Chương 134: Là Giang Khải! (2)
Chương 134: Là Giang Khải! (2)
Nghe Hoàng Đạt báo cáo xong, Hoàng Thông giận tím mặt, đứng bật dậy, trợn to mắt nhìn về phía Hoàng Đạt, “Ngươi nói, ngươi nói Tiểu Vĩ bị giết?! Chuyện khi nào?”
Hoàng Đạt gật đầu, “Ngay mười mấy phút trước, ta đã đến hiện trường tra xét.”
“Lúc ấy gần đó có mấy đội ngũ, ta hỏi thăm bọn họ tình huống lúc đó, từ sự miêu tả của bọn họ thì ta có thể kết luận người kia là…”
“Là ai!” Trong đôi mắt đỏ au của Hoàng Thông bắn ra đốm lửa, nửa gào thét nói.
“Giang Khải!” Hoàng Đạt hung hăng nói.
“Giang Khải? Ngươi chắc chắn chứ?” Hoàng Thông không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Hoàng Đạt.
“Bá phụ, ta chắc chắn!” Hoàng Đạt rất chắc chắn nói, “Hiện trường có rất nhiều người chứng kiến miêu tả đặc điểm vẻ ngoài của người kia, còn nói người dùng một loại ám khí, ngoại trừ Giang Khải còn có ai? Một mình hắn đánh giết cả tiểu đội Hoàng Vĩ!”
“Một mình? Đánh giết cả đội? Nói đùa cái gì vậy, bên cạnh Hoàng Vĩ còn có bốn người nhị giai!” Hoàng Thông cau mày, vừa giận vừa sợ.
“Ta cũng không biết, nhưng từ sự miêu tả của bọn họ thì ta có thể kết luận đúng là Giang Khải.”
“Giang Khải!” Hoàng Thông tức giận, “Sao hắn dám, sao hắn dám không coi chủ lực Huyền Vũ ra gì, lại giết người của chúng ta!”
“Bá phụ, chắc Giang Khải còn chưa đi xa, có cần phải cao thủ đi đánh giết không?” Hoàng Đạt hơi híp mắt lại, “Vừa hay hiện tại cao thủ Huyền Vũ chúng ta đều ở đây!”
Hoàng Thông trợn mắt tròn xoe, hắn ta nhìn về phía bản đồ phân bố các đội, do dự một lúc lâu, sau cùng đập một quyền xuống bàn, hung hăng nói, “Sắp đánh Ngư nhân lĩnh chủ rồi, sao hiện tại có thể rút ra cao thủ đối phó Giang Khải!”
“Tam trưởng lão tự mình đốc chiến, lần đi săn này chỉ có thể thành công, không thể thất bại! Việc của Hoàng Vĩ tạm thời để đó, ngoài ra offline xác nhận với hắn một chút, ta vẫn chưa tin Giang Khải dám đánh giết Hoàng Vĩ ở chỗ này.”
“Nơi này có gần hai mươi vạn người Huyền Vũ công hội, thực lực của Hoàng Vĩ cũng tăng lên trên diện rộng, dù hắn thật sự điên rồi, dám ra tay ở chỗ này, nhưng hắn thật sự có thực lực đánh giết toàn bộ tiểu đội Tiểu Vĩ sao?!”
Hoàng Đạt còn muốn nói tiếp điều gì đó, nhưng Hoàng Thông trực tiếp vung tay lên ngăn cản, ra hiệu hắn ta đi ra ngoài.
Lần thứ ba đi săn Ngư nhân lĩnh chủ, bao nhiêu ánh mắt tập trung vào Huyền Vũ công hội, quyết không thể xuất hiện bất kỳ sơ suất gì!
Cho đến khi Giang Khải rời đi, Hoàng Thông càng nghĩ càng giận, lại đánh một quyền xuống bàn.
“Một Giang Khải lại chậm chạp không cách nào đánh giết, bây giờ còn ở nơi này làm loạn tinh thần của ta… Giang Khải, mặc kệ có phải ngươi hay không, ngươi đều đã chọc giận ta!”
“Nghe nói trong quân đội có người rất coi trọng ngươi đúng không!”
“Chờ lần đi săn này kết thúc, Huyền Vũ công hội ta sẽ dùng tinh hạch dị năng của Ngư nhân lĩnh chủ khiến quân đội hoàn toàn vứt bỏ ngươi!”
Hoàng Thông hoàn toàn chắc chắn việc để quân đội từ bỏ Giang Khải.
Dù sao Giang Khải không thuộc về quân đội, nhiều nhất chỉ nhận được sự đánh giá cao của một vài người trong quân đội mà thôi.
Tầm quan trọng của tinh hạch dị năng tuyệt đối cao hơn Giang Khải nhiều lắm!
Hoàng Đạt mới đi ra ngoài không bao lâu, lại có người xông vào trong doanh trướng.
Hoàng Thông ngẩng đầu nhìn lại, thấy người tới là phó hội trưởng Từ Anh phân bộ Huyền Vũ công hội Giang Trung, lập tức thu hồi sự giận dữ, đứng dậy nói, “Lão Từ, sao thế?”
“Hội trưởng, Tưởng Phóng đã đến!”
Hoàng Thông nghe xong lập tức đặt việc của Hoàng Vĩ sang một bên.
Tưởng Phóng đã đến, điều này cũng có nghĩa lần đi săn này sắp bắt đầu.
“Đi, đi đón hắn!” Hoàng Thông lập tức đi về phía cửa, “Ngoài ra đi thông báo một chút, tất cả đội viên tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, chuẩn bị mở Băng phong ngư nhân lĩnh chủ!”
Từ trên Vĩnh Đống đảo truyền đến một tiếng kèn sừng trâu du dương, những đội ngũ đang sắp xếp đội ngũ trên hồ băng nghe được tiếng kèn này nhanh chóng thu thập doanh địa.
“Khải đội, mỗi công hội mở Boss vương cấp trở lên đều sẽ thổi kèn sừng trâu tất cả ba lần, đây là lần đầu tiên, nói rõ bọn họ sẽ khai chiến sau nửa canh giờ!” Hồ Ngôn kiên nhân giới thiệu quy tắc nơi này cho Giang Khải.
Tên “cả đời không kém ai vào tối hôm qua cũng tiếng kèn làm bừng tỉnh, dụi mắt ngồi dậy, giữ im lặng bắt đầu thu thập doanh địa.
Giang Khải không nhịn được mỉm cười, tên này ngủ một giấc lại còn nhớ rõ bọn họ đến làm gì.
Đám ba người thu hồi doanh địa, tiếng kèn sừng trâu thứ hai đã vang lên, còn hai mươi phút.
Giang Khải chú ý đến đội ngũ gần đó đều chỉnh đốn xong, bọn họ cùng nhau đứng tại chỗ nhìn về phía Vĩnh Đống đảo.
Lúc này tất cả lều vải trên Vĩnh Đống đảo đã được thu dọn, gần hai trăm người đứng ở biên giới hòn đảo, chờ đợi mệnh lệnh chiến đấu sau cùng.
Tiếng kèn thứ ba vang lên, không khí nơi này đã bắt đầu trở nên hoàn toàn khác với lúc trước.
Mọi người kiểm tra hộ giáp, vũ khí, đạo cụ của mình lần cuối, đây là giai đoạn chuẩn bị cuối cùng.