Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 143 - Chương 143: Ai Anh Dũng Như Thế (2)

Chương 143: Ai anh dũng như thế (2) Chương 143: Ai anh dũng như thế (2)

Kinh nghiệm trước đó đã để lại bóng ma trong tiềm thức của Nguyễn Ngữ, một khi phát hiện tiểu bảo bối động tác nhất định phải nhanh!

Ngay sau đó Nguyễn Ngữ đã giở trò với nó.

“Làn da của muội muội thật trơn!”

Thống linh ngư nhân trợn to đôi mắt đỏ hồng, nàng nằm mơ cũng không ngờ một trận sinh sôi vượt chủng tộc sắp trình diễn vào lúc này…

Thấy cảnh này, không biết bao nhiêu người đã khiếp sợ nói ra hai chữ này.

“Mẹ nó!”

Nhưng dù sao thực lực của Thống lĩnh ngư nhân còn ở đó, nó lật người nhẹ nhàng xách Nguyễn Ngữ lên, sau đó hai bên mang cá rung động, phát ra công kích sóng âm đầy tức giận.

“Ồ, tính tình rất mạnh mẽ…” Nguyễn Ngữ lăn ra khỏi chỗ, nhìn Thống lĩnh ngư nhân gầm thét với mình, dần hưng phấn, “Ta thích ngươi có cá tính như vậy!”

Không biết bao nhiêu ánh mắt đang quan sát trận chiến ở nơi này.

Giang Khải một đường thế như chẻ tre dẫn đội giết đến trước mặt Ngư nhân lĩnh chủ, tuy anh dũng nhưng sau khi Nguyễn Ngữ xuất hiện, ánh mắt của mọi người đều bị con sâu rượu này hấp dẫn.

“Đây, đây là người phương nào, lại anh dũng như thế!”

“Miễn dịch công kích sóng âm, cho dù một mình đối mặt với Thống lĩnh ngư nhân lại vẫn không để ý đến, thậm chí còn dám cố ý chọc giận đối thủ, vậy cũng quá mạnh mẽ!”

“Bọn họ là nghề nghiệp gì?”

“Nói nhảm, còn phải hỏi, ngoại trừ Võ đồ mạnh như vậy còn có thể là gì!”

Ngư nhân lĩnh chủ giận không kìm được, đâm một xiên đến.

Nguyễn Ngữ dùng thuẫn bài, tuy chắn lại một kích của đối phương nhưng cả người lại bị lực lượng khổng lồ hung hăng đánh bay, đập ầm ầm vào một khối nham thạch.

Thống lĩnh ngư nhân rất hài lòng với kết quả này, cuối cùng người điên kia có thể yên tĩnh lại, nhưng ngay lúc nàng dự định tiếp tục thi triển âm công khống chế Giang Khải, tên sắc ma kia lại xuất hiện bên cạnh nàng.

“Chơi đã như thế… Nhưng ta thích, hắc hắc hắc!” Nguyễn Ngữ to tiếng nói xong, còn nháy mắt với Ngư nhân lĩnh chủ thể hiện mị lực cá nhân.

Hồ Ngôn nhìn thoáng qua trạng thái của Nguyễn Ngữ, hiển nhiên tên này đã vào “Sống mơ mơ màng màng”, trạng thái này ngoại trừ thần chí không rõ còn có một hiệu quả là gây mê cả người…

Nếu không một chiêu vừa rồi, e rằng Nguyễn Ngữ đã không đứng lên được.

Nguyễn Ngữ xuất hiện cắt ngang âm công của ba Thống lĩnh ngư nhân, Giang Khải cũng tỉnh táo lại từ trong cơn đau.

“Khải đội, ra tay, Nguyễn Ngữ chống đỡ không được bao lâu!” Hồ Ngôn gầm lên với Giang Khải.

Ánh mắt Giang Khải lập tức khóa chặt Ngư nhân lĩnh chủ.

Còn có hai con Thống lĩnh ngư nhân này, có lẽ hắn đã không có sức đánh giết, hiện tại cơ hội duy nhất là trực tiếp đánh giết Ngư nhân lĩnh chủ!

Nhưng hai Ngư nhân lĩnh chủ này và lượng lớn ngư nhân sau lưng đang đánh tới Giang Khải và Hồ Ngôn, số lượng nhiều không cách nào tính toán!

Muốn để phi tiêu xuyên qua Thống lĩnh ngư nhân đánh giết Ngư nhân lĩnh chủ cũng rất khó khăn.

Đúng vào lúc này, Hồ Ngôn đột nhiên xông lên từ sau lưng Giang Khải, ngăn ở trước mặt Giang Khải.

Tên này cũng bị âm công tác động, thất khiếu còn đang chảy máu nhưng lúc này vẻ mặt lại kiên định lạ thường, “Khải đội, ta chỉ chuẩn bị một nửa, có lẽ hiệu quả sẽ giảm đi rất nhiều, ngươi tự tìm cơ hội!”

Đầu óc Giang Khải vừa khôi phục bình thường còn chưa hiểu ý của Hồ Ngôn.

Hắn ta chuẩn bị cái gì rồi?

Đột nhiên, Giang Khải nghe thấy một tiếng sét nổ vang trên đỉnh đầu!

Lúc hắn ngẩng đầu lên, đột nhiên phát hiện trên đỉnh đầu hắn đã đầy mây đen.

Cuối cùng Giang Khải đã phản ứng lại.

Đúng… Kỳ Vũ của Hồ Ngôn!



Vĩnh Đống đảo, trên không vị trí của Ngư nhân lĩnh chủ đột nhiên sấm sét vang dội.

Trong quá trình nước mưa rơi xuống nhanh chóng ngưng kết, hóa thành vụn băng, hình chiếu mặt kính trong suốt đưa ra một bộ hình ảnh.

Vô số bóng dáng màu nâu xanh chạy về phía ba tên nhân loại từ bốn phương tám hướng…

Vĩnh Đống hồ có nhiệt độ cực thấp, hất nước thành băng, huống chi trước đây không lâu Ngư nhân lĩnh chủ còn phát động Cực hàn phong bạo khiến nhiệt độ không khí trên Vĩnh Đống đảo càng thấp hơn.

Hồ Ngôn cầu mưa, nhưng ở trong hoàn cảnh đặc thù này lại ra băng!

Vô số vụn băng hình giọt nước rơi xuống từ trên cao, điên cuồng đánh về phía đại quân ngư nhân!

Cơn mưa to biến thành công kích vụn băng mạnh mẽ đổ ập xuống từ không trung!

Vụn băng điên cuồng đánh về phía đại quân ngư nhân, công kích dày đặc mạnh mẽ như là gặp vạn tên cùng bắn, mưa tên đầy trời!

Tuy sau lưng những ngư nhân kia có băng vảy nhưng bọn chúng tiếp xúc với đỉnh đầu, đỉnh đầu lại không chịu được sự đập lên này, nhao nhao ôm đầu phòng ngự.

Thấy cảnh này, thành viên tất cả tiểu đội xung quanh đều sợ ngây người.

“ĐM, lợi hại nhất lại là người kia! Đây là kỹ năng gì? Triệu hoán mưa đá?!”

“Hắn là chức nghiệp gì, sao lại có kỹ năng khoa trương như vậy!”

“Hình như người này là… Hồ Ngôn, Hồ bán tiên! Sao lại là hắn, hắn không phải một Thầy phong thủy sao?”

Tuy vụn băng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại thành công tranh thủ chút thời gian cuối cùng cho Giang Khải!
Bình Luận (0)
Comment