Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 198 - Chương 198: Cầu Xin Tha Thứ

Chương 198: Cầu xin tha thứ Chương 198: Cầu xin tha thứ

“Hoàng Đạt, nhớ kỹ cho lão tử, đây chính là kết cục khi ngươi dám động vào muội muội ta!”

Nói xong, Giang Khải nổi giận gầm lên một tiếng, “Chư thần chi nộ!”

Đột nhiên, một thanh “Cửu kiếp truy mệnh” sau cùng lại rút đi dáng vẻ phi tiêu bên ngoài.

Nó biến thành một tấm thẻ thật mỏng, toàn thân tản ra sương mù màu đen.

Một thanh vũ khí có được khí tràng bản thân?!

Lộ Tuấn không thể tin nổi chậm rãi đứng dậy, hoảng sợ trợn to mắt.

Ngoại trừ Giang Khải thì không có ai biết đây căn bản không phải là Cửu kiếp truy mệnh gì đó!

Đó là thần khí chuyên biệt của Dân cờ bạc, Chủ thần bài… Diêm Vương lệnh!

Đôi mắt Giang Khải đột nhiên trở nên vô cùng lạnh lẽo, “Hoàng Đạt, tiếp theo người phải quỳ trên mặt đất cầu xin ta có lẽ là ngươi.”

“Chỉ có điều, yêu cầu của ngươi không phải để ta buông tha ngươi, mà là… Để ta giết ngươi!”

Diêm Vương lệnh không khảm nạm Cường từ thạch, hoàn toàn không bị Siêu từ bảo thạch ảnh hưởng, lúc này lấy tấm thể làm trung tâm lại nhanh chóng xoay tròn.

Một lát sau, Diêm Vương lệnh chui thẳng vào bên trong thuẫn bài màu vàng có độ dày đạt đến 15cm.

Cũng lúc đó, vì Diêm Vương lệnh có thể kế thừa hiệu ứng đặc biệt của thanh Cửu kiếp truy mệnh thứ chín, cộng thêm bản thân có được 15% tỉ lệ bạo kích, lần công kích này không phụ sự kỳ vọng xuất hiện bạo kích.

Hoàng Đạt lập tức cảm giác được một luồng lực lượng vô cùng to lớn va chạm vào thuẫn bài, mặt thuẫn bài màu vàng này trực tiếp đâm vào trước ngực hắn ta, sau khi đụng bay ra ngoài mấy chục mét lại hung hăng đâm vào lưới thép ở rìa lôi bài.

Thấy tình canh kinh người này, rất nhiều người xem dưới đài nhao nhao đứng lên, bọn họ không thể tin được thứ mà mình tận mắt thấy.

“Nói đùa cái gì! Một tấm thẻ chui vào mặt thuẫn bài này hả?”

“Rốt cuộc công kích của Giang Khải kia là xảy ra chuyện gì, lực lượng khủng bố như vậy?”

Giang Khải di chuyển nhanh chóng, chạy đến trước mặt Hoàng Đạt, ánh mắt hắn lạnh băng, khóe miệng hơi nhếch lên, ánh mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn, “Hoàng Đạt, trò vui bắt đầu rồi!”

“Canh giờ chưa đến!”

Trong nháy mắt, Diêm Vương lệnh trong thuẫn bài phá thuẫn mà ra, bản thể nhanh chóng xoay trong mặt phẳng, điên cuồng công kích Hoàng Đạt.

Vì tốc độ của Diêm Vương lệnh quá nhanh, mọi người chỉ thấy một đoàn hắc ảnh tung bay vòng qua vòng lại xung quanh Hoàng Đạt, chỉ để lại tàn ảnh liên tiếp trên không trung!

Trong mấy giây ngắn ngủi, không biết Diêm Vương lệnh đã tiến hành bao nhiêu lần công kích với Hoàng Đạt, mỗi một lần công kích đều tùy ý vạch phá hộ giáp của hắn ta, để lại một vết máu thật dài trên người hắn ta.

Mỗi một vết máu, lúc đầu chỉ là một đường nhỏ nhưng sau đó lập tức nổ tung lộ ra huyết nhục sau khi bị cắt, rất nhiều máu phun ra từ vết thương.

Canh giờ chưa đến còn có một hiệu quả, mục tiêu tiếp nhận 50% tổn thương ngoài định mức!

Lúc này, Hoàng Đạt gặp sự công kích khủng bố trước nay chưa từng có, thân thể như bị ngàn đao bầm thây, thậm chí đau đớn dữ dội đã vượt qua cực hạn chịu đựng của hắn ta.

“A!” Hoàng Đạt tan nát cõi lòng kêu rên truyền khắp toàn bộ lôi đài, ngay cả thành viên khác của tiểu đội Thuấn Sát cũng bị tình cảnh máu tanh trước mắt làm cho chấn động ngây người nguyên tại chỗ.

“Đây, đây là… Lăng trì!” Cả người nữ Võ đồ run rẩy, sắc mặt trắng bệch, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ.

Nhưng điều khiến người ta khó hiểu là, sau khi bị trọng thương như thế Hoàng Đạt lại chưa chết!

Giang Khải tức giận nói, “Hoàng Đạt, giết người đã là chuyện thường ngày với ngươi đi, ngươi đã không quan tâm sự sống chết của ngươi khác, vậy ta để ngươi cảm nhận sự sợ hãi khi tử vong là được!”

“Tử vong tra tấn!”

Tử vong tra tấn là hiệu ứng đặc biệt trên Vong linh ngoại giáp của Giang Khải, khiến kẻ địch ở trong trạng thái trọng thương lặp đi lặp lại cảm nhận quá trình tử vong, cho đến khi bản thân hao hết tinh thần lực.

Đồng tử Hoàng Đạt co rụt lại, tỏ ra hoảng sợ.

Hắn ta như thấy mình chết bởi loạn đao, chết trong miệng dã thú, vô số vũ khí đâm xuyên qua thân thể hắn ta, hoặc là rơi vào vực sâu thịt nát xương tan… Lần lượt tử vong khiến tinh thần của hắn ta dần sụp đổ.

Nếu chỉ đơn thuần là cảm nhận quá trình tử vong, có lẽ vài người có ý chí cường đại còn có thể thoát ra, nhưng vấn đề là hiện tại thân thể Hoàng Đạt cũng đang chịu đựng cơn đau khó có thể tưởng tượng!

Loại đau đớn trên thân thể lại thêm sự tàn phá trên tinh thần kết hợp hoàn mỹ lại, khiến bản thân Hoàng Đạt cảm nhận được mấy lần quá trình tử vong!

Tô Lam Lam chậm rãi đứng lên, dùng giọng điệu vô cùng khiếp sợ nói, “Vì sao Hoàng Đạt còn chưa chết? Loại tổn thương ở trình độ này đã sớm đạt đến trình độ trí mạng!”

Mặc kệ Giang Khải dùng thủ đoạn gì nhưng Hoàng Đạt lại chỉ có thể phát ra từng tiếng tru lên đau khổ, lúc này sinh mệnh lực của hắn ta lại cường đại đến mức quỷ dị.

“Quá, quá tàn nhẫn… E rằng Hoàng Đạt này sẽ hoàn toàn bị phế đi!” Lộ Tuấn khẽ khàng nói.
Bình Luận (0)
Comment