Chương 128: Đêm trước khi đi săn (2)
Chương 128: Đêm trước khi đi săn (2)
Có vũ khí, có hộ giáp, ưu thế trang bị của nhân loại lại biến mất khi đối mặt với ngư nhân.
Ngư nhân căn bản không cho con mồi quá nhiều thời gian phản ứng, giơ băng xiên trong tay lên đâm tới.
Giang Khải lập tức đẩy Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ ra.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, bóng dáng ngư nhân nhoáng lên một cái nhào về phía Giang Khải, băng xiên trong tay nó đã đến trước ngực Giang Khải.
Giang Khải không có cơ hội né tránh thích hợp, băng xiên lập tức đâm xuống!
“Hư hóa!”
Băng xiên đâm thủng thân thể Giang Khải, nhưng thân thể Giang Khải lại biến thành hình thái hư ảnh vào lúc này.
Đại khái ngư nhân cũng không hiểu tại sao một kích trí mạng của mình lại không có hiệu quả, đúng vào lúc này Giang Khải lùi lại một bước, thân thể của hắn cũng đồng thời ngưng thực.
Chỉ là, trong tay hắn ta đã có thêm bốn thanh phi tiêu.
Cổ tay Giang Khải rung lên, phi tiêu bắn ra, bốn thanh phi tiêu đâm thẳng vào hai gò má của ngư nhân.
Lúc đầu ngư nhân chỉ cảm thấy trên mặt đau xót nhưng còn lâu mới đạt đến trình độ trí mạng, chỉ là trong nháy mắt thanh phi tiêu thứ ba đâm trúng đột nhiên cò một luồng lực lượng vô cùng to lớn trực tiếp đánh bay cả người nó.
【 Đánh giết Song giác ngư nhân 31 năm, lấy được 310 điểm kinh nghiệm. 】
【 Thu hoạch được một phần “Xác Song giác ngư nhân. 】
Giang Khải vung tay lên, bốn thanh phi tiêu đã chui vào tầng băng lập tức quay về trong tay hắn.
Nhặt thẻ xác ngư nhân lên, Giang Khải tiếc nuối lúc đầu, “Nếu vừa rồi không lạnh như vậy… Chắc sẽ đánh với nó thêm một chút.”
Đội ngũ chờ làm ngư ông được lợi ở xung quanh lập tức thấy ngạc nhiên với tình cảnh này.
Vĩnh Đống hồ có không ít tiểu đội cao cấp, ngay cả tiểu đội cao cấp cũng phải tốn chút thời gian đánh giết ngư nhân, lại bị một tiểu tử vẻ ngoài bình miểu sát…
“Này, tên kia là yêu quái gì!”
Thật ra trước khi lên đường, Giang Khải từng đánh giá công kích của mình.
Hiện tại hắn cấp 12, lực lượng bản thể đạt đến 48 điểm, thêm sự tăng cường của trang bị, Tinh thần giới chỉ 4 điểm, Ám dạ trường khố 6 điểm, U linh khải giáp 8 điểm, tổng lực lượng đạt tới 66 điểm.
Một khi Truy mệnh xuất hiện bạo kích một lần, cho dù thanh thứ nhất chỉ có thể tăng 10% hiệu quả bạo kích, bội số bạo kích có thể đạt đến 220 lần.
Thương tổn của hắn đạt đến hệ số kinh khủng 14520!
Dù hắn dùng phi tiêu, tổn thương sẽ xuất hiện suy giảm nhất định, tạm thời tính toán giảm một nửa, cuối cùng hệ số tổn thương của hắn cũng đạt đến 7260!
Cho dù người bình thường cố tình thêm vào bạo kích tổn thương, sau khi xuất hiện bạo kích có thể đạt đến gấp năm lần tổn thương đã là rất cao, muốn đạt đến hệ số tổn thương khủng bố như vậy, cần lực lượng của bản thân đạt đến 1450!
Đương nhiên, Giang Khải cũng không tự tin quá đáng.
Chức nghiệp giả cao cấp có được trang bị càng mạnh mẽ hơn, biết đâu Cửu kiếp truy mệnh cũng không thể đánh xuyên hộ giáp của đối phương, vậy tổn thương còn phải giảm đi nhiều.
Đối phương có thể bắt lấy bất kỳ một khiếm khuyết nào của Giang Khải, sẽ là một kích trí mạng!
Nhưng lấy tổn thương của Giang Khải, đối phó Song giác ngư nhân vẫn thừa sức.
Về phần Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ, trong khoảng thời gian bọn họ đi theo Giang Khải đã sớm thành thói quen với việc Giang Khải miểu sát con mồi.
Tiểu đội Hỏa Thần cũng mặc kệ ánh mắt của tiểu đội gần đó, tiếp tục đi đường.
Sắc trời càng ngày càng tối, ba giờ sau màn đêm hoàn toàn bao phủ xuống, cuối cùng tiểu đội Hỏa Thần đã đến vùng không gió bên ngoài Vĩnh Đống đảo.
Lúc này, xung quanh Vĩnh Đống đảo ánh lửa tràn đầy, khiến cảnh đêm trở thành đỏ rực.
“Trên cơ bản chủ lực Huyền Vũ công hội khu 18 đều ở đó, những người đến quan sát, tiểu đội hỗ trợ không thể vào đảo, phải giúp đỡ chặn đánh ngư nhân bình thường trên mặt hồ.” Hồ Ngôn giới thiệu.
“Nguyễn Ngữ ta cả đời không kém ai!” Nguyễn Ngữ căng cổ họng hô lên, thu hút ánh mắt quái dị của đội ngũ xung quanh.
Giang Khải và Hồ Ngôn đã không còn cảm thấy ngạc nhiên.
“Khải đội, ngươi định làm như thế nào?” Sau khi Hồ Ngôn xích lại gần, nhỏ giọng hỏi.
Giang Khải dùng nhánh cây cời đống củi, hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua Vĩnh Đống đảo, hơi híp mắt lại.
Nói thật, đây là lần đầu tiên Giang Khải thấy tình cảnh hùng vĩ như thế.
Mấy chục vạn người cùng nhau đi săn, đối với một người mới như hắn thật sự khá chấn động.
Ngoài ra, Hoa Hạ muốn tiếp tục mở rộng lãnh thổ ở Quỷ Tinh, nhất định phải săn giết Boss vương cấp thu hoạch được “Triệu hoán đầu cốt”, hiện tại hắn đi làm loạn việc của Huyền Vũ công hội không chỉ là hành động không chút lý trí, hơn nữa còn sẽ trở thành mục tiêu công kích, mang tiếng xấu.
Suy nghĩ, Giang Khải nói, “Lão Hồ, ngươi nói tham gia săn bắt ít nhất cần nhị giai max cấp?”
“Đúng vậy, một khi bọn họ chính thức đánh, bên cạnh Boss vương cấp sẽ xuất hiện rất nhiều ngư nhân cường đại tinh anh trở lên, khi đó không ai bảo vệ được ai, nhìn từ tình hình chung cũng không cho phép có người cản trở, cho nên nhất định phải là người nhị giai max cấp tham gia.”