Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 146 - Chương 146: Bí Bảo Của Boss Vương Cấp

Chương 146: Bí bảo của Boss vương cấp Chương 146: Bí bảo của Boss vương cấp

Xác Băng phong ngư nhân lĩnh chủ biến thành tấm thẻ, vương tọa to lớn sau lưng nó đột nhiên nhanh chóng chìm xuống, chấn động dữ dội khiến hắn ta không cách nào đến gần.

Sau đó mặt đất đứt gãy lại khép lại, chỉ còn lại một vết nứt chưa đủ một mét.

Thì ra vị trí vương tọa xuất hiện một cái bảo rương màu vàng cao hơn hai mét.

Đó là bảo tàng của Ngư nhân lĩnh chủ, chỉ là hiện tại nó không thuộc về bọn họ.

Hồ Ngôn lập tức không biết làm sao, hắn ta theo bản năng quay đầu nhìn về phía một đồng đội khác của mình.

“Ớt nhỏ của ta… Chạy…” Nguyễn Ngữ hồn nhiên không biết chuyện xảy ra trước mắt, một lòng đắm chìm vào nỗi đau mất đi ớt nhỏ.

Tiểu đội Mãnh Hổ, Lý Bưu lắc đầu, “Không ngờ tiểu tử Giang Khải này thật sự làm được! Đáng tiếc, chẳng ai ngờ Ngư nhân lĩnh chủ còn có tử vong báo thù.”

Hỏa thụ ngân hoa nói, “Thật ra dù Giang Khải bị Tử vong báo thù đánh giết, nhưng trận chiến này hắn đã một chiến thành danh… Không đúng, là tiểu đội của hắn một chiến thành danh!”

Nói xong, Hoa Tử Nhan nghiêng đầu liếc nhìn, như cười mà không phải cười nhìn Trần Nguyệt Linh, “Là ai nói Giang Khải hữu dũng vô mưu?”

Trần Nguyệt Linh vô cùng lúng túng, ấp úng giải thích, “Ta, ta chỉ phán đoán bình thường được chưa, ai biết tiểu đội của bọn họ biến thái như vậy! Ngươi cũng đừng nói ta, lúc ấy ngươi cũng không coi trọng bọn họ, nói không giúp ích được gì!”

Ba người của tiểu đội Mãnh Hổ đàm luận, sau cùng không khỏi nhìn về phía Trụ Tử và Noãn Noãn.

Giang Khải là bằng hữu của bọn họ, tin tưởng cảm xúc của hai bọn họ sâu sắc nhất.

Nhưng lúc bọn họ quay đầu, lại phát hiện vẻ mặt Viên Trụ và Noãn Noãn hơi không đúng.

“Sao thế?” Lý Bưu ân cần hỏi han, “Là vì cuối cùng Giang Khải chiến tử sao?”

“Ta biết các ngươi quan tâm bằng hữu của mình, nhưng thứ cho ta nói thẳng, người đến Quỷ Tinh gần như đều trải qua quá trình này.”

Viên Trụ mờ mịt lắc đầu, “Không, đối với người khác là như thế, nhưng với hắn… Không chỉ là như thế!”

Ngoại trừ Viên Trụ và Noãn Noãn, những người khác đâu biết chức nghiệp của Giang Khải là một Dân cờ bạc liều mạng!

Ở đằng xa, Lộ Tuấn nhíu chặt chân mày, hắn ta thấy rõ ràng cả trận chiến này.

“Giang Khải chết rồi…”

“Ai, ta thật không ngờ tên kia lại có thể buông bỏ ân oán với Hoàng gia, không cướp đoạt một kích cuối cùng.”

Ánh mắt Tiểu Hắc lạnh lùng, từ tốn nói, “Hắn nói không phải vì Tưởng Phóng, không phải vì Huyền Vũ, là vĩ những người Huyền Vũ đã chiến tử… Tiểu tử này thật thú vị!”

Lộ Tuấn gật đầu, “Cuối cùng Boss chiến đã kết thúc, ta cũng nên logout báo cáo với quân bộ, ngoài ra đi xem tiểu tử Giang Khải kia một chút!”

Nửa giờ sau, Lộ Tuấn đi ra từ cửa đăng nhập.

Lúc này, đại sảnh cửa đăng nhập đã đầy ắp người.

Số người tử vong trong Boss chiến vương cấp vượt qua mười vạn người, sau khi những người này bị cưỡng chế tử vong logout cũng sẽ trở về hiện thực từ cửa đăng nhập.

Mặc dù đã trôi qua một đoạn thời gian nhưng những “người chết” này vẫn chen lấn đại sảnh cửa đăng nhập chật như nêm cối, có thể thấy số người tử vong lần này khủng bố đến mức nào.

Lộ Tuấn vừa đi ra từ cửa đăng nhập đã thấy Tô Lam Lam đứng bên cạnh cửa đăng nhập, nàng đang chỉ huy thuộc hạ duy trì trật tự.

Đối mặt với lượng lớn nhân viên logout, chức trách chủ yếu của Tô Lam Lam là phụ trách công việc ở đại sảnh cửa đăng nhập, chắc chắn không thể vắng mặt.

“Lam Lam, có thấy Giang Khải không?”

“Giang Khải?” Tô Lam Lam nhíu mày nói, “Hắn logout rồi sao? Không đúng, bây giờ có quá nhiều người bị ép logout, chắc bên Truyền tống môn ở quảng trường Truyền tống môn đã có người duy trì trật tự, cấm logout.”

Dưới tình huống xuất hiện rất nhiều người chết, vì đảm bảo trật tự trong đại sảnh cửa đăng nhập, quân đội sẽ phái người tạm thời khống chế quảng trường Truyền tống môn, những nhân viên muốn tạm thời logout đó chắc chắn phải đợi một thời gian ngắn mới có thể truyền tống.

Đương nhiên, Lộ Tuấn vốn là người quân đội lại có nhiệm vụ trên người, tất nhiên có thể logout bình thường.

Tô Lam Lam không biết việc Giang Khải tham gia Boss chiến vương cấp, nghe Lộ Tuấn nhắc đến vấn đề này còn tưởng hắn muốn logout bình thường.

Lộ Tuấn khẽ nhíu mày, chắc Lam Lam đã phụ trách công việc ở cửa đăng nhập trước khi Huyền Vũ công hội mở ra Boss vương cấp.

Về mặt thời gian, Giang Khải muốn tử vong logout, Tô Lam Lam chắc chắn sẽ thấy hắn, với “giao tình” của hai người bọn họ, nếu nàng gặp Giang Khải chắc chắn sẽ nhớ kỹ.

“Ngươi nói vậy là không thấy Giang Khải sao?” Lộ Tuấn cau mày.

“Ta vẫn đứng bên cạnh cửa đăng nhập, không thấy hắn. Lộ Tuấn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hả?” Tô Lam Lam cũng phát hiện điều khác thường, hỏi.

“Ai, nói ra rất dài dòng, hiện tại ta cũng không nghĩ ta, ta phải đi báo cáo lần Boss chiến này cho lão đại trước, sau đó lại nói chuyện với người.” Lộ Tuấn bước nhanh rời khỏi cửa đăng nhập.

Lộ Tuấn vừa đi vừa lầm bầm lầu bầu, “Giang Khải không logout… Tại sao có thể như vậy! Rốt cuộc tên kia ở đâu!”


Bình Luận (0)
Comment