Chương 172: Công kích phá giáp (2)
Chương 172: Công kích phá giáp (2)
Một lát sau, Viên Trụ một tay hào phóng vứt bỏ bình rượu, rút ra trường kiếm của mình, tràn ngập khí tức dương cương gầm thét nói, “Viên Trụ ta chính là Chiến Thần mạnh nhất thiên hạ!”
Ngay cả bạn thân mấy chục năm như Giang Khải cũng chưa từng thấy Viên Trụ như vậy!
Dáng người to khỏe kia cầm cự kiếm lớn hơn người khác một chút, lại cảm giác chỉ cầm một thanh “kiếm mảnh!”.
Trong mắt của hắn ta tràn đầy sự tự tin và khoa trương, giọng nói to khỏe trầm thấp… Trong khoảnh khắc đó, Giang Khải lại sinh ra một loại ảo giác, tên này thật sự là một tên Chiến Thần thực lực kinh khủng!
Viên Trụ phát ra một tiếng gầm lên giận dữ, nhảy lên một cái, hai tay cầm kiếm hung hăng đâm vào sau lưng tích long lân hóa.
Theo lý thuyết, hiện tại Viên Trụ dùng vũ khí nhất giai không có khả năng đánh xuyên qua vỏ ngoài lân hóa lực phòng ngự 30, nhưng ngay lúc tất cả mọi người không nghĩ đến, một kích này của Viên Trụ đánh vào hình dáng gai nhọn nhô lên sau lưng tích long lân hóa, trực tiếp bị Viên Trụ cắt ngang, trong chốc lát mảnh vụn cứng rắn bắn ra bốn phía.
Một kích không đủ, Viên Trụ liên tục phát động mấy chục lần công kích, nhắm thẳng một vị trí.
“ĐM, Trụ Tử cũng quá mạnh!” Hồ Ngôn mở to hai mắt nhìn, “Hắn có thể phá vỏ ngoài lân hóa của tích long?”
Giang Khải nhớ đến kỹ năng thiên phú của Viên Trụ, Huyết mạch võ giả, kích hoạt kỹ năng này dưới tình huống tiềm năng có thể tạo thành nhiều loại hiệu quả.
Trước đây Trụ Tử đang kích phát tiềm năng chỉ có thể kích hoạt một loại hiệu quả “Đánh lui” này, nhưng thật ra còn đủ loại hiệu quả khác như “Phá giáp”, “Uy hiếp”, “Công kích chân khí”.
Chỉ có điều Trụ Tử vẫn chưa hề dùng đến mà thôi.
Lần này, sau khi Trụ Tử say rượu khiến nhận biết xuất hiện sự hỗn loạn, lòng tự tin của hắn ta đã đạt đến độ cao trước đó chưa từng có, sự tự tin “mù quáng” này cũng kích phát hiệu quả đặc biệt thứ hai từ Huyết mạch võ giả của Trụ Tử.
Phá giáp!
Phá giáp sẽ không tạo thành tổn thương cho bản thể, nhưng lại có thể tạo thành sự phá hoại cho hộ giáp!
Tính long lân hóa đâu bằng lòng đứng đấy chịu đánh, nó muốn phản kích lại phát hiện Nguyễn Ngữ đánh tới.
Nó đột nhiên đứng ngang người, dùng viên thịt ở phần đuôi đột nhiên quét về phía Viên Trụ.
Giang Khải thấy thế lập tức ra tay, chín thanh phi tiêu đồng thời bắn về phía đuôi của tích long, lần này xuất hiện hai lần bạo kích, thế công của phần đuôi tích long lại bị Giang Khải hóa giải.
“Trở về!” Giang Khải bước nhanh hơn đồng thời thu hồi phi tiêu, nhắm thẳng vào chỗ bị Viên Trụ phá giáp, trong nháy mắt vung tay lên đã đánh ra chính thanh phi tiêu.
Trước đây Viên Trụ đã phá giải giáp lưng của tích long, cuối cùng phi tiêu của Giang Khải cũng có thể đánh xuyên qua thân thể tích long!
Liên tục chín thanh phi tiêu gần như chắc chắn xuất hiện bạo kích, dù thể trạng của tích long lân hóa đạt đến hơn 400 nhưng vẫn không chịu nổi một lần bạo kích tổn thương của Giang Khải!
Có lẽ tích long cũng không ngờ mình còn hành động đã đột nhiên bị trong thương, lập tức nằm rạp trên mặt đất không thể động đậy.
Viên Trụ còn đang công kích mạnh mẽ, cuối cùng đã hoàn thành đánh giết.
【 Chúc mừng ngài đánh giết tích long cấp chiến tướng biến dị, lấy được 6400 điểm kinh nghiệm. 】
【 Thu hoạch được một phần xác tích long cấp chiến tướng, thu hoạch được bảo tàng tích long cấp chiến tướng. 】
“Ta đã nói Viên Trụ ta chính là Chiến Thần đệ nhất thiên hạ!” Viên Trụ lung la lung lay nâng đại kiếm lên, quay người lảo đảo đi vài bước đã ngất xỉu.
“Không!” Nguyễn Ngữ nhìn tích long lân hóa đã chết biến thành thẻ bài đau lòng gần chết, ngửa mặt lên trời hét dài!
Hắn ta quay đầu, tức giận nhìn về phía đám người Giang Khải, “Tiểu Khải, ta coi ngươi là người nhà, các ngươi lại…”
Xịt… Một đám phun sương chạm vào mặt, Nguyễn Ngữ tỏ ra đau khổ, “ĐM, hương vị gì… Thật là khó chịu…”
Nói xong cũng ngã xuống.
Giang Khải và Hồ Ngôn khiếp sợ nhìn về phía Noãn Noãn, chỉ thấy Noãn Noãn cẩn thận thu hồi phun sương phòng sói, sau đó nhìn về phía Giang Khải, “Làm gì nhìn ta như vậy, hiện tại Nguyễn đại ca tưởng mình là tích long, chưa biết chừng sẽ ra tay với chúng ta.”
“Không, ý của chúng ta là… Làm tốt lắm!” Giang Khải và Hồ Ngôn đều giơ ngón tay cái lên!
…
Buổi tối, tiểu đội Hỏa Thần dựng doanh địa nghỉ ngơi bên ngoài rừng đá.
Hồ Ngôn không biết có phải cố ý hay không, hắn ta chủ động yêu cầu gác đêm, ngồi thẳng ở vị trí đằng xa cho Giang Khải và Noãn Noãn thời gian ở chung.
“Hai người bọn họ không sao chứ.” Giang Khải hỏi.
“Ta đã kiểm tra qua, không có việc gì, chỉ là uống nhiều quá.” Tô Noãn Noãn cầm ly nước nói.
Giang Khải gật đầu, “Vậy thì tốt. Thật không ngờ rượu cấp hai của Nguyễn quỷ lại gặp may đúng dịp kích phát trạng thái tiềm năng thứ hai của Trụ Tử.”
“Đúng vậy… Thật ra ta cảm thấy trạng thái tiềm năng của Trụ Tử chắc cũng có cấp bậc, ngươi xem, loại tiềm năng thứ nhất của hắn xuất hiện trong nguy hiểm, đây là trạng thái tự vệ bản năng nhất, lần này hắn là trạng thái tự tin coi như lên một bậc, lại kích hoạt được hiệu quả công kích phá giáp.”