Chương 199: Cầu xin tha thứ (2)
Chương 199: Cầu xin tha thứ (2)
Hoàng Đạt đã không còn cách nào tiếp nhận loại đau khổ này, hắn ta dùng hết sức lực sau cùng trên người gào thét, “Giang Khải, ta sẽ không động đến người nhà của ngươi nữa, ta sai rồi! Không, Hoàng gia ta không động đến người nhà ngươi nữa! Ta cầu xin ngươi, cầu xin ngươi, giết ta!”
“Giết ta!”
Hoàng Thông nhìn lôi đài sắc mặt tái nhợt.
Hắn ta tuyệt đối không ngờ trong tình huống trang bị thuẫn bài màu vàng, Siêu từ bảo thạch, đồng thời cả đội đều là Võ đồ nhị giai mắt cấp cùng đủ loại ưu thế, Hoàng Đạt lại không chịu nổi một kích của Hoàng Đạt!
Hắn ta nhìn rõ ràng toàn bộ quá trình Giang Khải tra tấn Hoàng Đạt, lúc này hắn ta vô cùng tức giận, hận không thể xé nát Giang Khải ngay tại chỗ!
Nhưng hắn ta cũng biết Hoàng Đạt đang chịu cơn đau khó có thể tưởng tượng, nếu không lấy sự thù hận của Hoàng Đạt với Giang Khải, sao hắn ta có thể nói ra lời như vậy.
Ở trước mặt mấy ngàn người, Hoàng Đạt không chỉ thừa nhận mình đã từng muốn đối phó người nhà Giang Khải, đồng thời cũng xác nhận lời nói trước đó của Giang Khải.
Hắn ta chắc chắn sẽ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, sẽ cầu xin Giang Khải giết hắn ta!
Lúc này, cho dù Hoàng Đạt đau khổ cầu xin tha thứ, Giang Khải vẫn không có ý ra tay?
Trên lôi đài, Giang Khải lại nhìn về phía bên này…
Cuối cùng Hoàng Thông đã hiểu Giang Khải không cần lời hứa hẹn của Hoàng Đạt, mà là lời hứa hẹn của Hoàng gia.
Thấy chất tử muốn sống không được muốn chết không xong, Hoàng Thông biết mình còn không hành động rất có thể Hoàng Đạt sẽ biến thành một tên phế nhân, hắn ta cắn răng một cái đứng lên, gầm thét với lôi đài, “Giang Khải, chỉ cần ngươi giết Hoàng Đạt, ta có thể đảm bảo người nhà ngươi an toàn!”
“Bây giờ ta đứng trước mặt tất cả mọi người hứa hẹn, ta không có khả năng lấy danh dự của Huyền Vũ công hội ra nói đùa.”
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Nhớ kỹ, đây là ngươi nói! Nếu các ngươi lại dám đụng đến người nhà ta, hôm nay Giang Khải ta nói một lời ở đây.”
“Quan tâm ngươi là Hoàng gia cái gì, hay là Huyền Vũ công hội gì đó, còn chọc đến ta, ta nhổ tận gốc các ngươi!”
Nói xong, Giang Khải vung ray lên, Diêm Vương lệnh lập tức trở về trong tay hắn, đồng thời cũng ngừng hiệu quả Tử vong tra tấn.
Vẻ hoảng sợ trên mặt Hoàng Đạt lập tức biến mất không thấy gì nữa, cả người như một đám bùn nhão ngã trên mặt đất.
Đối với Hoàng Đạt, cuối cùng hắn ta đã được giải thoát.
Đôi mắt Hoàng Thông nhìn chằm chằm Giang Khải nhưng lúc này hắn ta đã không có tư cách nói lời gì nữa, lập tức nói với thủ hạ, “Lập tức logout xem xét tình huống của Hoàng Đạt!”
“Còn có, đi mời bác sĩ tâm lý tốt nhất!”
Sau khi Hoàng Đạt chết, Siêu từ bảo thạch cũng mất đi hiệu quả, Giang Khải thuận thế thu hồi Cửu kiếp truy mệnh còn lại.
Nhưng Giang Khải vừa muốn di chuyển đã cảm thấy một cảm giác choáng váng dữ dội, trong chốc lát trời đất quay cuồng.
Hắn vội vàng dừng bước, giữ vững thân hình.
Diêm Vương lệnh tiêu hao quá kinh khủng, hắn chỉ dùng Chủ thần chi nộ một lần còn chưa đến một canh giờ, thể lực và tinh thần lực gần như hao hết, lại dùng Tử vong tra tấn khiến tinh thần lực hoàn toàn hao hết.
“Hiện tại đẳng cấp của ta quá thấp, xem ra sau này cố gắng ít dùng, nếu không căn bản không có cách nào chống đỡ một trận chiến.” Giang Khải thầm nghĩ trong lòng.
Tuy hắn đã đánh giết Hoàng Đạt, nhưng điều tồi tệ là trên sân còn có bốn Võ đồ.
Lúc này, hắn tuyệt đối không thể ngã xuống!
Giang Khải đứng tại chỗ, cầm Cửu kiếp truy mệnh trong tay chậm chạp không ra tay.
“Hiện tại chỉ có thể dựa vào đám người Trụ Tử!” Ánh mắt Giang Khải nhìn về phía các đội hữu.
Bên này, Giang Khải không tiếp tục ra tay, ngược lại “nhàn nhã” quan chiến…
Chỉ là những người khác cũng không biết lúc này Giang Khải đã không có sức tiếp tục chiến nữa, còn tưởng hắn chỉ đang xem kịch vui.
Đối với bốn người còn lại của Thuấn Sát, Giang Khải mang đến áp lực không cách nào tưởng tượng, đặc biệt khi thấy hắn đánh giết Hoàng Đạt lại thể hiện ra thủ đoạn tàn nhẫn càng khiến người ta không rét mà run.
Ngay cả Hoàng Đạt thực lực mạnh nhất, trang bị mạnh nhất cũng chết trong tay tên kia, ai còn nghi ngờ thực lực của hắn!
Hoàng Đạt vừa chết, Thuấn Sát đã không còn người đáng tin cậy, sự uy hiếp của Giang Khải cũng khiến bọn họ sợ Giang Khải đột nhiên ra tay, lấy thủ đoạn tàn nhẫn đánh giết bọn họ.
Bốn người Thuấn Sát bắt đầu trở nên bó tay bó chân, ngay cả tiến công cũng không dám, chỉ có thể miễn cưỡng phòng thủ.
Đúng vào lúc này, Viên Trụ giận quát một tiếng, “Đám sợ hãi các ngươi, sợ hãi rụt rè, có dám đánh một trận với Viên mỗ ta không!”
Nói xong, hắn ta mạnh mẽ lao đến một người, một kiếm mạnh mẽ chém xuống.
Người kia theo bản năng dùng cự kiếm đón đỡ…
Nhưng đột nhiên hắn ta cảm giác được trường kiếm trên tay truyền đến một luồng lực lượng vô cùng to lớn, hắn ta khiếp sợ nhìn về phía Viên Trụ.
“Tên này, sao, sao đột nhiên lực lượng trở nên mạnh như vậy?!”