Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 156 - Chương 156: Nhược Điểm Của Giang Khải (2)

Chương 156: Nhược điểm của Giang Khải (2) Chương 156: Nhược điểm của Giang Khải (2)

Hoàng Thông nói, “Bá phụ, trong trận chiến hôm đó chúng ta đều nhìn ra điểm mấu chốt để tên kia có được thực lực kinh khủng, hơn phân nửa là ở vũ khí trên tay hắn, ở phương diện khác thì hắn cũng không quá cường đại.”

“Hình như quân đội cũng hy vọng hắn tham gia thi đấu khiêu chiến công hội, cố ý đặt Cửu kiếp truy mệnh nhị giai trong phần thưởng thi đấu chiến đội, vậy vừa hay dụ tiểu tử kia đến dự thi!”

“Ta cố ý tìm kiếm một nhóm hội viên trung thực, thực lực đều rất mạnh, phân chia cho bọn họ vũ khí phòng ngự cường độ cao, chỉ cần ngăn cản được phi tiêu của tên kia, hắn chắc chắn phải chết!”

“Để đảm bảo không có sơ suất, lần này Tiểu Đạt sẽ đích thân tham gia thi đấu chiến đội!”

Hoàng Đạt hung hăng nói, “Hiện tại chúng ta đã thăm dò rõ ràng nội tình của hắn, am hiểu công kích tầm xa, công kích bổ sung tổn thương hỏa diễm, chắc trên vũ khí có khảm nạm Cường từ thạch, còn có… Lực công kích khó mà suy đoán nhưng hắn cũng có nhược điểm.”

“Các hạng thuộc tính thấp, năng lực tác chiến bền bỉ kém, bản thân gần như không có năng lực phòng ngự.”

“Nói đơn giản, hắn có thể giết được người khác nhưng người khác cũng có thể giết hắn!”

“Huống chi, chúng ta còn có trang bị này, tuyệt đối không có sơ suất!”

“Hoàng Đạt ta là một thành viên của Hoàng gia, thỉnh cầu xuất chiến, ta có lòng tin né tránh công kích của hắn, một kích khiến hắn mất mạng!”

Tam trưởng lão hài lòng nhìn Hoàng Đạt một cái, gật đầu, hắn ta tin tưởng Hoàng Thông sẽ sắp xếp ổn thỏa chuyện này, cũng tin tưởng Hoàng Đạt có thực lực như vậy!

“Đúng rồi, bên ca ca và muội muội của hắn thế nào?”

Hoàng Đạt trả lời, “Hiện tại nhà hắn đang ở chỗ tiếp khách của quân đội, chúng ta không tiện tới gần!”

“Nói gì vậy! Vậy nàng không đến trường và tan học nữa sao?!” Hoàng Thông giận nói, “Chỉ là Giang Khải liên tục đánh giết Tiểu Vĩ hai lần, đã đủ giết chết cả nhà của hắn!”

“Tiểu Đạt, ngươi cần phải làm ổn thỏa chuyện này cho ta! Xảy ra chuyện, ta chống đỡ cho ngươi!”

Tam trưởng lão khẽ gật đầu, “Logout đi, hai bút cùng vẽ, ta xem tên Giang Khải còn có thể giày vò thể nào, hắn còn có thể gây ra sóng gió gì!”



Giang Khải đi ra từ cửa đăng nhập, đã thấy Tô Lam Lam trợn to mắt nhìn mình.

Giang Khải nhíu mày, “Làm gì lại nhìn ta như vậy, có phải thèm muốn thân thể của ta không!”

Câu nói này khiến Tô Lam Lam đột nhiên bừng tỉnh, bây giờ trên người Giang Khải chỉ có một chiếc quần đùi.

Chỉ có điều tên này không khỏi quá tự tin.

“Vô sỉ!” Tô Lam Lam hung hăng nói.

Giang Khải nín cười, tìm ra tủ chứa đồ của mình, lấy quần áo ra mặc vào.

Lúc này, Tô Lam Lam đuổi theo.

“Này, Tiểu Hắc nói có người muốn tìm ngươi.”

“Tiểu Hắc?” Giang Khải sửa sang lại bộ quần áo thể thao của mình.

“Cũng là người đeo kính râm đến nhà ngươi lần trước, hắn có người bằng hữu tìm ngươi.”

“Hắn… Ai tìm ta?”

“Chiến Thần điện Giang Trung thành, ngươi có thời gian không, ta gọi điện cho Tiểu Hắc.”

Giang Khải suy nghĩ, nói, “Hiện tại ta đến chỗ ca ta, dù sao cũng không xa lắm, hắn đến thì ngươi gọi điện thoại cho ta.”

Tô Lam Lam rất ghét bỏ lưu số điện thoại của Giang Khải.

“Ca ngươi phẫu thuật rất thành công.”

Giang Khải nghe xong, tảng đá lớn trong lòng lập tức rơi xuống, hưng phấn nói, “Thật?”

“Ta lừa ngươi làm gì!” Tô Lam Lam dữ dằn nói, “Nhưng còn cần quan sát một đoạn thời gian, tránh xuất hiện loại hiện tượng bài xích kia.”

“Đa tạ, hiện tại ta đi xem hắn!” Nói xong, Giang Khải vội vàng rời khỏi đại sảnh đăng nhập.

Tình huống hiện tại của Giang Lan rất ổn định, ở thời đại này trình độ chữa bệnh của bệnh viện quân khu không thể nghi ngờ là tốt nhất cả nước.

Nhưng hắn ta còn cần nằm trên giường nghỉ ngơi một thời gian.

Thấy Giang Khải đến, tâm trạng của Giang Lan rất tốt, hỏi thăm tình hình của hắn ở Quỷ Tinh.

“Đều rất tốt.” Ngồi bên cạnh giường bệnh, Giang Khải cầm một quả táo gọi vỏ cho đại ca, vừa cười vừa nói.

“Chuyển chức chưa?”

“Chuyển…” Ánh mắt Giang Khải nhìn thoáng qua căn phòng, dù sao nơi này cũng là địa bàn của quân đội, tuy hắn tin tưởng cách làm người của Vệ Ưng nhưng Vệ Ưng cũng không có thời gian quản lý phòng bệnh, “Ca, chờ ngươi khỏe lại, ta nói cho ngươi biết.”

“Hừ.” Giang Lan trợn mắt lườm đệ đệ một cái, “Còn giữ bí mật với ta! Thêm công hội chưa? Ta nghe muốn lăn lộn tốt ở trong Thiên Chức thì phải gia nhập một công hội có thực lực.”

“Chúng ta không thể trông cậy vào những công hội lớn, nhưng Giang Trung thành chúng ta cũng có vài công hội thực lực không tầm thường… A, vừa hay ta rảnh rỗi không có chuyện gì, tìm một vài tư liệu cho ngươi.” Giang Lan gửi một văn kiện vào điện thoại của Giang Khải.

“Ta đã nghiêm túc sàng lọc giúp ngươi, ngươi tự xem đi.”

Giang Khải dừng động tác trong tay nhìn về phía đại ca, hít sâu một hơi, vừa cười vừa nói, “Ca, ngươi không cần quan tâm gì hết, cứ dưỡng bệnh cho tốt đi!”

“Chờ thân thể của ngươi tốt hơn, ngươi cũng đến Quỷ Tinh đi!”

“Ta?” Giang Lan hơi ngạc nhiên, trong mắt lóe lên tia sáng nhưng nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.
Bình Luận (0)
Comment