Chương 122: Từ lực bảo thạch
Chương 122: Từ lực bảo thạch
Nói một cách khách quan, Giang Khải vẫn để ý giá cả của những tảng đá kia hơn.
Trải qua giám định, trong mười khối đá này có ba khối là Sinh mệnh ngọc thạch thô khoáng phẩm chất đặc cấp, hai khối là Ngạnh cương khoáng đặc cấp, bốn khối Nhu thiết khoáng đặc cấp.
Tuy phẩm chất đều là đặc cấp nhưng vì khối đá đều rất nhỏ, trọng lượng nhẹ, báo giá 76700 tinh tệ.
Xét thấy lần thu nhập này đã đủ, hiện tại Giang Khải cũng có tâm trạng khá bình tĩnh.
Giá tiền này cũng tạm được.
“Khối này là Hàn ngọc, phẩm chất đạt đến cấp phổ thông, trọng lượng là 0.2kg, báo giá 8 vạn tinh tệ.”
Nghe được báo giá, tâm trạng đã bình tĩnh của Giang Khải lại xuất hiện sóng to gió lớn.
Tính toán ra, giá bán Hàn ngọc cấp bảo thạch đạt đến 400 ngàn tinh tệ 1000gr?! Cũng chỉ là khối Hàn ngọc này khá nhỏ, nếu lấy được khối lớn hơn chút tuyệt đối là kiếm bộn.
Lúm đồng tiền muội muội lại cầm lấy hai tảng đá sau cùng, kiểm tram một lượt, “Hai khối này là Cường từ thạch, phẩm chất lại là hiếm có, từ lực rất mạch, đáng tiếc loại khoáng thạch này không quá đáng tiền, hai khối này kích cỡ tương đương, một cái là 0.24kg, một cái là 0.26kg, tất cả 0.5kg, nếu ngươi muốn bàn thì chúng ta báo giá là 5000 tinh tệ.”
Cuối cùng giá cả Cường từ thạch không tiếp tục sáng tạo độ cao mới, nhưng dù “không quá đáng tiền” cũng đạt đến một vạn tinh tệ 1000gr.
“Cường từ thạch là cái gì?” Giang Khải tò mò hỏi.
“Ồ, ngươi cũng có thể hiểu thành… Nam châm sắt trên Địa cầu đi, nhưng Cường từ thạch của Quỷ Tinh rất đặc biệt, chúng nó có thể trói chặt thành nhằm vào một món vật phẩm kim loại nào đó mới sinh ra từ tính, sau khi trói chặt từ lực vô cùng mạnh.”
“Thật ra rất nhiều cao thủ đều sẽ dùng Cường từ thạch trói chặt vũ khí của mình, sau khi vũ khí này tuột tay cũng có thể thu hồi.”
“Chỉ có điều số lượng yêu cầu không lớn, hơn nữa cũng không phải nhu yếu phẩm, cho nên giá cả Cường từ thạch vẫn luôn không cao, nhưng đáng tiếc hai khối Cường từ thạch này của ngươi đều đạt đến bảo thạch đặc cấp, thật ra vẫn rất hiếm thấy.”
Nghe đến đó, lúc đầu Giang Khải chỉ ôm lòng tò mò đột nhiên như bị điện giật.
Trói chặt vũ khí? Có thể gọi vũ khí tuột tay quay về trong tay?
Trùng hợp vũ khí của mình cũng thường xuyên “tuột tay”…
“Mỹ nữ, ta giữ lại hai khối Cường từ thạch này, cái khác còn có đám trang bị trước đó, tro tàn Nữ yêu đều bán đi!” Giang Khải lập tức đưa ra quyết định.
“Giang Khải, món U linh khải giáp kia…” Mỹ nữ đột nhiên nhắc đến món trang bị này.
“Hả? Ngươi biết tên ta?” Giang Khải lại đặt sự chú ý vào chỗ khác.
Mỹ nữ phát hiện mình lỡ miệng, xấu hổ cười, “Ta cũng nghe nói việc ngươi lấy một địch bốn trước khu an toàn, đánh bại tiểu đội Liệp Ưng…”
“Chỉ là ngươi vẫn không nói ra tên của mình, ta còn tưởng ngươi không muốn cho người ta biết, cho nên vẫn gọi ngươi là soái ca, vừa rồi quá sốt ruột lỡ gọi ra tên của ngươi.”
Giang Khải nghe xong mỉm cười, “Thật ra ta cũng không quan tâm, dù sao đều biết đến ta, ta giấu diếm nữa cũng vô dụng. Đúng, ngươi tên gì?”
“Ta tên Hương Ngọc.”
“Hương Dụ?”
“Ôi chao, không phải cái Hương Dụ kia, là Hương Ngọc thương hương tiếc ngọc.”
Giang Khải cái hiểu cái không nhẹ gật đầu, lúc này mới nhớ đến vấn đề vừa rồi của Hương Ngọc, “Thật xin lỗi, Hương Hương, ta không bán U linh khải giáp nữa.”
Hương Ngọc lắc đầu, sau đó mỉm cười nhìn về phía Giang Khải, “Thật ra ngươi giữ lại cũng rất tốt… Tỷ lệ xuất hiện U linh khải giáp rất thấp, hơn nữa chỉ xuất hiện trong bảo tàng của U linh nữ yêu, vận khí của ngươi khác tốt, dưới tình huống bình thường mấy năm chúng ta cũng không thu được một.”
“Ồ, đúng, ngươi bán nhiều đồ cho chúng ta như vậy, chúng ta cũng coi như bằng hữu, ta lại miễn phí cho ngươi một tin tức.”
“Cái gì?”
“Một tuần sau, Huyền Vũ công hội định đi săn Boss vương cấp, mấy ngày nay tốt nhất ngươi đừng đi ra ngoài, cẩn thận gặp được chủ lực Huyền Vũ công hội.”
Giang Khải cảm thấy ngạc nhiên nhìn về phía Hương Ngọc, nha đầu này lại còn đưa một tin tức có giá trị như thế cho mình.
Xem ra, sau này có trang bị gì cứ đến bán cho nàng!
Lần hợp tác thứ hai, giao hàng, trả tiền đều tiến hành rất thuận lợi.
Giang Khải lấy được 870100 tinh tệ, tương đương với 8700 ngàn liên minh tệ!
“Lần sau có đồ tốt nhớ đến tìm ta.” Hương Ngọc nhiệt tình nói.
“Sẽ.” Giang Khải mỉm cười, rời khỏi trạm tiếp tế.
Doanh địa tiểu đội Hỏa Thần rất gần trạm tiếp tế, Giang Khải nhanh chóng trở về doanh địa của mình.
Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ lập tức xông tới, sau khi bọn họ thấy thu hoạch của Giang Khải cũng không nhịn được kêu lên.
“ĐM, tính cả thời gian chúng ta vừa đi vừa về cũng chưa đến mười ngày, kết quả kiếm lời nhiều như vậy!” Hồ Ngôn ngạc nhiên nói.
Giang Khải mỉm cười, “Lần này cũng không thể bỏ qua công lao của hai người các ngươi, các ngươi nâng đồng hồ lên đi.”
Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ nhìn nhau, không chịu đưa tay ra.