Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 195 - Chương 195: Đều Là Kẻ Điên

Chương 195: Đều là kẻ điên Chương 195: Đều là kẻ điên

“Không chỉ có ngươi, còn có người trong nhà ngươi đều có một loại kết quả! Bẩm sinh các ngươi đã không cùng một giai cấp với ta!”

Giang Khải nghiền ngẫm nhìn Hoàng Đạt, khinh thường hừ lạnh một tiếng, “Lải nhải cả ngày không biết nói cái gì.”

Lần trước Hoàng Vĩ đứng trước mặt mọi người phát ngôn bừa bãi, nói cả một tràng, kết quả sau đó bị Giang Khải miểu sát, cũng giống như hắn ta bây giờ…

Là một trong những người chứng kiến, Hoàng Đạt vừa nghe được câu này đã bùng lên lửa giận.

Ánh mắt của hắn ta như muốn ăn thịt người, lỗ mũi hắn ta phồng to, đề thấp giọng nói, nặng nề nói, “Được lắm Giang Khải, ngươi vẫn cuồng như thế đúng không, vậy ta đánh đến khi ngươi phục mới thôi!”

Đúng vào lúc này, trên lôi đài vang lên một tiếng chuông trong trẻo.

Sau đó ba tên nhân viên quân đội đi đến giữa lôi đài, một người trong đó ra hiệu Giang Khải và Hoàng Đạt đi đến bên cạnh hắn ta.

“Lặp lại quy tắc thi đấu chiến đội một lần nữa.” Quân quan nói, “Sau khi tranh tài bắt đầu, xung quanh lôi đài sẽ dựng lưới thép không có cách nào rời đi, trong quá trình chiến đấu không có cách nào nhận thua, đầu hàng, lấy việc đánh giết toàn bộ thành viên trong chiến đội của đối phương làm tiêu chuẩn chiến thắng duy nhất.”

“Đánh giết sẽ thu hoạch được điểm PK nhưng các ngươi đừng lo lắng, chúng ta sẽ cung cấp số lượng Sám hối chi lệ tương ứng giúp các ngươi xóa điểm PK tương ứng.”

Giang Khải lập tức trợn to mắt, “Các ngươi có Sám hối chi lệ? Lấy được từ đâu?”

Quân quan trợn mắt liếc nhìn Giang Khải, “Ngươi đến để tranh tài, không phải đến nghe ngóng tin tức!”

Lúc này Giang Khải mới nhận ra vấn đề của mình hơi hoang đường, vội vàng im miệng.

Sau khi Giang Khải ngoan ngoãn hơn, quân quan tiếp tục nói, “Đã kết thúc tuyên bố quy tắc, đội trưởng hai bên đã hiểu rõ chưa.”

Giang Khải và Hoàng Đạt đồng thời gật đầu, “Đã rõ.”

“Được, mời đội trưởng quay về đội ngũ.”

Quân quan bên cạnh nhìn đồng hồ quan sát thời gian, “Thi đấu khiêu chiến công hội lần thứ 36, trận đấu thứ nhất của thi đấu chiến đội tổ F tiến vào đếm ngược, 10, 9… 2, 1, bắt đầu!”

Khoảnh khắc quân qua tuyên bố thi đấu bắt đầu, bản thân hắn ta lập tức quay người, nhảy xuống lôi đài.

Cùng lúc đó, xung quanh lôi đài to lớn chiều dài đạt đến trăm mét dâng lên một lớp lưới thép.

Tình cảnh này cứ như quan sát chó cùng rứt giậu.

Lúc này, trên đài chỉ còn lại tiểu đội Thuấn Sát của Hoàng Đạt và tiểu đội Hỏa Thần của Giang Khải, hai đội chia ra đứng hai bên lôi đài.

Ngay khi tranh tài bắt đầu, Hoàng Đạt khẽ quát một tiếng, “Đừng khinh địch, dựa theo bố trí trước đó lập tức hành động!”

“Ngoại trừ Giang Khải, lập tức đánh giết những người khác!”

Hoàng Đạt ra lệnh một tiếng, năm người bên Thuấn Sát lập tức hành động.

Trong đó ba tên nam tử đột nhiên di chuyển, cùng lúc lao về phía tiểu đội Hỏa Thần, trong tay đã có thêm vũ khí.

Bọn họ lấy tốc độ cực nhanh khởi xướng tiến công với tiểu đội Hỏa Thần, thế tới hung mãnh.

Đồng thời, Hoàng Đạt và một nữ tử khác thì lao đến từ một bên khác.

Trong lúc bọn họ di chuyển đã thể hiện ra lực bạo phát, từ trình độ thân pháp mạnh mẽ không khó nhận ra thực lực của bọn họ đều rất mạnh.

Là đội ngũ mà Huyền Vũ chuyên dùng để tranh đoạt thứ tự trong thi đấu chiến đội nhị giai, thực lực mỗi một thủ hạ của Hoàng Đạt đều không thể khinh thường!

Tiểu đội Thuấn Sát chia binh hai đường như hổ đói vồ mồi, nhào về phía năm người Hỏa Thần.

Điều đáng nhắc đến là, Huyền Vũ công hội nhân tài đông đúc, ở trong thi đấu chiến đội cấp thấp, Thầy lang không có cách nào tiến hành trị liệu trong lúc chiến đấu, nên có vẻ tiểu đội Thuấn Sát đã bỏ Thầy lang, tất cả năm người đều là chức nghiệp chiến đấu!

Bên tiểu đội Hỏa Thần lập tức chia thành hai hàng.

Ba người Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, Tô Noãn Noãn đứng ở hàng sau, Viên Trụ và Giang Khải đứng ở hàng trước.

“Khải, bọn, bọn họ đến!” Viên Trụ nhìn năm người đối diện trong lòng hơi chột dạ, theo bản năng lùi lại nửa bước.

Trên ghế quan chiến, Lý Bưu đội trưởng trước của Viên Trụ, đồng đội Trần Nguyệt Linh, Hoa Tử Nhan cũng ở đây, lúc bọn họ thấy biểu hiện của Viên Trụ đều lau mồ hôi thay cho hắn ta.

“Trụ Tử, đừng sợ!” Trần Nguyệt Linh nóng nảy nói, “Thực lực của ngươi không thua bất kỳ ai!”

Lý Bưu mím chặt môi, cấp bậc của Viên Trụ đã khiến hắn ta giật mình, nhưng đánh giá tiềm lực của quân đội cũng không phải tiến hành đánh giá trên mặt cấp bậc, dù sao cấp bậc có thể tăng được.

Vấn đề lớn nhất của Trụ Tử là hắn ta nhu nhược!

Hoa Tử Nhan cũng cau mày, “Trụ Tử, nếu lần này ngươi không lấy được cấp A, đội trưởng cũng không có cách nào giữ người nữa, ngươi đừng chịu thua kém!”

Đúng vào lúc này, Viên Trụ đột nhiên lấy ra thẻ rượu, uống một ngụm lớn…

Thấy cảnh này, đám người Lý Bưu sợ ngây người.

Người xem dưới đài nhao nhao hét lên ngạc nhiên.

“Làm gì, hắn, hắn uống rượu? Vào lúc này hắn còn uống rượu?”

“Hắn là Tửu quỷ? Đùa ta sao?”
Bình Luận (0)
Comment