Chương 147: Cứu giúp bảo vật
Chương 147: Cứu giúp bảo vật
Tất cả mọi người tưởng Giang Khải đã chết trong Tử vong báo thù của Ngư nhân lĩnh chủ.
Nhưng Giang Khải lại không có mặt trong đội ngũ tử vong logout!
Giang Khải bị xúc tu của Băng phong ngư nhân lĩnh chủ kéo vào trong cơ thể Ngư nhân lĩnh chủ.
“ĐM, còn có chiêu này!” Giang Khải muốn tránh thoát lại phát hiện thân thể của mình bị những xúc tu đó trói chặt, căn bản không thể động đậy.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Giang Khải ngoắc ngoắc ngón tay, Truy mệnh chưa kịp thu hồi trước đó đã quay về trong tay hắn.
Vốn Giang Khải còn không biết có thể dùng Truy mệnh cắt đứt xúc tu hay không, sau đó lại chạy thoát, nhưng chuyện đến bây giờ lại trở nên hơi kỳ quái.
Giang Khải cảm giác xúc tu vẫn đang kéo hắn đi, nhanh chóng tiến về phía sau lưng.
Hình thể của Ngư nhân lĩnh chủ rất to lớn nhưng cũng không đến mức kéo lâu như vậy đi!
Hơn nữa xung quanh cũng không có huyết nhục nội tạng, ngược lại càng giống một không gian hắc ám.
Xung quanh đen kịt một màu, ngay cả Quỷ nhãn của hắn cũng không thấy thứ gì.
“Đây là muốn kéo ta đi đâu?” Giang Khải không khỏi căng thẳng, “Không phải kéo thẳng đến địa ngục chứ…”
Lúc trước kỹ năng của Boss vương cấp chưa từng khoa trương như vậy, nhưng bây giờ Giang Khải căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, trong đầu đã xuất hiện suy nghĩ cổ quái này.
Loại tình huống quỷ dị này kéo dài đến khoảng bảy tám giây, cuối cùng dừng lại, sau đó đôi mắt Giang Khải đột nhiên tỏa sáng, thị lực khôi phục bình thường.
Hắn thấy mình đang bị những xúc tu màu đen cột vào vương tọa màu vàng, lúc này hắn cũng đang theo vương tọa xuyên qua tầng băng, nhanh chóng chìm xuống.
Trên đỉnh đầu có từng tầng băng bao trùm, không thấy được bầu trời nhưng lờ mờ có thể thấy được phía trên có một vết nứt.
Chìm xuống khoảng bốn năm phút, vương tọa rơi vào một băng cung trống trải trong lòng đất!
Sau khi vương tọa rơi xuống, những xúc tu như rắn hổ mang đó nâng lên lao về phía Giang Khải.
Xem ra chúng nó muốn đánh giết Giang Khải ở đây!
Đúng lúc này, Giang Khải nghe được giọng nữ nhắc nhở của hệ thống đã lâu không thấy.
Giọng nữ ôn nhu dễ nghe kia nói: “Chúc mừng ngài tìm được cung điện của Băng phong ngư nhân lĩnh chủ, mười phút sau bí bảo của Băng phong ngư nhân lĩnh chủ sẽ bị tiêu hủy.”
Giang Khải trợn to mắt.
Ngay trước khi mình bị đánh giết, hắn tìm được cung điện của Băng phong ngư nhân lĩnh chủ?
Boss vương cấp… Bí bảo?
Boss vương cấp trở lên, ngoại trừ có được “bảo tàng” mà quái vật cấp tinh anh đều có, ngẫu nhiên cũng có người phát hiện “bí bảo” của bọn chúng.
Nhưng nếu là “bí bảo” sẽ không dễ dàng đạt được.
Hoa Hạ khai thác Quỷ Tinh năm mươi năm, tổng cộng đánh giết 1748 con Boss vương cấp, chỉ phát hiện bí bảo của 27 con Boss vương cấp, hơn nữa phần lớn vẫn là Boss thực lực yếu kém đánh giết giai đoạn đầu, ngoài ý muốn lấy được.
Bí bảo Boss bản đồ càng khó bị phát hiện hơn, hiện tại chỉ phát hiện tất cả 4 bí bảo Boss bản đồ.
Ở trên toàn cầu, tỷ lệ này không tính quá cao nhưng cũng có thể xếp ở mức độ trung đẳng.
Về phần Thủ vệ chi chủ, vì chưa từng phát hiện bí bảo của nó nên cũng có một loại ý kiến, đó là Thủ vệ chi chủ căn bản không có bí bảo.
Cũng chính vì bí bảo quá hiếm thấy, cho nên lúc này Giang Khải mới thấy khiếp sợ như vậy.
Tuy nói hắn tìm được bí bảo, nhưng vẫn đề là hiện tại hắn sắp chết!
Giang Khải bị cố định trên vương tọa, mười mấy sợi xúc tu màu đen to khỏe lập tức đâm về phía Giang Khải.
Giang Khải vội vàng lấy lực lượng ngón tay bắn ra phi tiêu.
Cho đến lúc này, hắn mới hiểu được suy nghĩ dùng phi tiêu cắt đứt xúc tu của mình quá ngây thơ.
Vì trước đây tiêu hao quá lớn, Giang Khải không có cách nào tôi lửa cho phi tiêu, mà chỉ dùng tay ném ra phi tiêu, vốn đã khiến lực công kích của phi tiêu giảm bớt, huống chi phòng ngự của xúc tu rất kinh người.
Trong chín thanh phi tiêu chỉ có hai thanh xuất hiện bạo kích, còn không đánh xuyên được phòng ngự của xúc tu!
Thấy mình sẽ chết trên vương tọa của Băng phong ngư nhân, Giang Khải giận quát một tiếng.
“Hư hóa!”
Trong nháy mắt, thân thể Giang Khải tiến vào trạng thái hư ảnh! Xúc tu tấn công mạnh, trực tiếp đâm qua thân thể của hắn, hung hăng nện vào vương tọa.
Một kích thất bại, những xúc tu đó đột nhiên mất sức xụi lơ trên vương tọa, ngay cả xúc tu trói chặt Giang Khải cũng tróc ra từ trên người hắn.
Giang Khải nhân cơ hội vội vàng nhảy sang bên cạnh.
Hắn hoảng sợ nhìn những cái xúc tu đen thùi lùi trên vương tọa còn đang ngọ nguậy, không chỉ sợ run cả người.
Những thứ kia như là ruột của Ngư nhân lĩnh chủ, lại như một loại nhuyễn trùng nào đó, nhưng mặc kệ là loại nào cũng đủ buồn nôn.
Cũng may thực vật biến dị của Ngư nhân lĩnh chủ đã mất hiệu lực sau một kích.
“Ta… Ta còn sống?” Bản thân Giang Khải cũng hơi không dám tin.
Ai có thể ngờ, lần này thứ cứu được hắn lại là U linh khải giáp!