Chương 168: Tốc độ Hỏa Thần (2)
Chương 168: Tốc độ Hỏa Thần (2)
Theo lý thuyết, đám người Giang Khải đã đến gần trong vòng 50m, những con tích long này thông qua lưỡi có thể phát hiện con mỗi cách xa vài trăm mét, chắc đã sớm phát hiện đám người Giang Khải rồi.
Nhưng chúng nó như không có hứng thú với đám người Giang Khải, chỉ lo lặp đi lặp lại đi tới đi lui quanh rừng đá.
Quan sát thêm một lát, Giang Khải đã phát hiện trong đó có một con tích long siêu lớn hình thể vượt qua 3.5m, chắc chúng nó là Tinh anh tích long, lúc này gần như đều giấu ở dưới mặt đá.
Trong rừng đá, xung quanh có tảng đá lớn chặn lại, không nhìn thấy tình hình bên trong.
Những con tích long này chắc chắn đang thủ hộ chiến tướng!
Giang Khải quay đầu nhìn về phía Hồ Ngôn, “Lão Hồ mở Kỹ vũ xáo trộn mùi hương trên người chúng ta, Nguyễn Ngữ bảo vệ tốt Noãn Noãn và lão Hồ, Trụ Tử và ta đi vào trong!”
Hồ Ngôn nói, “Sau khi Kỳ vũ của ta thăng cấp, thời gian chuẩn bị chỉ cần 3 phút, hơn nữa phạm vi, lượng mưa, cường độ đều có chỗ tăng lên!”
Giang Khải bất ngờ nói, “Vậy thì được, lão Hồ, ngươi bắt đầu chuẩn bị đi, sau khi trời mưa chúng ta sẽ ra tay.”
Lão Hồ lập tức chuẩn bị thi triển Kỳ vũ.
Một lát sau, bầu trời ngàn dặm không mây không biết lại xuất hiện một tầng mây đen từ chỗ nào, không ngừng tụ tập.
Ầm ầm, vài tiếng lôi minh nổ tung trong hoang mạc.
Không lâu sau, mưa rào xối xả rơi xuống!
“Trụ Tử, xông lên!”
Giang Khải và Viên Trụ đội cơn mưa to, lao tới rừng đá!
Đám tích long trong rừng đã ở trong cơn mưa to khó mà thông qua lưỡi phân biệt vị trí chính xác của đám người Giang Khải, chỉ là chúng nó dùng con mắt còn có thể thấy hiện tại đang có hai nhân loại xâm lấn!
Trước đó đám người Giang Khải cũng thấy bảy tám con tích long, nhưng sau khi hai người bắt đầu phát động công kích, số lượng lớn tích long lao đến từ bốn phương tám hướng.
Dưới mặt đá, sau nham thạch, trong hố đất, trong cỏ thấp… Từng con quái vật khổng lồ thân thể to khỏe, người khoác giáp dày nhanh chóng bò sát, lao qua!
Nhìn sơ qua nơi này tụ tập ít nhất hơn ba mươi con Thiết giáp tích long, trong đó còn bao gồm ba, bốn con tinh anh Thiết giáp tích long thân thể càng thêm to lớn.
“Trụ Tử, ta không có phòng ngự, yểm hộ ta!” Giang Khải khẽ quát một tiếng, cố ý vứt gánh nặng cho Viên Trụ.
Không thể không nói, địa vị của Giang Khải ở trong suy nghĩ của Trụ Tử rất cao, hắn ta ở trong tiểu đội Mãnh Hổ khó lắm mới kích hoạt tiềm năng một lần, nhưng ở bên Giang Khải lại dùng tiềm năng như uống nước.
“A, thật buồn nôn! Hám địa tiễn đạp!” Viên Trụ vô cùng kháng cự những tên xấu xí này, nhưng thân thể lại như đạn pháo đập ầm ầm trên mặt đất.
Trong chốc lát, tích long trong phạm vi năm mươi mét quanh Viên Trụ trực tiếp bị đánh bay!
Trong nháy mắt thân thể của bọn nó rời khỏi mặt đất, Giang Khải đã ra tay!
Hắn nhất định phải nhanh chóng đánh trọng thương càng nhiều tích long hơn trong vòng mấy giây ngắn ngủi!
Nếu là trước kia tốc độ của hắn có thể sẽ không theo kịp, vậy mà lúc này Giang Khải lại đầy lòng tin!
“Thú vị… Vừa hay luyện tập!”
Phối hợp với Quỷ nhãn chuyên chú, Giang Khải ra tay như điện, chuẩn xác không sai lập tức bắn ra chín cái phi tiêu!
Giữa tích long có khoảng cách cũng không quá dày đặc, không dễ tạo thành hiệu quả dẫn đốt trên diện tích lớn, quan trọng bây giờ trời còn đang mưa nhưng hiện tại Giang Khải cũng không cần phải sử dụng Truy mệnh tôi lửa.
“Thời gian dân cờ bạc!” Giang Khải khẽ quát một tiếng.
Giải thích của Thời gian dân cờ bạc là tốc độ ra tay tăng 100%, lúc ra tay bao gồm bắn ra phi tiêu, đồng thời cũng bao gồm triệu hội phi tiêu.
Chín ngón tay của Giang Khải ngoắc ngoắc với tần số cao, nhanh chóng triệu hồi phi tiêu, lại bắn ra.
Sự cải tạo của Nguyễn Ngữ khiến Giang Khải không cần bắn ra tất cả phi tiêu một lần nữa, lại cùng nhau thu về.
Sau khi hắn bắn ra phi tiêu có thứ tự trước sau, sau khi phi tiêu rời tay hoàn thành sứ mệnh thì có thể triệu hồi từng cái một, cứ vậy lúc bắn ra thanh phi tiêu sau đó, phi tiêu trước đó đã trở lại trong tay Giang Khải.
Cứ vậy, trong vòng 10 giây của Thời gian dân cờ bạc, chín thanh Truy mệnh lại bị Giang Khải dùng ra cảm giác phi tiêu vô tận!
Hồ Ngôn trợn to mắt khiếp sợ nhìn Giang Khải ra tay như tiện, sợ hãi than thở nói, “ĐM, tay Khải đội nhanh như vậy là độc thân bao nhiêu năm rồi?”
Nguyễn Ngữ cau mày nói, “Lần trước hắn còn chưa có tốc độ tay nhanh như vậy… Chậc chậc chậc, tốc độ tay nhanh như chạy bằng điện vậy, phú bà chắc chắn rất thích!”
Phù một tiếng, Tô Noãn Noãn buồn cười, nàng vừa xấu hổ vừa tức giận lườm Nguyễn Ngữ, “Tiểu đội Hỏa Thần các ngươi thật đen tối!”
Nguyễn Ngữ vội vàng xin lỗi, “Thật xin lỗi Noãn Noãn cô nương, chúng ta đã quen chỉ có một đám nam tử, quên mất còn có một cô nương là ngươi.”
Hồ Ngôn vội vàng nói sang chuyện khác.
“Khụ khụ, cái đó, kỹ năng của Trụ Tử và Khải đội phối hợp với nhau thật sự không chê vào đâu được!”