Chương 171: Công kích phá giáp
Chương 171: Công kích phá giáp
Thấy tích long sắp khôi phục lực hành động, Giang Khải vội vàng bắn ra Truy mệnh.
Nhưng Truy mệnh và thiết giáp va chạm phát ra vài tiếng kim loại va chạm trong trẻo, tích long bị một lần bạo kích trong số đó đánh lui bốn năm mét nhưng thiết giáp của nó vẫn hoàn hảo không chút tổn hại.
Công kích của Giang Khải càng kích thích tích long, nó càng nổi giận hơn nhào về phía Viên Trụ!
“ĐM, vì sao nhào về phía ta?” Viên Trụ quay người muốn bỏ chạy.
Đáng tiếc tốc độ của hắn ta quá chậm, đã sắp bị tích long đuổi kịp rồi!
“Nấc… Nguyễn Ngữ ta, cả đời không kém ai!” Một bóng người vượt qua Giang Khải, nhào về phía tích long lân hóa vẻ ngoài đáng sợ!
Thấy bóng dáng lao ra từ bên cạnh, đầu tiên Giang Khải ngạc nhiên nhưng trong lòng lại thấy nặng nề!
“Hỏng bét, là Nguyễn Ngữ!”
Trạng thái Sống mơ mơ màng màng của Nguyễn Ngữ có một đặc điểm rõ rệt, dục vọng của hắn ta bị phóng đại trên diện rộng nhưng vấn đề hiện tại là Giang Khải không có cách nào lập tức đánh giết tích long.
Quan trọng là nước bọt của tích long có tính ăn mòn mạnh, độc tính mạnh!
Chẳng may lần này để hắn ta thành công, hôn lưỡi gì đó với tích long, có khả năng cả người hắn ta đều mục nát!
Nguyễn Ngữ cầm Hàn sương đại thuẫn trong tay, đột nhiên nhào về phía tích long lân hóa.
Ngay lúc tích long lân hóa muốn nhào vào Viên Trụ, Nguyễn Ngữ kịp thời đuổi tới, tấm chắn trong tay hung hăng đập vào đầu của tích long!
Thân thể tích long quá nặng nề, sau khi va chạm tích long chỉ lùi lại mấy bước nhưng bản thân Nguyễn Ngữ lại bị đẩy bay ra ngoài ba bốn mét, hắn ta xoay người một cái bò lên.
Nhìn tích long lân hỏa ở phía đối diện, Nguyễn Ngữ hơi híp đôi mắt đỏ bừng lại, “Lại là tích long lân hóa?”
Lần này Giang Khải và Hồ Ngôn đều hoảng sợ!
“Xảy ra chuyện gì? Nguyễn quỷ không coi tích long là mỹ nữ? Hắn, không phải hắn uống say sao?” Giang Khải ngạc nhiên nói.
Hồ Ngôn lắc đầu, “Không biết, nhưng hiện tại hình như hắn uống rượu mới do Ủ rượu cấp hai làm ra, hắn nói với ta rượu mới thoải mái hơn, không ngờ lại có thể loại bỏ trạng thái tiêu cực ‘Sống mơ mơ màng màng’!”
Ngay lúc hai người đều cảm thấy vui mừng, chẳng lẽ Nguyễn Ngữ hoàn toàn từ biệt trạng thái uống say biến thái của mình?
Đúng vào lúc này, Nguyễn Ngữ đột nhiên cười ha hả, “Ha ha ha ha, là một con tích long giống tực, ta vẫn đang tìm kiếm một con tích long giống cái có thể xứng đôi với ta, hôm nay trời không phụ người có lòng… Có lòng tìm long, cuối cùng ta đã tìm được ngươi trong mênh mông tích long!”
“Thân ái, đến đi, nắm bắt thời gian để chúng ta không phụ khoảng thời gian tốt đẹp này!” Nói xong, Nguyễn Ngữ đã nhào tới.
Tô Noãn Noãn đã sợ đến không nói ra lời.
“Nguyễn đại ca đây là… Tưởng mình là một con tích long?”
Nàng theo bản năng kiểm tra xem phun sương phòng sói còn ở đó hay không.
Hồ đại ca đúng là không lừa nàng, sau khi Nguyễn Ngữ uống say đúng là một tên biến thái!
Giang Khải và Hồ Ngôn suýt thì nôn ra máu.
Đây chúng là rượu mới do Ủ rượu cấp hai làm ra?
Trước đó mặc kệ Nguyễn Ngữ biến thái đến mức nào, dù sao hắn còn biết mình là người, hiện tại lại đảo ngược trực tiếp tưởng mình cũng là một con tích long!
Chẳng trách không có trạng thái “Sống mơ mơ màng màng”, hiện tại đã bị thay thế bằng “Nhận biết hỗn loạn”!
Đừng nói đám người Giang Khải, tích long cũng ngơ ngác.
Chưa từng thấy “tích long giống đực” dũng cảm như thế.
Cũng may Giang Khải không ngừng dùng Truy mệnh công kích tích long, lợi dụng bạo kích sinh ra lực va đập to lớn lần lượt đánh lui tích long, lúc này mới kéo lại không để Nguyễn Ngữ bổ nhào vào tích long.
Chỉ có điều, dù Giang Khải không ngừng công kích tích long nhưng hắn căn bản không phá được phòng ngự của tích long!
Trong tình huống phòng ngự, công kích của Giang Khải giảm xuống rất nhiều, nhiều nhất chỉ có thể đánh lui tích long vài mét.
“Không được, tiếp tục như vậy, đến lúc thật sự đánh giết tích long, ta đã không còn thể lực và tinh thần lực nữa!” Giang Khải vội kêu lên.
Đúng vào lúc này, trong lúc vô tình hắn thấy Viên Trụ bên cạnh cũng cầm một bình rượu trong tay…
“Không, không phải chứ…” Người bình tĩnh với Giang Khải, đối mặt với tình huống hiện tại thì trong đầu cũng như một đoàn đay rối.
Lúc Viên Trụ nhìn bóng lưng Nguyễn Ngữ, trong mắt đầy sùng bái và hâm mộ.
Đây chính là cái gọi là “không e ngại”?
Nguyễn đại ca đúng là thần nhân như vậy!
“Nguyễn đại ca, cảm ơn ngươi lấy thân thể làm mẫu, ta đã học được!” Nói xong, Viên Trụ mạnh mẽ ực một hớp rượu.
Rượu mới tuyệt đối là rượu mạnh, rượu vừa vào bụng đôi mắt Viên Trụ đã trở nên mê ly, đôi mắt nhanh chóng đỏ bừng.
Vào khoảnh khắc có ý thức cuối cùng, hắn ta nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống.
【 Ngài nhận được trạng thái “Nhận biết hỗn loạn”, trong trạng thái này sự nhận biết của nàng với thân phận, thực lực, tình cảnh cùng đủ loại xuất hiện sự hỗn loạn nghiêm trọng. 】