Chương 200: Chiến Thần đệ nhất thiên hạ
Chương 200: Chiến Thần đệ nhất thiên hạ
Giang Khải đang cố gắng khôi phục, lúc này Trụ Tử lại phát động tấn công mạnh mẽ.
“Là Tự tại hiệp!” Hồ Ngôn trợn mắt nói.
Chắc chắn trong nháy mắt Trụ Tử tiến công đã chuyển bảy phần thuộc tính của toàn thân đến lực lượng, lúc này mới có thể khiến một Võ đồ nhị giai max cấp cảm nhận được áp lực.
Người kia miễn cưỡng chống đỡ công kích của Trụ Tử, xoay tay lại cũng là một kiếm quét tới.
Thân hình Trụ Tử lập tức tăng tốc độ lên gấp mấy lần, sau khi xoay người một cái né tránh công kích của đối phương điên cuồng cười một tiếng, “Vừa nói các ngươi đều là rác rưởi!”
Nói xong đã một kiếm chặt xuống đầu người kia.
Thân thể khổng lồ của Viên Trụ lúc thì bộc phát ra lực lượng kinh người, lúc thì khéo lẽo khiến người ta không thể tin nổi, hắn ta giao thủ với một tên Võ đồ nhị giai max cấp lại còn đè ép đối phương.
Ở một bên khác, Nguyễn Ngữ lần lượt khởi xướng tiến công với nữ Võ đồ đối diện.
Ánh mắt nữ Võ đồ này vẫn liếc qua muốn chú ý mỗi một hành động của Giang Khải, vừa phải né tránh sự truy kích của tên điên này thật sự hơi chật vật.
Trên khán đài lại chứng kiến tình cảnh quỷ dị.
Một tên Tửu quỷ lại đuổi theo một tên Võ đồ…
“Thuẫn bài của tên này cũng là trang bị giáng cấp, phòng ngự rất cao, không cách nào đánh xuyên qua phòng ngự!” Nữ Võ đồ tính toán trong lòng, “Nếu Giang Khải công kích những người khác thì ta cũng có thể chuyên tâm đối địch, nhưng hắn chậm chạp không ra tay khiến ta không cách nào chuyên tâm.”
“Đáng chết!”
Lúc này, trong lòng Giang Khải đang âm thầm lau mồ hôi cho Viên Trụ và Nguyễn Ngữ.
Tuy nói Thuấn Sát còn lại bốn người ý chí chiến đấu giảm mạnh nhưng dù sao cũng là một trận chiến sinh tử, bọn họ cũng không có khả năng bó tay chịu trói.
Đao kiếm không có mắt, một khi bọn họ có lần nào đó phản kích khiến Viên Trụ hoặc Nguyễn Ngữ bị thương nặng, chẳng mấy chốc bọn họ sẽ phát hiện Giang Khải vẫn không ra tay không phải là mùa vờn chuột, mà là trạng thái không tốt.
Đến lúc đó, rất có thể tiểu đội Hỏa Thần sẽ thua trong tay Thuấn Sát!
Trụ Tử, Nguyễn Ngữ lại chống đỡ thêm một lúc!
Quả nhiên, đối thủ của Viên Trụ không ngừng giao thủ với Viên Trụ nhưng hắn ta phát hiện từ đầu đến cuối Giang Khải vẫn không ra tay.
Điều này cũng khiến sự thăm dò của hắn ta càng ngày càng nhiều tính tiến công, cứ như hắn ta đang cố gắng biết rõ phòng tuyến cuối cùng của Giang Khải.
Hắn ta nhỏ giọng giao lưu với đồng đội bên cạnh.
“Rõ ràng Giang Khải có thực lực đánh chết chúng ta nhưng vì sao vẫn không ra tay? Hắn thật sự muốn để đồng đội của mình đánh chết chúng ta?”
“Không biết… Chờ chút, hình như chúng ta không để ý đến một vấn đề. Giang Khải còn chưa đến nhị giai, lúc trước hắn dùng ra kỹ năng mạnh như vậy, có khả năng không thể tiếp tục được nữa?”
“Sắc mặt của hắn thật sự hơi tái… Nếu là thật thì chúng ta còn có hy vọng thắng!:
Hai người kia nhìn nhau, dù sao chết và bó tay bó chân như bây giờ, không bằng buông tay đánh cược một lần!
Viên Trụ cũng từ một chọi một biến thành một chọi ba!
Nhưng điều khiến tất cả mọi người không tưởng tượng được là, Viên Trụ đăng ký là Võ đồ nhị giai cấp 5, cùng lúc đối mặt với ba đối thủ cùng chức nghiệp nhị giai max cấp chẳng những không rơi vào thế yếu, ngược lại càng chiến càng mạnh.
“Đến đi, đám rác rưởi các ngươi chỉ có chút bản lĩnh này? Thật sự làm mất mặt Võ đồ!” Viên Trụ nổi giận gầm lên một tiếng, ra tay tấn công mạnh mẽ một tên đối thủ trong đó.
Chờ đồng bạn của hắn ta công kích từ phía sau, thân hình của hắn ta lại trở nên vô cùng nhanh nhẹn, nhanh chóng né tránh về sau, lại điên cuồng chém giết với một người khác.
Lúc này, người xem trên khán đài vô cùng khiếp sự.
Trận chiến giữa người cùng chức nghiệp thường là chỗ tốt nhất để thể hiện thực lực cá nhân, trong tình huống đẳng cấp của Viên Trụ lại tụt một mảng lớn, lấy một địch ba không hề rơi vào thế yếu chút nào.
Nhìn dáng vẻ của hắn ta, cứ như hắn ta cũng là Chiến Thần đệ nhất thiên hạ!
Lý Bưu trợn to mắt, khiếp sợ nhìn trận chiến trên đài.
“Đây, đây là Trụ Tử sao?”
Trần Nguyệt Linh cau mày, “Hiện tại mới là thực lực chân chính của Trụ Tử sao? Lúc hắn ở trong đội đâu mạnh như vậy, đúng là một người giữ ải vạn người không thể qua!”
Lý giáo sư nhìn máy móc kiểm tra trong tay, thấy trị số không ngừng tăng vọt, hắn ta nghi ngờ nói với Tô Lam Lam, “Kết quả kiểm tra lần trước của hắn thật sự là cấp E? Sao lại có sai sót lớn như vậy!”
Tô Lam Lam mờ mịt luống cuống lắc đầu, “Ta cũng không biết.”
Lộ Tuấn yếu ớt nói, “Đừng nói Trụ Tử, ngay cả Tửu quỷ gọi là Nguyễn Ngữ kia cũng có thể đuổi theo đánh Võ đồ, dường như sau khi tiến vào tiểu đội Hỏa Thần, tiềm năng của tất cả đội viên đều hoàn toàn được khai thác ra vậy!”
“Rốt cuộc Giang Khải này có ma lực gì?!”
Trên lôi đài cũng không vì Hoàng Đạt bỏ mình mà kết thúc chiến đấu, ngược lại tình hình chiến đấu trở nên càng ngày càng phức tạp.