Chương 160: Cho mượn người (2)
Chương 160: Cho mượn người (2)
Lộ Tuấn chọn vài món ăn, người kia hoảng hốt bỏ chạy, không lâu sau đã nghe thấy hắn ta hô lên, “Đầu bếp trưởng, xảy ra chuyện lớn! Chiến Thần đến tiệm của chúng ta!”
Thỉnh thoảng ánh mắt Anh Tử cũng nhìn về phía huy chương của Tiểu Hắc và Lộ Tuấn.
Dân chúng đều biết mấy chữ này đại diện cho điều gì.
Bọn họ là sự hy vọng của nhân loại, là anh hùng đối phó Thú Thần, đồng thời bọn họ cũng là sự tồn tại vượt xa người thường!
Ngay trước đó không lâu, nàng đã tận mắt thấy thực lực khủng bố của Siêu phàm chức nghiệp giả!
Nói đơn giản, Chiến Thần cũng không phải người bình thường!
“Ngươi chính là Giang Anh đi.” Tưởng Phóng vừa cười vừa nói, “Ta tên Tưởng Phóng, ta nói như vậy không biết ca ca ngươi có bằng lòng hay không. Giang Khải, chúng ta có được tính là bằng hữu không?”
Giang Khải miễn cưỡng nhẹ gật đầu, “Tính toán là bằng hữu bình thường đi.”
Anh Tử trợn to mắt.
Nhị ca đây là thái độ gì!
Chiến Thần muốn làm bằng hữu với hắn, hắn còn là dáng vẻ không tình nguyện?
Rốt cuộc hắn đã làm gì ở Quỷ Tinh!
Tưởng Phóng cũng không tức giận chút nào, nói tiếp, “Cũng là bằng hữu… Ừ, cũng được đi, dù sao mới quen không lâu nhưng cuối cùng cũng là bằng hữu. Anh Tử, sau này ngươi có thể gọi ta là Tưởng ca.”
“Tưởng ca…” Anh Tử hơi cẩn thận gọi.
“Được, lưu số điện thoại đi, sau này có chuyện gì chỉ cần ta không ở chiến trường Thú Thần, không ở Quỷ Tinh, ngươi đều có thể tìm ta.”
Giang Khải tỏ ra không vui, “Này, muội muội ta còn nhỏ, không phải ngươi muốn cua nàng chứ!”
Tiểu Hắc suýt thì phun một ngụm trà ra ngoài.
Lộ Tuấn cười nói, “Khải, Tưởng Phóng đã kết hôn rồi, nữ nhi của người ta cũng đã đi học tiểu học.”
Tưởng Phóng cười ha ha một tiếng, “Giang Khải, ta có hiểu qua về tình huống của ngươi, là bằng hữu ta có thể giúp chắc chắn sẽ giúp, về phần muội muội của ngươi… Ta thấy Anh Tử còn thông minh hơn ngươi nhiều, gặp được việc lớn như vậy lại có thể nhanh chóng bình tĩnh lại, đâu dễ dàng bị lừa như vậy.”
Anh Tử tuyệt đối là sự kiêu ngạo của Giang Khải, vừa chăm sóc đại ca còn không chậm trễ việc học tập, còn đứng hạng nhất ở trường học, đương nhiên không phải một nha đầu ngốc.
“Anh Tử, đây là Hắc Thần, sau này ngươi gọi hắn là Hắc ca.” Tưởng Phóng tiếp tục giới thiệu, “Nếu có việc gấp mà ta không có ở đây, ngươi tìm hắn đi. Hắc Thần, ngươi cũng cho số điện thoại đi!”
Tiểu Hắc nhíu mày, cứ đưa số điện thoại của mình như vậy?
Giang Khải sẽ không nghi ngờ mình mưu đồ làm loạn chứ?
“Hắc ca…” Anh Tử lễ phép gọi.
“Gọi ngươi đấy!” Tưởng Phóng không nhịn được vỗ vai Tiểu Hắc, “Nàng gọi ta là Tưởng ca, đó cũng là muội muội của ta, làm gì, không nể mặt đúng không?”
Tiểu Hắc bất đắc dĩ thở dài một hơi, ngoài miệng lên tiếng, “Ừ…”
Lần này Giang Khải lại không từ chối nữa, hắn tin tưởng người bên cạnh Vệ tướng quân chắc chắn không có vấn đề về mặt nhân phẩm.
Xem ra Tưởng Phóng thật lòng muốn giúp mình, còn giới thiệu muội muội cho Hắc Thần.
Lúc ở Vĩnh Đống đảo, Tưởng Phóng đã từng mở miệng để đám người Giang Khải chạy nhanh, đã từng vì mình bị xúc tu quấn lấy mà giận dữ chém giết Ngư nhân lĩnh chủ.
Lúc Giang Khải giúp đỡ chém giết Ngư nhân lĩnh chủ không có ý định cần Huyền Vũ công hội báo ơn, nhưng Tưởng Phóng lại là một người biết trả ơn.
Người biết trả ơn đều không có nhân phẩm quá kém.
Hình như tên này là một người có thể kết giao…
Quán đồ ăn cơm gia đình này có mùi vị không tệ, sau khi lên món mấy người cũng ăn sạch sẽ đồ ăn.
“Nhân viên, làm phiền cho thêm ba bát cơm! A, lại thêm một đĩa thịt kho.” Tiểu Hắc tuyệt đối không khách sáo, hơn nữa lượng cơm rất kinh người, về điểm này lần trước Giang Khải đã được thấy.
Nhân viên cửa hàng vội vàng chạy đến, lúc đi ra còn than thở, “Oa, đúng là Chiến Thần, lượng cơm cũng không bình thường!”
Đúng vào lúc này, Giang Khải đột nhiên mở miệng.
“Lộ Tuấn ca, Trụ Tử và Noãn Noãn phát triển ở chỗ quân đội các ngươi thế nào?”
Lộ Tuấn suy nghĩ, nói, “Lần trước bọn họ đi theo tiểu đội Mãnh Hổ ra ngoài lịch luyện, căn cứ vào biểu hiện của hai người để đánh giá cấp bậc.”
“Noãn Noãn là cấp A, rất ưu tú, nhưng Trụ Tử… Kỹ năng của hắn có một hạng là kích phát tiềm lực, nhưng trong thực chiến hắn rất khó phát huy ra tiềm lực, cộng thêm lá gan của hắn quá nhỏ, lúc gặp nguy hiểm phản ứng đầu tiên là chạy, cho nên… Sau cùng đánh giá cấp bậc là cấp E.”
Giang Khải nhíu mày nói, “Đánh giá cấp bậc này đại diện cho điều gì?”
“Đại diện cho cường độ bồi dưỡng sau này. Nhưng Lý Bưu… A, cũng là đội trưởng của bọn họ tự gõ báo cáo yêu cần đánh giá một lần nữa, cá nhân hắn rất coi trọng Trụ Tử.”
Giang Khải đặt đũa xuống, dựa lưng vào thành ghế hơi cau mày.
“Các ngươi đánh giá cấp bậc cao nhất là cấp mấy?”
“SSS, tiếp theo là SS, S, xuống nữa là A,B.”
“Noãn Noãn chỉ có cấp A? Trụ Tử lại là cấp E?” Giang Khải lắc đầu, “Lộ Tuấn ca, ta có thể nói chắc chắn cho ngươi biết, đây tuyệt đối không phải thực lực chân chính của bọn họ!”