Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 197 - Chương 197: Thanh Cửu Kiếp Truy Mệnh Thứ Chín (2)

Chương 197: Thanh Cửu kiếp truy mệnh thứ chín (2) Chương 197: Thanh Cửu kiếp truy mệnh thứ chín (2)

Ở một bên khác, Nguyễn Ngữ cầm Hàn sương đại thuẫn trong tay, lao về phía tên nữ Võ đồ kia.

Nữ Võ đồ vô cùng tức giận, giận quát một tiếng, “Biến thái chết tiệt, muốn chết! Cũng không xem thử cô nãi nãi ngươi là ai!”

Nói xong, trong tay nàng đã có thêm hai thanh dao găm màu bạc hung hăng ném về phía chân Nguyễn Ngữ, đồng thời bóng dáng di chuyển, nhanh chóng né tránh Nguyễn Ngữ.

Hàn sương đại thuẫn đã bị tổn hại nên không có cách nào bảo vệ cả người Nguyễn Ngữ, chân hắn ta cũng là nhược điểm của hắn ta.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, hai thanh phi tiêu màu đen lập tức bắn đến từ đằng xa, chuẩn xác không sai đánh rơi dao găm của nữ Võ đồ.

Nữ Võ đồ thuận thế nhìn lại, phát hiện người ra tay chính là Giang Khải!

“Về!” Giang Khải khẽ quát một tiếng, giơ ngón tay giữa với nữ Võ đồ… Muốn triệu hồi phi tiêu.

“Ngay cả Giang Khải cũng biến thái như vậy…” Hồng Sương hoảng sợ nói, nàng lại thua trước một người thô tục như vậy, thật sự khiến người ta không phục.

Nhưng đúng lúc này, tên nữ Võ đồ kia hô to một tiếng, “Đội trưởng, hắn dùng tám thanh phi tiêu!”

Trên mặt Hoàng Đạt xuất hiện nụ cười, quyết đoán lấy ra thẻ bài, “Bảo cụ, Siêu từ bảo ngọc!”

Trong nháy mắt, hai con dao găm do nữ Võ đồ ném ra trước đó bay thẳng vào trong tay Hoàng Đạt!

Ngay cả vũ khí trong tay mỗi người đều nhận một luồng lực hút cường đại, nếu không phải bọn họ đang nắm thật chặt e rằng cũng sẽ bị hút đi!

Lúc này tám thanh Cửu kiếp truy mệnh cũng rơi vãi các nơi, đồng thời bị hai luồng lực lượng lôi kéo lại không trở về trong tay Giang Khải, cũng không bị hút đi hoàn toàn, chỉ là chậm rãi di chuyển về phía Hoàng Đạt.

Nhưng kết quả này đã đủ với Hoàng Đạt.

Hoàng Đạt đứng ở chỗ cách Giang Khải ba bốn mét, nhìn trên mặt Giang Khải xuất hiện vẻ sợ hãi lại nở nụ cười tự tin.

“Giang Khải, ngươi cảm thấy Huyền Vũ chúng ta đều là người ngớ ngẩn sao? Biết rõ ngươi có chút thủ đoạn, còn đánh trận chiến không chuẩn bị trước?”

“Thủ đoạn của ngươi cũng chỉ có Cửu kiếp truy mệnh, Huyền Vũ công hội chúng ta cố ý cắt xuống một bộ phận hạch tâm từ Siêu từ thạch cao cấp làm thành bảo cụ này, hiện tại ngươi chỉ có một thanh phi tiêu, ngươi nói ngươi còn có phần thắng gì nữa?”

Thấy Giang Khải nghẹn họng không trả lời được, khóe miệng Hoàng Đạt nhếch lên, hai mắt xuất hiện ý cười nhìn chằm chằm Giang Khải, cố ý thả chậm tốc độ nói ra từng chữ, “Tiểu đội Thuấn Sát, toàn bộ thành viên nghe lệnh!”

“Đánh giết toàn bộ thành viên tiểu đội Hỏa Thần, a, đúng, giết chậm một chút!”

Đúng vào lúc này, Giang Khải vẫn im lặng không nói gì đột nhiên ra tay.

Một thanh “Cửu kiếp truy mệnh” sau cùng bắn về phía Hoàng Đạt!

“Đã biết ngươi còn chưa hết hy vọng!” Hoàng Đạt cười lạnh một tiếng, ung dung lấy ra một mặt hậu thuẫn màu vàng, “Vậy lần này để ngươi hoàn toàn tuyệt vọng!”

Nhìn từ tính chất của mặt thuẫn bài này, phẩm chất của nó còn cao hơn Hàn sương đại thuẫn, chỉ độ dày của thuẫn bài đã đạt đến 15cm!

“Giang Khải sắp thua.” Lộ Tuấn hơi híp mắt lại, vẻ mặt nghiêm túc, “Mặt thuẫn bài này là Kim ô đại thuẫn, sử dụng tài liệu Ô kim thuẫn có thể mang ra hiện thực, lực phòng ngự đạt đến 72 điểm kinh khủng!”

Tô Lam Lam lo lắng nhìn về phía Tô Noãn Noãn, mờ mịt nói, “Huyền Vũ lại xử lý giáng cấp vũ khí siêu phàm vì đối phó Dương Khiêm, bọn họ thật sự làm đến cực hạn!”

Lộ Tuấn thở dài một hơi, “Viên Siêu từ bảo ngọc kia cũng là đồ vật siêu phàm, ngay cả thuẫn bài mà tên Võ đồ vừa rồi sử dụng cũng là trang bị giáng cấp cực phẩm, bọn họ vì đối phó Giang Khải thật sự đã nhọc lòng, đây đại khái là nội tình của Huyền Vũ không phải một mình Giang Khải có thể rung chuyển!”

“Ai, Viên Trụ tìm được cách vượt qua tính cách nhu nhược của mình, nhưng có lẽ hắn không có cơ hội tiếp tục biểu hiện nữa, đánh giá cấp bậc của hắn…”

Vành mắt Tô Lam Lam đã hơi ửng hồng, bây giờ nàng không nghĩ đến đánh giá cấp bậc của Viên Trụ, vừa nghĩ đến chút nữa muội muội sẽ bị đánh giết, trong lòng vô cùng đau đớn.

Hồng Sương lắc đầu, “Giang Khải cũng không quá mạnh.”

Trong đám người, một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào Giang Khải, tuy có lẽ đến bây giờ Giang Khải cũng không nhận ra nàng nhưng nàng không tự chủ được lau mồ hôi cho Giang Khải.

Từ San San nâng hai tay trước ngực, lo lắng nhìn chiến trường.

“Giang Khải, lần này ngươi còn sáng tạo ra kỳ tích không?”

Một thanh Cửu kiếp truy mệnh cuối cùng như là Giang Khải vùng vẫy giãy chết, không có ai sẽ tin tưởng một thanh vũ khí này có thể đánh xuyên qua đại thuẫn màu vàng này!

“Giang Khải, ta muốn ngươi chết! Tất cả hành vi của ngươi với Hoàng Vĩ, ta muốn ngươi hoàn trả gấp trăm lần!” Hoàng Đạt đã thấy thắng lợi ngay trước mắt, rống giận!

“Ta muốn ngươi nhận rõ số mệnh ti tiện của ngươi! Ta muốn ngươi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!”

Nhưng lần này Giang Khải không tiếp tục im lặng, hắn cũng nổi giận gầm lên một tiếng.

“Giang Khải ta không nhận mệnh!”
Bình Luận (0)
Comment