Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 133 - Chương 133: Là Giang Khải!

Chương 133: Là Giang Khải! Chương 133: Là Giang Khải!

Nơi đây cách Vĩnh Đống đảo không xa, xung quanh lại có rất nhiều đội ngũ nghỉ ngơi gần đó, tiếng đánh nhau nơi này đã hấp dẫn rất nhiều người!

Cũng may thời gian chiến đấu quá ngắn, người xung quanh còn chưa kịp chạy tới.

Giang Khải nhanh chóng hoàn thành cướp bóc kinh nghiệm, khoác thêm áo choàng nhanh chóng biến mất trong màn đêm.

Thông qua lần cướp bóc này, đẳng cấp của Giang Khải trực tiếp tăng lên cấp 17.

Nhưng Giang Khải không cảm thấy hưng phấn đến lúc nào, hắn vẫn đang suy nghĩ trạng thái bền bỉ mà mình vừa lấy được.

“Sát thủ khát máu, đăng nhập sẽ bị phát hiện, tử vong còn bị trừng phạt gấp ba…”

Trong lòng Giang Khải lặng lẽ tính toán.

Chỉ tổn thất kinh nghiệm, bình thường sau khi chết rơi kinh nghiệm gấp đôi hạn mức cướp bóc cao nhất!

Hiện tại tính cả trạng thái Sát thủ khát máu, vậy chính là gấp sáu lần hạn mức cướp bóc cao nhất.

Nếu tính cả thiên phú “Gấp bội” của mình, cũng là 12 lần!

Nếu mình là Hoàng Vĩ, hắn ta mất 12800 kinh nghiệm, nhưng mình tử vong sẽ mất 76800 điểm kinh nghiệm!

Điều này còn chưa cân nhắc đến việc chẳng may phát động một cái Siêu cấp gấp bội…

“ĐM, hiện tại ta chết một lần phải trả giá rất lớn!” Giang Khải không khỏi cảm thấy hoảng sợ.

Chỗ chết người nhất là, trạng thái này cũng không biến mất vì một lần tử vong…

“Chẳng trách không ai bằng lòng dựa vào cướp bóc kinh nghiệm để tăng đẳng cấp, trạng thái này thật sự đáng sợ!” Giang Khải than thở.

Điều đáng nhắc đến là, chỉ có đánh giết người chơi cùng trận doanh mới thu hoạch được trạng thái Sát thủ khát máu, cho nên lúc trước hắn đáng giết Người nhập cư trái phép cũng không tính.

Cũng may trạng thái Sát thủ khát máu chỉ có lúc đăng nhập mới bị phát hiện, lúc bình thường người khác cũng không biết hắn có trạng thái này.

“Không biết Nước mắt sám hối rơi ở chỗ nào… Hình như chưa từng nghe nói về đạo cụ này.”

Suy nghĩ, Giang Khải đột nhiên bình tĩnh lại.

“Tình huống vừa rồi, chỉ cần ta để lọt mất một người, bọn họ chắc chắn sẽ trở về báo tin, đến lúc đó e rằng còn thảm hại hơn là lấy được một trạng thái, cho nên nhất định phải giết chết những người kia!”

“Trạng thái Sát thủ khát máu gì đó… Dù sao đã gom đủ tiền chữa bệnh cho đại ca cũng không quá quan trọng, sau này tìm được Nước mắt sám hối chậm rãi tẩy đi là được.”

“Lại nói, trạng thái Sát thủ khát máu sẽ ảnh hưởng đến chuyển chức, không biết có ý gì…”

Giang Khải vừa suy nghĩ vừa quay về doanh địa tạm thời của tiểu đội Hỏa Thần.

“Khải đội, ngươi đã trở về?” Hồ Ngôn thấy Giang Khải vội vàng bước tới.

“Ừ, Nguyễn Ngữ đâu?”

“Ngủ rồi.”

Giang Khải tiến vào lều vải thấy Nguyễn Ngữ đang ngủ say, thở dài một hơi.

“Khải đội, ngươi đi làm gì rồi?” Hồ Ngôn lại gần hỏi.

Giang Khải mỉm cười nhìn về phía Hồ Ngôn, “Không phải ngươi là Thầy bói sao, ngươi tính toán đi?”

“Trước đó tính toán mới gọi là tính mệnh, đâu có sau đó lại tính toán.” Hồ Ngôn sờ hàm râu cá trê của mình, làm như thật nói.

Với lời giải thích của Hồ Ngôn, Giang Khải cũng không cãi lại được.

Đúng vào lúc này, Hồ Ngôn đột nhiên lại gần, đầy thần bí nói, “Khải đội, có phải ngươi đã đi giết người rồi không.”

“ĐM, sao ngươi biết!” Giang Khải ngạc nhiên nhìn về phía Hồ Ngôn, “Lúc ta đi ra ngoài ngươi đã tính qua?”

Hồ Ngôn tỏ vẻ đắc ý, “Điều này còn cần tính toán? Chúng ta đến là để gây chuyện với Huyền Vũ công hội, nhìn ngươi lén lút ra ngoài lại đắc ý trở về, đoán cũng đoán được.”

Nói xong, Hồ Ngôn lại nghiêm túc, “Khải đội, còn có hai tiếng nữa là Huyền Vũ sẽ khai chiến, lúc này ngươi đừng manh động, nếu không chúng ta không đứng vững chân trên mặt đạo nghĩa.”

Giang Khải mỉm cười, “Yên tâm, ta biết. Thật ra ta đá giết người nhưng không phải ta muốn giết hắn, là hắn tự đưa tới cửa, hên nữa tên kia không tham gia săn giết Ngư nhân lĩnh chủ.”

Lúc này Hồ Ngôn mới yên tâm gật đầu, “Khải đội, xem ra ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ?”

Giang Khải gật đầu.

“Giết bọn họ ngay dưới mí mắt Huyền Vũ công hội, ngươi đúng là điên cuồng… Sau này làm việc kích thích như vậy phải dẫn ta theo…” Hồ Ngôn vô cùng hưng phấn nhìn về phía Giang Khải.

Giang Khải khiếp sợ nhìn về phía Hồ Ngôn, còn hàng này cũng có một trái tim muốn chết.

“Lần sau lại bàn.” Giang Khải qua loa trả lời một câu.

Hồ Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể đổi đề tài, “Khải đội, đã hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ chúng ta rời đi hay là thế nào?”

Giang Khải suy nghĩ, ánh mắt của hắn nhìn về phía Vĩnh Đống đảo.

Lúc này bóng người xung quanh Vĩnh Đống đảo lắc lư, rất nhiều người đã bắt đầu thu dọn doanh địa.

Suy nghĩ, Giang Khải nói, “Trời sắp sáng, Huyền Vũ sẽ săn giết Ngư nhân lĩnh chủ, cho nên bọn họ có biết ta giết đám người kia cũng không có thời gian đi tìm ta.”

“Đã đến đây rồi, ở lại mở mang kiến thức về Boss vương cấp một chút!”



Vĩnh Đống đảo, Hoàng Thông đang ở trong doanh trướng xác nhận chiến thuật lần nữa.

Đúng vào lúc này, Hoàng Đạt vội vàng tiến vào trong trướng, đi đến bên cạnh Hoàng Thông, ghé vào lỗ tai hắn ta nói nhỏ mấy câu.
Bình Luận (0)
Comment