Chương 216: Phần thưởng
Chương 216: Phần thưởng
Đúng vào lúc này, đôi mắt Giang Khải đột nhiên ngưng tụ, hắn khẽ quát một tiếng, “Trạng thái lừa gạt! Thời gian dân cờ bạc!”
Ngay trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Địch Tang đột nhiên cảm giác được trong đầu hơi khựng lại!
Cho dù loại cảm giác này chỉ là một chớp mắt ngắn ngủi, nhưng khoảng cách của hai người quá gần, chỉ một thời gian do dự ngắn ngủi như vậy đã đủ để thay đổi kết quả sau cùng.
Ngay sau đó, hắn ta căn bản không thấy rõ Giang Khải ra tay, một thanh phi tiêu mang lửa đã đâm xuyên qua ngực hắn ta!
Tất cả xảy ra quá nhanh, mọi người còn chưa kịp biết rõ đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy thân thể Địch Tang trực tiếp bị một luồng lực lượng khổng lồ va chạm, chẳng những không cách nào tiếp tục nhào về phía Giang Khải, cả người đột nhiên bắn về phía sau.
Tám lần trước Truy mệnh đều không có bạo kích, cho đến lần thứ chín mới xuất hiện bạo kích.
Loại tình huống này rất hiếm thấy, nhưng cùng lúc Giang Khải ra tay lần thứ chín, hiệu quả của Truy mệnh cũng tích lũy được 90% tỷ lệ bạo kích, cộng thêm 90% bạo kích tổn thương tăng lên.
Bội số bạo kích của Giang Khải là 200 lần, lại tăng 90%, đây chính là 380 lần bạo kích tổn thương!
Tổn thương khủng bố như thế, cũng không thể tưởng tượng nổi giống như tám thanh Truy mệnh liên tục không xuất hiện bạo kích!
Đối mặt với lực lượng khổng lồ, cả người Địch Tang như là đạn pháo bay ra mấy chục mét, hung hăng đập vào trên lưới thép.
Hiệu quả nhóm lửa trên người hắn ta khiến cả người hắn ta biến thành một quả cầu lửa, trong trạng thái hỏa diễm thiêu đốt dữ dội, cả người Địch Tang bị lưới tơ thép cắt thành mấy trăm mảnh nhỏ hỏa diễm…
Trận quyết chiến kinh tâm động phách không có dấu hiệu nào đột nhiên kết thúc!
Hiện trường chỉ còn lại khối vụn trên lưới tơ thép còn đang thiêu đốt.
Nhìn những khối vụn trên lưới tơ thép kia còn đang thiêu đốt, mấy vạn người xem ở hiện trường đều rơi vào sự yên tĩnh đáng sợ.
Nhìn ngọn lửa còn sót lại trên lưới thép, Giang Khải nhíu mày.
Có phải mình ra tay quá độc ác rồi không…
Suy nghĩ, Giang Khải cảm thấy vẫn là Địch Tang quá xui xẻo.
Tiểu tử kia rất xui xẻo lại gặp phải Truy mệnh liên tục tám lần không bạo kích, lúc này mới nhận lấy 380 lần bạo kích… Loại tình huống này, ngay cả hắn cũng chỉ mới gặp được một lần, tiểu tử kia là vận khí gì chứ.
Tuy nói Địch Tang chết rất thảm nhưng tử vong chỉ là chuyện trong nháy mắt, chắc hắn ta còn chưa kịp được cảm giác đau khổ.
Nghĩ tới đây, Giang Khải cũng bình thường lại.
Hắn vung tay lên, Truy mệnh ở các nơi trở lại trong tay hắn, sau đó xoay người nhìn về phía đồng đội, nháy mắt với bọn họ.
“Xong!”
Cho đến lúc này, đám người Viên Trụ mới phục hồi tinh thần.
“ĐM, đây là thực lực của Khải đội sau khi nghiêm túc?” Nguyễn Ngữ hoảng sợ nói, “Đúng là một tên biến thái!”
Viên Trụ nơm nớp lo sợ nó, “Từ lúc nào tên này lại trở nên mạnh như vậy, ta, hình như ta uống rượu cũng không đánh lại hắn.”
Mặc kệ nói thế nào, Giang Khải đã đánh bại Địch Tang, tiểu đội Hỏa Thần cũng chính thức lấy được giải quán quân phần thi đấu chiến đội nhị giai trong thi đấu khiêu chiến công hội lần thứ 36.
Sau khi tranh tài kết thúc, lưới thép hạ xuống, lập tức có người của quân đội lên sân khấu dựng đài lĩnh thưởng đơn sơ.
Trên đài lĩnh thưởng chỉ có một cái ghế, dù sao sau khi đội ngũ khác chiến bại, tất cả thành viên đều đã tử vong logout.
Tên quan quân là trọng tài của trận đấu này trèo lên lôi đài, sau khi kéo đám người Giang Khải đến bên trên đài lĩnh thưởng, quay người tuyên bố kết quả với khán đài.
“Chúc mừng Chủ Thần công hội, tiểu đội Hỏa Thần lấy được hạng nhất thi đấu chiến đội nhị giai năm nay, tiếp theo mời khách quý lên trao giải.”
Một nam nhân trung niên đi lên, trên tay cầm một hộp phần thưởng tinh xảo, tự tay giao vào trong tay Giang Khải.
Chờ sau khi tiểu đội Hỏa Thần nhận thưởng, một tên nam tử tóc dài vội vã đuổi kịp tiểu đội Hỏa Thần đang muốn rời đi.
“Giang Khải!”
Giang Khải quay đầu ngạc nhiên nhìn về phía người kia, sau đó thấy được ký hiệu trước ngực hắn ta, Thanh Long công hội!
“Giang Khải, đây là thẻ tin tức bí cảnh, dựa theo ước định của ngươi và Thanh Long chúng ta, hiện tại tặng cho ngươi.”
“Ngoài ra, chúng ta cho ngươi ba ngày đơn độc thăm dò, ba ngày sau Thanh Long công hội chúng ta sẽ tiếp tục tìm kiếm cách tiến vào bí cảnh.”
Giang Khải nhíu mày, Thanh Long chỉ cho hắn thời gian ba ngày? Trước đó cũng không có nói.
Nhưng hắn suy nghĩ, người ta cũng biết vị trí bí cảnh, nếu mình vẫn không có cách nào tiến vào bí cảnh, chẳng lẽ Thanh Long cũng không tiến vào?
Thanh Long chỉ nói cho Giang Khải địa điểm, cũng chưa từng hứa hẹn mình sẽ từ bỏ thăm dò bí cảnh.
Nghĩ tới đây, Giang Khải nhẹ gật đầu, tiếp nhận thẻ tin tức, “Cảm ơn.”
…
Trở lại trụ sở Chủ Thần công hội, đám người Giang Khải kiểm tra màn hình công cộng.
Trang tin tức công hội trước đó xuất hiện một số sự thay đổi trên mặt số liệu.