượu sao?”
“A?” Nguyễn Ngữ trợn to mắt, còn tưởng là mình nghe nhầm.
“Ta nói là ngươi lại giấu ta uống!” Sắc mặt Giang Khải nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, “Ngươi thấy ta là người hà khắc như vậy? Ta đã quyết định dẫn theo con sâu rượu là ngươi, sao lại không biết ngươi nhất định phải uống rượu chứ.”
“Khải đội… Ta…” Nguyễn Ngữ đột nhiên thấy hơi cảm động.
Hắn ta từng gia nhập một số đội ngũ tạm thời nhưng tất cả mọi người không phải cười nhạo hắn ta là một Tửu quỷ, từ tận đáy lòng cũng coi thường hắn ta.
Giang Khải là người đầu tiên không trách cứ mình uống rượu hỏng việc.
“Còn có ngươi, Hồ Ngôn, ngươi cũng không nói cho ta biết hắn uống rượu? Còn coi ta là đội trưởng không!”
“Khải đội, ta…” Hồ Ngôn cũng cúi đầu không nói tiếp nữa.
Giang Khải nhìn hai người một chút, lắc đầu, “Được, các ngươi làm không đúng ta chắc chắn phải nói, hiện tại thời gian phê bình đã kết thúc, đổi đề tài.”
Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đều ngạc nhiên nhìn về phía Giang Khải.
Thời gian phê bình cũng quá qua loa.
“Nguyễn Ngữ, rượu của ngươi có thể miễn dịch công kích Bể mật?” Giang Khải thấy rất hứng thú với điều này.
“Ta cũng không biết, ta chưa từng đánh Tinh anh nữ yêu.” Nguyễn Ngữ thành thật trả lời.
Giang Khải suy nghĩ, hỏi, “Ngươi uống rượu xong có hiệu quả gì?”