Chương 170: Tích long cấp chiến tướng lân hóa (2)
Chương 170: Tích long cấp chiến tướng lân hóa (2)
Nghe được bộ số liệu này, Viên Trụ nuốt nước bọt một cái.
“Lực lượng 400… Má nó, bị nó cào một cái chúng ta đều phải chết!”
Hồ Ngôn cũng tỏ ra cực kỳ cẩn thận, “Quan trọng là lực phòng ngự của tên này rất mạnh, phòng ngực phần ngực bụng có thể đạt đến 15 trở lên.”
Giang Khải theo bản năng nhìn thoáng qua đồng hồ của mình.
【 Dã thú, cực kỳ nguy hiểm! 】
Đồng hồ Người không biết sợ của hắn lại tiến bộ hơn trước đó rất nhiều, từ “nguy hiểm” biến thành “cực kỳ nguy hiểm”!
Lúc này, trong lòng Giang Khải âm thầm tính toán.
Hiện tại hắn là Dân cờ bạc cấp 20 nhất giai max cấp, lực lượng 80, thể trạng 84, tinh thần lực 126, sau khi sử dụng bí dược ngư nhân tộc thì nhanh nhẹn đã là 186.
Thuộc tính của Giang Khải ở trong nhất giai vô cùng khoa trương, tương đương với gấp đôi người khác, nhanh nhẹn càng khoa trương hơn, có thể vượt qua rất nhiều chức nghiệp nhị giai.
Nhưng dù vậy thuộc tính của hắn với tích long cấp chiến tướng cũng không chỉ kém một cấp bậc mà thôi.
Mấu chốt nhất là lực phòng ngự của nó quá mạnh.
Lực đâm xuyên của Cửu kiếp truy mệnh là 9 điểm, phối hợp với tăng 30% lực đâm xuyên của Quỷ thủ phi bài vậy cũng chỉ chưa đến 12 điểm.
Nói vậy, dù tìm được cơ hội để công kích phần ngực bụng phòng ngự yếu kém của nó, Truy mệnh vẫn không cách nào trực tiếp đánh xuyên qua phòng ngự của đối phương.
Hơn nữa cả người tên này kháng nhiệt cao độ, sức uy hiếp của Truy mệnh tôi lửa với nó cũng không lớn, thế nhưng ngược lại nọc độc do nó phun ra lại có sự uy hiếp trí mạng với tiểu đội Hỏa Thần!
Các mặt năng lực của tích long cấp chiến tướng lân hóa thật sự đặc biệt khắc chế Giang Khải!
Quả nhiên lúc gặp được dã thú cường đại, thuộc tính của Cửu kiếp truy mệnh nhất giai không theo kịp!
Giang Khải nghĩ thầm trong lòng.
“Khải, bây giờ chúng ta chạy còn kịp không?” Viên Trụ hỏi.
Giang Khải lắc đầu, “Trong bốn thuộc tính cơ sở thì nhanh nhẹn của nó là thấp nhất, nhưng cũng cao hơn chúng ta rất nhiều, ngươi cảm thấy chúng ta còn có thể chạy được sao?”
Giang Khải còn có một con đường sống để chạy trốn, nhưng những người khác tuyệt đối không thoát được tích long!
Tích long lân hóa như cảm thấy mình đã quan sát rõ ràng con mồi, bắt đầu tới gần con mồi, tốc độ của nó từ chậm đến nhanh, càng lúc càng nhanh!
“Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, nó đến rồi!” Giang Khải nghiêm nghị nói, “Trụ Tử, chúng ta không giết được nó thì đều phải chết!”
Ở tiểu đội Mãnh Hổ, nếu Lý Bưu phát hiện trạng thái của Trụ Tử không tốt thường sẽ trọng điểm bảo vệ hắn ta, nhưng ở tiểu đội Hỏa Thần thì Giang Khải lại có cách ngược lại.
Hắn không ngừng thực hiện ám chỉ cho Viên Trụ, để hắn ta hiểu được một khi mình lùi bước, hoặc là huynh đệ sẽ chết, hoặc là đoàn diệt!
Viên Trụ quay đầu nhìn đồng đột một chút.
Huynh đệ tốt Giang Khải, hảo hữu quen biết trong thí luyện người mới Noãn Noãn, Nguyễn đại ca cho hắn ta thẻ rượu, Hồ đại ca tính nhân duyên miễn phí cho hắn ta.
Bọn họ sẽ không quan tâm mình như Lý đội, Nguyệt Linh ca, Tử Nhan tỷ… Nhưng bọn họ đều tin tưởng minh.
Ở tiểu đội Mãnh Hổ, hắn ta là một người cần được quan tâm, nhưng ở Hỏa Thần thì hắn ta không còn là đối tượng cần được quan tâm nữa.
Hắn ta là một thành viên của tiểu đội Hỏa Thần!
Lúc người thần bí rời khỏi nhà hắn ta, lại để mẫu thân chuyển lời cho hắn ta.
Hắn ta nhất định phải mạnh lên!
Lần này, Giang Khải còn chưa hạ lệnh, Viên Trụ lại thái độ khác thường là người xông đến đầu tiên!
“Hám địa tiễn đạp!”
Oanh một tiếng, thân thể cường tráng của Viên Trụ như là một viên đạn pháo trực tiếp rơi vào bên cạnh thân thể tích long lân hóa!
Mặt đất chấn động, rất nhiều bùn nhão bắn ra!
Khóe miệng Giang Khải hơi nhếch lên, “Trụ Tử, đây mới là dáng vẻ mà ngươi nên có!”
Nhưng Viên Trụ đã kích hoạt trạng thái tiềm năng, sau một cái Hám địa tiễn đạp hung ác, con tích long lân hóa này căn bản không bị chấn đến bay lên!
“Không tốt, Khải, ta không có cách nào đánh lui nó!” Viên Trụ bất lực quay đầu nhìn về phía Giang Khải.
Theo lý thuyết, hắn ta đánh bay tích long, tiếp theo dù Giang Khải không thể đánh giết trong một lần duy nhất, ít nhất mình cũng có thời gian rút lui.
Kết quả hiện tại lại hay lắm, vừa rồi mình kích động lao đến đầu tiên lại không thể đánh lui tích long, hiện tại hắn ta lẻ loi trơ trọi một mình đứng cách tích long ba bốn mét…
Giang Khải lập tức trợn to mắt, hắn đang cố ý kích phát tiềm năng của Trụ Tử nhưng cũng không định để hắn ta đi chịu chết.
Không nói những điều khác, nếu Trụ Tử chết vậy sẽ không thể tham gia thi đấu khiêu chiến một tháng sau.
Cũng may Trụ Tử đập mạnh xuống mặt đầy, dù tích long không bị đánh bay nhưng bốn chân cũng bám chặt vào mặt đất, tạm thời nó không thể nhào về phía Trụ Tử.
“Trụ Tử! Chạy!”
“Ta…” Viên Trụ nhìn con tích long lân hóa cách đó không xa, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, nhìn dáng vẻ lại bị dọa sợ, chân cũng đang run rẩy.