Chương 161: Sát thủ khát máu online
Chương 161: Sát thủ khát máu online
Ở trong thí luyện người mới, nếu không có hai người kia thì một mình Giang Khải không thể đi ra!
“Vậy ta cũng không có cách nào, các hạng chỉ tiêu đánh giá cấp bậc cũng phải có số liệu tương ứng, Lý Bưu rất coi trọng Viên Trụ và Noãn Noãn, nhưng dù là hắn cũng không thể xuyên tạc số liệu, cuối cùng chỉ có thể đạt được cấp bậc đánh giá như thế.”
Giang Khải suy nghĩ một lát, đột nhiên nói, “Cho ta mượn hai người kia đi, ở trên thi đấu khiêu chiến công hội lần này, các ngươi lại đánh giá hai người bọn họ lần nữa!”
“Cho ngươi mượn…” Lộ Tuấn hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng phản ứng lại, “Giang Khải, ngươi muốn tham gia thi đấu khiêu chiến công hội?!”
Giang Khải thản nhiên gật đầu, trong mắt vô tình lộ ra tia sáng lạnh.
Lúc trước hắn không nổi bão ở nhà ga, nhưng không có nghĩa chuyện này được bỏ qua như vậy!
Nếu là trước đó có lẽ hắn sẽ không tham gia thi đấu khiêu chiến công hội, nhưng bây giờ hắn đã thay đổi ý tưởng!
Giang Anh kỳ quái nhìn về phía ca ca, “Ca, là thi đấu khiêu chiến công hội trong Thiên Chức sao?”
Ánh sáng lạnh trong mắt Giang Khải biến mất, hắn quay đầu nhìn về phía muội muội, cười nói, “Đúng vậy.”
“Ồ, vậy cũng được, thi đấu khiêu chiến công hội có cơ chế bảo vệ. Lộ Tuấn ca, nhìn ý của các ngươi hình như không hy vọng hắn tham gia, vì sao?”
Hiển nhiên Giang Anh không biết quy tắc lần thi đấu khiêu chiến công hội này sắp thay đổi.
Giang Khải nhìn Lộ Tuấn.
Hiện tại Lộ Tuấn cũng rất khó xử, hắn ta biết Giang Khải không hy vọng muội muội lo lắng nhưng quyết định này của hắn cũng rất nguy hiểm!
“Điều này… Khục khục… Cũng không có, chỉ là…”
“Đã không gặp nguy hiểm, ngươi cho ca ta mượn đám người Trụ Tử đi mà!”
Anh Tử đúng là muội muội của Giang Khải, nàng cũng bất chấp tất cả, dù sao ca ca đã muốn mượn vậy nàng sẽ giúp đỡ tranh thủ.
Lộ Tuấn đỡ trán, cho mượn người cũng không phải không thể được, trong yêu cầu của Lý Bưu, đánh giá tiềm lực của Trụ Tử và Noãn Noãn còn chưa có kết luận, chưa hoàn thành đánh giá tiềm lực, trên mặt ý nghĩa còn chưa tiến vào biên chế quân đội.
Nhưng cho mượn người thì tương đương với không chỉ ủng hộ Giang Khải dự thi, còn giúp hắn dự thi…
Giang Khải từ tốn nói, “Lộ Tuấn ca, có vài người luôn cho rằng mình tài trí hơn người là có thể tùy ý bắt nạt những người khác, có vài người lựa chọn nhẫn nhịn nhưng nhẫn nhịn chỉ để bọn họ làm quá hơn!”
“Giang Khải ta cũng không phải người bằng lòng thỏa hiệp! Chẳng những không thỏa hiệp, ta còn muốn bọn họ phải trả giá đắt!”
“Ta sẽ tự giải quyết chuyện khác, nhưng hy vọng ngươi có thể cho ta mượn Viên Trụ và Noãn Noãn.”
“Ta đảm bảo đánh giá cấp bậc của hai người bọn họ sẽ không để ngươi thất vọng, đây không phải là một chuyện tốt với quân đội sao?”
“Điều này… Giang Khải, ngươi đừng ép ta, ta cần xin phép một chút.” Lộ Tuấn khó xử nói.
“Ừ, được, ta chờ tin tức của ngươi!”
…
Ăn cơm xong, Lộ Tuấn và Tiểu Hắc còn phải về bên quân đội, Tưởng Phóng cũng phải về nhà, mọi người chia tay ở quán cơm.
“Giang Khải, ta đi trước, sau này ta sẽ để ý hành động của Hoàng gia, sẽ không để chuyện ngày hôm nay lặp lại.” Tưởng Phóng nghiêm nghị nói.
“Cảm ơn!” Giang Khải gật đầu thật mạnh.
Sau khi mọi người tách ra, Giang Khải dẫn theo Giang Anh về nhà.
“Còn đau không?” Giang Khải đau lòng nhìn vết thương trên thái dương của muội muội.
“Không có việc gì, ta đâu yêu ớt như vậy…” Anh Tử tùy tiện nói, “Ca, có phải ngươi muốn đi tìm Hoàng Đạt báo thù không?”
Giang Khải giật mình, đúng là học bá, hắn đã cố gắng che giấu tâm trạng của mình, cũng không nhắc đến manh mối quan trọng, kết quả người ta vẫn từ trong tin tức có hạn đưa ra câu trả lời chính xác.
“Ây… Hắn ra tay với ngươi, ta không có khả năng buông tha cho hắn, vừa hay hắn cũng tham gia thi đấu khiêu chiến công hội, cơ hội hiếm có.”
“Ca, ngươi nói đúng, có vài người thích được một tấc lại tiến một thước, ta ủng hộ ngươi!” Anh Tử trợn mắt, lòng đầy căm phẫn nói, “Dù sao mặc kệ ngươi đưa ra quyết định gì, ta đều ủng hộ ngươi!”
Suy nghĩ, Anh Tử còn bổ sung một câu, “Trừ khi ngươi không nghe lời đại ca!”
Dù sao trước kia nhị ca cũng chọc đại ca tức giận rất nhiều lần…
Giang Khải đột nhiên hơi cảm động, từ khi chuẩn bị tiến vào Quỷ Tinh, đại ca và Anh Tử đều giúp đỡ mình vô điều kiện, đây là điều hiếm có nhất.
Chỉ tiếc, ủng hộ vô điều kiện còn có tiền đề, đại ca nhất định phải đặt ở vị trí thứ nhất… Mình vẫn xếp ở sau đại ca.
Đương nhiên Giang Khải cũng không thèm để ý điểm này, hắn không có ý kiến việc đại ca đứng hàng đầu.
Suy nghĩ, Giang Anh nói, “Nhưng ta tin tưởng đại ca cũng sẽ ủng hộ ngươi, từ nhỏ đến lớn dù gặp được chuyện gì, người nhà chúng ta đều cùng nhau đối mặt.”
Giang Khải ra dáng ca ca ôm vai Giang Anh, “Còn nhỏ bớt nói nhiều đi, nhớ cho kỹ, nếu sau này gặp được việc gì, nếu ta không có ở đây thì tìm Tưởng ca, Hắc ca của ngươi, thật sự không được thì tìm Lộ Tuấn ca.”