Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 142 - Chương 142: Ai Anh Dũng Như Thế

Chương 142: Ai anh dũng như thế Chương 142: Ai anh dũng như thế

“Chỉ có điều, thương tổn của hắn khó tránh khỏi hơi quá khoa trương… Ta cũng xem không hiểu…”

Sắc mặt Lộ Tuấn trở nên nghiêm nghị, năng nề nói, “Bọn họ lại giết đến trước mặt Ngư nhân lĩnh chủ! Nơi này còn có đông đảo ngư nhân cấp thống lĩnh, ta cũng muốn xem hắn còn có thủ đoạn gì nữa!”



Tiểu đội Hỏa Thần đã vọt đến vị trí ba mươi mét trước mặt Ngư nhân lĩnh chủ.

Trạng thái của Ngư nhân lĩnh chủ rất tệ, nó quỳ một chân xuống đất, còn đang thở dốc dữ dội, hiển nhiên trước đó Huyền Vũ công hội đã tạo thành tổn thương cực lớn cho nó.

Trên mũi thương Tam xoa kích màu vàng của nó còn đang cắm thân thể Tưởng Phóng.

Đến bây giờ Ngư nhân lĩnh chủ vẫn chưa có thời gian hoàn toàn kết thúc tính mạng của hắn ta.

Ở một bên khác, nam tử cầm thuẫn bị trọng thương đã hấp hối, mặt thuẫn của hắn ta đã rơi sang bên cạnh.

Bên cạnh Ngư nhân lĩnh chủ còn thừa lại ba Thống lĩnh ngư nhân, chiều cao của chúng nó vượt qua 15m, ba người Giang Khải như là sâu kiến ở trước mặt chúng nó.

Cực hàn phong bạo khiến chiến lực của Thống lĩnh ngư nhân tăng vọt, lúc này chúng nó thấy có nhân loại đánh lén lập tức bảo vệ ở trước người lĩnh chủ.

Chúng nó cầm băng xiên trong tay hung ác đánh vào mặt đất, mang cá ở hai bên cổ rung lên dữ dội, phát ra tiếng tạp âm trấn áp linh hồn!

Những ngư nhân này cũng không ngu ngốc, chúng nó đã chú ý đến tên nhân loại am hiểu công kích tầm xa này!

Giang Khải lập tức cảm giác được sóng âm đến từ bốn phương tám hướng, không sơ sót chút nào chui vào lỗ tai, đại não, đầu của hắn thật sự muốn nổ tung.

Trong nháy mắt, Giang Khải đã thất khiếu chảy máu, bước chân lập tức dừng lại, đau khổ ngã quỵ xuống đất, dùng hai tay che lỗ tai.

Nhưng công kích sóng âm cũng không vì Giang Khải che lỗ tai mà được xoa dịu.

Thấy kẻ địch đã mất đi năng lực chiến đấu, một Thống lĩnh ngư nhân đánh về phía Giang Khải, mũi nhọn băng xiên trong tay nó đã nhắm thẳng vào đỉnh đầu Giang Khải!

“Đáng chết, còn có chiêu này…” Giang Khải muốn giãy giụa nhưng công kích sóng âm thật sự quá mạnh, hắn cảm giác đầu của mình sắp chia năm xẻ bảy, đâu còn năng lực né tránh.

Lộ Tuấn nhìn chằm chằm trận chiến bên này, lúc thấy cảnh này lại lắc đầu, “Ngư nhân cấp thống lĩnh cũng không dễ đối phó như vậy… Đáng tiếc, coi như Giang Khải học được một bài học, sau này không thể lỗ mãng như thế…”

“Giang Khải kia phải chết…” Đỗ Lỗi cũng không nói ra được là vui vẻ hay bi thương, có lẽ có chút tiếc nuối, dù sao trường hợp như vậy cũng không phải ai cũng có thể nhìn thấy, kết quả Giang Khải vẫn không thể sáng tạo ra kỳ tích.

Thân thể Tưởng Phóng treo ngược trên Tam xoa kích, hắn ta ngửa đầu thấy tình huống bên này, yếu ớt nói, “Nhanh… Đi…”

“Nguyễn Ngữ ta cả đời không kém ai!” Quát to một tiếng, thậm chí lấn át cả công kích sóng âm của Thống lĩnh ngư nhân.

Ngay sau đó, một nam tử vừa thấp vừa to khỏe cầm trong tay một mặt thuẫn to màu trắng bạc còn cao hơn cả người hắn ta đột nhiên xông về phía Ngư nhân lĩnh chủ.

Bịch một tiếng, thân thể khổng lồ của Ngư nhân lĩnh chủ lại bị luồng lực lượng vô cùng dũng mạnh này đâm đến mất cân bằng!

Tình cảnh này xảy ra quá đột ngột, đến mức rất nhiều người đều không hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nam tử cầm thuẫn Chiến Thần điện Huyền Vũ công hội sống lại? Không có khả năng!

Mặt thuẫn này thật sự là của hắn ta nhưng kẻ cầm thuẫn tuy có thân thể rắn chắc, còn lâu mới cao lớn như hắn ta.

Cả người hắn ta có thể hoàn toàn trốn sau đại thuẫn.

Hình như hắn ta gọi mình là Nguyễn Ngữ…

Vậy vấn đề đã xuất hiện, Nguyễn Ngữ này là thần tiên gì, lại không chịu công kích sóng âm của Thống lĩnh ngư nhân?

Đối mặt với loại công kích này không ai có thể miễn dịch đi.

“Tiểu bảo bối, ta đã đến!” Nguyễn Ngữ điên cuồng kêu lên một tiếng, nhào về phía một Thống lĩnh ngư nhân khác!

Bịch một tiếng, Nguyễn Ngữ đụng Thống lĩnh ngư nhân lảo đảo một cái.

Hai thống lĩnh đều hơi ngây dại, người đến là cái quỷ dị, công kích sóng âm do bọn chúng phát ra là công kích sóng âm ngắn dành cho nhân loại khó có thể chịu đựng được, nhưng tên này không bị ảnh hưởng chút nào, ngược lại càng đánh càng hăng.

Xác định hắn ta là người?

Công kích sóng âm là một loại công kích kéo dài, điều này cũng có nghĩa người công kích cần tiếp tục làm ra dáng vẻ công kích.

Nguyễn Ngữ va chạm cũng không tạo thành tổn thương lớn đến mức nào với Thống lĩnh ngư nhân nhưng lại cắt ngang công kích sóng âm liên tục do chúng nó thả ra.

“Còn có ngươi, ca ca đến yêu ngươi!” Nguyễn Ngữ chính xác tìm được ngư nhân giống cái duy nhất trong ba Thống lĩnh ngư nhân này, lập tức hormone tăng mạnh, nhào đến.

Lần này lực va đập mạnh mẽ hơn hai lần trước, trực tiếp đụng ngã ngư nhân đang chuyên tâm thi pháp.

Một mình Nguyễn Ngữ lại nhanh chóng bò lên người Thống lĩnh ngư nhân, hài lòng nhìn khuôn mặt dữ tợn của Thống lĩnh ngư nhân, kêu lên, “Thật sự là quốc sắc thiên hương, quốc sắc thiên hương!”
Bình Luận (0)
Comment